VIỆT NAM SPANKING #HighSpank
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Quay đầu vẫn thấy anh
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime7/11/2024, 12:21 by Nicefun

» Tấm Cám - SP 2024
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime12/8/2024, 18:49 by canning

» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime16/6/2024, 11:50 by Ema

» Góc lải nhải
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime14/3/2024, 16:58 by ....

» Tìm ker nữ
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123

» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate

» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime9/1/2023, 15:08 by Tdh9494

» Tìm pn ở Kiên Giang
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992

» Tìm chị ker ảo
[Fanfic EXO] KaiLaySoo Icon_minitime4/11/2022, 06:36 by Nga0

November 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
252627282930 

Calendar Calendar


[Fanfic EXO] KaiLaySoo

Go down

[Fanfic EXO] KaiLaySoo Empty [Fanfic EXO] KaiLaySoo

Bài gửi by Nghệ Tâm 4/11/2016, 23:57

Thành viên mới, mong mọi người nhẹ tay, có gì nhỏ nhẹ hoặc ném đã thôi đừng chọi, tội em nó. Vì đây là fanfic nên nhân vật trong fic đương nhiên không thuộc về Tâm, nhưng số phận bọn họ thảm hay bại là thuộc vào tâm trạng của mình.
Cre: cốt truyện được mượn từ phim Tiểu Biệt Ly.
Mọi người đọc truyện vui vẻ.

Trong một căn nhà ở Seoul hoa lệ náo nhiệt có một gia đình nhỏ. Vì ba mẹ của hai tiểu bảo mất sớm nên chàng trai một nửa năm mươi Kim Kai phải chèo chống gia đình nuôi hai em mình ăn học. Ba con người, ba tính cách cho nên Cải đại ca nhà ta quản được hai đứa em thành tài cũng là cả một vấn đề.
Anh hai Kim Kai vì phải lập nghiệp từ sớm nên đã tôi luyện bản thân mình thành một người lạnh lùng khó gần. Nhưng chỉ người thân của anh mới biết tính anh vốn là ngoài lạnh trong nóng, đối với người nhà thì thương yêu hết mực. Anh ba Kim Lay là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ. Tính anh hiền lành dễ gần lại đẹp trai nhưng lại có bộ não cá vàng. Chuyện vừa làm cách đây ba phút, quay đi quay lại một hồi thì quên mất tiêu. Lay cái gì cũng tốt, chỉ có điều anh lại nằm trong hội nhưng người cuồng em trai. Mỗi lần út cưng nhà mình có chuyện, anh luôn là người đứng ra bao che khiến cho mông mình chịu khổ không ít lần rồi. Nhưng em út KyungSoo nhà mình cũng không phải nghịch ngợm gì, chỉ là cuồng ca hát một cách thoái hóa thôi.
Tương tự như lần này, vì để chuẩn bị cho cuộc thi idol cuối năm của trường, KyungSoo mải mê luyện hát nên quên bén luôn kì thi cuối kì đã gần kề. Nói một cách chính xác thì Soo chỉ mới nhớ ra mình có kiểm tra học kì vào đêm trước ngày thi. Cũng vì thế mà có tính huống này xảy ra:
“Hyung a~ em có chuyện muốn nói” tranh thủ lúc Kai không có ở nhà, KyungSoo chạy vào bếp chọt chọt eo Lay mà làm nũng.
“SooSoo, em lại gây họa gì nữa đây” Lay cũng hết cách với em mình. Mặc dù cậu biết mỗi lần nhóc con dùng giọng điệu này năn nỉ mình là chuyện không hay sắp xáy ra. Nhưng lần nào cũng như lần nấy, Lay luôn bị tiểu bảo làm mềm lòng.
“Em … em … thi … điểm … kém …” KyungSoo đứng ấp a ấp úng một hồi cũng mấp máy được một câu không mấy hoàn chỉnh.
“Không sao mà. Đó giờ Kai hyung đâu có yêu cầu em phải nằm trong top 5 hay top mười gì đâu” Lay cười hiền xoa xoa đầu nhóc con. Anh tưởng chuyện gì lớn chứ điểm số đối với Kai và Lay không phải là vấn đề.
“Em … em … kiểm … tra … không … đạt …” lại một lần nữa mà KyungSoo khó khăn nói hết một câu.
“Aiyowei tiểu tổ tông, em nói chơi hay nói giỡn vậy?? Kai hyung mà biết là em chết chắc đó.” Mặc dù Kai không mấy hà khắc với hai tiểu bảo nhưng không đồng nghĩa với anh dung túng cho hai đứa làm càn. “Em giấu Kai hyung là được rồi, đâu cần nói với hyung làm gì?”
“Thứ sáu này họp phụ huynh” KyungSoo đắm đuối nhìn Lay không rời.
“Hyung a~ giấu giúp em nha! Nha nha nha!” KyungSoo lại dùng ánh mắt cún con mà nhìn Lay một cách tha thiết.
Tiếng mở cửa làm Soo giật mình mà cắt ngang cuộc đối thoại của hai anh em: “Layie Sooie hyung về rồi.” Nghe thấy tiếng của Kai làm Kyung Soo tim đập chân run mà đổ một tầng mồ hôi lạnh. Chứng bệnh cuồng em của Lay lại tái phát làm anh bất giác thở dài mà nhỏ giọng nói: “Được rồi, hyung giấu cho.” Lời nói của Lay như là sợi giây kéo KyungSoo trở về từ địa ngục. Cậu quay qua nhìn Lay với ánh mắt đầy sự cảm kích.
“Nè, hai đứa làm gì đứng ở đó vậy? Qua đây ăn đi hyung đói rồi.” Kai thấy Lay với KyungSoo đứng yên như tượng ở góc bếp thì lên tiếng gọi hai đứa vào bàn.
“Nae hyung”
Buổi tối của cả nhà diễn ra một cách vui vẻ. KyungSoo thấy sắc mặt anh hai mình vui vẻ nên tương kế tựu kế: “Kai hyung, thứ sáu này họp phụ huynh” cậu biết chắc cuối tuần anh đi công tác nên thông báo chỉ mang tính chất tượng trưng.
“Cuối tuần hyung đi công tác rồi, Lay đi họp dùm hyung nha” Kai không mảy may nghi ngờ mà bàn giao trách nhiệm lại cho Lay. Dù sao thì đó giờ hai đứa em của anh vốn ngoan, không mấy nổi loạn. Thế là kế hoạch thành công khiến KyungSoo cười híp cả mắt.
Nhưng đời không như là mơ. Baekhyun là bạn thân cùng trường cùng lớp với KyungSoo. Trùng hợp là Chanyeol, anh hai của Baekhyun đi học phụ huynh cho cậu. Càng trùng hợp Chanyeol là bạn thân của Kai hơn hai thập kỉ qua. Trừng hợp hơn nữa mà Chanyeol hay tin cả hai nhóc Baekhyun và KyungSoo vì luyện hát mà quên học bài nên kiểm tra không đạt. Cũng vì thế mà Kai mới nghe phong phanh được chuyện của KyungSoo. Vì để kiểm chứng, Kai ‘tra khảo’ Lay một hồi thì cậu cũng khai ra nhưng anh muốn chính tai mình nghe tiểu bảo nói ra. Anh không muốn KyungSoo lừa dối mình. Có lần một thì ắt sẽ có lần hai nên Kai quyết định gặp nhóc nói rõ mọi chuyện.
Cốc … Cốc … Cốc …
“Sooie, hyung vào được không?” Kai đứng trước cửa phòng KyungSoo gõ nhẹ
“Nae, hyung vào đi” cảm giác bất an bỗng ập đến
Soo vẫn ngồi chú tâm vào làm bài tập, làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Kai ngồi lên giường rồi xoay ghế bàn học cậu lại, ép KyungSoo đối mặt với mình: “Em có chuyện cần nói với hyung không?”
Cậu cúi gằm mặt không dám nhìn anh. Kai thấy vậy đành nói tiếp: “Em chắc là không không?”
“Lay hyung … Lay hyung nói … nói … với hyung … rồi … sao?” Đối diện với bộ mặt nghiêm nghị của Kai, KyungSoo khó khăn nói hết câu. Người ngoài nhìn vào còn lầm tưởng cậu bị tra tấn.
“Lay nói là chuyện của hyung ấy còn hyung muốn nghe là từ chính miệng em” Kai vừa nói vừa kéo cậu dậy đứng trướng mặt mình. Anh muốn cậu tự mình đối mặt với lỗi mà mình đã mắc phải.
“Hyung … hức … hức … em sai rồi … hức … hức …” cậu không nhịn được mà thút thít.
“Nói, lỗi thứ nhất”
“Em … hức … kiểm tra … hức … không tốt”
“Thứ hai”
“Em … hức … không nên … hức … giấu anh”
“Thứ ba”
“Em không nên … hức … không nên … hức … lôi kéo Lay hyung … hức …”
“Thứ tư”
“Hết … rồi … oaoaoa”
Màn ‘tra khảo’ của anh kết thúc với tiếng khóc của KyungSoo. Mặc dù anh mềm lòng nhưng tha bổng cho cậu như vậy chẳng khác nào nuông chiều KyungSoo khiến cậu sai càng thêm sai. Nghĩ vây, Kai lấy cây thước gỗ trong học bàn của cậu rồi vỗ vỗ đùi mình. KyungSoo hoảng sợ mà khóc to hơn, lắc đầu nguầy nguậy. Kai thấy vậy liền giản giải cho tiểu bảo hiểu: “Nam tử hán đại trượng phu dám làm dám nhận. Kim KyungSoo, đừng làm anh thất vọng.”
KyungSoo sợ cây thước trong tay anh. Cậu lại càng sợ làm anh thất vọng. Đấu tranh nội tậm một hồi thì KyungSoo khổ sở nhấc từng bước đến nằm lên đùi anh. Kai tiện tay kéo quần KyungSoo xuống khiến mông trắng nõn của cậu tiếp xúc với không khí.
Ba … Ba … Ba …
Ba thước đánh xuống khiến KyungSoo không kịp phòng bị mà khóc thét lên. Kai lại đánh xuống ba thước nữa. Ba thước lại ba thước.
Ba … Ba … Ba …
Ba … Ba … Ba …
Ba … Ba … Ba …
“Hyung … hức … đau …” KyungSoo ngọ nguậy trên đùi Kai mà nháo
Ba
“Nằm yên, không được nháo” Kai thấy vậy liền đánh một thước mạnh lên mông lưu lại một lằn đỏ đỏ hồng hồng.
Ba … Ba … Ba … Ba … Ba …
Ba … Ba … Ba … Ba … Ba …
Mười thước cuối cùng Kai đánh nhanh nhưng dùng gần hết mười phần lực khiến mông KyungSoo đỏ thẩm lên, có chỗ còn bầm lại. Cậu thấy anh không đánh nữa lại bắt đầu nháo mà khóc thét lên
“AAA … hu hu hu … hyung không thương Sooie … hức … Kai hyung không thương Sooie … hức Kai hết cách mà vỗ về nhóc con trong lòng. Hai năm nữa là lên đại học rồi mà không khác gì đứa trẻ lên ba khiến anh không thôi lo lắng.
“Sooie, với em, hyung đáng sợ lắm sao?” Kai vừa xoa xoa bờ mông đỏ ửng của cậu vừa hỏi.
“Hức … hức …” cậu không trả lời anh, chỉ nằm đó mà nấc lên
“Tội thứ nhất, hyung không trách. Em cũng là người, không phải là máy móc. Là người thì ai cũng sẽ phạm sai lầm nhưng phải biết đứng lên từ những sai lầm đó chứ không phải trốn tránh. Ba mẹ mất sớm, người thân của hyung cũng chỉ còn em với Layie thôi. Hyung hy vọng lúc em gặp vấn đề thì nói với hyung, hyung giúp em. Không hy vọng em trốn tránh cả đời” Kai thấy cậu yên lặng thì giảng giải. Anh không đánh cậu nữa vì anh muốn cậu hiểu sai lầm của mình, chứ không phải muốn đnáh hỏng cậu.
“Hyung … hức … em … hức … em sai … hức … rồi … hức … hức …”
“Em … hức … xin lỗi … hức … hức … đừng … hức … giận em … hức ... hức …”
Kai xoa xoa lưng KyungSoo làm dịu cơn nấc của cậu, nói: “Ngoan, hyung không giận nữa. Đừng khóc, đau họng bây giờ.” Đặt KyungSoo xuống giường, hôn nhẹ lên trán cậu “Đau họng là hát không hay đâu.”
KyungSoo ngước mắt lên nhìn anh, mơ hồ hỏi: “Hyung … không cấm em ca hát sao?”
“Ca hát là đam mê của em, hyung không muốn ép đặt em theo khuôn khổ của hyung. Ngủ đi. Hyung ở đây.”
Đúng vậy, hyung ở đây.
Hyung mãi mãi ở đây làm chỗ dựa cho hai em.
Ngủ ngoan, tiểu bảo bối.
Wordpress của mình: [You must be registered and logged in to see this link.]
Hoan nghênh mọi người đến tham quan

Nghệ Tâm

Tổng số bài gửi : 1
Points : 29473
Thanks : 0
Join date : 29/10/2016

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết