VIỆT NAM SPANKING #HighSpank
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Quay đầu vẫn thấy anh
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime7/11/2024, 12:21 by Nicefun

» Tấm Cám - SP 2024
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime12/8/2024, 18:49 by canning

» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime16/6/2024, 11:50 by Ema

» Góc lải nhải
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime14/3/2024, 16:58 by ....

» Tìm ker nữ
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123

» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate

» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime9/1/2023, 15:08 by Tdh9494

» Tìm pn ở Kiên Giang
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992

» Tìm chị ker ảo
Đoản văn (Đam mỹ) Icon_minitime4/11/2022, 06:36 by Nga0

November 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
252627282930 

Calendar Calendar


Đoản văn (Đam mỹ)

+3
hjhgjmgh
Bạch Nương
Vô__Ưu
7 posters

Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Bạch Nương 2/5/2016, 15:51

Đôi lời: Đây là thể loại boy love (nam X nam) bạn nào không thích, dị ứng có thể click back.
Rating: 17+

Truyện viết tặng bé Khánh Linh :3 hứa lâu quá giờ mới thực hiện được, aizz~ thiệt là tội lỗi :v Bao bei~ ta muốn viết dựa theo tính cách couple bựa cơ mà fail rồi T^T Thụ bựa vốn dĩ không nhược như thế, công bựa vốn dĩ ác hơn nữa TT^TT



~.~.~.~.~.~


Mò mẫm trong không gian tối đen, Tử Luân rốt cuộc cũng tìm được công tắc điện.

Phựt... đèn sáng.

Tử Luân mắt nhắm mắt mở loạng choạng đi về phía sô pha. Thân ảnh đen hiện dần trong đáy mắt cậu. Không thể nào, anh ấy chắc chắn chưa về. Dụi dụi mắt Tử Luân tự nhủ, thầm nghĩ chắc do quá nhớ nên sinh ảo giác. Cho đến khi thân ảnh ấy quay hẳn về phía cậu, Tử Luân nheo mắt nhìn, khuôn mặt cương nghị quen thuộc xuất hiện. Nhắm mắt rồi mở...

Là anh. Thế Danh đã về.

"Đã chịu về?" Giọng nói mang theo vài phần tức giận. Thế Danh tiến sát tới, nâng khuôn mặt Tử Luân, anh nhíu mày.

"Em uống rượu?" Giọng Thế Danh đanh lại, ánh mắt băng lãnh đầy sát khí dọa Tử Luân sợ run.

Tử Luân muốn nói chuyện, nhưng cậu vừa mở miệng cổ họng lại đau rát. Mày Thế Danh càng nhíu chặt hơn. Tử Luân len lén liếc mắt nhìn. Ô~ Thế Danh thế này hẳn là rất tức giận.

"Em uống rượu. Rất nhiều."

Không xong rồi, Tử Luân thầm kêu khổ. Này là Thế Danh khẳng định chứ không phải hỏi cậu.

Nhìn Tử Luân mãi không nói câu nào, lửa giận trong lòng Thế Danh bốc lên, anh siết chặt cằm Tử Luân. Cậu đau nhưng không thể phản kháng, hay nói đúng hơn là không dám. Lúc Thế Danh tức giận tốt nhất là nên im lặng, bằng không hậu quả rất khó lường.

Tử Luân muốn nói, muốn nói a nhưng cơn buồn ngủ ập đến cậu khó lòng kháng cự. Rượu vào càng khiến Tử Luân thêm mệt mỏi, cậu ngã vào lòng Thế Danh, an tường ngủ.



~.~.~.~.~.~.~.~


Đợi đến khi Tử Luân thức dậy đã là 10 giờ sáng của ngày hôm sau.

Tử Luân vừa mở mắt đã thấy thân ảnh của Thế Danh. Mọi chuyện tối qua như một cuốn phim quay chậm hiện lên trong ký ức Tử Luân. Cầu mong cơn giận của Thế Danh qua một đêm sẽ tiêu tán hết a, bằng không... Nghĩ đến Tử Luân liền rùng mình, tay vô thức đưa ra phía sau che cái mông nhỏ.

Nói đến Thế Danh, cả tối hôm qua đến giờ, anh rít không biết bao nhiêu điếu thuốc, cố làm cho bản thân bình tĩnh. Rốt cuộc Thế Danh có thể bình tĩnh tinh thần nhưng lửa giận vẫn không nguôi đi. "Được rồi Luân nhi, đợi em tỉnh dậy anh sẽ hảo hảo dạy dỗ em."

"Đi rửa mặt.” Thế Danh choàng tay qua đùi Tử Luân, nhẹ nhàng bế cậu vào phòng tắm.

Để Tử Luân đứng ngốc trong phòng một mình, Thế Danh xuống tầng dưới pha cho cậu ly sữa nóng.

“Uống đi.” Thế Danh đặt ly sữa còn nóng, phảng phất mùi thơm lên cạnh giường.

Tử Luân ngốc ngốc còn mãi suy nghĩ xem Thế Danh có hay không còn giận cậu.

Nhìn Tử Luân cứ ngốc người ra Thế Danh bóp miệng cậu cho sữa vào.

“Anh, nóng quá.”

Cái nóng ở đầu lưỡi khiến Tử Luân giật mình. Thế Danh như thế là vẫn còn đang giận đi.
Cậu sợ hãi lùi vào góc giường.

Thế Danh giọng bình ổn, lãnh đạm lên tiếng “Anh có làm gì em không, sao lại trưng cái bộ mặt sợ hãi?”

“Có a. Lát nữa cái mông nhỏ của cậu sẽ bị anh đánh cho sưng đỏ lên.” Tử Luân bĩu môi, ủy khuất nghĩ.

Tử Luân lộ vẻ sợ sệt, Thế Danh vẫn là không khỏi đau lòng. Thế Danh thừa nhận anh có nghiêm khắc với Tử Luân nhưng không đến mức gây lỗi xong thấy anh liền sợ hãi chui vào một góc như thế.

Thật ra Thế Danh không biết lúc này Tử Luân sợ anh vì một lí do rất “máu chó”.

Thế Danh kéo Tử Luân ra khỏi giường, không nhanh không chậm thản nhiên nói “Em cứ ăn uống cho thoải mái, trong 20 phút anh sẽ không đụng đến bất kì thớ thịt nào trên mông em.”

Ô~ lời nói này không phải thông báo cho Tử Luân biết sau 20 phút nữa mông cậu sẽ chịu giáo huấn thì còn là gì.

Hừ, có ăn hay không trước sau gì mông cậu cũng chịu tội, vậy thì ngu gì mà không ăn. Hừ, lão tử ăn, ăn cho sạt nghiệp nhà anh.



~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~


“Em có 5 phút để nói rõ sự việc.” Thế Danh ôn nhu nói với cậu, nhưng câu nói này lọt vào tai Tử Luân chẳng khác nào là lời đe dọa.

“Em… thực ra là…” Ô~ cậu biết phải nói gì đây.

“Em cái gì? Không phải bình thường em nói nhiều lắm sao?”

“Thực ra…”

Tử Luân sợ điều cậu muốn nói sẽ trở thành sự thật. Nếu kết quả đúng như Tử Luân nghĩ vậy chẳng phải cậu mất anh sao? Nghĩ nghĩ, cậu đan hai tay vào nhau, cúi gằm mặt xuống đất.

5 phút trôi qua, không khí trong phòng càng thêm ngột ngạt.

“Khó nói đến vậy? Em không tin tưởng anh?”

Tử Luân lại im lặng không nói. Sự im lặng này của cậu đã thành công chọc lửa giận Thế Danh cố gắng kiềm nén bùng lên.

“Em rốt cuộc là sao? Anh không đủ tin tưởng? Bao lâu rồi em vẫn thế.”

Thế Danh cao giọng nạt, anh không đủ kiên nhẫn để nghe Tử Luân ấp a ấp úng mãi không nói trọn vẹn được một câu. Anh kiềm chế đến giờ phút này đã là một kỳ tích.

“TỬ LUÂN” Cậu giật mình lùi về phía sau. “Em thực sự muốn chọc giận anh? Luân, nhìn vào anh, nói.”

Cậu giương đôi mắt sợ sệt nhìn anh, vì cái gì lại bắt cậu nói, cậu không muốn nói, không muốn, không muốn. Nhưng cậu không nói anh sẽ tức giận.

“Hôm qua em và Thiên Ảnh đi bar, có uống tí rượu.”

“Tí rượu? Tại sao?”

“Là do anh, do anh bỏ rơi em.” Nói đến đây khóe mắt Tử Luân đã ngập nước “Em khó chịu, uống uống tí rượu có gì sai sao? Tất cả đều tại anh.”

Vì cái lí do này mà tự đi hành hạ dạ dày mình? Tử Luân, em chết chắc rồi.

“Vì cái gì bảo anh không yêu em?”

CMN, em không nghĩ ra được lí do chính đáng thì đừng bảo sao tôi ác.

“Không phải vậy sao, anh rõ ràng là bỏ mặc em, anh đi lâu như thế mà không hỏi thăm em một lời. Thiên Ảnh nói anh có người khác.”

Nói ra rồi a~, anh ấy có chia tay mình không?

“Thiên Ảnh? Sao lại có Thiên Ảnh ở đây? Cậu ta nói cái gì, em nói rõ ràng cho tôi.”

“Cậu ấy nói anh lâu như vậy vẫn không gọi cho em, anh chán em, anh nuôi tình nhân bên ngoài mới không về nhà. Bộ dáng em như vậy sao anh có thể thích lâu dài được, anh không yêu em, rồi cũng sẽ bỏ rơi em.”

CMN, nháo tới nháo lui cũng chỉ vì cái lí do nhảm nhí này. Thiên Ảnh ông đây sẽ khiến ngươi một tháng không thể xuống giường.

Thế Danh cười lạnh. Tử Luân ý thức được nguy hiểm, vội lùi ra sau nhưng cậu vừa dịch xuống một bước Thế Danh đã nhanh tay kéo cậu ngã sấp lên đùi anh. Tử Luân ngớ người, đến khi Thế Danh luồn tay cởi bỏ hai lớp quần cậu mới giật mình phản kháng.

Thế Danh lạnh giọng “Nằm im, em còn nháo thì tự gánh hậu quả.”

Ba

“Ô~ đừng đánh em.”

“Im, không nháo.” Thế Danh ra lệnh.

Ba ba ba ba ba

“Tôi nói cho em biết, nếu còn thương cái mông của mình hãy bỏ ngay suy nghĩ đó.”

Tử Luân đau đến nhe răng, cậu gồng mình co chặt cơ mông nhằm giảm đau đớn. Thực ra đánh bằng tay cũng không đau lắm nhưng bàn tay anh vừa to vừa dài, lại nhằm một vị trí mà đánh, đau đớn hẳn là không tránh khỏi.

Ba ba ba ba ba – Năm bàn tay này vẫn rơi vào vị trí cũ, anh chính là muốn cậu chân chính cảm nhận cái đau.

Thế Danh thương tiếc bảo bối nên không dùng hết lực.

“Thả lỏng, sẽ không đau.” Chọc chọc mông Thế Danh nói.

Hừ có quỷ mới tin.

Ngay khi Tử Luân vừa thả lỏng người, mười bàn tay mang theo sự giận dữ hạ xuống mông cậu, chính thức biến cái mông vốn dĩ trắng trắng sang hồng.

Tử Luân vặn vẹo người hòng thoát khỏi đau đớn. Thế Danh nhanh chóng giữ chặt thắt lưng cậu, tay anh để trên mông cậu nhẹ nhàng xoa.

“Luân, em có thể tin tưởng tôi được không? Năm năm vẫn chưa đủ chứng minh tình cảm tôi dành cho em?”

“Em biết, nhưng em sợ sẽ làm anh chán. Lúc trước không phải anh nói thích mỹ nữ ngực to đẹp đến kiều mị sao? Anh lại còn nói không thích những người nói nhiều. Em không phải mỹ nữ ngực to, càng không phải người có thể im lặng trong 30 giây. Em vẫn không hiểu mình có cái gì có thể câu dẫn anh.”

“Mỹ nữ ngực to? Anh quả thật không thích người nói nhiều nhưng em vẫn tính là ngoại lệ đi. Em không có gì để câu dẫn anh? Hửm? Vậy cặp mông cong cong, vòng eo tinh tế,còn có khẩu huyệt tao hóa hồng hồng thì tính thế nào?”

“Anh… lưu manh.” Tử Luân vùng dậy đỏ mặt đấm vào ngực anh.

Rõ ràng một khắc trước còn buồn bực vì Thế Danh bỏ mặc mình, sao nghe anh càng nói cậu càng xấu hổ như thế. Tử Luân cũng chẳng thể giải thích cho tâm trạng biến đổi đên bất ngờ này.

Thế Danh bóp mông nộn thịt của cậu, híp mắt lại nguy hiểm nói “Chúng ta vẫn còn chuyện chưa làm xong.”

Tử Luân sợ hãi nhảy vọt ra khỏi lòng Thế Danh. Cậu chưa kịp nhảy đã bị Thế Danh dùng bàn tay thép nguội siết chặt vòng eo.

Oa~ bị bắt lại rồi sao, cậu vùng vẫy, phải chạy a.

“Đừng cọ tôi cứng lên. Ngoan ngoãn ngồi im chúng ta nói chuyện. Còn không…”

“Ân ân, em ngồi.” Sỉ diện gì chứ, kệ cmn, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

“Chúng ta hẳn là nên nghiêm túc nói về việc em uống rượu.”

Ngữ điệu Thế Danh hết sức bình thản nhưng vẫn khiến người đối diện tim đập liên hồi.

“Cái này không cần nói nha, hôm qua em như thế đều do anh gián tiếp gây ra.”

CMN, tôi bận đến sứt đầu mẻ trán, về nhà thấy bộ dáng lôi thôi của em, em còn bảo do tôi gây ra. Hừ.

Sở dĩ một tuần nay Thế Danh không gọi điện cho cậu vì anh phải xuống tận nhà cậu ở dưới quê chịu không ít khổ sở chỉ để bố mẹ cậu đồng ý cho hai đứa cưới nhau. Về đến nhà anh chỉ muốn ôm bảo bối vào lòng tâm tình, thế mà…

“Tôi biết em có hàng trăm lí do để giảo biện nhưng em làm ai phải chịu phạt. Em có hai lựa chọn, tự động nằm xuống giường kê cao gối lên hoặc là tôi giúp em làm điều đó.”

Lựa chọn gì chứ, cách nào cũng là nằm xuống phơi mông cho người ta đánh.

Nghĩ nghĩ, cuối cùng Tử Luân rề rề nằm xuống giường, hai tay che cái mông hồng hồng. Tử Luân quá hiểu Thế Danh, không thể nào lấy cứng đối với anh ấy.

Thế Danh mở tủ lấy chiếc thắt lưng đen nhánh đến cạnh Tử Luân.

Tử Luân quay đầu lại, nhận ra chiếc thắt lưng này là cậu tặng anh vào sinh nhật 3 tuần trước. Lúc ấy vốn nghĩ thắt lưng bằng da thuộc này Thế Danh mang vào sẽ rất hợp, không ngờ hôm nay anh dùng nó để đánh mông cậu.

“Bỏ tay ra.” Thế Danh nhìn bộ dáng buồn cười của cậu ra lệnh.

Tử Luân vẫn che mông nhỏ, hai tay càng siết chặt.

“Chat” Thắt lưng không chút lưu tình vụt xuống tay cậu, một vệt hồng hồng hiện ra.

Tử Luân rụt tay về, xoa xoa vệt đỏ.

“Quy củ.” Nói rồi Thế Danh nhịp nhịp thắt lưng trên mông Tử Luân dọa cho người nào đó tim đập liên hồi.

Tử Luân hạ thấp eo xuống, cố hếch cái mông hồng hồng lên, hai chân tách ra cách ra nhau. Bày xong tư thế mặt Tử Luân đỏ lên một mảng, đến cả lỗ tai cũng phiếm hồng. Vì cái gì tư thế này lại khiến người ta xấu hổ đến vậy.

“CHAT”

Thế Danh nâng cao thắt lưng đánh xuống ngay đỉnh mông cậu. Tử Luân giật người, cố bày ra vẻ đáng thương hướng về phía Thế Danh cầu tình, bắt gặp ánh mắt không chút lưu tình của Thế Danh cậu liền quay về cắn gối.

“CHAT CHAT CHAT” Cách ba giây Thế Danh lại hạ roi đánh xuống, anh muốn Tử Luân khắc sâu cái đau này.

“CHAT”

Một roi xé gió bất ngờ đánh vào nơi tiếp giáp giữa mông và đùi, nơi mà Tử Luân dùng nó để ngồi trong vài ngày tới. Cậu vặn vẹo người “A” một tiếng.

Thế Danh nhìn bảo bối đau tâm cũng chẳng phiền tiếp tục hạ roi. Anh biết Tử Luân có thể chịu được.

“CHAT CHAT CHAT CHAT”

Bốn roi này trải đều từ đỉnh mông xuống đùi, lực roi khá mạnh biến mông Tử Luân sưng đỏ.

Roi cuối cùng Thế Danh dùng bảy phần lực nhằm phía đùi non mà đánh “CHATTT”

Tử Luân run rẩy cả người, nhịp thở trở nên hỗn loạn, nước mắt tràn ra đẫm ướt cả khuôn mặt thanh tú.

Thế Danh cất thắt lưng, đi về phía Tử Luân đợi cậu hết run rẩy. Ngữ khí lạnh lùng “Nhớ kĩ cái đau này. Lần sau làm bất cứ chuyện gì ngu xuẩn hãy nhớ đến nó.”

Tử Luân hai mắt hồng hồng gật đầu vâng lời, tay vòng ra sau xoa xoa mông nhỏ đáng thương.

“Lại đây.”

Tử Luân vừa bò tới Thế Danh đã kéo cậu ngã sấp xuống đùi, tư thế này rất vừa tầm đánh.

Tử Luân thầm kêu cha gọi mẹ, sợ rằng Thế Danh tiếp tục đánh, hai tay vô thức siết chặt ống quần Thế Danh.

“Không cần phải sợ. Anh không đánh em nữa.” Vỗ nhẹ lên lưng cậu Thế Danh ôn hòa nói.

Cái vỗ này làm Tử Luân nhớ đến kí ức trước kia. Thời cấp 3, khi cậu và Thế Danh ngồi chung một bàn, mỗi khi sợ hãi điều gì Thế Danh đều vỗ vỗ lưng cậu trấn an.

Bàn tay Thế Danh không biết từ bao giờ duy chuyển xuống dưới, xoa xoa mông Tử Luân. Cậu nhắm mắt tận hưởng đãi ngộ hiếm có này.

Tử Luân thừa nhận con người lãnh khốc này chỉ khi đối với mình mới lộ ra vẻ ôn nhu. Sự ôn nhu này của Thế Danh tất cả đều dành cho Tử Luân cậu. Năm năm trôi qua, anh có thể hung dữ đánh phạt khi cậu làm sai nhưng rồi vẫn ôn nhu đối đãi với cậu. Thời gian có thể làm thay đổi mọi thứ, chỉ duy tình cảm, sự chân thành của con người ấy vẫn vẹn nguyên như lúc đầu.

Đặt Tử Luân ngồi trên đùi mình, Thế Danh cúi đầu hôn sâu lên môi cậu. Xa cách lâu ngày khiến cho nụ hôn của họ mãnh liệt hơn bao giờ hết. Môi dính môi, lưỡi quấn lưỡi, nụ hôn triền miên của hai con người cùng chung một nhịp đập yêu thương.

Họ vẫn còn chuyện chưa làm.


Tắt đèn…

Bạch Nương
Bạch Nương
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 32
Points : 32845
Thanks : 3
Join date : 29/11/2015
Đến từ : Quy Nhơn

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Vô__Ưu 3/5/2016, 15:48

Oa, em không nghĩ tới cái này là tặng em đâu =)))
Fail cũng không sao, dù sao thì cái oneshot này cũng rất ngọt, dễ thương nữa mà =)))
Đợi bao lâu cuối cùng cũng có cái đọc rồi a~~~
Cảm ơn chị rất nhiều <3

Vô__Ưu

Tổng số bài gửi : 6
Points : 31246
Thanks : 0
Join date : 03/05/2016

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Bạch Nương 5/5/2016, 17:47

Hứa cũng nhiều mà đến bây giờ mới làm được a :3 Viết tặng em nên em thích là được :3
Bạch Nương
Bạch Nương
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 32
Points : 32845
Thanks : 3
Join date : 29/11/2015
Đến từ : Quy Nhơn

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Vô__Ưu 6/5/2016, 16:09

Lót dép ngồi chờ đọc truyện khác của chị :v

Vô__Ưu

Tổng số bài gửi : 6
Points : 31246
Thanks : 0
Join date : 03/05/2016

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by hjhgjmgh 8/5/2016, 11:42

Ư tỷ tỷ viết đam hay wá cơ , lót cmn dép hóng truyện tỷ

hjhgjmgh
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 49
Points : 32826
Thanks : 1
Join date : 02/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by minhtriet123 13/5/2016, 22:02

Hay quá
Em xin hóng chuyện ạ

minhtriet123
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 10
Points : 31150
Thanks : 0
Join date : 13/05/2016

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by phương nhi 6/6/2016, 21:25

Cho em một vé ngồi hóng ké nữa ah~

phương nhi
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 19
Points : 30921
Thanks : 0
Join date : 06/06/2016

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by phương nhi 6/6/2016, 21:27

Truyện nàng viết hay lắm, ủng hộ nàng, susu~

phương nhi
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 19
Points : 30921
Thanks : 0
Join date : 06/06/2016

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Nhược Hàn 16/6/2016, 23:00

Em lội vào rồi đây. Vốn dĩ em không có thích đầm nhưng mà cái này dễ thương thiệt a~
Nhược Hàn
Nhược Hàn
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 626
Points : 31556
Thanks : 8
Join date : 15/06/2016

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Nhược Hàn 16/6/2016, 23:01

Ý em là đam a~ Nhảy chữ rồi~
Nhược Hàn
Nhược Hàn
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 626
Points : 31556
Thanks : 8
Join date : 15/06/2016

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Bạch Nương 18/6/2016, 14:27

Xie xie :3 chị viết truyện này trong lúc cảm hứng tràn trề Smile)) nhìn couple bựa là nổi hứng viết luôn
Bạch Nương
Bạch Nương
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 32
Points : 32845
Thanks : 3
Join date : 29/11/2015
Đến từ : Quy Nhơn

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Mai0 5/8/2019, 16:22

up tiếppp
Mai0
Mai0

Tổng số bài gửi : 4
Points : 19434
Thanks : 0
Join date : 28/07/2019

Về Đầu Trang Go down

Đoản văn (Đam mỹ) Empty Re: Đoản văn (Đam mỹ)

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết