VIỆT NAM SPANKING #HighSpank
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Góc lải nhải
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime14/3/2024, 16:58 by ....

» Tìm ker nữ
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123

» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate

» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime9/1/2023, 15:08 by Tdh9494

» Tìm pn ở Kiên Giang
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992

» Tìm chị ker ảo
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime4/11/2022, 06:36 by Nga0

» Cần spank ở bình dương
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime13/6/2022, 14:04 by Hieuyoni

» Tìm ker ảo
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime28/3/2022, 17:31 by xyzcv5

» Tìm ker nữ ở HN
Khi Nào Cây Đổ ? Icon_minitime23/3/2022, 11:29 by bitter.chocolate

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar


Khi Nào Cây Đổ ?

+6
Pipi
Thienmap
kakikoe
tieuyeutinh
channn
Lâm Thiên Di
10 posters

Trang 1 trong tổng số 2 trang 1, 2  Next

Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Khách viếng thăm 6/12/2015, 14:02

Khi Nào Cây Đổ ?
Chap 1
Bệnh Viện Bendi .
Trước đại sảnh,xuất hiện một cảnh tượng hết sức kỳ lạ,một cô gái trẻ sở hữu gương mặt khả ái, trên người là bộ đồng phục trường Kw đang dùng hết sức bình sinh mà hét to với y tá :
-Y tá,tôi chính là bị bệnh mà,cho tôi gặp bác sĩ Diệp đi.
Y tá cười khổ :
-Cô Điệp à,tôi nói lại lần nữa,cô hoàn toàn khỏe mạnh,không có bị bệnh gì cả,có cả giấy xét nghiệm này.
-Cô y tá à,làm vậy là không được,tôi biết rõ bệnh tình của mình,cô không cần làm cách đó để giấu đâu nha-Điệp Ngọc mím môi cúi đầu,nước mắt rưng rưng,dáng vẻ cực kỳ ủy khuất.Những người đang xếp hàng lấy số kẻ bàn người tán,chỉ chỉ trỏ trỏ, làm y tá dở khóc dở cười :
-Điệp tiểu thư,tôi không biết là cô quá rảnh hay không nhưng mà tôi bận lắm đấy,không có thời gian đùa với cô. Ngày nào cô cũng đến đây là khăng khăng mình bị bệnh như vậy vì chỉ muốn gặp bác sĩ Diệp thôi sao ? Tôi nói này bác sĩ Diệp cũng rất bận, cô muốn theo đuổi thì cứ trực tiếp tìm viện trưởng Diệp,đừng tìm tôi mà gào la nữa.
-Tôi…tôi biết là nhà tôi nghèo khó,không có tiền chữ trị nhưng các người đừng làm như vậy ,tôi…tôi….-Tất cả mọi người có mặt trong đại sảnh đều đổ mồ hôi lạnh…Trời ơi…đạo lý gì đây…cô gái kia đang mặc trên người là bộ đồng phục trường Kw giành cho cậu ấm cô chiêu đó…nghèo…nghèo chỗ nào cơ ? Như vậy chẳng khác gì đeo đầy vàng trên người mà đi đường đưa bảng xin ăn >< ????
-Được rồi được rồi,tôi thua cô,bác sĩ Diệp đang ở bên trong,cô mau mau vào đi.-Y tá lúc này thật sự muốn mau mau hết ca trực,ôi! Thật xui xẻo.T~T .
Điệp Ngọc chỉ cần nghe đến đó,nhanh chóng chạy vào trong,hướng bóng người mặc áo blouse đang nghiêm túc làm việc mà ôm chầm lấy :
-Ôi ôi, bác sĩ Diệp à,tại sao anh lại quyến rũ mê người cơ chứ,em sắp phát điên vì anh này..
Diệp Lâm nhìn rõ người đang ôm dính mình như sam, buồn bực đẩy cô ra ,lạnh giọng :
-Điệp tiểu thư,cho hỏi cô nói mình bị bệnh,vậy đó là bệnh gì ?
Điệp Ngọc đảo mắt một vòng,cười cười :
-Aiii,em bị mắc bệnh nan y thời kỳ cuối rồi.Anh biết không? Bệnh này rất là lạ ? Sáng trưa chiều tối em đều nhớ anh,nhớ đến con tim tan vỡ,nhớ đến sôi trào ruột gan,khi học em đều liên tưởng thầy giaó của em là anh mới chăm chỉ học thôi đấy. Nha ! Mà bệnh này chỉ có một cách chữa là mỗi ngày nhìn anh ôm anh thôi a ! Lương y như từ mẫu,bác sĩ Diệp có thể vui lòng giúp em chữa bệnh này không ạ ?
Diệp Lâm day day trán,thật là phiền phức !
-Điệp Tiểu thư,bệnh của cô là phải đến hoa thần kinh điều trị,phiền cô đi thẳng rẽ trái,khám rồi mau ra ngoài nhận thuốc,sau này đừng đến tìm tôi nữa.
Một câu lệnh đuổi khách thẳng thừng, Điệp Ngọc biết anh đang tức giận nên ra kế hoãn binh,chu mỏ lè lưỡi :
-Anh à aaaaaa ,ngày mai em lại đến khám bệnh nhé !
Nói xong,cô vẫy vẫy tay với tất cả mọi người trong bệnh viện,rồi tươi cười chạy ra ngoài.
---o---
*Rón…rén..**Rón…Rén…*
-Á aaaaaaaaaa- Một bàn tay vịn vào vai khiến Điệp Ngọc la lớn thất thanh,khi xác định rõ đối phương thì ôm ngực thở phào :
-Anh trai yêu dấu à,như vậy có tính là hành thích em gái hay không hả ?
-Điệp Ngọc, em càng ngày càng to gan.-Điệp Gia Huy với tay bật đèn,trừng mắt với em gái .
-Ahaha anh Huy à,đừng làm vẻ mặt thối đen như vậy chứ,em biết anh nhớ em nên về rồi đây.-Vừa dứt lời, lỗ tai bị anh nắm kéo đi,ĐIệp Ngọc đâu đớn xuýt xoa :
-Á…Đau em…em tự đi được..anh hai à..không cần kéo mạnh như thế đâu…ui..uida…
Điệp Gia Huy thành kéo cô đẩy ào phòng,khóa trái cửa,mở hộc bàn lấy một cây thước gỗ bản nhỏ,đập đập xuống giường.
-Em muốn tự bước qua hay cần anh giúp ?
-Anh à,bình tĩnh nha,em gái ngoan ngoãn lắm mà,tại sao lại đánh emmmmm .
-Ừ,em gái thật ngoan,ngoan đến nỗi cô giáo dạy thêm gọi đến hỏi thăm đây này,anh dung túng cho em hết lần này đến lần khác là em qua mặt anh phải không, nói…trốn học mấy bữa rồi !
-M..một…-Điệp Ngọc rụt rè đưa lên một ngón tay…
-Hửm…
Nhiệt độ căm phòng lại xuống mức âm ~.~
-E..em chưa nói hết…là..là một tuần…
-Thật giỏi,nghe anh hỏi tiếp,em nghỉ học để làm gì ? Anh không có cấm em đi chơi,tại sao phải trốn học ?
Câu hỏi thật là khó !!! Tất cả là tại bác sĩ Diệp,không lẽ cô nói với anh là nghỉ học cua trai >< ,như vậy chắc bị đánh bầm mông mất thôi…huhu…
-Em…em có việc đại sự mà…
-Đại sự gì cơ ? Có cần anh giúp không nhỉ ?
-Ực,anh đừng trừng mắt nữa,em nói mà,là em ham chơi nên nghỉ học…ực…
-Bước qua kia nằm xuống .
Điệp Ngọc ủy khuất làm theo lời anh,cô cảm thấy thước gỗ lạnh ngắt chạm vào mông.
-Em nghĩ mình nên nhận bao nhiêu thước hả “em gái ngoan”.
== ! Anh có thể thôi ngay cái giọng điệu đó không hả ????
-Một…
*trừng mắt*
-Ba…
*Lại trừng*
-Là mười.
*Vẫn tiếp tục trừng*
-Ách..một trăm..một trăm…á-Nói xong,Điệp Ngọc thật sự muốn vả thật đau vào miệng mình >< .
Điệp Gia Huy phì cười,cố nghiêm giọng:
-Đây là do em nói…đừng trách anh ác….
Bốp…Bốp…Bốp…
Bốp…Bốp…Bốp…
Bốp…Bốp…Bốp…
Thước gỗ đáp xuống,mông mặc dù cách lớp quần vẫn cảm thấy đau điếng.
Bốp…Bốp..Bốp…
Bốp…Bốp…Bốp…
Bốp…Bốp…Bốp…
-Điệp Ngọc,nằm ngay ngắn lại.
-Vâng…híc,ui đau quá,anh nhẹ thôi.
Bốp…Bốp…
Bốp…
Bốp…
Mông như thiêu nóng,Điệp Ngọc hai tay bấu chặt drap giường,vừa mới 16 roi,còng 84 roi nữa,ôi bác sĩ Diệp,ngày này năm sau anh phải nhớ tới viếng em nhé.
Bốp…
Bốp…
Bốp…
Bốp…
Điệp Ngọc nảy người,nước mắt đã rơi xuống,hai chân đập vào thành giường,thật lâu thấy anh không đánh nữa,quay đầu lại thì thấy Điệp Gia Huy đang cầm trên tay lọ thuốc,phì cười nhìn cô :
-Em nhìn chằm chằm anh làm gì,hay muốn chịu hết 100 roi nữa.
-Á..không..không có..thật sự là đau lắm nha.
Điệp Gia Huy đưa tay xoa xoa đầu cô,mỉm cười :
-Đau thì phải nhớ , gần thi rồi,đi học cho đàng hoàng,thi xong muốn làm gì cũng được,biết không ?
-Vâng gggg !
Điệp Gia Huy ngồi xuống định xoa thuốc thì Điệp Ngọc vội vàng ngăn lại :
-Á…anh để em tự xoa được rồi.
-Ngại cái gì chứ,cùng là anh em cả mà,lúc bé đứa nào còn kêu anh tắm giúp đấy.
-Anh à..đừng nhắc nữa…em lớn rồi mà >< ,sau này làm sao em lấy chồng đây. –Kể từ khi nhìn thấy bác sĩ Diệp,lòng cô quyết thủ thân như ngọc,bất cứ đàn ông nào cũng không được tiếp xúc >< .
-==’ , trong đầu em đang suy nghĩ bậy bạ gì thế ! Thôi được rồi, ngại thì bảo mẹ xoa giúp đi.Lớn rồi làm gì phải biết trước biết sau,nghe không Tiểu Ngọc…
-Biết rồi biết rồi mà ,em thương anh nhất mà.
---o----

Khách viếng thăm
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Lâm Thiên Di 6/12/2015, 16:20

Đọc mà không nhịn được cười!! Truyện của au hay lắm nha! Nhanh có chap mới nhé!
Lâm Thiên Di
Lâm Thiên Di
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 195
Points : 31132
Thanks : 7
Join date : 28/11/2015
Age : 22
Đến từ : Việt Nam

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by channn 6/12/2015, 21:40

Smile Ủng hộ au nha, viết tiếp đi au.Khi nào bác sĩ Diệp mới thích nữ 9 đây a~

channn
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 272
Points : 31337
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Khách viếng thăm 16/1/2016, 21:31

hap 2 .

Là...lá...la-Sáng sơm tinh mơ,Điệp Ngọc đột nhiên tuyên bố thức dậy sớm đi học làm cho bố mẹ hoảng hốt không thôi.Thậm chí anh trai Diệp Gia Huy còn bồi thêm một câu :"Em gái à,có cần đi khám bệnh hay không hả,hay là trời nóng quá nên phát điên rồi ." >< aww,có anh mới là bệnh ấy !!!

Lý do là hôm nay cô có tiết ngoại khóa,ai hoàn thành bài sẽ được về sớm,mà về sơm rồi là có thể gặp bác sĩ Diệp yêu quý ><,vì vậy cô phải đi học sớm đi hoàn thành bài tập thôi .

Í...Quen quá ta....Điệp Ngọc dụi dụi mắt, nhin sang bên đường là cặp nam thanh nữ tú đang dìu nhau vào xe.Đó...đó không phải là bác sĩ Diệp hay sao ? Còn người kế bên anh là ai,nhìn bộ dáng xinh đẹp thế kia,sinh ra chắc chắn để câu dẫn đàn ông rồi.Không được,bác sĩ Diệp là của cô nha !!!!

Điệp Ngọc nghĩ nghĩ một hồi,hai mắt sáng lên,ngoắc ngoắc cậu ban đang chạy xe đạp bên cạnh. Cậu bạn cười tít cả mắt,cậu sớm đã thích thầm Điệp Ngọc,nay được cô gọi lại tất nhiên là cực kỳ vui mừng,vừa mới dựng xe,Điệp Ngọc đã dùng tốc độ như tên lửa mà phóng xe đi.

-Này,Điệp Ngọc,bạn đi đâu thế !

-Tôi đi bắt gian,cậu chịu khó đi bộ đến trường đi nha.-Điệp Ngọc vừa chạy vừa hét.

---

Điệp Ngọc theo chiếc xe phía trước dừng lại trước một nhà hàng Châu Âu,vừa định bước vào,cô lại sờ sờ túi, bĩu môi rồi chạy bên đường mua một ổ bánh mì ,vừa gặm vừa quan sát tình hình qua gương.

Cô-đang bị viêm màng túi...huhu...

Lòng cô thầm mắng anh trai Điệp Gia Huy đáng ghét cắt tiền tiêu vặt của cô >< ,anh muốn em sống --

-Cô bé,cháu làm gì ở đây thế ?-Đang chăm chú quan sát,vai đột nhiên bị vỗ vỗ,Điệp Ngọc chẳng màng đến,xùy một cái .

-Suỵt...chú im lặng đi,cháu đang bắt gian đấy,chú muốn bị phát hiện à.

-Cháu gái này,đáng lẽ cháu phải ở trường học cơ chứ.

-Chú không biết rồi,mẹ cháu nói học là chuyện lớn, còn yêu là chuyện nhỏ.Cháu đây phải làm nên chuyện nhỏ trước mới thành công chuyện lớn af~.Chú là đang phá chuyện nhỏ của cháu đấy.

A~,Định luật gì đây == !

-Chú không cần biết mẹ cháu nói gì cả nhưng nếu cháu tiếp tục đứng ở đây thì ta sẽ báo công an đây.

Điệp Ngọc nghe vậy,hay mắt sáng lên :

-Chú ơi,chú báo đi ạ,báo cho công an bắt cặp đôi gian phu dâm phụ trong kìa kìa,à không,bắt yêu quái hồ ly tinh kia mới phải.-Điệp Ngọc còn tốt bụng chỉ chỉ .

-Con nít con nôi,vắt nước mũi chưa sạch mà đòi đi yêu dương thế à,cháu học trường gì,nhà số mấy.

-Chú à, cháu 16 tuổi rồi đấy,không còn là con nít nữa đâu....Á....-Điệp Ngọc trợn to mắt nhìn tình cảnh trong kia.Diệp Lâm đang vươn tay tao nhã lấy khăn tay lau áo bị bẩn cho cô ta.Còn cô ta thì người cứ như không xương dựa sát vào anh, == , Điệp Ngọc rốt cục không nhịn được nữa,chạy vào ngăn cách giữa hai người,chỉ thẳng vào mặt cô ta :

-Cô,tôi nói cho cô biết,đây là chồng của tôi,cấm cô đụng vào một sợi lông của anh ấy.

Cô nàng hai mắt rưng rưng,mở to mọng nước,ủy khuất nhìn Diệp Lâm,Diệp Lâm nhíu mày bước qua kéo tay Điệp Ngọc xuống :

-Điệp tiểu thư,cô đang ăn nói bậy bạ cái gì ? Chúng ta khi nào phát sinh mối quan hệ đó .

Điệp Ngọc đảo mắt,cúi xuống ôm bụng :

-Aizz,anh à,anh còn dám chối,em và con ở nhà đợi anh,thế mà anh lại làm như vậy à.

Diệp Lâm khẽ cười lạnh,chưa thấy ai mặt dày như cô nàng này cả :

-Điệp Tiểu Thư , tôi không có đùa với cô,mong cô đừng ăn nói hàm hồ ,sau này cô đừng theo tôi nữa ,tôi là không có thích cô.

Nói xong,anh lại tuyệt tình quay đầu kéo cô ta đi,Điệp Ngọc sững sờ nhìn theo.Cô lần đầu tiên biết cảm giác đau lòng là như thế nào ! Thật đau.

Điệp Ngọc đưa tay lau lau nước mắt,xong lại bỏ chạy ra ngoài .

Vút...chát...

Vút...chát...

Vút...chát...

-Điệp Ngọc,em là đang làm cái gì,mở miệng giải thích cho anh.

Điệp Ngọc nằm yên lặng trên giường,tay cô bấu chặt lấy gối, mông đang hứng chịu cơn tức giận của anh trai .Tuyệt nhiên không mở miệng.Cô là biết anh tức giận lắm rồi,từ nhỏ đến lớn,cô dù làm sai điều gì anh chỉ đánh cô vài cái để nhớ,sao đó lại ôn nhu dạy bảo,hôm nay lại rút dây lưng ra đánh cô,hơn nữa lại rất đau .

Vút...chát...

Vút...chát...

-Em...đang muốn đo lòng kiên nhẫn của anh đúng không ?

-Anh...em sai rồi ! Anh phạt em đi..đừng hỏi gì hết !

-Em sai rồi ? Thái độ nhận sai của em là như thế à !Anh hỏi em ! Tại sao ngày hôm qua lại say như thế ?

Vút...Chát...

Vút...Chát...

-Ưm...đau-Điệp Ngọc không cầm được nữa,nước mắt lại chảy xuống rồi .

-Tiểu Ngọc , tốt nhất là em nói thật đi .

Vút...chát..

Vút...chát...

Điệp Ngọc thật sự không nhớ nổi ! Chỉ biết ngày hôm qua cả người bần thần đi trên phố, ma xui quỷ khiến lại ghé vào một quán bar, bảo vệ thấy cô mặc đồng phục học sinh thì nhất quyết không cho vào .Lúc ấy Điệp Ngọc một khóc,hai nháo,ba thắt cổ,vì vậy mới được qua cỏng an toàn. Khi tỉnh dậy,là đã thấy mình trở lại nhà rồi.

-Em..em không nhớ mà ! Hôm qua làm sao em về được .

-Cô nương,hôm qua có biết là mọi người lo lắng lắm không ? Khi anh đang họp thì nhận được một cuộc gọi, đến bar đã thấy em vừa khóc vừa nháo,say khướt luôn rồi !

Vút...Chát...

Vút...Chát....

-A...đau...đau em-Điệp ngọc vùng vẫy,chân đập vào thành giường . Điệp Gia Huy nhìn cô,rồi thở dài :

-Tiểu Ngọc,em giỏi lắm rồi đúng không ? Được rồi,nếu em cảm thấy lớn rồi thì tự mình biết suy nghĩ đi.

"Cạch..." Tiếng cửa đóng lại,Điệp Ngọc lòng ngổn ngang suyy ngẫm,sau đó ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh dậy đã là bảy giờ sáng, Điệp Ngọc vươn tay,môngg liền truyền lên cơn đau nhói khiến cô phải rên một tiếng. Điệp Gia Huy nhìn em gái đau lòng,muốn làm mặt lạnh cũng không xong,chạy đến đỡ cô ngồi dậy :

-Em đúng thật là , sáng sớm ngồi dậy nhẹ nhàng không được sao hả ?Ngủ một chút nữa đi,anh xin cho em nghỉ học rồi.

Nói xong,anh đưa tay sờ sờ trán cô,cau mày :

-Chưa hạ sốt này,được rồi,nằm xuống nghỉ,một lát bạn anh đến khám bệnh cho em.

Điệp Ngọc nhìn anh trai,đột nhiên ôm chặt lấy anh gào khóc :

-Huhuhu,em xin lỗi anh...em sai rồi...ô...ô...ô...

-Aizzz,được rồi cô nương,anh phải đi họp, chuyện gì cần thì gọi cho anh,biết chưa ?

-Vâng....

Điệp Ngọc nằm an phận trên giường,cô chỉ dám nằm nghiêng người, đang mơ màng chìm vào giấc ngủ thì cửa bỗng mở ra,theo sau là giọng nói của dì giúp việc, chắc hẳn đây là bạn bác sĩ của anh hai rồi. Điệp Ngọc lồm cồm ngồi dậy,ngước mặt lên thì bỗng đờ người.

Đây...đây chẳng phải là bác sĩ Diệp hay sao ?

Diệp Lâm mặc áo blouse trắng,tay cầm một túi đồ,tuy đơn giản nhưng không mất đi khí chất vương giả vốn có. Điệp ngọc nhìn đến đờ đẫn. Khi hoàn hồn đã thấy Diệp Lâm ngồi đối diện mình :

-Điệp tiểu thư,mời cô đưa tay để tôi xem bệnh.

Điệp Ngọc như một con rối gỗ làm theo,một lúc sau hét lên :

-Diệp...Diệp Lâm...anh như thế nào lại ở đây !

-Khám bệnh.

-Anh...là bạn của anh trai em à !

Điệp Ngọc vốn nghĩ sẽ không thích Diệp Lâm nữa,nhưng không hiểu sao nhìn thấy anh,cô liền dẹp ngay cái ý nghĩ đó.

Điệp Ngọc à ! Đều tại cái tính mê trai của mày.

Diệp Lâm nghe cô hỏi,không nói gì,tiếp tục cúi đầu đo mạch cho cô. Lúc sau đứng thẳng người :

-Điệp tiểu thư...tôi không thích con gái uống rượu....

-Cái gì ? –Điệp Ngọc mơ màng.

-Còn nữa...tôi không thích người con gái bướng bỉnh,hồ nháo...phải biết điều....

-Ý...ý anh là....anh đồng ý cho em làm bạn gái anh.-Điệp Ngọc kích động không thôi,nhào nhào lên,mông lại truyền lên cơn đau,la một tiếng.

Diệp Lâm nhíu mày nhìn cô,không nói,biểu thị sự ngầm đồng ý .

-Haha,thật sao thật sao,tốt,tốt quá,khi nào thì chúng ta kết hôn...à...em sẽ sinh nhiều con cho anh...thành lập cả một đội bóng luôn.

-Điệp tiểu thư...tôi chỉ nói là làm bạn gái. Hai tháng sau ba mẹ tôi từ Mỹ trở về,mong cô phối hợp tốt với tôi.

Hả...như vậy là....làm bạn gái giả chỉ để che mắt ba mẹ anh thôi sao ? Dù cảm thấy hụt hẫn,nhưng không sao hết...Cô sẽ mau chóng trở thành Diệp Phu nhân thôi.






Khách viếng thăm
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by tieuyeutinh 17/1/2016, 14:35

Tem nè...nhanh ra chap nha au ơi

tieuyeutinh
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 140
Points : 30868
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by kakikoe 3/2/2016, 19:29

Hay quá~~~~~ Hóng chương tiếp nha 3

kakikoe
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 24
Points : 30294
Thanks : 0
Join date : 02/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Thienmap 15/4/2016, 20:56

Hóng truyện

Thienmap

Tổng số bài gửi : 1
Points : 29561
Thanks : 0
Join date : 14/04/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Pipi 25/4/2016, 21:34

Điệp Ngọc dường như đã đạt được ý nguyện,hiện tại trở thành bạn gái của anh,hiên ngang ra ra vào vào bệnh viện của anh mà không còn bị ý tá chặn lại.Thật là sung sướng mà !

"Diệp Lâm,chúng ta là quen nhau phải không,vậy đi hẹn hò đi."

Diệp Lâm ngước lên nhìn cô :

"Tôi bận rồi."

"Bận cái gì,khi nào anh mới làm xong việc,không đi hẹn hò cũng được,anh dành thời gian đi ăn bữa cơm với em đi mà !"

"Tôi đã nói là rất bận,không có thời gian đùa với cô."

Điệp Ngọc bĩu môi :

"Này, một bữa cơm khó đến vậy sao hả ? Mà anh đừng xưng hô xa lạ như thế được hay không ? Gọi là em yêu đi nhé !"

"Tránh ra,hoặc là ngồi yên,hoặc là đi ra ngoài."

Điệp Ngọc không dám hó hé,lòng tủi thân tột cùng,cô nhìn anh nghe điện thoại, sau đó bước ra ngoài,cô gọi lại :

"Anh đi đâu thế,có phải đồng ý đi với em hay không ?"

"Tôi có việc,cô muốn ở đây hay đi về."

“Anh...” Hít sâu một hơi, Điệp Ngọc hét lớn :

“Bác sĩ Diệp, tối nay 7 giờ em chờ anh tại công viên Ella,anh mà không đến em sẽ không về đâu.”

Diệp Lâm dường như không quan tâm, tiếp tục bỏ ra ngoài.Cô lại tiếp tục hét lớn :

“Em nói thật đấy, em không đùa đâu...Aissss,thật đáng ghét !”

***

Tám giờ bốn mươi phút, sau một ca phẫu thuật kéo dài 2 tiếng đồng hồ, Diệp Lâm nhận được một cuộc điện thoại từ Điệp Gia Huy, thông báo là em gái thân yêu đã mất tích, một một hai hai kéo anh đi tìm giúp....Hai anh em nhà này thật là khiến anh đau cả đầu .

Nhưng mà....anh quên mất điều gì rồi ấy nhỉ ? 7 giờ.... 7 giờ.....

A.... Nhớ rồi !

Sau khi đã nhớ ra, Diệp lâm vội lấy chìa khóa, chạy đến công viên Ella,vội nhìn chung quanh, do là buổi tối vắng vẻ, anh dễ dàng tìm thấy được một bóng hình đang ngồi cuộn tròn trên chiếc ghế gỗ, ánh đèn đường hiu hắt thân ảnh mảnh mai của cô, Diệp Lâm vội vàng chạy đến mạnh mẽ kéo Điệp Ngọc đứng dậy,nhíu mày :

“ Ngồi ở đây làm gì ?Anh trai đang tìm cô đấy.”

Điệp Ngọc ngước mặt lên,oa một tiếng khóc nức nở :

“Oaaa, có biết em đợi anh lâu lắm rồi hay không ?Tại sao em gọi mà anh không nghe...Anh rốt cuộc có xem em là bạn gái của anh không hả ?’’
Diệp Lâm mặc không đổi sắc :

“Đã nói là đừng làm chuyện thừa hơi nữa, về nhà đi,anh trai đang tìm.”

“Anh quá đáng, có phải gì anh Huy nên anh mới chịu đi tìm em đúng không ? Sao anh không nói là anh lo lắng cho em....nói đi... em sẽ không giận nữa...”

Diệp Lâm cầm cánh tay kéo cô vào xe, đưa về nhà. Lòng anh không khỏi chấn động...cảm giác này...là sao đây ?

***
Vài ngày hôm nay, Điệp Ngọc không tới tìm anh...không sao...đỡ phiền phức... nhưng mà.... anh cảm thấy như thiếu một thứ gì đó...ngay cả cô y tá bên ngoài cũng nói bóng nói gió hỏi về Điệp Ngọc...rốt cuộc cô đang giở trò gì ?
***
“Aisss...buông ra...buông ra...anh làm gì thế hả ?”-Điệp Ngọc đang trong tình trạng ngà ngà say, bị Diệp Lâm thô bạo kéo ra khỏi quán bar thì không khỏi nổi cáu, cô dùng toàn lực hất tay anh, vừa định bước vào lại bị Diệp Lâm giữ chặt tay, cảm giác đau đớn truyền vào khiến cô tỉnh rượu ba phần.

“Tốt nhất nên yên phận nếu không muốn bị ném ra ngoài đường.”

“Ô..bác sĩ Diệp...tại sao anh lại đến đây...ahahaha...thì ra anh cũng cần nhu cầu sinh lý...em cứ tưởng anh không nổi chứ...ahahaha...”

Người nào đó mặt lạnh lại càng đen hơn cục than, tức giận vừa lôi vừa kéo cô nhét vào xe :

“Bớt nói nhảm đi...”

Cái gì ? Anh không ngờ một cô gái lại có thể thốt ra những lời thô tục như vậy....nói là...anh không nổi sao ?

Điệp Ngọc theo hơi men trườn lên người Diệp Lâm...quàng lấy cổ anh, hít hít :

“Oa....Diệp Lâm,anh thật thơm nha, mùi bạc hà thơm thật...”

“Cô...”

Oẹ...ọc....

Lần đầu tiên trong đời, Diệp Lâm có cảm giác muốn đánh người, Cuối cùng,Bác Sĩ Diệp đáng thương vẫn là người thu dọn tàn cuộc.Cô gái Điệp Ngọc bây giờ đang an giấc nằm trên sofa nhà anh ngáy khò khò,chắc chắn ngày mai giông bão sẽ nổi lên, giáng tất cả xuống đầu cô ấy. Cũng đáng thương không kém mà !!!


***

Đúng thực là như vậy,khi Điệp Ngọc thức giấc mặt trời đã lên đến tận trên cao, cô liền bắt gặp ngay gương mặt than của bác sĩ Diệp... A...nhìn một vòng xung quanh,thì ra đây là nhà của Bác sĩ Diệp nha, ahahaha,cô hôm nay có diễm phúc ngủ một đêm nữa.... chắc chắc các cô y tá trong bệnh viện ghen tỵ chết mất thôi....

“Hi...good morning....”

“...”

“...”

Pipi

Tổng số bài gửi : 6
Points : 29446
Thanks : 0
Join date : 25/04/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by kakikoe 25/4/2016, 22:23

(≧▽≦)

kakikoe
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 24
Points : 30294
Thanks : 0
Join date : 02/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by tieuyeutinh 25/4/2016, 22:25

Trời ơi, sau một khoảng thời gian thiệt thiệt dài thì chương mới đã lên sóng, hay quá đi à, Ngọc Điệp chuẩn bị lên dĩa, hóng chap mới nè, hi vọng tác giả ko lặn lâu nữa nha. Hóng hóng lắm á, cắt ngay khúc gay cấn à [gào thét]

tieuyeutinh
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 140
Points : 30868
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by tieuyeutinh 25/4/2016, 22:26

Quánh nhầm tên Điệp Ngọc chứ ko phải Ngọc Điệp, sorry tác giả nha. Thiệt tình ko cố ý :-p

tieuyeutinh
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 140
Points : 30868
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Since 25/4/2016, 22:47

Aiwgooo ơn giời truyện đây r. :3 hóng tiếp nhé au

Since
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 98
Points : 31037
Thanks : 9
Join date : 29/11/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Pipi 27/4/2016, 20:15

-Nhớ lại chuyện tốt mà cô làm ngày hôm qua đi.

Ngày hôm qua,hôm qua, ách....nhớ rồi... cô vốn là chỉ vào đó tìm một chàng trai đẹp khác,ai ngờ lại bị bạn bè dụ dỗ say đến nỗi không mò được đường về nhờ...Ôi, anh trai yêu dấu mà biết chuyện này thì cô chỉ có thể nằm trên giường một tháng thôi..

-Điệp Ngọc, tôi đã nói rồi,tôi không thích con gái uống rượu.

Xí,mặc xác anh,chung quy cũng tại anh,tất cả cũng tại anh cả....

-Là anh quá đáng trước,anh bắt em chờ ở công viên suốt hai tiếng đồng hồ, trời lạnh lắm anh có biết không hả, chẳng phải em đã nói trước rồi mà,tại sao anh không đến hả ?

-Tôi cũng đã nói trước, đừng làm chuyện thừa hơi nữa.

-Thừa hơi ? Như vậy là thừa hơi sao ?Hẹn hò một chút thôi, ăn cùng nhau một bữa thôi khó đến như vậy à, Diệp Lâm,rốt cuộc anh đã từng động lòng với em hay chưa...

-Tôi rất là bận,không có thời gian đùa bỡn.-Anh chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương,qua lại với cô cũng là chỉ biện pháp đối phó, tất nhiên anh không có khái niệm hẹn hò.

-Đã như vậy thì,vì sao ngày hôm qua anh không mặc kệ em, anh kéo em về để làm gì,anh cứ giả vờ như chúng ta không quen đi.

-Những việc khác tôi có thể mặc kệ,nhưng tôi đã nói là không thích con gái uống rượu,cô còn dám trái, như vậy đã động đến giới hạn của tôi, được rồi, nếu như cô không làm được,tôi sẽ tìm người khác, về nhà đi,xem như không quan hệ,sau này đừng làm phiền tôi nữa.

Nghe như vậy,Điệp Ngọc hoảng sợ vô cùng, vội vàng đứng lên :

-Diệp Lâm...em..em sai rồi...em không nên làm như vậy...em không nên cãi anh...anh đừng như vậy mà.

Diệp Lâm nhíu mày, bước đến tủ lấy thắt lưng, gập lại làm hai, đi đến bên giường thì đã thấy Điệp Ngọc hoảng sợ lui vào góc tường,anh mặt không đổi sắc :

-Nằm xuống, cởi quần,lấy gối kê cao mông.

Thây Điệp Ngọc biến sắc,anh lại bổ sung :

-Hoặc có thể về.

Điệp Ngọc cắn môi,cuối cùng quyết định nhắm mắt nằm ngay ngắn, lớp quần bị kéo xuống đùi,mông nâng cao,tư thế này thật là đáng xấu hổ.
Diệp Lâm đặt thắt lưng lên mông của cô, dừng một chút sau đó đánh xuống...

Chát***Chát***

Chát***Chát***

Chát***Chát***

Bốp-A

Điệp Ngọc đưa tay ra đỡ,kết quả bị trúng một thắt lưng,mu bàn tay ửng đỏ, cô lật người ôm gối,lắc lắc đầu :

-Bác sĩ Diệp, em không dám nữa, huhu,anh đừng đánh nữa, em đau lắm rồi.

-...

-Huhu...Diệp...

Mắt thấy Diệp Lâm đặt thắt lưng xuống ghê, cô vội vàng nằm xuống, đưa mông lên chịu trận :

-Híc...được rồi...em không nháo...anh đừng đi mà....

Chát***Chát***Chát***

Chát***Chát***Chát***

Chát***Chát***Chát***

Điệp Ngọc cắn răng , thật sự là rất đau, anh trai đánh chủ yếu là muốn cảnh cáo cô nên chỉ dùng 2/10 phần lực, lần này Diệp Lâm đánh lại gấp ba bốn lần, cô đau đớn nhưng không dám bật dậy,huhu...ai cứu cô đi...

Chát***Chát***

Chát***Chát***

Chát***Chát***

Ba roi này Diệp Lâm dường như chỉ đánh trùng một chỗ, Điệp Ngọc khịt mũi,nước mắt rốt cuộc cũng rơi...cô văn vẹo thân hình...Đau quá !

Điệp Ngọc cảm giác được thắt lưng đang đặt trên mông nhưng rất lâu sau vẫn không thấy đau,bèn ngước mặt lên nhìn,hóa ra Diệp Lâm đi mất rồi .

---
Buổi sáng ngày hôm sau, do hôm trước chờ ngoài trời lạnh suốt hai tiếng đồng hồ,lại thêm bị đánh một trận, Điệp Ngọc đã hiểu cảm giác sống không bằng chết, đầu cô đau như bút bổ,tay chân bủn rủn toàn thân như vô lực, nhưng mà vừa tỉnh dậy,cô đã đến ngay bệnh viện để tạ lỗi với bác sĩ Diệp yêu dấu ah !

Khi biết cô đã chinh phục được bác sĩ Diệp,các cô y tá dường như không còn thái độ bất mãn với cô nữa mà vô cùng tôn sùng , vì vậy khi cô vừa mới bước chân vào bệnh viện thì lập tức cánh cửa phòng viện trưởng rộng mở chào đón .

Điệp Ngọc đứng ở cửa,hít sâu một hơi sau đó mới bước vào, Diệp Lâm lướt nhìn cô một chút sau đó lại cuối xuống tiếng tục xem tài liệu, Điệp Ngọc rốt cuộc không nhịn được nữa,nộ khí cộng thêm khó chịu trong người bùng phát,cô khóc lên :

-Huhu...bác sĩ Diệp...anh đừng lơ em nữa...nói câu gì đi chứ...sau này em không uống rượu nữa....nếu còn giận thì anh...

-Được rồi- Chưa kịp nói hết câu, Diệp Lâm đã đưa tay sờ trán cô,nhíu mày,sau đó mở ngăn kéo lấy một miếng dán hạ sốt ấn vào trán cô, đưa cho cô vài viên thuốc :

-Uống rồi về nhà hoặc nằm nghỉ trên sofa đi.

Điệp Ngọc ngẩn ngơ một hồi lâu, cười tươi một cái, woaaa,bác sĩ Diệp đang quan tâm cô đó.

Pipi

Tổng số bài gửi : 6
Points : 29446
Thanks : 0
Join date : 25/04/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by kakikoe 27/4/2016, 20:22

(●´ω`●)

kakikoe
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 24
Points : 30294
Thanks : 0
Join date : 02/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Since 27/4/2016, 21:36

:3 cutie ghê. Lạnh lùng bởi :3 ahihi

Since
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 98
Points : 31037
Thanks : 9
Join date : 29/11/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by tieuyeutinh 27/4/2016, 21:44

Quan tâm nhưng vẫn lạnh lùng...♡♡♡au...lót dép hóng nà

tieuyeutinh
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 140
Points : 30868
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by hjhgjmgh 8/5/2016, 15:20

Lót dép.... lót dép a , ta thjk thể loại nì nè , trước ngược sau ngọt

hjhgjmgh
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 49
Points : 30946
Thanks : 1
Join date : 02/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Pipi 9/5/2016, 21:31

Bỏ lau quá mai mình ra chap mới nha , các bn tối vui vẻ Smile

Pipi

Tổng số bài gửi : 6
Points : 29446
Thanks : 0
Join date : 25/04/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Since 9/5/2016, 22:44

Yeahhh Very Happy camon au

Since
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 98
Points : 31037
Thanks : 9
Join date : 29/11/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Coffee 10/5/2016, 11:24

Ra chập mới au ơi, hóng nhq

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30248
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by kakikoe 10/5/2016, 19:53

($・・)/~~~ *le hóng*~~~~

kakikoe
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 24
Points : 30294
Thanks : 0
Join date : 02/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Pipi 11/5/2016, 04:05

Sau vài ngày dưỡng bệnh,cô nhanh chóng phục hồi,thái độ của bác sĩ Diệp đối với cô không còn gay gắt như trước nữa làm cho cô rất đỗi vui mừng nha !
Nhưng mà hôm nay phong ba bão táp lại nổi lên, Điệp Ngọc và anh trai Điệp Gia Huy cãi nhau một trận long trời lở đất, số là Điệp Gia Huy dẫn đến nhà một cô bạn gái người Mỹ gốc Việt tên là Alex, nếu như là bình thường,cô chắc chắc sẽ rất niềm nở vui mừng đón tiếp chị dâu tương lai, cuối cùng sau bao nhiêu năm cả nhà lo lắng cũng đã có người kéo anh trai khỏi đống công việc và chấm dứt cuộc sống độc thân. Nhưng mà, nhưng mà.... cô gái này tuy rất xinh đẹp, cơ quen thế nhỉ !
Úi....Đây chẳng phải là cô hồ ly tinh lúc trước quyến rũ bác sĩ Diệp hay sao a, hôm nay lại đổi mục tiêu là anh trai cô, không được,cô tuyệt dối không thể để việc này xảy ra đâu ...
Vì vậy nên, khi anh trai vừa tuyên bố chuyện này cô đã cắt ngang lời, cật lực phản đối, kết quả bị lườm một cái thật sắc bén khiến cô im bặt. Sau đó, Điệp Ngọc luôn tìm mọi lý do để phản bác,chen ngang,tìm ra mọi khuyết điểm của đối phương,nhưng mà cô hồ ly tinh này cũng thật là hoàn mỹ đi, hèn gì Diệp Lâm và cả anh trai cô đều bị mê hoặc.
Tuy không thành công nhưng Điệp Ngọc tuyệt dối không bỏ cuộc. Cô chủ ý muốn hai người họ chia tay thôi, cô chỉ là “lỡ tay” đổ nước trà nóng vào người Alex, cũng “lỡ tay” đẩy ngã Alex mà thôi a .
Ừ, thì chưa hết,cô cũng có nhờ một người động tay động chân vào xe của Alex làm cho cô ta ngã mà thôi,ai mà ngờ được cô nàng ấy da thịt lại non mềm như vậy,ngã một cái cũng khiến tay chân bầm tím lên, khiến cho một người chủ mưu như cô đây nhìn vào cũng cảm thấy xót xa.
Thế là, Điệp Ngọc cùng Điệp Gia Huy cãi nhau một trận ầm ĩ, cạch mặt đến một tuần liền.
Nhưng mà, lần này Điệp Gia Huy thật sự giận a, anh không thèm để ý đến cô,cô làm gì đi đâu thậm chĩ bỏ bữa anh cũng không nói lời nào, thậm chí ở lại qua đêm ở công ty tránh mặt cô, làm cho Điệp Ngọc cảm thấy rất khó chịu .
---
- Huy ca ca, em xin lỗi a-Điệp Ngọc chạy vào phòng anh,nắm lấy tay Điệp Gia Huy nũng giọng.
-...
-Anh à...
-...
-Dù sao thì chị ta cũng là người ngoài thôi,hơn nữa nhìn bộ dáng câu dẫn đàn ông kia thật không thuận mắt,vì sao anh lại đối xử với em như vậy.
-Em câm miệng-Điệp Gia Huy gắt.
-Ai dạy cho em hỗn hào như thế,bây giờ là người ngoài,sau này cô ấy sẽ là chị dâu của em,Điệp Ngọc , anh không biết em có gì không vừa lòng về Alex nhưng em càng gnày càng ngông cuồng khó bảo.
Ôi, cô chọc anh trai tức điên lên rồi !
-Anh, đừng kích động,được rồi,em xin lỗi rồi mà,anh có nhất thiết phải làm quá lên vậy không,hay là,anh đánh em cho hả giận đi.
Cô có chết cũng không tin,Điệp gia Huy dám vì một con hồ ly tinh mà ra tay đánh cô.
-Lời xin lỗi của em anh nhận không nổi rồi,đánh em,được thôi, quỳ lên giường đi.
Điệp Gia Huy từ khi nào trên tay xuất hiện một cây roi mây dài, Điệp Ngọc mặt trắng bệch, anh không thật sự đánh cô đi ?
Vút....chát.....
Vút...chát....
-Áaaaaa
Hai roi xé gió đáp ngay ngắn vào mông Điệp Ngọc,cô thét lên đau đớn :
-Anh dám đánh em .
Vút...chát...
Vút...chát...
Vút...chát...
-Tại sao lại không dám..Vút...em lộng hành lắm rồi đó...Chát...đừng tưởng anh không biết em đã làm gì ?
-Huhu...em chỉ lỡ tay đổ nước trà lên người chị ấy thôi mà...-Anh thật sự đánh cô,hơn nữa lại dùng roi .
Vút...chát...
Vút...Chát...
-Ai thuê người động chân tay vào xe Alex...Vút...ai thuê người đụng Alex làm cô ấy bị ngã...ai là người chặn đường đẩy ngã Alex xuống nước...Hả...em nói đi ?
Lực đánh trên tay anh càng mạnh hơn...
Vút...chát....
Vút...Chát...
Điệp Ngọc đau đến chảy mồ hôi lạnh,nước mắt rơi,miệng vẫn không ngừng thét,cô cảm giác như da thịt tê cứng,rách ra sau lớp quần....
-Là em làm...là em làm...anh tha cho em...em chừa rồi...híc...huhu...
Vút...chát...
Vút...Chát...
Vút...Chát...
-Huhu...đau quá...em không dám đụng vào Alex của anh nữa..cũng không ngăn cản anh cưới chị ấy...anh đừng đánh...em đau lắm...-Ngữ điệu đầy oán hận...
Vút...chát...
Vút...chát...
-Áaaaaa...
Vút...chát...
Vút...chát...
Điệp Gia Huy vứt roi, thất vọng nhìn Điệp Ngọc :
-Em đứng dậy, vào phòng thờ quỳ đi,phạt em suy nghĩ,khi nào xong mới được ăn cơm...
---
Buổi tối, Điệp Ngọc vẫn cứng đầu quỳ, người hầu ai cũng đều đau lòng thay cô chủ, quản gia nói bóng nói gió cuối cùng Điệp gia Huy cũng chịu thua,đồng ý cho cô về phòng ngủ.
Đau như thế này...cô làm sao mà ngủ ?

Pipi

Tổng số bài gửi : 6
Points : 29446
Thanks : 0
Join date : 25/04/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by tieuyeutinh 11/5/2016, 06:25

Tem tem... ức chế dùm Điệp Ngọc nha...sao a trai chưa giải thích gì mà quánh ngta thê thảm a. Truyện hay quá đi, hóng tiếp nà

tieuyeutinh
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 140
Points : 30868
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Coffee 11/5/2016, 10:17

Hơi bị ác cảm với anh trai rồi đó

Coffee
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 47
Points : 30248
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Pipi 12/5/2016, 20:06

Điệp Ngọc ngủ một giấc đến tận trưa,cô uể oải xuống bếp để thỏa mãn dạ dày đang bị đói, liền thấy ngay cô nàng Alex mặc một chiếc váy màu trắng ngồi dùng bữa nói chuyện cùng cha mẹ cô. Trên nét mặt của hai người họ cũng hết mực hài lòng a, thật là tức chết cô thôi.
“Điệp Ngọc,con dậy rồi à, hôm nay mẹ tự tay xuống bếp đấy,con ngồi ăn cùng nào.”
Nhìn cái mặt hồ ly kia cô thật sự ăn không nổi, lấy vội một ly nước, cô đáp lại :
“Con no rồi, con xuống uống ít nước thôi, bố mẹ và anh dùng bữa tự nhiên đi.”-Trong lời nói hoàn toàn không nhắc đến Alex.
“Em lại đây.”-Điệp Gia Huy ngẩng đầu nhìn, ý bảo em thử bước lên lầu xem , Điệp Ngọc mím môi đi đến gần.
“Ngồi xuống ăn.”
“Em no rồi.”
“Ngồi xuống.”
“Anh Huy, bé Ngọc đã nói...”
“Ai cần chị nói giúp, ngậm miệng và tiếp tục giả vờ bộ dáng hiền thục của chị đi,ba mẹ,con nói rồi, con không chấp nhận chị ta,nhìn mặt chị ta là con nuốt cơm không nổi, chị ấy không đi, được,con sẽ đi.”
Rầm
Điệp Gia Huy đứng dậy đạp bàn, anh trừng mắt :
“Anh cho em một cơ hội,đừng chọc anh tức lên.”
“Anh Huy,anh thật sự bị hồ ly tinh mê hoặc rồi,cô ta có gì tốt, chị có bộ dáng cuốn hút đàn ông thôi.”
Điệp Gia Huy kéo tay Điệp Ngọc đến phòng thờ trên tầng ba, anh rút cây roi dài vút một đường trong không khí, đáp vào đùi cô.
Vút...chát...
“Em lộng hành quá rồi đó.”
Vút...chát...
Đau...đau quá... Điệp Ngọc run lên từng cơn, lực đánh của anh cũng rất mạnh, cô rên nhẹ,cố nuốt nước mắt xuống .
Vút...chát...
“Em đừng có mở miệng một hai câu là mắng chửi người khác được không,cô ấy là chị dâu của em.”
“Em từ khi nào chấp nhận cô ấy là chị dâu ?”
Vút...chát...
“Anh Huy...anh đừng đánh nữa, bé Ngọc không chịu nổi rồi.”
Điệp Ngọc cảm thấy đầu óc mơ hồ, cô nghe tiếng nói chuyện,tiếng thở dài,tiếng của anh trai bước ra khỏi phòng, cô ngước lên nhìn vị cứu tinh thì thấy Alex đang đứng nhìn mình, ánh mắt thuần khiết vô tội,Điệp Ngọc trừng mắt :
“Ai cần chị thương hại,ra ngoài đi.”
“Điệp Ngọc,tại sao em lại ghét chị như vậy ? Em có gì uẩn khúc với chị thì cứ nói.”
Ghét cái gì ? Ghét bộ mặt hồ ly, ghét cách quyến rũ Điệp Gia Huy và bác sĩ Diệp của cô.
“Bé Ngọc, chị đưa em về phòng thoa vết thương,nếu không sẽ bị...”
“Không cần...” Điệp Ngọc đưa tay định đẩy ra, ngước nhìn lên thì thấy trên ngực áo của Alex có một bảng tên, hai chữ hiện ra rõ rệt : Diệp Băng Dao, cô thất thần trong vài giây :
“Chị...chị họ Diệp sao ?Vậy...chị là gì với Diệp Lâm ?”
“A...đúng vậy,em biết Diệp Lâm sao? Anh ấy là anh họ của chị.”
Oanh một tiếng,đầu cô gần như nổ tung, cú sốc lớn không thể nào chịu nổi, mông cô truyền lên từng cơn đau nhức, Điệp Ngọc đầu óc rối loạn,khung cảnh trước mặt mờ mờ ảo ảo,sau đó là một mảng tối đen.
Điệp Ngọc nghe tiếng nói,nhưng cô mãi không mở mắt đáp lời được, cô thầm nhủ rằng sau khi tỉnh dậy sẽ tìm Alex xin lỗi về những việc vừa qua đã gây ra, cô đã trách lầm người vô tội nha.
“Điệp Ngọc,nếu em không thích chị ấy, anh sẽ cắt quan hệ với Alex,có được không ?”
Điệp Ngọc hít một hơi,vung tay ra khoảng không trước mặt, khi chạm được một cánh tay thì cô khẽ bóp mạnh,ý bảo rằng không cần,cô chấp nhận Alex.
Điệp Ngọc mặc dù không thấy nhưng cô biết rằng, Điệp Gia Huy cả đêm ngồi bên cạnh chăm sóc cho cô,bàn tay to lớn luôn sờ vào trán mình,thở phào khi nhiệt độ của cô giảm đi một ít.

Chương sau là cặp chính lên sàn nha, gặp lại bác sĩ Diệp thôi ^^

Pipi

Tổng số bài gửi : 6
Points : 29446
Thanks : 0
Join date : 25/04/2016

Về Đầu Trang Go down

Khi Nào Cây Đổ ? Empty Re: Khi Nào Cây Đổ ?

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 1 trong tổng số 2 trang 1, 2  Next

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết