VIỆT NAM SPANKING #HighSpank
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Góc lải nhải
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime14/3/2024, 16:58 by ....

» Tìm ker nữ
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123

» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate

» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime9/1/2023, 15:08 by Tdh9494

» Tìm pn ở Kiên Giang
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992

» Tìm chị ker ảo
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime4/11/2022, 06:36 by Nga0

» Cần spank ở bình dương
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime13/6/2022, 14:04 by Hieuyoni

» Tìm ker ảo
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime28/3/2022, 17:31 by xyzcv5

» Tìm ker nữ ở HN
THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Icon_minitime23/3/2022, 11:29 by bitter.chocolate

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031

Calendar Calendar


THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

5 posters

Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Louis Dĩ Đằng 2/12/2018, 07:58

Chương 1:
Ân quốc nhờ sự cai trị nghiêm chính của mười hai đời đế vương dần mở rộng biên ải, dân chúng an cư lạc nghiệp. Đến khi thái tử nguyên triều tiếp nhận vương vị, trở thành đế vương thứ mười ba của Ân quốc thì dân chúng càng sung túc, lương thực tích trữ trong kho cũng nhiều hơn, quốc khố thì càng dồi dào, phải nói sự thịnh vượng tân tiến của Ân quốc là ước mơ không nhỏ của các quân vương nước láng giềng.

Dân chúng Ân quốc khi nhắc đến công lao trị vì của Ân vương cũng không quên đệ nhất công thần của Ân quốc là Yên thừa tướng Yên Kính Tường.

Yên Kính Tường sinh ra trong gia đình nhiều đời làm trung thần, tổ phụ thúc bá thường giữ những chức vị quan trọng trong triều. Từ nhỏ, y đã được đưa vào cung làm thư đồng cho thái tử. Trong cuộc chiến tranh giành vương bị của hoàng tộc y đã dốc hết lòng phò trợ thái tử ngồi lên ngai vị. Sau đó lại giữ chức binh bộ thượng thư đưa ra nhiều sách lực giúp cải cách canh tác, giữ vững biên ải, tăng cường quốc khố, công lao hạng mã không quan lại nào trong triều có thể sánh kịp.

Đương kim hoàng thượng từ nhỏ đã bầu bạn cùng y, thấy y hết lòng hết sức vì giang sơn của mình thì càng thưởng thức y, chỉ vài năm liền phong y làm thừa tướng hàm nhất phẩm, ban thưởng quyền lực dưới một người trên vạn người.

Hai người cũng nhau vượt khó khăn gầy dựng sự nghiệp, phải nói đến mức có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.

Đúng vậy, chính là có họa cùng chịu.

Hoàng thượng sau khi đến Vĩnh Thọ cung thỉnh an thái hậu liền sai người mang thánh chỉ đến Yên phủ truyền lệnh.

Phúc Lạc công công đến tiền sảnh Yên phủ, mở thánh chỉ tuyên đọc:

- Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Ngày rằm tháng sáu cung Càn Thanh khai yến thiết đãi hiền thần. Tuyên triệu Yên thừa tướng đến cùng trẫm đối ẩm luận thi, ban tọa vương vị. Khâm thử.

Yên Kính Tường dâng hai tay qua đầu tiếp nhận thánh chỉ quỳ tạ ơn. Y đứng lên, nhận hầu bao từ tay hạ nhân rồi đưa vào tay Phúc Lạc công công:

- Công công mệt nhọc.

Phúc Lạc cười đến híp cả mắt, hoan hỉ đem hầu bao cất vào tay áo:

- Yên thừa tướng quá lời, hạ quan chỉ đi một chuyến. Lần này hoàng thượng khai yến ban cho thừa tướng tọa tại vương vị, đủ biết hoàng thượng sủng ái thừa tướng biết dường nào.

Tọa tại vương vị ý nghĩa y được tọa bên cạnh long ngai của hoàng thượng, ngang hàng với các vị vương gia. Trước đây mỗi lần tọa yến y đều ngồi vị trí quan nhất phẩm, lần này hoàng thượng lại ban tọa vương vị e là có điều uyển chuyển bên trong. Y làm quan nhiều năm, leo lên được vị trí thừa tướng này cũng không ít khôn khéo.

Giờ ngọ ngày rằm tháng sáu, y vận quan phục sa hoa ngồi trên xe ngựa lớn tiến đến cửa cung. Y dung mạo đoan chính, mày kiếm mắt sâu, khí khái mang bảy phần võ tướng ba phần văn nhân, không ít tiểu thư con gái quan lại trong triều muốn đưa vào tiền môn của y.

Sau khi xuống ngựa tại ngọ môn, y được tiểu thái giám mời đến Càn Thanh cung nhưng lại không vào chính điện mà lại vào ngự hoa viên. Trong ngự hoa viên có một lương đình kết dây phủ rèm, thị vệ bốn phía bảo vệ chung quanh.

Yên Kính Tường cùng tiểu thái giám bước đến trước rèm ngăn cách:

- Khởi bẩm hoàng thượng, Yên thừa tướng tiến cung yết kiến thánh giá.

- Truyền.

Yên Kính Tường khom người bước vào quỳ xuống hành lễ:

- Hoàng thượng vạn tuế.

Hoàng thượng rời khỏi long tọa bước đến nâng tay y đỡ lên, tươi cười nói:

- Hôm nay chỉ có trẫm và người đối ẩm, không cần đa lễ. Phúc Lạc, mang tọa kị đến.

Phúc Lạc quỳ gối thỉnh an Yên Kính Tường xong liền ra ngoài gọi người mang vào một tọa kị bằng bạc đặt vào cạnh long ngai. Yên Kính Tường cười cười:

- Hoàng thượng thật khiến thần thụ sủng nhược kinh.

Hoàng thượng mặt không đổi sắc cười vang, bảo y ngồi xuống cạnh mình lại gọi Phúc Lạc rót rượu.

Hai người trò truyện non nửa canh giờ, có một tiểu thái giám vào bẩm báo:

- Khởi bẩm hoàng thượng, các vị thiên kim tiểu thư đang đợi bên ngoài chờ tuyên triệu.

Yên Kính Tường nghe đến bốn chữ thiên kim tiểu thư liền đưa mắt nhìn hoàng thượng. Hoàng thượng bị y nhìn đến ngượng ngùng, liền giải thích.

- Hôm trước thái hậu có ý triệu các vị thiên kim trong kinh thành để trẫm chọn một người sắc phong tránh lời đồn đãi hậu cung vô chủ. Trẫm cự tuyệt không thành liền phải đồng ý. Trẫm liền nhớ đến ái khanh, người và ta cùng nhau lớn lên, ngoài mặt thì là quân thân, nhưng trẫm luôn xem người như bằng hữu chi giao.

- Nên hoàng thượng muốn thần giúp ngài chọn hiền phi.

Yên Kính Tường rất không có cốt khí khi thấy người gặp họa, giọng hoan hỉ tiếp lời. Không người hoàng thượng lại lắc đầu nói:

- Không, trẫm cũng muốn ngươi chọn một vị tiểu thư làm thê tử, như vậy ta và ngươi đều cùng có người đầu ấp tai gối.

Yên Kính Tường trợn hai mắt kinh ngạc, Phúc Lạc đứng bên cạnh lại không chút nghĩa khí khẽ cười đến run cả người.

Y liền biết mình bị gạt đến. Hoàng thượng chỉ kém y hai tuổi, hai người tuổi trẻ sinh ngạo khí chỉ muốn gầy dựng sự nghiệp, nào để ý đến chuyện nữ nhi thường tình. Yên lão gia cùng phu nhân đều tạ thế, y chỉ sống một mình không ai thúc giục cản trở lại càng tự do tự tại.

Nào ngờ hôm nay lại bị đưa vào thế không thể bất tuân. Y đưa mắt liếc khẽ hoàng thượng, cái gì mà y ngồi ngai vàng mình ngồi ngai bạc, tên này rõ ràng là sắp đeo một cái gông lớn liền muốn mình mang một cái gông nhỏ đây.

Lương đình hai người ngồi cách một hồ nước nhỏ là một khoảnh sân, bàn tiệc trà của các tiểu thư được đặt ở đó. Các tiểu nữ tử nhìn qua bên lương đình trướng rũ màn che chỉ thấy hai bóng người cao lớn ngụ tại đó. Họ biết có một người là hoàng thượng nên cũng không dám mạo phạm chỉ trỏ, chỉ có thể xem như không biết mà cùng phẩm trà.

Lần này tiến cung dĩ nhiên không thể diện kiến long nhan, bọn họ được mời đến cốt để hoàng thượng từ xa nhìn rồi đánh giá cách đi đứng, ăn nói cùng đối đáp với người khác.

Các tiểu thư thiên kim được thái hậu lựa chọn kĩ càng đều là con cháu hào gia trong kinh thành, dung mạo đều có phần hơn người. Hôm nay tiến cung các nàng lại ra sức ăn vận một phen, nào phục sức trâm cài hoa lệ sang trọng không kém các công chúa.

Hoàng thượng và Yên Kính Tường cùng nhau trò chuyện vừa thưởng thức tài nghệ của các nàng. Có người tức cảnh xuất khẩu thành thi, có tiểu thư trổ tài đánh đàn, có nàng lại vẽ tranh, yến yến oanh oanh rộn rã cả ngự hoa viên.

Không khí đang vui vẻ bỗng nghe có thanh âm nữ tử cao giọng nói khiến mọi người đều chú ý. Chỉ thấy một tiểu thư vận y phục vàng óng phục sức hoa lệ đang đứng trước mặt một vị tiểu thư khác vận y phục màu lam nhạt. Trái ngược với vị tiểu thư có vẻ quyền quý nọ, vị tiểu thư này y phục có chút đơn giản, phục sức cũng ít ỏi đến mộc mạc nhưng dung mạo lại nghiễm nhiên xinh đẹp đến động lòng người, thoạt nhìn qua có chút yếu nhược khiến người ta thương tiếc.

- Chu tiểu thư cũng nhận được thiếp mời của thái hậu hay sao? Năm đó tiểu nữ gặp Chu tiểu thư trên đường đến miếu Nguyệt lão đến nay cũng đã hơn ba năm, không nghĩ đến tiểu thư một chút cũng không khác xưa là mấy.

Mấy vị tiểu thư xung quanh nghe chuyện liền che miệng cười duyên, Yên Kính Tường lại khẽ nhíu mày, lời nói này chẳng phải có ý khinh bạc vị lam y tiểu thư gia thế không tốt hay sao.

Lại nghe một vị tiểu thư vận hồng y phía sau lên tiếng:

- Ai nha, Chu tiểu thư đến miếu Nguyệt lão là cầu phu quân tốt hay là cầu trở thành vạn phụng chi vương.

Chu tiểu thư bị người khác khi dễ cũng không tỏ ra tức giận, khuôn mặt xinh đẹp thì hiện lên chút ảm đạm,hành lễ với các vị tiểu thư xong liền nhỏ giọng đáp:

- Trần tiểu thư xin đừng quá lời. Nếu thái hậu và hoàng thượng nghe được những lới này tiểu nữ cùng phụ mẫu không gánh nổi. Tiểu nữ biết mình bạc mệnh, không mong sau này phu quân quyền to chức trọng, không mong gia cảnh giàu sang phú quý, chỉ mong phu thê một đời tương kính như tân.

Bọn họ thấy nàng đối đáp không thể bắt bẻ, lễ nghĩa trước sau chu toàn liền không biết phải tiếp lời như thế nào.

Chỉ có vị tiểu thư áo vàng vẫn nhất quyết không buông tha cho Chu tiểu thư, nhìn nàng hồi lâu liền cười hừ một tiếng, nói:

- Chu tiểu thư nhận được bái thiếp của thái hậu, cũng nên cấp cho thái hậu cùng hoàng thượng chút kính trọng. Cung cấm là nơi cung vàng điện ngọc, đến nơi này sao lại mang thứ phục sức đầy tục khí há chẳng phải làm bẩn mắt của hoàng tộc.

Mọi người nghe nàng ta nói vậy liền nhìn về phía Chu tiểu thư, vốn đã thấy nàng phục sức đơn giản, trên tóc chỉ cài một cây trâm vàng đính một viên ngọc. Cây trâm cũng không còn mới mẻ, chỉ có viên ngọc vừa trơn vừa bóng không một vết xước, nhìn qua liền biết nó được bảo quản rất kỹ.

Chu tiểu thư mày liễu khẽ nhíu lại, giọng nói lại thêm chút tủi thân:

- Cây trâm này là vật gia bảo truyền đời của nhà mẫu thân tiểu nữ...

- Không ngờ Chu gia lại xem vật tầm thường như vậy làm gia bảo.

Tiểu thư kia chưa châm chọc hết ý thì nghe có một giọng khác cắt ngang, một vị tiểu thư khác vận lục y bước đến chắn trước mặt Chu tiểu thư, nói:

- Đã là vật gia bảo ắt có điểm trân quý khiến người khác coi trọng, Trình tiểu thư biết lai lịch giá trị của nó như thế nào lại nói là tục khí, tiểu thư biết xem hàng hay sao?

Nói rồi lại quay sang Chu tiểu thư:

- Tiểu nữ là Lý đại tiểu thư của quốc tướng gia, dám hỏi Chu tiểu thư về lai lịch trâm cài này.

- Hồi Lý tiểu thư, trâm cài này vào đời Ân quốc thứ tám, tổ mẫu của nương ta có thêu một bức bách thọ tặng cho Hiền Tâm hoàng hậu, hoàng hậu thưởng thức tổ mẫu nên tặng một cây trâm từ trên tóc của người. Tổ mẫu liền xem nó là vật để truyền đời cho nhi nữ, truyền đến tiểu nữ đã là đời thứ sáu.

Lý tiểu thư nghe câu trả lời liền có chút khoái trá, tươi cười nhìn Trình tiểu thư:

- Không ngờ vật của hoàng hậu trong mắt Trình tiểu thư lại là thứ tục khí, vậy tiểu nữ dám hỏi vật gia bảo của tiểu thư trân quý đến nhường nào? Có thể đem ra cho các tiểu nữ mở rộng tầm mắt một phen.

Trình tiểu thư nghe xong sắc mặt đại biến, không ngờ cây trâm của Chu tiểu thư lai lịch lại lớn như vậy. Nếu bây giờ cố cãi truyền đến tai hoàng thượng cùng thái hậu nàng liền mang tội khi quân phạm thượng. Nàng không chỉ khó giữ mạng mà cả nhà đều không tránh khỏi liên lụy. Nàng liền căm tức trừng mắt nhìn Lý tiểu thư, hành lễ với Chu tiểu thư, nói:

- Tiểu nữ kiến thức ngu muội, có mắt như mù không nhìn rõ vật báu của Chu tiểu thư, mong Chu tiểu thư lượng thứ.

Chu tiểu thư liền 'ân' một tiếng, nhìn Trình tiểu thư cùng tỷ muội của nàng ta bỏ đi, hướng Lý tiểu thư tạ ơn.

Một màn này hoàng thượng cùng Yên Kính Tường đều nghe rõ, Phúc Lạc lại chân chó đến bên cạnh bẩm báo với hai người:

- Trình tiểu thư là thiên kim của Binh bộ thị lang, quan biết rộng rãi các tiểu thư huân quý khác trong kinh thành. Lý tiểu thư là thiên kim của Uyên Nguyên đại tướng gia. Chu tiểu thư là thiên kim độc nhất của ngự sử đại nhân. Các tiểu thư đều tròn mười tám tuổi, nhị tiểu thư của Lý tướng quân vừa qua tuổi mười bảy.

Hoàng thượng bất động thanh sắc phẩm rượu, Yên Kính Tường mục quan khẽ chuyển. Một hồi tranh cãi này đem gia thế cùng tính tình của các nàng trình bày một lượt.
Yên Kính Tường nói với hoàng thượng:

- Hoàng thượng, người thấy thế nào?

Hoàng thượng buông ly rượu xuống, nhếch mép nói:

- Trình tiểu thư ỷ thế gia nàng là Binh bộ thị lang liền không xem ai ra gì, nếu nàng bước vào cửa cung liền xảy ra một hồi âm mưu. Lý tiểu thư là con nhà võ, tính tình bộc trực nghĩ gì nói nấy lại có lòng chính nghĩa không sợ cường quyền, nhưng để có thể tiến cung cần phải học cách uyển chuyển một chút. Chu tiểu thư giống tính tình gia gia, khiêm tốn hữu lễ nhưng quá mức biến thành nhu nhược. Nàng vào hậu cung chưa đầy một năm sẽ không còn hình dáng, chi bằng như nàng nói, tình một phu quân có thể cùng nàng một đời tương kính như tân.

Yên Kính Tường cười cười gật gù, tâm ý hoàng thượng quả giống như tâm ý của y.

Giờ thân, các vị tiểu thư được triệu đến điện Giao Long, nơi chính điện được che màn kín đáo. Các nàng được các thái giám nhắc nhở, biết người sau màn là long nhan của thánh thượng. Sau khi hàng lối chỉnh tề liền vào điện hành lễ quỳ an.

Lát sau nghe phía sau bức màn có tiếng rì rầm nho nhỏ, các nàng ngay cả thở cũng không dám thở mạnh chỉ ngay ngắn quỳ ở đó.

Phúc Lạc cầm một khay bạc bước ra, hô to:

- Tuyên triệu nhị vị tiểu thư Lý gia, Lý Uyển Ngữ- Lý Uyên Như, Chu tiểu thư Chu Tâm Như.

Ba người được gọi tên bước lên phía trước quỳ xuống chờ nghe truyền thánh ý. Phúc Lạc truyền:

- Nhị vị Lý tiểu thư tài sắc vẹn toàn, công dung ngôn hạnh đầy thủ, sắc phong hai vị tiểu thư làm quý nhân, ngụ tại cung Tần Dương.

Phúc Lạc dâng khay bạc trước mặt hai vị Lý tiểu thư để hai người nhận ngọc bội của hoàng thượng ban tặng, xem như là tín vật lần đầu nhập cung.

Phúc Lạc lại hướng về phía Chu tiểu thư, cười mị nói:

- Chu tiểu thư hiền lương thục đức, dung mạo hơn người lại lọt vào mắt xanh của thừa tướng gia. Hoàng thượng liền làm Nguyệt lão kết uyên ương, chỉ phúc ban hôn cho Chu tiểu thư cùng Yên thừa tướng, sắc phong tiểu thư hàm nhất phẩm phu nhân.

Nói rồi lại dâng khay bạc trước mặt Chu Tâm Như, trên khay chỉ còn lại một chiếc vòng bạc sáng loáng, điêu khắc tinh xảo. Chu Tâm Như nhìn nó có chút thất thần, không ngờ mình cư nhiên trở thành nhất phẩm phu nhân quyền quý nhất trong kinh thành.

Ngày mồng hai tháng tám, dân chúng kinh thành Ân quốc từ sớm liền thấy một đoàn người vận hỷ phục đi vòng quanh các dãy phố. Đến gần thì thấy tân lang nguyên lai là thừa tướng gia của bọn họ, y vốn ngũ quan tuấn mỹ, vận hỷ phục đỏ thẫm càng tôn lên vẻ tiêu sái của y. Đoàn người phía sau khiêng hai mươi rương lễ vật hướng về phía Chu gia ở thành đông.

Ngày tân hôn lễ nghĩa chu toàn, sau đêm tân hôn y ngồi ở tiền sảnh đợi Tâm Như bước ra. Chu Tâm Như vận hồng y nhạt màu, tóc búi cao ở phía sau, trên tay vẫn còn đeo chiếc vòng y tặng nàng ở điện Giao Long.
Chu Tâm Như khuỵu chân hành lễ với y:

- Tâm Như bái kiến lão gia.

Yên Kính Tường mỉm cười nắm tay nàng nâng lên, kéo nàng ngồi bên cạnh mình, y dùng hai bàn tay ôm trọn hai bàn tay mềm mại của nàng, ôn nhu nói:

- Phu nhân, giờ đây phu nhân đã chủ mẫu của Yên gia, tổ huấn Yên gia rất nghiêm, mỗi đời chủ mẫu đều phải học cách tề gia thật tốt.

Tâm Như khẽ gật đầu, Yên Kính Tường gọi một nhũ mẫu vào. Nhũ mẫu thân hình phúc hậu, tuổi đã hơn ngũ tuần, tóc đã điểm bạc.

- Lão nô bái kiến lão gia, phu nhân.

Yên Kính Tường chỉ nhũ mẫu nói với Tâm Như:

- Dâu trưởng khi học cách chủ mẫu tề gia thường theo mẫu thân của phu quân mà học. Nhưng gia nương mất sớm, Túc nhũ mẫu là tâm phúc của nương ta, vậy nàng cứ theo Túc nhũ mẫu học hỏi.

Tâm Như ngoan ngoãn đáp ứng, lại hướng Túc nhũ mẫu bán hành lễ đáp trả.

Túc nhũ mẫu cười nhu hòa nói:

- Phu nhân, gia quy của Yên gia gồm hai mươi điều, mỗi thê thiếp khi bước vào Yên gia đều phải học thuộc nằm lòng. Khi người dạy đọc một lần, các vị phu nhân đọc lại một lần, lặp lại như vậy ba lần. Sau ba lần đã thuộc thì sẽ bị đánh một roi vào mông để khắc cố ghi tâm.

Tâm Như nghe vậy giật mình, lắp bắp hỏi lại:

- Một.. điều đánh..đánh một roi vào..

Túc nhũ mẫu đáp:

- Phải, tổng cộng là hai mươi roi, riêng vị phu nhân nào học cách tề gia trở thành chủ mẫu phải học thêm mười điều tổ huấn. Mỗi điều đánh thêm một roi vài mỗi bên mông vị chi thành năm mươi roi vào mông.

Tâm Như nghe đến đó liền giật mình lạnh cả sống lưng. Nàng từ nhỏ là tiểu thư thiên kim, dù gia cảnh không phải là hào môn thế gia song vẫn được gia nương phủng trong lòng bàn tay. Dù nàng phạm lỗi cũng chỉ quở mắng nàng vài câu, nào có chuyện bị phạt roi vào mông.

Nàng nhìn sang phu quân thấy y thần sắc điềm nhiên không chút quan hoài, cũng không nhìn sang nàng. Phía Túc nhũ mẫu lại lên tiếng thúc giục nàng đến hình phòng. Nàng hành lễ với Yên Kính Tường rồi đi theo nhũ mẫu ra phía sau.

Hình phòng nằm ở phía sau viện của hạ nhân, chủ tử ngoại trừ bị phạt thường không lui tới nơi này. Túc nhũ mẫu đẩy cửa vào trong, đứng ở ngưỡng cửa mời nàng bước vào.

Tâm Như thấy căn phòng bài trí đơn giản, ở giữa chỉ có một băng ghế rộng và dài, giữa hai phần ba ghế có một khối gỗ nhô cao lên khoảng một bàn tay người duỗi ra, bên trên lót một tấm bồ đoàn, còn có thêm những ghế bàn hình thù kỳ lạ mà nàng không dám nhìn đến chúng. Xung quanh bốn vách tường treo những hình cụ dùng để chấp phạt, roi da, mộc bản, trượng hình, mộc côn đều đủ cả. Nàng nhìn những thứ ấy liền bất giác đưa tay xoa lên mông mình, không biết chốc nữa thứ nào sẽ vụt xuống mông nàng.

Túc nhũ mẫu đóng cửa lại, tà tà nói:

- Phu nhân, mời phu nhân thoát quần nằm lên ghế thụ hình.

- Phải thoát quần sao?

Túc nhũ mẫu biết nàng hoảng sợ liền dịu giọng giải thích:

- Các phu nhân đều là kim chi ngọc diệp, nếu không thoát quần mà đánh thì có nơi sẽ bị trúng nhiều đòn đau đớn không thôi, bị thương nặng cũng sẽ ảnh hưởng đến đường con cái sau này.

Tâm Như chỉ còn cách run run thoát quần lụa đặt sang một bên, từ từ nằm lên ghế. Nơi khối gỗ nhô cao đặt tấm bồ đoàn vừa vằn nằm dưới bụng nàng, khiến phần mông nhếch cao lên, tư thế khiến nàng thập phần xấu hổ. Túc nhũ mẫu bước đến lấy mộc bản treo trên vách bên phải, mộc bản hơi cong để ôm trọn vòng mông người chịu phạt, dày khoảng ba tấc, bản rộng tám tấc, được chế từ gỗ từ đàn bền chắc. Không biết mộc bản đã vụt xuống mông của biết bao nhiêu vị phu nhân của Yên gia khiến nó trở nên bóng loáng hơn thường.

Túc nhũ mẫu thấy dáng nằm chịu đòn của nàng cũng thập phần đoan chính thì vừa lòng, quả nhiêu thiếu gia chọn không sai người. Lão bà bước đến vén tà áo của Tâm Như sang hai bên để lộ cặp mông trắng ngần to tròn đầy đặn như cặp bánh bao mới ra lò.

Túc nhũ mẫu đặt roi giữa cặp mông của nàng, rành rọt đọc điều thứ nhất trong gia quy Yên gia. Chu Tâm Như run giọng đọc lại một lần, qua ba lần nàng đã thuộc lòng. Nàng từ nhỏ đã học tứ thư ngũ kinh, đọc không ít sách vở nên trì nhớ được tôi luyện thực tốt. Túc nhũ mẫu thấy nàng học nhanh nhớ kĩ thì rất hài lòng, liền cầm mộc bản lên bốp một tiếng đánh xuống mông nàng.

Tâm Như dù đã chuẩn bị tâm lý chịu đòn nhưng vẫn giật nẩy mình, miệng bất giác la lên một tiếng.
Mông trắng mịn vừa chịu một roi nẩy lên liền đỏ ửng một vệt.

Điều thứ hai học xong liền chịu tiếp một roi. Túc nhũ mẫu đánh hai roi không chồng chéo lên nhau, cả hai bờ mông đầy đặn đã đỏ đều một mảng lớn.

Hết điều thứ ba liền đánh một roi vào mông bên phải. Điều thứ tư vẫn đánh vào mông bên phải. Bây giờ mông phải của nàng đã sưng to hơn mông bên trái một chút. Một bên mông nóng rát hơn cảm giác rất khó chịu. Nàng khẽ nhúc nhích chiếc eo nhỏ khiến mông đung đưa giải tỏa cơn đau.

Hai điều tiếp theo mộc bản của Túc nhũ mẫu tiếp đãi phiến mông bên trái của nàng.

Học xong hai mươi điều gia quy trên trán nàng hiện lên một tầng mồ hôi mỏng, khuôn mặt mỹ lệ cũng trở nên trắng bệch. Mông nàng run rẩy đến lời hại, mông đã sưng vừa to vừa đỏ. Vết roi trải đều khắp mông trái sang mông phải. Nàng nhiều lần muốn rút tay xoa mông nhưng lại không có can đảm.

Cuối cùng đến mười điều tổ huấn dành cho chủ mẫu.

Một điều học xong nhũ mẫu đánh một roi vào mông trái, mông nàng vừa tâng lên hạ xuống liền đánh tiếp một roi bên phải.

Điều thứ mười của tổ huấn vừa đọc xong, nàng mất hơi thở lập lại một lượt. Bốp một tiếng, bên mông phải lại bị đánh một roi, mông bên trái chịu tiếp một roi. Giờ đây hai mông nàng đã có chỗ chuyển bầm, mông đã sưng to gần gấp đôi bình thường.

Gương mặt trái xoan của nàng đã lấm lem nước mắt. Túc nhũ mẫu cất roi rồi đến dìu nàng đứng dậy. Mông nàng không động đã đau đớn, chân vừa chạm đất nàng liền muốn ngất đi. Túc nhũ mẫu thân hình mập mạp trụ rất vững vàng để nàng tựa vào người mình. Nhũ mẫu lấy quần giúp nàng vận vào, thắt lưng vừa kéo qua vùng mông bị sưng ứ thì nàng khóc nấc lên. Khó khăn lắm nhũ mẫu mới có thể kéo quần bao trọn vùng mông của nàng.

Nhũ mẫu một tay nắm tay nàng, một tay ôm thắt lưng dìu nàng ra ngoài sảnh gặp Yên Kính Tường, nàng vừa đi tay trái nắm chặt tay nhũ mẫu, một tay chống phía sau mông mình nhẹ nhàng vỗ về.
Nhũ mẫu vừa đẩy cửa bước ra liền thấy Yên Kính Tường thần sắc lo lắng đang đi qua đi lại trước cửa phòng.

Nguyên lai Yên Kính Tường biết rõ nàng từ nhỏ đến lớn chưa chịu qua đòn roi, nhưng lại không thể vì phu nhân với cưới vào phủ mà phá vỡ gia quy của tổ tông nên khi nàng nhìn y thì y lại không biết đối điện với nàng như thế nào. Y ngồi ở tiền sảnh cầm tách trà lên lại hạ xuống, trong lòng bất giác không yên.

Tâm Như vốn ôn nhu hiền lành, vừa về nhà phu quân chưa nhận được tâm ái của y đã phải chịu năm mươi roi nhất định nàng sẽ cảm thấy ủy khuất. Cũng không biết Túc nhũ mẫu có nương tay hay không.

Y nghĩ liền nhịn không được đi đến hình phòng. Đến trước cửa nghe thấy nàng ngoan ngoãn đọc gia quy của Yên gia. Mỗi roi Túc nhũ mẫu đánh xuống mông nàng tiếng vang rất lớn, ắt là chẳng nương tay. Nàng bị đòn đau cũng không khóc không nháo, chỉ nghe tiếng nấc nghẹn ở cổ họng. Y ở ngoài lo lắng không thôi, mắng phu nhân ngốc nhà mình nếu đau sao không cứ khóc to lên, việc gì phải chịu đựng như vậy.

Y thấy hai người bước ra, Tâm Như được Túc nhũ mẫu dìu đi từng bước rất chật vật liền chạy đến ôm lấy thắt lưng nàng ôm vào lòng. Túc nhũ mẫu cười nụ, cũng không hỏi han y vì sao ở đây chỉ lẳng lặng lui xuống nhường không gian lại cho hai người.

Yên Kính Tường vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán nàng,đem đầu nàng kéo tựa vào ngực mình.

Chu Tâm Như thấy y đứng ở cửa chờ mình cảm thấy vết thương liền giảm đau mấy phần. Từ trước đến giờ nào có lý lẽ nương tử bị đánh đòn bắt phu quân ở ngoài đứng đợi, nhưng nhìn thần tình lo lắng của y, nàng biết y thực sự quan tâm mình.
Yên Kính Tường vuốt ve tấm lưng thon đã ướt đẫm mồ hôi của nàng, dịu giọng dỗ dành:

- Phu nhân, nàng còn đau lắm không? Chốc nữa sẽ không đau đâu, ha.

Nói rồi y cúi người bế nàng lên vững chãi bước về phòng, y tận lực bước đi nhẹ nhàng để tránh không chạm vào vết thương trên mông nàng.
Yên Kính Tường đặt nàng nằm sấp trên giường, thay lý y khô sạch trên người nàng.

Y ngồi bên mép giường, kéo Tâm Như đến để nửa người trên của nàng tựa vào người mình, tay ôm chạy bờ vai và nhu nhu tóc nàng, hỏi:

- Ngày đầu tiên trở thành thừa tướng phu nhân thì thân thể đã chịu khổ, có cảm thấy ủy khuất hay không?

Tâm Như nép vào ngực lão gia nhà mình, hay cánh tay nhuận ngọc ôm lấy thắt lưng của y đáp:

- Lão gia đừng nói những lời đó. Được lão gia để mắt đến là phúc phần của Tâm Như.

Rồi nàng rướn người nhìn thẳng vào mắt y, tiếp:

- Huống hồ gia quy nhiều đời truyền lại, lão gia sao có thể vì thiếp mà phá vỡ. Đừng nói chỉ ba mươi điều, cho dù mà một trăm điều thiếp cũng sẽ vì lão gia mà ghi tạc trong lòng.

Ý nghĩa câu nói là nếu bị hơn năm mươi roi nàng vẫn sẽ vì Yên Kính Tường mà cam tâm đưa mông lãnh đòn.

Y nghe phu nhân mình nói vừa vui vẻ vừa đau nàng. Tay đặt trên lưng nàng dần hạ xuống chạm vào mông xoa xoa.

- Ta giúp nàng thượng dược trị thương.

Tâm Như thụ sủng nhược kinh nói:

- Lão gia không cần, có lý nào lại để lão gia giúp thiếp bôi thuốc trị thương.

Từ trước đến nay lễ giáo các bận quan hệ đều rất nghiêm minh, ngay cả lễ giáo giữa phu thê cũng phải giữ kẽ. Phu nhân hầu hạ phu quân là việc thiên kinh địa nghĩa, còn bắt phu quân hầu hạ phu nhân là trái luân thường đạo lý. Phu quân chỉ rót nước bồi cơm đã không hề có, huống hồ là bôi thuốc lên mông.

Yên Kính Tường vừa áp tay mình lên mông nàng liền cảm thấy nơi đó nóng hầm hập, lại sưng to một vòng. Y nghe Tâm Như phản đối lại càng gấp trị thương cho nàng, mỉm cười nói:

- Trong tư phòng chỉ có phu thê chúng ta, không nói ra cũng không ai biết. Nàng đang bị thương đừng hồ nháo, ngoan ngoãn nghe lời phu quân.

Y một tay giữ chặt hai tay nàng không cho nàng động, một tay nhanh chóng thoát quần nàng xuống. Tâm Như cảm thấy mông mình mát rượi liền xấu hổ đỏ bừng mặt, đạo lý để phản bác với y vừa định nói ra đều nghẹn trong cổ họng.

Yên Kính Tường nhìn thấy mông nàng thì có chút giật mình. Y vốn biết mông nàng nhất định trọng thương nhưng không ngờ Túc nhũ mẫu lại thẳng tay đến như vậy.

Mông nàng không chỉ sưng to mà còn vài vết bầm vắt ngang mông, nơi phía dưới mông tiếp giáp với đùi cũng ứ máu bầm. Y dùng ngón trỏ và ngón cái tách khẽ khe mông của nàng, cũng may nơi mềm mỏng vẫn lành lặn.

Yên Kính Tường lấy khay dược đã chuẩn bị sẵn, gồm chén dược huyết giác và bột cúc tần dùng để đắp lên mông giúp tan máu bầm, một lọ san dược tiêu sưng cùng khăn bông mềm mại.

Y trước hết dùng thanh gỗ quệt hỗn hợp huyết giác và bột cúc tần bôi lên mông nàng, bôi một lượt khắp hai quả đồi thịt đỏ hồng của nàng. Lúc y bôi thuốc có dùng chút sức đè lên những vết bầm khiến Tâm Như đau đến nín thở. Nàng hai tay ôm chặt eo lưng của chàng, nhịn không được phát ra tiếng rên đau:

- Ây ui... Lão gia, mông thiếp... thật đau.
Y một tay không ngừng bôi thuốc, một tay ôm lưng nàng an ủi:

- Phu nhân ráng nhịn một chút, ta giúp nàng ấn một lát sẽ tan máu bầm, lại để dược trong hai khắc rồi bôi san dược thì sẽ hết đau ngay.
Dược đã phủ kín mông nàng y tiếp phủ một chiếc khăn bông lên đợi dược liệu ngấm vào da thịt.

Y tựa lưng vào giường, nâng cầm Tâm Như lên ngắm nghía, thấy phu nhân hoa nhường nguyệt thẹn của mình khóc đến tâm tê liệt phế thì trong lòng ê ẩm. Ngón tay y khẽ vuốt trên má nàng thay nàng gạt lệ, hôn lên cánh môi anh đào hồng nhuận.

- Đợi sau khi vết thương lành lạo, nàng cứ theo Túc nhũ mẫu học quán xuyến Yên phủ. Có biết không?

Tâm Như áp tay chàng lên má mình, vâng lời đáp:

- Thiếp sẽ cố gắng học để lão gia yên lòng.

Yên Kính Tường nựng nịu gò má của nàng, nổi lên tà ý trêu ghẹo:

- Nếu nàng học không tốt, ta lại lôi mông nàng ra đánh.
Nàng nghe vậy liền bất giác đưa tay ra sau ôm mông, y sợ nàng chạm vào sẽ trôi mất dược liệu nên cầm tay nàng giữ lại:

- Bất quá từ đây về sau nếu nàng phạm lỗi ta sẽ đích thân sát uy kiều đồn của nàng.

Tâm Như cũng không biết y nói đùa hay nói thật, chỉ khẽ khàng "ân" môt tiếng.

Hai khắc sau Yên Kính Tường lấy khan bông lau đi dược liệu trên mông nàng, đổ san dược vào lòng bàn tay rồi bôi lên mông nàng, y cẩn thận xoa tròn đều khắp mông nàng vì mông của Tâm Như sưng to đến mức bàn tay y bao không trọn vẹn nổi một phiến mông. Hai trái đào thịt đã ướp đầy san dược mát lạnh, y lại lấy một chiếc khăn bông khác đặt lên, mông sưng như vậy cũng không thể mặc quần trong một hai ngày.

Y cảm thấy người trong lòng yên lặng không nhúc nhích, cuối mắt nhìn xuống thì thấy nàng đã nép vào ngực y ngủ say. Y nhìn thấy có chút muốn cười, nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống bên cạnh, bản thân thì cởi ngoại bào cũng nằm lên. Yên Kính Tường nằm nghiêng một tay kê đầu, một tay nhu nhu mông nàng, nhìn thụy nhang của nàng trong lòng liền phát sinh yêu thương nữ nhân này.

Louis Dĩ Đằng
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 54
Points : 28050
Thanks : 0
Join date : 30/07/2016
Age : 28
Đến từ : HCM

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Ưsagi moon 5/12/2018, 10:40

Tiếp đi bạn ơi, hay lắm

Ưsagi moon

Tổng số bài gửi : 1
Points : 20931
Thanks : 0
Join date : 05/07/2018

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Louis Dĩ Đằng 5/12/2018, 20:20

cảm ơn bạn nha

Louis Dĩ Đằng
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 54
Points : 28050
Thanks : 0
Join date : 30/07/2016
Age : 28
Đến từ : HCM

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Louis Dĩ Đằng 5/12/2018, 20:21

tui tưởng truyện tui viết dở đến nỗi không ai comment TT.TT

Louis Dĩ Đằng
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 54
Points : 28050
Thanks : 0
Join date : 30/07/2016
Age : 28
Đến từ : HCM

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Tiểu Nhã 7/12/2018, 16:19

bạn ơi hóng truyện THÊ THIẾP TƯỚNG GIA 3111083668 THÊ THIẾP TƯỚNG GIA 3111083668 THÊ THIẾP TƯỚNG GIA 3111083668

Tiểu Nhã

Tổng số bài gửi : 5
Points : 29097
Thanks : 0
Join date : 10/04/2016

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Louis Dĩ Đằng 9/12/2018, 12:46

Chương 2
Chu Tâm Như làm đại phu nhân Yên gia đã hơn một năm. Nàng tề gia chu toàn, lại đoan trang thục nữ, đối với Yên Kính Tường nhất nhất vâng lời, đối với hạ nhân khoan dung độ lượng. Năm mươi roi phát vào mông nàng năm đó đúng là đem gia huy khắc vào tâm nàng.

Đêm nguyên tiêu, Yên Kính Tường cùng Chu Tâm Như được triệu vào cung dự gia yến cùng thái hậu, Tuệ phi, Huệ phi. Nhị vị Lý tiểu thư năm trước được tuyển vào cung, hoàng thượng nhất mực sủng ái hai nàng liền sau một năm được phong Tuệ phi và Huệ phi.

Yên Kính Tường vận trường bào nhất phẩm, Chu Tâm Như vận y phục hàm nhất phẩm phu nhân. Y phục hai người đều thêu chỉ vàng, đai lưng y đính bảo thạch, đai lưng nàng nạm trân châu. Phu quân đầu đội kim quan, xuyên một cây trâm vàng, phu nhân đội mũ khổng tước, phục sức hoa lệ.

Yên Kính Tường trước giờ ngoại trừ đêm tân hôn vẫn chưa có dịp nhìn ngắm phu nhân của mình lộng lẫy đến dường này, trong lòng ngực trống đập liên hồi. Chu Tâm Như mặc dù đã là thiếu phụ nhưng sống trong nhung lụa, da trắng môi hồng thân hình kiều diễm không kém các thiếu nữ trong kinh thành.

Gia yến là yến tiệc vua ban cho hoàng thân quốc thích nên chỉ có thái hậu, hoàng thượng, hai vị phi tần cùng phu thê Yên Kính Tường. Các bị vương gia trong trận tranh đấu vương vị người thì tự vẫn, người thì đến đất phong, nếu không có sự phê duyệt của hoàng thượng thì không được hồi kinh.

Yến tiệc hòa hảo qua một tuần, sau giờ tuất hai người liền rời cung. Khi đi đến cửa cung thì Phúc Lạc chạy theo phía sau bẩm báo hoàng thượng có việc triệu kiến thừa tướng gia. Y liền bảo Tâm Như quay trở lại xe ngựa đợi mình, liền cùng Phúc Lạc đến tẩm cung của hoàng thượng

Yên Kính Tường bước vào hành lễ:

- Vi thần tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

Hoàng thượng ngồi trước án thư bảo y bình thân rồi nói với Phúc Lạc:

- Ban tọa, ngươi cũng lui ra ngoài nghỉ ngơi đi.

Sau khi trong phòng chỉ còn lại hai người, hoàng thượng mới chậm rãi nói:

- Trẫm đang có việc khó nghĩ, muốn nghe ý kiến của thừa tướng ái khanh.

Yên Kính Tường chấp tay hành lễ nói:

- Xin hoàng thượng cứ nói, vi thần sẽ ra sức phân ưu cho người.

Hoàng thượng đưa một bản tấu chương cho Yên Kính Tường, nói tiếp:

- Hai hôm trước bộ tộc Man di người thư cầu thân. Nếu nói về danh phận bọn họ có chút trèo cao, nhưng hiện giờ Man tộc không còn là những bộ lạc nhỏ lẻ mà đã hợp thành một khối, có đế vương đứng đầu và binh mã thiện chiến. Ân quốc đồng ý hôn sự này coi như một tay che chở cho Man tộc, Man tộc cũng sẽ một lòng phụng sự Ân quốc. Còn nếu chúng ta không ưng thuận,Man tộc sẽ gửi thư cầu thân đến Tây Vực, La Sát Quốc, Liêu Đông. Đến lúc bọn chúng kết minh Ân quốc sẽ phải đón đầu mối lo không hề nhỏ.

Yên Kính Tường đọc tấu chương thì nhíu mày, nghe những lời hoàng thượng nói y lại không thể không nghĩ đến. Y không nói gì chỉ trầm ngâm một hồi rồi đáp:

- Hiện giờ hoàng thượng chưa có hoàng tử, công chúa Man tộc thì chưa đủ tôn quý để tiến cung.

Hoàng thượng gật gật đầu, nói:

- Phải, trẫm thiết nghĩ...

Nói đến đó liền ngập ngừng, mục quan nhìn chằm chằm y một chốc rồi tiếp:

- Hiện giờ ngoài trẫm ra thì thân phận tôn quý không ai khác ngoài khanh.

Yên Kính Tường nghe vậy thì giật mình, có chút bất mãn nói:

- Hoàng thượng, ngài không phải muốn tứ hôn cho thần với công chúa Man tộc chứ.

Hoàng thượng thấy y phản ứng như vậy liền cho chút chột dạ, nhưng vì đại cuộc thì phải tiếp:

- Ngoài khanh ra trẫm thật sự không nghĩ còn ai thích hợp.

Y không để hoàng thượng tiếp lời liền nói:

- Hoàng thượng, trước đây là người ngự ban yến để thần chọn hiền thê. Chu thị đoan chính hiền thục, từ khi vào phủ ra sức tề gia chăm sóc phu quân không hề lỗi đạo. Vi thần và nàng vẫn còn sắt son như sơn, quả thật không muốn khiến nàng thương tâm cùng ủy khuất. Huống hồ nếu muốn nạp thê thiếp thì chính thất phải năm năm không sinh con nối dỗi, nàng vào Yên phủ bất quá cũng chỉ mới hơn một năm. Thần thật sự không cách nào nạp thêm nhị phu nhân, mong hoàng thượng minh xét.

Y quỳ xuống cung kính hành đại lễ với hoàng thượng, cũng không có đứng lên.

Hoàng thượng biết nóng lòng ép y giữa hai người sẽ có có gai trong lòng, đành phải nói:

- Trẫm cũng không ép khanh hưu Chu thị, cũng không bắt nàng nhường vị trí đại phu nhân cho công chúa Man tộc. Ái khanh hồi phủ suy nghĩ đi, vài hôm nữa trẫm sẽ triệu kiến khanh chờ câu trả lời.

Yên Kính Tường hành lễ rồi bước ra. Cả dọc đường về phủ y chỉ một mực nắm chặt tay Tâm Như nhưng tuyệt nhiên một lời cũng không nói. Tâm Như nhiều lần nhìn y trầm tư muốn hỏi lại thôi, đành nép vào ngực y, tay đan chặt vào tay y.

Hai người về đến Yên phủ, Tâm Như hầu hạ phu quân mục dục xong thì tự mình thay y phục. Khi bước ra khỏi dục dũng thấy y vẫn còn ngồi trên nhuyễn tháp suy tư. Yên Kính Tường đang định uống một ngụm trà liền bị ngăn lại, Tâm Như cầm lấy tách trà trên tay y, ngồi xuống bên cạnh y nói:

- Lão gia, đã khuya rồi đừng uống trà, sẽ khiến lão gia khó ngủ. Lão gia muốn uống nước thiếp đi lấy cho chàng.

Nói rồi đứng lên thì bị y kéo ngược lại, kéo cả người nàng ngồi trong lòng của y. Tâm Như biết trong lòng y nhất định có điều không thoải mái cũng không hồ nháo, đưa tay vuốt vuốt ngực y nói:

- Lão gia, trong lòng lão gia có tâm sự phải không? Lão gia nói cho Tâm Như biết, hảo không hảo?

Yên Kính Tường ôm lấy nàng, tay khẽ vuốt ve gương mặt nàng:

- Chỉ là hoàng thượng bàn bạc với ta chút chuyện khó nghĩ.

- Lão gia, nếu có chuyện khó nghĩ thì nói ra, dù thiếp không giúp được lão gia cũng coi như tâm sự để lão gia giải khuây.

Y nhìn nàng hồi lâu, để đầu nàng tựa vào vai mình, hôn nhẹ lên trán nàng rồi nói:

- Hôm nay hoàng thượng bàn bạc với ta về tấu chương cầu thân của bộ tộc Man di. Hoàng thượng muốn ta nạp công chúa Man tộc làm nhị phu nhân của Yên gia.

Y vừa nói xong liền cảm thấy ngực áo của mình bị nắm chặt, phu nhân trong lòng thở dài một tiếng. Y biết nàng nghe việc này trong lòng cũng chẳng thoải mái gì, so với y thì càng ray rứt hơn. Dù là nữ nhân ở thời nào đi nữa, ai lại muốn đem phu quân của mình chia sẻ với nữ nhân khác chứ.

Tâm Như nghe y nói trong tâm dâng lên một cỗ chua xót, nghĩ hai người thành hôn mới hơn một năm y đã phải nạp thêm thê thiếp. Nàng không phải không từng mơ đến hai người cùng nhau tâm ái đến lão niên, đến khi tôn tử đầy đàn.

Tâm Như ngước mắt lên nhìn Kính Tường:

- Lão gia có điều khó nghĩ, có phải là vì nghĩ cho thiếp hay không?

Yên Kính Tường gật đầu, dịu dàng nói:

- Phải, ta và công chúa Man tộc vốn không quen không biết, trong phủ lại có nàng chu đáo quán xuyến mọi việc. Ta thật không nhẫn tâm khiến nàng thương tâm, lại không muốn có người xen vào đoạn lương duyên của hai ta.

- Thiếp đa tạ lão gia quan hoài, nhưng lệnh vua khó cãi, lão gia lại là trung thần hàng đầu sao có thể bất tuân. Chỉ cần thiếp cảm nhận được lão gia nghĩ đến thiếp, trong lòng thiếp đã an ủi lắm rồi.

Yên Kính Tường cười cười:

- Phu nhân của ta sao lại hiểu chuyện đến mức như vậy. Nàng lúc nào cũng nhún nhường người khác giành thiệt thòi về mình. Lần đầu tiên ta gặp nàng cũng vậy, lần này cũng vậy, chỉ khiến ta cứ muốn bảo bọc nàng.

Tâm Như ngạc nhiên tròn mắt nhìn y, tò mò hỏi:

- Lần đầu tiên lão gia gặp thiếp?

Y ôn tồn kể lại lần đó ở ngự hoa viên nhìn thấy Trình tiểu thư ức hiếp nàng.

Tâm Như nghe y kể một loạt rồi nói:

- Thì ra hôm đó người ngồi với hoàng thượng là lão gia hay sao.

- Chẳng lẽ nàng không biết hay sao?

Tâm Như khẽ lắc lắc đầu, cười tủm tỉm nói:

- Thiếp quả thật không biết, thiếp còn tưởng hoàng thượng lập ra chủ ý tứ hôn. Không ngờ lão gia đã để ý đến thiếp từ trước.

Yên Kính Tường khó thấy nàng cao hứng như vậy, nhéo chiếc mũi của nàng:

- Không thì còn thế nào? Chỉ có như thế mà cao hứng đến vậy. Nhưng nàng cao hứng đến đâu ta vẫn phải phạt nàng.

Tâm Như không hiểu hỏi:

- Sao lão gia lại phạt thiếp, thiếp đã phạm lỗi gì sao?

Yên Kính Tường cười có chút xảo nhắc nhở nàng:

- Nàng đọc lại điều thứ sáu trong gia quy cho ta nghe.

Nàng nghe lão gia nói vậy liền biết mình vì quan tâm chàng mà vô tình phạm lỗi, tuân mệnh phu quân đọc lại điều thứ sáu:

- Nội quyến không được tham sự chính sự, càng không được hỏi việc triều chính. Nếu phạm lỗi sẽ bị 50 hèo vào mông. Lão gia tha lỗi cho thiếp, sáng mai thiếp sẽ đến hình phòng lãnh phạt.

Yên Kính Tường đỡ nàng đứng lên, nói:

- Không cần đợi đến sáng mai đâu, ta sẽ phạt nàng ngay bây giờ.

- Lão gia phạt thiếp sao?

- Nàng quên ta đã từng nói nếu nàng phạm lỗi ta sẽ đích thân phạt nàng hay sao? Nàng đến án thư lấy chiếc phiến đến cho ta.

Nàng líu ríu đi đến án thư, lấy chiếc phiến y vẫn thường dùng cầm đến hai tay dâng đến trước mặt y.

Yên Kính Tường đứng dậy, đón lấy chiếc phiến trên tay nàng, nói:

- Nàng thoát quần leo lên nhuyễn tháp.

Tâm Như ngượng ngùng thoát quần đặt ngay ngắn sang một bên. Nàng bước lên nhuyễn tháp hai tay đặt vào tay vịn khiến nửa người trên ngả và thành ghế, chân quỳ trên đệm lót, cặp mông tròn trắng trẻo khẽ nhếch lên làm cho chiếc áo vốn che hơn nửa mông của nàng chỉ còn nằm trên nửa mông.

Yên Kính Tường lấy chiếc phiến đặt lên thắt lưng nàng vừa ấn xuống vừa nói:

- Nàng cong thắt lưng lại, nhếch mông cao hơn một chút.

Tâm Như ngoan ngoãn làm theo. Khi thấy thư thế của nàng đã ngay ngắn chỉnh tề y cầm chiếc phiến đặt nơi đỉnh mông nàng:

- Theo gia quy thì phải đánh mông nàng năm mươi hèo, nhưng chuyện này có một nửa cũng là gia sự nên ta chỉ đánh nàng ba mươi chiếc phiến. Nàng nhớ phải đếm số roi ta đã đánh.

- Ân, lão gia.

Y nghĩ tuy phải phạt nàng nhưng dù sao cũng là phu nhân tâm ái của mình nên y sẽ nương tay một chút. Y giơ cao chiếc phiến, dùng bảy phần lực đánh xuống đỉnh mông nàng nghe chát một tiếng. Tâm Như đau đớn hét lên, quay lại nhìn phu quân nhà mình đầy sợ hãi, khóe mắt đã ngấn lệ.

Nguyên lai từ trước đến giờ y chưa từng đánh ai nên nghĩ mười phần lực của y giảm đi ba phần sẽ không đáng ngại. Nào ngờ người luyện võ lâu năm như y thần lực có chút hơn người, một roi mang bảy phần lực của y bằng năm roi của Túc nhũ mẫu.

Y nhìn thấy thần tình vừa đau đớn vừa hoảng sợ của Tâm Như thì biết mình quá tay. Trong lòng y chỉ muốn buông chiếc phiến xuống ôm người vào lòng dỗ dành một phen. Nhưng gia quy Yên gia xưa nay vốn nghiêm khắc, y là gia chủ lại càng không thể vì tình riêng mà dung túng.

Yên Kính Tường chuyển mắt xuống cặp mông của nàng. Đỉnh hai bên mông đã đỏ sậm lại có dấu hiệu chuyển sang bầm, trong lòng y như có những mũi gai nhọn đâm vào đau âm ỉ. Y dịu giọng nhắc nhở nàng:

- Phu nhân, nàng quên đếm.

- Một...thiếp xin lỗi...lão gia.

Tâm Như thấy y đánh mình một roi đau đến nứt cả mông thì nghĩ chắc hẳn mình đã chọc giận y thật rồi. Mới chỉ có một roi mà nàng đã tay oải chân run, còn đến hai mươi chín roi nữa nàng không biết mình có chịu đựng được không.

Yên Kính Tường dời chiếc phiến xuống chết đỏ trên mông nàng một chút mới đánh xuống, lần nay y lại giảm thêm ba phần lực đạo.

Chát
- Ưm... Hai
Chát
- Ưm..hức... Ba
Chát
- Bốn...á...
Chát
- Ai nha...hức...hức...năm

Trong phòng chỉ vang lên tiếng roi va vào da thịt nghe chát chúa cùng với tiếng đếm đứt quãng của nàng.

Y đánh đến hai mươi roi thì mông của Tâm Như đã phủ một màu đỏ au, hai khối thịt cũng đã sưng lên một vòng. Y dùng chiếc phiến sờ sờ lên mông của nàng, chọn vùng mông ít bị tổn thương nhất mà hạ mười roi cuối cùng. Mấy roi sau y như có như không hạ xuống, nhưng mông nàng vốn đã vừa nóng hầm hập vừa đau rát nên dù chàng xuất hư lực vẫn khiến nàng đau đến tâm tê liệt phế.

Y đánh xong ba mươi roi liền buông chiếc phiến xuống bàn, bước đến nhuyễn tháp ôm nhân nhi bảo bối lên giường. Y cẩn thận đặt nàng nằm sấp xuống, kê gối dưới bụng nàng khiến hai quả đào chín nhô cao lên tiện cho việc thượng dược.

Yên Kính Tường lấy san dược đặt sẵn trong phòng và chiếc phiến đến. Mông nàng tuy vừa sưng vừa đỏ nhưng không tụ máu nghiêm trọng như lần trước nên không cần đắp dược liệu.

Y trở lại giường thì thấy Tâm Như úp mặt vào hai tay khóc nức nở, y bèn cuối xuống ôm lấy vai nàng, kề mặt mình cạnh mặt nàng ôn nhu nói:

- Phu nhân đừng khóc, đã phạt xong rồi. Ta thượng dược vào vết thương của nàng sẽ không đau nữa. Ngoan ngoãn đừng khóc.

Y cẩn thận bôi san dược kín mông của nàng, nơi nào hơi sưng lên thì nhẹ nhàng ấn ấn. Mỗi lần y nghe nàng xuýt xoa thì tay lại mềm mỏng hơn yêu thương lên mông nàng. Y cúi người xuống thổi khí lên mông nàng. Tâm Như bị luồng nhiệt khí làm cho nhột nhạt liền muốn tránh đi thì bị y giữ lại:

- Phu nhân đừng nháo. Ta giúp nàng thổi dược sẽ khô nhanh hơn, mông cũng không còn nóng rát nữa.

Tâm Như thấy y vẫn cẩn thận chăm sóc mình thì trong lòng cũng cảm thấy an ủi nhưng vẫn sợ hãi y sinh khí với mình.

Sau khi dược trên mông nàng đã thấm khô y nằm xuống bên cạnh nàng, choàng một tay người nàng để nàng nằm lên vai mình, cầm chiếc phiến quạt mông cho nàng.

Tâm Như ngước mặt lên nhìn vào gương mặt tuấn mỹ của y, tay khẽ nắm lấy vạt áo chàng, nói:

- Lão gia, thiếp biết mình sai rồi. Lão gia đừng giận thiếp.

Yên Kính Tường nhìn mắt nàng còn vương chút nước, chiếc mũi nhỏ cũng hồng hồng lên liền thương tiếc lấy tay lau nước mắt nàng, nói:

- Đừng ngốc, ta đã giận phu nhân bao giờ.

Nói rồi hôn nhẹ hai cái lên trán nàng khiến nàng an tâm. Mắt y lại chuyển xuống cặp mông sưng vù của nàng, quan hoài hỏi:

- Mông nàng còn đau lắm không. Lẽ ra tay không nên nặng tay với nàng như vậy.

- Lão gia, là thiếp phạm gia quy nên phải chịu phạt.

Yên Kính Tường vẫn phe phẩy quạt gió trên mông nàng, cười nụ với nàng, nói:

- Hôm nay mệt mỏi cả ngày, ngày mai nàng không cần dậy sớm tiễn ra vào triều, cứ ngủ thêm một lát. Có biết không?

Nàng vòng tay ôm chặt lấy eo của y, nghe y quan tâm mình thì hạnh phúc vùi mặt vào vai chàng, mông cũng khẽ nhếch lên đón gió mát từ chiếc phiến.

- Phu nhân yên tâm, dù nhị phu nhân có bước vào phủ thì nàng vẫn là thê tử mà ta tâm ái nhất, vẫn là chủ mẫu của thừa tướng phủ Yên gia.

- Lão gia, chỉ cần có lời này của lão gia. Dù sao này lão gia đối với thiếp như thế nào, Tâm Như cũng sẽ vui vẻ đón nhận.

Hai người tâm ý hòa hợp ôm nhau tiến vào mộng đẹp.

Louis Dĩ Đằng
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 54
Points : 28050
Thanks : 0
Join date : 30/07/2016
Age : 28
Đến từ : HCM

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Linhhuynhph 18/12/2018, 15:20

Tiếp đi au ủng hộ au :3

Linhhuynhph

Tổng số bài gửi : 1
Points : 27321
Thanks : 0
Join date : 04/10/2016

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Băng Thiên 22/7/2019, 13:53

á huhu... lấp hố đi mà au ơi.... au đi đâu mất rồi T.T truyện hay quá

Băng Thiên

Tổng số bài gửi : 1
Points : 27761
Thanks : 0
Join date : 21/08/2016

Về Đầu Trang Go down

THÊ THIẾP TƯỚNG GIA Empty Re: THÊ THIẾP TƯỚNG GIA

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết