VIỆT NAM SPANKING #HighSpank
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Góc lải nhải
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime14/3/2024, 16:58 by ....

» Tìm ker nữ
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123

» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate

» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime9/1/2023, 15:08 by Tdh9494

» Tìm pn ở Kiên Giang
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992

» Tìm chị ker ảo
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime4/11/2022, 06:36 by Nga0

» Cần spank ở bình dương
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime13/6/2022, 14:04 by Hieuyoni

» Tìm ker ảo
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime28/3/2022, 17:31 by xyzcv5

» Tìm ker nữ ở HN
Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Icon_minitime23/3/2022, 11:29 by bitter.chocolate

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031

Calendar Calendar


Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

5 posters

Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Bạch Nương 25/6/2016, 21:04

Tác giả: Chưa cập nhập.

Nguồn: Mikankanmi

Thể loại: đam mỹ, ngọt văn, sp văn, 1x1, HE

Lời Edit: Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Đây là bản edit đầu tay của tớ nên nội dung chỉ đạt 50%.

Chương 1



"Linh Mộc, còn bao nhiêu trang? Đừng quên ngày mai là ngày giao bản thảo." Giọng nam trầm thấp mà có từ tính theo điện thoại truyền đến, cẩn thận một chút nghe trong lời nói chứa chút lửa giận.

"Ân~ còn có, còn có, còn có 15 trang." Thanh âm rất ôn nhu, có thể cho người nghe được tiểu tử này đặc biệt có chút ngây ngô.

"15 trang ? Ngươi mấy ngày nay rốt cuộc có viết hay không ? Ngươi mấy ngày nay chỉ viết 5 trang ? "

"Ngô~ A Mặc ngươi đừng sinh khí a. Ta thực sự là có viết. Chẳng qua mấy ngày nay trợ lý xin về nhà ăn tết, ngay cả kiểm tra lại ta đều phải tự mình làm, thực là mệt mỏi quá.

Đầu điện thoại bên kia trầm mặc một lúc. Lúc sau giọng nam nhân vang lên hơi chút mềm mỏng. "Viết cho tốt bản thảo, sau khi tan tầm ta tới, ngươi ăn cái gì ? "

"Ân! A Mặc tốt nhất. Ta ăn …"


Thỉ Trạch Viêm Mặc cất điện thoại, trong ánh mắt lộ rõ một mảnh sủng nịch.

Chỉ một lúc sau, điện thoại của hắn vang lên. "Uy, Thỉ Trạch học trưởng, là ta." Tiếng nói thanh lệ vang lên. "Hạc, chuyện gì?"

"Ta đem ba mươi trang tháng sau hoàn thành, đang truyền tới, phiền toái ngài giúp ta xem một chút, cảm ơn."

"Hảo, ngày mai sẽ xem giúp ngươi, vất vả rồi." Thỉ Trạch hài lòng, khóe miệng cong lên mỉm cười.


Đột nhiên lại nghĩ tới tiểu tử đáng ghét kia, liền đến siêu thị. Sau khi chuông cửa vang lên, nghe thấy người bên trong nói "Lập tức đến.".

Sau một lát yên lặng, một tiếng "Đùng" vang lên, lại thêm một tiếng "Bính". Sau đó là tiếng kêu rên truyền đến, Thỉ Trạch trong lòng căng thẳng, không cần nghĩ cũng biết là tiểu tử kia. Cửa mở ra, một tiểu tử dáng vẻ xù lông đi ra, vẻ mặt thanh tú mang theo ủy khuất chau cái mũi nhỏ, liền kêu một tiếng "A Mặc~".

Thỉ Trạch bất đắc dĩ cười cười, lộ ra hàm răng trắng noãn, khóe mắt tựa sáng như ngọc đối với Linh Mộc thực sủng nịch. Khuôn mặt mỉm cười mê hoặc làm điên đảo chúng sinh, Linh Mộc trong nháy mắt có chút ngây người.

Thỉ Trạch rút ra một bàn tay, nhu liễu xoa đầu tóc rối tung kia. "Phát ngốc cái gì, còn không mau cho ta vào?"

"A! Nga." Linh Mộc lúc này mới phản ứng lại, vươn bàn tay nhỏ bé non mềm tới kéo Thỉ Trạch vào nhà khách kiêm phòng làm việc.

Thỉ Trạch nhìn đống bừa bãi dưới chân, bất đắc dĩ nói:

"Tuy ta không trông cậy trợ lý ngươi đi phòng ốc của ngươi vẫn sạch sẽ nhưng như này là quá khoa trương đi..."

"Ai nha~ ngươi cũng đâu phải lần đầu tiên thấy. Năm ấy nơi này của ta còn không phải như vậy sao?" Linh Mộc một chút bộ dáng thẹn thùng cũng không có.

"Ân nói cũng đúng. Đúng rồi, vừa rồi ngươi có đụng đến vết thương không?"

Lúc này Linh Mộc mới có chút ngượng ngùng, ngay lập tức diện ra biểu tình đáng thương.

"Bị thương, bị thương! Đau~"

Nghe vậy Thỉ Trạch có chút khẩn trương "Làm sao? Ta nhìn giúp ngươi xem"

Linh Mộc mừng thầm, vui vẻ đem cái mụn nước do lần trước đói bụng tự luộc trứng bị văng trúng (đã khỏi nhiều rồi) đưa cho Thỉ Trạch xem giống như hiến bảo vật. Thỉ Trạch thấy thế không khỏi cười sằng sặc, bày ra biểu tình nghiêm trọng nói

"Thực nghiêm trọng. Thương nặng như vậy hẳn là không viết bản thảo được đi, vậy cứ tạm hoãn vài ngày, ta sẽ bàn lại cùng công ty."

Linh Mộc rốt cuộc cũng nghe được lời nói mình mong chờ, đuôi lông mày lập tức nhếch lên, cười đến hai chiếc răng nanh cũng lộ ra.

"Ngươi là muốn nghe ta nói vậy đi. Nói cho ngươi rõ, nghĩ cũng đừng mong nghĩ đến. Mấy ngày nay vẫn chưa hoàn thành hết, ngươi không viết bản thảo có phải hay không ? Còn một ngày cuối cùng là hôm nay, ta sẽ chờ đến khi bản thảo hoàn thành xong. Ngươi còn nhiều hay ít trang, nói?"

Thỉ Trạch cố ý hung tợn mà giáo huấn Linh Mộc, nắm lấy quần Linh Mộc, dùng một chút sức lực ôm y đẩy đến sô pha.

Linh Mộc bất mãn bĩu môi, tuỳ ý Thỉ Trạch hỏi vẫn không thèm trả lời. Thỉ Trạch thấy thế ngẩng đầu dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn qua người Linh Mộc một lượt. Linh Mộc chợt rùng mình, giọng có chút sợ hãi đáp:

"Không được nói dối. Còn như thế ta tự mình kiểm tra."

"Còn có 16 trang,..." Lúc này Linh Mộc mới an phận nói ra.

"Cái gì? Vừa rồi ngươi nói 15 trang, như thế nào bây giờ nhiều thêm một trang."

Thỉ Trạch nháy mắt giận dữ, đang chuẩn bị giáo huấn tiểu tử không biết nặng nhẹ này một phen, đột nhiên mùi khét xộc lên mũi, liền buông tay đang nắm chặt cằm Linh Mộc ra, đứng dậy hướng đến phòng bếp đi tới. Đúng như hắn dự đoán, cả phòng bếp đều mù mịt khói, cái nồi đặt trên bếp vẫn chưa được tắt lửa.

Mở nắp nồi không thể nào đen hơn, bên trong nồi là một mảng đen kịt không nhìn vật thể. Thỉ Trạch nhìn hồi lâu mới biết được nguyên lai thứ đen như mực ấy là trứng chim. Trong nháy mắt cơn tức lại tăng lên ba thước.

Tắt lửa, dọn dẹp sạch phòng bếp, trở lại phòng khách đã không thấy tiểu tử gây họa kia trên sô pha. Thỉ Trạch cười lạnh, đi tới phòng ngủ, nắm lấy góc chăn kéo tiểu tử đang run run kia ra.

Linh Mộc liền lăn ra, chuẩn bị đào tẩu đã bị thân ảnh to lớn che chắn trước mặt, hắn một phen đem cậu nhắc đến trên giường.

"A, ha hả~ A Mặc ngươi đừng sinh khí, bây giờ ta sẽ đi viết bản thảo. Ta cam đoan ngày mai giao đủ bản thảo cho ngươi." Linh Mộc nhìn mặt Thỉ Trạch tức giận đến đen liền cam đoan nói.

“Hiện tại đã biết ta sinh khí? Hiện tại đã bắt đầu cam đoan? Nói cho ngươi biết, đã muộn.”

Thỉ Trạch ôm lấy Linh Mộc, thuận thế kéo cậu ngã sấp trên đùi, bàn tay hung hăng vung lên rồi dừng ở mông Linh Mộc.

“Ba”

“A~” Linh Mộc hét thảm một tiếng, lập tức cầu xin:

“A Mặc, ta sai lần rồi~ đừng đánh, đau a.”

“Hừ, còn dám lừa gạt ta, là ai buổi sáng nói với ta “Còn có 15 trang”, bây giờ thật sự còn bao nhiêu trang? Nói.” Thỉ Trạch mặc kệ Linh Mộc cầu xin tha thứ vẫn tiếp tục trừng phạt.

“Ba. Ba. Ba. Ba. Ba…”

“Đau quá a, ta thực sự biết sai rồi. A Mặc dừng lại, đừng đánh.” Linh Mộc lớn tiếng kêu khóc, khéo léo vặn vẹo thân thể thoái khỏi trói buộc của Thỉ Trạch.

“Ba.” Đáp lại sự vặn vẹo mông của Linh Mộc là một cái tát đánh tới, đánh cho đến khi Linh Mộc không dám động đậy, an phận ghé trên đùi Thỉ Trạch.

“Nói. Rốt cuộc sai chỗ nào.” Thỉ Trạch rốt cuộc đã ngừng đánh, hướng tới tiểu tử nằm trên đùi mà quát lớn. Tiếng quát đem tiểu tử lõa mông kia run rẩy đến lợi hại. Linh Mộc thở phào khi Thỉ Trạch không đánh nữa, bị Thỉ Trạch quát lớn cả người liền khẩn trương, giọng nho nhỏ run run

“Ân... ta không nên lười biếng không viết bản thảo… không nên nói dối lừa ngươi...”

“Còn có?”

“Ngô~ hết rồi đi…”

“Ba” “Là nghĩ không ra đi. Không thành vấn đề, ta giúp ngươi nghĩ ra.”

“Ba. Ba. Ba.”

“A~~ nha~~~” Linh Mộc không ngừng kêu thảm thiết, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì đau đớn mà nhăn lại.

Một bên Linh Mộc kêu to, một bên Thỉ Trạch vẫn không ngừng đánh. Linh Mộc có nghĩ mình có chuyện xấu gì bị Thỉ Trạch phát hiện.

“Ân, nửa tháng trước trợ lý trước lúc đi có nói ta hoàn thành nhanh bản thảo. Như thế có thể gửi qua cho y để y vẽ phụ thay ta."

Linh Mộc hồi tưởng lại, không nghĩ đến chính mình đem tội trạng suy nghĩ trong đầu nói ra.

Ngẩng đầu phát hiện khuôn mặt Thỉ Trạch biến sắc cả người liền cứng đờ, hồi lâu sau mới có phản ứng. Linh Mộc bày ra bộ dáng đáng thương, miệng mếu, mắt to ngập nước chăm chú nhìn khuôn mặt tuấn kiệt đang tức giận kia. Đến cả nửa lời cầu xin tha thứ cũng không dám nói, chỉ sợ chính mình bị đánh chết ngay trên giường.

Thỉ Trạch đã sớm nhìn thấy ánh mắt hối lỗi kia nhưng càng nghĩ càng giận, rốt cuộc nhịn không được lớn tiếng quở trách.

“Linh Mộc, ngươi đang nghĩ gì? Viết xong kịch bản gốc liền đưa qua cho trợ lý ngươi vẽ? Vậy ngươi làm họa sĩ làm gì, chi bằng đi làm tiểu thuyết gia. Ta không nói không cho ngươi chơi, nhưng ngươi ngẫm lại xem làm thế có đúng mực không? Công việc làm xong ngươi chơi thế nào ta không quản nhưng ngươi không biết phân biệt nặng nhẹ, cả ngày vẫn làm biếng không chịu động bút. Ta nói cho ngươi biết, ngươi có tài năng thiên phú nhưng ngươi lại tự chà đạp tài năng của mình, ngươi rốt cuộc đang nghĩ gì? Hôm nay ta vừa điện thoại cho ngươi xong Hạc liền giao đến cho ta bản thảo của tháng sau, còn ngươi thì sao? Đến bây giờ còn chưa xong bản thảo tháng này. Hạc tuy rằng có tài hoa nhưng không có thiên phú như ngươi, không phải thiên tài như ngươi nhưng hắn có không ngừng cố gắng, chính vì thế thời gian nộp bản thảo bao giờ cũng nhanh hơn ngươi. Người nói với ta ‘Ta nhất định trở thành họa sĩ nổi tiếng, nhât định trở thành Linh Mộc khiến Thỉ Trạch Viêm Mặc ta tự hào’ không phải ngươi sao?”


Được sửa bởi Bạch Nương ngày 25/6/2016, 22:06; sửa lần 1.
Bạch Nương
Bạch Nương
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 32
Points : 30475
Thanks : 3
Join date : 29/11/2015
Đến từ : Quy Nhơn

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Nhược Hàn 25/6/2016, 21:48

Ai~ Hảo a~ Dễ thương quá~
Nhược Hàn
Nhược Hàn
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 626
Points : 29186
Thanks : 8
Join date : 15/06/2016

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Khách viếng thăm 25/6/2016, 21:53

Hóng ing~~~ Dễ thương thiệt. Tự dưng lại nhớ đến Sekai Ichi Hatsukoi. Có nàng nào xem chưa. Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) 2300293791

Khách viếng thăm
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by khanhlinh 26/6/2016, 14:26

chu choe mị kết mấy bộ đam này a ,nhẹ nhàng không quá bạo lực nha

khanhlinh
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 12
Points : 30014
Thanks : 0
Join date : 13/01/2016

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Vô__Ưu 27/6/2016, 10:24

Cũng muốn cmt mà chả biết nói gì cả, thôi chị sớm ra chap mới a =)))
Dễ thương lắm =))))

Vô__Ưu

Tổng số bài gửi : 6
Points : 28876
Thanks : 0
Join date : 03/05/2016

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by ccc1234 27/6/2016, 12:38

Moe thế ~<~~~~~~ t hóng a. Ủng hộ tác giả

ccc1234
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 16
Points : 30395
Thanks : -1
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Bạch Nương 1/7/2016, 20:45

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ^__^ Tui sẽ cố găng hết sức cày xong bộ này. Chương này hơi ngắn vì tui không biết cắt chương T^T chương 1 tui lỡ cắt lố nên chương này chỉ co vầy thôi nha.

@Vô__Ưu em khỏi cần cmt để icon là được =)))



Chương 2




Chương 2




Thỉ Trạch một mạch quở trách Linh Mộc lại không chú ý tới người đang nằm trên đùi hắn là người hắn yêu thương.

Hắn ngừng quở trách, tiểu tử kia giọng như mèo nhỏ kêu bắt đầu nức nở. Thỉ Trạch luống cuống, vỗ nhẹ lưng tiểu tử kia nhưng không thấy phản ứng, toan chuẩn bị ôm Linh Mộc. Vừa lúc đó Linh Mộc oa oa miệng khóc to.

“Ô~~ Thỉ Trạch… ngươi là vương bát đản. Ngươi chỉ biết khi dễ ta… Ta thực sự cũng muốn hoàn thành xong bản thảo. Nhưng thực tế, thực tế ngươi thế mà không gọi điện cho ta, cũng không tới gặp ta, ta rất, ta rất nhớ ngươi… Cho nên ta mới nghĩ đến vui chơi một tí, không viết không vẽ bản thảo nữa sẽ không nhớ tới ngươi, nhưng mà, nhưng mà không được a, một ngày không được nghe giọng nói ngươi ta liền không an tâm, một ngày không thấy ngươi ta cũng liền không vui vẻ. Ngươi nói ta phải làm sao bây giờ… Ngươi nói đã nói chuyện với Hạc rồi, ngươi nói hắn rất tốt vậy ngươi tới gặp hắn đi, ngươi tới tận nhà hắn mời hắn về làm biên tập viên đi. Ngươi tới đây tìm ta làm gì? Ô~ ô~!!! Oa oa oa!!!”

Nói đến đây Linh Mộc không ngừng khóc lớn, nước mắt trong suốt men theo khóe mắt xinh đẹp lăn xuống, ướt nhẹp cả mảng quần Thỉ Trạch, khiến người ta nhìn đến liền đau lòng. Thỉ Trạch đừng nói là đau lòng, hắn đã hối hận muốn chế. Nghe đến lời nói đầy giấm chua của Linh Mộc, lửa giận trong lòng Thỉ Trạch đã bị tư vị ngọt ngào dập tắt.


Thỉ Trạch cẩn thận ôm lấy tiểu tử đang nằm trên đùi, ôm y vùi vào mảng ngực chắc chắn của mình. Linh Mộc ngước lên chăm chú nhìn, Thỉ Trạch một tay ôm eo y, một tay niết lấy cái cằm nhỏ giúp y lâu đi nước mắt ủy khuất rơi trên má.

Khuôn mặt nhỏ nhắn Linh Mộc vẫn ngập đầy nước mắt, trước mắt y là một mảng mông lung không thể xác định, cái mũi hồng hồng cứ hít, khuôn miệng nhỏ lắng nhếch lên. Thỉ Trạch nhìn bộ dáng khóc đến hoa lê đái vũ này của Linh Mộc chỉ biết ôm y vào ngực, bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa lưng y.

Thỉ Trạch kề đến sát tai Linh Mộc, giọng nói ôn nhu trầm ấm thì thầm “Tìm anh…”

Cảm giác được người trong lòng đang run lên, Thỉ Trạch cong khóe miệng cười, tiếp tục nói

“Ngươi đừng ghen tị, ta không biết ngươi nghĩ nhiều đến vậy. Ta không điện thoại cho ngươi vì ta không biết ngươi có muốn nói chuyện với ta hay không, ta sợ làm phiền ngươi. Thực xin lỗi, hiện tại ta đã biết tình cảm ngươi đối với ta cũng như ta đối với ngươi. Ta yêu ngươi.”

Cả người Linh Mộc run lên, đại não nhất thời chưa tiếp thu được, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Thỉ Trạch.

“Ta… A Mặc… Ta cũng… thích ngươi.”

“Hừm?” Thỉ Trạch bất mãn hừ lên một tiếng.

“Ta yêu ngươi.”

Linh Mộc sợ đến mức lập tức sửa lại lời nói, lúc này Thỉ Trạch mới hài lòng.

Thỉ Trạch đem Linh Mộc thoát khỏi ngực, tay niết cằm y nâng lên, bất ngờ cuối xuống hôn vào cánh môi mềm mại của y, đầu lưỡi đảo qua đảo qua trên hàm răng rồi vói vào bên trong tìm đầu lưỡi mềm mại của y. Đầu lưỡi Thỉ Trạch liền quấn lấy, linh hoạt tấn công trong khoang miệng của Linh Mộc, hôn đến khi y nhuyễn khí mới buông ra.


Thỉ Trạch cố gắng áp chế lửa dục đang sôi sùng sùng trong cơ thể, ôm Linh Mộc nằm đến trên giường, còn cẩn thận nhét cái gối mềm xuống bụng y. Lúc này mông Linh Mộc hếch cao lên. Linh Mộc kịp phản ứng liền xoay người lại ngăn cản động tác tiếp theo của Thỉ Trạch, lại bị Thỉ Trạch hung hăng trừng mắt một cái y lập tức trở về vị trí cũ.

“Không đánh, để ta xem xem có nghiêm trọng không.”

Thỉ Trạch cẩn thận cởi quần ngoài của Linh Mộc, cởi tiếp quần lót liền thấy cái mông xanh tím hiện lên trước mắt. Hắn có chút tự trách mình, trách mình trong lúc tức giận đã nặng tay đánh tiểu tử này.

Linh Mộc cắn môi khi trận đau phía sau ập đến. Thỉ Trạch nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ lên chỗ bị đánh của y. Cảm giác mát lạnh liền biến mất thay vào đó là nóng bừng cả lên.

Lúc này, Thỉ Trạch lại ấn ấn hai cánh mông của y khiến Linh Mộc kêu to.

“Đau! A Mặc ngươi làm cái gì vậy?”

“Ta giúp ngươi nặn ra máu bầm.”

“Không không không không~~ ta thượng dược rồi sẽ không đau, ngươi không cần nặn máu bầm.”

“Không được, nếu như không nặn ra ngày mai ngươi sẽ không thể ngồi ghế được.”

“Không cần, thực sự không cần, a Mặc~ ta biết ngươi tốt nhất mà~~.”

“Ta đến tới ba nếu ngươi không lấy tay ra… Một…”

“Được, được rồi… ngươi nhẹ tay chút… Aaaaaaa!!!”

Linh Mộc cao giọng hét đến ngoài phòng cũng nghe thấy.

Thỉ Trạch vẫn cẩn thận bắt tay vào xoa nắn, nhìn qua thoạt giống như đang giáo huấn y nhưng thực ra đang lo lắng cho y.

“Như thế nào lại làm trứng chim thành như vậy, nếu như bắt lửa thì làm sao, ta nghĩ liền muốn lo lắng…”

“Còn đau không?”

“Tốt hơn nhiều, cảm ơn a Mặc~”

“Đói bụng không?”

“Có.”

“Hừm… thật hết cách với ngươi.”

Thỉ Trạch nhìn y cười cười đầy sủng nịch, đứng dậy xuống phòng bếp làm cơm trưa cho tiểu bảo bối.

Linh Mộc lúc này đang nằm trên giường nghĩ đến bộ dáng ôn nhu của Thỉ Trạch, bất giác nở nụ cười thật ngọt ngào.


Bạch Nương
Bạch Nương
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 32
Points : 30475
Thanks : 3
Join date : 29/11/2015
Đến từ : Quy Nhơn

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by ccc1234 1/7/2016, 21:17

Ngọt quá nha. Mượt quá nha. Cute chết tui r nha ^^.

ccc1234
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 16
Points : 30395
Thanks : -1
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Vô__Ưu 6/7/2016, 15:36

Bảo em để icon là em làm thiệt à =)))
Đăng chap mà không hú em -_-
Nhưng mà sao chị không sửa cách xưng hô của hai bạn vậy?

Vô__Ưu

Tổng số bài gửi : 6
Points : 28876
Thanks : 0
Join date : 03/05/2016

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Nhược Hàn 6/7/2016, 17:07

Em là reader ẩn danh nhé =)))) Hảo ngọt a~
Nhược Hàn
Nhược Hàn
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 626
Points : 29186
Thanks : 8
Join date : 15/06/2016

Về Đầu Trang Go down

Nhà xuất bản Bình Dã (Edit) Empty Re: Nhà xuất bản Bình Dã (Edit)

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết