Chuyện xưa
+2
Lâm Thiên Di
heymama
6 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Chuyện xưa
Lần đầu viết truyện ,mn góp ý giúp mình .
Máu! Chảy thành sông đỏ!
Một tay cậu cầm súng đứng thẳng cạnh thi thể bị cắt thành hai nửa, trên quần áo, trên gương mặt, nơi nơi nhiễm đầy máu đỏ nhìn thấy ghê người.
Tay súng, vết thương đã muốn vỡ ra, máu tươi chảy òng ọc. Mảnh vải băng bó vì đánh nhau mà tản ra, giờ phút này đón gió bay lên.
A... Trận chiến thật khốc liệt, cuối cùng kẻ mạnh sẽ là người chiến thắng....
Cuối cùng chống đỡ không được nữa,Doãn kỳ ngã quỳ rạp xuống đất, tay chống vào mặt đất, dùng cách này duy trì thân thể không ngã. Giương mắt thản nhiên quét tỏa ra bốn phía đầy đất thi thể người áo đen. Cậu cong lên khóe miệng, cười tự giễu.
A, thật sự là một trận chiến thảm thiết… .
Ánh mắt có chút tan rã, thần trí bắt đầu mê mang. Cậu với một tay che lên chỗ vai trái, đau nhức nơi đó làm cho cậu nhịn không được phát ra một tiếng rên nhỏ.
Trong ống tay áo có thuốc chữa thương, chỉ cần ăn, liền còn có thể tạm thời bảo trụ tánh mạng. Nhưng giờ phút này, chỉ một động tác thật nhỏ cũng khiếm toàn thân đau đớn.
Thù lớn đã trả, ân tình cậu nợ người đó nay cũng đã hết. Sống không thể yêu, còn sống cũng không có ý nghĩa gì, cậu mệt mỏi, cực kỳ mệt mỏi.
...
Trong chuỗi ý thức mê muội, có một ánh sáng màu lục ánh vào mắt.
Cậu là sát thủ, ánh mắt sáng, phán đoán chuẩn. Tuy rằng đã sắp chết đi, nhưng khi mơ hồ nhìn thấy ánh sáng lục đầu tiên ánh vào mắt, nàng chỉ biết, đó là một người!
Một người nam nhân mặc áo lục!
...
“Em rốt cục đã tỉnh!”
Khi Doãn Kỳ mở mắt ra, chỉ thấy gương mặt phóng đại hé ra nụ cười tủm tỉm.
Cậu không có chút kinh ngạc, cũng không mở miệng nói gì. Liền như vậy nhìn chằm chằm đối phương. Cho đến khi gười nọ đỏ mặt, ra vẻ có chút thẹn thùng, mới lùi đầu về, ngồi ở mép giường nhìn cậu cười ngây ngốc.
“Anh tên là Ngôn Hiên! Nơi này là Bạch Sa. Em bị thương thực nghiêm trọng, khiến anh sợ hãi. Trong đám người áo đen kia, chỉ một mình cậu còn có hơi thở. Vì thế anh liền đem em cõng về. Anh là bác sĩ ! Y thuật anh rất lợi hại!Em là do anh từ Quỷ Môn quan cứu trở về!”
Ngôn Hiên ở bên cạnh nhiệt tình kể lễ, hoàn toàn không chú ý tới người trên giường không chút động đậy. Biểu tình trên mặt như sương lạnh đóng băng.
Tựa hồ là bị khí lạnh gây chú ý, Ngôn Hiên nhìn phía cậu, thấy bộ dáng này của cậu , không khỏi lo lắng vuốt cái ót nói: “Làm sao vậy? Có phải em không thoải mái không? Hay là em muốn uống nước uống nước?”
Sau khi tự nói cho bản thân một đống mục đích, mỗ nam nhân nhiệt tình liền muốn đứng lên tiến về phía Doãn Kỳ. Lúc này, cậu vẫn trầm mặc không nói nằm ở trên giường rốt cục nhịn không được đã mở miệng.
“Ai cho anh xen vào việc của người khác!”
Ngữ khí lạnh như băng, tựa hồ còn lộ ra vài phần xơ xác tiêu điều.
Ngôn Hiên bên kia cúi đầu,mím môi,trông thật giống đứa trẻ lên ba phạm lỗi :
“Thực xin lỗi.”
Ngữ khí áy náy, thái độ khiêm tốn, tươi cười ấm áp, còn có chút… . Ngu đần?
“… Cám ơn.”
Nói xong hai chữ này, Doãn Kỳ liền nhắm đôi mắt lại. Không để ý tới người kia vừa rồi ở trạng thái uể oải, giờ phút sau khi nghe xong lời của cậu, nháy mắt lại khôi phục thần thái mỗ nam nhân huyên thuyên nói chuyện.
...
Hắn nói Kỳ Nhi,anh không quan tâm ánh mắt của người khác,anh tin tưởng em không phải là người xấu!Anh cưới em vì anh muốn. Muốn bảo hộ em. Muốn chiếu cố em ! Cho tới bây giờ cũng không vì những thứ đồng cảm, thương hại. Mặc kệ em có tin hay không, tóm lại về sau anh vẫn sẽ ở cùng em. Dù lên trời xanh hay xuống suối vàng, không thể tách rời, gắn bó dù sống chết!
A. Gắn bó dù sống chết, không thể tách rời.
Gã ngốc chính là gã ngốc, vĩnh viễn cũng là bất trị.
Cậu là sát thủ, là người tay nhiễm máu tươi, người đầy tội nghiệt. Mà hắn thì khác, hắn là người thiện lương nhất thế gian. Vĩnh viễn vì người mà suy nghĩ, vĩnh viễn vì người mà sống. Cũng không so đo lợi hại của mình, không lo cho an nguy của chính mình.
Hắn lần lượt hướng cậu chứng minh tình cảm, cậu lại luôn cố ý bỏ qua.
Thí dụ như vô luận cậu trốn ở nơi nào, hắn cũng có thể tìm được cậu trước tiên. Không hỏi cậu vì sao tránh né, không hỏi cậu vì sao chạy trốn. Chỉ mỉm cười dắt tay cậu, nói với cậu, anh mang em về nhà.
Cứ như thế, cậu vốn bình tĩnh tự nhiên, cũng không khỏi có chút căm tức.
“Vì sao!? Vì sao đối tốt với tôi như vậy!? Tôi nói rồi, tôi không cần bất luận kẻ nào đồng tình cùng thương hại! Hai tay tôi dính đầy máu tươi, tôi giết bao nhiêu người đến chính tôi cũng không đếm được. Tôi và anh căn bản là hai loại người khác nhau! Vì sao anh cố tình ở cùng một chỗ với tôi? Ngôn Hiên! Không cần đối tốt với ta như vậy… . .”
Nói xong lời cuối cùng, đôi mắt cậu lại ửng đỏ.
“… Coi như tôi cầu xin anh… Xin anh đừng tốt với tôi như vậy… . Mặc kệ là xuất phát từ cái gì, đồng tình cũng tốt, đáng thương cũng thế… . Thả tôi đi đi… .”
“Kỳ Nhi, anh đối tốt với em, là vì em là một nửa của anh. Nếu anh đã cưới em, liền có trách nhiệm chiếu cố em, trân trọng em. Muốn anh nói bao nhiêu lần em mới hiểu được? Không phải đồng tình! Không phải thương hại! Hết thảy chỉ là vì trong lòng anh có em. Anh muốn em sống vui vẻ một chút, quên hết những chuyện không thoải mái. Chuyện em tạo nghiệt, anh giúp em gánh. Hạnh phúc về sau, vì em mới có.”
...
Ba
Ba
Ba
Doãn Kỳ lại không ngờ, một người ôn nhu như hắn lại có lúc tức giận như thế, tức giận đến nỗi dám ra tay đánh cậu .
Ba
Ba
Ba
Từng hạ bàn tay rơi xuống,lực đạo vẫn là không giảm,Nếu như là người khác,Doãn Kỳ có lẽ đã cho hắn lìa đời,nhưng đây là Ngôn Hiên....
Cậu không thể xuống tay được.
Ba
Ba
Ba
“Em...ngu ngốc...vì sao lại như vậy...hả....vì sao lại muốn kết thúc sự sống...anh không cho phép em làm như vậy.... không lẽ những việc anh làm cho em chưa đủ để em hiểu hay sao Doãn Kỳ...”
Ba
Ba
Ba
Những việc hắn làm...cậu đều hiểu chứ...
Nhưng là ....cậu không thể chấp nhận được.
Đơn giản vì số phận đã định sẵn rồi !
Ba
Ba
Ba
Thấy cậu không đáp lời,hắn lại nói tiếp :
“Về sau nếu em trốn đi, anh sẽ không lại đi tìm em. Cũng sẽ không lại làm phiền em .Kỳ Nhi… Anh để em tự do. Em đi đi.”
...
A rốt cục,hắn cũng đã bỏ cậu.
Đây chẳng phải là điều cậu muốn sao ? Vì cái gì...tim lại ê ẩm đến thế...
Ngôn Hiên....
....
Máu! Chảy thành sông đỏ!
Một tay cậu cầm súng đứng thẳng cạnh thi thể bị cắt thành hai nửa, trên quần áo, trên gương mặt, nơi nơi nhiễm đầy máu đỏ nhìn thấy ghê người.
Tay súng, vết thương đã muốn vỡ ra, máu tươi chảy òng ọc. Mảnh vải băng bó vì đánh nhau mà tản ra, giờ phút này đón gió bay lên.
A... Trận chiến thật khốc liệt, cuối cùng kẻ mạnh sẽ là người chiến thắng....
Cuối cùng chống đỡ không được nữa,Doãn kỳ ngã quỳ rạp xuống đất, tay chống vào mặt đất, dùng cách này duy trì thân thể không ngã. Giương mắt thản nhiên quét tỏa ra bốn phía đầy đất thi thể người áo đen. Cậu cong lên khóe miệng, cười tự giễu.
A, thật sự là một trận chiến thảm thiết… .
Ánh mắt có chút tan rã, thần trí bắt đầu mê mang. Cậu với một tay che lên chỗ vai trái, đau nhức nơi đó làm cho cậu nhịn không được phát ra một tiếng rên nhỏ.
Trong ống tay áo có thuốc chữa thương, chỉ cần ăn, liền còn có thể tạm thời bảo trụ tánh mạng. Nhưng giờ phút này, chỉ một động tác thật nhỏ cũng khiếm toàn thân đau đớn.
Thù lớn đã trả, ân tình cậu nợ người đó nay cũng đã hết. Sống không thể yêu, còn sống cũng không có ý nghĩa gì, cậu mệt mỏi, cực kỳ mệt mỏi.
...
Trong chuỗi ý thức mê muội, có một ánh sáng màu lục ánh vào mắt.
Cậu là sát thủ, ánh mắt sáng, phán đoán chuẩn. Tuy rằng đã sắp chết đi, nhưng khi mơ hồ nhìn thấy ánh sáng lục đầu tiên ánh vào mắt, nàng chỉ biết, đó là một người!
Một người nam nhân mặc áo lục!
...
“Em rốt cục đã tỉnh!”
Khi Doãn Kỳ mở mắt ra, chỉ thấy gương mặt phóng đại hé ra nụ cười tủm tỉm.
Cậu không có chút kinh ngạc, cũng không mở miệng nói gì. Liền như vậy nhìn chằm chằm đối phương. Cho đến khi gười nọ đỏ mặt, ra vẻ có chút thẹn thùng, mới lùi đầu về, ngồi ở mép giường nhìn cậu cười ngây ngốc.
“Anh tên là Ngôn Hiên! Nơi này là Bạch Sa. Em bị thương thực nghiêm trọng, khiến anh sợ hãi. Trong đám người áo đen kia, chỉ một mình cậu còn có hơi thở. Vì thế anh liền đem em cõng về. Anh là bác sĩ ! Y thuật anh rất lợi hại!Em là do anh từ Quỷ Môn quan cứu trở về!”
Ngôn Hiên ở bên cạnh nhiệt tình kể lễ, hoàn toàn không chú ý tới người trên giường không chút động đậy. Biểu tình trên mặt như sương lạnh đóng băng.
Tựa hồ là bị khí lạnh gây chú ý, Ngôn Hiên nhìn phía cậu, thấy bộ dáng này của cậu , không khỏi lo lắng vuốt cái ót nói: “Làm sao vậy? Có phải em không thoải mái không? Hay là em muốn uống nước uống nước?”
Sau khi tự nói cho bản thân một đống mục đích, mỗ nam nhân nhiệt tình liền muốn đứng lên tiến về phía Doãn Kỳ. Lúc này, cậu vẫn trầm mặc không nói nằm ở trên giường rốt cục nhịn không được đã mở miệng.
“Ai cho anh xen vào việc của người khác!”
Ngữ khí lạnh như băng, tựa hồ còn lộ ra vài phần xơ xác tiêu điều.
Ngôn Hiên bên kia cúi đầu,mím môi,trông thật giống đứa trẻ lên ba phạm lỗi :
“Thực xin lỗi.”
Ngữ khí áy náy, thái độ khiêm tốn, tươi cười ấm áp, còn có chút… . Ngu đần?
“… Cám ơn.”
Nói xong hai chữ này, Doãn Kỳ liền nhắm đôi mắt lại. Không để ý tới người kia vừa rồi ở trạng thái uể oải, giờ phút sau khi nghe xong lời của cậu, nháy mắt lại khôi phục thần thái mỗ nam nhân huyên thuyên nói chuyện.
...
Hắn nói Kỳ Nhi,anh không quan tâm ánh mắt của người khác,anh tin tưởng em không phải là người xấu!Anh cưới em vì anh muốn. Muốn bảo hộ em. Muốn chiếu cố em ! Cho tới bây giờ cũng không vì những thứ đồng cảm, thương hại. Mặc kệ em có tin hay không, tóm lại về sau anh vẫn sẽ ở cùng em. Dù lên trời xanh hay xuống suối vàng, không thể tách rời, gắn bó dù sống chết!
A. Gắn bó dù sống chết, không thể tách rời.
Gã ngốc chính là gã ngốc, vĩnh viễn cũng là bất trị.
Cậu là sát thủ, là người tay nhiễm máu tươi, người đầy tội nghiệt. Mà hắn thì khác, hắn là người thiện lương nhất thế gian. Vĩnh viễn vì người mà suy nghĩ, vĩnh viễn vì người mà sống. Cũng không so đo lợi hại của mình, không lo cho an nguy của chính mình.
Hắn lần lượt hướng cậu chứng minh tình cảm, cậu lại luôn cố ý bỏ qua.
Thí dụ như vô luận cậu trốn ở nơi nào, hắn cũng có thể tìm được cậu trước tiên. Không hỏi cậu vì sao tránh né, không hỏi cậu vì sao chạy trốn. Chỉ mỉm cười dắt tay cậu, nói với cậu, anh mang em về nhà.
Cứ như thế, cậu vốn bình tĩnh tự nhiên, cũng không khỏi có chút căm tức.
“Vì sao!? Vì sao đối tốt với tôi như vậy!? Tôi nói rồi, tôi không cần bất luận kẻ nào đồng tình cùng thương hại! Hai tay tôi dính đầy máu tươi, tôi giết bao nhiêu người đến chính tôi cũng không đếm được. Tôi và anh căn bản là hai loại người khác nhau! Vì sao anh cố tình ở cùng một chỗ với tôi? Ngôn Hiên! Không cần đối tốt với ta như vậy… . .”
Nói xong lời cuối cùng, đôi mắt cậu lại ửng đỏ.
“… Coi như tôi cầu xin anh… Xin anh đừng tốt với tôi như vậy… . Mặc kệ là xuất phát từ cái gì, đồng tình cũng tốt, đáng thương cũng thế… . Thả tôi đi đi… .”
“Kỳ Nhi, anh đối tốt với em, là vì em là một nửa của anh. Nếu anh đã cưới em, liền có trách nhiệm chiếu cố em, trân trọng em. Muốn anh nói bao nhiêu lần em mới hiểu được? Không phải đồng tình! Không phải thương hại! Hết thảy chỉ là vì trong lòng anh có em. Anh muốn em sống vui vẻ một chút, quên hết những chuyện không thoải mái. Chuyện em tạo nghiệt, anh giúp em gánh. Hạnh phúc về sau, vì em mới có.”
...
Ba
Ba
Ba
Doãn Kỳ lại không ngờ, một người ôn nhu như hắn lại có lúc tức giận như thế, tức giận đến nỗi dám ra tay đánh cậu .
Ba
Ba
Ba
Từng hạ bàn tay rơi xuống,lực đạo vẫn là không giảm,Nếu như là người khác,Doãn Kỳ có lẽ đã cho hắn lìa đời,nhưng đây là Ngôn Hiên....
Cậu không thể xuống tay được.
Ba
Ba
Ba
“Em...ngu ngốc...vì sao lại như vậy...hả....vì sao lại muốn kết thúc sự sống...anh không cho phép em làm như vậy.... không lẽ những việc anh làm cho em chưa đủ để em hiểu hay sao Doãn Kỳ...”
Ba
Ba
Ba
Những việc hắn làm...cậu đều hiểu chứ...
Nhưng là ....cậu không thể chấp nhận được.
Đơn giản vì số phận đã định sẵn rồi !
Ba
Ba
Ba
Thấy cậu không đáp lời,hắn lại nói tiếp :
“Về sau nếu em trốn đi, anh sẽ không lại đi tìm em. Cũng sẽ không lại làm phiền em .Kỳ Nhi… Anh để em tự do. Em đi đi.”
...
A rốt cục,hắn cũng đã bỏ cậu.
Đây chẳng phải là điều cậu muốn sao ? Vì cái gì...tim lại ê ẩm đến thế...
Ngôn Hiên....
....
heymama- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 32
Points : 32701
Thanks : 5
Join date : 14/12/2015
Re: Chuyện xưa
hay!!! tem!!! hóng chap a~
Lâm Thiên Di- Moderators
- Tổng số bài gửi : 195
Points : 33022
Thanks : 7
Join date : 28/11/2015
Age : 22
Đến từ : Việt Nam
Re: Chuyện xưa
mờ/mờ. Like
Since- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 98
Points : 32927
Thanks : 9
Join date : 29/11/2015
Re: Chuyện xưa
Cứ kiên nhẫn ra chap đều bạn nhé
JrStellar- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 37
Points : 32837
Thanks : 16
Join date : 02/12/2015
Re: Chuyện xưa
hay quá nò!! ra chap cho tui đọc nhe bạn au cute ))
khanhlinh- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 12
Points : 32394
Thanks : 0
Join date : 13/01/2016
Re: Chuyện xưa
Day la đoản văn nen chi mot chuong thoi moi nguoi , viết dài hk co y tưởng nua
heymama- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 32
Points : 32701
Thanks : 5
Join date : 14/12/2015
Re: Chuyện xưa
Tiếp ik tác giả
Truyện có vẽ dễ thương qua chời lun
Truyện có vẽ dễ thương qua chời lun
minh Triết- Tổng số bài gửi : 4
Points : 31406
Thanks : 0
Join date : 18/04/2016
Similar topics
» TÊN MỘT CÂU CHUYỆN
» Câu chuyện có thật
» Tìm ker nói chuyện
» Tìm Ker nữ ở TPHCM
» Chuyên mục xin xỏ ...
» Câu chuyện có thật
» Tìm ker nói chuyện
» Tìm Ker nữ ở TPHCM
» Chuyên mục xin xỏ ...
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0