VIỆT NAM SPANKING #HighSpank
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Góc lải nhải
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime14/3/2024, 16:58 by ....

» Tìm ker nữ
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123

» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate

» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime9/1/2023, 15:08 by Tdh9494

» Tìm pn ở Kiên Giang
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992

» Tìm chị ker ảo
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime4/11/2022, 06:36 by Nga0

» Cần spank ở bình dương
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime13/6/2022, 14:04 by Hieuyoni

» Tìm ker ảo
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime28/3/2022, 17:31 by xyzcv5

» Tìm ker nữ ở HN
Cảnh đời gian truân - Page 17 Icon_minitime23/3/2022, 11:29 by bitter.chocolate

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar


Cảnh đời gian truân

+33
nhocbuongbinh
vsao23
Khỉ
Tiên Tiên
miknagn
Yurin
Ngôi sao
linhnhi94
heokon26
badgirl_pham
Joy
Kỳ Vũ
Ana2610
lanhciute
jessicá9
xoicam17
mizukage
vokimtrang123456789
Vân Nhu
Biibo
quyen9214
solu
channn
ngocmai888
Minh Hạ
tieuyeutinh
Thoheo2009
Cốc Cốc Tiên Sinh
yesterdayofme
Coffee
Nhison123
Rick
thienyetcute
37 posters

Trang 17 trong tổng số 18 trang Previous  1 ... 10 ... 16, 17, 18  Next

Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Khỉ 4/6/2017, 02:18

Nổi da gà Smile)
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 30007
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Coffee 9/6/2017, 12:20

Hóng quá đi

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30228
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 10/6/2017, 00:09

Tối hôm đó ….. Diệu Anh đang chơi với Diệu Nghi ở trong phòng thì Hoàng Nam đến …..
_ Con vào được không mẹ ?
Diệu Anh ra mở cửa ….
_ Chào con trai , con vào đi
_ Dạ ….. Mẹ đang chơi với em ạ ?
_ Ừm nhưng mà Diệu Nghi sắp phải đi ngủ rồi – Diệu Anh nói
_ Mẹ à , mẹ cho con mượn ipad của mẹ nha – Hoàng Nam nói
_ Hoàng Nam , mẹ đã nghe ba con nói về việc ở trường của con , ba cũng cho mẹ biết là ba đang phạt tịch thu những món công nghệ hiện đại kia 2 tuần . Con chưa biết sai hay sao mà lại chạy tới đây mượn của mẹ ? Đừng thấy là ba của con vừa ra ngoài có công việc là đến mè nheo mẹ nhé , mẹ sẽ không dạy hư con đâu
_ Mẹ , Hoàng Nam biết sai rồi , con đã quỳ và viết bản kiểm điểm , con cũng đã học và làm hết bài , hiện tại con rất buồn chán . Mẹ cho con mượn chơi 1 chút đi mà mẹ , con hứa là chỉ 1 chút thôi
_ Haizz , thôi được rồi , 1 tiếng thôi đấy – Cô mềm lòng đưa ipad cho nó
( Au : sax , nhóc con mới nói vài câu là chị chiều theo , thế mà bảo là mẹ sẽ không dạy hư con đâu =.= )
_ Hihi , mẹ là tốt nhất
Hoàng Nam ôm ipad ở trong phòng Diệu Anh mà chơi ….. 1 tiếng sau , bà An đến để đưa Diệu Nghi về phòng ngủ ….. Diệu Anh trao Diệu Nghi cho bà xong thì quay vào , ngồi xuống cạnh con trai ……
_ Con chơi cái gì vậy ? – cô nhẹ xoa đầu nó
_ Dạ là game online mới có tên là Du Tiên Hiệp Chấn - Nó vẫn cắm mắt mà chơi
_ Nhìn đồ họa có vẻ đẹp nhỉ
_ Đúng ạ , ngoài đi ải đánh quái còn có chức năng kết hôn online , còn tạo bang để lên làm bang chủ nữa ạ
_ Mẹ nhớ không lầm thì đã hết 1 tiếng rồi đấy con trai à – Cô nhẹ giọng
_ Cho con chơi thêm 1 chút nữa đi mẹ 10 phút thôi mà – Nó nài nỉ
_ Được rồi , 1 chút nữa thôi đó
_ Dạ
_ Cái này là gì ? – Cô chỉ vào màn hình
_ Dạ nó là kĩ năng mới của nhân vật , con vừa học được đấy
_ Hiệu ứng kĩ năng nhìn đẹp nhỉ - Diệu Anh ngồi kế bên
_ Vâng ạ , mẹ chơi không con tạo nhân vật cho mẹ chơi . Các nhân vật nữ trong game này siêu đẹp luôn ạ , trang phục bán trong cửa hàng cũng rất bắt mắt nữa – Nó ngước nhìn cô
_ Mẹ lớn rồi chơi game người ta cười cho
_ Không có đâu ạ , mẹ của con vẫn còn rất trẻ đẹp . Mà thế giới online đủ mọi độ tuổi , hơn nữa cũng chẳng ai hỏi tuổi của mẹ đâu . Hôm trước con bang của con đánh với bang ông già kia 40 tuổi nhưng con vẫn thắng đấy ạ
_ Hừm , làm sao con biết tuổi của người ta chứ ?
_ Là ông ta tự cho mình già đời lên đó khoe khoang ạ , bị bang của con đánh cho nhục mặt , cả tuần nay không thấy online luôn . Để con tạo nhân vật cho mẹ chơi cùng nhé , mẹ vào bang của con , con sẽ bảo kê …. À nhầm , bảo vệ mẹ hihi
_ Nghe cũng hay đó , con tạo đi để mẹ chơi thử xem nó có cái gì hay mà tụi trẻ con các con lại say mê đến thế - Diệu Anh nói
Hoàng Nam cài game trên laptop và điện thoại cho Diệu Anh , sau đó tạo account lấy tên là ‘’ Hotgirl Yumi ‘’ …..
_ Ôi , sao con lấy tên gì mà nghe con nít thế hả ?
_ Chỉ là tên thôi mà , mẹ đừng bận tâm . Có 6 hệ băng , kim , mộc , thủy , hỏa , thổ, mẹ muốn chọn hệ nào ?
_ Mẹ chọn băng
Sau 1 hồi làm mấy nhiệm vụ đầu tiên để làm quen với game ……
_ Mẹ , đóng băng nó đi , con công cho
_ Ừ , rồi rồi
_ Mẹ coi chừng đằng sau mẹ kìa ….. bắn nó , dùng nộ đi mẹ
_ Ừ , biết rồi nè
( Au : Long ca ơi , em phát hiện tam tỉ hùa theo chơi game với Hoàng Nam nè
Diệu Anh : Có muốn thử tài thiện xạ của chị không cưng ? – vuốt vuốt cây súng trong tay
Au : giơ 2 tay lên , miệng ngậm chặt )
Tối hôm đó , Diệu Anh vì muốn tăng lực chiến liền dùng tài khoản ngân hàng chuyển vào game 25000 TWĐ ……
( Au : chị đúng là con nhà có điều kiện )
Hôm nay Hoàng Long đi ăn tối và nói chuyện với khách hàng tới 23:30 mới về ….. Diệu Anh vẫn ngồi chơi game …..
_ Chào vợ yêu , em đang làm gì mà chăm chú quá vậy ? – Anh bước vào phòng
_ Em chơi game
Anh mỉm cười ngồi xuống cạnh cô , anh ôm cô trong lòng nhìn cô chơi game có vẻ rất chuyên tâm , thỉnh thoảng còn cười khi đánh thắng quái ……
_ Khuya rồi , em đừng nhìn màn hình nhiều không tốt đâu
_ Ưmm …. Em đang chơi mà – cô mè nheo dựa vào anh
_ Anh cũng muốn chơi
_ Em tạo account cho anh nhé – Cô vui vẻ nói
_ Anh thích chơi loại game mà anh và em thường chơi vào buổi tối hơn – Anh nói và hôn môi cô
_ Ưm …. Anh …. Thật là …..
Anh từ từ gỡ ipad khỏi tay cô , để lên bàn đèn , thuần thuật cùng cô ngã trên giường , anh bên trên , cô bên dưới tư thế ám muội ….. Anh nhẹ hôn cô , 1 tay đỡ sau gáy cô , 1 tay vuốt nhẹ từ eo xuống đùi cô …… Diệu Anh không phản đối , vòng tay ôm cổ anh ……
_ Ưm ….Anh hôm nay về trễ vậy ?
_ Anh ghé qua sòng bạc lấy tập tài liệu – Anh nói nhưng tay không dừng động tác , từ từ cởi bỏ quần áo của cả 2
Anh từng chút từng chút hôn lên từng tấc da thịt của cô , Diệu Anh nhẹ buông rơi 1 tiếng rên nhẹ ….. Anh từng chút mút lên bầu ngực cô , cô 1 tay vịn vai anh 1 tay đan vào tóc anh ….. Hoàng Long tinh tế từng cử chỉ , ôn nhu từng động tác , thành công kích thích cả 2 đến bến bờ dục vọng ….. Anh nhẹ mở 2 chân của cô ….. từng đợt thúc đẩy vào bên trong người cô…..
_ Ưm …..aa …..aa – Cô bên dưới nỉ non phát ra từng tiếng rên dụ hoặc như cổ vũ
Anh càng lúc càng nồng nhiệt , cô hít sâu hóp cơ bụng , nơi tư mật cũng siết lại …. Ôm chặt lấy đại côn của anh …… Anh cũng như cô , khoái cảm chạy khắp người …… Anh nhiệt tình mang cô lên chín tầng mây hạnh phúc …… Kết thúc cuộc ân ái , cô nằm gối đầu trên cánh tay anh …..
_ Làm sao mà hôm nay lại có hứng thú với game online thế ? – Anh nhẹ vén tóc cô
_ Em thấy đồ họa đẹp chơi thử thấy cũng hay cho nên em mới chơi …. Mà nè , anh không phải đang cười em là lớn mà còn chơi game đấy chứ ? – cô ngước nhìn anh
_ Làm gì có , chỉ là em hiếm khi thích cái gì cho nên anh bất ngờ thôi – Anh mỉm cười hôn trán cô
_ Anh tịch thu điện thoại , laptop và ipad của con , lỡ như nó có việc gì cần thì sao ? Ví dụ như cần tra tài liệu học tập chẳng hạn
_ Khi đó nó có thể đến gặp anh và hỏi mượn , dĩ nhiên là dưới sự giám sát của anh
_ Nếu nhóc con đó không mượn anh mà đi mượn người khác thì sao . Nhóc con đó thông minh nhưng rất lém lỉnh đấy
_ Hừm , nói cả buổi , em là đang muốn xin anh trả lại mấy món đó cho nó sao ?
_ Thật ra anh phạt con quỳ và chép phạt cũng là răn đe nó rồi . Vợ chồng mình suốt ngày bận rộn công việc hiếm khi đưa nó đi đâu chơi , bây giờ chỉ có vài món đồ để giải trí cũng bị tịch thu nốt , anh nói xem có phải rất buồn chán hay không ? Em không phải là không tôn trọng việc anh dạy con , nhưng thành tích học tập của Hoàng Nam không tệ . Con cái sai thì khuyên dạy , răn phạt nhưng nó còn nhỏ , anh đừng tước đoạt của nó nhiều quá , em sợ con sẽ tích tụ trong lòng nhiều sẽ không tốt – Cô nhẹ giọng
_ Hừm , chuyện như thế nào qua lời của em cũng thành có lí nhỉ ? Thiết nghĩ năm xưa anh nên đầu tư cho em đi học luật sư mới đúng – Anh nửa đùa nửa thật
_ Em chỉ là đứng trên lập trường 1 người mẹ và 1 người vợ mà nói ra suy nghĩ của mình thôi , quyết định vẫn là của anh mà – Cô mỉm cười nói
_ Haizz – anh nằm nghiêng đối mặt với cô mà nở 1 nụ cười ôn nhu – Làm sao đây nhỉ ? Em phân tích có lí như vậy , nếu anh vẫn khư khư giữ quyết định thì anh là kẻ cố chấp hay là ỷ lớn bắt nạt trẻ con đây ? Hửm ? – Anh đưa bàn tay , cưng chiều vuốt vuốt gò má của cô
Cô là bị anh trêu nên bật cười không nói …..
_ Hừm , hồ ly tinh đáng ghét này , em rõ biết trước được kết quả mà còn bày đặt nói câu ‘’ quyết định vẫn là của anh mà ‘’ nữa chứ - Anh nhẹ nhéo chóp mũi của cô
_ Cảm ơn anh – cô nép sát vào ngực anh
_ Gì mà cảm ơn , Hoàng Nam là con của 2 chúng ta kia mà . Đôi lúc anh nghiêm khắc với nhóc cũng chỉ muốn tốt cho nó . Có những cái anh không để tâm nhưng em nhìn ra thì góp ý cho anh , gia đình chúng ta sẽ hạnh phúc – Anh nhẹ giọng , cằm gác nhẹ trên đầu cô
Cô mỉm cười ôm anh , không lâu sau thì đi vào giấc ngủ ……Ngày hôm sau , Hoàng Long thật sự trả lại các món đồ mà anh đã tịch thu lại cho Hoàng Nam nhưng cũng không quên nhắc nhở răn đe nhóc ……. Thế nhưng mà 2 ngày sau …. Phòng Hoàng Nam ……
Xoảng ….. chiếc Ipad pro 9.7INCH đời mới bị Long đại ca ném mạnh vào tường 1 cách không thương tiếc ….. Diệu Anh cũng thoáng giật mình nhưng lần này con trai của cô hư quá cho nên cô đành im lặng để anh giải quyết ……
_ Nói , 2 hôm trước con hứa gì với ba ? – Anh nóng giận quát lên
_ Con ….. con hứa là khi học sẽ tập trung , không làm việc riêng – Nhóc con cúi đầu đứng trước mặt anh
_ Ngoài làm việc riêng thì con còn gây ra lỗi gì ?
_ Con …. Con ném chai nước vào trúng đầu cô giáo khi cô trách mắng con trước lớp
_ Giỏi , con đúng là càng lúc càng giỏi , lại có thể làm càn đến mức đó – Anh tức đến mức cười lạnh , rồi anh chỉ tay về phía giường – Qua giường nằm sấp , kéo quần xuống
Hoàng Nam sợ nhưng không dám trái ý , lúc này mà chọc cho ba nó giận thêm thì không biết nó sẽ thảm đến đâu nữa ….. Nó đành làm theo lời anh , đi qua giường , kéo quần xuống và nằm sấp lên đó ….. Hoàng Long cầm lấy roi mây đi tới …..
Chatt ….. ưm …… Chatt …. aa đau ….. Chatt …. Aa …..
Anh dùng 7 phần lực mà đánh , 3 lằn roi sưng cộm có dấu hiệu hơi tím lại trên làn da mỏng của nó ….. Nó đau quá liền vòng tay ra xoa …..
_ Bỏ tay ra ! – Anh nghiêm giọng
Hoàng Nam từ từ rút tay lại ……
_ Về sau còn xoa hoặc tránh né thì bỏ hết đánh lại từ đầu , nghe rõ chưa ? – Anh hỏi nó
_ Hức …. Dạ nghe rõ …. – Nó thút thít
Chatt ….. aa …… Chatt …. Huhu đau quá ……..
Lại thêm 2 roi đánh xuống , Hoàng Nam đau điếng người , nó bật khóc nhưng không dám xoa hay rời vị trí ….. 5 lằn roi vắt ngang mông mang 1 màu tím khiến cả người nó run nhẹ ……
_ Anh ….. nó còn nhỏ , cái này không được đâu , đổi thước đi anh – Diệu Anh xót quá nên đỡ tay anh lại
_ Em tránh ra , em có biết Hoàng Nam ngoài 2 tội trên thì còn có tội gì nữa hay không ? – Anh đẩy cô qua 1 bên , nghiêm giọng nhìn cô
_ Em …..
_ Hoàng Nam , ban sáng ba nhận được tin nhắn từ ngân hàng báo rằng thẻ tín dụng phụ của con vừa tiêu hết 70.000 TWĐ , con làm gì mà dùng nhiều tiền như vậy ? – Anh vẫn chưa hết bực tức
_ Con ….. hức …. Con ….
_ NÓI ! – anh mất bình tĩnh quát lên
_ Hức …. Con nạp game – nó lí nhí
Chatt …..ưm ….. Chatt …. Aa ….. Chatt …. Aa …. Huhu đau quá ba ơi ……
1 roi chồng lên lằn roi cũ ….. Hoàng Nam gần như khóc thét lên , chật vật lắm mới không rời khỏi vị trí …..
_ Con hay lắm , mới tí tuổi đầu mà đã tiêu tiền hoang phí kiểu đó . Học hành không lo , toàn lo chơi game
Chatt …. Aa …… Chatt …. Huhuhu ….. Chatt ….. aa …. Con không dám nữa đâu ba ơi …. Huhuhu …..
Lần này thì các lằn roi bắt đầu chồng lên nhau , cơn đau gấp bội , mông nó nảy lên , tấm ga giường nhăn nhúm vì cử động của nó ……
Hoàng Nam khóc thét lên , mọi khi chỉ là thước , hôm nay lại là roi mây , mà lại còn đánh với lực mạnh như vậy trên mông trần ….. da thịt non nớt của nó thoáng chốc tím sẫm cả lên ……
_ Anh , em xin anh mà ….. Con biết sai rồi , anh tha cho con đi anh – Diệu Anh 1 lần nữa ôm giữ anh
_ Em tránh ra , em lại muốn tiếp tay dạy hư nó phải không ? Em ra khỏi phòng ngay cho anh – Anh thật sự tức giận đẩy cô qua 1 bên và lớn tiếng nói
Đoạn anh lại quay sang Hoàng Nam mà vung roi ……
Chatt ….. Aaaa …. Chatt ….ba ơi đau quá …. Chatt …. Aaaa ….. Con biết lỗi rồi huhu……
CHATTTT …. Anh vung cao roi đánh xuống , Diệu Anh không nhịn được lao vào đỡ cho con …. May mà roi đánh trúng mông của cô chứ mà roi này lệt lên thắt lưng thì có mà đau đến chết mất ……
_ Diệu Anh …..
_ Huhu … mẹ ơi ….
_ Mau tránh ra , không thì anh đánh cả em – Anh quát lên
_ Anh , là em sai … là em nạp game trước , con thấy vậy nên nạp theo …. Là em không nên làm gương xấu cho con , anh phạt em đi – Cô nói
_ Em …. – Anh càng lúc càng nóng , cứ mỗi lần anh phạt con là cô lại bênh nó
Chattt …. Chattt ….. Chattt …..
_ Huhuhu , ba ơi đừng mà ba ơi . Mẹ ơi mẹ đừng đỡ cho con , là con sai con chịu phạt
Chattt ..... Chattt …… Chattt ….. Chattt …
Anh tức giận vung roi đánh xuống mông của cô …. Diệu Anh sống chết ôm ghì lấy Hoàng Nam ….. lực roi này mà còn đánh tiếp thằng bé thì người mẹ như cô trừ khi bị mù bị điếc nếu không thì không thể trơ mắt ra nhìn , ngẩng tai ra nghe …..
_ Huhuhu , ba ơi , Hoàng Nam biết sai rồi . Ba đừng đánh mẹ mà ba . Con sai con chịu phạt , ba đánh con đi , con sẽ không xin nữa , ba đừng đánh mẹ mà ba huhuhu – Hoàng Nam vô cùng hối hận mà vừa khóc vừa xin anh
Hoàng Long dừng tay vứt roi sang 1 bên ….. anh tiến lại đỡ Diệu Anh mà ôm vào ngực …… Diệu Anh không nói chỉ ôm anh mà khóc ….. Cô đau vì roi thì ít mà đau lòng thì nhiều ….. Cô cũng không có trách anh , đúng là cô cũng có lỗi ….. Anh mím môi , nhắm chặt mắt hít 1 hơi thật sâu, vòng tay cũng ôm cô chặt hơn …..
_ Huhuhu , mẹ ơi , con xin lỗi , là con làm liên lụy mẹ - Hoàng Nam kéo vội quần quỳ lên mặt mũi tèm lem nước mắt
_ Mẹ không sao ….. Hoàng Nam , con lần này rất hư nhưng mẹ thật sự không nỡ nhìn ba con nghiêm phạt con như vậy ….. Ba con dạy không sai , con còn nhỏ , không được phép vô lễ với người lớn , phải biết kiềm chế tính khí của mình . Con cũng không được tiêu xài hoang phí như thế vì con chưa làm ra đồng tiền cho nên không biết giá trị của nó . Nhà mình tuy không thiếu tiền nhưng con phải biết cách tiêu dùng . Trừ khi con làm ra tiền thì con tiêu xài thế nào cũng được nhưng hiện tại con còn nhỏ , mẹ không muốn con biến cách tiêu tiền hoang phí thành 1 thói quen , như vậy sẽ không tốt cho con sau này – Cô nhẹ giọng nhìn sang nó
_ Con biết sai rồi , con không dám nữa đâu , con thật sự biết sai rồi . Ba mẹ hãy tha lỗi cho con – Nó cúi đầu gật gật trong nước mắt
Hoàng Long nhẹ kéo nó lại ôm lấy ….. Anh đau lòng ….. anh nóng quá nên đã rất nghiêm khắc ….. bây giờ ôm 2 mẹ con cô trong lòng , 1 là muốn an ủi họ , 2 là cũng là để xoa diệu lòng anh …… Sau đó , anh và cô ngồi chườm đá cho đôi mông tím đen của con trai …… Anh im lặng , cô biết anh tự trách và đau lòng nên nhẹ ngã vào vai anh , nắm tay anh an ủi …..
_ Ba ơi
_ Hửm ?
_ Con xin lỗi
_ Umh
_ Ba còn giận con không ?
_ Haizz …. Ba không giận nữa …. Hoàng Nam sau này đừng làm ba mẹ thất vọng và buồn lòng nữa nhé – Anh nhẹ xoa đầu nó
_ Vâng ạ
_ Hoàng Nam ngoan , mẹ thương con – Diệu Anh nói
Hoàng Nam kéo quần ngồi lên nhào vào lòng ba mẹ mà ôm họ …..
_ Thằng nhóc này , con thật giống mẹ con quá – Hoàng Long phì cười ôm nó
_ Con rất thương ba mẹ - nó nói
Hoàng Long ôm nó trong lòng , choàng tay ôm luôn Diệu Anh cho tới 1 lúc sau Hoàng Nam mệt quá mà thiếp đi …. Anh đỡ nó nằm xuống xuống giường , đắp chăn cho nó , hôn trán nó rồi cũng cô về phòng ………. Ở trong phòng , anh để trần thân trên ….. ngã người , khủy tay chống trên giường đỡ thân trên , 1 tay cầm túi đá chườm đá mà chườm cho cô …. Ban nãy cô mặc quần jean nên lằn roi chỉ hơi đỏ bầm ….. Anh im lặng không nói gì …. Trong lòng anh vẫn còn đau ……
_ Anh đừng như thế , em không sao – cô nhích lại dụi đầu vào ngực anh
_ Anh xin lỗi , do anh nóng quá – Anh nhẹ giọng
_ Em biết Hoàng Nam gây lỗi không nhỏ , em cũng không phải bênh vực con , chỉ là em không nỡ nhìn con bị đánh tới mức nặng hơn .- Cô nói
_ Anh hiểu
_ Anh đừng tự trách , anh không có làm sai – cô ôm anh
_ Em thích chơi game online à ? – Anh chợt hỏi
_ Em …. Thật ra em thấy nó rất lôi cuống ….. nhưng mà có lẽ sau này …..
_ Sau này em cứ chơi – Anh chợt nói
_ Hửm ? – Cô ngước nhìn anh
_ Em hiếm khi yêu thích cái gì , nếu em thích thì cứ chơi thôi , em không còn nhỏ cũng không cần tập trung học tập . Em lại là người chơi ra chơi làm ra làm cho nên em có chơi game cũng không hại gì
_ Hừm , các công ty game cũng kinh doanh , chơi mà không nạp thì khó có được những món đồ vip . Hôm trước em nạp 25.000 vào mới lên có top 9 sever
_ Vậy sao ? Anh nghĩ là tới sáng mai em sẽ đứng đầu bảng đấy – Anh mỉm cười nhìn vào ipad
_ Không thể nào ….. trừ khi em nạp thêm …. – Diệu Anh cầm lấy ipad mà xem
Cô mở nhân vật và ngạc nhiên khi số tiền vàng của cô tăng đột biến …..
_ Sao lại …. Anh nạp cho em ? – Cô nhìn anh
_ Anh không được phép nạp cho vợ của mình à ? – Anh ôn nhu nhìn vào mắt cô
_ Không phải …. Nhưng với lượng vàng trong túi nhân vật thì lượng tiền tương đương cũng không nhỏ
_ Thì đã sao ? Tiền anh đâu có thiếu
_ Hừm , kiêu ngạo
_ Em không thích à ?
_ Có , em thích chứ nhưng sao anh nạp cho em vậy ?
_ Hoàng Lâm có thể nuông chiều mua hàng hiệu và nữ trang đắt tiền cho Tú Tâm thì anh cũng có thể nuông chiều em như thế , tiếc là em hiếm khi mua mấy thứ đó , giờ biết em có 1 sở thích thì anh sẽ nuông chiều em theo cách của anh – Anh thật tâm nói
_ Hihi , chồng của em là nhất
_ Anh yêu em và con nhiều lắm – Anh cúi đầu hôn cô
_ Chứng minh đi – Cô tà mị nói
_ Hừm , ngày mai không nhiều việc , sẽ có thời gian ngủ để lại sức – Anh cười tà
_ Anh tham lam quá đấy , anh định rút cạn em luôn sao
_ Ý kiến hay đó – Anh nói và lại cúi đầu hôn cô
Cả 2 vợ chồng họ lại có 1 đêm quấn lấy nhau đến khi cả 2 đều hết hơi sức …..








Giới Thiệu Chap Sau :
_ Đừng tự ti như thế , thật ra tôi cũng chẳng thanh cao gì . Hai anh em tôi mồ côi , cũng từng trộm cắp đồ ăn hoặc đồ dùng mới tồn tại được tới hôm nay . Ngày trước tôi trẻ người non dạ , sống không có nguyên tắc cho nên mới có con nhóc này đây – Vĩnh Đạt nói và mỉm cười xoa đầu con gái
_ Nhưng cậu không có hối hận đúng không ? Tôi thấy cậu rất yêu thương con bé
_ Đúng , chính vì có quá khứ cho nên mới có hiện tại , mặc dù là trước đó tôi đã thiếu suy nghĩ và muốn vứt bỏ con bé . Cũng may tôi kịp thức tỉnh , nếu không cả đời này tôi sẽ mãi mãi ân hận . Vậy nên chị đừng sống trong quá khứ nữa , hãy làm lại từ đầu đi
_ Hừm ….. nói nghe thì rất dễ nhưng thật sự tôi rất cô độc , mọi người đều chỉ trích ghét bỏ tôi – Ngọc Linh thoáng buồn
_ Không đâu , đó chỉ là số ít đám cặn bã ngu đần thôi , chị đừng để tâm . Để cảm ơn chị đã chăm sóc chu đáo cho Tiểu Na , từ nay tôi sẽ giúp chị bắt đầu lại mọi thứ , có được không ? – Vĩnh Đạt cười thân thiện
Ngọc Linh không đáp chỉ cười nhẹ ……. Vĩnh Đạt im lặng nhìn cô …… Hơn 1 tháng qua ỏ gần , Vĩnh Đạt nhận thấy Ngọc Linh khá tốt , những thứ trong quá khứ chắc chắn chỉ là chút sai lầm tuổi trẻ ……Ngọc Linh so với những cô gái mà anh từng gặp tốt hơn rất nhiều , ít ra thì cô luôn sống thật với con người của cô , không che dáu hay giả dối , cô lại rất yêu thương bé Tiểu Na nhà anh …… Anh cũng đã có cảm tình đặc biệt với cô …… Vốn dĩ hôm nay anh cố tình đưa cô và Tiểu Na đi chơi là vì muốn tỏ tình với cô …. Nhưng đi nãy giờ thì lại ngại mà không mở lời được ….. Về phía Ngọc Linh thì đã trúng tiếng sét ái tình ngay từ lần đầu gặp Vĩnh Đạt trong tiệc cưới hôm đó …. Tuy nhiên cô ngại tuổi tác , ngại quá khứ của bản thân nên chỉ dám làm người trông trẻ cho anh , lén lút ngắm nhìn anh từ xa …..
_ Chị Linh ……- Vĩnh Đạt chợt lên tiếng
_ Vâng ?
_ Chị có nghĩ Tiểu Na cần có 1 người mẹ hay không ?
_ Việc này ….. Thật ra 1 đứa trẻ có cả ba lẫn mẹ là tốt nhất ….. Nhưng anh phải chọn thật kĩ , tránh để cảnh mẹ ghẻ con chồng làm tổn thương Tiểu Na
_ Thật ra ….. tôi đã tìm được người phù hợp
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by vsao23 10/6/2017, 20:08

tem nha

vsao23
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 148
Points : 31011
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Khỉ 12/6/2017, 10:00

^.^ hay quá
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 30007
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 18/6/2017, 19:33

Sáng hôm sau …… Bên nhà Hàn Khiêm ……
_ Hôm nay anh không đến sòng bạc à ? – Ngọc Lan ngồi đó nhìn Hàn Khiêm đang nấu soup cho cô
_ Đại ca cho anh nghỉ phép 1 tháng để chăm sóc cho em
_ Chào anh chị - Ngọc Linh bước vào
_ Em định đi đâu à ? – Ngọc Lan hỏi
_ Vâng ạ , em vừa xin được việc làm rồi , hôm nay đến nhận việc . Hôm qua em có nói với chị rồi mà
_ Sao không chờ 1 thời gian nữa để chị tìm việc gì tốt hơn cho . Em đi chăm trẻ con sẽ cực lắm đấy – Ngọc Lan nói
_ Chị đừng lo , em thích trẻ con mà , sẽ không có cực đâu – Ngọc Linh nói
_ Được rồi , muốn đi đâu thì cũng phải ăn cho no trước đã – Hàn Khiêm bưng cho 2 chị em 2 chén soup
_ Cảm ơn anh – Ngọc Lan vui vẻ nói
_ Em cảm ơn anh hai
_ Em cứ đi làm thử đi , nếu không hợp thì đổi việc cũng được mà – Hàn Khiêm đặt chén soup của mình xuống bàn và ngồi xuống bên cạnh Ngọc Lan
_ Vâng ạ , em sẽ cố gắng làm
Sau bữa ăn sáng , Ngọc Linh được 1 đàn em của Hàn Khiêm đưa tới số nhà mà Ngọc Linh cần đến ……
_ Tiểu thư Ngọc Linh , cô đến làm ở nhà này à ? – Người thuộc hạ hỏi giọng ngạc nhiên
_ Vâng , có vấn đề gì sao ạ ? – Ngọc Linh hỏi lại
_ À không có gì ạ . Tiểu thư khi nào về thì gọi cho tôi , tôi sẽ đến đón
_ Anh đừng gọi tôi là tiểu thư nữa , làm gì có tiểu thư nào đi trông trẻ thuê kia chứ . Anh cứ gọi tôi là Ngọc Linh thôi – Ngọc Linh mỉm cười rồi bước xuống xe
_ Tiểu thư , công việc của cô là do cô chọn , nhưng sự tôn trọng là không được thiếu , cô lại là em gái của Lưu tỉ , bọn tôi không thể thất lễ , xin cô thông cảm . Thôi tôi xin phép , chúc tiểu thư làm việc thật tốt – Người thuộc hạ nói và lái xe đi
Ngọc Linh được 1 thuộc hạ của gia chủ đưa vào nhà ……
_ Cô là người trông trẻ à ? – 1 cái ghế quay lưng lại với cô , từ phía đó 1 giọng nam cất lên , giọng nói này khiến cô mơ hồ cảm thấy là đã từng nghe qua ở đâu rồi
_ Vâng , tôi tên là Ngọc Linh năm nay 25 ạ – Cô đáp
Cái ghế xoay lại , một người đàn ông trẻ ôm trong lòng 1 cô bé rất đáng yêu ……
_ Là cô ?
_ Là anh ?
Vĩnh Đạt và Ngọc Linh , cả 2 đều đồng thanh ngạc nhiên nhìn nhau ……
_ Cô là người trông trẻ ? – Vĩnh Đạt hoài nghi hỏi lại
_ Vâng , có vấn đề gì sao ?
_ Tôi nhớ không lầm , cô là em vợ của Lưu ca , không lẽ Lưu ca không tìm được cho cô 1 công việc nhàn hạ hơn hay sao ?
_ Là do tôi muốn tự lực , không muốn ỷ lại vào anh chị hai
_ Thì ra là vậy ….. được rồi , đây là Tiểu Na con gái của tôi . hôm trước cô đã gặp rồi đấy . Việc của cô chỉ đơn giản là chăm Tiểu Na , công việc của tôi chủ yếu là ban đêm , ban ngày tôi cần nghỉ ngơi lấy sức cho nên hi vọng cô có thể chuyển đến đây để tiện chăm sóc cho con bé , ý cô thế nào ?
Ngọc Linh suy nghĩ 1 lúc , nhận thấy mình cũng không nên ở nhà bên đó chen vào cuộc sống riêng tư của anh chị cho nên …..
_ Được , tôi đồng ý
_ Tốt , cô có thể tùy ý sử dụng đồ dùng trong nhà , tiền lương là 10.000 TWĐ , lễ sẽ có thưởng . Bữa ăn hàng ngày cô sẽ phải tự lo vì chúng tôi không có thuê đầu bếp
_ Vâng
_ Nếu không có gì thắc mắc thì từ ngày mai cô hãy bắt đầu làm việc – Vĩnh Đạt nói
_ Vâng
Cuối tuần cũng đến ….. Hôm nay là ngày cắt băng khánh thành mái ấm Sơn Trà …… cũng là ngày Ngọc Lan chuyển dạ và hạ sinh 1 cô con gái đáng yêu …… Đợt đầu , mái ấm Sơn Trà nhận về 20 trẻ em cơ nhỡ …. Các cô gái rất chuyên tâm chú ý việc chăm sóc bọn trẻ …… Vì vốn dĩ công việc hằng ngày của các cô khá nhiều , nay lại còn thêm việc ở mái ấm Sơn Trà cho nên chỉ mới qua 1 tuần mà cả 3 người đều phờ phạc trông thấy , khiến 3 soái ca nhà ta đau lòng không thôi ……
_ Ui , đau đầu chết mất – Tú Tâm ngồi xuống ghế ở đại sảnh
_ Công việc mỗi lúc 1 nhiều – Diệu Anh vào cùng cô và cũng ngồi xuống
Vừa lúc đó Tuệ Ngân cũng đang đeo túi xách 1 bên , bước chân nhưu không cất nổi , bơ phờ đi vào …..
_ 2 chị về rồi à ? – Cô ngồi xuống ghế
_ Bọn chị vừa về tới thôi – Tú Tâm nói
_ Tôi thấy hay là các cô tuyển thêm người giúp đi chứ cái đà này các cô sẽ bệnh vì quá sức đấy , khi ấy cậu Long , cậu Lâm và cậu Huy sẽ không vui đâu . Các cô uống nước cam đi – Bà An bưng nước cam ra cho các cô
_ Cảm ơn dì – 3 cô đồng thanh
_ Bọn con cũng có tuyển đấy ạ nhưng do hoàn cảnh của bọn trẻ đặc biệt nên phải tỉ mỉ từng chút , phải kiên nhẫn , không thể gấp được ạ - Diệu Anh tay khuấy khuấy ly nước cam mà nói
_ Hơn nữa tuyển người phải chọn lọc kĩ nếu chọn nhầm kẻ không có lòng nhân từ đồng cảm thì chẳng khác gì biến mái ấm Sơn Trà thành địa ngục của bọn trẻ vô tội ạ - Tú Tâm cũng nói
Lúc này 3 vị soái ca cũng vừa trở về …..
_ Hừm , coi kìa , làm đến mặt mày bơ phờ luôn – Ngọc Huy ngồi xuống cạnh Tuệ Ngân
Hoàng Long và Hoàng Lâm cũng ngồi xuống cạnh vợ mình ….. ánh mắt vừa xót vừa trách cứ nhìn họ ……. Tam tỉ và tứ tỉ thì chỉ cười trừ ngã vào vai chồng lấy lòng …..
_ Em thật hư quá , chẳng chăm bản thân gì cả - Hoàng Lâm nhỏ giọng trách
_ Em xin lỗi mà – Tú Tâm mè nheo anh
Hoàng Long thì im lặng không nói nhưng ánh mắt không vui ……
_ Tối nay anh có bận không ? Nếu không thì anh đưa em đi dạo và ăn khuya nhé – Diệu Anh đành xuống nước
Nghe tới đây , Hoàng Long cười nhẹ gật đầu ……… Khuya hôm đó anh chạy mô tô chở cô đi dạo và ăn khuya …. Ăn xong lại tiếp tục lên xe vi vu …..
_ Anh ơi – cô ôm anh , áp má vào lưng anh
_ Hửm ?
_ Anh hết giận chưa ?
_ Hừm , em cũng biết sợ anh sẽ giận sao ? – Anh vờ nghiêm giọng nhưng khóe môi đang treo nụ cười
_ Dĩ nhiên , vì em yêu anh , anh giận em khiến em thấy tâm khó chịu – Cô thành thật
_ Em ….. Anh lại thua em rồi ….. Em quá thông minh và lợi hại – Anh bất đắc dĩ bật cười , nghe mấy lời này của cô , anh chấp nhận mình thua vô điều kiện
Cả 2 người họ tình tứ dạo phố , tuy đã là vợ chồng nhièu năm nhưng tình cảm giữa họ vẫn luôn ấm nóng như thế …..
Ngày hôm sau , bên chỗ anh em họ Bối …… Đã qua hơn 1 tháng làm việc , Ngọc Linh cũng quen thuộc với ngôi nhà lẫn mọi người tỏng nhà , đặc biệt là cô bé Tiểu Na rất thích cô …..
_ Ngọc Linh , chị xem , tôi vừa đi ngang tiệm mì , mua 2 phần mì gà quay . Chị cùng ăn với tôi đi – Vĩnh Đạt vui vẻ bước vào ( Ngọc Linh hơn Vĩnh Đạt 2 tuổi )
_ Như thế hình như không phải phép , tôi chỉ là người làm công – Ngọc Linh ái ngại nói
_ Cái gì mà không phải phép , chị là em vợ của Lưu ca , tôi dĩ nhiên không xem chị như người dưới được , xem như Lưu ca nhờ chị sang giúp tôi đi – Anh vui vẻ nói – Nào ngồi đi , đừng ngại , đưa Tiểu Na cho tôi
Vĩnh Đạt bế Tiểu Na vào lòng cưng nựng …..
_ Tiểu Na , xem ba mua gì cho con nè – Vĩnh Đạt đưa ra 1 con búp bê vải mặc váy hồng tóc nâu
Bé Tiểu Na vừa nhìn đã thích liền vui vẻ cười và với lấy ….. Vĩnh Đạt thấy con vui như vậy nên anh cũng vui ……
_ Con cảm ơn ba đi Tiểu Na – Ngọc Linh nói
_ Ưn ba ….. Ưn ba …. – Bé bập bẹ nói
_ Hahaha con gái của ba giỏi quá – Anh bật cười hôn lên gò má bé con mấy cái liền – Ngọc Linh à , hôm nay tôi được nghỉ phép , 1 tí nữa tôi đưa Tiểu Na đi chơi , chị đi cùng nhé
_ Thế hình như không được tiện cho lắm
_ Có gì mà không tiện , chị là em vợ của Lưu ca , xem như tôi mời chị đi chơi tham quan cùng tôi – Vĩnh Đạt nói
_ Vâng , vậy theo ý cậu – Ngọc Linh nói
Vĩnh Đạt cùng ăn với Ngọc Linh sau đó cùng cô đưa Tiểu Na đi khu vui chơi ……
_ Chị Linh , tiền lương tháng rồi tôi đưa chị có cảm thấy ít quá không ?
_ Cậu đừng vì tôi là em vợ của anh Khiêm mà cứ khách sáo với tôi như thế , tôi chỉ đơn thuần là 1 người trông trẻ thôi …… Hơn nữa , tôi không xứng đáng – Ngọc Linh cúi đầu cười nhẹ
_ Đừng tự ti như thế , thật ra tôi cũng chẳng thanh cao gì . Hai anh em tôi mồ côi , cũng từng trộm cắp đồ ăn hoặc đồ dùng mới tồn tại được tới hôm nay . Ngày trước tôi trẻ người non dạ , sống không có nguyên tắc cho nên mới có con nhóc này đây – Vĩnh Đạt nói và mỉm cười xoa đầu con gái
_ Nhưng cậu không có hối hận đúng không ? Tôi thấy cậu rất yêu thương con bé
_ Đúng , chính vì có quá khứ cho nên mới có hiện tại , mặc dù là trước đó tôi đã thiếu suy nghĩ và muốn vứt bỏ con bé . Cũng may tôi kịp thức tỉnh , nếu không cả đời này tôi sẽ mãi mãi ân hận . Vậy nên chị đừng sống trong quá khứ nữa , hãy làm lại từ đầu đi
_ Hừm ….. nói nghe thì rất dễ nhưng thật sự tôi rất cô độc , mọi người đều chỉ trích ghét bỏ tôi – Ngọc Linh thoáng buồn
_ Không đâu , đó chỉ là số ít đám cặn bã ngu đần thôi , chị đừng để tâm . Để cảm ơn chị đã chăm sóc chu đáo cho Tiểu Na , từ nay tôi sẽ giúp chị bắt đầu lại mọi thứ , có được không ? – Vĩnh Đạt cười thân thiện
Ngọc Linh không đáp chỉ cười nhẹ ……. Vĩnh Đạt im lặng nhìn cô …… Hơn 1 tháng qua ỏ gần , Vĩnh Đạt nhận thấy Ngọc Linh khá tốt , những thứ trong quá khứ chắc chắn chỉ là chút sai lầm tuổi trẻ ……Ngọc Linh so với những cô gái mà anh từng gặp tốt hơn rất nhiều , ít ra thì cô luôn sống thật với con người của cô , không che dáu hay giả dối , cô lại rất yêu thương bé Tiểu Na nhà anh …… Anh cũng đã có cảm tình đặc biệt với cô …… Vốn dĩ hôm nay anh cố tình đưa cô và Tiểu Na đi chơi là vì muốn tỏ tình với cô …. Nhưng đi nãy giờ thì lại ngại mà không mở lời được ….. Về phía Ngọc Linh thì đã trúng tiếng sét ái tình ngay từ lần đầu gặp Vĩnh Đạt trong tiệc cưới hôm đó …. Tuy nhiên cô ngại tuổi tác , ngại quá khứ của bản thân nên chỉ dám làm người trông trẻ cho anh , lén lút ngắm nhìn anh từ xa …..
_ Chị Linh ……- Vĩnh Đạt chợt lên tiếng
_ Vâng ?
_ Chị có nghĩ Tiểu Na cần có 1 người mẹ hay không ?
_ Việc này ….. Thật ra 1 đứa trẻ có cả ba lẫn mẹ là tốt nhất ….. Nhưng anh phải chọn thật kĩ , tránh để cảnh mẹ ghẻ con chồng làm tổn thương Tiểu Na
_ Thật ra ….. tôi đã tìm được người phù hợp
_ …… Vậy ….. Vậy à ….. – Ngọc Linh trong tâm thoáng buồn khi nghe điều này
_ Umh , tôi tin người đó sẽ rất yêu thương Tiểu Na
Ngọc Linh im lặng …….
_ Ngọc Linh có biết người đó là ai hay không ?
_ Người cậu chọn …. Làm sao tôi biết chứ
_ Người đó chính là Ngọc Linh đấy
_ Cậu …. Cậu ….. – Ngọc Linh há hốc miệng không tin vào những gì vừa nghe
_ Ngọc Linh …. Anh yêu em , em có chấp nhận làm vợ anh và làm mẹ của con anh không ?
_ Nhưng ….. nhưng tôi , tôi lớn hơn cậu và tôi có quá khứ không sạch sẽ …… Vĩnh Cường sẽ không chấp nhận chuyện này đâu – Ngọc Linh cúi đầu buồn bã
_ Nếu anh ấy chấp nhận , em có đồng ý không ?
Ngay lập tức , bọn họ về nhà …. Vĩnh Đạt trước mặt Vĩnh Cường và Tiểu Phụng nói rõ mọi chuyện …… Ngọc Lan ngồi bên cạnh ngại đến nỗi không ngẩng mặt lên được ….. Vĩnh Đạt nắm lấy tay cô như trấn an …..
_ Em đang xin phép anh ? – Vĩnh Cường mắt mang ý cười
_ Vâng ạ - Vĩnh Đạt gật đầu
_ Nếu anh nói không đồng ý thì sao ?
_ Thì em sẽ đưa Ngọc Linh và Tiểu Na ra ở riêng ạ
_ Hừm , vậy là em đang ép buộc anh chứ đâu phải xin phép anh – Vĩnh Cường mỉm cười
_ Anh hai , anh đừng trêu đùa em nữa , ý anh thế nào ?
_ Chuyện tình cảm anh không quản em , em thích thì cứ tiến tới thôi – Vĩnh Cường nhún vai
_ Cảm ơn anh hai …. Ngọc Linh , em nghe rồi đấy nhé
_ Cảm ơn đại Bối ca – Ngọc Linh cười nhẹ
_ Chị Linh , em nghĩ chị nên thay đổi cách xưng hô , gọi Vĩnh Cường là anh hai đi – Tiểu Phụng nói
_ Em cứ nói người ta , em xem em kìa , theo vai vế thì em là chị đấy chứ không phải Ngọc Linh là chị đâu – Vĩnh Cường yêu chiều ôm nhẹ Tiểu Phụng
Việc Vĩnh Đạt và Ngọc Linh chuẩn bị kết hôn lan truyền nhanh chóng ….. Tại nhà của Hàn Khiêm , khi Ngọc Linh về thăm chị …..
_ Ôi Ngọc Diệp , cháu gái của dì đáng yêu quá – Ngọc Linh cưng nựng em bé
_ Ngọc Linh à , em đã suy nghĩ kĩ chưa vậy ? Về chuyện làm vợ của Vĩnh Đạt đấy – Ngọc Lan hỏi
_ Chị thấy em không xứng với anh ấy à ? – Ngọc Linh ngước nhìn
_ Không phải , chị không có ý đó ….. Chị chỉ sợ em khổ thôi , mẹ kế con chồng không dễ làm đâu
_ Em và Vĩnh Đạt đều lở dở tình duyên , em nghĩ chỉ cần bọn em yêu nhau và tin tưởng nhau là đủ chị ạ - Ngọc Linh mỉm cười
_ Sao 2 người không tìm hiểu thêm đi , cưới gấp như vậy có vội quá không ?
_ Anh thấy là em lo xa quá rồi . Bọn trẻ ngày nay yêu là cưới ngay kẻo lỡ - Hàn Khiêm từ ngoài đi vào
_ Em chào anh – Ngọc Linh thưa
_ Hôm nay anh được về sớm à ? – Ngọc Lan hỏi
_ Umh , anh tranh thủ xong việc rồi về giúp em trông con – Hàn Khiêm ngồi xuống cạnh Ngọc Lan – Anh thấy yêu thì cứ đến với nhau , lằn nhằn làm gì cho rắc rối , dù sao Vĩnh Đạt cũng tốt mà
_ Đúng đó chị hai , Vĩnh Đạt rất tốt , chị không cần lo cho em đâu . Em lớn rồi , em biết tự đi tìm hạnh phúc mà chị - Ngọc Linh cười nhẹ nói
_ Em tìm được hạnh phúc thì chị mừng cho em , nếu gặp khó khăn gì thì đừng ngại nói với anh chị nhé
_ Vâng , em biết rồi ạ








Giới Thiệu Chap Sau :
Cuối cùng là quyết định dắt bộ cái xe …… Thể lực Diệu Anh không tệ , tuy nhiên phải na theo cái cục sắt nặng chịch bên người khiến cô cũng thấm mệt ….. Đang đi thì từ sau có tiếng xe hơi và ánh đèn pha …… Cô quay lại định nhờ họ chiết cho ít xăng thì 2 chiếc xe hơi dừng lại gần cô …. Cửa mở , có người bước xuống đi lại gần cô
_ Hừ - Cô nhận ra anh thì hừ nhẹ
_ Chào tam tỉ ! – Các thuộc hạ bước xuống cúi chào
_ Vẫn còn giận ? – Anh mỉm cười vén tóc cho cô
_ Không dám – cô gạt tay anh ra và đáp
_ Lên xe đi , chúng ta đi về - Anh nhẹ giọng
_ Anh ngồi xe nào ?
_ Tại sao lại hỏi vậy ?
_ Không muốn ngồi chung – Cô nói
_ Đừng trẻ con như thế , anh ……
_ Không đồng ý thì em tự mình dắt xe đi bộ về
_ Được rồi , tùy ý em chọn – Anh đáp
Cô chọn đại 1 chiếc và ngồi cạnh ghế lái …… Các thuộc hạ bước xuống giúp xử lí chiếc mô tô ….. 1 lúc thì có người ngồi vào ghế lái ….. Cô vừa kịp nhận ra anh thì anh đã nhanh tay chốt tất cả cửa xe lại ……
_ Anh thất hứa – Cô phẫn nộ nhìn anh
_ Anh hứa khi nào mà bảo anh thất hứa – Anh mỉm cười nhìn cô
_ Em muốn xuống
_ Về tới nhà rồi xuống – Anh nói , đồng thời đạp ga
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Coffee 19/6/2017, 16:11

Hihi hóng chập tiếp, chập sau DA lên thớt:-)

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30228
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 24/6/2017, 00:27

2 tháng sau đó , …….
_ Hulaaa , được nghỉ hè rồi – Hoàng Nam hớn hở chạy vào nhà với vẻ mặt hào hứng
_ Kết quả cuối năm của Hoàng Nam tốt chứ ? – Tuệ Ngân nhéo nhóe má nhóc
_ Vẫn đứng đầu lớp ạ - Hoàng Nam nói
_ Chà giỏi quá , không hổ danh là con trai của lão đại – Tuệ Ngân mỉm cười nhìn lên vợ chồng Hoàng Long đang bước vào từ phía sau
_ Đừng khen nó nhiều quá kẻo vài hôm lại đổ đốn ra – Hoàng Long chậm rãi ngồi xuống sofa
_ Con dù sao cũng được nghỉ hè rồi ạ - Nhóc ngồi xuống cạnh anh
_ Nghỉ hè vẫn thỉnh thoảng phải lấy bài ra ôn lại , không được chủ quan – Anh nói
_ Dạ , con biết rồi
Diệu Anh ngồi xuống cạnh chồng , nhìn bộ dạng phụng phịu của con trai thì mỉm cười nhéo nhẹ má nó …… Vừa lúc đó bên ngoài , Hoàng Lâm và Tú Tâm cũng về cùng 2 con trai ……
_ Chà chà , bé Khoai Tây cũng đi họp cuối năm cùng ba mẹ à – Diệu Anh ôm lấy nhóc con , hôn lên má nó 1 cái
_ Con chào bác – Hoàng Thiên nói
_ Con chào cả nhà – Hoàng Sơn cũng lên tiếng
_ Ngoan ….. Thế nào , năm nay Hoàng Sơn học vẫn tốt chứ ? – Đại ca xoa đầu nó
_ Dạ vâng ạ , con vẫn dẫn đầu cả khối ạ - Nhóc con cười híp mắt
_ Wow , nhóc con này giỏi thật đấy – Tuệ Ngân tán dương rồi cô nhìn đến 2 nhóc bên cạnh mình – Thiên Vĩ và Ngọc Nhi của mẹ sau này cũng phải học giỏi như các anh đấy nhé
_ Dĩ nhiên là con chúng ta cũng sẽ tài giỏi rồi vì ba mẹ chúng đều giỏi mà – Ngọc Huy từ trong bếp bước ra mang cho Tuệ Ngân 1 ly nước ổi ép
2 vợ chồng Hoàng Lâm cũng ngồi xuống sofa …..
_ Em thấy 2 nhóc nhà mình đều rất giỏi , chi bằng chúng ta tổ chức đi nghỉ hè ở đâu đó xem như khen thưởng 2 nhóc đi , mọi người thấy sao ? – Tú Tâm nói
_ Ý kiến hay đó , đã lâu rồi nhà mình không đi du lịch – Diệu Anh vui vẻ tán thành
_ Hoan hô – 2 nhóc reo lên
2 anh em Hoàng Long và Hoàng Lâm nhìn nhau ……
_ 2 người làm sao thế ? – Diệu Anh hỏi
_ Hay là để anh mua vé cho mọi người đi chơi nhé , gần đây anh bận lắm , thật sự không có thời gian – Hoàng Long nói
_ Bên phía vũ trường cũng rất nhiều việc , anh e là anh cũng không thể đi – Hoàng Lâm nói
_ Không thể sắp xếp được hay sao ? – Tú Tâm buồn buồn
_ Hay là 2 em cứ dẫn mấy nhóc đi đi , dịp khác anh và đại ca sẽ đi cùng mọi người – Hoàng Lâm nói
Diệu Anh thì không nói gì , im lặng 1 lúc …..
_ Em chợt nhớ mình còn việc chưa làm ở khu nghĩ dưỡng , em qua bên đó giải quyết trước – Diệu Anh đứng dậy và bước nhanh ra ngoài
_ Hoàng Nam , con về phòng tắm rửa đi – Hoàng Long nhìn con trai và nói
Sau đó anh đi ra ngoài thì thấy Diệu Anh đang dắt chiếc mô tô …..
_ Không đi xe hơi à ? – Anh bước lại
_ Hôm nay em thích đi mô tô – Cô đáp
_ Em biết anh bận mà – Anh nắm tay kéo cô xoay lại đối diện anh
_ Em cũng bận đấy thôi nhưng vẫn sắp xếp được
_ Anh chính là không sắp xếp được , nếu không thì anh đã …..
_ Không sắp xếp được là thế nào , công việc có thể giao cho các quản lí mà – Cô ngang bướng cãi lại
_ Haizz ….. Thế đi trong nước thôi nhé , anh không có thời gian ra nước ngoài
_ Cái Đài Loan này em đi đến thuộc lòng rồi . Anh không đi em không miễn cưỡng anh ….. Còn nói cái gì mà anh sẽ luôn luôn ưu tiên cho em và con , rõ là gạt người – Cô nói và rụt tay khỏi tay anh và leo lên xe
_ Em đi đâu ?
_ Em nói rồi , em còn có việc ở khu nghỉ dưỡng Sơn Nam . Em phải lo tranh thủ làm xong hết rồi còn dành thời gian đưa con đi chơi . Lâu rồi toàn đâm đầu vào công việc , nó nghỉ hè rồi , em sẽ đưa nó đi chơi hè để nó không thấy mất mát với bạn bè
_ Em là đang trách anh không quan tâm con ?
_ Không dám , em đi đây – Cô nói và lái xe đi
Diệu Anh chạy mô tô , không đi giải quyết công việc mà vi vu trên đường …… Cô chạy xe khá là nhanh , cho tới khi …….
_ Mẹ kiếp , thế quái nào mà hết xăng ngay lúc này ? – Cô nổi giận đá cái xe 1 cái rồi chống 1 tay lên hông và nhìn xung quanh
Đường này về đêm vắng vẻ , không thấy xe chạy mà cũng không thấy cây xăng ….. Xem ra phải dắt bộ rồi …..
_ Mẹ nó , ngay cả mày cũng chống đối với tao – Cô lại đá cái xe 1 cái
Cô rút điện thoại ….. sờ xoạng khắp túi quần và túi áo khoác ….. chết tiệc , ban nãy về nhà ngồi xuống sofa , cô đã để điện thoại và ví tiền lên bàn , rồi lúc bực mình bỏ ra ngoài thì lại quên cầm theo …..
_ Hình như cả thế giới này đang chống lại mình thì phải – Cô cười lạnh và ngó cái xe 1 cái
Cuối cùng là quyết định dắt bộ cái xe …… Thể lực Diệu Anh không tệ , tuy nhiên phải na theo cái cục sắt nặng trịch bên người khiến cô cũng thấm mệt ….. Đang đi thì từ sau có tiếng xe hơi và ánh đèn pha …… Cô quay lại định nhờ họ chiết cho ít xăng thì 2 chiếc xe hơi dừng lại gần cô …. Cửa mở , có người bước xuống đi lại gần cô
_ Hừ - Cô nhận ra anh thì hừ nhẹ
_ Tam tỉ ! – Các thuộc hạ bước xuống cúi chào
_ Vẫn còn giận ? – Anh mỉm cười vén tóc cho cô
_ Không dám – cô gạt tay anh ra và đáp
_ Lên xe đi , chúng ta đi về - Anh nhẹ giọng
_ Anh ngồi xe nào ?
_ Tại sao lại hỏi vậy ?
_ Không muốn ngồi chung – Cô nói
_ Đừng trẻ con như thế , anh ……
_ Không đồng ý thì em tự mình dắt xe đi bộ về
_ Được rồi , tùy ý em chọn – Anh đáp
Cô chọn đại 1 chiếc và ngồi cạnh ghế lái …… Các thuộc hạ bước xuống giúp xử lí chiếc mô tô ….. 1 lúc thì có người ngồi vào ghế lái ….. Cô vừa kịp nhận ra anh thì anh đã nhanh tay chốt tất cả cửa xe lại ……
_ Anh thất hứa – Cô phẫn nộ nhìn anh
_ Anh hứa khi nào mà bảo anh thất hứa – Anh mỉm cười nhìn cô
_ Em muốn xuống
_ Về tới nhà rồi xuống – Anh nói , đồng thời đạp ga
Diệu Anh dù bất mãn nhưng cô hiểu rõ anh ….. và cô cũng biết cô dù đấu lực , đấu trí hay đấu võ mồm với anh thì cô đều bại , nên chán nản chống tay lên cửa sổ , tựa đầu vào lòng bàn tay rồi chỉ nhìn con đường phía trước ….. Về tới nhà , cô không nói gì , đi thẳng lên phòng dành cho khách trên lầu mà chốt cửa ……
_ Diệu Anh , chúng ta nói chuyện được không ? – Anh ở bên ngoài gõ cửa
_ Em mệt , em phải đi ngủ
_ Em đừng cư xử trẻ con như thế chứ , công việc đâu phải nói bỏ là bỏ được , em hiểu rõ mà ……. Dịp này không được thì dịp khác đi cũng được mà em …… Diệu Anh ….. Em có nghe anh nói không đấy …… Em biết cánh cửa này đối với 1 cước của anh là sẽ trở nên vô dụng mà
_ Em muốn yên tĩnh , anh hãy tôn trọng em 1 chút – Cô nói
_ ……. Được rồi ….. em ngủ đi , ngày mai bình tĩnh rồi nói chuyện – Anh nhẹ giọng nói
Ngày hôm sau ……. Vì bọn trẻ được nghỉ hè nên thoải mái ngủ nướng không cần dậy sớm nhưng người lớn thì vẫn phải làm việc …… Trong lúc người lớn trong nhà đang chuẩn bị ăn sáng ……
_ Cô lên mời tam tỉ xuống ăn sáng đi – Ngọc Huy nhìn 1 người giúp việc
_ Dạ ……. À , tam tỉ xuống rồi ạ - Cô giúp việc đưa mắt nhìn phía cầu thang
Sự xuất hiện của Diệu Anh sẽ vô cùng bình thường nếu như hôm nay cô không đột ngột đổi phong cách …… Diệu Anh hôm nay mặc 1 chiếc áo sơ mi tay lở , chân váy bút chì ôm sát , chân đi giày cao gót và tay mang túi xách hàng hiệu ….. không những vậy cô còn tết tóc nhìn rất sang trọng và thanh lịch …… Cô bình thản đi xuống , mọi người thì hết thẩy đơ ra ngắm nhìn …… Trời ạ , Diệu Anh tam tỉ ngày thường vốn đã xinh đẹp , nay chưng diện thật sự trông động lòng người ……
_ E hèm – Cô đã xuống đến nơi mà mọi người lại đơ hết ra nhìn , cô đành hắn giọng 1 cái
_ Tam ….. tam tỉ …. Wow …… - Ngọc Huy chỉ ấp úng được bấy nhiêu
_ Hửm , thế là ý gì ? – Cô mỉm cười nhìn Ngọc Huy
_ Hôm nay chị đẹp quá – Ngọc Huy nói
_ Vậy là mọi ngày chị không đẹp ? – Cô mỉm cười hỏi lại
_ Không …. Không phải ….. – Ngọc Huy gãi gãi đầu
_ Ngày thường đã đẹp , hôm nay lại càng thêm xinh đẹp – Hoàng Long mỉm cười nhìn cô
_ Hôm nay em có hẹn ăn sáng với khách hàng . Mọi người cứ ăn sáng đi , em đi đây – Cô nói và bước ra xe
Trên bàn ăn , ……
_ Tú Tâm à , tam tỉ đi ăn sáng với đối tác nào vậy ? – Long đại ca chợt hỏi
_ À , là thiếu gia Gia Phàm của tập đoàn La thị
_ Hửm , tên đó mới li dị vợ hồi 2 tuần trước , nghe nói đẹp trai nhưng rất bay bướm – Ngọc Huy nói
_ Họ ăn sáng ở đâu vậy , em có biết không ? – Đại ca hỏi tiếp
_ Dạ , nghe tam tỉ nói là ở nhà hàng Sunset
_ Umh ….. Mọi người cứ ăn tự nhiên đi , anh có chút việc cần giải quyết – Đại ca nói và đứng lên đi ra ngoài
Phía trong này ……
_ Hình như đại ca ghen thì phải – Tú Tâm nói
_ Chắc chắn luôn – Ngọc Huy và Tuệ Ngân đồng thanh
_ Nhưng mà tam tỉ chỉ đi ăn để kí hợp đồng , chuyện này cũng bình thường mà – Tú Tâm nói
_ Hừm , nhưng hôm nay Diệu Anh đột ngột thay đổi phong cách thời trang – Hoàng Lâm nhìn Tú Tâm
_ Haizz ….. em nghĩ là do tam tỉ còn giận đại ca vụ chiều hôm qua cho nên mới cố tình chọc đại ca ghen thôi , chứ chị ấy rất yêu đại ca
_ Hừm , trò này của Diệu Anh lần này thành công mĩ mãn rồi – Hoàng Lâm mỉm cười
Tại nhà hàng Sunset ….. Diệu Anh ngồi ăn ở 1 bàn cùng thiếu gia La thị ….. Bên này có 1 người tay như sắp bóp nát ly thủy tinh khi thấy cô tươi cười với người đàn ông khác ….. Kết thúc bữa ăn sáng , Diệu Anh có trong tay chữ kí của người đại diện hợp tác của tập đoàn La thị …. Vui vẻ bước ra bãi đỗ xe và quay về khu nghỉ dưỡng mà làm việc …… Chiều tối , cô lại nhận lời đi ăn cơm tối với tên thiếu gia đó , …… Tới tận nửa đêm cô mới về ….. cô vào phòng ….. anh đang ngồi đọc sách ở sofa chờ cô ….. Cô xem như không nhìn thấy , đi lại tủ lấy quần áo ….. khi đang định bước ra khỏi phòng sang phòng khác thì từ sau , 1 vòng tay ôm cô lại ……
_ Bỏ ra ! – Cô bực mình đạp mạnh lên bàn chân anh và vùng ra khỏi anh
Bị giày cao gót dẫm lên Hoàng Long ngồi xuống thành sofa xoa xoa bàn chân ….. gương mặt rất khó coi , đôi mắt mang lửa giận …..
_ Hôm nay lại hỗn như vậy ? Có phải anh chiều em quá rồi đúng không ?
Diệu Anh đau lòng ngồi xuống xem cho anh ….. Ban nãy vì còn giận nên cô phản ứng hơi quá đáng ….. sực tỉnh ra thì chuyện đã xong rồi …… Hoàng Long đứng lên , ấn Diệu Anh nằm kê mông lên thành ghế , anh với lấy cây thước gần đó …..
Chat ….. Chat ….. Chat …. Chat ….. Chat ……
Diệu Anh không phản kháng , im lặng chịu phạt ……
Chat ….. Chat ….. Chat …. Chat ….. Chat ……
_ Cởi váy , cởi quần lót ra – Anh dừng lại và nói
Diệu Anh im lặng 1 chút rồi cũng làm theo , cởi xong thì cô gấp gọn chúng sang 1 bên rồi nằm lại vị trí …. Hoàng Long quan sát cô ….. mông cô ửng đỏ vì 10 roi ban nãy …… Anh nhịp thước trên mông cô
_ Em biết vừa rồi là tội gì không ? – Anh hỏi
_ Hỗn
Chatt …. Ưm ….
_ Em đang trả lời ai ?
_ Em …. Em hỗn với anh
Chat ….. Chat ….. ưm ….. Chat …. Chat ….. ưm ….. Chat ……
Chat ….. ưm ….. Chat ….. Chat …. Ưm ……. Chat ….. ưm …. Chat …… aa ….
Anh 1 lần nữa lại vung roi , đạo lực tăng thêm 1 phần ….. Diệu Anh cảm thấy nóng rát , đôi mông ngày 1 đỏ hơn ……
Chat ….. ưm ….. Chat ….. Chat …. Ưm ……. Chat ….. aa đau …. Chat ……
Chat ….. ưm ….. Chat ….. Chat …. aa ……. Chat ….. aa …. Chat …… aa ….
Diệu Anh lúc này nhỏ giọng kêu lên …. Mông hơi run nhẹ nhưng vẫn chịu được …..
_ Vừa rồi là tội gì , em có biết không ?
_ Em chưng diện khi đi ăn với đàn ông khác
Chattt ….aa ….. Chattt …. Ưm aa …..
_ Sai rồi , vừa rồi là tội nói dối ….. ngày hôm qua em nổi giận , em bảo là đến khu nghỉ dưỡng vì còn việc nhưng thật chất là phóng xe đi dạo
Chattt ….. Chattt … aa… hức ….. Chattt … aa đau quá…. Chattt ….. Chattt …… hức …..
Hoàng Long đánh đến 7 phần lực khiến mông Diệu Anh bắt đầu có vết bầm ….
Chattt ….. aa ưm …. Chattt ….. aa đau hức ….. Chattt …. Aa ….. Chattt ….. hức hức ….. Chattt ……aa …..
_ Còn đây là vì tội gì có biết không ?
_ Hức ….. là do em trong lúc tâm trạng không tốt mà lao xe quá nhanh – Cô nói trong nước mắt
Anh hài lòng nhìn cô 1 lúc rồi đem cất thước ….. Sau đó quay lại bế cô về giường ….. Anh ngồi chườm đá cho cô ….. Đôi mông cô nóng hổi và đỏ bầm ….. Tuy tổng cộng chỉ 43 roi nhưng anh phạt không nhẹ nên cô đau lắm … Cô vẫn sụt sùi khóc mặc anh chăm sóc …..
_ Anh nghĩ chúng ta cần nói chuyện – Anh nhẹ giọng ngã người , tay chống đỡ đầu , nằm nghiêng cạnh cô , kéo cô nằm đối mặt
_ Những gì cần nói em đã nói hết – Cô vẫn bướng
_ Diệu Anh , em trước giờ luôn rất hiểu chuyện , sao lần này lại cư xử như vậy chứ ? – Anh nhẹ nâng cằm cô nhìn thẳng anh
_ Là do anh không coi trọng gia đình
_ Không có ….. Anh luôn coi trọng gia đình …. Anh làm việc cũng vì gia đình mình mà
_ Anh có thể bỏ thời gian ra đi theo theo dõi em vậy tại sao không thể bỏ thời gian ra đi chơi với mẹ con em ?
_ Vì anh sợ mất em
_ Thế anh để mẹ con em đi chơi xa anh , không lẽ anh không sợ mất ?
_ 2 chuyện này không giống nhau
_ Sao lại không giống ?
_ Em hôm nay là cố tình , với lại tên đó nổi tiếng lăng nhăng , anh không thích hắn ở gần vợ mình
_ Anh ghen ?
_ Umh , anh ghen – Anh thừa nhận
_ Vậy nên mới đánh em đau như vậy ?
_ Thế thì không phải …. Anh phạt vì những tội ban nãy anh nói thôi ….. Nhưng em hành động như vậy khiến anh rất buồn . Anh và em đều làm việc , em cũng biết để có được thời gian rãnh là không đơn giản mà . – Ánh mắt anh buồn bã nhìn cô
_ Em …. Em xin lỗi – Cô áy náy đưa tay áp lên 1 bên mặt anh
_ Lỗi này phải phạt
_ Được rồi …. Anh phạt tiếp đi – Cô nói và nằm sấp người lại
Anh phì cười kéo cô ôm vào ngực ……
_ Không đánh đòn em nữa , đánh em anh rất đau …… Sau này phạt em phải mặc đẹp chân váy hoặc áo đầm mỗi ngày cho anh ngắm , được không ?
_ Hừm ….. chỉ có vậy ?
_ Chỉ có vậy – Anh gật đầu
_ Em đồng ý – cô mỉm cười hôn anh
_ Em xem này – Anh chìa ra 1 sấp giấy
Diệu Anh cầm lấy và xem , gương mặt cô tỏa nụ cười rạng rỡ …….
_ Anh đưa cả nhà về Việt Nam chơi ư ?
_ Em thích không ? – Anh mỉm cười nhìn cô
_ Em rất rất rất thích luôn đó . Từ nhỏ em luôn ao ước được đi du lịch hết cả nước Việt Nam nhưng vì hoàn cảnh nên cho tới tận bây giờ vẫn chưa thực hiện được – Cô ôm anh mà nói
_ Umh , vậy để anh giúp em thực hiện – Anh ôn nhu cúi đầu hôn trán cô
_ Anh nà
_ Hửm ?
_ Em đau – Cô mè nheo fụi mặt vào ngực anh
_ Hừm , em thật là đáng ghét mà , anh cũng đau đấy – Anh bật cười , đưa tay xoa mông cho cô
_ Anh đau ở đây chứ gì ? – Cô xoa xoa ngực trái nơi tim anh
_ Thế thì không phải ….. Hôm nay anh đau chân , ban nãy bị ai đó dùng giày cao gót đạp vào ấy , đau lắm – Anh vờ làm mặt khổ
_ Ui , em xin lỗi , ban nãy nóng quá chứ em không cố ý đâu – Cô ngồi bật dậy xoa xoa bàn chân anh
_ Được rồi , anh không đi chấp vặt phụ nữ mấy chuyện cỏn con ấy đâu ….. chỉ cần em dùng thân bồi thường là được – Anh kéo cô nằm dưới người anh , ánh mắt
_ Sax , vậy mà bảo là không chấp – Cô bật cười vì độ bá đạo của anh
_ Thì anh đâu có chấp , anh chỉ muốn yêu thương em thôi mà , không được sao ?
_ Hừm , anh thật là …… ưmm ……
Anh cuối đầu hôn cô ngăn lời cô nói lại …… tiếp theo là 1 cuộc ân ái hâm nóng không khí diễn ra ….. Bởi mới nói vợ chồng cãi nhau đầu giường, làm lành cuối giường mà ……








Giới Thiệu Chap Sau :
Cái ngày đi du lịch cũng đến ……. Trên máy bay riêng của họ …..
_ Ba ơi , con nghe nói Việt Nam là quê hương của cả nhà mình phải không ba ? – Nhóc Củ Cải hỏi
_ Umh , đúng rồi con trai – Hoàng Lâm xoa đầu nó
_ Vậy quê hương mình có đẹp không ba ? – Hoàng Nam nhìn đại ca
_ Rất đẹp – Anh vẫn cặm cụi xem qua bản báo cáo nên đáp gọn
_ Hôm qua con có lên mạng search về nước Việt Nam , con thấy trẻ con Việt Nam hay cởi trần cưỡi trâu . Vậy khi đến nơi , ba cũng cho con cưỡi trâu nhé – Nhóc Củ Cải nói
_ Em cũng muốn cưỡi trâu – bé Khoai Tây giương cặp mắt mong chờ nhìn ba nó
Hết thảy người lớn đều nhìn nhau cười …..
_ Con trai ngoan , đó là những cậu bé sống ở vùng nông thôn , họ cưỡi trâu để dắt trâu đi ăn cỏ - Tú Tâm xoa đầu 2 nhóc
_ Thế là không được cưỡi trâu ạ ? – Nhóc Củ Cải phụng phịu
_ Nếu có cơ hội , ba sẽ cho các con cưỡi chịu không ? – Hoàng Lâm nói
_ Dạ được ạ - 2 nhóc đồng thanh
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by vsao23 24/6/2017, 19:38

tr của yurin lnao cũng hay

vsao23
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 148
Points : 31011
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Coffee 28/6/2017, 21:28

Hóng T7 quá đi, truyện chị Yurin hay lắm ạ

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30228
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by tuntun95 2/7/2017, 16:46

Hòng truyện quá ạ :'(

tuntun95

Tổng số bài gửi : 1
Points : 25841
Thanks : 0
Join date : 18/04/2017

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 3/7/2017, 01:53

Cái ngày đi du lịch cũng đến ……. Trên máy bay riêng của họ …..
_ Ba ơi , con nghe nói Việt Nam là quê hương của cả nhà mình phải không ba ? – Nhóc Củ Cải hỏi
_ Umh , đúng rồi con trai – Hoàng Lâm xoa đầu nó
_ Vậy quê hương mình có đẹp không ba ? – Hoàng Nam nhìn đại ca
_ Rất đẹp – Anh vẫn cặm cụi xem qua bản báo cáo nên đáp gọn
_ Hôm qua con có lên mạng search về nước Việt Nam , con thấy trẻ con Việt Nam hay cởi trần cưỡi trâu . Vậy khi đến nơi , ba cũng cho con cưỡi trâu nhé – Nhóc Củ Cải nói
_ Em cũng muốn cưỡi trâu – bé Khoai Tây giương cặp mắt mong chờ nhìn ba nó
Hết thảy người lớn đều nhìn nhau cười …..
_ Con trai ngoan , đó là những cậu bé sống ở vùng nông thôn , họ cưỡi trâu để dắt trâu đi ăn cỏ - Tú Tâm xoa đầu 2 nhóc
_ Thế là không được cưỡi trâu ạ ? – Nhóc Củ Cải phụng phịu
_ Nếu có cơ hội , ba sẽ cho các con cưỡi chịu không ? – Hoàng Lâm nói
_ Dạ được ạ - 2 nhóc đồng thanh
_ Anh vẫn ôm theo công việc trong chuyến đi sao ? – Diệu Anh mặc 1 chiếc áo trễ vai màu xanh dương cùng quần short trắng ngồi cạnh bên Hoàng Long
_ Anh sẽ cố gắng giải quyết xong trước khi chúng ta hạ cánh có được không nào ? – Anh ôn nhu mỉm cười nhìn cô
_ Hừm , vậy anh làm đi – Cô mỉm cười
_ Thưa thủ lĩnh , mời dùng thức ăn nhẹ ạ - 2 nữ thuộc hạ xinh đẹp đẩy ra 1 cái xe với các khay ăn ..
_ Các cô lo cho bọn trẻ đi , chúng tôi chỉ cần nước – Hoàng Lâm nói sau khi nhìn qua ý kiến của mọi người
_ Vâng ạ …… Tiểu thiếu gia , tiểu thư , các vị dùng gì
_ Thế chúng ta có món gì ạ ? – Hoàng Nam hỏi
_ Thưa thiếu gia , chúng ta có soup Miso , tamagoyaki , mì trộn , trứng cá hồi muối , Bánh mì nướng phô mai và hao quả ạ
_ À há , có trứng cá à , cho tôi 1 suất nhé – Tuệ Ngân nói
_ Vâng …… Ngũ tẩu , trứng cá hồi của chị , chị muốn dùng thêm gì không ?
_ Cho tôi 1 tách trà xanh là được
_ Vâng
_ Nghi Nghi cũng ăn trứng cá – Diệu Nghi mắt long lanh nhìn nữ thuộc hạ
_ Của tiểu thư đây ạ - Nữ thuộc hạ mỉm cười đặt cái khay nhỏ lên bàn trước mặt Diệu Nghi
_ Anh à , em hỏi anh việc này nhé – Diệu Anh nhẹ giọng nhìn anh
_ Umh , em hỏi đi – Hoàng Long mỉm cười nắm tay cô
_ Lần này anh muốn làm giỗ cho ba mẹ ở Việt Nam luôn phải không ?
_ Umh – Anh nhẹ gật đầu và nói tiếp – Lâu rồi cũng nên để ba mẹ về thăm quê hương
_ Tới lúc đó , em và tam tỉ sẽ như mọi năm làm bánh xôi vị và bánh ích trần cúng giỗ - Tú Tâm nói
_ Em nhớ mấy năm nay mọi người đều cúng 2 món này – Tuệ Ngân nói
_ Umh , bởi vì lúc sinh thời , ba mẹ thích nhất 2 món này – Ngọc Huy nói
_ Vậy em cũng sẽ phụ 1 tay – Tuệ Ngân mỉm cười
Máy bay hạ cánh ở sân bay Tân Sơn Nhất ……họ thuê hẳn 1 căn nhà diện tích nền 120 mét vuông , 3 tầng lầu và có để ở trong 1 tuần . Ban đầu thì chủ nhà không chịu vì hạn thuê quá ngắn nhưng sức mạnh của đồng tiền lại giúp thay đổi được nhiều thứ không thể thành có thể …… Nhà này bước vào là phòng khách rộng chừng 30 mét vuông , phía trong là 1 phòng ngủ 40 mét vuông , trong cùng là nhà bếp rộng 30 mét vuông . Phía trên mỗi tầng đều có 2 phòng với lối cầu thang cùng 1 thang máy ….. 4 vô ảnh Hỏa , Vũ , Mộc và Thổ ở tầng trệt , tầng 1 là phòng bọn nhóc và phòng vợ chồng Ngọc Huy , tầng 2 là 2 phòng của cặp Hoàng Long và Hoàng Lâm . tầng 3 là 2 phòng của Amethyst , Aquamarine , Emerald và Dimond …..
_ Hừ - Diệu Anh ngồi xuống ghế , bực bội
_ Làm sao vậy em yêu – Hoàng Long vừa tắm ra , thấy vợ yêu của mình bực bội thì tiến lại
_ Sao không đi biển này kia chơi mà lại ở thành phố vậy chứ ? – Cô hỏi
_ Anh muốn thăm lại nơi này , nơi mà định mệnh cho chúng ta gặp nhau – Anh ôn nhu ngồi xuống bên cạnh ôm cô
_ Em ….
_ Chẳng phải lúc ở Đài Loan , em vẫn còn rất hào hứng hay sao ?
_ Vâng – Diệu Anh không nói chỉ nhẹ ngả đầu vào ngực anh
_ Vợ yêu , anh xin lỗi , anh làm em nhớ lại chuyện đau lòng . Chờ sau lễ giỗ của ba mẹ thì chúng ta đến Vịnh Hạ Long chơi nhé , không ở thành phố nữa – Anh nhẹ giọng ôm hôn cô
_ Dạ được – Cô nhẹ gật đầu ôm anh
Bên phòng Ngọc Huy …..
_ Em suy nghĩ cái gì mà ngồi thẩn thờ ra vậy ? – Ngọc Huy nhìn vợ mình
_ Anh nè . – Cô ngước nhìn anh
_ Hửm ?
_ Theo anh thì con trai mà tìm đến con gái là chỉ vì tình dục thôi phải không ? Cái gọi là hẹn hò và quan tâm chỉ có ở tình yêu học trò phải không ? Còn cái nghĩ cho người con gái , không động đến cơ thể của họ chỉ có trong tiểu thuyết thôi có phải không anh ?
_ Hừm ….. sao hôm nay lại hỏi những điều này ? – Anh ngồi xuống bên cạnh nhẹ ôm cô
_ Thì em sâu chuỗi mọi sự kiện trong cuộc sống của em lại thì em thấy vậy – Cô thật thà nói
_ Không phải ai cũng như thế đâu em à , mặc dù đa số là như thế
_ Vậy là con số đó chiếm 90% phải không anh
_ Sai rồi , chỉ có 70% thôi
_ Vậy là có 30% là hàng hiếm sao ạ
_ Không , chỉ có 10% thôi , 20% còn lại là đồng tính – Ngọc Huy cười và nói
_ Ơ , cái anh này – Tuệ Ngân cũng bật cười đánh nhẹ ngực chồng
_ Được rồi , không trêu em nữa . Nói đi , sao hôm nay lại nghĩ mấy chuyện này thế ? – Anh nhẹ giọng
_ Thì em thấy giới trẻ bây giờ yêu nhau là đưa nhau vào nhà nghỉ hoặc khách sạn . Thấy 1 cô gái vừa mắt là bọn đàn ông có quyền thế nghĩ đủ mọi thủ đoạn đưa cô ấy lên giường . Như việc hồi xưa ông trưởng khoa của em ấy . May mà lần đó anh kịp thời giải cứu . Mà nói đâu xa xôi , ngay cả anh cũng lừa em lên giường trước khi cưới đó thôi – Cô chu mỏ nói
_ Oạch ….. nhưng anh yêu em thật lòng chứ có phải quất ngựa truy phong đâu . Chẳng phải anh vẫn cưới em , vẫn yêu thương cưng chiều em như lúc ban đầu hay sao
_ Nhưng vẫn là không nhịn được nhu cầu sinh lí – Cô nói
_ Đứng trên cái nhìn của 1 bác sĩ tài năng như em thì công bằng mà nói , em nghĩ thử xem 1 thằng đàn ông yêu 1 người phụ nữ , ngủ cũng bên cạnh , ôm ấp gần gũi mà lại có thể xem như không có gì thì sinh lí của thằng đàn ông đó có bình thường không ? – Anh mỉm cười hỏi cô
_ Anh …. Hừ …. Sao anh cũng nói được
_ Em nghĩ nhiều làm gì , cứ sống hạnh phúc bên gia đình là được rồi – Anh nhẹ hôn trán cô
_ Vâng – Cô mỉm cười ôm chặt anh
Hai ngày sau là ngày giỗ ba mẹ của 2 anh em Hoàng Long , không chỉ 3 cô con dâu mà ngay cả 3 vị ca ca quyền lực cũng xuống bếp chuẩn bị nấu giỗ ……
_ Thủ lĩnh , mọi người có chắc là không cần bọn em chứ ạ ? – Hỏa phó chủ ái ngại hỏi
_ Không cần đâu , mọi người cứ ngồi trông bọn trẻ dùm chúng tôi là được , nếu cần gì thì bọn tôi sẽ gọi – Ngọc Huy nói
_ Vâng ạ - Các phó chủ cúi chào rồi ra ngoài
…..
_ Anh ơi , bột nhào xong chưa , mang sang đây để em gói bánh – Diệu Anh hỏi
_ Xong rồi đây – Hoàng Long bưng qua 1 thau bột nếp đã nhồi sẵn sang cùng Diệu Anh làm bánh
_ Lâu lắm rồi đại gia đình chúng ta mới cùng làm việc như thế này . Tiếc là lần này không có ba , Tiểu Phụng và Hồng Hoa tham gia – Tú Tâm nói
_ Ba bận đi công tác rồi . Tiểu Phụng và Hồng Hoa thì mới cưới dĩ nhiên muốn tận hưởng khoảng thời gian bên chồng mình hơn – Ngọc Huy vừa nói vừa lấy khuôn ép xôi vị
_ Mọi người còn nhớ lần đầu tiên chúng ta cùng làm giỗ cho ba mẹ không ? – Diệu Anh mỉm cười lên tiếng
_ Ngày hôm đó nhị ca chính là ham chơi quên cả ngày giỗ đấy chứ - Tú Tâm nhìn sang chồng mình
_ Chẳng phải anh đã bị phạt trước bàn thờ ba mẹ hay sao – Hoàng Lâm mỉm cười
Mọi người hồi tưởng lại ngày hôm đó ….. trong khi mọi người đang chuẩn bị cho đám giỗ , thì Hoàng Lâm đã bỏ đi đâu từ rất sớm …… Đại ca cùng 3 người còn lại lo chuẩn bị mọi thứ …. Tới giờ cúng vẫn chưa thấy Hoàng Lâm đâu …..
_ Đại ca , em tìm khắp những chỗ nhị ca thường đến nhưng cũng không thấy ạ - Ngọc Huy chạy về thông báo
Vừa lúc đó Diệu Anh và Tú Tâm cũng vừa về tới …..
_ Diệu Anh , Tú Tâm , bên phía các em thế nào ?
_ Dạ cũng không có ạ - Diệu Anh đáp
_ Không biết nhị ca có làm sao không nữa . Đột nhiên đi đâu trong ngày giỗ thế không biết . - Ngọc Huy nói
_ Thôi chết rồi , có khi nào anh ấy bị mấy phe khác bắt rồi không ? – Tú Tâm lo lắng thốt lên
Nghe tới đây đại ca cũng nhíu mày ….. Nếu thật sự là như vậy thì thạt nguy quá , anh phải nhanh chóng tìm ra Hoàng Lâm ngay mới được …. Nghĩ thế nên anh vội chạy ra ngoài ….. vừa tới cửa thì thấy Hoàng Lâm quay về …….. Hoàng Long vội chạy lại đặt 2 tay lên 2 vai Hoàng Lâm mà xoay tới lui xem xét kĩ xem Hoàng Lâm có bị thương ở đâu hay không …..
_ Anh hai …. Anh làm gì vậy ?
_ Nhị ca , anh về rồi ….. Thật tốt quá , anh có bị thương không vậy ? – Tú Tâm cũng lo lắng chạy lại hỏi han và quan sát khắp người anh
_ Mọi người bị làm sao vậy ? Sáng giờ anh chỉ đi chơi với đám bạn cũ thôi chứ đâu có bị gì – Hoàng Lâm nhìn Tú Tâm mà nói
_ Đi chơi sao ? Nhị ca , anh quên hôm nay là ngày gì rồi hay sao ? – Tú Tâm ngeh Hoàng Lâm nói xong thì giật mình ánh mắt nhìn sang đại ca rồi nhỏ giọng nói với Hoàng Lâm
Long đại ca lúc này sắc mặt lạnh như băng , xoay người đi vào trong nhà không nói thêm 1 tiếng nào nữa ……
_ Nhị ca , hôm nay là ngày giỗ của ba mẹ anh mà , anh không nhớ hay sao ? – Ngọc Huy nhắc
_ Giỗ ba mẹ anh ? …. Hôm nay sao ? – Hoàng Lâm trố mắt
Những người còn lại nhìn anh gật đầu ….. Hoàng Lâm lẩm nhẩm tính toán ngày …..
_ Thôi chết rồi , anh quên mất – Hoàng Lâm kêu lên rồi chạy vào nhà
Những người khác cũng vào theo …… Long đại ca lúc này đang mở bó hương , lấy hương ra đốt ….. Anh không nói gì chỉ chia bó hương vừa đốt ra cho các em ….. Mọi người nhận lấy hương rồi theo đại ca , đứng ngay ngắn trước bàn thờ mà vái lạy ….. Sau khi lần lượt từng người cắm hương thì không khí lại trở nên im lặng ….. đồ cúng trên bàn thờ nghi ngút khói hương ….. mỗi người ngồi 1 chỗ ….. Hoàng Lâm thường nhìn sang xem thái độ của đại ca …. Hoàng Long thì vẫn điềm đạm không chút biểu cảm , chỉ cầm tờ báo mà đọc ….. Sau khi cúng xong , cả 5 người dọn thức ăn xuống mà ăn , đại ca vẫn gấp thức ăn cho mọi người nhưng anh chẳng nói câu nào ….. Ăn xongt khi anh lại giúp Diệu Anh rửa dọn …..
_ Đại ca , để em rửa chén cho ạ - Hoàng Lâm nói
Long đại ca không đáp vẫn tiếp tục việc đang làm …..
_ …. Nhị ca , cứ để em và đại ca làm được rồi ….. Hay là anh giúp Tú Tâm mang rác đi vứt đi ạ - Diệu Anh đành lên tiếng
_ Umh , vậy cũng được – Hoàng Lâm gật đầu
Hoàng Lâm cùng Tú Tâm mang mấy túi rác đi ….
_ Đại ca , hay là anh nói chuyện bình thường đi ạ . Mỗi lần anh im lặng như vậy giống như báo hiệu bão sắp tới vậy – Ngọc Huy vừa lau khô chén dĩa vừa nhìn đại ca
Thật không may , đại ca không nói chỉ trừng mắt nhìn cậu 1 cái rồi lại làm tiếp việc ….. Ngọc Huy rụt rè nhìn sang Diệu Anh thì nhận được cái lắc đầu của cô ý bảo cậu đừng nói gì vào lúc này ….. Buổi tối hôm đó , Hoàng Lâm không về giường nằm như mọi ngày mà là quỳ trước bàn thờ của ba mẹ ….. Những người khác thì đang ở trong phòng …. Đại ca ngồi đọc sách trên giường . Diệu Anh , Tú Tâm và Ngọc Huy thì đang luyện chữ tiếng Trung ……
_ Đại ca …. – Tú Tâm rụt rè gọi
_ Việc gì ? – Anh ngước nhìn cô
_ Nhị ….. Nhị ca đã quỳ ở trước bàn thờ gần 1 tiếng đồng hồ rồi ạ - Tú Tâm nói
_ Vậy thì sao ? – Anh điềm tĩnh
_ Hay là anh tha cho anh ấy đi có được không ạ ? – Tú Tâm van nài
_ Anh còn chưa đưa ra hình phạt , là do nó tự thích quỳ - Long đại ca nói rồi tiếp tục đọc sách
Tú Tâm thấy không xin được bèn lay lay cánh tay Diệu Anh mà cầu tình ….. Diệu Anh nhẹ thở dài , đưa tay nhẹ xoa đầu Tú Tâm rồi hướng đại ca mà nói …..
_ Đại ca , em có thể nói vài lời được không ?
_ Được – Long đại ca lại ngước nhìn lên
_ Em biết là anh giận nhưng mà như anh vẫn thường nói , bọn em mới lớn , suy nghĩ còn chưa sâu xa . Em cũng biết nhị ca quên ngày giỗ của ba mẹ là anh ấy sai nhưng mà em nhớ lúc anh ấy chưa về , cả nhà chúng ta đều rất lo lắng và người lo lắng nhất chính là anh . Anh là người lớn trong nhà , nếu bọn em có sai thì anh cứ răn dạy . Em tin là nhị ca đã và đang rất hối lỗi vì đã quên ngày hôm nay , anh ấy chắc chắn sẽ càng thấy ân hận nhiều hơn khi anh cứ mãi im lặng không chấp nhận tha thứ cho anh ấy . Anh nghĩ mà xem , nhị ca đã mất ba mẹ , anh ấy chỉ có anh là ruột thịt duy nhất , nếu anh cứ hững hờ bỏ mặc anh ấy thì anh ấy sẽ đau lòng lắm
Hoàng Long chăm chú nghe cô nói tuy vẻ mặt không thay đổi nhưng trong tâm đang cười thầm cô ….. Cứ mỗi lần cô muốn xin giúp các anh em trong nhà là y như rằng cô sẽ soạn cả 1 bài diễn văn đầy thuyết phục mà đọc cho anh nghe …… Long đại ca ngeh xong thì không trả lời cô mà hướng ánh mắt ra phía cửa phòng ….. Anh rất giận ….. Đúng …… nhưng anh lo lắng cho em trai của mình nhiều hơn …… Đang vào mùa mưa , không khí ẩm , những vũng nước đọng là môi trường lí tưởng cho muỗi sinh sản ….. Hoàng Lâm lại 1 mình quỳ ngoài kia , lại không mở đèn . Thứ ánh sáng duy nhất chính là ngọn lửa từ 2 ly nến hình hoa sen đặt trên bàn thờ và chút đóm lửa đỏ từ nén hương đang sắp tàn …… Long đại ca đánh dấu lại trang sách , đặt nó ở đầu giường rồi đứng lên bước ra hướng cửa ……








Giới Thiệu Chap Sau :
Long đại ca bước ra ngoài mở đèn , Hoàng Lâm vẫn nghiêm chỉnh quỳ ở trước bàn thờ …… Đại ca đi ngang góc nhà với lấy cây roi mây mà đi lại gần Hoàng Lâm …… 3 người còn lại đều kéo ra đứng lấp ló ở cửa phòng mà nhìn …..
_ Đã biết mình sai ở đâu chưa ? – Long đại ca lên tiếng
_ Em đã biết – Hoàng Lâm đáp
_ Nói ra anh nghe xem !
_ Là em nhất thời ham chơi , là em quên mất ngày giỗ của ba mẹ , em là đứa con bất hiếu . Anh hai , xin anh dạy dỗ thằng em trai hư hỏng này
_ Chống 2 tay về phía trước , chân hơi tách ra 1 chút – Đại ca nói
_ Dạ - Hoàng Lâm ngoan ngoãn làm theo
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Coffee 5/7/2017, 21:11

Ủng hộ chị Yurin, chờ chập mới

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30228
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by vsao23 8/7/2017, 22:53

yurin oi hôm nay có chap k vậy

vsao23
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 148
Points : 31011
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 9/7/2017, 04:52

Long đại ca bước ra ngoài mở đèn , Hoàng Lâm vẫn nghiêm chỉnh quỳ ở trước bàn thờ …… Đại ca đi ngang góc nhà với lấy cây roi mây mà đi lại gần Hoàng Lâm …… 3 người còn lại đều kéo ra đứng lấp ló ở cửa phòng mà nhìn …..
_ Đã biết mình sai ở đâu chưa ? – Long đại ca lên tiếng
_ Em đã biết – Hoàng Lâm đáp
_ Nói ra anh nghe xem !
_ Là em nhất thời ham chơi , là em quên mất ngày giỗ của ba mẹ , em là đứa con bất hiếu . Anh hai , xin anh dạy dỗ thằng em trai hư hỏng này
_ Chống 2 tay về phía trước , chân hơi tách ra 1 chút – Đại ca nói
_ Dạ - Hoàng Lâm ngoan ngoãn làm theo
_ Điểm số cho anh – Đại ca đặt roi lên mông em trai và nói
_ Dạ
Vút …. Chatt … 1 ….. Vút …. Chatt … 2 ….. Vút …. Chatt ….. 3 …. Vút …. Chatt ….. 4 ……
Vút …. Chatt … 5 ….. Vút …. Chatt … 6 …. Vút …. Chatt … 7 ….. Vút …. Chatt … 8 ….
Cả 3 người đứng ở cửa trông thấy cảnh này đều thấy thấp thỏm trong lòng …. Long đại ca nghiêm khắc như thế không phải họ chưa từng thấy qua ….. Lúc này họ thấy rõ đại ca lúc phạt , gương mặt và khí chất hoàn toàn bị đông lạnh không 1 chút cảm xúc , từ thần thái của anh toát nên vẻ quyền uy bức người …… Tú Tâm không nỡ nhìn , nước mắt rơi lúc nào không biêt …..
Vút …. Chatt …ưm ….. 24 ….. Vút …. Chatt ….ưm 25…… Vút …. Chatt …. 26 …..
Vút …. Chatt …27 ….. Vút …. Chatt …… Ưmm 28 …Vút …. Chatt …. Ưm 29 …Vút …. Chatt … 30 …..
Hoàng Lâm thấm đau , trán tuông đầy mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố chịu phạt ….. Long đại ca không hề ra số roi cụ thể , anh chỉ bảo Hoàng Lâm điểm số cho nên có thể nói là lần này Hoàng Lâm no đòn rồi ……
_ Tam tỉ , rốt cuộc thì đại ca muốn phạt nhị ca bao nhiêu roi vậy ạ ? – Tú Tâm xót ruột hỏi
_ Chị cũng không biết nữa
_ Hức , vậy chẳng phải đánh hoài không xong hay sao . Hức , sao đại ca mạnh tay quá vậy ạ ? – Tú Tâm thút thít
Diệu Anh không biết nói sao chỉ nhẹ xoa đầu Tú Tâm mà thở dài …..
Vút …. Chatt …. 52 …Vút …. Chatt …… ưm aa …. 53 …Vút …. Chatt ….. 54 …Vút …. Chatt …aa …. 55
Vút …. Chatt … 56 ……. Vút …. Chatt … 57 …. Vút …. Chatt …. 58 ….. Vút …. Chatt … aa ….. 59 ….Vút …. Chatt … aa …. 60
Gắng gượng hồi lâu , cuối cùng Hoàng Lâm cũng đau quá mà khẽ kêu lên ……
Vút …. Chatt … 64 ….. Vút …. Chatt … aa….. 65 ….
Vút …. Chatt … aa
Long đại ca lại giơ cao roi , Tú Tâm nhịn không được liều mình chạy lại ôm lấy Hoàng Lâm đỡ roi cho anh ….. Roi này đánh trúng ngang lưng của cô khiến cô đau đến oằn người …..
_ Tú Tâm …. Em có làm sao không ? Ngốc quá , sao lại đỡ chứ ? – Hoàng Lâm vội đỡ Tú Tâm lên
_ Hức hức ….. Đại ca , xin tha cho nhị ca đi ạ . Em chắc chắn nhị ca đã biết sai rồi
_ Tránh ra – Đại ca lạnh giọng
_ Đại ca , hức , nhị ca thật sự biết sai rồi , anh đừng phạt anh ấy nữa mà – Tú Tâm vừa nói vừa khóc
_ Anh bảo em tránh ra – Long đại ca nghiêm giọng
Tú Tâm dù sợ và đau nhưng vẫn nhẹ lắc đầu nhìn đại ca ….. Long đại ca muốn dọa cô nên liền đưa cao roi lên ……
_ Đại ca ….. xin anh nương tay – Diệu Anh thấy Tú Tâm dù đau vẫn cố xin cho nhị ca thì đành can thiệp vào , cô đỡ tay anh
_ Ngày giỗ của ba mẹ mà cũng quên mất , trên đời này làm gì có đứa con nào như thế ? – Long đại ca lạnh giọng
_ Đại ca , phạt thì cũng phạt rồi , không lẽ anh muốn đánh chết nhị ca thì mới thỏa mãn hay sao ? ….. Đại ca , xem như bọn em cầu xin anh . An hem chúng ta nương tựa nhau mà sống , có lỗi thì phạt , nhưng xin anh đừng để cơn giận làm mất lí trí . Anh nhìn xem , nhị ca đã đau đến như thế rồi – Diệu Anh nhẹ giọng khuyên can
Hoàng Long nhìn xuống Hoàng Lâm vẫn đang quỳ trên đất mà ôm Tú Tâm , xoa xoa lưng cô , nơi vừa bị roi đánh trúng ….
_ …. Mọi người về phòng hết đi – Anh hít 1 hơi rồi nói
Tú Tâm đỡ Hoàng Lâm về phòng …..
_ Diệu Anh , em chăm sóc cho Tú Tâm đi – Long đại ca đưa cho Diệu Anh 1 tuýp thuốc mỡ
_ Dạ
Long đại ca kéo tấm rèm ngăn giữa 2 giường lại ….. Ở bên này anh cũng bắt đầu bôi thuốc cho Hoàng Lâm …..
_ Đại ca , em xin lỗi – Hoàng Lâm ngẩng mặt nhìn anh
_ Ừ - Đại ca nhẹ gật đầu
Long đại thường không nói nhiều ….. người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng anh vô tâm và tàn nhẫn . nhưng đối với gia đình thì anh luôn quan tâm họ theo cách của riêng anh …… Anh lặng nhìn vết thương của em trai mà đau lòng ……
_ Em vẫn ổn mà – Hoàng Lâm thấy anh mình trầm tư thì lên tiếng
Long đại ca không nói chỉ nhẹ vỗ vai Hoàng Lâm 2 cái …..
_ Tú Tâm , em không sao chứ ? – Hoàng Lâm hỏi
_ Em không sao đâu ạ - Tú Tâm đáp
_ Các anh xong chưa ? – Diệu Anh cất tiếng
_ …… Bọn anh xong rồi - Hoàng Lâm chỉnh lại quần áo và nói ……
Diệu Anh nhẹ đưa tay kéo tấm rèm ra ……
_ Sao thế Diệu Anh ? – Long đại ca hỏi
_ Không sao ạ , là Tú Tâm không an lòng nên muốn nhìn xem thần sắc của nhị ca đã khá hơn chưa thôi ạ - Diệu Anh vừa nói vừa nhìn sang Tú Tâm
Tú Tâm lúc này ngồi trên giường nhìn nhị ca mà lo lắng ……
_ Anh không sao cả , em đừng lo – Hoàng Lâm vội trấn an
_ Diệu Anh vết thương của Tú Tâm không sao chứ ? – Đại ca nhìn sang Diệu Anh
_ Lằn roi đó anh đánh khá mạnh đấy , nó sưng tấy và tím bầm lại – Diệu Anh nói
_ Tú Tâm , anh xin lỗi – Long đại ca đưa tay xoa đầu Tú Tâm
_ Là em tự mình lao vào đỡ cho nhị ca , khôg phải do đại ca – Tú Tâm lắc đầu và thành thật nói
Trở lại hiện tại ……
_ Gia đình chúng ta gắn kết với nhau ngay từ thuở cơ hàn . Nhiều lúc em cảm thấy mình thật may mắn khi được làm em trai của mọi người – Ngọc Huy nhìn vào khuôn xôi mà anh đang ép mà cười nhẹ
_ Phải nói là chúng ta thật may mắn khi là 1 đại gia đình – Hoàng Lâm mỉm cười nói
Hôm đó , họ vẫn như mọi năm cúng giỗ thật tươm tất ….. sau 1 tuần ở thành phố Hồ Chí Minh thì họ lại bay đến Vịnh Hạ Long mà du lịch ……
_ Ba ơi con muốn ăn con này – Hoàng Sơn chỉ vào con mực nang còn đang bơi
_ Được ……
Hoàng Lâm còn đang định bảo người bán lấy thì Tú Tâm ngăn lại ….
_ Khoan đã ….. Chị cho hỏi con này giá bao nhiêu vậy ?
_ Em mua đi chị tính rẻ cho con này lấy 800 nghìn thôi – Bà chủ ghe nói
_ Cái gì cơ , con mực này mà tận 800 nghìn sao ? Con này tầm 300 thôi – Tú Tâm nói
_ Nó nặng hơn kí lô , còn sống , thịt tươi rói mà em trả xuống hơn 1 nửa thì làm sao chị bán được chứ
_ Thôi kệ đi em , chúng ta có tiền mà – Lâm nhị ca nhà ta cực kì không thích đứng đôi co với mấy bà ngoài chợ nên nhẹ giọng nói với Tú Tâm
_ Gì mà kệ , có tiền nhưng để người ta ăn đểu là ngu đấy – Tú Tâm nói
Thế là Tú Tâm cứ đứng mặc cả ….. Mọi người khác thì ngồi xuống bàn mà uống nước ……
_ Mẹ con đang làm gì thế ạ ? – Nhóc Củ Cải ngơ ngác nhìn về phái Tú Tâm , cơ bản là các nhóc trong nhà trước nay chưa từng học tiếng Việt cho nên Tú Tâm và bà chủ ghe nói gì thì nhóc chẳng hiểu
_ Nếu mợ đoán không lầm thì mẹ của con đang mặc cả với bà ta – Tuệ Ngân cũng không hiểu tiếng Việt nhưng nhìn tình huống này thì cô cũng đoán ra
_ Đúng là chị ấy đang mặc cả thật – Ngọc Huy nói
_ Cũng phải thôi họ thường nói thách giá với khách du lịch mà – Diệu Anh nói
_ Các cậu đi qua đó hỗ trợ tứ tỉ đi – Hoàng Lâm nhìn nhóm vô ảnh nam
_ Vâng ạ
Các vô ảnh đi qua , họ cũng chẳng làm gì nhiều ngoài trưng ra bộ dáng xăm trổ của mình và đứng phía sau Tú Tâm …. Không lâu sau Tú Tâm mặc cả thành công 1 lượng lớn hải sản ….. Cô nhờ chủ ghe làm thành nhiều món rồi quay lại bàn …. Hoàng Lâm đưa cho cô 1 ly trà đá , Tú Tâm uống 1 hơi cạn sạch …..
_ Xem ra việc đấu võ mồm cũng tốn không ít năng lượng – Hoàng Lâm mỉm cười trêu cô
_ Hừ , em cũng vì mọi người thôi – Cô bĩu môi nói
_ Ba ơi ba , hay là khi về ba cũng dạy con tiếng Việt đi ạ , để sau này con trả giá phụ với mẹ - Hoàng Sơn nhìn anh mà nói
_ Không hổ là con trai của mẹ , bảo sao mẹ lại thương con – Tú Tâm mỉm cười xoa đầu nhóc
_ Con cũng học , con sẽ giúp mẹ và anh hai – Bé Hoàng Thiên cười híp mắt
_ Được , mẹ cũng dạy cho con
_ Em mà dạy hư con là em coi chừng đấy – Hoàng Lâm ghé tai cô mà nói
_ Biết thêm 1 ngôn ngữ cũng tốt mà , mọi người thấy có đúng không ? – Tú Tâm nhìn mọi người
_ Học tiếng Việt cũng được nhưng anh không muốn bọn trẻ dùng nó vào việc trả giá ngoài chợ - Long đại ca mỉm cười , nửa đùa nửa thật
_ Uầy , dĩ nhiên là không phải chỉ để trả giá ngoài chợ rồi ạ - Tú Tâm đáp
_ Theo em thấy thì đúng là cũng nên dạy bọn trẻ tiếng Việt để không quên nguồn cội – Diệu Anh nói
_ Em tán thành – Ngọc Huy đáp
_ Thế anh cũng dạy cho em luôn nhé – Tuệ Ngân chớp chớp đôi mắt nhìn Ngọc Huy
_ Hừm , em lười biếng như vậy có học được không đó . Mỗi khi rãnh là lại chơi game còn không thì đi shopping hoặc ăn với ngủ thôi , riết rồi anh thấy anh giống nuôi 1 con heo con – Ngọc Huy bật cười trêu chọc
_ Hừ , nói thế mà nghe được – Tuệ Ngân quê nên đâm ra lẫy
_ Được rồi , anh dạy em là được chứ gì – Ngọc Huy mỉm cười nhẹ ôm cô thơm má cô 1 cái
_ E hèm , ở đây còn nhiều người đấy – Hoàng Lâm hắn giọng trêu
_ Có sao đâu ạ , đều là người nhà cả mà – Ngọc Huy nói
_ Da mặt em không dày như anh đâu – Tuệ Ngân nhẹ đẩy anh ra
Cả mấy hôm liền họ thưởng thức rất nhiều hải sản tươi ngon ….. Đã lâu lắm rồi họ mới có 1 kì nghỉ dài và vui vẻ như thế …… Cuộc vui nào cũng đến hồi kết , rồi cũng đến lúc họ quay về Đài Loan ….. Đi chơi vui là thế nhưng khi quay về thì công việc đã chất cao thành núi , thế là mọi người lại quay lại nhịp sống bận rộn của họ như bình thường …….
_ Thưa ngũ ca , 30 phút nữa anh có 1 cuộc họp với các trưởng phòng ạ - Mộc phó chủ nói
_ Umh , tôi biết rồi , cảm ơn cậu – Ngọc Huy gật đầu – À , đại Bối đâu rồi ?
_ Dạ , đại Bối đang ở phòng kĩ thuật xem mọi người chỉnh lại chương trình mới vì nó có vài lỗi không chạy được ạ - Mộc phó chủ đáp
_ Được rồi , cậu đi làm việc của mình đi – Ngọc Huy nói
_ Dạ - Mộc phó chủ cúi đầu rồi lui ra
Cuộc họp của Ngọc Huy kết thúc sớm hơn dự kiến nên anh có thời gian rãnh ….. Nghĩ tới Tuệ Ngân , thế là anh lái xe đến bệnh viện tìm cô ….. Trên đường đi anh thấy có 1 hàng bánh thái dương nên anh đỗ xe vào lề và xuống mua ….. Vì đây là món mà vợ yêu của anh thích nhất nên anh vừa cầm túi bánh trên tay vừa mỉm cười nghĩ đến vẻ mặt vui vẻ của Tuệ Ngân khi nhận được túi bánh này …… Ngọc Huy đưa hẳn 1 tờ 200 cho chủ tiệm và không lấy tiền thừa ……
_ Bà chủ cho tôi 10 cái bánh – 1 giọng đàn ông vang lên
Lẽ ra Ngọc Huy sẽ chẳng quan tâm đó là ai nếu như anh không vô tình ngước lên và nhìn thấy diện mạo người đó … Ngọc Huy nhìn lão ta 1 hồi bằng ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn căm phẫn ……
_ Mày nhìn cái gì ? – Người đàn ông bị Ngọc Huy nhìn chằm chằm thì tỏ ra khó chịu mà gắt gỏng
_ Du Tịch Nguyên – Ngọc Huy bất ngờ gọi
_ Mày …. Mày là ai ? Sao mày biết tên tao ? – Người đàn ông lần này còn ngạc nhiên hơn
Ngọc Huy không trả lời hắn mà trực tiếp bỏ đi tới chỗ xe hơi của mình ….. Người đàn ông đứng nhìn theo , hắn cảm thấy người thanh niên này có nét gì đó rất quen nhưng tại sao hắn lại không thể nhớ ra anh là ai …… Ngọc Huy trong lúc mãi suy nghĩ về người đàn ông kia , thay vì lái xe tới bệnh viện để gặp Tuệ Ngân như dự tính thì anh lại vô thức lái xe về nhà ……. Cầm túi bánh , xuống xe , đi vào tới nhà thì anh mới sực nhớ ra là mình đến nhầm nơi …. Đang định quay trở lại xe thì …..
_ Ủa , hôm nay anh về sớm à ? – Tuệ Ngân từ trong nhà thấy bóng dáng anh thì vui vẻ chạy ra
_ Tuệ Ngân , hôm nay em không đến bệnh viện à ? – Ngọc Huy quay lại nhìn cô
_ À , lúc trưa em thấy hơi mệt nên về nhà
_ Mệt à ? Em không sao chứ ? Sao không gọi cho anh ? – Anh nhẹ đặt ta lên trán cô
_ Em không sao đâu , em nghĩ do nhiều việc quá thôi . Sau khi về nhà nghỉ ngơi , uống ly nước chanh mà dì An pha cho thì em thấy khỏe hơn rồi – Cô mỉm cười – Mà anh vừa về lại định đi đâu thế
_ Không có , anh tưởng em còn ở bệnh viện nên định đến đó thôi ….. Anh có mua bánh thái dương cho em này – Anh mỉm cười đưa túi bánh cho cô
_ Woaa ….. thích quá , cảm ơn chồng yêu – Tuệ Ngân vui vẻ nhận lấy và ôm chầm lấy anh
_ 2 đứa định đứng đóng phim tình cảm ở ngoài này mãi hay sao đây ? Vào nhà đi chứ - Tú Tâm bước ra mỉm cười nói
Thế là 2 người họ vào nhà ….. trong nhà lúc này có đủ mặt các anh chị ….. Mọi người nói chuyện phím với nhau , chỉ trừ Ngọc Huy lại im lặng hơn mọi ngày , nét mặt suy nghĩ gì đó , thỉnh thoảng chau mày lại ……
_ Ngọc Huy ! – Diệu Anh nhẹ lay tay anh
_ Dạ ? – Ngọc Huy bị kéo về thực tại thì thoáng giật mình
_ Hừm , cái đứa nhoi nhất nhà hôm nay lại đột nhiên trầm lặng như thế , thật là chuyện lạ đấy – Tú Tâm trêu
_ Em không sao đâu ạ , em suy nghĩ vài việc thôi ạ
_ Việc gì mà khiến em ngây người ra thế ? Chẳng giống phong cách thường ngày của em chút nào cả – Hoàng Lâm nói
_ Hôm nay gặp lại kẻ nào từng đắc tội với em à ? – Long đại ca lúc này mới điềm đạm lên tiếng
_ Sao anh biết ạ ? – Ngọc Huy ngạc nhiên
_ Nhìn biểu hiện của em thì biết thôi , bình thường lúc em căng thẳng cũng không có những biểu hiện như vậy nhứng lúc nãy em suy nghĩ thì ánh mắt như hồi tưởng quá khứ xa xăm , thỉnh thoảng chau mày , 2 tay nắm chặt thành nắm đấm , hơi thở lại đặc biệt mạnh và sâu hơn . 10 phần thì hết 9 phần là em gặp lại người quen cũ , hơn nữa người này chắc chắn là từng đắc tội với em …..Nếu đúng theo những gì anh vừa nói thì đoán chừng kẻ đó từng đối xử với em khá tàn nhẫn ….. Không lẽ là ….. – Long đại ca đột ngột ngừng giữa chừng , ánh mắt dò xét nhìn Ngọc Huy
_ ….. Đúng vậy ……chính là hắn , Du Tịch Nguyên – Ngọc Huy gật đầu đáp








Xin lỗi mọi người , hôm nay không có phần giới thiệu vì mình không viết kịp . Mình sắp thi A2 rồi cho nên mình xin off 2 tuần không đăng truyện để ôn thi ..... Mình sẽ quay lại sau 2 tuần , hi vọng mọi người không bỏ rơi mình . Vì mình không muốn thi rớt nên các bạn hãy thông cảm cho mình nha , yêu các bạn nhiều lắm Smile :*
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Coffee 9/7/2017, 22:56

Em không bỏ rơi chị Yurin âu

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30228
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 22/7/2017, 20:43

_ Sao cơ ? Là hắn sao ? – Hoàng Lâm , Diệu Anh và cả Tú Tâm cũng ngạc nhiên nhìn Ngọc Huy
_ Em gặp hắn khi đang mua bánh thái dương cho Tuệ Ngân – Ngọc Huy gật đầu nói
_ Khoan đã , mọi người đang nói về ai vậy ạ ? Du Tịch Nguyên là ai ? Tại sao hắn lại khiến anh suy tư như vậy ? – Tuệ Ngân nghe từ nãy tới giờ cũng không hiểu gì cả
_ Du Tịch Nguyên chính là ông lớn mà anh thường kể với em – Ngọc Huy nói
_ Vậy …. Anh tính như thế nào ?
_ Anh chưa biết – Ngọc Huy vươn người lấy tách trà và nói
_ Cảm nhận hiện tại của em như thế nào hả Ngọc Huy ? – Lâm nhị ca nhìn anh
_ Em đã từng rất căm thù hắn , thậm chí hôm nay gặp lại em cũng rất muốn ngay lập tức giết chết hắn
_ Thế thì điều gì ngăn cản em ? – Lâm nhị ca vẫn ôn tồn
_ Hiện tại chúng ta không còn là sát thủ , hơn nữa giết hắn không mang lại lợi ích gì cho em cả . Công bằng mà nói nếu như không có quá khứ ngày hôm qua thì làm sao có được cuộc sống ngày hôm nay . Em cảm thấy cuộc sống hiện tại của em rất tốt , em không cần bơi móc lại quá khứ làm gì . - Ngọc Huy mỉm cười và nói
_ Anh mừng vì em đã trưởng thành hơn rất nhiều . Nhưng anh muốn em và tất cả mọi người biết rằng dù cho các em quyết định như thế nào thì anh sẽ luôn tôn trọng bởi vì chúng ta là người thân , là gia đình của nhau .- Long đại ca nói
Sau buổi ăn tối ..... tại phòng sách ..... nhóc Củ Cải và nhóc Hoàng Nam đang ngồi đọc sách .....
_ Chà , hôm nay 2 tiểu thiếu gia nhà ta siêng năng nhỉ ? – Nhị ca và đại ca bước vào
_ Các con đang đọc sách gì thế ? – Hoàng Long hỏi
_ Con đang xem về thời tiền sử ạ - Nhóc Củ Cải nói
_ Con đang xem truyện Naruto – Nhóc Hoàng Nam nói
_ Từ khi nào mà trong phòng sách của chúng ta lại có truyện tranh thế nhỉ ? – Hoàng Long nhìn em trai
_ Là trước đây Ngọc Huy và Tiểu Phụng lén anh đem giấu trong này – Hoàng Lâm thật thà nói
_ Hừm .... em cũng biết chuyện này ? – Anh nhướng mày nhìn em trai mình
Hoàng Lâm im lặng cười trừ ..... Long đại ca nhẹ lắc đầu rồi nhìn Hoàng Nam ......
_ Hoàng Nam à , tại sao con không học theo Hoàng Sơn , đọc những quyển sách bổ ích kia chứ ?
_ Đọc truyện tranh cũng có lợi mà ba – Nhóc nhìn anh mà đáp
_ Truyện tranh làm gì có lợi kia chứ ? – Anh hỏi
_ Nó có tác dụng thư giãn giải tỏa căng thẳng , lại còn học được mấy chiêu thức ninja nữa ạ
_ Hoàng Nam , nếu muốn thư giãn thì có rất nhiều cách . Ba cũng không phải cấm con ra ngoài chơi . Còn nếu con muốn học võ thì nhà chúng ta có phòng tập , con có thể nhờ các vô ảnh dạy cho con – Anh điềm đạm nói
_ Ba không cấm con ra ngoài nhưng ba luôn cho người theo sát con khiến con rất khó chịu . Nếu đi chơi mà tâm trạng cảm thấy khó chịu thì còn gì là vui và thư giãn . Còn việc học võ thuật , ba chỉ dạy đi dạy lại mấy cái cơ bản , con đây học tới phát chán rồi . Trong truyện tranh chỉ cần thầy dạy 1 lần là có thể xuất chiêu hạ gục đối thủ . Con vẫn thích đọc tfuyeejn tranh hơn – Nhóc con cãi lại
_ Hoàng Nam à , mấy cái thứ trong truyện tranh là sản phẩm từ trí tưởng tượng của con người mà ra . Những gì con vừa nói không có thật đâu – Hoàng Lâm cũng nhẹ giọng giải thích
_ Truyện tranh tuy lôi cuốn trẻ con nhưng những quyển sách không màu này cung lối câu thoại chen chúc sẽ không tốt cho mắt của con . Ba thấy tốt nhất là con đi lấy bài cũ ra xem lại như vậy sẽ giúp cũng cố kiến thức của con 1 cách bền vững
_ Nhưng ba ơi , con đfang nghỉ hè mà
_Ba biết cho nên ba không hề ép con quá sức chỉ yêu cầu con lấy bài cũ xem lại . Mỗi ngày xem 1 bài cũng đâu có làm mất nhiều thời gian của con đâu – Hoàng Long nhẹ giọng
_ Ba , tại sao lúc nào ba cũng xem con là 1 đứa con nít và bảo con phải này thế kia chứ ?
_ Con thì có thể lớn với ai kia chứ . Sai không nhận , không nghe lời khuyên , con nghĩ năm học vừa qua con đứng nhất là hay lắm hay sao ? Con vẫn chỉ là đứa bé hỉ mũi chưa sạch mà thôi
_ Ba không cho con thử thì làm sao biết con không làm được . Nếu con là ba thì con cũng sẽ thành công hay thậm chí là hơn cả ba
_ Hừm .....
_ Anh Nam đừng chọc bác giận mà anh – Nhóc Củ Cải lay lay tay Hoàng Bam , nhỏ giọng nhắc nhở
_ Hoàng Nam , con mau xin lỗi ba đi con – Hoàng Lâm cũng khuyên nó
Sắc mặt của Long đại ca vẫn điềm tĩnh .....
_ Con đã nói chắc chắn như thế , vậy con có muốn cược với ba hay không ?
_ .... Con ..... Ba muốn cược như thế nào ?
_ Ba và con sẽ đổi vị trí công việc cho nhau trong hai tuần . Con sẽ là đại ca , là ông chủ lớn , con thử gánh vác . Nếu sau hai tuần mà con chứng minh được con có thể làm tốt hơn ba thì ba sẽ thua , từ nay về sau con thích làm gì thì làm , ba sẽ không cấm cản . Con thấy sao ?
_ Được , con chấp nhận - Bản tính háo thắng của nhóc lại trỗi lên
_ Nhưng nếu con thua thì sao ?
_ Con ....con .....
_ Ba thấy hay là thôi đi – Anh cười nhẹ quay người định bước đi
_ Ba chờ đã ....... Nếu con thua thì con tự mang roi mây đến gặp ba mà nhận 50 roi đồng thời từ nay về sau sẽ ngoan ngoãn cam tâm tình nguyện nghe theo mọi lời nói của ba .
_ Được , có chú Hoàng Lâm và Hoàng Sơn làm chứng . Ngay ngày mai chúng ta bắt đầu – Anh nói và bước ra ngoài
Đêm khuya tại phòng đại ca ......
_ Chúng ta chơi hiệp nữa nhé vợ yêu
_ Mơ đi , 2 hiệp còn chưa đủ sao , em mệt rồi . Anh còn không yên ổn thì em cho anh sang phòng khác ngủ đấy . - Diệu Anh làm mặt dỗi xoay lưng về phía anh
_ Được rồi , được rồi , đừng giận , anh sẽ chiều ý em mà – Anh mỉm cười vòng tay ôm lấy cơ thể mềm mịn nhẵn nhụi của cô
Cô im lặng cố giấu nụ cười ..... anh thì tưởng cô còn giận nên càng ôn nhu ôm cô ..... Anh gác cằm mình lên vai cô , cọ nhẹ đầu anh vào cạnh mặt cô ......
_ Anh xin lỗi mà , là anh không tốt , anh không nên làm thế khi em không có hứng thú . Vợ ơi đừng giận anh mà
_ Được rồi , không phải em không hứng thú , là gần đây em nhiều việc quá cho nên em không có sức nghênh tiếp anh nhiều như vậy – Cô nhẹ xoay người lại áp bàn tay lên má anh
_ Ừm , anh sẽ không ép em
_ Sao thế ? Vẫn không thỏa mãn à ? – Cô mỉm cười trêu anh
_ Không phải ....... Chúng ta bây giờ có nhiều tiền nhưng em vẫn vất vả quá , anh đau lòng lắm . – Anh ôm cô vào ngực
_ Thật ra là do bản thân em không quen ở không hưởng thụ thôi . Hơn nữa luôn có anh và mọi người bên cạnh hỗ trợ cho em mà
_ Nhưng anh vẫn thấy không vui
_ Được rồi , em hứa với anh , em sẽ sắp xếp và phân bổ công việc cho các vô ảnh cùng giúp sức có được chưa ? – Cô nói và dán lên môi anh một nụ hôn
_ Hừm , nói thì nhớ giữ lời đấy – Anh mỉm cười hài lòng
_ Em có nghe nhị ca kể vụ cá cược của anh và Hoàng Nam . Thật ra anh đang có kế hoạch gì vậy ?
_ Là nhóc con nói sẽ làm tốt hơn anh cho nên anh đổi việc cho nó , sẵn dịp này kiểm tra thử bản lĩnh của nó luôn
_ Hừm , nó chỉ là đứa nhóc 8 tuổi thôi anh à
_ Cứ chờ xem đã . Thằng nhóc láu cá này rất thông minh nhưng hay tự phụ , anh chỉ muốn dạy nó thôi
_ Được rồi .... nhưng nếu nó thua anh sẽ thật sự phạt nó 50 roi mây hay sao ?
_ Diệu Anh à , nó là con của anh . Anh chỉ muốn dạy nó chứ không phải hành hạ nó , anh tự biết nên làm gì – Anh nhẹ giọng
_ Em tin anh ...... Ưmmmm .... em muốn đi tắm
_ Hừm đã 2 giờ sáng rồi mà tắm gì ? Anh đưa em vào lau người sạch sẽ rồi cùng đi ngủ được chứ ? – Anh nhẹ nhéo mũi cô
_ Vậy cũng được , nhưng anh phải chăm cho em cơ vì anh rút hết sức của em rồi – Cô mè nheo dụi đầu vào ngực anh
Hoàng Long căn bản luôn nuông chiều và chăm sóc cô thật tốt ... Anh ôn nhu bế cô vào phòng tắm , cẩn thận lau rửa người cho cả 2 sau đó thay đồ ngủ và cùng nhau ngủ thật ngon ......
Sáng hôm sau , theo như thỏa thuận , 2 cha con Hoàng Long hoán đổi vị trí công việc cho nhau ......
_ Đây là toàn bộ số bài tập mà ba phải làm trong 2 tuần – Nhóc con chỉ vào mấy tập tài liệu dày cộm
_ Được – Anh thản nhiên đáp
Hết thẩy người lớn đều nhìn về phía đại ca ..... Thật ra Long đại ca biết rõ quý tử của mình cố tình bỏ thời gian lên mạng down về cả núi bài tập này .... nhưng toán của học sinh tiểu học thì có khó gì với anh cơ chứ ...... Vừa lúc đó , Hàn Khiêm đi vào .....
_ Thưa đại ca , xe đã chuẩn bị xong ..... Anh không định đến sòng bạc ạ ? – Hàn Khiêm nhìn đại ca chỉ mặc quần jean và áo thun chứ không mặc vest thì rất ngạc nhiên
_ Dĩ nhiên là có .... Nhưng người đi là con chứ không phải ba của con – Hoàng Nam ngước nhìn Hàn Khiêm
_ Sao cơ ạ ? – Hàn Khiêm thì bối rối nhìn sang Hoàng Long
_ Từ hôm nay cho đến khi hết 2 tuần , con và ba sẽ đổi vị trí công việc cho nhau . Cho nên từ lúc này con sẽ là lão đại – Hoàng Nam tự hào nói
Hàn Khiêm và tất cả thuộc hạ có mặt đều không tin vào tai mình ..... Họ nhìn sang phía đại ca để chờ chỉ thị .....
_ Lời nó nói là có thật – Long đại ca nói 1 câu khẳng định cho những gì Hoàng Nam vừa nói
_ Nhưng thưa đại ca ......
_ Ba của con đã nói như thế , chú còn lôi thôi gì chứ ? Chúng ta mau đi làm thôi nào – Nhóc con hào hứng đứng dậy trong bộ vest đen – À còn nữa , kể từ hôm nay mọi người dưới trong nhà phải gọi con là Nam đại ca , có nghe rõ chưa ?
_ ......... Vâng thưa Nam đại ca – Các thuộc hạ đáp
_ Vậy còn Long đại ca thì sao ạ ? – Hàn Khiêm hỏi
_ Ừ .... ờ .... thì .... thì.....- nhóc con bối rốil
_ Mọi người đối với Long đại ca và các thủ lĩnh khác vẫn xưng hô như cũ , không ảnh hưởng gì cả - Diệu Anh lên tiếng gỡ vây , nhóc con này cũng thật là vừa mới bắt đầu đã không biết đối đáp rồi
_ Được rồi , chúng ta đi thôi – Hoàng Nam hối thúc
Hàn Khiêm đành cúi chào Các thủ lĩnh rồi đưa Hoàng Nam đi ......
_ Đại ca , thế bây giờ anh làm gì ? - Ngọc Huy nhìn về phía đại ca
_ Dĩ nhiên là anh làm bài tập rồi – Anh thản nhiên nhún vai rồi với lấy 1 tập tài liệu trên bàn
_ Anh thật sự thay Hoàng Nam giải hết đống này sao ? Anh rõ biết là thằng bé cố tình lên mạng down nhiều bài tập về cho anh mà – Hoàng Lâm nói
_ Anh tôn trọng vụ cá cược này , hơn nữa bài tập của học sinh tiểu học đâu có khó ...... À mà chắc là do gấp rút quá cho nên ai đó đã in luôn cả phần đáp án bên dưới các bài tập đây này – Ánh mắt anh mang tia thú vị nhìn vào tài liệu đang cầm trên tay
_ Xem ra thằng bé còn cần học rất nhiều - Diệu Anh nói
Cả ngày hôm đó Hoàng Nam luôn ra dáng 1 ông chủ cùng thuộc hạ đi quanh sòng bạc mà kiểm tra cách làm việc của sòng bạc ..... Tới trưa nhóc lại bảo Hàn Khiêm đưa về nhà ăn cơm ....... Sau bữa ăn thì nhóc lại lên phòng ngủ trưa ...... nhưng chưa ngủ được 10 phút thì Hàn Khiêm đã lên gọi nhóc ..... Kết quả là Hoàng Nam bê bộ mặt ngái ngủ xuống đại sảnh ...... Hoàng Long vẫn đang ngồi giải bài tập ......
_ Chú Hàn Khiêm , chúng ta họp online được không ?
_ Dạ được ạ
_ Vậy hôm nay chúng ta họp về cái gì vậy ạ ?
_ Thưa Nam đại ca , chúng ta hôm nay sẽ họp với bên trung tâm thương mại mà ông ngoại và ba của đại ca đã hùn vốn . Theo lệ thì mỗi quý họp 1 lần để quyết định xem bên chúng ta nên mua thêm hay bán bớt cổ phiếu mà chúng ta đang nắm trong tay ạ - Hàn Khiêm vừa nói vừa mở laptop đặt trước mặt Hoàng Nam
_ Cổ phiếu là gì vậy ạ ? – Nó nhìn Hàn Khiêm
_ Cổ phiếu là một tờ giấy có giá , chứng nhận quyền sở hữu một lượng cổ phần nhất định trong công ty phát hành của người nắm giữ nó. – Hàn Khiêm nhìn nó mà giải thích
_ Con thấy là ba và ông ngoại mỗi người nắm 30% . Chủ trung tâm thương mua lại toàn bộ 40% còn lại . Nghĩa là nếu ba và ông ngoại hợp lại với nhau thì chúng ta trở thành chủ tịch hội đồng quản trị phải không ạ ? Vật tại sao chúng ta lại để họ nắm vị trí cao nhất vậy ?
Hàn Khiêm bối rối nhìn về phía đại ca .... Thật sự bản thân anh cũng luôn thắc mắc nhưng vị nhiệm vụ chính của anh là ở sòng bạc cho nên anh chẳng hỏi đại ca .... Nhưng ban sáng anh nhận được mật lệnh từ đại ca là phải hỗ trợ cho Hoàng Nam cho nên Hàn Khiêm mới phải làm theo.......
_ Con đang hỏi chú mà , chú nhìn ba của con để làm gì ? – Hoang Nam nhăn nhó
_ Nam đại ca .... thật xin lỗi vì nguyên nhân trong chuyện này tôi không biết . Công việc chính của tôi là ở sòng bạc . Nam đại ca nên hỏi ba của mình đi ạ
Hoàng Nam nhìn sang Hoàng Long .... Long đại ca cũng ngước nhìn nó .....
_ Không cần .... con sẽ gọi hỏi ông ngoại – Hoàng Nam xoay lại nói với Hàn Khiêm
Nhóc con đã gọi cho ông Đường ..... dĩ nhiên là ông Đường vô cùng ngạc nhiên khi nhóc hỏi thế nhưng sau khi nghe nhóc kể về vụ cá cược thì ông cũng đã hiểu ra .... Qua 1 lúc cân nhắc thì ông quyết định không nói ra và bảo với Hoàng Nam là nên hỏi Hoàng Long vì đây là đề nghị của Hoàng Long cho nên ông cũng không rõ ...... Ông Đường sở dĩ lần này đứng về phía con rể , thứ nhất là vì muốn giúp Hoàng Long và nhóc mở lời nói chuyện với nhau nhiều hơn chứ không nên xung đột . Thứ hai là vì thương trường khốc liệt , ông chưa muốn Hoàng Nam va chạm quá sớm vì làm như vậy sẽ làm mất đi sự ngây thơ và tự nhiên của nó .... Hoàng Nam buồn bã cúp máy rồi nhìn sang ba ...... Anh vẫn đang nhìn nó ......
_ Ba ...... Ba có thể nói cho con biết tại sao ba và ông ngoại không gom tổng cổ phần của 2 người thành 1 và ngồi vào vị trí cao nhất hay không ?
_ Là vì ba muốn bảo vệ gia đình , nhất là 2 anh em các con – Anh đáp
_ Ba cứ lo xa , chúng ta có tiền có quyền trong tay thì ai dám làm gì , khi đó họ chỉ có thể phục tùng chúng ta mà thôi
_ Hoàng Nam à , con có từng nghe qua câu nói :” thương trường như chiến trường “ hay chưa ? Con phải hiểu rằng trên thương trường nếu con tính sai 1 bước là con có thể mất tất cả đấy
_ Con thấy là do xưa nay ba quá cẩn thận thôi ..... Thôi , bây giờ con phải họp , ba cứ làm bài tiếp đi
Hoàng Long không nói gì và Hoàng Nam thì vẫn muốn chứng tỏ bản thân ..... Sau cuộc họp , Hoàng Nam lén ba mình hẹn gặp đối tác trên du thuyền khi nghe hấn bảo có cách giúp nhóc thu mua hét 40% cổ phần mà chủ tịch hội đồng quản trị của trung tâm thương mại này đang nắm giữ ......








Giới Thiệu Chap Sau :
2 chiếc ca nô cao tốc xé toạt mặt nước vốn êm đềm thành những đợt sóng tung bọt trắng xóa ……. Long đại ca rượt theo chiếc ca nô phía trước đang mang theo con trai cưng của anh …… Phía trên ca nô phía trước , Hoàng Nam đã tỉnh thuốc mê , nhóc ôm đầu ngồi vậy , nhìn thấy phía trước là 1 người lái ca nô , phía sau đuôi là 2 tên cầm súng bắn tới chiếc ca nô phía sau …… Hoàng Nam nhìn thấy người ở ca nô phía sau là ba của nó ….. Và dường như anh cũng nhìn thấy nó đã tỉnh ….. Anh siết chặt bánh lái , ánh mắt sắc lại …. Hoàng Nam nhân lúc bọn chúng không chú ý đến nó thì bám vào thành ca nô mà trèo lên ……
_ Thiếu gia Hoàng Nam đang làm gì thế kia chứ ? – Hàn Khiêm kêu lên
_ Nó muốn nhảy xuống nước ….. Hàn Khiêm , mau cầm bánh lái – Đại ca nói
_ Dạ ….. Đại ca , anh định làm gì ? …… Đại ca , chúng đang nhắm bắn chúng ta , anh cứ thế lao ra nhảy xuống sẽ rất nguy hiểm
Long đại ca không nói gì , ánh mắt anh đã nhìn thấy con trai của mình nhảy xuống nước ….. Anh không suy nghĩ , nhanh như cắt lao mình xuống nước …..
_ Mau yểm trợ cho đại ca – Hàn Khiêm quát đám thuộc hạ
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Tiên Tiên 23/7/2017, 13:17

Tem , hay quá ợ

Tiên Tiên
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 44
Points : 26954
Thanks : 10
Join date : 02/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 30/7/2017, 23:36

4 ngày sau .......
_ Làm ơn đi mà chú , đây là cơ hội tốt để con chứng tỏ với ba của con về năng lực của con đấy – Nhóc Hoàng Nam chắn ở cửa mà nài nỉ
_ Thiếu gia , chuyện này rất nguy hiểm . Hàn Khiêm tôi tuy không biết nhiều về việc kinh doanh của Long đại ca với Lý thị nhưng có 1 điều tôi biết rõ chính là thế lực cuuar họ không tầm thường . Cậu không thể đi gặp riêng họ khi chưa có sự cho phép của Long đại ca . Chuyện này chờ tôi đến gặp Long đại ca rồi hãy tính đi , phiền cậu tránh ra – Hàn Khiêm nói
_ Nhưng chẳng phải con và ba đang trong thời gian đổi vị trí hay sao . Ba của con đã giao quyền cho con và còn căn dặn chú hỗ trợ cho con kia mà
_ Nhưng chuyện này hệ trọng , nó ảnh hưởng trực tiếp đến an toàn của thiếu gia . Cậu mà có mệnh hệ gì thì Lưu Hàn Khiêm tôi có 10 cái mạng cũng đền không nổi . Thiếu gia , thành công hay không là do cách nhìn và cách giải quyết vấn đề của cậu chứ không phải do sự háo thắng đâu . Cậu phải biết rằng Long đại ca giao quyền hành cho cậu thì chính bản thân anh ấy đã tự đặt cược rất lớn .
_ Thôi đi , chú cũng coi thường con . Chú cho rằng con sẽ phá hỏng hết cơ ngơi của ba đã gầy dựng hay sao ? Tất cả các người đều coi thường con . Con sẽ chứng minh cho mọi người thấy , 1 đứa trẻ 8 tuổi cũng có thể làm nên việc lớn – Hoàng Nam tức giận nói
_ Thiếu gia , ý của tôi là .....
_ Không cần nói nữa . Con không muốn nghe . – Hoàng Nam hồ nháo chạy nhanh ra ngoài nhấn nút khẩn cấp để đóng cửa
Cửa này 1 khi nhấn nút khẩn cấp sẽ đóng chặt , không chỉ cách âm mà còn cản sóng , đồng thời bên trong phun ra 1 lượng thuốc mê ..... Hàn Khiêm chỉ kịp ném cái khuyên tai bạc đã nhấn báo động lướt qua khe cửa trước khi cánh cửa đóng chặt lại .......... Hoàng Nam mang theo 2 thuộc hạ cùng đến quán cafe ..... Lý Thế Phàm đi 1 mình không mang theo ai ……
_ Trần đại thiếu gia đúng là tuổi trẻ tài cao . Túy cậu còn nhỏ tuổi mà đã có cái nhìn xa và rộng như thế . Lý Thế Phàm tôi đây rất yêu chuộng nhân tài
_ Hừm , ông chủ Lý hình như đã đoán được lý do ngày hôm nay tôi tới đây rồi . Ông hà tất phải tâng bốc tôi làm chi cho phí sức bởi vì tôi sẽ không đồng ý để ông tiếp tục ngồi cái ghế chủ tịch hội đồng quản trị đó đâu . – Hoàng Nam uống 1 ngụm ca cao ấm nóng và nói
_ Hừm , dựa vào nhóc mà muốn đá tôi ra khỏi chiếc ghế đó hay sao ? Hahaha , thật là trẻ con
_ Số cổ phần hiện tại ông nắm trong tay ít hơn tổng cổ phần của ba và ông ngoại tôi , lí nào ông lại được ngồi cao ?
_ Đúng là năm trước tao không biết ba và ông ngoại của mày dùng cách gì mà nâng tổng cổ phần trong tay mỗi người thêm 10% . Cũng may mà tao nhanh tay thu gom tất cả 40% còn lại . Tuy ba mày và ông ngoại của mày nếu gộp cổ phần thì sẽ hơn tao nhưng chắc họ cũng nhìn ra Lý Thế Phàm tao đây không dễ bắt nạt . Ngày hôm nay , dựa vào 1 thằng nhóc con miệng còn hôi sữa như mày mà muốn chiếm trọn sao ? – Hắn chợt đổi giọng điệu mà đứng dậy
_ Ông muốn làm gì ? – Hoàng Nam cũng đứng dậy chợt nhóc cảm thấy rất là chóng mặt
_ Cảm thấy thế nào rồi hả nhóc ?
_ Ông đã cho gì vào đồ uống của tôi ? – Hoàng Nam hoa mắt quát lên
_ 1 chút thuốc mê thôi , nếu tao dùng mày để uy hiếp Hoàng Long thì chắc chắn sẽ có công dụng
_ 2 người còn không mau bắt hắn ? – Hoàng Nam nhìn 2 thuộc hạ đi theo nhưng họ vẫn đứng trơ trơ
_ Hahaha , 2 thằng này là người của tao nhóc ạ
_ Ông ……
Hoàng Nam dần dần thấm thuốc và lịm đi ……..
_ Ông chủ , không xong rồi , người bên phía Hoàng Long đã hạ hết thuộc hạ bên ta , chúng đang tiến vào đấy ạ - 1 tên hớt hải chạy vào
_ Con mẹ nó , mau ra ca nô , mang theo thằng nhóc này – Lý Thế Phàm quát lên
2 chiếc ca nô cao tốc xé toạt mặt nước vốn êm đềm thành những đợt sóng tung bọt trắng xóa ……. Long đại ca rượt theo chiếc ca nô phía trước đang mang theo con trai cưng của anh …… Phía trên ca nô phía trước , vì nghĩ đối phó trẻ con nên Lý Thế Phàm chỉ bỏ thuốc liều rất nhẹ …… Hoàng Nam đã tỉnh thuốc mê , nhóc ôm đầu ngồi vậy , nhìn thấy phía trước là 1 người lái ca nô mà kẻ đó không ai khác chính là Lý Thế Phàm , phía sau đuôi là 3 tên cầm súng bắn tới chiếc ca nô phía sau …… Hoàng Nam nhìn thấy người ở ca nô phía sau là ba của nó ….. Và dường như anh cũng nhìn thấy nó đã tỉnh ….. Anh siết chặt bánh lái , ánh mắt sắc lại …. Hoàng Nam nhân lúc bọn chúng không chú ý đến nó thì bám vào thành ca nô mà trèo lên ……
_ Thiếu gia Hoàng Nam đang làm gì thế kia chứ ? – Hàn Khiêm kêu lên
_ Nó muốn nhảy xuống nước ….. Hàn Khiêm , mau cầm bánh lái – Đại ca nói
_ Dạ ….. Đại ca , anh định làm gì ? …… Đại ca , chúng đang nhắm bắn chúng ta , anh cứ thế lao ra nhảy xuống sẽ rất nguy hiểm
Hoàng Nam đã đứng trên thành ca nô …..
_ Thằng nhóc kia mày muốn làm gì ? ….. Tụi bây mau bắt nó lại – Lý Thế Phàm quát lên
Hoàng Nam nhanh chóng hít 1 hơi rồi nhảy xuống ……Long đại ca không nói gì , ánh mắt anh đã nhìn thấy con trai của mình nhảy xuống nước ….. Anh không suy nghĩ , nhanh như cắt lao mình xuống nước …..
_ Mau yểm trợ cho đại ca – Hàn Khiêm quát đám thuộc hạ
_ Dạ
Hoàng Long mặc kệ những đường đạn đang điên cuồng bắn xuống nước , anh vẫn cố bơi tới chỗ Hoàng Nam ….. Bên bắp tay Hoàng Nam bị 1 viên đạn xược qua …. Nhóc nhất thời bối rối , biết không thể trong tình huống này mà ngoi lên mặt nước , nhưng ở dưới này cũng sẽ mau chóng ngạt nước mà chết ….. Đang lúc còn suy nghĩ thì 1 vòng tay ôm ngang ngực nó mà kéo đi …… Hoàng Long thành công cứu được con trai lên thuyền , anh mau chóng hô hấp nhân tạo cho nó ….. Thời gian ngạt nước không lâu cho nên nó dễ dàng sặc ra 1 ngụm nước và từ từ mở mắt …..
_ ….. Ba …..
_ Thật may quá , thiếu gia , cậu không sao – Hàn Khiêm vui mừng
Hoàng Long thì không nói không rằng rút dây nịt đang mang , gập lại , đoạn anh kéo Hoàng Nam nằm lật úp lại …..
Vút …. Chattt ….. Chattt ….. ưm ….. Chattt ….. aa …….Chattt ….. aa ba ơi đau
Hoàng Nam vừa từ dưới nước được cứu lên , quần áo ướt sũng , thít vào da thịt cho nên bị đánh sẽ cảm thấy rất đau …..
_ Hư này …. Bướng này ….. Ba cho con tự mình thể hiện thì con liền mang mạng của mình ra đánh cược …. Con giỏi lắm
Vút …. Chattt ….. con xin lỗi …. Chattt ….. ưm ….. đau ….. Chattt ….. aa …. Ba ơi con sai rồi …….Chattt ….. aa huhu
Vút …. Chattt ….. huhuhu ….. Chattt ….. ưm ….. Chattt ….. aa …….Chattt ….. aa …..
_ Đại ca , xin nương tay , thiếu gia thật sự biết sai rồi – Hàn Khiêm vội ngăn anh lại
_ Tránh ra , giờ tới cậu dạy hư nó đúng không ? – Anh quát lên
_ Đại ca , tay thiếu gia bị thương rồi …. Hơn nữa cũng là do em không bảo vệ thiếu gia tốt , anh phạt em , xin tha cho thiếu gia đi ạ - Hàn Khiêm nhìn Hoàng Nam lớn lên , cùng 1 tay giúp Ngọc Lan chăm sóc nhóc cho nên anh cũng yêu thương nhóc lắm
_ Huhuhu , chú Hàn Khiêm …. Chú tránh ra đi , là con sai mà , là con đáng bị phạt huhuhu ….. Ba ơi , con sai rồi , con biết con quá kiêu ngạo , quá nông nổi …… Ba cứ phạt con đi ạ - Nhóc khóc nức nở
Long đại ca phất tay ý bảo Hàn Khiêm tránh ra …. Hàn Khiêm nhẹ thu tay ….. nhìn thái độ đại ca lúc này chắc là nguôi bớt cơn giận rồi …..
_ Hoàng Nam , ai cho phép con nhảy khỏi ca nô kiểu đó ? Có biết 2 bên đang đấu súng hay không ? Rồi lỡ như con ở dưới nước bị thân ca nô va quẹt trúng thì làm sao ? HẢ ?
CHATT ….. aa huhuhu …..
_ Aa …… Vì lúc đó con thấy ba nhìn con ….. huhuhu …. Con biết ba sẽ cứu con cho nên con mới nhảy xuống ….. huhu ….
Hoàng Long lúc này trong lòng vừa giận vừa đau nhưng là 1 người cha dĩ nhiên anh yêu thương con mình rất nhiều …. Anh vứt dây nịt sang 1 bên , nhẹ đỡ nhóc ngồi lên ….. Anh im lặng nhẹ cởi áo nó ra kiểm tra 1 lượt rồi , sơ cứu chỗ bắp tay bị đạn trượt qua ……Ban nãy nó nhảy như thế làm anh rất sợ ….. Anh nhẹ lau nước mắt cho nó , dùng băng sạch băng lại vết thương của nó ……
_ Có đau lắm không ? – Anh nhẹ giọng hỏi nó
_ Dạ đau …. Nhưng không sao ạ - Mắt nó long lanh nước
Anh nhất thời không biết nói gì , nhẹ ngồi lên bên cạnh nó , kéo nó ngồi lên đùi và ôm nó , xoa lưng nó an ủi ……
_ Đại ca ! – Hàn Khiêm cởi áo khoác đưa cho anh
Hoàng Long nhận lấy rồi khoác nó cho con trai …..
_ Ba cũng bị ướt – Hoàng Nam ngước nhìn anh lúc này đã để trần thân trên
_ Nhiều chuyện – Anh khẽ chau mày nhìn nó khẽ quát
Hoàng Nam im lặng cúi đầu không dám nói gì ….. Anh thấy nó phản ứng thế thì nhẹ mỉm cười ….. Cái thằng nhóc ngốc nghếch này cũng biết quan tâm anh đấy chứ ….. Nó thương anh , anh cũng thương nó , anh làm sao để nó chịu lạnh , hơn nữa ôm nó trong vòng tay thì anh cũng thấy ấm rồi ……
_ Bắt được người chưa ? – Đại ca hỏi Hàn Khiêm
_ Dạ , nhị ca và ngũ ca mai phục và đã bắt được ạ
Và rồi chiếc ca nô cứ thế chạy về bờ hội ngộ cùng mọi người .....
_ Hoàng Nam , con không sao chứ ? – Diêu Anh lo lắng ôm lấy nó
_ Ưm !
_ Làm sao thế ? Có phải bị thương ở đâu rồi không ? – cô lo lắng bỏ cái áo khoác mà Hoàng Nam đang choàng ra
Nơi bắp tay nó quấn băng trắng khiến Diệu Anh không khỏi đau lòng ..... Cô nhìn sang Hoàng Long chờ lời giải thích .....
_ Nó nhảy khỏi ca nô nên bị đạn xượt qua bắp tay – Anh đáp
_ Mẹ ..... con không sao đâu .
_ Con thật là dại quá - Diệu Anh khẽ trách
_ Bọn người Lý Thế Phàm thế nào rồi ? – Hoàng Long nhìn sang Hoàng Lâm
_ Dạ , đã bị cảnh sát đưa về trụ sở với sự giám sát của Vĩnh Cường và Chí Tường ạ - Hoàng Lâm đáp
_ Hàn Khiêm , chuyện kiện tụng giao cho cậu sắp xếp . – Long đại ca nói
_ Vâng thưa đại ca
_ Chúng ta về thôi !
Sau khi họ về nhà ..... Diệu Anh ở trên phòng Hoàng Nam mà cẩn thận băng lại tay cho nó sau khi nó tắm xong .... Hoàng Long vẫn ngồi yên ở sofa mà ngắm nhìn 2 mẹ con của cô .... Hoàng Nam thấy anh im lặng như thế thì rất lo lắng ...... một lúc sau , nó thấy anh lấy điện thoại nhắn tin cho ai đó thì mới ngước nhìn mẹ .....
_ Mẹ ơi , ba giận con lắm , từ lúc về tới giờ ba chẳng nói với con một câu nào cả - Hoàng Nam khẽ nói với Diệu Anh
_ Mẹ cũng giận con lắm đấy con có biết không ? Con thật sự làm mà chẳng suy nghĩ hậu quả . Nếu con sợ mất điểm trong mắt ba con thì con vẫn có thể bàn với mẹ cơ mà . Con hiếu thắng tới mức quên cả người mẹ này .
_ Mẹ ơi con biết sai rồi . Đến cả mẹ mà cũng giận con thì ai giúp con nói đỡ lời với ba – Nó nhỏ giọng ủy khuất
_ Hoàng Nam , vụ cá cược này là con tự mình đồng ý với ba . Kết quả đã có , hậu quả ra sao con cũng biết rồi đấy . - Diệu Anh nói , bản thân cô cũng muốn nó học cách chịu trách nhiệm với những gì mình làm
_ Vâng , con biết phải làm gì rồi ạ - Nó lí nhí
Hoàng Nam bước xuống giường đi tới tủ lấy ra cây roi mây dài ..... nó bước đến trước mặt anh ...... Hoàng Long ngẩn đầu nhìn nó ....
_ Ba , con thua rồi , con xin chịu phạt 50 roi mây như đã hứa – Nó quỳ xuống , 2 tay nâng roi mây trước mặt
Hoàng Long nhận lấy roi ..... Anh cầm và vuốt nó trong lòng bàn tay .....
_ Hoàng Nam
_ Dạ
_ Chuyện vừa qua con sai ở đâu và con đã học được những gì ? – Anh vẫn điềm đạm
_ Dạ thưa ba , con sai ở chỗ là con quá háo thắng , cãi lại lời ba nói và không nghe lời khuyên của chú Hàn Khiêm . Con đã học được là làm trẻ con thật sướng , chỉ ăn học và chơi đùa không cần làm việc , cũng không đấu đá và tranh giành . Việc làm ăn không hề đơn giản chỉ có tiền là được , nếu có tiền mà suy tính sai thì cũng sẽ trắng tay . Ngoài ra con còn nhận ra , để có được cơ ngơi này thì ba mẹ phải vất vả và đương đầu sóng gió nhiều đến mức nào . – Nó thành thật nói
_ Vậy cứ theo giao ước mà làm
Hoàng Nam hiểu ý nên tự giác kéo quần nằm sấp lên sofa .... Diệu Anh dù xót con nhưng vẫn dằn lòng ngồi ở giường mà không can vào ..... Hoàng Long đặt roi lên mông nhỏ của nó , anh quan sát mông nó vẫn còn đỏ ửng vết dây nịt thì nhói trong lòng ......
_ Nếu bây giờ ba phạt thì con có chịu nổi 50 roi mây hay không ? - Anh nhàn nhạt hỏi
_ .... Không ạ ..... nhưng con sẽ cố - Nó run run nói
_ Vậy con nghĩ con có thể chịu được bao nhiêu roi ?
_ Con ..... 10 roi ạ - Nó lí nhí
Dù sao ban nãy trên ca nô cũng chịu hơn 1 chục dây nịt rồi , bây giờ vẫn còn đau cho nên nó thành thật nói .......
Chatt .... aa ......
Hoàng Long đột ngột đánh xuống .... Hoàng Nam giật nảy người nhưng nhanh chóng chỉnh tư thế lại ......
Chatt ..... aa ..... hức
Đôi mông nhỏ run lên mà thấy tội ….. Diệu Anh ngồi ở giường , tay nắm chặt ga giường , dằn lòng để chồng mình dạy con ……
Chatt .... aa .....hức hức
Hoàng Nam đau đến hơi nhích người lên , nước mắt cũng tèm lem …… Diệu Anh cũng vì thế mà nước mắt rơi ra theo nó ….. Cô hít 1 hơi , ánh mắt nhìn hướng khác ….. Hoàng Long cũng đã thấy điều đó , vợ khóc , con khóc , lòng anh đau đến muốn nghẹt thở …..
Chatt .... aa ...... Chatt ..... aa huhuhu con xin lỗi , đau quá ba ơi .....
Anh nắm chặt roi rồi đánh xuống 2 roi liên tiếp …… 5 lằn roi trên mông nó hơi tím lại ... nó đau đến khóc nấc lên .... Diệu Anh cũng đau lòng mà theo phản xạ đứng dậy nhìn nó .....
_ Lần này ba chỉ phạt 5 roi , sau này con hãy học tính khiêm nhường hơn có biết chưa ?
_ Hức ..... con biết rồi .... Hức .... cảm ơn ba đã tha lỗi cho con hức hức ....
Hoàng Long nhẹ ngồi xuống đỡ nó ngồi nghiêng trên chân anh ..... Diệu Anh mang theo túi chườm đá bước lại và ngồi xuống bên cạnh anh ...... Anh nhận lấy túi chườm đá từ tay cô mà chườm cho con trai .....
_ Con .... hức .... xin lỗi ba mẹ
_ Được rồi , con sau này hãy ngoan ngoãn . Ba sẽ từ từ dạy con học cách kinh doanh . – Hoàng Long nói
_ Dạy 1 đứa nhóc 8 tuổi cách kinh doanh sao ? - Diệu Anh ngạc nhiên dùng cách nói khẩu hình mà nhìn anh
_ Mấy ngày qua anh nhận thấy nhóc con này rất có tố chất , nhưng ngọc muốn đẹp thì cần mài giũa . Anh sẽ dạy con từ từ , không quá bức ép nó đâu .- Anh cũng cùng 1 cách nói mà trả lời cô
_ Ba ơi – Nhóc con khẽ gọi
_ Hửm ? Sao hả con trai ?
_ Có phải con chỉ là 1 đại thiếu gia vô dụng không hả ba ? - Giọng buồn bã
_ Hừm , mới vấp ngã có 1 lần mà đã xuống tinh thần đến thế sao ? – Anh mỉm cười xoa đầu nó
_ Con thật sự rất nể phục ba , con muốn giống như ba cho nên con luôn cố chứng tỏ bản thân . Con học tốt nhất lớp ..... nhưng con chẳng làm được việc gì cả
_ Con biết không , khi ba mới bước vào đời cũng đã thất bại mấy lần . Những gì con học trên lớp không hoàn toàn áp dụng được trong cuộc sống đâu . Có câu “ Đời dạy đời , nghề dạy nghề “ , con phải trải nghiệm , phải từng vấp ngã thì con mới có thể thành công . Sau này ba sẽ dạy cho con , vì vậy con phải cố gắng lên
_ Con nhất định không khiến ba thất vọng đâu








Giới Thiệu Chap Sau :
Ngọc Linh và Vĩnh Đạt tuy còn 1 tháng nữa mới kết hôn nhưng tình cảm của 2 người khá tốt ….. Bé Tiểu Na cũng rất thích Ngọc Linh …… Một buổi tối , theo thường lệ Vĩnh Đạt đi dạo 1 vòng quanh vũ trường mà thị sát trước lúc tan ca ..... Khi anh ra lấy xe chuẩn bị về thì ……
_ Mấy anh thư thả cho em ít hôm . Dạo này em hơi kẹt tiền
_ Đcm , mày nói với bọn tao câu này lần này là lần thứ mấy rồi hả con ch* ?
4 tên thanh niên vây quanh 1 cô gái ….. Chúng túm cô mà tát cô 1 cái ….. Vĩnh Đạt vừa kịp nhìn ra đó là Anna , cô vũ nữ của vũ trường này và cũng là bạn gái cũ của anh thì đi nhanh tới đó …..
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Tiên Tiên 3/8/2017, 01:17

Hay lắm Yurin à , Yurin thi gì xong chưa

Tiên Tiên
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 44
Points : 26954
Thanks : 10
Join date : 02/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Coffee 3/8/2017, 12:15

Tuyệt vời, hóng chập tiếp

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30228
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 3/8/2017, 14:04

Tiên Tiên đã viết:Hay lắm Yurin à , Yurin thi gì xong chưa
Mình thi xong A2 rồi h học B1 Smile))
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 5/8/2017, 00:27

Ngọc Linh và Vĩnh Đạt tuy còn 1 tháng nữa mới kết hôn nhưng tình cảm của 2 người khá tốt ….. Bé Tiểu Na cũng rất thích Ngọc Linh và Ngọc Linh cũng rất yêu thương bé con …… Một buổi tối , theo thường lệ Vĩnh Đạt đi dạo 1 vòng quanh vũ trường mà thị sát trước lúc tan ca ..... Khi anh ra lấy xe chuẩn bị về thì ……
_ Mấy anh thư thả cho em ít hôm . Dạo này em hơi kẹt tiền
_ Đcm , mày nói với bọn tao câu này lần này là lần thứ mấy rồi hả con ch* ?
4 tên thanh niên vây quanh 1 cô gái ….. Chúng túm cô mà tát cô 1 cái ….. Vĩnh Đạt vừa kịp nhìn ra đó là Anna , cô nữ DJ của vũ trường này và cũng là bạn gái cũ của anh thì đi nhanh tới đó …..
_ Anna , có chuyện gì vậy ? – Vĩnh Đạt sau khi kéo cô gái ra phía sau lưng mình thì hỏi
_ Không ..... không có gì đâu ạ
_ Mày là thằng nào mà dám xen vào chuyện của bọn tao ? Muốn làm anh hùng cứu mĩ nhân à ?
_ Bọn mày thuộc băng nhóm nào mà lại dám gây sự trên địa bàn của Long đại ca ? – Vĩnh Đạt điềm tĩnh hỏi
_ Hừ , bọn tao không gây sự nhưng bọn tao đang kiếm ăn . Con nhỏ này mua hàng của đại ca bọn tao , thiếu tiền không trả . Bọn tao chỉ tới để đòi nợ
_ Cô ấy thiếu bọn mày bao nhiêu tiền ?
_ Tính cả lãi là 60.000
_ Hiện tại tao không có nhiều tiền mặt như vậy , ngày mai , giờ này , bọn mày quay lại đây mà nhận tiền
_ Được , vậy ngày mai bọn tao lại đến . Về tụi bây
Sau khi đám người kia bỏ đi ..... Vĩnh Đạt xoay lại nhìn cô gái phía sau ......
_ Anna , từ khi nào em lại chơi hàng kia chứ ?
_ Em .... em chơi lâu rồi .... là trước đây em giấu không nói ra với anh – Cô gái mệt mỏi dựa vào tường
_ Em đi cai nghiện đi , anh chỉ có thể giúp em lần này , không giúp được em suốt đời đâu ...... Được rồi , anh đưa em về
_ Về ? Em làm gì có nhà mà về ? – Anna nhếch môi cười
_ Căn nhà lúc trước của em đâu ?
_ Bán rồi
_ Bán ? Tại sao lại bán ? – Vĩnh Đạt nhíu mày
_ Anh này hỏi lạ . Em chơi hàng , không có tiền mua thuốc thì bán nhà , em chẳng những bán nhà mà ngay cả chiếc xe của anh mua tặng em , em cũng bán rồi – Anna cười 1 cách bất cần
_ Tại sao em lại trở nên tha hóa như thế vậy hả Anna ?
_ Tại sao ư ? Tại tôi bất hạnh , tôi mồ côi , tôi phải bương trải sớm . Tưởng tìm được một tình yêu để dựa vào đấy mà thay đổi bản thân nhưng thật không ngờ ..... thật không ngờ ông trời lại bất công với tôi như vậy . Tôi đã từng vì anh mà cố cai nghiện nhưng tại sao anh lại có con riêng , tại sao tôi chưa nắm được hạnh phúc thì đã phải chia sẻ kia chứ ? Tại sao anh lại đối xử với tôi như thế kia chứ ? – Anna kích động gào lên , tay không ngừng đánh vào ngực Vĩnh Đạt
_ Anna , anh biết là thiệt thòi cho em nhưng nếu lúc đó em không nói chia tay thì anh vẫn có thể yêu em . Tiểu Na là con gái của anh , anh tạo ra nó vậy nên anh phải có trách nhiệm với con bé ....... Được rồi , tạm.thời em về nhà anh . Ngày mai anh sẽ cho người tìm chỗ ở mới cho em .
Vĩnh Đạt đã cứu người thì cứu cho trót ..... Anh đưa Anna về nhà , lúc này Ngọc Linh đã chuẩn bị xong thức ăn khuya cho anh ......
_ Bé Tiểu Na ngủ rồi hả Ngọc Linh ? – Vĩnh Cường hỏi
_ Vâng ạ
_ Hôm nay em lại nấu món gì cho Vĩnh Đạt vậy ? - Tiểu Phụng đang ngồi dựa vào vai Vĩnh Cường mà uống nước cam ép
_ Dạ là soup hải sản . Anh chị cùng ăn đi chung nhé - Ngọc Linh mỉm cười
_ Được , vậy chờ Vĩnh Đạt về rồi cùng ăn – Vĩnh Cường nói
_ Em về rồi đây – Vĩnh Đạt bước vào
_ Anh về thật đúng lúc . Em vừa nấu xong soup hải sản đấy , cả nhà đang chờ anh về cùng ăn - Ngọc Linh vui vẻ bước lại
_ Chào mọi người ! – Anna từ phía sau Vĩnh Đạt bước ra
_ Anna ? – Vĩnh Cường và Tiểu Phụng đồng thanh
2 vợ chồng Vĩnh Cường và Tiểu Phụng vốn không có thiện cảm với Anna từ sau vụ việc cô ta xúi giục Vĩnh Đạt đem vứt bỏ bé Tiểu Na ...... Ngọc Linh thấy 2 người họ cũng biết cô gái này thì đinh ninh rằng cô ấy là bạn thân của Vĩnh Đạt ....
_ Anh đưa bạn về cùng à ? – Ngọc Linh mỉm cười nhìn Vĩnh Đạt
_ Anna là bạn của anh . Cô ấy đang gặp chút khó khăn , anh đang giúp cô ấy tìm nhà mới cho nên hiện tại cô ấy sẽ ở cùng chúng ta vài ngày
_ Vâng , vậy em sẽ sắp xếp phòng cho cô ấy
_ Không cần đâu , anh sẽ cho người sắp xếp ...... À , phải rồi Anna , giới thiệu với em , đây là Ngọc Linh , vợ của anh – Vĩnh Đạt ôm ngang vai Ngọc Linh
_ Không ngờ anh lại nhanh lẹ như vậy – Anna cười khẩy
_ Ngọc Linh , anh chị đói rồi . Chúng ta ăn soup đi - Tiểu Phụng mỉm cười nhìn Ngọc Linh
_ Vâng , để em vào lấy ạ . Anna , cô cũng ăn cùng nhé
_ Để anh vào giúp em – Vĩnh Đạt nói và vào bếp cùng Ngọc Linh
.........
_ Mời cô ngồi – Vĩnh Cường nhìn Anna
_ Vâng , cảm ơn anh hai . Anh chị hai trông thật đẹp đôi ạ
_ Vĩnh Cường , anh cho phép người ngoài tự tiện gọi anh là anh hai sao ? - Tiểu Phụng chớp mắt ngước nhìn chồng
_ Không bao giờ có chuyện đó – Vĩnh Cường ôn nhu yêu chiều cúi đầu hôn trán Tiểu Phụng
_ Em ..... em xin lỗi ..... do em quen miệng thôi ạ ..... Lục tỉ rộng lượng xin bỏ qua cho em – Anna vội nói
_ Không cần dài dòng như thế . Cô vẫn còn nhớ tôi là lục tỉ , vậy hi vọng cô hãy nhớ luôn rằng hiện tại Vĩnh Đạt là em chồng của tôi , Ngọc Linh là chị em bạn dâu của tôi và Tiểu Na là cháu của tôi .... Vậy nên cô đừng làm gì quá đáng trong ngôi nhà này , nếu không thì không cần đến Long đại ca ra tay , mà lục tỉ như tôi cũng có quyền xử trí cô đấy - Tiểu Phụng nói
_ V ..... vâng ạ
Tiểu Phụng thẳng thắn nói ..... Vĩnh Cường nhẹ mỉm cười yêu chiều ôm vai cô , vợ của anh tuy được ăn học đàng hoàng và tâm hồn trong sáng nhưng lớn lên bên các anh chị đầy bản lĩnh cho nên cũng ảnh hưởng không ít từ họ ...... Tối hôm đó , sau màn ân ái mặn nồng , Tiểu Phụng nằm gối đầu nơi bả vai Vĩnh Cường ......
_ Em có vẻ rất ghét Anna – Anh nhẹ vuốt tóc cô
_ Em cảm thấy cô ta là con người thủ đoạn .... Hơn nữa em từng là trẻ mồ côi , em rất ghét bọn người đối xử nhẫn tâm với trẻ con - Tiểu Phụng thành thật
_ Anh cũng thế - Anh nhẹ hôn trán cô
_ Anh lúc đó không ý kiến là vì không muốn Vĩnh Đạt cảm thấy mọi chuyện phải lệ thuộc vào lời nói của anh có đúng không ?
_ Đúng vậy , anh luôn tôn trọng những quyết định của Vĩnh Đạt
_ Nhưng em lo cho Ngọc Linh lắm , em sợ rằng Anna đã có kế hoạch thay thế vị trí của Ngọc Linh
_ Em đừng lo , nhà này còn có chúng ta , cô ta chắc chắn không làm gì được đâu ..... Vợ yêu ngủ đi , ngày mai còn đi làm – Anh chỉnh lại gối chăn rồi ôm cô đi ngủ
Đúng như lời Tiểu Phụng nói , Anna thật sự là đang tính toán kế hoạch để loại bỏ Ngọc Linh ra khỏi nhà , nhưng ít nhiều cô ta vẫn lo sợ Tiểu Phụng , mọi người đều biết các thủ lĩnh yêu thương lục tỉ nhiều như thế nào , nếu chẳng may đắc tội với lục tỉ thì xem như đắc tội với tất cả thủ lĩnh rồi ..... Anna chỉ là 1 DJ bé nhỏ trong vũ trường , công việc kiếm được không ít tiền này nếu mất đi thì cô ta coi như xong ..... phải làm cách nào để đuổi Ngọc Linh đi đây ..... vừa lúc đó , Ngọc Linh bế Tiểu Na ra sofa ....
_ Tiểu Na ngoan , con ngồi đây chơi 1 tí mẹ vào lấy cháo cho con nhé
_ Dạ - bé ngoan ngoan ngoãn gật gật
Không lâu sau Ngọc Linh bưng ra 1 chén cháo và đặt lên bàn ........
_ Thôi chết , mẹ quên lấy khăn rồi , con chờ mẹ 1 chút nhé - Ngọc Linh nói và chạy đi
Chợt Ngọc Linh nghe tiếng xoảng cùng tiếng khóc thét của bé Tiểu Na ..... Cô vội chạy ra , Vĩnh Đạt cũng từ phòng phóng ra ..... Trước mắt 2 người chén cháo đổ đầy trên đất cùng mảnh vỡ ...... Tay Tiểu Na thì phỏng đỏ và dính đầy cháo .....
_ Tiểu Na ..... – Vĩnh Đạt và Ngọc Linh vội chạy lại
.........
_ Sao em lại để con 1 mình với chén cháo nóng chứ ? – Vĩnh Đạt vừa nhẹ lau tay con gái vừa mắng Ngọc Linh
_ Em ..... em quên khăn nên quay vào lấy ..... Em đã để cháo cách xa con ....
_ Thôi đi , vì sự bất cẩn của em giờ khiến con phỏng rồi đấy . Đúng là không phải con mình sinh ra thì không tận tâm mà – Vĩnh Đạt tức giận nói
_ Em .... không phải thế đâu anh ...... Tiểu Na , mẹ xin lỗi , mẹ xin lỗi - Ngọc Linh nhẹ ôm Tiểu Na
_ Tránh ra đi , nếu không thể làm tốt thì sau này em không cần chăm sóc Tiểu Na nữa – Vĩnh Đạt đẩy Ngọc Linh ra và bế Tiểu Na ra xe đưa đi bệnh viện
Ngọc Linh tức tưởi ngồi thu dọn đống đổ vỡ mà không hêg biết rằng Anna đang đứng nơi góc khuất nở 1 nụ cười độc ác ............... Buổi chiều hôm ấy , Ngọc Linh quỳ trước cửa phòng Vĩnh Đạt ....... Vĩnh Đạt thì vẫn giận nên anh khóa cửa ở trong phòng chăm sóc cho con gái ......
_ Ngọc Linh , làm sao thế ? Sao lại quỳ ở đây ? - Tiểu Phụng và Vĩnh Cường vừa lên phòng thì thấy
_ Hức ..... em đang tự kiểm điểm ạ
_ Là sao ? Nói chị nghe nào ? - Tiểu Phụng nhẹ ngồi xuống nhìn Ngọc Linh
_ Hức ..... sáng nay ..... em chuẩn bị cho Tiểu Na ăn cháo nhưng em quên khăn nên đi lấy . Ở bên ngoài , Tiểu Na với tay vào chén cháo nóng cho nên bị phỏng ...... Hức ..... em thật sự biết sai , em không nên bất cẩn như vậy .... hức hức ......
_ Vậy là Vĩnh Đạt phạt em quỳ ở đây à ? – Vĩnh Cường hỏi
_ Không ạ ..... anh ấy giận không gặp em ..... hức ..... cũng không cho em gặp hay đụng vào Tiểu Na
_ Được rồi , em đứng lên đi , để anh chị nói giúp cho - Tiểu Phụng nhẹ đỡ Ngọc Linh đứng dậy
Sau đó , Tiểu Phụng gõ cửa phòng Vĩnh Đạt .....
_ Vĩnh Đạt , là chị đây , chị nghe Ngọc Linh kể rồi . Em mở cửa đi , chị muốn xem Tiểu Na thế nào rồi
Không lâu sau ..... Vĩnh Đạt bế theo Tiểu Na đi ra mở cửa ......
_ Tiểu Na , tội nghiệp con quá . Để bác xem nào - Tiểu Phụng đón bé từ tay Vĩnh Đạt
_ Bác sĩ nói thế nào ? – Vĩnh Cường nhìn em trai
_ Tiểu Na bị phỏng bàn tay phải , Bác sĩ nói là tránh nước , thường xuyên bôi thuốc cho bé .
_ Tiểu Na ..... - Ngọc Linh nhẹ đưa tay xoa xoa gò má bé con
Vĩnh Đạt trừng mắt nhìn cô thế là cô đành thu tay cúi đầu không dám làm gì nữa .....
_ Mẹ Linh ...... bế ..... - Tiểu Na bập bẹ nói và vươn tay hướng Ngọc Linh
_ Vĩnh Đạt , ngay cả Tiểu Na còn không giận Ngọc Linh , thôi thì có gì cứ vợ chồng nói chuyện với nhau . Anh thấy là bình thường Ngọc Linh rất yêu thương Tiểu Na , xảy ra sự cố này chắc chắn Ngọc Linh cũng không cố ý và cũng rất đau lòng . Em xem , Tiểu Na rất thương Ngọc Linh , chắc hẳn là con bé cũng biết nó cũng có 1 phần lỗi trong chuyện này . – Vĩnh Cường nói
_ Đúng đó Vĩnh Đạt , em đừng giận Ngọc Linh nữa , chị tin chắc sau này Ngọc Linh sẽ rút kinh nghiệm mà
_ Được rồi , lần này anh tha lỗi cho em . Sau này phải cẩn thận 1 chút
_ Vâng , sau này em sẽ chú ý hơn - Ngọc Linh vui mừng nói
Tiểu Phụng mỉm cười trao Tiểu Na cho Ngọc Linh ...... Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó , 2 ngày sau , Tiểu Phụng được cắt cử đi công tác cùng công ty , Vĩnh Đạt vì không an tâm cho nên xin phép đại ca cho nghỉ vài hôm để đi cùng Tiểu Phụng …… Trước khi đi , Tiểu Phụng căn dặn Ngọc Linh rất kĩ về việc phải đề phòng Anna ……. Ngọc Linh nghe nhưng mấy hôm nay cô thấy Anna cũng không có làm gì xấu , có thể là Tiểu Phụng lo xa quá thôi …… Thuộc hạ trong nhà được Vĩnh Cường dẫn theo 1 nửa , còn lại thì đều được phân công đi tuần quanh địa bàn ….. Đây quả nhiên là cơ hội rất tốt để Anna ra tay ……..
Một buổi chiều , sau khi đút Tiểu Na ăn cháo xong , Ngọc Linh lấy thuốc mà bôi bàn tay cho bé ……
_ Tiểu Na ngoan , mẹ bôi thuốc cho con nha
Bé Tiểu Na nghe thế thì rụt tay và lùi lại mà lắc đầu …..
_ Tiểu Na , mẹ biết là hơi đau nhưng nếu không bôi thì con sẽ đau nhiều hơn đấy ….. Ngoan , mẹ hứa sẽ nhẹ tay thôi
Bé Tiểu Na vẫn lắc lắc đầu , mắt rơm rớm nước ….. Ngọc Linh đang không biết làm sao thì ……
_ Để tôi giúp cho – Anna bước đến – Tiểu Na để cô bôi cho con nha
Bé Tiểu Na trong thấy Anna thì có phần sợ hãi mà khóc òa lên , vươn tay về phía Ngọc Linh mà đòi bế …..
_ Tiểu Na ngoan , đừng sợ , cô Anna chỉ muốn giúp con bớt đau thôi – Ngọc Linh dỗ dành
_ Để tôi – Anna giật bé con từ tay Ngọc Linh mà đẩy bế ngồi lên sofa
_ Từ từ , cô đừng làm con bé sợ - Ngọc Linh xót xa đi tới nhưng Anna đưa tay cản lại
_ Có chịu đưa tay ra đây không thì bảo ? – Anna quát bé con
Bé Tiểu Na càng khóc lớn ….. Anna rút cây thước đã chuẩn bị sẵn ra đánh vào đùi bé 2 cái …… Chatt … Chatt ……
_ Này cô làm gì thế ? Sao cô lại đánh con bé kia chứ ? – Ngọc Linh hốt hoảng dằn lấy cây thước từ tay Anna
Anna nhanh chóng quay lại ôm bé Tiểu Na vào lòng ,……
_ Ngọc Linh , nó còn nhỏ , cô đừng đánh nó . Trẻ con vô tội mà , chỉ tại con bé sợ đau nên không chịu bôi thuốc , chỉ cần cô dỗ dành 1 chút là được mà – Anna nói 1 tráng
Ngọc Linh còn đang ngẩn người ra chưa kịp hiểu tình hình thì Vĩnh Đạt lao đến nhưu vũ bão thẳng tay tát cô 1 cái thật mạnh khiến cô té ngã trên mặt đất , khóe miệng chảy ra máu tươi ……
_ Á
_ Con đàn bà độc ác này , hóa ra lâu nay cô chỉ toàn diễn kịch cho tôi xem . Cô đến với tôi vì thấy tôi có tiền thôi đúng không ? Tiểu Na có tội tình gì mà cô đánh nó hả ? – Anh tức giận quát lớn
_ Anh …. Không phải , em không có đánh con mà anh – Cô gượng đau ôm gò má đứng dậy
_ Không có ? Vật chứng cô còn đang cầm trong tay mà còn dám bảo không à ?
Ngọc Linh nhìn xuống cây thước ở tay mình thì vội ném đi …..
_ Anh …. Không phải …. Cây thước này là do ……
BỐP …. Á …… Vĩnh Đạt lại tát cô thêm 1 cái ……
_ Khỏi có lí do lí trấu gì cả .
_ Tội nghiệp Tiểu Na , sưng tím hết cả da thịt rồi – Anna vờ xót xa châm vào 1 câu
Vĩnh Đạt quay lại nhìn phía đùi con gái thật sự đã in rõ lằn roi thâm tím thì càng tức giật ….. Anh không nói gì gỡ ngọn roi da nhắm Ngọc Linh mà đánh ……
Chattt ….. Á …. Chattt …… Á …. Chattt ……... Á …… anh ơi em không có
Chattt … Á ..… Chattt ….. Đau quá huhu …… Chattt ….. Á ……
Chattt ….. huhu …. Chattt ……Á …. Đừng đánh nữa …. Chattt …….. Á , đau quá , em cầu xin anh …..
Ngọc Linh oằn người trên đất chịu đựng từng ngọn roi …….
_ Vĩnh Đạt , anh bình tĩnh đi , mình lo cho Tiểu Na trước đã , loại người như cô ta không đáng để anh rat ay đâu – Anna vờ can ngăn
_ Cô đúng là con đàn bà ham mê vật chất . Năm xưa thì giựt chồng , bây giờ thì hành hạ con chồng . Là tôi quá ngu ngốc nên mới bị cô lừa như thế , người xưa có câu :” mấy đời bánh đúc có xương , mấy đời mẹ kế lại thương con chồng “ quả không sai mà . Cô ngay lập tức dọn đồ cút ra khỏi nhà cho tôi . Sau này đừng để tôi gặp lại cô nữa nếu không thì tôi sẽ giết chết cô đấy – Vĩnh Đạt ánh mắt căm phẫn nhìn Ngọc Linh mà tuyên bố
_ Huhu , anh ơi đừng mà
_ CÚT ĐI ! – Anh quát lớn
Ngọc Linh tức tưởi lồm cồm bò dậy ….. cô lết tấm thân đầy thương tích mà đi ra khỏi nhà , không mang theo bất cứ thứ gì …….. Ngọc Linh cứ thế bước đi trong ánh hoàng hôn ngày một tắt dần mà nước mắt không ngừng rơi …… Anh như thế mà mang sai lầm trong quá khứ của cô ra mà khinh miệt cô . Anh như thế mà không tin tưởng cô . Anh không nghe cô giải thích . Cô thấy rất tủi thân …… Âm mưu ….. giờ cô đã hiểu tại sao trước khi đi Tiểu Phụng đã căn dặn cô phải cẩn thận với Anna ….. Cô đã yêu anh nhiều như thế nhưng anh đối với cô như thế nào ? Anh xem cô như 1 công cụ làm ấm giường , 1 người mẹ danh nghĩa cho con gái của anh hay sao ? ….. Cô uất nghẹn , cô biết khi về chắc chắn anh chị hai sẽ điều tra lại chuyện này ….. Nhưng cô giận anh , anh nỡ đối xử với cô như vậy , sau này anh sẽ không bao giờ tìm thấy cô nữa …… Ngày hôm nay anh không cho cô cơ hội để giải thích , vậy thì sau này khi sự thật phơi bày , cô cũng sẽ không cho anh cơ hội tìm được cô , rồi anh sẽ phải hối hận suốt đời vì những gì ngày hôm nay anh đã làm …..








Giới Thiệu Chap Sau :
Cửa phòng Vĩnh Đạt mở hé , Tiểu Phụng cầm túi xách bước vào …..
_ Ngọc Linh , em nhìn xem chị mua gì …….. Anna , sao cô lại ở đây ? – Tiểu Phụng ngạc nhiên khi thấy Anna nằm trên giường
Cô tức giận bước lại gần thì mới thấy quanh chỗ Anna nằm là 1 cái bật lửa cùng mấy gói giấy bạc , bên cạnh đó có 1 gói đã mở và vương lại ít bột trắng ….. Tiểu Phụng lớn lên bên các anh chị trong môi trường phức tạp , thứ này không phải cô chưa từng nhìn thấy , dĩ nhiên cô biết nó là gì …… Tiểu Phụng còn đang tức sôi máu thì nghe trong phía phòng tắm có tiếng nước chảy …… Chẳng biết có cái gì đó thúc giục , cô đi vào đó ….. Đập vào mắt cô là cảnh bé Tiểu Na 1 mình chới với trong bồn tắm vẫn đang xả nước và mực nước lúc này đã ngập khá cao và bé đang sắp chết ngạt ….. Tiểu Phụng lao đến bế bé ra khỏi bồn đặt bé nằm sấp trên đùi và vỗ vỗ lưng bé ….. Tiểu Na ho sặc mấy tiếng rồi bật khóc …… Tiểu Phụng tức đến nỗi mắt long lên , cô ôm bé Tiểu Na ra ngoài …..
_ VĨNH CƯỜNG !!!!! – Cô gọi anh nhưng vì cơn giận mà giọng hét to lên
Vĩnh Cường ở bên dưới cùng vài thuộc hạ tức tốc chạy lên ……
_ Tiểu Phụng , làm sao thế ? Sao Tiểu Na lại ướt sũng thế kia ? – Vĩnh Cường vội hỏi
_ Gọi Vĩnh Đạt về ngay cho tôi – Tiểu Phụng hướng đám thuộc hạ mà quát
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Tiên Tiên 7/8/2017, 01:24

Hay quá Tiểu Phụng ra tay Smile))

Tiên Tiên
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 44
Points : 26954
Thanks : 10
Join date : 02/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Yurin 12/8/2017, 11:56

Mấy ngày sau , chuyến công tác kết thúc , Vĩnh Cường và Tiểu Phụng quay về nhà …… Đúng lúc này , Vĩnh Đạt đã đến vũ trường làm việc …… Tiểu Phụng lên phòng Vĩnh Đạt tìm Ngọc Linh để tặng cô cái túi xách mới …… Khi đi tới phòng Vĩnh Đạt thì Tiểu Phụng thấy cửa phòng Vĩnh Đạt mở hé ….. Nghĩ là Ngọc Linh đang chơi với bé Tiểu Na cho nên Tiểu Phụng cầm túi xách , đẩy cửa bước vào …..
_ Ngọc Linh , em nhìn xem chị mua gì …….. Anna , sao cô lại ở đây ? – Tiểu Phụng ngạc nhiên khi thấy Anna nằm trên giường
Cô tức giận bước lại gần thì mới thấy quanh chỗ Anna nằm là 1 cái bật lửa cùng mấy gói giấy bạc , bên cạnh đó có 1 gói đã mở và vương lại ít bột trắng ….. Tiểu Phụng lớn lên bên các anh chị trong môi trường phức tạp , thứ này không phải cô chưa từng nhìn thấy , dĩ nhiên cô biết nó là gì …… Tiểu Phụng còn đang tức sôi máu thì nghe trong phía phòng tắm có tiếng nước chảy …… Chẳng biết có cái gì đó thúc giục , cô đi vào đó ….. Đập vào mắt cô là cảnh bé Tiểu Na 1 mình chới với trong bồn tắm vẫn đang xả nước và mực nước lúc này đã ngập khá cao và bé đang sắp chết ngạt ….. Tiểu Phụng lao đến bế bé ra khỏi bồn đặt bé nằm sấp trên đùi và vỗ vỗ lưng bé ….. Tiểu Na ho sặc mấy tiếng rồi bật khóc …… Tiểu Phụng tức đến nỗi mắt long lên , cô ôm bé Tiểu Na ra ngoài …..
_ VĨNH CƯỜNG !!!!! – Cô gọi anh nhưng vì cơn giận mà giọng hét to lên
Vĩnh Cường ở bên dưới cùng vài thuộc hạ tức tốc chạy lên ……
_ Tiểu Phụng , làm sao thế ? Sao Tiểu Na lại ướt sũng thế kia ? – Vĩnh Cường vội hỏi
_ Gọi Vĩnh Đạt về ngay cho tôi – Tiểu Phụng hướng đám thuộc hạ mà quát
_ Vâng
Vĩnh Cường hơi bất ngờ trước phản ứng của Tiểu Phụng , nhưng khi anh nhìn thấy những thứ quanh Anna và việc bé Tiểu Na ướt sũng thì anh cũng đã hiểu ra mọi chuyện ……
_ Khoan đã …. Ngọc Linh đâu rồi ? – Tiểu Phụng hỏi
_ Dạ …. Chị ấy …. Chị ấy bị nhị Bối ca đuổi đi sau khi lục tỉ và đại Bối ca đi công tác được 2 ngày
_ Sao cơ ? – Cả Vĩnh Cường và Tiểu Phụng đều ngạc nhiên
Các thuộc hạ đem hết mọi chuyện kể cho 2 người bọn họ nghe …….
_ Chuẩn bị luôn xe đến chỗ Long đại ca , bảo Vĩnh Đạt cùng đến đó , mang theo cả cô gái này – Cô lạnh giọng nhìn về phía Anna lúc này còn say thuốc trên giường
Tiểu Phụng thay cho Tiểu Na 1 bộ đồ khác , lấy theo vài thứ cần thiết rồi lên xe cùng Vĩnh Cường ……
_ Em biết là anh thương em trai , nhưng chuyện này em quản chắc rồi , cô gái này không chỉ ảnh hưởng đến gia đình chúng ta mà việc cô ta chơi hàng còn ảnh hưởng đến việc kinh doanh vũ trường của nhị ca nữa . 1 lát nữa anh đừng trách em khiến Vĩnh Đạt mất điểm trước mặt mọi người – Tiểu Phụng nói
_ Nó là em trai của anh thì cũng là em trai của em . Nếu nó làm sai anh sẽ không bao che dung túng , cứ làm những gì em muốn nhưng việc phạt nó hãy để anh – Anh điềm đạm nhìn cô
_ Được , em đồng ý với anh – Tiểu Phụng gật đầu
Khi Anna tỉnh dậy thì đã thấy mình ở trong 1 căn phòng lạ ….. Các thủ lĩnh trên ghế cao đều đủ mặt , ngoài ra còn có anh em họ Bối , Hàn Khiêm và Ngọc Lan và vài thuọc hạ mặc vest đen đứng nghiêm trang xung quanh…… Anna ôm đầu đứng dậy ……
_ Tại sao ….. Tại sao tôi lại ở đây ?
_ Vì cô dám làm loạn trong nhà của tôi – Tiểu Phụng đáp
_ Lục …. Lục tỉ ……- Anna định thần nhìn lên rồi cúi đầu chào – Em xin ra mắt các thủ lĩnh !
_ Thưa anh chị , em biết cô ấy là người dưới tay nhị ca nhưng chuyện này ảnh hưởng trực tiếp đến gia đình nhỏ của em cho nên em muốn tự mình xử trí cô ta có được không ạ ? – Tiểu Phụng nhìn sang các anh chị
_ Umh , cứ theo ý em –Lâm nhị ca đáp
_ Bọn chị không có ý kiến – Diệu Anh , Tú Tâm và Tuệ Ngân đáp
_ Anh cũng thế - Ngọc Huy cũng ủng hộ Tiểu Phụng
Tiểu Phụng lại nhìn sang đại ca ……
_ Đừng khiến anh thất vọng – Long đại ca mỉm cười nhìn cô
_ Vâng ….. Em cảm ơn mọi người
_ Lục tỉ , em …. Em đâu có làm gì đâu ạ
_ Thế nào ? Cô bảo là cô không có làm gì à ? Tôi vừa đi vài hôm thì cô liền quên lời tôi sao ? Đã vậy cô còn chơi hàng trong nhà của chúng tôi , nếu tôi chậm 1 chút nữa thì Tiểu Na đã chết ngạt trong bồn tắm rồi cô có biết không ? – Ngữ điệu của Tiểu Phụng có phần lên cao hơn
_ Lục tỉ , em biết em chơi hàng là phạm vào nguyên tắc của Lâm nhị ca đưa ra , nhưng em thề là em đang trong thời gian cai nghiện , chuyện hôm nay là do em không kìm nổi , muốn cai cũng phải giảm liều từ từ . Lúc đó em đang định tắm cho Tiểu Na thì cơn nghiện kéo tới , em vì nhịn không được nên mới ra ngoài hít 1 ít . Em biết em đã sai khi không nhớ khóa nước ,,,,, em không hề muốn hại Tiểu Na đâu ạ - Anna vội quỳ xuống , sướt mướt biện bạch
Vĩnh Đạt nghe tới đây thì nắm chặt tay đình tiến lên túm lấy Anna nhưng Vĩnh Cường kịp ngăn anh lại …… Vĩnh Cường lắc đầu nhìn anh ý bảo là cứ xem tiếp , có mặt thủ lĩnh không được thất lễ ……
_ Cô nghĩ rằng tôi sẽ tin cô hay sao Anna ? Cô đâu phải lần đầu tổn hại đến Tiểu Na kia chứ - Tiểu Phụng cười khẩy
_ Lục tỉ …. Em không có , em thật sự yêu thương Tiểu Na giống như con gái của mình
_ Hừm ….. thế mà theo trí nhớ của tôi thì lần đầu tiên khi cô biết Vĩnh Đạt có con riêng , cô đã bắt Vĩnh Đạt lựa chọn giữa cô và Tiểu Na
_ Em ….. lúc đó là em bồng bột . Nhưng từ khi về ở cùng Tiểu Na mấy ngày nay , em thật sự rất yêu thương con bé . Vĩnh Đạt , anh phải tin em , em thật sự đã thay đổi , em thật sự không làm hại gì Tiểu Na – Anna hướng Vĩnh Đạt cầu tình
_ Cô nói như thế nghĩa là đang bảo tôi vu oan cho cô sao ? – Tiểu Phụng cười nhạt
_ Em …. Em không dám – Anna cúi đầu lí nhí
_ Trình độ nói dối của cô cũng tốt đấy , có thể nói ra những lời dối trá mà sắc mặt không đổi như thế - Vĩnh Cường cười lạnh
_ Tôi biết chị dâu của tôi không phải người thích bịa đặt . Tôi nghĩ là cô nên thành thật thì hơn – Vĩnh Đạt đáp
_ Cô vì muốn thay thế vị trí của Ngọc Linh mà không tiếc tay tổn hại một đứa trẻ vô tội . Cô nghĩ cô đáng nhận sự trừng phạt nào đây ? – Tiểu Phụng lại lên tiếng
_ Lục tỉ , em không có , là do Ngọc Linh độc ác , đánh đập Tiểu Na cho nên Vĩnh Đạt mới đuổi cô ta đi – Anna lại ngụy biện
_ Cô nói dối , em gái của tôi không phải hạng người đó – Ngọc Lan nhịn không được mà lên tiếng phản bác
_ Sao lại không ? Năm xưa cô ta dùng thủ đoạn tàn ác với chồng cũ như thế nào ai mà chẳng biết . Sau khi mãn hạn tù cô ta may mắn vớ được Vĩnh Đạt , chắc cũng muốn ngựa quen đường cũ mà thôi
_ Đồ khốn , cô còn dám nói – Ngọc Lan tức giận định lao vào đánh Anna
_ Ngọc Lan , em bình tĩnh đã , cứ để lục tỉ xử trí cô ta . Nơi này còn có các thủ lĩnh , không được thất lễ - Hàn Khiêm vội ôm giữ cô
_ Chị Ngọc Lan , chị cứ bình tĩnh , ngày hôm nay em sẽ đòi lại công đạo cho Ngọc Linh – Tiểu Phụng nói
Ngọc Lan đành gạt nước mắt đứng về chỗ cũ …..
_ Anna , các anh chị từng dạy tôi , muốn nói gì cũng phải có bằng chứng . Vì vậy để cô có thể tâm phục khẩu phục thì mời cô xem qua vài thứ sau đây – Tiểu Phụng nói rồi mở lap và chiếu lên màn hình lớn 1 đoạn camera ghi lại cảnh hôm mà Vĩnh Đạt đánh đuổi Ngọc Linh đi
Xem xong thì Anna không khỏi run rẩy …… Vĩnh Đạt thì sững người , trong tâm muôn vàn hối hận ….. Ngọc Lan nhìn cảnh em gái bị đánh không thương tiếc thì thẩn thờ không vững mà lùi lại 2 bước , may mà có Hàn Khiêm đỡ cô …. Ngọc Lan đau lòng bật khóc rồi chạy ra ngoài …..
_ Ngọc Lan ….. – Hàn Khiêm bối rối nhìn hướng cửa mà Ngọc Lan vừa chạy ra , rồi nhìn về phía thủ lĩnh
Long đại ca nhẹ gật đầu phất tay ý bảo anh cứ đi theo lo cho cô …… Hàn Khiêm cúi đầu chào rồi cũng chạy theo Ngọc Lan …… Tiểu Phụng lại cho chạy thêm 1 đoạn camera về cái ngày mà Tiểu Na bị phỏng cháo …. Đoạn camera ghi rõ lại hôm đó Tiểu Na không hề với tay vào chén cháo mà chính Anna bước tới 1 tay nắm tay Tiểu Na kéo ra , 1 tay nầm chén cháo nóng đổ lên ……
BỐP ….
_ Cô …. Sao cô lại độc ác quá vậy hả ? – Vĩnh Đạt không nhịn nổi nữa xông tới tát Anna 1 cái rất mạnh
Chưa hả giận , anh túm cô ta dúi dưới đất mà đánh …... Long đại ca đưa mắt ra hiệu cho các thuộc hạ trong phòng ….. họ lập tức cùng Vĩnh Cường kéo Vĩnh Đạt ra ……
_ Bỏ em ra , em phải đánh chết con khốn này – Vĩnh Đạt gào lên
_ THÔI ĐI ! – Vĩnh Cường quát – Sự thể như ngày hôm nay cũng là do em mà ra cả thôi . Nếu em không mang cô ta về nhà và cho cô ta ở lại thì cô ta có làm càn như thế hay không ? Nếu như lúc đó em bình tĩnh hơn để điều tra lại , nếu như em tin tưởng và cho Ngọc Linh cơ hội giải thích thì đã không mắc bẫy của cô ta rồi .
_ Anh nói đúng ….. là em …. Tất cả là do em ….. là em đã đối xử tàn nhẫn với Ngọc Linh …… - Vĩnh Đạt khụy trên đất mà nói
Tiểu Phụng nhìn tình cảnh thì nhẹ lắc đầu ….. Có không biết giữ , bây giờ mất rồi biết tìm ở nơi đâu …….
_ Lần đó Tiểu Na bị phỏng , tôi còn nghĩ là do Ngọc Linh bất cẩn cho nên tôi đã không xem lại camera . Thật không ngờ ngay từ đầu cô đã độc ác như thế . Bằng chứng đã có đủ , phải xử lí như thế nào , tôi nghĩ là cô cũng hiểu rõ – Tiểu Phụng nhìn Anna
_ Lục tỉ …. Là do em nhất thời lỡ dại ….. Lục tỉ , xin nương tay – Anna hoảng sợ quỳ trên đất kêu khóc
_ Tội của cô không phải vi phạm lần đầu . Cô bỏ qua lời cảnh cáo của tôi , ngang nhiên làm mưa làm gió trong nhà của tôi . Cô hãm hại em dâu của tôi , nhiều lần làm tổn thương Tiểu Na , còn suýt giết chết con bé nữa . Chẳng những vậy cô còn chơi hàng trắng . vi phạm vào nguyên tắc ở vũ trường của nhị ca . Theo bang quy thì phế 2 tay và hủy dung .
_ Lục tỉ , xin tha cho em …. Em biết sai rồi ..... Vĩnh Đạt cứu em với – Anna khóc lóc
_ Sau những gì cô làm , cô còn nghĩ là tôi sẽ giúp cô hay sao ? – Vĩnh Đạt cười lạnh
_ ….. Em là DJ , dựa vào ngoại hình và đôi tay để kiếm sống , nếu bị hủy dung và phế tay thì chi bằng hãy giết chết em luôn còn hơn – Anna nức nở
_ Chết là quá dễ dàng cho cô rồi – Vĩnh Đạt nắm chặt tay
_ Tất cả cũng tại anh mà ra …… Tôi có ngày hôm nay cũng do anh ….. tại sao anh lại bước vào cuộc đời của tôi ? Tôi hận anh , nếu tôi phải chịu bang quy thì anh cũng đừng mong yên ổn – Anna tức giận lao về phía Vĩnh Đạt
Đoàng …… 1 tiếng súng vang lên ….. Anna khựng lại , ánh mắt chậm chậm chuyển xuống ngực trái , nơi 1 viên đạn ghim vào , máu tươi không ngừng tuông ra ….. cô ta từ từ khụy xuống rồi ngã trên đất bất động …..
_ Phải giết chết hay sao ? – Tiểu Phụng nhìn sang phía phó chủ Ruby , người vừa bắn phát súng đó
_ Thưa lục tỉ , theo bang quy bất kì ai có hành động tấn công đe dọa trước mặt các thủ lĩnh đều đã phạm tội chết . Hơn nữa người cô ta tấn công lại là nhị Bối phó chủ . Tấn công phó chủ cũng là phạm vào tử tội – Ruby kính cẩn nói
_ Umh , tôi hiểu – Tiểu Phụng gật đầu
_ Tiểu Phụng , em làm rất tốt . Nhưng trước nay anh chị luôn giữ em tránh xa việc giết chóc , anh nghĩ việc xử trí còn lại cứ giao lại cho bọn anh đi – Long đại ca nói
_ Vâng ạ …… nhưng mà em đã hứa với Vĩnh Cường sẽ để anh ấy tự mình giáo huấn Vĩnh Đạt
_ Việc Vĩnh Đạt phạm sai lầm là việc nhà không phải việc công , anh sẽ không can thiệp – Long đại ca nói
_ Vâng , cảm ơn mọi người
_ Khờ quá , cảm ơn gì chứ , em là em gái của anh chị mà – Diệu Anh mỉm cười nói
_ Đúng đó , nhưng hôm nay anh thấy Tiểu Phụng nhà ta đã trưởng thành rất nhiều rồi đấy – Lâm nhị ca nói
_ Đúng đó , anh chị rất tự hào về em – Tú Tâm cũng vui vẻ
_ Tất cả cũng do anh chị yêu thương dạy dỗ cho em cả - Tiểu Phụng nói
Ở bên ngoài , lúc này Hàn Khiêm đã đuổi kịp Ngọc Lan …. Anh thấy cô đứng khóc cạnh 1 gốc cây trong vườn …..
_ Ngọc Lan ….. Anh đã cho người tìm kiếm Ngọc Linh , sẽ nhanh có kết quả thôi , anh tin là vậy – Anh nhẹ kéo cô xoay lại ôm vào ngực
_ Nếu ban đầu biết trước con bé pahỉ khổ sở như vậy thì em đã không chấp nhận chuyện tình cảm này rồi . Vốn dĩ không ai có thể bỏ qua sai lầm trong quá khứ của con bé . – Ngọc Lan vẫn khóc
_ Không phải vậy đâu , là do Vĩnh Đạt trẻ tuổi , lúc nóng giận lỡ lời thôi .- Hàn Khiêm an ủi
_ Hức ….. mà con bé này cũng thật là . Nếu không sống cùng được thì tại sao lại không quay về với chúng ta kia chứ .Tại sao lại 1 mình bỏ đi , tại sao lại chịu khổ sở như vậy ? Hức … hức … có khi nào Ngọc Linh nghĩ quẫn không anh …… Huhuhu , em lo lắm anh ơi – Cô vẫn nức nở
_ Không có đâu , Ngọc Linh không phải là mẫu người suy nghĩ bồng bột như thế đâu …. Em đừng khóc nữa , chúng ta sẽ tìm ra con bé mà – Hàn Khiêm vẫn kiên nhẫn dỗ dành cô
Trong lúc này , trên phòng Diệu Nghi …… bé Diệu Nghi đang chơi cùng bé Tiểu Na ….. 2 cô bé rất hòa thuận …… Diệu Nghi hào phóng mang nhiều đồ chơi ra cho Tiểu Na chơi ……
_ Tiếp theo mọi người tính thế nào ? – Tú Tâm nhìn Vĩnh Cường
_ Em cũng chưa biết nữa ạ . Nhưng em sẽ cho người đi tìm Ngọc Linh
_ Bên anh chị sẽ hỗ trợ cho các em , thời gian này anh sẽ cắt cử Emerald sang chăm sóc và bảo vệ cho Tiểu Na – Long đại ca nói
_ Như thế liệu có ổn không ạ ? – Tiểu Phụng hỏi
_ Không sao đâu , Emerald cực kì yêu thích trẻ con , con bé thường đến mái ấm Sơn Trà giúp đỡ và vui chơi với đám nhóc – Diệu Anh nói
_ Vĩnh Đạt , anh hi vọng em có thể kiểm điểm lại bản thân . Tập kìm hãm cái tôi của mình lại – Hoàng Lâm nói
_ Vâng ạ - Vĩnh Đạt buồng bã nhẹ gật đầu








Giới Thiệu Chap Sau :
2 giờ sáng bên phía nhà Hàn Khiêm ……. Ngọc Lan bước nhẹ nhẹ từ ngoài vào cửa …… An toàn , không ai phát hiện ….. cô đi 1 mạch lên phòng , hôm nay nghe nói Hàn Khiêm làm ca đêm đến 4 giờ sáng mới về nên cô cũng yên tâm ……. Mở cửa đi vào , cô chợt cảm giác trong phòng có người …..
_ Là ai ? ….. Ngọc Linh …. Là em phải không ? – Cô vừa hỏi vừa đưa tay bật điện
Ánh sáng từ đèn soi rõ căn phòng , người đàn ông mặc vest đen ngồi bắt chân khoanh tay trước ngực đang nhìn thẳng cô không ai khác chính là Hàn Khiêm ……
_ A ….. Anh ….. Anh về từ khi nào ? - Cô lúng túng
_ Hôm nay tam tỉ sợ chuyện Ngọc Linh làm em buồn nên xin đại ca cho phép anh về sớm với em . Còn em ? Em vừa đi đâu mà giờ này mới về ? – Anh vừa nói vừa vươn người đứng lên bước đến chỗ cô
_ Em ….. Em đi tìm Ngọc Linh – cô cúi đầu 2 tay day day nhau
_ Hừm ….. anh đã nói như thế nào ? – Anh chầm chậm đi 1 vòng quanh cô
_ Anh ….. Anh nói là anh không cấm em tìm em gái ….. nhưng không được đi 1 mình và không được đi sau 22 giờ
_ Lí do tại sao anh lại yêu cầu như vậy ?
_ Anh lo em sau 1 thời gian mang thai và sinh nở , chưa quay lại với việc luyện tập , cơ thể không dẻo dai linh hoạt như trước , nếu lỡ gặp kẻ xấu hoặc bang đối đầu thì rất nguy hiểm
_ Nếu vi phạm lời anh nói thì như thế nào ? – Anh đứng lại trước mặt cô , nâng cằm cô lên khiến tầm mắt cô nhìn thẳng anh
_ Anh ….. Anh nói là …… nếu như em làm trái lời anh thì ….. thì em sẽ bị đánh đòn – Cô căng thẳng nói
_ Bao nhiêu roi ? – Anh hơi nheo mắt , ngón tay cái nhẹ xoa lên 1 bên mặt cô
_ 3 ….. 30 roi – Cô nhỏ giọng
Yurin
Yurin
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 384
Points : 31405
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Cảnh đời gian truân - Page 17 Empty Re: Cảnh đời gian truân

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 17 trong tổng số 18 trang Previous  1 ... 10 ... 16, 17, 18  Next

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết