Lương Bạch
+13
phương nhi
hjhgjmgh
Yurin
pumperenelle
hoangnam
heymama
Boyboy123
vsao23
channn
An Đại Nhân
tieuyeutinh
Lâm Thiên Di
khunglongdandon
17 posters
Trang 1 trong tổng số 3 trang
Trang 1 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Lương Bạch
Trong các cuộc chơi spank, điều các ker mong muốn nhất là gì? Kee xinh đẹp với cặp mông gợi cảm? Chịu đòn tốt? Âm thanh kiều mị đáng yêu? Chịu được nhiều loại dụng cụ? Ta không biết nha. Nhưng có một điều khiến ta vô cùng tự hào, Lương Bạch ta đây, dù là ker nghiệp dư hay ker lão làng đều muốn thử đi spank một lần, một kee điêu luyện biến thái bậc nhất. Tần suất đi spank của ta là 1 tuần 2~3 lần, một lần đều tận hứng luôn, nhiều lúc ta cũng cảm thấy tự tội nghiệp cho cặp mông của mình, có điều đó chỉ là một lúc thôi. Ta là cô nhi nên không có ai quản, tuy vừa mới ra trường nhưng công việc lương rất cao lại có cơ hội thăng chức, tiền đồ rộng mở, nên ta cứ thoải mái sống đúng với sở thích của mình thôi. Nhưng dạo gần đây ta rất phiền muộn, do đi spank quá nhiều nên mông ta trở nên cứng rắn, không còn feel như những ngày đầu nữa, thật hoài niệm nha~ Mọi chuyện bắt đầu vào một ngày, nơi diễn đàn ta đang tham gia tổ chức một trò chơi " Kee đỉnh cấp nhất", kẻ biến thái là ta đây vô cùng hứng thú hăm hở tham gia. Thể lệ trò chơi cũng rất đơn giản, chỉ cần đăng một clip spank của mình lên, qua bao đợt rà soát sẽ chọn ra kee tuyêt vời nhất, phần thưởng được giữ bí mật. Lại nói đến vị admin thần thánh của diễn đàn cũng là một kẻ biến thái chẳng kém ta, tác phong làm việc lại thần bí, luôn có những ý tưởng quái lạ nên ta cũng chẳng ngạc nhiên mấy với trò chơi lần này. Trước kia lúc mới chơi spank diễn đàn cũng tổ chức mấy lượt trò chơi kiểu này, nhưnglúc đó trình độ ta còn cùi nên chẳng bao giờ nhận được phần thưởng. Nhưng lần này chưa chắc đâu, ta cười đắc ý. Một tuần sau, khi ta đang lưới diễn đàn thì chợt nhận được tin nhắn, ta click chuột vào xem... " Chúc mừng bạn đã nhận được phần thưởng của trò chơi ^ Kee đỉnh cấp nhất^!!! Bạn có muốn nhận phần thưởng không?" Ta nhấp vào nút ^có^...bất chợt ta cảm thấy đầu óc quay cuồng 1 âm thanh lạnh lùng vang lên: " Phần thưởng đầu tiên..."
Trước khi ngất ta còn kịp cười 1 cái. Yê, cuối cùng phần thưởng cũng vào tay ta, thật mong chờ nha...
Trước khi ngất ta còn kịp cười 1 cái. Yê, cuối cùng phần thưởng cũng vào tay ta, thật mong chờ nha...
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
tem! hóng chap a~ truyện của chế ngồ ngộ à nhan! thật là không biết Tiểu Bạch nhận được phần thưởng gì mà ngất luôn nhỉ?!?!? nhanh ra chap mới nhé!!!
Lâm Thiên Di- Moderators
- Tổng số bài gửi : 195
Points : 33012
Thanks : 7
Join date : 28/11/2015
Age : 22
Đến từ : Việt Nam
Re: Lương Bạch
Phần 1: Lương Bạch làm quận chúa
Chap 1: Nhiệm vụ
Đầu óc ta mơ hồ, vừa mở mắt ra đã thấy một tấm màn giừơng màu đỏ son. Chưa kịp hiểu gì, âm thanh lạnh lùng lần nữa vang lên: " Người chơi, ta là hệ thống trò chơi 366650, sẽ đồng hành cùng ngươi. Ngươi có thắc mắc gì, ta sẽ giải đáp toàn bộ.
Ta nghi hoặc hỏi :" Đây là đâu?"
" Phủ quận chúa"
" Của thời đại nào?"
" Không có thời đại. Đây là không gian huyễn hóa do hệ thống tạo ra. Tên gọi là Phương Thần đại lục."
" Phần thưởng của ta là gì?"
" Ngươi có một thân thể mới , vòng 3 đẹp, trải nghiệm cảm giác spank như ngày đầu. Có 10 ngày tham quan thế giới huyễn hóa"
" Spank?? Cái này hay nha! Ai là ker của ta?"
" Tùy ý ngươi chọn"
"Spank ở đây có bị coi là biến thái không?" " Không hề. Trong không gian huyễn hóa , spank là hình phạt phổ biến nhất"
" Chỉ có 10 ngày? Chơi xong về luôn?" Ta có chút không nỡ , thời gian ngắn như vậy.
" Ngươi có thể làm nhiệm vụ để nhận phần thưởng thứ 2"
" Ok nhiệm vụ là gì?"
"500 roi"
" 500 roi???" Ta âm thầm hút khí. 10 ngày 500 roi, dù ta có nhiều kinh nghiệm cũng không khỏi cảm thấy kích thích.
" Ngươi có thể chịu toàn bộ hoặc khiến người khác chịu đòn, miễn đủ số lượng là được"
" Ta có năng lực đặc biệt gì không?"
" Ngươi có khả năng biết giới hạn số roi con người chịu được"
" Được rồi. Ta không còn thắc mắc gì nữa"
" Hệ thống sẽ cho ngươi trí nhớ của quận chúa"
Nói rồi một quả cầu ánh sáng bay về phía ta. Ta nhắm mắt, 2´ sau mắt mở ra, ta có thể tưởng tượng ra mắt ta có hai quầng sáng lập lòe. Trong lòng ta hú hét , cái này chơi thật sự quá vui rồi. Hồi tưởng lại quầng sáng, thân thể này của ta tên là Yến lộ Lộ, là quận chúa của Vương triều. Yến Lộ Lộ vốn là người lạnh lùng, lấy chồng năm 15 tuổi ,đến nay đã được 4 năm nhưng số lần cùng trượng phu thân mật chỉ tính trên đầu ngón tay. Trượng phu Hoắc Kiến của nàng là một kẻ nhu nhược , không có chủ kiến, ngày ngày chỉ quanh quẩn trong phủ quận chúa, không chức tước địa vị, ngày nào cũng tìm cách lấy lòngg thê tử nhưng không thành công, Yến Lộ Lộ một cái liếc mắt cũng không thèm cho hắn. Thiên hạ bay giờ hòa bình , quốc thái dân an, hoàng thượng cũng là bậc nhân trung long phượng, thương dân như con. Triều đình mưa thuận gió hòa , 10 năm nay cũng chưa từng xảy ra sự kiện gì lớn. Các vị vương gia an phận thủ thường, không bao giờ mang suy nghĩ tạo phản. Ta xoa cằm, nghĩ nghĩ một lúc liền cất tiếng gọi: " Người đâu..." Vừa lên tiếng đã có một tiểu nha hoàn chạy vào. Tiểu nha hoàn vóc dáng mảnh mai, mặc trang phục nha hoàn cổ trang , đầu búi hai cái búi tóc tròn tròn. Nàng vừa thấy ta liền quỳ xuống thi lễ: " Quận chúa có gì sai bảo?" Nhìn thấy vòng 3 căng đầy của nàng mắt ta liền sáng lên nhưng khi nhìn giới hạn của nàng ta lập tức bỏ ý định. Tiểu nha đầu này chắc ngày thường chưa từng phạm sai lầm gì lớn nên giới hạn chịu đựng chỉ có 10. So với con số 500 kia chả đáng là bao, ta cũng không nỡ đánh nàng làm gì. Đành chuyển đối tượng vậy! Ta cố hồi tưởng lại dáng vẻ của Yến Lộ Lộ , cất giọng lạnh lùng :" Gọi phu quân của ta đến đây!"
Chap 1: Nhiệm vụ
Đầu óc ta mơ hồ, vừa mở mắt ra đã thấy một tấm màn giừơng màu đỏ son. Chưa kịp hiểu gì, âm thanh lạnh lùng lần nữa vang lên: " Người chơi, ta là hệ thống trò chơi 366650, sẽ đồng hành cùng ngươi. Ngươi có thắc mắc gì, ta sẽ giải đáp toàn bộ.
Ta nghi hoặc hỏi :" Đây là đâu?"
" Phủ quận chúa"
" Của thời đại nào?"
" Không có thời đại. Đây là không gian huyễn hóa do hệ thống tạo ra. Tên gọi là Phương Thần đại lục."
" Phần thưởng của ta là gì?"
" Ngươi có một thân thể mới , vòng 3 đẹp, trải nghiệm cảm giác spank như ngày đầu. Có 10 ngày tham quan thế giới huyễn hóa"
" Spank?? Cái này hay nha! Ai là ker của ta?"
" Tùy ý ngươi chọn"
"Spank ở đây có bị coi là biến thái không?" " Không hề. Trong không gian huyễn hóa , spank là hình phạt phổ biến nhất"
" Chỉ có 10 ngày? Chơi xong về luôn?" Ta có chút không nỡ , thời gian ngắn như vậy.
" Ngươi có thể làm nhiệm vụ để nhận phần thưởng thứ 2"
" Ok nhiệm vụ là gì?"
"500 roi"
" 500 roi???" Ta âm thầm hút khí. 10 ngày 500 roi, dù ta có nhiều kinh nghiệm cũng không khỏi cảm thấy kích thích.
" Ngươi có thể chịu toàn bộ hoặc khiến người khác chịu đòn, miễn đủ số lượng là được"
" Ta có năng lực đặc biệt gì không?"
" Ngươi có khả năng biết giới hạn số roi con người chịu được"
" Được rồi. Ta không còn thắc mắc gì nữa"
" Hệ thống sẽ cho ngươi trí nhớ của quận chúa"
Nói rồi một quả cầu ánh sáng bay về phía ta. Ta nhắm mắt, 2´ sau mắt mở ra, ta có thể tưởng tượng ra mắt ta có hai quầng sáng lập lòe. Trong lòng ta hú hét , cái này chơi thật sự quá vui rồi. Hồi tưởng lại quầng sáng, thân thể này của ta tên là Yến lộ Lộ, là quận chúa của Vương triều. Yến Lộ Lộ vốn là người lạnh lùng, lấy chồng năm 15 tuổi ,đến nay đã được 4 năm nhưng số lần cùng trượng phu thân mật chỉ tính trên đầu ngón tay. Trượng phu Hoắc Kiến của nàng là một kẻ nhu nhược , không có chủ kiến, ngày ngày chỉ quanh quẩn trong phủ quận chúa, không chức tước địa vị, ngày nào cũng tìm cách lấy lòngg thê tử nhưng không thành công, Yến Lộ Lộ một cái liếc mắt cũng không thèm cho hắn. Thiên hạ bay giờ hòa bình , quốc thái dân an, hoàng thượng cũng là bậc nhân trung long phượng, thương dân như con. Triều đình mưa thuận gió hòa , 10 năm nay cũng chưa từng xảy ra sự kiện gì lớn. Các vị vương gia an phận thủ thường, không bao giờ mang suy nghĩ tạo phản. Ta xoa cằm, nghĩ nghĩ một lúc liền cất tiếng gọi: " Người đâu..." Vừa lên tiếng đã có một tiểu nha hoàn chạy vào. Tiểu nha hoàn vóc dáng mảnh mai, mặc trang phục nha hoàn cổ trang , đầu búi hai cái búi tóc tròn tròn. Nàng vừa thấy ta liền quỳ xuống thi lễ: " Quận chúa có gì sai bảo?" Nhìn thấy vòng 3 căng đầy của nàng mắt ta liền sáng lên nhưng khi nhìn giới hạn của nàng ta lập tức bỏ ý định. Tiểu nha đầu này chắc ngày thường chưa từng phạm sai lầm gì lớn nên giới hạn chịu đựng chỉ có 10. So với con số 500 kia chả đáng là bao, ta cũng không nỡ đánh nàng làm gì. Đành chuyển đối tượng vậy! Ta cố hồi tưởng lại dáng vẻ của Yến Lộ Lộ , cất giọng lạnh lùng :" Gọi phu quân của ta đến đây!"
Được sửa bởi khunglongdandon ngày 17/1/2016, 14:43; sửa lần 1.
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Truyện phong cách lạ nha...hóng
tieuyeutinh- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 140
Points : 32748
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015
Re: Lương Bạch
Truyện lạ nha. Mong hố càng đào càng sâu nhé
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33386
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
Re: Lương Bạch
Chap 2: Hoắc Kiến
" Tham kiến quận chúa" Một thanh âm run run, mang theo vài phần khiếp đảm vang lên.
Ta khẽ nâng mi nhìn nam tử trước mắt. Không , không thể gọi hắn là nam tử, nên nói là đứa nhóc thì đúng hơn. Mi thanh mục tú, răng trắng môi hồng, nếu đem kẻ này đặt ở hiện đại chắc chắn là một tiểu mĩ nam. Có điều đôi vai hắn hơi run rẩy, khi thấy ta đang đánh giá càng thêm khiếp sợ, cúi gằm đầu xuống, cắn cắn bờ môi, hệt như con thỏ nhỏ đang chịu ủy khuất. Trong trí nhớ của Yến Lộ Lộ hắn còn nhỏ hơn nàng 2 tuổi, này là nam tử nhu nhược cái gì, rõ ràng là thằng nhóc chưa lớn! Ta yên lặng hỏi hệ thống: " Hắn là kee hả?"
Âm thanh hệ thống vẫn lành lạnh đều đều: " Hắn là ker."
Ta âm thầm kinh ngạc. Có nhìn hỏng mắt cũng không thấy một chút đặc điểm của ker nào trong hắn. Thôi không sao, mễn là ker liền dùng được. Ta ho nhẹ một tiếng, giờ mới phát hiện ra hắn vẫn đang quỳ, vội nói:
" Miễn lễ! Ta muốn cùng phu quân tâm sự, các ngươi lui cả đi!"
Chờ đám nô bộc lui xuống hết, ta duỗi tay về phía hắn, nói: " Lại đây"
Hoắc Kiến khiếp đảm nhìn người trước mắt, trong lòng hắn rối như tơ vò. Quận chúa từ trước đến nay vốn không quan tâm đến hắn, cho dù hắn hao tổn trăm phương ngàn kế cũng không gọi hắn 1 tiếng phu quân, hôm nay sao lại thay đổi thái độ. Chẳng lẽ hắn đã làm sai chuyện gì, nên nàng muốn hưu hắn? Với tính cách của quận chúa chuyện này cũng có thể lắm! Nghĩ vậy hắn càng dè dặt , cẩn thận ngồi xuống bên cạnh nàng. Lần này đến lượt ta túng quẫn, không biết nên nói gì với hắn bây giờ. Chẳng lẽ bây giờ xông ra chỉ vào mặt hắn hét lên, mau đánh ta đi, mau đánh ta đi, hung hăng đánh ta đi??? Một lúc lâu sau ta mới mở miệng, hai má khẽ đỏ: " Ta.." Nhìn ánh mắt nghi hoặc của hắn lời của ta nghẹn không nói ra được. "..ta muốn bồi dưỡng tình cảm phu thê với chàng!" Nghe vậy đầu Hoắc kiến đáng cuối chợt ngẩng phắt dậy, hai mắt lóe lên vẻ kinh hỉ. " Nàng..nàng vừa nói cái gì?" Ta không trả lời hắn, chân bước về phía góc phòng rút ra cây roi mây. Từ lúc đầu ta đã chú ý đến chỗ này. Không hổ danh là không gian huyễn hóa, nơi nào cũng có " hình cụ" được! Khốn khổ lắm ta mới đưa được cây roi cho hắn, dưới ánh mắt ngây thơ của hắn ta có cảm giác mình giống như ông chú biến thái dâm đãng đang làm vấy bẩn tiểu loli bé bỏng.
" Ta..ta.." Ta chưa kịp nói xong hắn đã cướp lời, hai mắt lòe lòe sáng, ta còn có thể nghe tiếng nuốt nước miếng:
" Nàng thích...?"
Ta đang không hiểu lời hắn nói thì âm thanh hệ thống lại vang lên: " Ở Phương Thần đại lục, spank cũng là tình thú vợ chồng" Ta khó khăn "ừ" với hắn một tiếng. Hành động tiếp theo của hắn làm ta há hốc mồm, hắn đẩy ta ngã sấp xuống giừơng, chỉnh người ta cho ngay ngắn, lại lấy thêm một cái gối đặt dưới bụng. A, là tư thế truyền thống. Quả nhiên, đã là ker thì luôn có sẵn tiềm năng trong người... Ta chưa kịp suy nghĩ gì một roi đã rơi xuống...
Vút...chát....A..
Ta và Hoắc Kiến cùng giật mình. Ta giật mình vì chính bản thân mình lại kêu lên. Phải biết bản thân ta vốn là kee chuyên nghiệp, ở hiện đại chịu trăm roi cũng chưa đủ làm ta kêu một tiếng, bây giờ mới 1 roi mà đã...ai..mất mặt..mất mặt.. Hệ thống nói quả không sai, cảm giác y như lần đầu! Ta hiện tại rất muốn nắm chặt tay mà gào lên , ta thích ta thích ta thích ngươi rồi nha Hoắc Kiến!!!!!
Hoắc Kiến vì tiếng kêu mà giật mình, tay khựng lại giữa không trung. Hắn đang làm gì thế này, hắn dám..hắn dám..
"Ta thích ta thích , tiếp tục đi Hoắc Kiến!" Trong lúc không kiểm soát được, tiếng lòng của ta đã bật thốt thành lời. Mà ta cũng vì câu này mà hôm sau hối hận không thôi, nhưng đấy là chuyện của hôm sau nha.. Trong lòng Hoắc Kiến như có một ngọn lửa bùng cháy giải thoát cho ham muốn mà hắn kiềm nén bao lâu nay..
Vút...chát...a..
Vút..chát........
Vút.....chát..aa..............
Mười roi trôi qua, ta đoán mông mình đã nổi lên lằn đỏ rồi. Thật..thật đau cũng rất phấn khích, đây là cảm giác lần đầu mà ta luôn hoài niệm, mà cố lắm ta mới không đưa tay ra che. Phía sau chợt có cảm giác mát mát, Hoắc Kiến nhanh như vậy đã lột váy ta ra rồi. Lại tiếp một loạt thanh âm vang lên...
Vút...chát...
Vút...chát....aaa..
Vút...chát....aa..ngươi nhẹ chút...
Vút....chát....Hoắc Kiến...đau....
Vút....chát...........
Cho dù ta cầu xin hắn cũng như trúng bùa tuyệt đối không giảm lực đi chút nào. Mông ta hiện lên mấy lằn đỏ đỏ, xếp thật đều đặn đều đặn.. Ta đau đến muốn khóc, mà quả thật ta đã khóc..
Vút....chát..á...ngươi đánh chỗ khác đi ...
Vút...chát.......a..huhu...đau...
Vút...vút....vút....aa..vút...vút....
Qua roi thứ 36 hắn bất chợt đánh liên tiếp ta quả thật đau muốn chết, mông nhỏ à xin lỗi ngươi nha, ngươi có bầm có sưng thì đi trách tên chết tiệt kia...
Vút...vút...vút..vút....
Hắn bỗng dừng lại, dùng roi miết nhẹ lằn roi của ta. Ta thuận thế đưa tay ra bắt lấy cây roi, tay còn lại xoa xoa cái mông...
" Hư!" Hắn quát lên một tiếng, giật roi ra khỏi ta rồi đánh tiếp..
Chátt...a..chátt...a đau...cháttt..á....
Mỗi roi đều mạnh hơn gấp mười lần, ta thật muốn tự chửi mình.
Chátt..aw..chátt..á nhẹ thôi...cháttt...huhu ta khóc rồi đấy....cháttt...bảo nhẹ mà..a
Đến roi thứ 63, âm thanh hệ thống vang lên: " Người chơi, ngươi sắp đến giới hạn! Cảnh báo!"
" Đến giới hạn thì sao?"
" Ngươi sẽ ngất. Số roi thừa ra không được tính!"
" Con mẹ ngươi!"
"..pp.. Không có câu trả lời cho câu hỏi này!"
Dừng...dừng...chátt...ta bảo ngươi dừng nghe không....chátt...huhu...cháttt..........đm ngươi....
Trước khi ngất trong đầu ta đem hệ thống ra phanh thây mổ xẻ nghìn lần. Hệ thống, coi như ta phục ngươi!
" Tham kiến quận chúa" Một thanh âm run run, mang theo vài phần khiếp đảm vang lên.
Ta khẽ nâng mi nhìn nam tử trước mắt. Không , không thể gọi hắn là nam tử, nên nói là đứa nhóc thì đúng hơn. Mi thanh mục tú, răng trắng môi hồng, nếu đem kẻ này đặt ở hiện đại chắc chắn là một tiểu mĩ nam. Có điều đôi vai hắn hơi run rẩy, khi thấy ta đang đánh giá càng thêm khiếp sợ, cúi gằm đầu xuống, cắn cắn bờ môi, hệt như con thỏ nhỏ đang chịu ủy khuất. Trong trí nhớ của Yến Lộ Lộ hắn còn nhỏ hơn nàng 2 tuổi, này là nam tử nhu nhược cái gì, rõ ràng là thằng nhóc chưa lớn! Ta yên lặng hỏi hệ thống: " Hắn là kee hả?"
Âm thanh hệ thống vẫn lành lạnh đều đều: " Hắn là ker."
Ta âm thầm kinh ngạc. Có nhìn hỏng mắt cũng không thấy một chút đặc điểm của ker nào trong hắn. Thôi không sao, mễn là ker liền dùng được. Ta ho nhẹ một tiếng, giờ mới phát hiện ra hắn vẫn đang quỳ, vội nói:
" Miễn lễ! Ta muốn cùng phu quân tâm sự, các ngươi lui cả đi!"
Chờ đám nô bộc lui xuống hết, ta duỗi tay về phía hắn, nói: " Lại đây"
Hoắc Kiến khiếp đảm nhìn người trước mắt, trong lòng hắn rối như tơ vò. Quận chúa từ trước đến nay vốn không quan tâm đến hắn, cho dù hắn hao tổn trăm phương ngàn kế cũng không gọi hắn 1 tiếng phu quân, hôm nay sao lại thay đổi thái độ. Chẳng lẽ hắn đã làm sai chuyện gì, nên nàng muốn hưu hắn? Với tính cách của quận chúa chuyện này cũng có thể lắm! Nghĩ vậy hắn càng dè dặt , cẩn thận ngồi xuống bên cạnh nàng. Lần này đến lượt ta túng quẫn, không biết nên nói gì với hắn bây giờ. Chẳng lẽ bây giờ xông ra chỉ vào mặt hắn hét lên, mau đánh ta đi, mau đánh ta đi, hung hăng đánh ta đi??? Một lúc lâu sau ta mới mở miệng, hai má khẽ đỏ: " Ta.." Nhìn ánh mắt nghi hoặc của hắn lời của ta nghẹn không nói ra được. "..ta muốn bồi dưỡng tình cảm phu thê với chàng!" Nghe vậy đầu Hoắc kiến đáng cuối chợt ngẩng phắt dậy, hai mắt lóe lên vẻ kinh hỉ. " Nàng..nàng vừa nói cái gì?" Ta không trả lời hắn, chân bước về phía góc phòng rút ra cây roi mây. Từ lúc đầu ta đã chú ý đến chỗ này. Không hổ danh là không gian huyễn hóa, nơi nào cũng có " hình cụ" được! Khốn khổ lắm ta mới đưa được cây roi cho hắn, dưới ánh mắt ngây thơ của hắn ta có cảm giác mình giống như ông chú biến thái dâm đãng đang làm vấy bẩn tiểu loli bé bỏng.
" Ta..ta.." Ta chưa kịp nói xong hắn đã cướp lời, hai mắt lòe lòe sáng, ta còn có thể nghe tiếng nuốt nước miếng:
" Nàng thích...?"
Ta đang không hiểu lời hắn nói thì âm thanh hệ thống lại vang lên: " Ở Phương Thần đại lục, spank cũng là tình thú vợ chồng" Ta khó khăn "ừ" với hắn một tiếng. Hành động tiếp theo của hắn làm ta há hốc mồm, hắn đẩy ta ngã sấp xuống giừơng, chỉnh người ta cho ngay ngắn, lại lấy thêm một cái gối đặt dưới bụng. A, là tư thế truyền thống. Quả nhiên, đã là ker thì luôn có sẵn tiềm năng trong người... Ta chưa kịp suy nghĩ gì một roi đã rơi xuống...
Vút...chát....A..
Ta và Hoắc Kiến cùng giật mình. Ta giật mình vì chính bản thân mình lại kêu lên. Phải biết bản thân ta vốn là kee chuyên nghiệp, ở hiện đại chịu trăm roi cũng chưa đủ làm ta kêu một tiếng, bây giờ mới 1 roi mà đã...ai..mất mặt..mất mặt.. Hệ thống nói quả không sai, cảm giác y như lần đầu! Ta hiện tại rất muốn nắm chặt tay mà gào lên , ta thích ta thích ta thích ngươi rồi nha Hoắc Kiến!!!!!
Hoắc Kiến vì tiếng kêu mà giật mình, tay khựng lại giữa không trung. Hắn đang làm gì thế này, hắn dám..hắn dám..
"Ta thích ta thích , tiếp tục đi Hoắc Kiến!" Trong lúc không kiểm soát được, tiếng lòng của ta đã bật thốt thành lời. Mà ta cũng vì câu này mà hôm sau hối hận không thôi, nhưng đấy là chuyện của hôm sau nha.. Trong lòng Hoắc Kiến như có một ngọn lửa bùng cháy giải thoát cho ham muốn mà hắn kiềm nén bao lâu nay..
Vút...chát...a..
Vút..chát........
Vút.....chát..aa..............
Mười roi trôi qua, ta đoán mông mình đã nổi lên lằn đỏ rồi. Thật..thật đau cũng rất phấn khích, đây là cảm giác lần đầu mà ta luôn hoài niệm, mà cố lắm ta mới không đưa tay ra che. Phía sau chợt có cảm giác mát mát, Hoắc Kiến nhanh như vậy đã lột váy ta ra rồi. Lại tiếp một loạt thanh âm vang lên...
Vút...chát...
Vút...chát....aaa..
Vút...chát....aa..ngươi nhẹ chút...
Vút....chát....Hoắc Kiến...đau....
Vút....chát...........
Cho dù ta cầu xin hắn cũng như trúng bùa tuyệt đối không giảm lực đi chút nào. Mông ta hiện lên mấy lằn đỏ đỏ, xếp thật đều đặn đều đặn.. Ta đau đến muốn khóc, mà quả thật ta đã khóc..
Vút....chát..á...ngươi đánh chỗ khác đi ...
Vút...chát.......a..huhu...đau...
Vút...vút....vút....aa..vút...vút....
Qua roi thứ 36 hắn bất chợt đánh liên tiếp ta quả thật đau muốn chết, mông nhỏ à xin lỗi ngươi nha, ngươi có bầm có sưng thì đi trách tên chết tiệt kia...
Vút...vút...vút..vút....
Hắn bỗng dừng lại, dùng roi miết nhẹ lằn roi của ta. Ta thuận thế đưa tay ra bắt lấy cây roi, tay còn lại xoa xoa cái mông...
" Hư!" Hắn quát lên một tiếng, giật roi ra khỏi ta rồi đánh tiếp..
Chátt...a..chátt...a đau...cháttt..á....
Mỗi roi đều mạnh hơn gấp mười lần, ta thật muốn tự chửi mình.
Chátt..aw..chátt..á nhẹ thôi...cháttt...huhu ta khóc rồi đấy....cháttt...bảo nhẹ mà..a
Đến roi thứ 63, âm thanh hệ thống vang lên: " Người chơi, ngươi sắp đến giới hạn! Cảnh báo!"
" Đến giới hạn thì sao?"
" Ngươi sẽ ngất. Số roi thừa ra không được tính!"
" Con mẹ ngươi!"
"..pp.. Không có câu trả lời cho câu hỏi này!"
Dừng...dừng...chátt...ta bảo ngươi dừng nghe không....chátt...huhu...cháttt..........đm ngươi....
Trước khi ngất trong đầu ta đem hệ thống ra phanh thây mổ xẻ nghìn lần. Hệ thống, coi như ta phục ngươi!
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Không biết có nên cho hoắc kiến làm nam chính ko nhỉ, mọi người thử nghĩ xem
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Ôi ta thích độ lì đòn của Lương Bạch.
Mau ra nha.
Ps: ta muốn có được hệ thống này
Mau ra nha.
Ps: ta muốn có được hệ thống này
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33386
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
Re: Lương Bạch
Hoắc Kiến dạng ker ngốc manh. Ta thích.
Nói chung đánh càng hăng càng thích
ra chap đều nha nếu không ta đá quán
Nói chung đánh càng hăng càng thích
ra chap đều nha nếu không ta đá quán
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33386
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
Re: Lương Bạch
) tên Hoắc Kiến làm mình liên tưởng đến Hoắc Kiến Hoa :3
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33217
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Lương Bạch
Chắc mình chỉ 1 tuần 1 lần post đc thôi, năm nay thi cử nhiều lắm
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Post ảnh kiểu gì nhỉ
Mình loay hoay nãy h ko đc
Mình loay hoay nãy h ko đc
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Cốt truyện mới lạ mà rất hay ủng hộ t.g
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32911
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
Re: Lương Bạch
Chap 3: Chỉnh đốn phủ quận chúa, Lương Bạch ra uy!
Khi ta tỉnh lại liền cảm giác được phía sau đau nhức, chỉ khẽ cựa quậy cũng khín mặt ta trắng bệch. Ta khẽ chửi một tiếng, chưa kịp nói gì thì một thanh âm ngả ngớn đã vang lên: " Lộ Lộ ngươi đừng cử động a, cẩn thận kẻo đụng đến vết thương. Hừ, dám làm quận chúa bị thương , đúng là tội đáng muôn chết! Người đâu, lôi hắn ta ra đây cho bản công tử. Hôm nay Thượng Lưu ta đây mà không cho hắn một bài học nhớ đời tên ta lền viết ngược lại!"
Hắn mặc một bộ trường bào trắng, tay cầm cây quạt tỏ vẻ tao nhã nhưng trong ánh mắt không hề che giấu vẻ dâm dục , hèn mọn. Lục tìm trí nhớ, ta phát hiện tên này là Thượng Lưu, tổng quản của phủ quận chúa đồng thời cũng là tình nhân bí mật của Yến Lộ Lộ. Yến Lộ Lộ ngay từ lần đầu tiên đã bị mê hoặc bởi vẻ " thanh cao" của hắn, ban tên cho hắn, cho hắn một bước lên mây, trở thành Tổng quản của quận chúa phủ. Ta cười lạnh. Thượng Lưu cái gì, có mà hạ lưu thì có! Ta hứng thú tiếp tục xem hắn diễn trò.
Hoắc Kiến bị lôi xềnh xệch vào ,bên má trắng nõn tím bầm một mảnh, quỳ sụp xuống đất. Ta khẽ nheo mắt, nhìn vào bên má bị thương của hắn cùng dáng đi khập khiễng của bọn nhà hoàn.
" Bọn họ là ngươi đánh?" Nhiệt độ chợt giảm xuống
" Lộ Lộ à, nàng quan tâm đến đám tiện nhân này làm gì. Nghỉ ngơi đi, chuyện này để ta giải quyết!" Nói rồi định tiến về phía, ta thấy hàm răng Hoắc Kiến cắn chặt môi.
" Cút!"
Tiếnh cút này của ta khiến tất cả đều sửng sốt.
" Lộ Lộ đừng nháo nữa! Ngoan!" Trong lòng Thượng Lưu chắc mẩm nàng vẫn còn giận hắn mấy hôm trước đi thanh lâu đây mà, lát nữa dỗ ngọt mấy câu là xong ngay. Nhưng giờ hắn phải xử lý đám tiện nhân này đã, dám để Hoắc Kiến đến gần nàng ,xem như hàng ngày hắn dạy dỗ còn chưa đủ đi! Mở miệng định gọi người thì đã nghe thấy tiếng quát..
" Người đâu, đem tên này kéo ra ngoài...đánh chết! Phủ quận chúa của chúng ta không chứa thứ rác rưởi như vậy!"
Đám nha hoàn hộ vệ lền sửng sốt. Bình thường quận chúa tuy lạnh lùng nhưng chưa bao giờ làm gì đến mạng người... Định thần một lúc liền đem Thượng Lưu đang là hét kéo ra ngoài. Rất nhanh âm thanh bốp bốp cùng tiếng kêu la củng hắn vang lên. Ta lạnh lùng quát
" Bịt miệng hắn lại!"
Khi không gian đã yên tĩnh trở lại, ta cho tất cả lui xuống, để lại hoắc kiến đứng đấy. Mãi mới nghe âm thanh Hoắc kiến rụt rè:
" Nàng...còn đau không?"
Im lặng. Ta không để ý đến ngươi! Không để ý đến ngươi!!!!!
" Ta..ta.."
Ta ta ta cái mặt ngươi!!!!!
"..xin lỗi!"
Còn dễ nghe một chút, nhưng còn lâu ta mới tha thứ cho ngươi! Đánh mông lão nương nở hoa rồi!!!!!! Ta " hừ" một tiếng.
Lát sau không có tiếng hắn, ta liền vểnh tai lên, tiếng nấc nhỏ truyền đến. Ta muốn chửi thề rồi! ĐM ngươi!!! Không để ý ngươi ngươi liền khóc à??!!!!!!
" Mẹ nó ngươi lại đây!"
Ta lạnh lùng nhìn hắn rụt rè bước qua. Nhưng nhìn vết bầm trên mặt hắn cơn tức không biết từ đâu nổi lên. Nghe tiếng bốp bốp ở bên ngoài ta liền ra lệnh:
" Dừng lại! Đánh hắn 200 trượng rồi nhốt vào phòng chứa củi. Mỗi ngày lôi ra đánh 10 trượng , đến khi nào đánh chết thì thôi!" Dù sao đây cũng là thế giới huyễn hóa, ta giết đi 1 kẻ ghê tởm như vậy cũng chẳng ảnh hưởng gì. Chỉ cần nghĩ đến quá khứ hắn xúi giục Yến Lộ Lộ là ra bao nhiêu chuyện bất lương với Hoắc Kiến là ta đã thấy kinh tởm rồi. Ta giật mình vì sao bản thân lại để tâm đến hắn, Hoắc Kiến cùng ta cũng chỉ là 2 người xa lạ mà thôi. Chẳng lẽ vì hắn là ker đầu tiên của ta trong thế giới này? Hội chứng chim non trong truyền thuyết??? Ta chậc lưỡi, nhanh chóng ném việc này ra sau đầu.
Tiếng bốp bốp lần nữa vang lên.
" Ngươi giấu cái gì đấy? " Ta trừng mắt nhìn Hoắc Kiến.
Hắn thành thực giao nộp, là một lọ thuốc mỡ. Nhìn thấy thuốc ta mông ta liền hung hăng nhói lên. Mẹ nó ta quên mất còn chưa bôi thuốc!
" Bôi cho ta"
".."
" Nhìn cái gì?!"
Một lát sau, phía sau ta liền cảm thấy mát lạnh. Nhìn động tác ôn nhu cẩn thận của hắn có lòng ta như bị cái gì đó chạm vào, có chút ngứa. Thấy thế tư tưởng tà ác của ta liền nổi lên. Ta kêu lên thảm thiết:
" Đau..đau..đau..ngươi không biết nhẹ 1 chút à?!!"
Hắn càng luống cuống ta liền đắc chí, ta từng len lén nhìn ra đằng sau một chút rồi lập tức không muốn nhìn nữa. Tuy ta thích spank, cũng là ta tự mình giơ mông cho người ta đánh nhưng vẫn thấy uất ức khi nhìn thấy cặp mông xanh tím chằng chịt vết roi kia. Hứ, thế này thì mấy hôm nữa làm sao chơi tiếp được!( au :tưởng chị đột nhiên đổi tính..hóa ra..)
Thuốc mỡ mát lạnh khiến cơn đau giảm xuống, ta khẽ híp mắt. Ta nhìn mặt bên tím bầm của hắn, khẽ bĩu môi, đoạt thuốc mỡ từ tay hắn bôi trét lung tung lên mặt.
" Hừ, cho nngươi đánh ta này..."
Trong lòng Hoắc Kiến cảm thấy rất ngọt ngào. Không quan tâm vì sao nàng đột nhiên để ý đến hắn , cho hắn lại gần, hắn đã thích nàng rất lâu, rất lâu rồi!
Náo loạn một hồi ta liền cảm thấy buồn ngủ. Nhìn hắn ta lại không nỡ đuổi hắn về. Ta nhớ Yến Lộ Lộ ném hắn vào một tiểu viện cũ nát đến không thể cũ nát hơn nữa, mùa đông lạnh như vậy.. Vừa mới gặp hắn ta đã cảm thấy thân thiết như đã quen từ rất lâu rồi, như em trai nhà bên bé nhỏ thuần khiết ngây thơ. ( au: Còn chị là sói xám độc ác đang giương nanh múa vuốt dụ dỗ thằng bé đi vào con đường sá đọa) Ta nằm dịch vào, tiện tay kéo hắn nằm xuống, miệng làu bàu :" Ngủ" ( au: Ố ồ...từ giây phút này..em đã quyết định chọn ẻm làm nam chính...chị sẽ phải hối hận..có chạy đâu cũng không thoát đâu..hahahaha..*cười đê tiện * Tiểu Bạch:*rùng mình*)
Khi ta tỉnh lại liền cảm giác được phía sau đau nhức, chỉ khẽ cựa quậy cũng khín mặt ta trắng bệch. Ta khẽ chửi một tiếng, chưa kịp nói gì thì một thanh âm ngả ngớn đã vang lên: " Lộ Lộ ngươi đừng cử động a, cẩn thận kẻo đụng đến vết thương. Hừ, dám làm quận chúa bị thương , đúng là tội đáng muôn chết! Người đâu, lôi hắn ta ra đây cho bản công tử. Hôm nay Thượng Lưu ta đây mà không cho hắn một bài học nhớ đời tên ta lền viết ngược lại!"
Hắn mặc một bộ trường bào trắng, tay cầm cây quạt tỏ vẻ tao nhã nhưng trong ánh mắt không hề che giấu vẻ dâm dục , hèn mọn. Lục tìm trí nhớ, ta phát hiện tên này là Thượng Lưu, tổng quản của phủ quận chúa đồng thời cũng là tình nhân bí mật của Yến Lộ Lộ. Yến Lộ Lộ ngay từ lần đầu tiên đã bị mê hoặc bởi vẻ " thanh cao" của hắn, ban tên cho hắn, cho hắn một bước lên mây, trở thành Tổng quản của quận chúa phủ. Ta cười lạnh. Thượng Lưu cái gì, có mà hạ lưu thì có! Ta hứng thú tiếp tục xem hắn diễn trò.
Hoắc Kiến bị lôi xềnh xệch vào ,bên má trắng nõn tím bầm một mảnh, quỳ sụp xuống đất. Ta khẽ nheo mắt, nhìn vào bên má bị thương của hắn cùng dáng đi khập khiễng của bọn nhà hoàn.
" Bọn họ là ngươi đánh?" Nhiệt độ chợt giảm xuống
" Lộ Lộ à, nàng quan tâm đến đám tiện nhân này làm gì. Nghỉ ngơi đi, chuyện này để ta giải quyết!" Nói rồi định tiến về phía, ta thấy hàm răng Hoắc Kiến cắn chặt môi.
" Cút!"
Tiếnh cút này của ta khiến tất cả đều sửng sốt.
" Lộ Lộ đừng nháo nữa! Ngoan!" Trong lòng Thượng Lưu chắc mẩm nàng vẫn còn giận hắn mấy hôm trước đi thanh lâu đây mà, lát nữa dỗ ngọt mấy câu là xong ngay. Nhưng giờ hắn phải xử lý đám tiện nhân này đã, dám để Hoắc Kiến đến gần nàng ,xem như hàng ngày hắn dạy dỗ còn chưa đủ đi! Mở miệng định gọi người thì đã nghe thấy tiếng quát..
" Người đâu, đem tên này kéo ra ngoài...đánh chết! Phủ quận chúa của chúng ta không chứa thứ rác rưởi như vậy!"
Đám nha hoàn hộ vệ lền sửng sốt. Bình thường quận chúa tuy lạnh lùng nhưng chưa bao giờ làm gì đến mạng người... Định thần một lúc liền đem Thượng Lưu đang là hét kéo ra ngoài. Rất nhanh âm thanh bốp bốp cùng tiếng kêu la củng hắn vang lên. Ta lạnh lùng quát
" Bịt miệng hắn lại!"
Khi không gian đã yên tĩnh trở lại, ta cho tất cả lui xuống, để lại hoắc kiến đứng đấy. Mãi mới nghe âm thanh Hoắc kiến rụt rè:
" Nàng...còn đau không?"
Im lặng. Ta không để ý đến ngươi! Không để ý đến ngươi!!!!!
" Ta..ta.."
Ta ta ta cái mặt ngươi!!!!!
"..xin lỗi!"
Còn dễ nghe một chút, nhưng còn lâu ta mới tha thứ cho ngươi! Đánh mông lão nương nở hoa rồi!!!!!! Ta " hừ" một tiếng.
Lát sau không có tiếng hắn, ta liền vểnh tai lên, tiếng nấc nhỏ truyền đến. Ta muốn chửi thề rồi! ĐM ngươi!!! Không để ý ngươi ngươi liền khóc à??!!!!!!
" Mẹ nó ngươi lại đây!"
Ta lạnh lùng nhìn hắn rụt rè bước qua. Nhưng nhìn vết bầm trên mặt hắn cơn tức không biết từ đâu nổi lên. Nghe tiếng bốp bốp ở bên ngoài ta liền ra lệnh:
" Dừng lại! Đánh hắn 200 trượng rồi nhốt vào phòng chứa củi. Mỗi ngày lôi ra đánh 10 trượng , đến khi nào đánh chết thì thôi!" Dù sao đây cũng là thế giới huyễn hóa, ta giết đi 1 kẻ ghê tởm như vậy cũng chẳng ảnh hưởng gì. Chỉ cần nghĩ đến quá khứ hắn xúi giục Yến Lộ Lộ là ra bao nhiêu chuyện bất lương với Hoắc Kiến là ta đã thấy kinh tởm rồi. Ta giật mình vì sao bản thân lại để tâm đến hắn, Hoắc Kiến cùng ta cũng chỉ là 2 người xa lạ mà thôi. Chẳng lẽ vì hắn là ker đầu tiên của ta trong thế giới này? Hội chứng chim non trong truyền thuyết??? Ta chậc lưỡi, nhanh chóng ném việc này ra sau đầu.
Tiếng bốp bốp lần nữa vang lên.
" Ngươi giấu cái gì đấy? " Ta trừng mắt nhìn Hoắc Kiến.
Hắn thành thực giao nộp, là một lọ thuốc mỡ. Nhìn thấy thuốc ta mông ta liền hung hăng nhói lên. Mẹ nó ta quên mất còn chưa bôi thuốc!
" Bôi cho ta"
".."
" Nhìn cái gì?!"
Một lát sau, phía sau ta liền cảm thấy mát lạnh. Nhìn động tác ôn nhu cẩn thận của hắn có lòng ta như bị cái gì đó chạm vào, có chút ngứa. Thấy thế tư tưởng tà ác của ta liền nổi lên. Ta kêu lên thảm thiết:
" Đau..đau..đau..ngươi không biết nhẹ 1 chút à?!!"
Hắn càng luống cuống ta liền đắc chí, ta từng len lén nhìn ra đằng sau một chút rồi lập tức không muốn nhìn nữa. Tuy ta thích spank, cũng là ta tự mình giơ mông cho người ta đánh nhưng vẫn thấy uất ức khi nhìn thấy cặp mông xanh tím chằng chịt vết roi kia. Hứ, thế này thì mấy hôm nữa làm sao chơi tiếp được!( au :tưởng chị đột nhiên đổi tính..hóa ra..)
Thuốc mỡ mát lạnh khiến cơn đau giảm xuống, ta khẽ híp mắt. Ta nhìn mặt bên tím bầm của hắn, khẽ bĩu môi, đoạt thuốc mỡ từ tay hắn bôi trét lung tung lên mặt.
" Hừ, cho nngươi đánh ta này..."
Trong lòng Hoắc Kiến cảm thấy rất ngọt ngào. Không quan tâm vì sao nàng đột nhiên để ý đến hắn , cho hắn lại gần, hắn đã thích nàng rất lâu, rất lâu rồi!
Náo loạn một hồi ta liền cảm thấy buồn ngủ. Nhìn hắn ta lại không nỡ đuổi hắn về. Ta nhớ Yến Lộ Lộ ném hắn vào một tiểu viện cũ nát đến không thể cũ nát hơn nữa, mùa đông lạnh như vậy.. Vừa mới gặp hắn ta đã cảm thấy thân thiết như đã quen từ rất lâu rồi, như em trai nhà bên bé nhỏ thuần khiết ngây thơ. ( au: Còn chị là sói xám độc ác đang giương nanh múa vuốt dụ dỗ thằng bé đi vào con đường sá đọa) Ta nằm dịch vào, tiện tay kéo hắn nằm xuống, miệng làu bàu :" Ngủ" ( au: Ố ồ...từ giây phút này..em đã quyết định chọn ẻm làm nam chính...chị sẽ phải hối hận..có chạy đâu cũng không thoát đâu..hahahaha..*cười đê tiện * Tiểu Bạch:*rùng mình*)
Được sửa bởi khunglongdandon ngày 17/1/2016, 22:33; sửa lần 3.
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Chap cuối cùng trong ngày r. Hẹn gặp lại vào tuần sau
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Hay quá đi . tiếp tục mong chờ nè
tieuyeutinh- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 140
Points : 32748
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015
Re: Lương Bạch
viết típ ik bn
Boyboy123- Tổng số bài gửi : 7
Points : 32807
Thanks : 0
Join date : 29/11/2015
Re: Lương Bạch
tiếp ik au ơi
heymama- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 32
Points : 32691
Thanks : 5
Join date : 14/12/2015
Re: Lương Bạch
Chap 4: Dạo phố phường(1)
Hôm sau, ta dậy từ rất sớm (vì hôm trước ta cũng ngủ khá nhiều rồi). Nhìn cảnh vật trước mắt ta chợt cảm thấy yên bình. Thật thanh thản, không phải vội vã chạy đi làm, cũng không cần nhịn ăn sáng. Ta có bệnh đau dạ dày, mỗi sáng không ăn gì liền quặn đau nhưng giờ trong cơ thể Yến Lộ Lộ chỉ cảm thấy khoan khoái. Hoắc Kiến đã sớm bị ta đá ta khỏi phòng, sau khi suy nghĩ lại, ta quyết định sẽ cách xa hắn một chút. Đây là thế giới huyễn hóa, mấy thứ cảm xúc khó hiểu nên bỏ đi thôi. Ta nhìn lên trần , chống cằm suy nghĩ. Hôm nay là ngày thứ 2 ta đến đây, tuyệt đối không thể ngồi không được. Ta chợt nhảy ra ý định. Nơi này là thế giới huyễn hóa, nơi mà sp thịnh hành, tuy mông ta còn đau nhưng không phải không được xem, có phim sống động mà không xem là phí nha! Hạ quyết tâm , cải trang thành nam nhân , lặng lẽ chuồn khỏi phủ. Nếu ai đó nhìn thấy dáng vẻ bỉ ổi của ta bây giờ chắc chắn sẽ phun một ngụm nước miếng!
Ta đi lang thang bất định, trái với suy nghĩ của ta, tuy nơi này sp thịnh hành nhưng không có nghĩ là ở đâu cũng có. Người ta thường về nhà đóng cửa rồi mới đánh , không làm làm chuyện phơi mông cho thiên hạ xem. Ta chán nản hỏi hệ thống: " Hệ thống, ta thực sự không có võ công sao"
" Không"
" Không có bí thuật tàng hình hay độn thổ xuyên tường gì sao?"
" Không"
" Thật đáng ghét"
" Thật ra hệ thống có thể làm ngươi biết võ công"
"...a, thật sao?" Mắt ta sáng ngời
" Chỉ cần ngươi trả giá"
" Ta không có tiền " Mặt ta xìu xuống
" Không cần tiền. Chỉ cần ngươi có thể chịu được 50 roi của ta!"
" Vậy nếu ta muốn bay lên trời xuống biển sâu làm chuyện ta không thể làm , chỉ cần để ngươi đánh liền có thể?"
" Đúng vậy!"
" Nhưng hôm qua ta vừa bị đánh còn rất đau"
" Cho ngươi nợ 1 ngày"
" Được ta đồng ý"
" Giao dịch thành công "
Một luồng sáng bay về phía ta, ta liền nhắm mắt đón nhận. Khi mở mắt ra, khẽ nhún chân một cái thân thể liền lên cao chục trượng. Mắt ta sáng lòe lòe. Khinh công khinh công khinh công!!! Không ngờ có ngày Lương bạch ta lại có khinh công! Ta lượn qua lượn lại tự sướng n lần mới đáp xuống. Ta muốn có điện thoại, ta muốn chụp lại khoảnh khắc oai hùng này!!!
Đáp xuống đại một cái mái nhà, ta lật một cái ngói lên. Thật may cho ta, cho ngáp phải ruồi đụng trúng cảnh sp rồi!!! Ta liếm môi nhìn xuống dưới, chà, là m/f nha.....
Khung cảnh bên dưới....
" Uyển nhi, sao nàng dám vô lễ với mẫu thân! Bà chỉ là tính tình có chút khó chịu thôi, nàng nhường bà một chút thì chết à!" Giọng nam trầm trọng vang lên , che giấu nỗi tức giận.
" Hừ, chính là ngươi lừa gạt phụ thân đem ta gả cho ngươi, nay lại còn bắt ta chịu đựng lão yêu bà chết tiệt kia. Hình Lập, ngươi nghĩ mình là ai? Nói cho ngươi biết, Dung Uyển ta, chán ghét ngươi đến tận xương!" Giọng nữ có phần chói ta vang lên. Ánh mắt nàng khinh miệt nhìn nam nhân trước mặt.
" Dung Uyển, nàng được! Hôm nay ta không dạy cho nàng đạo làm thê tử họ ta liền đổi ngược lại!"
" Ngươi cứ thử xem! Cái loại nam nhân như ngươi...uy..ngươi làm cái quái gì vậy...thả ta ra...!!"
Dung Uyển chưa nói hết câu đã hắn ném eo đẩy ngã xuống giừơng, mông chổng ra, tay giữ không cho nàng cựa quậy. Tay còn lại hắn rút cây roi trúc, vụt xuống...
Vút....Á..cút ngay..
Vút...vút...vút....á á á....
Ttiếng roi cùng tiếng thét khiến kẻ đang rình coi trên mái nhà sáng mắt... Trong lòng kêu gào, lột, lột ra đi!! Đánh mông trần mới phiêu nha....
Vút...vút...á...đau quá ...
Vút...vút....hức...đừng đánh mà.... Được 10 roi Dung Uyển đã chịu khuất phục, nhỏ giọng cầu xin.
Tiếng roi dừng lại, nàng cảm thấy cây roi trúc đang lướt nhẹ lên cặp mông cùng tiếng nói của nam nhân mà nàng ghét nhất kia:
" Đau? Biết lỗi chưa?"
"..."
Vúttt...a huhu...biết rồi
Vụtt..á..ta biết rồi mà............
" Nàng nghĩ mình đáng bao nhiêu roi?"
" Này ngươi đừng có mà..."
Vútt...vút..vút....aaaá.....đừng đánh.. Tay nàng cuống quýt xoa mông
" 1?"
Vút...aaa
" 5?"
Vút...vút....vút....aaaa... Mông lại một trận bỏng rát
" huhu...10?"
" 100"
" Khôn...g. A.."
Vút....
" Được rồi, một trăm thì một trăm!!"
" Cởi y phục ra!"
" Cái gì?!!!!?"
Vút....á..ta cởi... Tay Dung Uyển run rẩy cởi từng kiện y phục, cặp mông liền bại lộ ra trước không khí. Cặp mông trắng với nhiều lằn sưng đỏ chồng chéo trông rất đối lập.
" Quỳ xuống!"
Nàng sau khi bị đòn đau liền không dám chống đối, nén xuống nhục nhã, cắn răng quỳ xuống chổng mông ra. Cảm nhận được cây roi đang nhịp nhịp trên mông khiến nàng hơi rùng mình, âm thầm rơi nước mắt. Từ nhỏ nàng đã được nuông chiều, nào có bao giờ chịu qua đau đớn bậc này! Biết vậy ban đầu cho dù chết cũng không gả cho hắn!
Vút....á...
Roi đầu tiên khiến người nàng nảy lên, tay bản năng muốn che nhưng lại sợ bị đánh vào tay. Nàng nức nở một tiếng, mông đau rát cùng cảm giác nhục nhã như muốn nhấn chìm nàng.
Vút...á..
Vút....á...
Vút.......á......................
Hôm sau, ta dậy từ rất sớm (vì hôm trước ta cũng ngủ khá nhiều rồi). Nhìn cảnh vật trước mắt ta chợt cảm thấy yên bình. Thật thanh thản, không phải vội vã chạy đi làm, cũng không cần nhịn ăn sáng. Ta có bệnh đau dạ dày, mỗi sáng không ăn gì liền quặn đau nhưng giờ trong cơ thể Yến Lộ Lộ chỉ cảm thấy khoan khoái. Hoắc Kiến đã sớm bị ta đá ta khỏi phòng, sau khi suy nghĩ lại, ta quyết định sẽ cách xa hắn một chút. Đây là thế giới huyễn hóa, mấy thứ cảm xúc khó hiểu nên bỏ đi thôi. Ta nhìn lên trần , chống cằm suy nghĩ. Hôm nay là ngày thứ 2 ta đến đây, tuyệt đối không thể ngồi không được. Ta chợt nhảy ra ý định. Nơi này là thế giới huyễn hóa, nơi mà sp thịnh hành, tuy mông ta còn đau nhưng không phải không được xem, có phim sống động mà không xem là phí nha! Hạ quyết tâm , cải trang thành nam nhân , lặng lẽ chuồn khỏi phủ. Nếu ai đó nhìn thấy dáng vẻ bỉ ổi của ta bây giờ chắc chắn sẽ phun một ngụm nước miếng!
Ta đi lang thang bất định, trái với suy nghĩ của ta, tuy nơi này sp thịnh hành nhưng không có nghĩ là ở đâu cũng có. Người ta thường về nhà đóng cửa rồi mới đánh , không làm làm chuyện phơi mông cho thiên hạ xem. Ta chán nản hỏi hệ thống: " Hệ thống, ta thực sự không có võ công sao"
" Không"
" Không có bí thuật tàng hình hay độn thổ xuyên tường gì sao?"
" Không"
" Thật đáng ghét"
" Thật ra hệ thống có thể làm ngươi biết võ công"
"...a, thật sao?" Mắt ta sáng ngời
" Chỉ cần ngươi trả giá"
" Ta không có tiền " Mặt ta xìu xuống
" Không cần tiền. Chỉ cần ngươi có thể chịu được 50 roi của ta!"
" Vậy nếu ta muốn bay lên trời xuống biển sâu làm chuyện ta không thể làm , chỉ cần để ngươi đánh liền có thể?"
" Đúng vậy!"
" Nhưng hôm qua ta vừa bị đánh còn rất đau"
" Cho ngươi nợ 1 ngày"
" Được ta đồng ý"
" Giao dịch thành công "
Một luồng sáng bay về phía ta, ta liền nhắm mắt đón nhận. Khi mở mắt ra, khẽ nhún chân một cái thân thể liền lên cao chục trượng. Mắt ta sáng lòe lòe. Khinh công khinh công khinh công!!! Không ngờ có ngày Lương bạch ta lại có khinh công! Ta lượn qua lượn lại tự sướng n lần mới đáp xuống. Ta muốn có điện thoại, ta muốn chụp lại khoảnh khắc oai hùng này!!!
Đáp xuống đại một cái mái nhà, ta lật một cái ngói lên. Thật may cho ta, cho ngáp phải ruồi đụng trúng cảnh sp rồi!!! Ta liếm môi nhìn xuống dưới, chà, là m/f nha.....
Khung cảnh bên dưới....
" Uyển nhi, sao nàng dám vô lễ với mẫu thân! Bà chỉ là tính tình có chút khó chịu thôi, nàng nhường bà một chút thì chết à!" Giọng nam trầm trọng vang lên , che giấu nỗi tức giận.
" Hừ, chính là ngươi lừa gạt phụ thân đem ta gả cho ngươi, nay lại còn bắt ta chịu đựng lão yêu bà chết tiệt kia. Hình Lập, ngươi nghĩ mình là ai? Nói cho ngươi biết, Dung Uyển ta, chán ghét ngươi đến tận xương!" Giọng nữ có phần chói ta vang lên. Ánh mắt nàng khinh miệt nhìn nam nhân trước mặt.
" Dung Uyển, nàng được! Hôm nay ta không dạy cho nàng đạo làm thê tử họ ta liền đổi ngược lại!"
" Ngươi cứ thử xem! Cái loại nam nhân như ngươi...uy..ngươi làm cái quái gì vậy...thả ta ra...!!"
Dung Uyển chưa nói hết câu đã hắn ném eo đẩy ngã xuống giừơng, mông chổng ra, tay giữ không cho nàng cựa quậy. Tay còn lại hắn rút cây roi trúc, vụt xuống...
Vút....Á..cút ngay..
Vút...vút...vút....á á á....
Ttiếng roi cùng tiếng thét khiến kẻ đang rình coi trên mái nhà sáng mắt... Trong lòng kêu gào, lột, lột ra đi!! Đánh mông trần mới phiêu nha....
Vút...vút...á...đau quá ...
Vút...vút....hức...đừng đánh mà.... Được 10 roi Dung Uyển đã chịu khuất phục, nhỏ giọng cầu xin.
Tiếng roi dừng lại, nàng cảm thấy cây roi trúc đang lướt nhẹ lên cặp mông cùng tiếng nói của nam nhân mà nàng ghét nhất kia:
" Đau? Biết lỗi chưa?"
"..."
Vúttt...a huhu...biết rồi
Vụtt..á..ta biết rồi mà............
" Nàng nghĩ mình đáng bao nhiêu roi?"
" Này ngươi đừng có mà..."
Vútt...vút..vút....aaaá.....đừng đánh.. Tay nàng cuống quýt xoa mông
" 1?"
Vút...aaa
" 5?"
Vút...vút....vút....aaaa... Mông lại một trận bỏng rát
" huhu...10?"
" 100"
" Khôn...g. A.."
Vút....
" Được rồi, một trăm thì một trăm!!"
" Cởi y phục ra!"
" Cái gì?!!!!?"
Vút....á..ta cởi... Tay Dung Uyển run rẩy cởi từng kiện y phục, cặp mông liền bại lộ ra trước không khí. Cặp mông trắng với nhiều lằn sưng đỏ chồng chéo trông rất đối lập.
" Quỳ xuống!"
Nàng sau khi bị đòn đau liền không dám chống đối, nén xuống nhục nhã, cắn răng quỳ xuống chổng mông ra. Cảm nhận được cây roi đang nhịp nhịp trên mông khiến nàng hơi rùng mình, âm thầm rơi nước mắt. Từ nhỏ nàng đã được nuông chiều, nào có bao giờ chịu qua đau đớn bậc này! Biết vậy ban đầu cho dù chết cũng không gả cho hắn!
Vút....á...
Roi đầu tiên khiến người nàng nảy lên, tay bản năng muốn che nhưng lại sợ bị đánh vào tay. Nàng nức nở một tiếng, mông đau rát cùng cảm giác nhục nhã như muốn nhấn chìm nàng.
Vút...á..
Vút....á...
Vút.......á......................
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Tem nè..tiếp đi au ơi
tieuyeutinh- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 140
Points : 32748
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015
Re: Lương Bạch
Đang tới khúc ngon lành
tác giả nhớ bù nhiều chap nha
ta đói truyện cả tuần rồi đấy
tác giả nhớ bù nhiều chap nha
ta đói truyện cả tuần rồi đấy
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33386
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Chap 5: Cảnh phố phường(2)
Á..á...vút...
Người Dung Uyển nảy lên theo từng roi, chân khẽ run rẩy. Trên mông nóng rát như có hàng nghìn sinh vật đang nhỏ nguậy, từng lằn đỏ dài xếp chồng lên nhau. Đặc biệt còn có 2 roi bị chùng tạo ra 1 vệt tím bầm khiến nàng khóc không thành tiếng. Cái gì nhục nhã đều vứt đi, bây giờ nàng chỉ có đau, thật đau..
Vút...huhu....
Vút....aa.....đau....
Vút.....ta sai rồi...... Vút...vút...vút......a....aa...
Vút...đừng đánh....
Vútttt....Áa...aaaa
Roi thứ 43 để lại một vết bầm đen dài. Dung Uyển nấc lên từng hồi, răng cắn chặt môi , bàn tay hằn hai vết móng tay đỏ ửng. Đôii mông nàng gần như không còn chỗ nào lành lặn, nơi nơi xanh xanh tím tím, sưng cao như hai quả đồi, run rẩy có phần đáng thương. Cho dù cầu xin rất nhục nhã nhưng nàng đau đến điên rồi, cái gì cũng có thể nói được. Nàng cảm thấy sợ hãi vị phu quân này, hắn thật sự tức giận rồi.... Trước kia hắn có giận đến mấy cũng chỉ sầm mặt bỏ đi, không đánh nàng lấy một cái. Phụ thân cũng từng bảo với tính tình của nàng về nhà chồng sớm muộn đều phải chịu gia pháp nàng đều bỏ ngoài tai. Cũng không phải nàng thực sự ghét hắn như đã nói, chẳng qua là uất ức khi bị ép gả, luôn vô tình cố ý chống lại hắn...
Vútttt.....Aaaa..huhuhu....
Nàng thét lên một tiếng, cảm nhận được phía sau đau đớn đến tột cùng ... Lúc này roi cũng dừng lại.
Bản thân Hình Lập bị tiếng thét làm cho giật mình, kinh hoảng nhìn vết máu nho nhỏ trên mông nàng. Hắn tức giận , thầm nghĩ muốn phạt nàng lại không ngờ đánh nàng bị thương rồi. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn luôn rực rỡ kiêu ngạo nay lại tèm lem nước mắt, trong lòng ẩn ẩn đau đớn. Hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, đặt roi lên mông nàng, cố ý không nhìn vết máu kia.
" Nằm ngay ngắn vào!"
Oa..huhuhu... Nàng òa khóc. Vốn tưởng hắn sẽ tha cho mình, chẳng lẽ thật sự đánh nàng 100 roi sao? Mông nàng đủ các loại lằn màu sắc khác nhau, xanh đen tím , còn có vết máu nhỏ ngay giữa mông vô cùng chói mắt nữa , thật sự không thể chịu thêm roi nữa mà... Vai Dung Uyển run run, cảm nhận roi vẫn nằm trên mông ,răng cắn chặt môi gồng mình chờ đợi. Nhưng đợi mãi cũng không có roi nào đánh xuống, nàng quay đầu liền thấy hắn cầm lọ thuốc mỡ, chuẩn bị bôi cho nàng, cúi đầu rấm rứt khóc lên. Bất chợt hắn lên tiếng:
" ...ta sẽ giải thoát cho nàng. Chán ghét như vậy, không cần chịu đựng ta thêm nữa đâu!" Giọng hắn nghe không ra cảm xúc gì.
" Ngươi muốn hưu ta..?" Nàng run run hỏi
" Nàng yên tâm , ta có cách khiến thanh danh nàng không bị tổn hại"
Hắn đã quyết tâm thành toàn cho nàng, đánh nàng như vậy bản thân cũng thấy đau lòng. Nên giải thoát cho nàng thôi... Ai ngờ lại nghe tiếng nàng khóc to...
" ..hức...đừng bỏ ta...ta cũng không có cchán ghét ngươi....hức..muốn liền đánh ta đi...."
Hắn như không tin nổi vào tai mình
"...không ghét ta?"
" hức..ừ...."
Hắn kéo nàng vào lòng, xoa xoa gò má đẫm lệ của nàng, cúi đầu hôn lên............................................
......
......CẮT...
Bạch Lương ta vẫn còn trong sáng nha, ta vận khinh công phi thân bỏ đi. Ở lại nữa tuyệt đối sẽ chết, hơn nữa còn là nôn chết. Da gà da vịt nổi đầy người, độ sến súa của hai người kia max rồi, ta không thể chịu đựng thêm giây phút nào nữa!! Ta nhảy nhảy qua mấy tòa nhà, nhưng may mắn không bao giờ đến liên tục, ta tìm hết mấy chục nhà mới có. Nhưng đáng, biết không, m/m !! Là m/ m đó!!! Ta là động vật ăn tạp, chỉ cần sp ta đều thích, m/f, m/m,f/f, f/m cân toàn bộ! Haha, m/m sẽ không sến sẩm , không buồn nôn..... Nhất là kee nam chịu đòn vô cùng đỉnh, hahahahaha.....*cuồng tiếu n phút* A, hình như ta lại nổi máu biến thái rồi...
Á..á...vút...
Người Dung Uyển nảy lên theo từng roi, chân khẽ run rẩy. Trên mông nóng rát như có hàng nghìn sinh vật đang nhỏ nguậy, từng lằn đỏ dài xếp chồng lên nhau. Đặc biệt còn có 2 roi bị chùng tạo ra 1 vệt tím bầm khiến nàng khóc không thành tiếng. Cái gì nhục nhã đều vứt đi, bây giờ nàng chỉ có đau, thật đau..
Vút...huhu....
Vút....aa.....đau....
Vút.....ta sai rồi...... Vút...vút...vút......a....aa...
Vút...đừng đánh....
Vútttt....Áa...aaaa
Roi thứ 43 để lại một vết bầm đen dài. Dung Uyển nấc lên từng hồi, răng cắn chặt môi , bàn tay hằn hai vết móng tay đỏ ửng. Đôii mông nàng gần như không còn chỗ nào lành lặn, nơi nơi xanh xanh tím tím, sưng cao như hai quả đồi, run rẩy có phần đáng thương. Cho dù cầu xin rất nhục nhã nhưng nàng đau đến điên rồi, cái gì cũng có thể nói được. Nàng cảm thấy sợ hãi vị phu quân này, hắn thật sự tức giận rồi.... Trước kia hắn có giận đến mấy cũng chỉ sầm mặt bỏ đi, không đánh nàng lấy một cái. Phụ thân cũng từng bảo với tính tình của nàng về nhà chồng sớm muộn đều phải chịu gia pháp nàng đều bỏ ngoài tai. Cũng không phải nàng thực sự ghét hắn như đã nói, chẳng qua là uất ức khi bị ép gả, luôn vô tình cố ý chống lại hắn...
Vútttt.....Aaaa..huhuhu....
Nàng thét lên một tiếng, cảm nhận được phía sau đau đớn đến tột cùng ... Lúc này roi cũng dừng lại.
Bản thân Hình Lập bị tiếng thét làm cho giật mình, kinh hoảng nhìn vết máu nho nhỏ trên mông nàng. Hắn tức giận , thầm nghĩ muốn phạt nàng lại không ngờ đánh nàng bị thương rồi. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn luôn rực rỡ kiêu ngạo nay lại tèm lem nước mắt, trong lòng ẩn ẩn đau đớn. Hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, đặt roi lên mông nàng, cố ý không nhìn vết máu kia.
" Nằm ngay ngắn vào!"
Oa..huhuhu... Nàng òa khóc. Vốn tưởng hắn sẽ tha cho mình, chẳng lẽ thật sự đánh nàng 100 roi sao? Mông nàng đủ các loại lằn màu sắc khác nhau, xanh đen tím , còn có vết máu nhỏ ngay giữa mông vô cùng chói mắt nữa , thật sự không thể chịu thêm roi nữa mà... Vai Dung Uyển run run, cảm nhận roi vẫn nằm trên mông ,răng cắn chặt môi gồng mình chờ đợi. Nhưng đợi mãi cũng không có roi nào đánh xuống, nàng quay đầu liền thấy hắn cầm lọ thuốc mỡ, chuẩn bị bôi cho nàng, cúi đầu rấm rứt khóc lên. Bất chợt hắn lên tiếng:
" ...ta sẽ giải thoát cho nàng. Chán ghét như vậy, không cần chịu đựng ta thêm nữa đâu!" Giọng hắn nghe không ra cảm xúc gì.
" Ngươi muốn hưu ta..?" Nàng run run hỏi
" Nàng yên tâm , ta có cách khiến thanh danh nàng không bị tổn hại"
Hắn đã quyết tâm thành toàn cho nàng, đánh nàng như vậy bản thân cũng thấy đau lòng. Nên giải thoát cho nàng thôi... Ai ngờ lại nghe tiếng nàng khóc to...
" ..hức...đừng bỏ ta...ta cũng không có cchán ghét ngươi....hức..muốn liền đánh ta đi...."
Hắn như không tin nổi vào tai mình
"...không ghét ta?"
" hức..ừ...."
Hắn kéo nàng vào lòng, xoa xoa gò má đẫm lệ của nàng, cúi đầu hôn lên............................................
......
......CẮT...
Bạch Lương ta vẫn còn trong sáng nha, ta vận khinh công phi thân bỏ đi. Ở lại nữa tuyệt đối sẽ chết, hơn nữa còn là nôn chết. Da gà da vịt nổi đầy người, độ sến súa của hai người kia max rồi, ta không thể chịu đựng thêm giây phút nào nữa!! Ta nhảy nhảy qua mấy tòa nhà, nhưng may mắn không bao giờ đến liên tục, ta tìm hết mấy chục nhà mới có. Nhưng đáng, biết không, m/m !! Là m/ m đó!!! Ta là động vật ăn tạp, chỉ cần sp ta đều thích, m/f, m/m,f/f, f/m cân toàn bộ! Haha, m/m sẽ không sến sẩm , không buồn nôn..... Nhất là kee nam chịu đòn vô cùng đỉnh, hahahahaha.....*cuồng tiếu n phút* A, hình như ta lại nổi máu biến thái rồi...
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
Chap này ngắn, mình hôm nay mới thi xong buồn ngủ quá. Ngày mai sẽ có chap dài. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Re: Lương Bạch
À đêm hôm mình bấm loạn lên sai chính tả nhiều lm, có gì m.n thông cảm nha, mai mình sẽ sửa laại
khunglongdandon- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 39
Points : 32643
Thanks : 10
Join date : 20/12/2015
Đến từ : Hải phòng
Trang 1 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Similar topics
» Tìm người học trường Lương Van Can thành phố HCM
» [Bách hợp] Uất hận
» [Bách Hợp] [ Hiện Đại ] An Thần Lạc Ái
» Học Viện Bách Hợp
» Chia Ly ( Bách Hợp)
» [Bách hợp] Uất hận
» [Bách Hợp] [ Hiện Đại ] An Thần Lạc Ái
» Học Viện Bách Hợp
» Chia Ly ( Bách Hợp)
Trang 1 trong tổng số 3 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0