Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
+13
anhsangzxx
girlhardcane
Ninaspanking
An Đại Nhân
ngominhtrung
johnadam92
Lâm Thiên Di
cavang02
tieuyeutinh
Since
vsao23
Bà Chồn❤️
jock_kien
17 posters
Trang 1 trong tổng số 4 trang
Trang 1 trong tổng số 4 trang • 1, 2, 3, 4
Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Xin chào , đây là truyện đầu tay của mình , mình ấp ủ nó lâu lắm rồi nhưng giờ mới có thời gian để thực hiện nó mong mọi người ủng hộ và góp ý cho mình nhé . xin lỗi nếu có sơ sót trong cách hành văn .
Decription:
16+
Nếu như các bạn đã từng đọc qua các thể loại spank / bond/ bdsm cũng như xem clip . Và các bạn nghĩ nó rất hào nhoáng, nó là quy luật của giới, hình tượng của Spanker & Spankee hoặc Dom và Sub như trong 50 sắc thái hoặc là những clip bond mà các bạn từng xem . Truyện của mình không hề như vậy , chả có soái ca hay nam thần , nữ thần gì cả , đơn giản mình chỉ viết nó dựa trên sự thât và những trải nghiệm của mình trong hơn 8 năm mình tham gia vào giới này . Mình viết cả về những kinh nghiệm cũng như mọi thể loại mình từng chơi qua. Tất nhiên mình không phải lão làng gì rồi , truyện này chỉ mang tính chất chia sẻ và giải trí , vì thế nhân vật chỉ được đỗi tên và thế giới trong truyện sẽ được xây lại
Link Wattpad : [You must be registered and logged in to see this link.]
Decription:
16+
Nếu như các bạn đã từng đọc qua các thể loại spank / bond/ bdsm cũng như xem clip . Và các bạn nghĩ nó rất hào nhoáng, nó là quy luật của giới, hình tượng của Spanker & Spankee hoặc Dom và Sub như trong 50 sắc thái hoặc là những clip bond mà các bạn từng xem . Truyện của mình không hề như vậy , chả có soái ca hay nam thần , nữ thần gì cả , đơn giản mình chỉ viết nó dựa trên sự thât và những trải nghiệm của mình trong hơn 8 năm mình tham gia vào giới này . Mình viết cả về những kinh nghiệm cũng như mọi thể loại mình từng chơi qua. Tất nhiên mình không phải lão làng gì rồi , truyện này chỉ mang tính chất chia sẻ và giải trí , vì thế nhân vật chỉ được đỗi tên và thế giới trong truyện sẽ được xây lại
Link Wattpad : [You must be registered and logged in to see this link.]
Được sửa bởi jock_kien ngày 13/1/2019, 03:04; sửa lần 2.
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
=))) thấy cái topic là mún xĩu )
Bà Chồn❤️- Admin
- Tổng số bài gửi : 188
Points : 33139
Thanks : 23
Join date : 28/11/2015
Age : 28
Đến từ : TP.HCM
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
đề nghị ad sửa lại luật đi nhé ))
*** Chap II ***
Cứ góp ý thẳng đi nhé , Tks mọi người
link : [You must be registered and logged in to see this link.]
*** Chap II ***
Cứ góp ý thẳng đi nhé , Tks mọi người
link : [You must be registered and logged in to see this link.]
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Sao bạn không đăng lên đây luôn đi cho dễ đọc
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32941
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
vsao23 đã viết:Sao bạn không đăng lên đây luôn đi cho dễ đọc
mình tưởng trên kia dễ đọc hơn chứ
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
CHƯƠNG I: ĐẦU HẠ
Đây là câu chuyện được viết dưa trên câu truyện có thật nhưng mình sẽ kể lại theo cách riêng của mình
Tôi là Trần Khôi,1 thằng nhóc 17t chả có gì đặc biệt ngoài việc là 1 học sinh lớp chuyên của trường TĐN . Cái ngôi trường tọa lạc ngạy tại trung tâm ăn chơi và đầy cám dỗ . À chưa kể là cái tuổi đời của nó có khi còn lớn hơn cả ông tôi ấy chứ !!! Tính ra thì cũng hơn 100 năm rồi ấy nhỉ . Câu chuyện này chỉ là 1 phần kí ức nhỏ tôi mang ra và kể lại tuy nó không đẹp với bạn nhưng nó lại là 1 kỉ niệm khó quên với tôi 1 khoảng thời gian mà tôi luôn ao ước được sống lại trong nó dù chỉ 1 lần !!!
Đó là 1 buổi chiều đầy nắng vào tháng 4 .Và tôi đang thiêu thiêu, gối đầu trên đống sách chuyên đề mà thầy tôi vừa giao. Nằm ngắm từng tia nắng soi qua tán lá tận hưởng từng cơn gió mùa hạ và suy nghĩ về những chuyện xa xăm trong tương lại .
Từng ý tưởng , giấc mơ đang lũ lượt kéo về thì bỗng nhiên
***BỐP***
- Này thì trốn học ! – Someone else
- Ui za ai chơi kì vậy ? – Tôi
Lồm cồm ngồi dậy , chộp lấy cái mắt kính , nheo mắt để cố gắng nhìn cái kẻ - vừa – ném – cái – gì – đó – vào – mình . Mọi thứ xung từ mờ mờ ảo ảo dần dần rõ nét và hiện trước mắt mình :
Một dáng người nhỏ nhắn trong chiếc áo đồng phục trắng tinh với cổ áo được cách điệu hình chiếc nơ có logo được thêu nổi bật bên vai trái diện chung với chiếc váy đồng phục xếp ly xanh đen dài trên gối 3 phân của trường và đôi chân nhỏ bé được bọc trong tất da màu đen có hình con mèo ở khuỷu gối nằm gọn trong đôi giày Vans Old Skool
Cặp môi màu đỏ hồng , cặp kính tai mèo gọng mỏng hơi ánh vàng kim và mái tóc bằng để thưa được búi cao hình củ tỏi được cố định bằng cây bút chì .
**Thì ra là con bé Ngọc Vy lớp bên cạnh ** - Tôi
- Ủa e đấy à ! Sao e không vào lớp đi . – Tôi
Nó là con bé bướng bĩnh nhất mà tôi từng biết , ban đầu chả ưa gì nó đâu nhưng phải công nhận là nó có nhiều điểm chung với tôi thật , câu lạc bộ nào cũng gặp nó , lại thích chơi đàn (tôi hamornica ,nó thì piano), rồi lại còn thích cosplay nữa chứ (mặc dù tôi chỉ là 1 thằng chuyên đi ngắm người ta cos – thú vui của đại gia có khác) . Nhưng có 1 điều tôi phải thừa nhận là nó rất dễ thương, lại học giỏi, mặc dù không chung hướng với mình nhưng con gái ban C mà như vậy thì thì khối thằng ban A cũng phải đổ nhỉ ? ( Tất nhiên là trừ tôi ra nhé ) . Còn chuyện nó và tôi biết nhau như thế nào thì thôi để sau nhé câu chuyện đó nó dài lắm cơ .
- E đang hỏi a đấy ! – Vy hằn giọng
- Nãy a mới họp nhóm để lát nữa a phải vào phòng máy rồi ! hôm nay a có 1 buổi chuyên đề với thầy Tâm . - Tôi
Nói vậy thôi chứ làm gì có lớp nào nữa , tôi lười "chảy thây". Phải ôm cả đống sách và ngâm cứu nó trong 1 tuần vì tháng 7 này tôi phải đi thi Olympic rồi, chỉ còn 3 tháng ngắn ngủi để trau dồi thêm kiến thức vì kì thi này khá quan trọng với tôi, nó là tấm vé đê tôi quyết định sẽ đi tiếp tương lai như thế nào.
- Phải không hay là muốn đánh bài chuồn đây ông tướng, lần nào thấy từ phòng thầy Tâm ra là y như rằng e thấy a chui xuống đây ngủ tới tiết 4 – Vy
- A chợp mắt tý mà – Tôi vừa nói vừa cười
- E hèm – Vy lườm
- Lát nữa a có xuống sinh hoạt với câu lạc bộ không ? – Vy
- Có chứ hôm qua bà trưởng có thông báo mà !! – Tôi
- Ùm vậy lát sau khi sinh hoạt xong a ở lại tý nhé e có này muốn nói a nghe ! – Vy
- Ờ , cũng được miễn đừng bắt cóc hay đánh thuốc mê tui là được rồi – Tôi
- Em về lớp đây gặp a sau – Vy
- Bye em – Tôi
Vy đứng dậy ôm đống tập mà con bé vứt vào tôi vôi vã chạy về dãy A, tôi nhìn vào đống sach chuyên đề và tự hỏi tý nữa sẽ có chuyện gì đây .... Và sau đó lại thiếp đi trong sự yên ắng của sân trường và từng cơn gió nhẹ .
Đây là câu chuyện được viết dưa trên câu truyện có thật nhưng mình sẽ kể lại theo cách riêng của mình
Tôi là Trần Khôi,1 thằng nhóc 17t chả có gì đặc biệt ngoài việc là 1 học sinh lớp chuyên của trường TĐN . Cái ngôi trường tọa lạc ngạy tại trung tâm ăn chơi và đầy cám dỗ . À chưa kể là cái tuổi đời của nó có khi còn lớn hơn cả ông tôi ấy chứ !!! Tính ra thì cũng hơn 100 năm rồi ấy nhỉ . Câu chuyện này chỉ là 1 phần kí ức nhỏ tôi mang ra và kể lại tuy nó không đẹp với bạn nhưng nó lại là 1 kỉ niệm khó quên với tôi 1 khoảng thời gian mà tôi luôn ao ước được sống lại trong nó dù chỉ 1 lần !!!
Đó là 1 buổi chiều đầy nắng vào tháng 4 .Và tôi đang thiêu thiêu, gối đầu trên đống sách chuyên đề mà thầy tôi vừa giao. Nằm ngắm từng tia nắng soi qua tán lá tận hưởng từng cơn gió mùa hạ và suy nghĩ về những chuyện xa xăm trong tương lại .
Từng ý tưởng , giấc mơ đang lũ lượt kéo về thì bỗng nhiên
***BỐP***
- Này thì trốn học ! – Someone else
- Ui za ai chơi kì vậy ? – Tôi
Lồm cồm ngồi dậy , chộp lấy cái mắt kính , nheo mắt để cố gắng nhìn cái kẻ - vừa – ném – cái – gì – đó – vào – mình . Mọi thứ xung từ mờ mờ ảo ảo dần dần rõ nét và hiện trước mắt mình :
Một dáng người nhỏ nhắn trong chiếc áo đồng phục trắng tinh với cổ áo được cách điệu hình chiếc nơ có logo được thêu nổi bật bên vai trái diện chung với chiếc váy đồng phục xếp ly xanh đen dài trên gối 3 phân của trường và đôi chân nhỏ bé được bọc trong tất da màu đen có hình con mèo ở khuỷu gối nằm gọn trong đôi giày Vans Old Skool
Cặp môi màu đỏ hồng , cặp kính tai mèo gọng mỏng hơi ánh vàng kim và mái tóc bằng để thưa được búi cao hình củ tỏi được cố định bằng cây bút chì .
**Thì ra là con bé Ngọc Vy lớp bên cạnh ** - Tôi
- Ủa e đấy à ! Sao e không vào lớp đi . – Tôi
Nó là con bé bướng bĩnh nhất mà tôi từng biết , ban đầu chả ưa gì nó đâu nhưng phải công nhận là nó có nhiều điểm chung với tôi thật , câu lạc bộ nào cũng gặp nó , lại thích chơi đàn (tôi hamornica ,nó thì piano), rồi lại còn thích cosplay nữa chứ (mặc dù tôi chỉ là 1 thằng chuyên đi ngắm người ta cos – thú vui của đại gia có khác) . Nhưng có 1 điều tôi phải thừa nhận là nó rất dễ thương, lại học giỏi, mặc dù không chung hướng với mình nhưng con gái ban C mà như vậy thì thì khối thằng ban A cũng phải đổ nhỉ ? ( Tất nhiên là trừ tôi ra nhé ) . Còn chuyện nó và tôi biết nhau như thế nào thì thôi để sau nhé câu chuyện đó nó dài lắm cơ .
- E đang hỏi a đấy ! – Vy hằn giọng
- Nãy a mới họp nhóm để lát nữa a phải vào phòng máy rồi ! hôm nay a có 1 buổi chuyên đề với thầy Tâm . - Tôi
Nói vậy thôi chứ làm gì có lớp nào nữa , tôi lười "chảy thây". Phải ôm cả đống sách và ngâm cứu nó trong 1 tuần vì tháng 7 này tôi phải đi thi Olympic rồi, chỉ còn 3 tháng ngắn ngủi để trau dồi thêm kiến thức vì kì thi này khá quan trọng với tôi, nó là tấm vé đê tôi quyết định sẽ đi tiếp tương lai như thế nào.
- Phải không hay là muốn đánh bài chuồn đây ông tướng, lần nào thấy từ phòng thầy Tâm ra là y như rằng e thấy a chui xuống đây ngủ tới tiết 4 – Vy
- A chợp mắt tý mà – Tôi vừa nói vừa cười
- E hèm – Vy lườm
- Lát nữa a có xuống sinh hoạt với câu lạc bộ không ? – Vy
- Có chứ hôm qua bà trưởng có thông báo mà !! – Tôi
- Ùm vậy lát sau khi sinh hoạt xong a ở lại tý nhé e có này muốn nói a nghe ! – Vy
- Ờ , cũng được miễn đừng bắt cóc hay đánh thuốc mê tui là được rồi – Tôi
- Em về lớp đây gặp a sau – Vy
- Bye em – Tôi
Vy đứng dậy ôm đống tập mà con bé vứt vào tôi vôi vã chạy về dãy A, tôi nhìn vào đống sach chuyên đề và tự hỏi tý nữa sẽ có chuyện gì đây .... Và sau đó lại thiếp đi trong sự yên ắng của sân trường và từng cơn gió nhẹ .
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
CHƯƠNG II : CUỐI TUẦN
* Ở CHƯƠNG NÀY CÓ 1 SỐ CẢNH TRONG NÀY MÌNH MIÊU TẢ HƠI QUÁ , CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC
Note:
Chẳng qua là do tự nhiên mình hứng quá viết qua trời , nếu ai thấy nó không phù hợp thì rất xin lỗi . Mọi người cứ góp ý thẳng nhé ! , vì mình muốn hoàn thiện nó hơn , xin cảm ơn
***
Vẫn là quang cảnh trong sân trường đó , nhưng cái nắng của buổi chiều tà đã dần dần dịu nhẹ đi , sự yên ắng của sân trường dần dần bị xé toạc bởi tiếng reo hò phát ra từ các dãy học, và tiếng trống quen thuộc lại vang lên .
***TÙNG TÙNG TÙNG***
Tôi quay người nheo mắt loạng choạng ngồi dậy , nhanh tay kéo cái kính trong túi áo ra vội đeo vào .
- * Chậc đã tan hoc rồi à ! * - Tôi thầm nghĩ
Tôi nhìn vào màn hình điện thoại
- * Mới 5 giờ , chắc mấy đứa nhỏ chưa xuống đâu nhỉ ! Thôi kệ cứ vào đó trước xem sao đã * - Tôi thầm nghĩ
Bước qua dãy B lúc này bọn nhóc cấp 2 bắt đầu nháo nhào đi xuống , vừa đi chúng vừa bán tán về những công thức toán học , bàn tán về những cuộc hẹn cuối tuần , hoặc cả những ván game trên mạng . Loáng thoáng nghĩ , tôi chợt nhớ ra hình như cuối tuần này mình có hẹn với một chị spanker thì phải , tuy là không phải spanker của riêng mình vì bản thân tôi là switch (cả spanker lẫn spankee) nhưng mình cũng đã làm spankee cho chị đó cũng hơn 5 tháng rồi nhỉ. Và điều đặc biệt là spanker này lại cùng trường với tôi đấy . Nhưng mà :
- * Sáng chủ nhật đi spank xong thì làm gì nhỉ ? Chả nhẽ đi cà phê* - Tôi thầm nghĩ
- Em cứ để cặp đó đi , mình đi ăn tý rồi họp sau cũng được , chị thông báo 5h15 mà - Tiếng phát ra từ văn phòng đoàn.
- * Vậy là bữa la 5h , ôi trời ạ chừng nào mới về được nhà đây * - Tôi thầm nghĩ
Vừa bước qua bậc thềm thì tôi thấy Vy , Anh, và cả đám lâu la đi ra
- Khôi , e vào trông đồ giúp chị nhé , c với mấy đứa đi ăn 1 tý sẽ quay lại ngay , sau đó ta sẽ bắt đầu cuộc họp , em vào xem bản kế hoạc với a Minh và chị Vân đi – Anh
- Dạ - Tôi
- Em có muốn ăn gì không chị mua luôn cho – Anh
- Dạ thôi chị, nay e them cơm má nấu rồi !!! – Tôi cười nhẹ
- Ngoan vậy nhóc , thôi chị đi nhé – Anh
- Dạ chào a ...– Vy và đám nhóc
Đó là chị Anh , trường câu lạc bộ văn hóa nhật bản và đồng thời là lớp trường của tuyển olympic tin học năm nay, chị có dáng người cao, khuôn mặt thon dài ,mái tóc xéo ,và làn da hơi ngâm . Chị tuy là học sinh chuyên của ban A nhưng chị la 1 một người rất hoạt bát ,chị tham gia rất nhiều hoạt động văn nghệ thể thao của trường , và đặc biệt hơn đó là spanker của tôi đó , à không đúng ra thì chỉ là partner thôi . Tại vì chúng tôi đã thỏa thuận rằng chỉ spank nhau khi có lỗi .
Tôi biết chị là spanker cũng là do cái tính táy máy tò mò của tôi , 1 lần đi chơi với cả lớp , tôi ngồi gần chị và vô tình thấy chị đang lượt 1 diễn đàn mà dao giao của nó khá quen thuộc , no làm tôi nghĩ ngay đến danhdon.com . Liếc nhìn thanh địa chỉ thì tôi thấy .
- * What The ***!!! * - Tôi sặc cả ngụm nước
Và mọi chuyện đã diễn ra như thế đó chúng tôi đã chơi với nhau hơn 5 tháng rồi
và tôi chỉ spank được chị mới 2 lần thôi ,còn lại tôi toàn chịu trận cả . Thê thảm nhỉ ? nhưng thôi dù sao thì thỏa thuận là khi nào rảnh sẽ lôi lỗi của nhau ra mà xử cơ mà .
Vừa vào phòng thì a Minh và c Vân đang ngồi trên 2 chiếc ghế bành phía sau chiếc bàn của hội trưởng , phòng sinh hoạt câu lạc bộ lúc nào cũng ngăn nắp cả, chả bù với phòng của tôi , tập sách thì vứt lung tung , đôi khi có thể tìm thấy 1 vài tờ tiền lẻ kẹp trong sách nữa đấy .
- Chào a Minh , chào c Vân – Tôi
- Ừa chào em , em đọc bản kế hoạch cho tháng 4 này đi ! cũng không nhiều hoạt động lắm đâu – 2 người đồng thanh
- Dạ - tôi
Ngồi vào bàn , cầm bản kế hoạch dài 2 trang A4 , tôi lướt sơ phần hoạt động trong tháng :
- Tổ chức giao lưu văn hóa nhật bản với du học sinh nhật
- Cuộc thi viết luận về nền văn hóa Nhật
- Khóa học giao tiếp tiếng Nhật cơ bản (3 tháng )
- ....
- * Đúng là chả có gì hấp dẫn cả ! Tôi còn nhớ năm ngoái chả biết đứa nào đề xuất cả hoạt động mở gian hang trong winter fes luôn đấy * - Tôi thầm nghĩ
Thấm thoát 1 tý cũng đã 5h15 , cuộc họp cũng đã bắt đầu ,như mọi khi chị Anh vẫn báo cáo và đánh giá các hoạt động trong tháng trước, sau đó phổ biến những hoạt động tháng này và cuối cùng là chơi trò chơi hoạt náo . Riêng tôi thì không hứng thú với những trò đó lắm ,tôi đã xin phép chị Anh về trước .
- Em về trước nha chị , nay e có nhiều việc lắm ! – Tôi
- Nhóc đợi chị tý - Chị Anh
Chị chạy vào phòng và đem cho tôi 1 quyển sách màu vàng với tựa đề : "Chuyện con mèo dạy hải âu bay".
- Đọc đi nhỏ , mỗi tuần 1 quyển sách để nuôi dưỡng tâm hồn - chị Anh cười
- Vâng – Tôi thở dài
- * Hành hạ tâm hồn thì đúng hơn* - Tôi thầm nghĩ
- Rồi chủ nhật này chuẩn bị tinh thần đi nhe cưng hehe - Chị Anh cười khoái chí
- Vâng – Tôi giật mình
Cầm quyển sách nhét vào balo ,lúc này trời đã gần tối dắt chiếc xe đạp cũ kỹ ra khỏi cổng vòng qua đường Nguyễn Du , lúc này nhà thờ đức bà dần dần đông đúc hơn , mọi người đều tất bật chen nhau để về, 1 số học sinh trường thì còn lảng vảng gần bưu điện thành phố và hơn hết và những nhóm chơi lướt ván bắt đầu túm tụm lại để bắt đầu 1 cuộc dao chơi cuối tuần, còn tôi thì chỉ nghĩ rằng:
- *Phải về xem lại đống tài liệu thôi , sắp thi rồi* - Tôi thầm nghĩ
Chạy thẳng từ Nguyễn Du , rẽ sang Trương Định . Đạp xe trên đoạn cắt ngang công viên TAO ĐÀN ,và hướng ra NGUYỄN THỊ MINH KHAI. Tôi đì lòng vòng như thế không phải vì tôi rảnh đâu , mà là vì tôi yêu những con đường như thế này . Cảm giác lướt xe trên con đường có những hàng cây cao hơn chục mét được trồng từ thời pháp ( tôi nghe bảo thế ) , và tận hưởng cái ấm của những tia nắng chiều cuối cùng cố gắng len lỏi qua từng dãy nhà xa xa , tôi cố đạp nhanh hơn để cảm nhận cái gió mà người ta hay bảo là trong lành ở cái CÔNG VIÊN này ( dù tôi biết nó cũng chẳng bổ phổi tý nào cả ) .
Về đến nhà , tôi phóng ngay lên lầu và bật cái máy tính của mình lên , trong lúc đợi tôi ngả lưng trên chiếc giường thân thuộc, vơ tay lấy đại 1 quyền sách nào đó mà tôi vứt bừa trên ấy rồi ngắm nó lật vài trang , sau đó lại vứt vào góc . Tôi đứng dậy và nghĩ chủ nhật này sẽ ra sao nhỉ ? Tôi đã bị chị Anh phạt hơn 50 roi rồi , đã vậy chị còn giao them cho tôi 20 bài để luyện , làm không xong thì xác định là cả tuần nằm sấp luôn .
Ngồi vào bàn máy , tôi có thói quen phải click vào chrome rồi đến facebook va cuối cùng là on yahoo (thật ra thì tôi thích on facebook hơn nhưng yahoo là thứ duy nhất để tôi kết nối mọi người với sở thích cùa mình list friend chủ yếu là các kee ker tôi add được trên danhdon.com cả thôi) , lướt diễn đàn danhdon.com xem có gi hot không như thường lệ , tôi vẫn luôn ao ước tìm cho mình spankee , mặc dù hiện tại tôi đang làm 1 kee cho 1 bà chị "xinh đẹp" và máu lửa nhất trường . Click vào box "Giao lưu kết bạn", ....
- * Chả có gì hot cả * - Tôi thầm nghĩ
Tuy rằng diễn đàn chỉ mới lập được 1 năm thôi nhưng mà số lượng người tham gia cũng không phải ít tại mục thông tin của diễn đàn , số lượng thành viên đã đăng kí lên đến hơn 400 người nhưng số lượng người tham gia đăng bài và bình luận tính sơ sơ cũng chỉ vỏn vẹn 50 người là cùng , đa phần là ker nếu có kee thì cũng phải lớn hơn tôi tận 5 tuổi , còn bà chị kia là switch tôi spank bả chỉ vì là bả thỏa thuận thôi , tôi cũng không muốn mang tiếng hỗn , nhưng đúng là chị Anh xinh thật , nhớ những lần chị ấy phạm lỗi ,tôi luôn cười thầm trong long rằng :
- * Ha ha Chị sẽ biết tay em ! * - Tôi nghĩ
.
.
.
Cái vóc dáng cao ráo của một người con gái đầy nhiệt huyết và năng động nằm khoanh tay gọn gàng trên giường ưỡn phần mông cong hơi cao lên được chiêm gối bên dưới và chờ nhận hình phạt từ 1 thằng nhóc như tôi lúc đó , tôi cảm thấy sung sướng . Tuy không phải là 1 kee như ý muốn của tôi , nhưng nhìn chị những lúc ấy như 1 con mèo ngoan ngoãn.
30 roi là hình phạt mà chị ấy sẽ chịu cho việc trốn tiết , tôi nghiêm giọng nói :
- Chị sẵn sang chưa ? Em bắt đầu đó – Tôi
- Ùm - Chị thở dài
Tôi cầm chắc chiếc roi và cố định lực ngọn của nó bằng ngón trỏ ,vung cao ngọn roi , tôi dùng ½ lực để quất vào cặp mông căng tròn được phủ bởi chiếc váy đồng phục
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
3 Roi ,tuy số roi không nhiều nhưng với lực của 1 thằng con trai như thôi cũng làm cho chị ấy phải oằn người ,va thốt lên :
- Ưm..... - chị anh rên nhẹ
Nhưng tôi vẫn tiếp tục vung roi vào cặp mông ấy
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Chị bắt đầu cong người lên nét mặt chị cau lại vì cơn đau, cặp chân thon dài của chị bắt chéo vào nhau, nhưng lúc này tôi vừa thấy tội cho chị ấy , nhưng điều đó không làm tôi nhẹ tay đi bởi vì đó chính là điều tôi muốn thấy chị phải chịu . Chị thật đáng yêu . Tôi vung roi mạnh hơn nữa , và đánh xéo xuống phía dưới mông 1 tý .
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Tôi càng vung roi mạnh hơn thì chị càng cong người cao lên , tôi đánh chị 1 phần là vị để thỏa mãn con thú trong tâm , 1 phần là vì thỏa thuận giữa cả 2.
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Tôi càng đánh ở vùng dưới mông ,những roi sau càng làm cho phần chân váy như muốn tốc lên , tôi dần dần không kiểm soát được lực của bản thân tôi vung hết sức
*** Vút ... ***
Chị quay người đi, tôi khựng lại, lúc này ánh mắt của chị bắt đầu đỏ hoe , thoáng thấy chị rung rung .
- * chết rồi ! mình lỡ mạnh tay quá ,không được mình phải kiềm chế lại !!!* - Tôi thầm nghĩ
Tôi hít thở thật sâu nhìn chị đang lấy tay che mông mình , Tôi nghiêm giọng :
- Chị nằm ngay lại đi , chị vừa vi phạm nội quy kìa !
Chị không nói gì và quay lại vị trí ban đầu tôi đã quy định cho chị khi chịu phạt .
- chị vi phạm rồi , chị còn nhớ hình phạt ta đã thỏa thuận không ! – Tôi hỏi
- Chị xin lỗi ! - Chị thút thít
- Chị sẽ bi phạt them 5 roi vào mông trần sau khi khi kết thúc hình phạt – Tôi lạnh lùng nói.
- * Mình vừa nói cái quái gì vậy ??? * - Tôi tự nghĩ
- *Có khi nào chị ấy giận mình luôn không* - Tôi nghĩ
Tôi vẫn rang giữ phong thái của một spanker ,mặc dù đấy là lần đầu và spankee của mình lại hơn mình 1 tuổi .
Tôi lại vung roi và tiêp tục hình phạt mà ban đầu đã thỏa thuận . Nhưng lần này tôi kiềm chế lực lại , vừa phải hơn , nhịp nhàng hơn , và không còn đánh dưới mông nữa . Tôi hít thở sâu và. ...
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
....
Cứ 2 giây 1 roi , tôi bắt đầu quen dần với nhịp điệu và tự nhẩm trong đầu
- * 15, 16, 17, ...*
Chị càng lúc càng gồng người căng hơn , mắt chị nhắm lại , tiếng thở của chị càng lúc càng rõ hơn và tôi thoáng nghe tiếng thút thít từ chị ...
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
...
Tôi đánh liên tiếp và vẫn giữ nguyên lực như thế , thoáng cái đã được 27 roi rồi . Tôi quay sang nhìn chị , thấy chị úp mặt vào gối , tay chị duỗi ra nắm chặt chiếc mền màu hồng được xếp gọn gang, chiếc áo đồng phục đã bắt đầu lấm tấm 1 phần mồ hôi ,tôi biết chị đau lắm , nhưng thỏa thuận mà . Tôi dừng lại chỉnh lại tư thế của chị và đánh 3 roi còn lại .
*** Vút ... ***
Tôi vung khá mạnh , nhưng điều này càng làm tôi thích thú hơn...
*** Vút ... ***
- ưmmmm.... – chi Anh rên
Vẫn lực như thế và tiếng rên ấy làm tôi kích thich hơn , tôi dung hết lực vào roi cuối này .
*** Vút ... ***
Tôi đánh hết lực , làm cho chiếc váy tốc cả lên lộ của chiếc quần lót trắng của chị , tôi thoáng thấy vài đường roi ở phần giữa mông va đùi hằn lên rất rõ, tuy không nhìn rõ nhưng từng con lươn sươn đỏ pha chút tím ở giữa làm tôi phấn khích hơn . Chị quay người đi và không quên lấy tay ôm mông mình , tôi nói :
- Chị có thể nghĩ 1 tý
- Ừa cảm ơn em - chị Anh nghẹn giọng
5 phút trôi qua....
Tôi đứng dậy , cầm cây roi tiến lại ..
- Tiếp tục nhé , 5 roi cho việc vi phạm - Tôi nghiêm giọng
- Tha chị được không - chị nghẹn giọng
Tôi thoáng nghĩ , không ngờ chị Anh cũng biết sợ nhỉ , nhưng tôi rất muốn xem những con lươn hằn lên trên cặp mông ấy , không phải là biến thái muốn nhìn mông gái đâu nhé , mà là tôi muốn chiêm ngưỡng tác phẩm của mình .
- Không được ! thỏa thuận là thỏa thuận – Tôi
- Hic ! Thôi được rồi - chị Anh thút thít
Chị kéo váy lên thắt lưng , lúc này chị từ từ kéo chiếc quần lót trắng của mình xuống làm lộ phần mông in đầy vết roi , tim tôi đập nhanh dần đến nổi tôi có thể nghe rõ từng nhịp tim và nhịp thở của mình, dù chỉ có 30 roi nhưng xung quanh nó đã hơi sưng tấy và đỏ lên, chị cong mông lên vào kéo chiếc quần qua khỏi mông lúc ấy từng con lươn , in trên cặp mông ấy như đang quằn quại , dăm ba chỗ bắt đầu có những lằn hơi tím . Lúc này tôi chỉ cảm thấy rất lạ , phấn khích vô cùng nhưng tôi lại tự hỏi .
- * Sao nó không giống như mấy clip mình hay coi nhỉ * - Tôi tự nghĩ
Tiếp tục 5 roi còn lại , trong long lúc này tôi lại muốn đánh nhiều hơn . Nghe cứ như thằng cuồng dâm nhỉ , nhưng cũng đúng thôi mà , lần đầu mà ham hố lắm . Tôi lại hít sâu vào đặt chiếc roi lên cặp mông trắng nõn của chị và nhịp nhẹ nhàng , chị cũng cau mày , va gồng mình lại . Sau đó thì ...
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Tôi đánh liên tiếp 4 roi với lực khá mạnh , chị không quay người đi và vẫn gồng mình chịu đựng , chân chị quắm chặt vào nhau hơn , tôi lại nhịp lên mông chị và nói :
- Chị sẽ không trốn tiết nữa chứ - Tôi
- Ừa ! chị xin lỗi - chị nghẹn lời
- Đừng để cho em phạt chị vậy nữa nha ! Xấu hổ cho chi thôi đó – Tôi mỉm cười
*** Vút ... ***
Dùng hết lực tôi đánh thật mạnh vào giữa mông chị , chị siết chặt tay , rồi sau đó buông lỏng ra , những vết roi tôi đánh bắt đầu hiện dần ra , mông chị lúc này đã xuất hiện them 2, 3 lằn tím và có 1 lằn dài vắt ngang cặp chị . Tôi vứt roi lên giường và qua tủ thuốc lấy chai gel voltaren được để sẵn trong cặp . Tôi quay lại thì chị đã nhanh chóng chỉnh trang bộ đồng phục , chị chồm dậy sửa lại mái tóc màu hơi cháy nắng của mình và dụi mắt . Chị ngồi nhìn tôi .
- Có cần e bôi cho không - Tôi
- Không cần đâu em hi - chị mỉm cười
- Đau lắm không – Tôi mỉm cười
- Đau nhưng thoải mái hơn tý rồi ! - Chị nói
- Bộ chị bị stress à ? – Tôi hỏi
- Ừa ! nhưng mà lỗi mà là do chị mà chị ko sao đâu - Chị nhẹ nhàng nói
- Ha ha ! phải không e thấy chị quằn quại quá trời ! chị bôi thuốc đi nè ! – Tôi
- Ừa em ! Em thấy sao ? Cảm giác thế nào - Chị hỏi
- DẠ ... thì cũng vui , thích – Tôi cười
- Chị có giận gì em không vậy ? - Tôi hỏi
- Không có đâu nhóc ,có chơi có chịu mà , hì- Chị mĩm cười
.
.
.
Và đó là lần đầu tiên tôi được spank chị ấy , nhớ lại lần đó và nghĩ cho những lần thê thảm mình phải chịu trận ,tôi bắt đầu hơi rung, nhưng tôi lại cảm thấy phấn khích .
- * Có chơi có chịu !!! * - Tôi thầm nghĩ
Tắt duyêt trình chrome tôi để yahoo treo ở đó , tôi đi tắm . Lúc này đã là 6h15, tôi thường có thói quen nghe nhạc khi tắm và list nhạc yêu thích luôn là : Studio Ghibli Complete Collection . Thật ra thì nhạc gì tôi cũng nghe cả , chỉ là tôi luôn cho rằng việc tắm và nằm nghĩ 30 phút sau đó là 1 khoảng thời gian xả stress tuyệt nhất .
Khi bước ra khỏi phòng tắm ,và ngã lưng trên chiếc giường có chút bừa bộn của mình ,nhắm mắt để tận hưởng từng nốt nhạc thì lúc này tôi chợt nhớ ra .
- * Ủa! lúc nãy quên hỏi con bé Vy, nó kêu mình đợi tý mà quên mất *
- * Thôi kệ ! tối tính *
Tôi đặt báo thức cho 30 phút sau và ...
chìm vào giấc ngủ theo tiếng nhạc ...
* Ở CHƯƠNG NÀY CÓ 1 SỐ CẢNH TRONG NÀY MÌNH MIÊU TẢ HƠI QUÁ , CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC
Note:
Chẳng qua là do tự nhiên mình hứng quá viết qua trời , nếu ai thấy nó không phù hợp thì rất xin lỗi . Mọi người cứ góp ý thẳng nhé ! , vì mình muốn hoàn thiện nó hơn , xin cảm ơn
***
Vẫn là quang cảnh trong sân trường đó , nhưng cái nắng của buổi chiều tà đã dần dần dịu nhẹ đi , sự yên ắng của sân trường dần dần bị xé toạc bởi tiếng reo hò phát ra từ các dãy học, và tiếng trống quen thuộc lại vang lên .
***TÙNG TÙNG TÙNG***
Tôi quay người nheo mắt loạng choạng ngồi dậy , nhanh tay kéo cái kính trong túi áo ra vội đeo vào .
- * Chậc đã tan hoc rồi à ! * - Tôi thầm nghĩ
Tôi nhìn vào màn hình điện thoại
- * Mới 5 giờ , chắc mấy đứa nhỏ chưa xuống đâu nhỉ ! Thôi kệ cứ vào đó trước xem sao đã * - Tôi thầm nghĩ
Bước qua dãy B lúc này bọn nhóc cấp 2 bắt đầu nháo nhào đi xuống , vừa đi chúng vừa bán tán về những công thức toán học , bàn tán về những cuộc hẹn cuối tuần , hoặc cả những ván game trên mạng . Loáng thoáng nghĩ , tôi chợt nhớ ra hình như cuối tuần này mình có hẹn với một chị spanker thì phải , tuy là không phải spanker của riêng mình vì bản thân tôi là switch (cả spanker lẫn spankee) nhưng mình cũng đã làm spankee cho chị đó cũng hơn 5 tháng rồi nhỉ. Và điều đặc biệt là spanker này lại cùng trường với tôi đấy . Nhưng mà :
- * Sáng chủ nhật đi spank xong thì làm gì nhỉ ? Chả nhẽ đi cà phê* - Tôi thầm nghĩ
- Em cứ để cặp đó đi , mình đi ăn tý rồi họp sau cũng được , chị thông báo 5h15 mà - Tiếng phát ra từ văn phòng đoàn.
- * Vậy là bữa la 5h , ôi trời ạ chừng nào mới về được nhà đây * - Tôi thầm nghĩ
Vừa bước qua bậc thềm thì tôi thấy Vy , Anh, và cả đám lâu la đi ra
- Khôi , e vào trông đồ giúp chị nhé , c với mấy đứa đi ăn 1 tý sẽ quay lại ngay , sau đó ta sẽ bắt đầu cuộc họp , em vào xem bản kế hoạc với a Minh và chị Vân đi – Anh
- Dạ - Tôi
- Em có muốn ăn gì không chị mua luôn cho – Anh
- Dạ thôi chị, nay e them cơm má nấu rồi !!! – Tôi cười nhẹ
- Ngoan vậy nhóc , thôi chị đi nhé – Anh
- Dạ chào a ...– Vy và đám nhóc
Đó là chị Anh , trường câu lạc bộ văn hóa nhật bản và đồng thời là lớp trường của tuyển olympic tin học năm nay, chị có dáng người cao, khuôn mặt thon dài ,mái tóc xéo ,và làn da hơi ngâm . Chị tuy là học sinh chuyên của ban A nhưng chị la 1 một người rất hoạt bát ,chị tham gia rất nhiều hoạt động văn nghệ thể thao của trường , và đặc biệt hơn đó là spanker của tôi đó , à không đúng ra thì chỉ là partner thôi . Tại vì chúng tôi đã thỏa thuận rằng chỉ spank nhau khi có lỗi .
Tôi biết chị là spanker cũng là do cái tính táy máy tò mò của tôi , 1 lần đi chơi với cả lớp , tôi ngồi gần chị và vô tình thấy chị đang lượt 1 diễn đàn mà dao giao của nó khá quen thuộc , no làm tôi nghĩ ngay đến danhdon.com . Liếc nhìn thanh địa chỉ thì tôi thấy .
- * What The ***!!! * - Tôi sặc cả ngụm nước
Và mọi chuyện đã diễn ra như thế đó chúng tôi đã chơi với nhau hơn 5 tháng rồi
và tôi chỉ spank được chị mới 2 lần thôi ,còn lại tôi toàn chịu trận cả . Thê thảm nhỉ ? nhưng thôi dù sao thì thỏa thuận là khi nào rảnh sẽ lôi lỗi của nhau ra mà xử cơ mà .
Vừa vào phòng thì a Minh và c Vân đang ngồi trên 2 chiếc ghế bành phía sau chiếc bàn của hội trưởng , phòng sinh hoạt câu lạc bộ lúc nào cũng ngăn nắp cả, chả bù với phòng của tôi , tập sách thì vứt lung tung , đôi khi có thể tìm thấy 1 vài tờ tiền lẻ kẹp trong sách nữa đấy .
- Chào a Minh , chào c Vân – Tôi
- Ừa chào em , em đọc bản kế hoạch cho tháng 4 này đi ! cũng không nhiều hoạt động lắm đâu – 2 người đồng thanh
- Dạ - tôi
Ngồi vào bàn , cầm bản kế hoạch dài 2 trang A4 , tôi lướt sơ phần hoạt động trong tháng :
- Tổ chức giao lưu văn hóa nhật bản với du học sinh nhật
- Cuộc thi viết luận về nền văn hóa Nhật
- Khóa học giao tiếp tiếng Nhật cơ bản (3 tháng )
- ....
- * Đúng là chả có gì hấp dẫn cả ! Tôi còn nhớ năm ngoái chả biết đứa nào đề xuất cả hoạt động mở gian hang trong winter fes luôn đấy * - Tôi thầm nghĩ
Thấm thoát 1 tý cũng đã 5h15 , cuộc họp cũng đã bắt đầu ,như mọi khi chị Anh vẫn báo cáo và đánh giá các hoạt động trong tháng trước, sau đó phổ biến những hoạt động tháng này và cuối cùng là chơi trò chơi hoạt náo . Riêng tôi thì không hứng thú với những trò đó lắm ,tôi đã xin phép chị Anh về trước .
- Em về trước nha chị , nay e có nhiều việc lắm ! – Tôi
- Nhóc đợi chị tý - Chị Anh
Chị chạy vào phòng và đem cho tôi 1 quyển sách màu vàng với tựa đề : "Chuyện con mèo dạy hải âu bay".
- Đọc đi nhỏ , mỗi tuần 1 quyển sách để nuôi dưỡng tâm hồn - chị Anh cười
- Vâng – Tôi thở dài
- * Hành hạ tâm hồn thì đúng hơn* - Tôi thầm nghĩ
- Rồi chủ nhật này chuẩn bị tinh thần đi nhe cưng hehe - Chị Anh cười khoái chí
- Vâng – Tôi giật mình
Cầm quyển sách nhét vào balo ,lúc này trời đã gần tối dắt chiếc xe đạp cũ kỹ ra khỏi cổng vòng qua đường Nguyễn Du , lúc này nhà thờ đức bà dần dần đông đúc hơn , mọi người đều tất bật chen nhau để về, 1 số học sinh trường thì còn lảng vảng gần bưu điện thành phố và hơn hết và những nhóm chơi lướt ván bắt đầu túm tụm lại để bắt đầu 1 cuộc dao chơi cuối tuần, còn tôi thì chỉ nghĩ rằng:
- *Phải về xem lại đống tài liệu thôi , sắp thi rồi* - Tôi thầm nghĩ
Chạy thẳng từ Nguyễn Du , rẽ sang Trương Định . Đạp xe trên đoạn cắt ngang công viên TAO ĐÀN ,và hướng ra NGUYỄN THỊ MINH KHAI. Tôi đì lòng vòng như thế không phải vì tôi rảnh đâu , mà là vì tôi yêu những con đường như thế này . Cảm giác lướt xe trên con đường có những hàng cây cao hơn chục mét được trồng từ thời pháp ( tôi nghe bảo thế ) , và tận hưởng cái ấm của những tia nắng chiều cuối cùng cố gắng len lỏi qua từng dãy nhà xa xa , tôi cố đạp nhanh hơn để cảm nhận cái gió mà người ta hay bảo là trong lành ở cái CÔNG VIÊN này ( dù tôi biết nó cũng chẳng bổ phổi tý nào cả ) .
Về đến nhà , tôi phóng ngay lên lầu và bật cái máy tính của mình lên , trong lúc đợi tôi ngả lưng trên chiếc giường thân thuộc, vơ tay lấy đại 1 quyền sách nào đó mà tôi vứt bừa trên ấy rồi ngắm nó lật vài trang , sau đó lại vứt vào góc . Tôi đứng dậy và nghĩ chủ nhật này sẽ ra sao nhỉ ? Tôi đã bị chị Anh phạt hơn 50 roi rồi , đã vậy chị còn giao them cho tôi 20 bài để luyện , làm không xong thì xác định là cả tuần nằm sấp luôn .
Ngồi vào bàn máy , tôi có thói quen phải click vào chrome rồi đến facebook va cuối cùng là on yahoo (thật ra thì tôi thích on facebook hơn nhưng yahoo là thứ duy nhất để tôi kết nối mọi người với sở thích cùa mình list friend chủ yếu là các kee ker tôi add được trên danhdon.com cả thôi) , lướt diễn đàn danhdon.com xem có gi hot không như thường lệ , tôi vẫn luôn ao ước tìm cho mình spankee , mặc dù hiện tại tôi đang làm 1 kee cho 1 bà chị "xinh đẹp" và máu lửa nhất trường . Click vào box "Giao lưu kết bạn", ....
- * Chả có gì hot cả * - Tôi thầm nghĩ
Tuy rằng diễn đàn chỉ mới lập được 1 năm thôi nhưng mà số lượng người tham gia cũng không phải ít tại mục thông tin của diễn đàn , số lượng thành viên đã đăng kí lên đến hơn 400 người nhưng số lượng người tham gia đăng bài và bình luận tính sơ sơ cũng chỉ vỏn vẹn 50 người là cùng , đa phần là ker nếu có kee thì cũng phải lớn hơn tôi tận 5 tuổi , còn bà chị kia là switch tôi spank bả chỉ vì là bả thỏa thuận thôi , tôi cũng không muốn mang tiếng hỗn , nhưng đúng là chị Anh xinh thật , nhớ những lần chị ấy phạm lỗi ,tôi luôn cười thầm trong long rằng :
- * Ha ha Chị sẽ biết tay em ! * - Tôi nghĩ
.
.
.
Cái vóc dáng cao ráo của một người con gái đầy nhiệt huyết và năng động nằm khoanh tay gọn gàng trên giường ưỡn phần mông cong hơi cao lên được chiêm gối bên dưới và chờ nhận hình phạt từ 1 thằng nhóc như tôi lúc đó , tôi cảm thấy sung sướng . Tuy không phải là 1 kee như ý muốn của tôi , nhưng nhìn chị những lúc ấy như 1 con mèo ngoan ngoãn.
30 roi là hình phạt mà chị ấy sẽ chịu cho việc trốn tiết , tôi nghiêm giọng nói :
- Chị sẵn sang chưa ? Em bắt đầu đó – Tôi
- Ùm - Chị thở dài
Tôi cầm chắc chiếc roi và cố định lực ngọn của nó bằng ngón trỏ ,vung cao ngọn roi , tôi dùng ½ lực để quất vào cặp mông căng tròn được phủ bởi chiếc váy đồng phục
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
3 Roi ,tuy số roi không nhiều nhưng với lực của 1 thằng con trai như thôi cũng làm cho chị ấy phải oằn người ,va thốt lên :
- Ưm..... - chị anh rên nhẹ
Nhưng tôi vẫn tiếp tục vung roi vào cặp mông ấy
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Chị bắt đầu cong người lên nét mặt chị cau lại vì cơn đau, cặp chân thon dài của chị bắt chéo vào nhau, nhưng lúc này tôi vừa thấy tội cho chị ấy , nhưng điều đó không làm tôi nhẹ tay đi bởi vì đó chính là điều tôi muốn thấy chị phải chịu . Chị thật đáng yêu . Tôi vung roi mạnh hơn nữa , và đánh xéo xuống phía dưới mông 1 tý .
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Tôi càng vung roi mạnh hơn thì chị càng cong người cao lên , tôi đánh chị 1 phần là vị để thỏa mãn con thú trong tâm , 1 phần là vì thỏa thuận giữa cả 2.
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Tôi càng đánh ở vùng dưới mông ,những roi sau càng làm cho phần chân váy như muốn tốc lên , tôi dần dần không kiểm soát được lực của bản thân tôi vung hết sức
*** Vút ... ***
Chị quay người đi, tôi khựng lại, lúc này ánh mắt của chị bắt đầu đỏ hoe , thoáng thấy chị rung rung .
- * chết rồi ! mình lỡ mạnh tay quá ,không được mình phải kiềm chế lại !!!* - Tôi thầm nghĩ
Tôi hít thở thật sâu nhìn chị đang lấy tay che mông mình , Tôi nghiêm giọng :
- Chị nằm ngay lại đi , chị vừa vi phạm nội quy kìa !
Chị không nói gì và quay lại vị trí ban đầu tôi đã quy định cho chị khi chịu phạt .
- chị vi phạm rồi , chị còn nhớ hình phạt ta đã thỏa thuận không ! – Tôi hỏi
- Chị xin lỗi ! - Chị thút thít
- Chị sẽ bi phạt them 5 roi vào mông trần sau khi khi kết thúc hình phạt – Tôi lạnh lùng nói.
- * Mình vừa nói cái quái gì vậy ??? * - Tôi tự nghĩ
- *Có khi nào chị ấy giận mình luôn không* - Tôi nghĩ
Tôi vẫn rang giữ phong thái của một spanker ,mặc dù đấy là lần đầu và spankee của mình lại hơn mình 1 tuổi .
Tôi lại vung roi và tiêp tục hình phạt mà ban đầu đã thỏa thuận . Nhưng lần này tôi kiềm chế lực lại , vừa phải hơn , nhịp nhàng hơn , và không còn đánh dưới mông nữa . Tôi hít thở sâu và. ...
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
....
Cứ 2 giây 1 roi , tôi bắt đầu quen dần với nhịp điệu và tự nhẩm trong đầu
- * 15, 16, 17, ...*
Chị càng lúc càng gồng người căng hơn , mắt chị nhắm lại , tiếng thở của chị càng lúc càng rõ hơn và tôi thoáng nghe tiếng thút thít từ chị ...
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
...
Tôi đánh liên tiếp và vẫn giữ nguyên lực như thế , thoáng cái đã được 27 roi rồi . Tôi quay sang nhìn chị , thấy chị úp mặt vào gối , tay chị duỗi ra nắm chặt chiếc mền màu hồng được xếp gọn gang, chiếc áo đồng phục đã bắt đầu lấm tấm 1 phần mồ hôi ,tôi biết chị đau lắm , nhưng thỏa thuận mà . Tôi dừng lại chỉnh lại tư thế của chị và đánh 3 roi còn lại .
*** Vút ... ***
Tôi vung khá mạnh , nhưng điều này càng làm tôi thích thú hơn...
*** Vút ... ***
- ưmmmm.... – chi Anh rên
Vẫn lực như thế và tiếng rên ấy làm tôi kích thich hơn , tôi dung hết lực vào roi cuối này .
*** Vút ... ***
Tôi đánh hết lực , làm cho chiếc váy tốc cả lên lộ của chiếc quần lót trắng của chị , tôi thoáng thấy vài đường roi ở phần giữa mông va đùi hằn lên rất rõ, tuy không nhìn rõ nhưng từng con lươn sươn đỏ pha chút tím ở giữa làm tôi phấn khích hơn . Chị quay người đi và không quên lấy tay ôm mông mình , tôi nói :
- Chị có thể nghĩ 1 tý
- Ừa cảm ơn em - chị Anh nghẹn giọng
5 phút trôi qua....
Tôi đứng dậy , cầm cây roi tiến lại ..
- Tiếp tục nhé , 5 roi cho việc vi phạm - Tôi nghiêm giọng
- Tha chị được không - chị nghẹn giọng
Tôi thoáng nghĩ , không ngờ chị Anh cũng biết sợ nhỉ , nhưng tôi rất muốn xem những con lươn hằn lên trên cặp mông ấy , không phải là biến thái muốn nhìn mông gái đâu nhé , mà là tôi muốn chiêm ngưỡng tác phẩm của mình .
- Không được ! thỏa thuận là thỏa thuận – Tôi
- Hic ! Thôi được rồi - chị Anh thút thít
Chị kéo váy lên thắt lưng , lúc này chị từ từ kéo chiếc quần lót trắng của mình xuống làm lộ phần mông in đầy vết roi , tim tôi đập nhanh dần đến nổi tôi có thể nghe rõ từng nhịp tim và nhịp thở của mình, dù chỉ có 30 roi nhưng xung quanh nó đã hơi sưng tấy và đỏ lên, chị cong mông lên vào kéo chiếc quần qua khỏi mông lúc ấy từng con lươn , in trên cặp mông ấy như đang quằn quại , dăm ba chỗ bắt đầu có những lằn hơi tím . Lúc này tôi chỉ cảm thấy rất lạ , phấn khích vô cùng nhưng tôi lại tự hỏi .
- * Sao nó không giống như mấy clip mình hay coi nhỉ * - Tôi tự nghĩ
Tiếp tục 5 roi còn lại , trong long lúc này tôi lại muốn đánh nhiều hơn . Nghe cứ như thằng cuồng dâm nhỉ , nhưng cũng đúng thôi mà , lần đầu mà ham hố lắm . Tôi lại hít sâu vào đặt chiếc roi lên cặp mông trắng nõn của chị và nhịp nhẹ nhàng , chị cũng cau mày , va gồng mình lại . Sau đó thì ...
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
*** Vút ... ***
Tôi đánh liên tiếp 4 roi với lực khá mạnh , chị không quay người đi và vẫn gồng mình chịu đựng , chân chị quắm chặt vào nhau hơn , tôi lại nhịp lên mông chị và nói :
- Chị sẽ không trốn tiết nữa chứ - Tôi
- Ừa ! chị xin lỗi - chị nghẹn lời
- Đừng để cho em phạt chị vậy nữa nha ! Xấu hổ cho chi thôi đó – Tôi mỉm cười
*** Vút ... ***
Dùng hết lực tôi đánh thật mạnh vào giữa mông chị , chị siết chặt tay , rồi sau đó buông lỏng ra , những vết roi tôi đánh bắt đầu hiện dần ra , mông chị lúc này đã xuất hiện them 2, 3 lằn tím và có 1 lằn dài vắt ngang cặp chị . Tôi vứt roi lên giường và qua tủ thuốc lấy chai gel voltaren được để sẵn trong cặp . Tôi quay lại thì chị đã nhanh chóng chỉnh trang bộ đồng phục , chị chồm dậy sửa lại mái tóc màu hơi cháy nắng của mình và dụi mắt . Chị ngồi nhìn tôi .
- Có cần e bôi cho không - Tôi
- Không cần đâu em hi - chị mỉm cười
- Đau lắm không – Tôi mỉm cười
- Đau nhưng thoải mái hơn tý rồi ! - Chị nói
- Bộ chị bị stress à ? – Tôi hỏi
- Ừa ! nhưng mà lỗi mà là do chị mà chị ko sao đâu - Chị nhẹ nhàng nói
- Ha ha ! phải không e thấy chị quằn quại quá trời ! chị bôi thuốc đi nè ! – Tôi
- Ừa em ! Em thấy sao ? Cảm giác thế nào - Chị hỏi
- DẠ ... thì cũng vui , thích – Tôi cười
- Chị có giận gì em không vậy ? - Tôi hỏi
- Không có đâu nhóc ,có chơi có chịu mà , hì- Chị mĩm cười
.
.
.
Và đó là lần đầu tiên tôi được spank chị ấy , nhớ lại lần đó và nghĩ cho những lần thê thảm mình phải chịu trận ,tôi bắt đầu hơi rung, nhưng tôi lại cảm thấy phấn khích .
- * Có chơi có chịu !!! * - Tôi thầm nghĩ
Tắt duyêt trình chrome tôi để yahoo treo ở đó , tôi đi tắm . Lúc này đã là 6h15, tôi thường có thói quen nghe nhạc khi tắm và list nhạc yêu thích luôn là : Studio Ghibli Complete Collection . Thật ra thì nhạc gì tôi cũng nghe cả , chỉ là tôi luôn cho rằng việc tắm và nằm nghĩ 30 phút sau đó là 1 khoảng thời gian xả stress tuyệt nhất .
Khi bước ra khỏi phòng tắm ,và ngã lưng trên chiếc giường có chút bừa bộn của mình ,nhắm mắt để tận hưởng từng nốt nhạc thì lúc này tôi chợt nhớ ra .
- * Ủa! lúc nãy quên hỏi con bé Vy, nó kêu mình đợi tý mà quên mất *
- * Thôi kệ ! tối tính *
Tôi đặt báo thức cho 30 phút sau và ...
chìm vào giấc ngủ theo tiếng nhạc ...
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
tr hay v au có fb hong kb vs. Hóng chập mới
Since- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 98
Points : 32947
Thanks : 9
Join date : 29/11/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Đăng trên đây dễ đọc hơn. Vậy bạn Anh là nữ chính phải không?
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33416
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Thích truyện này rồi nè
tieuyeutinh- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 140
Points : 32778
Thanks : 12
Join date : 19/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
An Đại Nhân đã viết:Đăng trên đây dễ đọc hơn. Vậy bạn Anh là nữ chính phải không?
Tớ cứ tưởng là đăng trên kia dễ đọc hơn , fb mình là Louis Trần
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
An Đại Nhân đã viết:Đăng trên đây dễ đọc hơn. Vậy bạn Anh là nữ chính phải không?
Ồ không phải đâu , nhưng mình không nói trước nhé , như thế sẽ hấp dẫn hơn . Tối nay hy vọng mình sẽ hoàn thành chap 3 , mong nhận được sự ủng hộ
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Bạn ơi, nhân vật có thật ko bạn?
Nếu là người thật thì họ bây h mấy tuổi rồi?
Truyện đọc cảm giác lạ quá
*greetings from Ex-TDNer*
Nếu là người thật thì họ bây h mấy tuổi rồi?
Truyện đọc cảm giác lạ quá
*greetings from Ex-TDNer*
cavang02- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 30
Points : 32569
Thanks : 1
Join date : 28/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
cavang02 đã viết:Bạn ơi, nhân vật có thật ko bạn?
Nếu là người thật thì họ bây h mấy tuổi rồi?
Truyện đọc cảm giác lạ quá
*greetings from Ex-TDNer*
Có bạn ^^ , bây giờ nữ chính lớp 12
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
CHAP III : NGƯỜI LẠ
***I wonder how , I wonder why , Yesterday you told me bout the blue blue sky *** - Lemon Tree
Tôi chớp mắt , nhìn trằn trọc lên trần , tiếng nhạc báo thức từ điện thoại reo lên . Tôi vớ lấy và nhìn vào màn hình màu xanh lá đang đổ chuông ấy ,báo hiệu đã 7h00 PM
- * 7h00 tối rồi sao * - Tôi nghĩ
Vứt cái đt lên giường , gối tay sau đầu trằn trọc một hồi . Tôi bật dậy và thở dài
- * Làm việc thôi , lao động là vinh quang ,lang thang là chết đói nha con !!! * - Tôi nghĩ
Ngồi vào bàn học tôi vơ chuột và tắt bản nhạc list đang phát dang dở , thì đột nhiên tôi thấy box chat từ yahoo . Với nick name là neko109 , tin nhắn được gửi vào hôm qua lúc 1 giờ sang .
*** neko109: hi , bạn accept mình với nhé , mình add được bạn từ diễn dàn danhdon.com ***
- * Cái gì đây ? Mình nick mình bị trôi lâu rồi mà vẫn còn ad được à ? * - Tôi nghĩ
***Trần Khôi: Ừa bạn ! Bạn là ? ***
Tôi gửi rep lại và accept friend request ấy , và trong tâm tôi lại bồn chồn hy vọng rằng đây sẽ là 1 spankee mà tôi muốn tìm . Tab qua facebook 1 tý tìm kiếm nick của bé Ngọc Vy , em ấy vẫn chưa on . Tôi để lại lời nhắn
- *** Trần Khôi : Sr e nhé lúc nãy a về sớm quá , a quên mất là e có kêu a ở lại chờ e ,có gì mình nói trên này luôn nhé ! ***
- * Vậy là xong , học bài thôi ! * - Tôi ngẫm
Để tập trung vào công việc tôi , tắt hết mọi thứ chỉ để lại duy nhất duyệt trình chrome , với địa chỉ : , đại loại là 1 trang web tổng hợp rất nhiều âm thanh như tiếng nước chảy , gió ,biến và cả âm thanh của quán cà phê hoặc nhiều thứ khác . Để volume ở mức 30 , và bật âm thanh không gian của quán cà phê , chỉ đơn giản là nó làm cho tôi tập trung hơn . Đầu tiên là bài tập trên trường , tôi vốn lười , đó là sự thật , lười đến tôi ước gì trường tôi bị thiên tai và sập đi , thế là khỏi đi học nữa . Tôi biết đó là ước mơ khá xa vời nên thôi , vì tương lại cặp mông của mình nên tôi ngậm ngùi cắn rang chịu đựng nó vậy . Sau khi giải quyết xong mọi thứ , tôi bắt đầu với đống chuyên đề lúc này đồng hồ đã điểm 11h00 , tôi nghỉ tay và tự pha lấy cho mình ly cà phê , lướt web một tý ( web gì chắc các bạn cũng biết - không phải porn nhé lúc ấy còn chưa bik porn là gì nữa cơ , thề luôn ấy ) . Mở yahoo lên thì :
*** Hì , mình cũng là dân spank - neko109***
Click vào box chat tôi nhanh tay gõ :
*** Mình là Khôi , 17t , rất vui được biết bạn - Trần Khôi ***
Send tin nhắn và chờ đợi nick ấy rep lại , long tôi lúc này lại nao nức , bồi hồi . Cảm giác ấy giống như đang chờ đợi ai đó trả lời tin nhắn tò tình của mình vậy . Tiện tay click qua facebook xem bé Vy đã nhắn lại chưa thì
*** Buzz *** - âm thanh quen thuộc của yahoo
Tab lại box chat
***Gọi mình là neko được rồi , mình 14t là spankee – neko109***
Lúc này nhịp thở tôi giảm dần
*** Mình là spanker , bạn là nữ ? - Trần Khôi ***
*** Ừa ! bạn còn đi học hả !!! – neko109 ***
*** Ừa , mình xưng hô anh em nhé ? -Trần Khôi ***
*** Dạ - neko109***
*** Em ở đâu thế ? - Trần Khôi ***
*** Dạ , hcm – neko109 ***
Wow, đúng là 1 đối tượng như yêu cầu , nhỏ tuổi hơn là spankee lại còn trong khu vực hcm nữa , tin tôi đập nhanh hơn , tay tôi gõ nhanh và mạnh hơn ,mọi thứ xung quanh đột nhiên yên lặng dần tôi chị nghe mỗi nhịp tim và tiếng gõ bàn phím lóc cóc .
***Em đã tham gia spank bao giờ chưa? - Trần Khôi ***
*** Dạ ?... chưa ạ - neko109***
*** Em chỉ mới tìm hiểu thôi ! – neko109***
*** Còn anh ? –neko109 ***
*** Rồi em ! Anh cũng đi hơn chục lần - Trần khôi***
Nói thế thôi , tôi rất hồi hộp . Lúc này , con thú trong tâm tôi lại trỗi dậy , nó như muốn nói với tôi rằng : "mày phải cưa đổ bé kee này bằng mọi giá !!! ". Tôi gần như không thế kiểm soát được bản thân , tôi nóng long muốn biết người đang chat với tôi là ai ? tại sao lại add được nick tôi , vì từ khi tôi đăng nick này lên diễn đàn cũng đã hơn 4 tháng rồi , bao nhiêu nick không add .
*** Anh tên khôi luôn hả - neko109***
*** Ừa em - Trần Khôi***
***Em học trường gì - Trần Khôi***
*** A nói trước đi – neko109***
*** A học tdn - Trần Khôi***
*** Oops ! – neko109***
*** Sao thế - Trần Khôi***
*** Em cũng học trong ấy ạ J - neko109***
Không thế tin được , một spankee học cấp 2 và trong trường mình . Tôi có nằm mơ cũng không thể tạo ra giấc mơ này , Em làm tôi càng khao khát em hơn ,tôi vốn dĩ bị cuồng spank . Đến nỗi, ngày nào mà không xem và nghĩ về nó chắc hôm đó sẽ là ngày cuối cùng của trái đất này đấy . Trong đầu tôi lúc này chả còn 1 chút lý trí nào về đống chuyên đề và bài tập chị Anh giao nữa . Thay vào đó trong tâm tôi chỉ nghĩ rằng , cô ấy là ai ? Lớp nào ?
***Em hoc lớp nào ? – Trần Khôi***
*** Bí mật :p – neko109***
Em lại càng làm tôi tò mò hơn , ngay lập tức tôi dung email của e để search trên google. Kết quả chả mang lại được gì , tôi chả thông tin gì từ em cả .
*** em tên thật là gì ? - Trần Khôi***
*** Em k nói đâu :p – neko109 ***
*** em có dự tính sẽ đi thật không ? - Trần Khôi
Không còn cách nào khác tôi đành chuyển sang phương án tiếp theo , nếu không thế "đánh nhanh thắng nhanh", thì tôi sẽ "đánh lâu dài". Trong thâm tâm phải kiềm chế lại , phải bình tỉnh, cái gì đến với mình sớm muộn gì nó cũng đến. Thế là tôi lại bật tý nhạc lên cho thư giản đầu óc tý , tự nhủ rằng không nên nghĩ quá nhiều .
*** Uhm cái này em sẽ xem lại sau ? – neko109***
*** Mà a đi nhiều vậy ? a có thể kể cho em nghe được không ? – neko109***
*** Kể gì cơ ? - Trần Khôi***
***Những lần đi spank ấy ? – neko109***
*** À nó dài dòng lắm em ạ ! nhưng cơ bản là cũng vào nằm sấp xuống rồi tuột quần ra thôi ! – Trần Khôi***
*** Em có hay đọc truyện xem clip gì không ? - Trần Khôi***
***Cũng có , mà không nhiều ? – neko109***
*** em thích bị nữ spank hay nam spank hơn ? - Trần Khôi***
*** Dạ , em sao cũng được ! – neko109***
*** Em thích bi spank bằng gì ? spank như thế nào ? – Trần Khôi***
*** Dạ em thì sao cũng được , em thích bi phạt hơn - neko109***
*** Kiểu giáo huấn ấy hả ? - Trần Khôi***
***Dạ, Còn anh thì sao ? Anh thích spankee như thế nào ? – neko109***
***Anh hả ? Ngoan ,bướng 1 tý cũng đc , đừng bướng quá , nhỏ tuổi hơn - Trần Khôi***
***Ai cũng thich kee ngoan nhỉ ? – neko109***
***Tùy à e , đối với a chữ ngoan nó nhiều nghia lắm ! quan trọng là nói chuyện hợp thôi ! - Trần Khôi***
***Em thích 1 ker thế nào ? - Trần Khôi***
*** Đừng nghiêm quá là được !!! – neko109***
***Thế có ker nào chưa ? - Trần Khôi ***
*** Em mới vào à anh ơi – neko109***
***Mà thôi e phải đi ngủ rồi ! chào a có gì mình nói chuyện sau ! – neko109***
*** ừa em ! em ngủ ngon - Trần Khôi***
***neko109 đã thoát ra***
Nick của em ấy đã thoát ra rồi , ngả lưng ra chiếc ghế và nhìn vào đống tài liệu . Tôi nghĩ về vấn đề : "làm sao để biết được con bé ấy là ai nhỉ ? " . Tôi nhắm mắt lại và xoa nhãn cầu của mình . Bất chợt tôi nhớ ra đống bài tập chị Anh giao .
- *Thôi chết rồi ! Mình quên mất * - Tôi hoảng hồn.
Nhìn lại đồng hồ cũng đã 12h17 phút , mở chrome lên thì trong inbox của tôi có 2 tin nhắn
***Ngọc Vy: à không có gì đâu anh !!!***
*** Minh Anh : Nhóc làm bài tập chưa vậy ?***
- *Thôi chết rồi ! trả lời sao đây * - Tôi nghĩ
- * 1 Bài không làm thì 5 roi , và 3 Giờ chiều mai phải nộp cho chị qua facebook , trễ 1 phút phạt 1 roi * - Tôi thầm nghĩ
***Dạ em làm được 1 nửa rồi !!! - Trần Khôi***
Tôi đành nói dối chị ấy , và quyết tâm mai sẽ làm cho xong thà chịu đòn ít còn hơn là chịu hết 100 roi ấy . Sau đó tôi chả bận tâm gì về đống bài tập cả , tôi lại vào diễn đàn spank lại lướt qua mục truyện sau đó là chia sẻ phim ảnh , va cuối cùng là Giao lưu trò chuyện . Tôi chả còn nghĩ được gì ngoài chuyện cô bé spankee ấy cả .
****Bíp**** - tin nhắn từ facebook
*** Giỏi vậy, nói dối là ăn đòn nha nhóc – Minh Anh***
*** Dạ - Trần Khôi***
*** Lo ngủ sớm đi , mai rồi hẳn làm c ngủ trước đây bye nhóc – Minh Anh***
*** Dạ chị ngủ ngon - Trần Khôi***
Nick chị ấy đã tắt , lúc này tôi mở file bài tập mà chị ấy gửi , nhìn sơ qua ...
*** Cài đặt thuận toán bubles sort , và cải tiến nó ***
*** Cài đặt linked list 1 chiều , 2 chiều *theo cách tối ưu nhất* ***
*** Hãy sửa lại đoạn mã đã cho .... ***
- * Trời ! đề gì dài mà khó vậy tận 3 trang word * - Tôi nghĩ
Kiểu này làm sao mà giải quyết cho hết trong 1 buổi đây , mình còn chưa tìm hiểu nữa . Cơ thể bắt đầu nóng lên , tôi có cảm giác sợ . Nhưng lại pha 1 chút phấn khích . Sợ là vì sợ mình không giữ lời hứa là vì phụ long chị ấy , phấn khích là vì buổi spank vào chủ nhật này ,và cũng một phần là vì cô bé spankee ấy. Nhưng nghĩ đến việc bị đòn nhiều hơn thì ...
- * Thôi chết mẹ tôi rồi !!! * - Tôi thở dài.
***I wonder how , I wonder why , Yesterday you told me bout the blue blue sky *** - Lemon Tree
Tôi chớp mắt , nhìn trằn trọc lên trần , tiếng nhạc báo thức từ điện thoại reo lên . Tôi vớ lấy và nhìn vào màn hình màu xanh lá đang đổ chuông ấy ,báo hiệu đã 7h00 PM
- * 7h00 tối rồi sao * - Tôi nghĩ
Vứt cái đt lên giường , gối tay sau đầu trằn trọc một hồi . Tôi bật dậy và thở dài
- * Làm việc thôi , lao động là vinh quang ,lang thang là chết đói nha con !!! * - Tôi nghĩ
Ngồi vào bàn học tôi vơ chuột và tắt bản nhạc list đang phát dang dở , thì đột nhiên tôi thấy box chat từ yahoo . Với nick name là neko109 , tin nhắn được gửi vào hôm qua lúc 1 giờ sang .
*** neko109: hi , bạn accept mình với nhé , mình add được bạn từ diễn dàn danhdon.com ***
- * Cái gì đây ? Mình nick mình bị trôi lâu rồi mà vẫn còn ad được à ? * - Tôi nghĩ
***Trần Khôi: Ừa bạn ! Bạn là ? ***
Tôi gửi rep lại và accept friend request ấy , và trong tâm tôi lại bồn chồn hy vọng rằng đây sẽ là 1 spankee mà tôi muốn tìm . Tab qua facebook 1 tý tìm kiếm nick của bé Ngọc Vy , em ấy vẫn chưa on . Tôi để lại lời nhắn
- *** Trần Khôi : Sr e nhé lúc nãy a về sớm quá , a quên mất là e có kêu a ở lại chờ e ,có gì mình nói trên này luôn nhé ! ***
- * Vậy là xong , học bài thôi ! * - Tôi ngẫm
Để tập trung vào công việc tôi , tắt hết mọi thứ chỉ để lại duy nhất duyệt trình chrome , với địa chỉ : , đại loại là 1 trang web tổng hợp rất nhiều âm thanh như tiếng nước chảy , gió ,biến và cả âm thanh của quán cà phê hoặc nhiều thứ khác . Để volume ở mức 30 , và bật âm thanh không gian của quán cà phê , chỉ đơn giản là nó làm cho tôi tập trung hơn . Đầu tiên là bài tập trên trường , tôi vốn lười , đó là sự thật , lười đến tôi ước gì trường tôi bị thiên tai và sập đi , thế là khỏi đi học nữa . Tôi biết đó là ước mơ khá xa vời nên thôi , vì tương lại cặp mông của mình nên tôi ngậm ngùi cắn rang chịu đựng nó vậy . Sau khi giải quyết xong mọi thứ , tôi bắt đầu với đống chuyên đề lúc này đồng hồ đã điểm 11h00 , tôi nghỉ tay và tự pha lấy cho mình ly cà phê , lướt web một tý ( web gì chắc các bạn cũng biết - không phải porn nhé lúc ấy còn chưa bik porn là gì nữa cơ , thề luôn ấy ) . Mở yahoo lên thì :
*** Hì , mình cũng là dân spank - neko109***
Click vào box chat tôi nhanh tay gõ :
*** Mình là Khôi , 17t , rất vui được biết bạn - Trần Khôi ***
Send tin nhắn và chờ đợi nick ấy rep lại , long tôi lúc này lại nao nức , bồi hồi . Cảm giác ấy giống như đang chờ đợi ai đó trả lời tin nhắn tò tình của mình vậy . Tiện tay click qua facebook xem bé Vy đã nhắn lại chưa thì
*** Buzz *** - âm thanh quen thuộc của yahoo
Tab lại box chat
***Gọi mình là neko được rồi , mình 14t là spankee – neko109***
Lúc này nhịp thở tôi giảm dần
*** Mình là spanker , bạn là nữ ? - Trần Khôi ***
*** Ừa ! bạn còn đi học hả !!! – neko109 ***
*** Ừa , mình xưng hô anh em nhé ? -Trần Khôi ***
*** Dạ - neko109***
*** Em ở đâu thế ? - Trần Khôi ***
*** Dạ , hcm – neko109 ***
Wow, đúng là 1 đối tượng như yêu cầu , nhỏ tuổi hơn là spankee lại còn trong khu vực hcm nữa , tin tôi đập nhanh hơn , tay tôi gõ nhanh và mạnh hơn ,mọi thứ xung quanh đột nhiên yên lặng dần tôi chị nghe mỗi nhịp tim và tiếng gõ bàn phím lóc cóc .
***Em đã tham gia spank bao giờ chưa? - Trần Khôi ***
*** Dạ ?... chưa ạ - neko109***
*** Em chỉ mới tìm hiểu thôi ! – neko109***
*** Còn anh ? –neko109 ***
*** Rồi em ! Anh cũng đi hơn chục lần - Trần khôi***
Nói thế thôi , tôi rất hồi hộp . Lúc này , con thú trong tâm tôi lại trỗi dậy , nó như muốn nói với tôi rằng : "mày phải cưa đổ bé kee này bằng mọi giá !!! ". Tôi gần như không thế kiểm soát được bản thân , tôi nóng long muốn biết người đang chat với tôi là ai ? tại sao lại add được nick tôi , vì từ khi tôi đăng nick này lên diễn đàn cũng đã hơn 4 tháng rồi , bao nhiêu nick không add .
*** Anh tên khôi luôn hả - neko109***
*** Ừa em - Trần Khôi***
***Em học trường gì - Trần Khôi***
*** A nói trước đi – neko109***
*** A học tdn - Trần Khôi***
*** Oops ! – neko109***
*** Sao thế - Trần Khôi***
*** Em cũng học trong ấy ạ J - neko109***
Không thế tin được , một spankee học cấp 2 và trong trường mình . Tôi có nằm mơ cũng không thể tạo ra giấc mơ này , Em làm tôi càng khao khát em hơn ,tôi vốn dĩ bị cuồng spank . Đến nỗi, ngày nào mà không xem và nghĩ về nó chắc hôm đó sẽ là ngày cuối cùng của trái đất này đấy . Trong đầu tôi lúc này chả còn 1 chút lý trí nào về đống chuyên đề và bài tập chị Anh giao nữa . Thay vào đó trong tâm tôi chỉ nghĩ rằng , cô ấy là ai ? Lớp nào ?
***Em hoc lớp nào ? – Trần Khôi***
*** Bí mật :p – neko109***
Em lại càng làm tôi tò mò hơn , ngay lập tức tôi dung email của e để search trên google. Kết quả chả mang lại được gì , tôi chả thông tin gì từ em cả .
*** em tên thật là gì ? - Trần Khôi***
*** Em k nói đâu :p – neko109 ***
*** em có dự tính sẽ đi thật không ? - Trần Khôi
Không còn cách nào khác tôi đành chuyển sang phương án tiếp theo , nếu không thế "đánh nhanh thắng nhanh", thì tôi sẽ "đánh lâu dài". Trong thâm tâm phải kiềm chế lại , phải bình tỉnh, cái gì đến với mình sớm muộn gì nó cũng đến. Thế là tôi lại bật tý nhạc lên cho thư giản đầu óc tý , tự nhủ rằng không nên nghĩ quá nhiều .
*** Uhm cái này em sẽ xem lại sau ? – neko109***
*** Mà a đi nhiều vậy ? a có thể kể cho em nghe được không ? – neko109***
*** Kể gì cơ ? - Trần Khôi***
***Những lần đi spank ấy ? – neko109***
*** À nó dài dòng lắm em ạ ! nhưng cơ bản là cũng vào nằm sấp xuống rồi tuột quần ra thôi ! – Trần Khôi***
*** Em có hay đọc truyện xem clip gì không ? - Trần Khôi***
***Cũng có , mà không nhiều ? – neko109***
*** em thích bị nữ spank hay nam spank hơn ? - Trần Khôi***
*** Dạ , em sao cũng được ! – neko109***
*** Em thích bi spank bằng gì ? spank như thế nào ? – Trần Khôi***
*** Dạ em thì sao cũng được , em thích bi phạt hơn - neko109***
*** Kiểu giáo huấn ấy hả ? - Trần Khôi***
***Dạ, Còn anh thì sao ? Anh thích spankee như thế nào ? – neko109***
***Anh hả ? Ngoan ,bướng 1 tý cũng đc , đừng bướng quá , nhỏ tuổi hơn - Trần Khôi***
***Ai cũng thich kee ngoan nhỉ ? – neko109***
***Tùy à e , đối với a chữ ngoan nó nhiều nghia lắm ! quan trọng là nói chuyện hợp thôi ! - Trần Khôi***
***Em thích 1 ker thế nào ? - Trần Khôi***
*** Đừng nghiêm quá là được !!! – neko109***
***Thế có ker nào chưa ? - Trần Khôi ***
*** Em mới vào à anh ơi – neko109***
***Mà thôi e phải đi ngủ rồi ! chào a có gì mình nói chuyện sau ! – neko109***
*** ừa em ! em ngủ ngon - Trần Khôi***
***neko109 đã thoát ra***
Nick của em ấy đã thoát ra rồi , ngả lưng ra chiếc ghế và nhìn vào đống tài liệu . Tôi nghĩ về vấn đề : "làm sao để biết được con bé ấy là ai nhỉ ? " . Tôi nhắm mắt lại và xoa nhãn cầu của mình . Bất chợt tôi nhớ ra đống bài tập chị Anh giao .
- *Thôi chết rồi ! Mình quên mất * - Tôi hoảng hồn.
Nhìn lại đồng hồ cũng đã 12h17 phút , mở chrome lên thì trong inbox của tôi có 2 tin nhắn
***Ngọc Vy: à không có gì đâu anh !!!***
*** Minh Anh : Nhóc làm bài tập chưa vậy ?***
- *Thôi chết rồi ! trả lời sao đây * - Tôi nghĩ
- * 1 Bài không làm thì 5 roi , và 3 Giờ chiều mai phải nộp cho chị qua facebook , trễ 1 phút phạt 1 roi * - Tôi thầm nghĩ
***Dạ em làm được 1 nửa rồi !!! - Trần Khôi***
Tôi đành nói dối chị ấy , và quyết tâm mai sẽ làm cho xong thà chịu đòn ít còn hơn là chịu hết 100 roi ấy . Sau đó tôi chả bận tâm gì về đống bài tập cả , tôi lại vào diễn đàn spank lại lướt qua mục truyện sau đó là chia sẻ phim ảnh , va cuối cùng là Giao lưu trò chuyện . Tôi chả còn nghĩ được gì ngoài chuyện cô bé spankee ấy cả .
****Bíp**** - tin nhắn từ facebook
*** Giỏi vậy, nói dối là ăn đòn nha nhóc – Minh Anh***
*** Dạ - Trần Khôi***
*** Lo ngủ sớm đi , mai rồi hẳn làm c ngủ trước đây bye nhóc – Minh Anh***
*** Dạ chị ngủ ngon - Trần Khôi***
Nick chị ấy đã tắt , lúc này tôi mở file bài tập mà chị ấy gửi , nhìn sơ qua ...
*** Cài đặt thuận toán bubles sort , và cải tiến nó ***
*** Cài đặt linked list 1 chiều , 2 chiều *theo cách tối ưu nhất* ***
*** Hãy sửa lại đoạn mã đã cho .... ***
- * Trời ! đề gì dài mà khó vậy tận 3 trang word * - Tôi nghĩ
Kiểu này làm sao mà giải quyết cho hết trong 1 buổi đây , mình còn chưa tìm hiểu nữa . Cơ thể bắt đầu nóng lên , tôi có cảm giác sợ . Nhưng lại pha 1 chút phấn khích . Sợ là vì sợ mình không giữ lời hứa là vì phụ long chị ấy , phấn khích là vì buổi spank vào chủ nhật này ,và cũng một phần là vì cô bé spankee ấy. Nhưng nghĩ đến việc bị đòn nhiều hơn thì ...
- * Thôi chết mẹ tôi rồi !!! * - Tôi thở dài.
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
đang viết chap 4 co gi mai mình up hy vọng mọi người thích .
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
cmtr. Haha. Tr thật lắm. Hóng tiếp nha au
Since- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 98
Points : 32947
Thanks : 9
Join date : 29/11/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
NOTE:
Đêm nay khó ngủ quá , mình có khá nhiều ý tưởng cho chương tiếp theo và nội dung câu chuyện , nhưng ý tưởng vẫn là ý tưởng để hiện thực nó mình thật sự cũng cần 1 số góp ý từ các bạn .
- Người ta thường nói tâm hồn con người có thể già hơn hoặc trẻ hơn ngoại hình , và đây là điều mình tin , ở chương 4 này có hơi chút về sự điên cuồng va đấu tranh nội tâm của nam chính , nếu theo cảm nhận của mình thì mình đánh giá ít ra cũng phải hơn 16t, cho nên nếu như bạn cảm thấy tâm hồn bạn già hơn hoặc đang ở tuội 16 nhơn nhởn thì các bạn có thể đọc nếu muốn .
- Chương này sẽ liên quan đến spank nhưng chỉ là hồi ức ,có hơi chút bạo 1 tý , các bạn có thể bỏ qua vì nó chỉ là 1 phần nhỏ của nam chính , vì nó không liên quan gì nhiều đến chương 5 . Xin cảm ơn.
Đêm nay khó ngủ quá , mình có khá nhiều ý tưởng cho chương tiếp theo và nội dung câu chuyện , nhưng ý tưởng vẫn là ý tưởng để hiện thực nó mình thật sự cũng cần 1 số góp ý từ các bạn .
- Người ta thường nói tâm hồn con người có thể già hơn hoặc trẻ hơn ngoại hình , và đây là điều mình tin , ở chương 4 này có hơi chút về sự điên cuồng va đấu tranh nội tâm của nam chính , nếu theo cảm nhận của mình thì mình đánh giá ít ra cũng phải hơn 16t, cho nên nếu như bạn cảm thấy tâm hồn bạn già hơn hoặc đang ở tuội 16 nhơn nhởn thì các bạn có thể đọc nếu muốn .
- Chương này sẽ liên quan đến spank nhưng chỉ là hồi ức ,có hơi chút bạo 1 tý , các bạn có thể bỏ qua vì nó chỉ là 1 phần nhỏ của nam chính , vì nó không liên quan gì nhiều đến chương 5 . Xin cảm ơn.
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
LINK WATTPAD: [You must be registered and logged in to see this link.]
CHƯƠNG IV: ĐÊM
- Khôi ơi ! Dậy đi con , xuống ăn với nhà nè ! Ngủ gì mà kinh thế không biết - Tiếng vọng
Tôi quay người và lăn trên chiếc giường , ánh mắt bị chói lòa bởi tia những tia nắng chiếu xuyên qua cửa sổ , lúc này tôi vươn vai và lằn lóc trên giường.
- *Oáp ..pppppppp*
Sau tiếng ngáp dài , tôi cố gắng căng cơ thể hết mức như muốn đánh thức cái thân xác lười biếng này ra khỏi chiếc giường .
- Crack, Crock - Tiếng khớp
Thật thoải mái làm sao , khi đâu đó trong cơ thể kêu lên . Nó như một thói quen vậy . Lờ đờ nhìn trẳn trọc cái trần màu xanh nước biển mặp mờ , tôi vội vớ lấy cái kính và ngồi dậy . Cố gắng định hình lại đầu óc và bắt bộ não mình phải làm việc . Tôi nhìn qua cửa sổ đã được kéo rèm xếp lên gọn gang . Nghe thấp thoáng tiếng chim chít chít bên ngòa. Hôm nay là thứ bảy , một buổi sang đẹp trời cùng gia đình . Chắc các bạn cũng hiểu cảm giác đó mà . Không phải đi học , không phải lo nghĩ gì cả. Nhưng...
- *Chết ! mấy giờ rồi ?* - Tôi hoảng hốt.
Thất thần , tôi loay hoay tìm kiếm cái điện thoại của mình . Nhanh tay chộp lại và bấm vào đề xem mấy giờ
***8h45***
- *Trời ơi! Mình ngủ dậy muộn rồi . Làm sao làm bài kịp đây . Chỉ còn hơn 6 tiếng nữa là phải nộp bài cho chị Anh rồi * - Tôi tự nói thầm.
Tôi nhanh chóng bật dậy , chạy ngay vào nhà vệ sinh đề đánh rang , rửa mặt , Thao tác nhanh chóng , tôi phóng ra khỏi đó và không quên dung áo mình kéo lên để lau nước còn sót lại trên mặt (thói quen). Tôi vội bật máy , và ngồi vào ghế . Màn hình vi tính lúc này đang dừng ở biểu tượng chào của windows 7 , thanh tải chờ tải windows trôi qua , mỗi giây lúc này như 1 phút vậy . Lòng nôn nao , nhưng lại có gì đó rất thích . Chả hiểu là mong muốn bi đòn hay sợ bị quở phạt . Tim tôi như muốn bay ra khỏi lồng ngực và nhảy múa trước mặt tôi . Tranh thủ chờ máy , tôi lấy quyển sách chuyên đề được phát ra và cặm cụi đọc , vừa đọc vừa nhịp chân . Mỗi lúc một nhanh hơn ,và tiếng "thình thịch" phát ra trong long ngực càng lúc một rõ hơn .
- *Hic , kiểu này có mà nát mông với chị ấy . Nhỡ chị ấy giận mình thì sao đây !" – Tôi nghĩ
Trong long nghĩ như thế , nhưng thật chất sâu thẳm trong tâm tôi lại tự vẽ ra khng cảnh ấy . Lúc này trong tôi , như đang có 2 nhân cách tồn tại . Mặc dù tôi chỉ vươn vai đánh thức thể xác này thôi mà . Bộ não tôi đang cố gắng diễn tả lại cái cảm giác tôi phơi mông mình ra trước mặt 1 người chị ,tôi có thể cảm nhận được cả tâm trạng lúc chuẩn bị chịu đòn từ chị ấy. Áp lực vô hình ,1 cặp mắt đang chằm chằm vào mông tôi ,xem vào đó là tiếng quạt trần kêu "kịch kịch" và luồng gió thổi vù vù trên làn da ,tiếp đến là cảm giác chiếc roi mây thần thánh nhịp nhịp trên cặp mông đó , mỗi lần nhịp của chị nhói lên từng cơn mặc dù chị chỉ mới chạm nhẹ nhưng tôi lý trí tôi lại khuếch đại sự va chạm đó lên làm tôi ngỡ rằng tôi đang bị đòn . Và cuối cùng là cái cảm giác "lóe" lên cứ như mông mình vừa bị rách toạc , tôi chỉ biết nhắm mắt và tự đặt mình vào vị trí chị ấy , tưởng tượng rằng lằn roi ấy đã lằn lên như 1 con lươn màu đỏ tím , à không màu tím đậm trườn trên bờ mông ấy .
Nghĩ đến đây , mông tôi co giật liên hồi nhịp thở của tôi sau hơn và tim tôi đập mạnh hơn nữa . Trán đã lấm tấm mồ hôi , một tâm trạng nặng nể và sợ hãi . Nhưng mặt kia của bản thân lại có vẻ như đang reo hò sung sướng vì sự kích thích ấy .
Khi màn hình windows vừa xuất hiện với tiếng quen thuộc (mình quên mất tiếng ấy ra sao rồi , các bạn có thể search trên google "Sound – welcome windows 7". Nhớ không nhầm là tèng teng téng teng =)) ). Tôi lại nhìn vào đồng hồ góc phải phía dưới của màn hình .
*** 9h18***
- *What the ***@#$%^&^%$#* - Tôi gào thét trong long.
- *Trời đất ! chưa gì sắp 9h30 rồi * - Tôi nói thầm.
Tôi vơ lấy con chuột và kéo khay bàn phím ra ,tay run run nhấp vào biểu tượng "Free Pascal" . Tim tôi lúc này thật sự nó đang chui ra khỏi lồng ngực và nhảy múa tưng bừng bên tai các bạn ạ . Tay lạnh dần ,cơ mông co giật liên tục như báo hiệu tin vui chẳng lành sắp đến . Lý trí lại vẽ vời ra cái cảm giác ấy . Mặt đỏ bừng, mắt nhòe đi , lưng ướt đẫm, 2 tay nắm chặt chắc ga giường , và cặp mông nóng rát đôi lúc nhói lên theo từng lằn ở khắp mông dọc xuống phần đùi . Cảm nhận được 1 vài chỗ bị xước da , và kinh khủng nhất là những cơn đau rát đang liên tục giáng xuống từ người chị đánh kính ấy .
***Bốp***
Tôi tự tát mình thật mạnh và hít thở thật sâu .
- * Bình tĩnh đi bạn trẻ , chưa tới 3 giờ mà sao phải xoắn vậy ? bộ thích ăn đòn lắm à ! " – Tôi nói thầm.
Nghĩ thế thôi chứ mặt kia chắc đang lên cơn ghiền roi ấy . Một cảnh giác lạnh chạy dọc sống lưng . Tôi dần dần bình tĩnh lại và nghĩ về đống bài tập ấy . Tôi nhanh tay mở file mà chị ấy gửi và bắt đầu làm nó .
Tôi đọc thầm đề bài trong đầu và suy nghĩ cách giải quyết cùng một lúc . Những thời điểm như thế này , tôi có cảm giác như đang có cả "đạo quân" trong đầu vậy . Tôi cảm giác như mọi mặt và nhân cách của tôi đang chung tay góp não để giải quyết núi công việc ấy , chỉ trừ cái nhân cách biến thái kia chắc nó đang mường tượng về 1 tương lai và tự tái tạo cảm giác trên cặp mông mình (Mình không có biến thái nha , tại nó hết ấy ). Vừa đọc dứt câu một tôi nghĩ ra ngay ý tưởng :
"GOOGLE.COM"
(Tin tôi đi đây chính là người bạn không bao bỏ rơi các bạn đấy , nó không thu phí đâu và không bao giờ ngủ , mọi lúc , mọi nơi chỉ cần có wifi)
Click vào duyệt trình chrome , tôi nhanh tay gõ vào thanh địa chỉ và nhấn enter thật mạnh . Khung hiển thị trình duyệt bắt đầu hiện ra giao diện quen thôi . Cả "đạo quân" trong đầu như reo hò : "Xin chào chiến hữu , giúp bạn trẻ to xác này với nhé vì cặp mông của nó". Bê nguyên câu hỏi dài ngoằn trong file và đá vào thanh tìm kiếm . Với thao tác đơn giản và nhanh chóng Ctrl-C , Ctrl-V , và lại ấn enter thật mạnh . Trong lúc chờ đợi tìm kiếm mặc dù tôi biết chỉ chưa đầy 1 giây , nhưng tôi có thể tự thầm cảm ơn và biết ơn người đã tạo ra tổ hợp phím này , thầm cảm tạ 2 anh em gì đó đã làm ra google và những người đã và đang cải tiến nó . Đồng thời các nhân cách trong tôi không quên nhắc nhở tôi rằng :
(Trong tư tưởng)
-*Ấn nhẹ thôi ông nội ! Bàn phím mà liệt là cả đám nhỏm đít hứng roi đấy!!!* - Lũ lâu la
- * Ờ quên sorry* - Tôi
Cứ như thế , tôi dần dần đi vào quỹ đạo . Chỉ có điều là rất rất nhiều "tôi" . Tôi tranh thủ cài đồng hồ để không quên nộp bài cho chị ấy , tôi chỉnh thời gian 2h45 PM. Và quay vào tiếp tục núi công việc ấy .
.
.
.
2h40
Căn phòng bắt đầu nóng hẳn lên, một phần nhiệt từ bên ngoài , 1 phần là do máy tính và một phần là phát ra từ tôi .
***Renggggggggggggggggggg***
Chiếc điện thoại rung lên và phát ra âm thanh chói tai dài dăng dẳng , tôi chộp lấy điện thoại và tắt âm báo đấy . Lúc này toàn thân cứng đờ . Đếm đi đếm lại tôi chỉ mới giải quyết được 8 bài thôi mà chị ấy giao những 20 bài . Trong khi đêm qua tôi đã noi với chị ấy rằng tôi đã làm được 1 nửa .
- * Cái gì đến thì nó cũng sẽ đến !!!* - tôi ngẫm.
Tôi thở dài va save bài làm lại , tôi lại click vào biểu tượng newtab trên chrome ,và gõ fb.com. Tạm tắt duyệt trình tôi nén bài làm của mình lại và không quên đặt tên bài tập theo quy định của chị . Mở lại duyệt trình tôi click vào nick Mai Anh . Chị vẫn chưa on nhưng chị bảo: "Cứ inbox vào chiều về chị chấm và sẽ báo kết quả cho em" . Tiếng chị văng vẳng bên tai , đủ sức quật cả 1 "đạo quân" trong đầu tôi , à chỉ trừ thằng biến thái kia . Tôi click send cho chị ấy , tiếng click chuột nó vang vọng hơn bao giờ hết , thanh load tập tin trên facebook bắt đầu hiện lên và chạy về phía bên phải , ước gì lúc này cúp điện hoặc thiên thạch đâm vào trái đất đi cho xong . Khi tải xong tôi nhìn lại đồng hồ thì đã 2h56, mọi việc còn lại chỉ là ấn phím enter, đặt ngón trỏ lên và dung hết lực đè xuống
***CẠCH***
Và file ấy đã chuyển qua vào box chat , tôi rệu rả , ngả lưng ra chiếc ghế và thở dài . Suy nghĩ về cảm giác của những lần trước , đột nhiên tôi thấy phấn khích vô cùng , không phải là cảm giác sợ nhưng lúc nãy mà là sự phấn khích , sự them muốn . Khao khát được nằm sấp trên giường phơi mông ra trước mặt chị ấy và chờ đợi từng ngọn roi , them khát từng âm thanh *Chát, chát* trên da thịt và tận hưởng cơn đau ở cặp mông .
Tôi tắt hết mọi thứ trên máy tính và đi tắm , ăn cơm . Mò xuống bếp , lục tủ lạnh đề tìm kiếm cái gì đó có thể nuốt trôi , từng bước đi trên đôi chân như muốn tê cứng , tôi tự tưởng tượng ra cảnh chị ấy về chấm bài tôi và tự vẽ ra hình phạt mà tôi phải nhận vào ngày mai , lưng tôi bắt đầu lạnh dần ,nghĩ đến cảnh ấy máu trong người tôi như dồn hết vào mông .
.
.
.
- Khôi ! dậy đi con , con đã ăn gì chưa - Tiếng nói.
Tôi mở mắt ra và định hình lại nhận thức , ngay lập tức tôi nhận ra giọng mẹ tôi .
- Dạ con ăn rồi mẹ - Tôi
Tôi ngồi dậy và nhìn ra ngoài cửa , lúc này trời đã sập tối , tôi đứng dậy 1 cách loạn choạng và hỏi :
- Mấy giờ rồi mẹ ? – Tôi
- Gần 8h rưỡi rồi ! - Mẹ tôi
Tôi không ngờ tôi lại có cảm giác mệt đến vậy , sau khi ăn xong tôi đã thiếp đi lúc nào không hay . Cái cảm giác nặng trĩu ấy vẫn còn và nó đeo bám lấy tôi , nhưng tôi lại cảm thấy nặng long hơn vì tôi sắp phải nghe "bản án" từ chị ấy . Tôi lại bật máy tính lên và bước vào nhà vệ sinh , tiếng quạt trong thùng máy phát ra tôi có thể nghe rất rõ và phân biệt cả tiếng quạt cho CPU và tiếng quạt cho nguồn . Tôi vặn nước và hất từng ngụm nước vào mặt , lạnh, cái lạnh ấy lan tỏa và chạy dọc sống lưng , sau đó lại lan đến ... mông .
*** bốp ***
Tự vỗ nhẹ vào mặt , và tự nhủ với bản thân rằng : "hãy thôi cái suy nghĩ về cái bộ phận chết dẫm đó đi nhé !!!".
Quay lại phòng , vừa lúc màn hình windows đã sẳn sang . Tôi ngồi vào ghế và long nặng trịch ,từng thao tác cầm chụp sửa lai bàn phím , tôi chỉ như muốn kéo dài thời gian ra để đặt tinh thần vào vị trí an toàn . Nhưng có vẻ mọi chuyện đi ngược lại thì đúng hơn , việc đó càng làm tôi hồi hộp hơn , càng đốc thúc tôi nghĩ về ngày mai , nghĩ về hình phạt của chị ấy , và càng làm tôi nôn nao được ... ăn roi .
Vẫn là duyệt trình quen thuộc , nhưng địa chỉ ưu tiên của tôi lúc này lại chính là : Fb.com . Vòng tròn trên tab facebook vẫn cứ quay , cứ quay . Tôi nôn nao và hồi hộp đến mức , cứ như từng tế bào , à không phải gọi là nguyên tử trên cơ thể này có thể có thể ghi lại từng khoảnh khắc trong đơn vị là 1 parsec(sao) (nhỏ hơn giây 100 parsec(sao) = 1 giây) . Giao diện quen thuộc đã hiện ra , click ngay vào hộp thư đến . Thông báo màu đỏ và hiện thị số 1 , chuyển qua giao diện của hộp thư , thôi chỉ thấy 1tin nhắn được nhảy lên đầu và đánh dấu bằng màu xanh , đó là tin của chị Mai Anh. Thoáng nhìn mục danh sách thư và những chữ đầu của tin nhắn đó : "Em hay qua nhỉ ....". Box chat vẫn quay đều, quay đều. Tôi ấn F5 để refresh lại trang web. Mọi thứ vẫn quay cuồng và đầu óc tôi cũng quay theo , chợt box chat hiện ra .
***Mai Anh : Em hay quá nhỉ ? mới làm được 8 bài mà la là một nửa ? Đây là một nữa của e đó hả ? Đã vậy bài 2 và 4 em làm cai kiểu gì vậy ? 1 câu hỏi đơn giản mà em cũng không tìm hiểu cho kĩ , rồi câu số 5 e chép từ congdongcviet sao không ghi nguồn vậy em ? Em bết quá đấy ****
Tôi lướt sơ bàn phím và nhắn lại cho chị ấy ...
***Trần Khôi : Em xin lỗi ! ***
Trong đầu tôi bắt đầu nãy ra vô vàn ý tưởng để chạy tội . Nào là "tại..." , "vì...","không phải vậy đâu chị ơi ...", hoặc cả việc giả vờ ăn vạ van xin . Nhưng những thứ đó chỉ thoáng hiện ra trong đầu và ngay lập tức bi đánh bật bởi cái cảm giác thèm được bị phạt . Tôi yên lặng và lắng nghe từng nhịp thở trong chờ vào dòng chữ : "Mai Anh is typing...."
...
5 giây sau
...
Dòng chữ ấy đã xuất hiện ,một thế lực rất lớn , rất mãnh liệt phát ra từ màn hình và con thú trong tôi trỗi dậy , bắt tâm trí tôi phải cúi đầu trước nó đề thỏa mãn nó . Tim đập nhanh bất thường và nhói trong 1 khoảnh khắc nhỏ .Tất cả mọi thứ trong căn phòng chỉ 5 mét vuông này đều bất động , thời gian như ngưng đọng lại, và chỉ có tim tôi là đang nhảy múa "thình thịch", à và cả thằng kia nữa .
***Mai Anh: 12 bài chưa làm mỗi bài 5 roi è 60 roi , nói dối chị 10 roi cảnh cáo cho lần đầu , làm ẩu 5 roi một bài , chép bài từ nơi khác mà không ghi nguồn 10 roi. ***
Tin nhắn chỉ 2 dòng nhưng nó đã thổi bay sự yên tỉnh trong phòng .Tôi vừa phấn khích vừa hồi hộp và 1 chút sợ sệt . Nhưng cai sợ sệt đó dần dần bi nuốt chửng bởi con thú ấy . Tôi lại gõ 1 cách ngắn gọn.
***Trần Khôi : Dạ ***
Biểu cảm thế thôi chứ trong lòng tôi đang la hết đó , kiểu như "yay yay mai được ăn rồi". Và rồi nhịp tim lại chậm dần .
***Mai Anh: Mai 9h có mặt tại nhà chị ăn mặc chỉnh tề trễ 1 phút 1 roi và làm một bản kiểm điểm . Không có thì e tự biết hậu quả là gì chưa ? ***
***Trần Khôi: Dạ , là đánh thêm mỗi lỗi 10 roi ***
**** Mai Anh : ừm , tốt còn bây giờ thì lo đọc chuyên đề đi và làm lai bài tập cho chị . Một tuần nữa chị kiểm ***
*** Trần Khôi: Dạ***
Một cảm giác thật nhẹ nhõm , đột nhiên cái sự u ám bám tôi từ sang đến giờ đã biến mất . Tôi hít thật sâu , và đứng dậy bật đèn trong phòng . Đèn sáng hơn mọi ngày , nhìn vào đồng hồ , từng phút trôi qua tôi càng phấn khích hơn . Khao khát để trải nghiệm cái cảm giác ấy càng lớn hơn . Tóm lại là :
I'M ON FIRE (tạm dịch : tôi muốn bùng cháy)
Chị ấy đã off rồi ,tôi lại mò qua yahoo và không quên chui vào danhdon.com . Lướt sơ các box trong diễn đàn , chả có gì mới và hấp dẫn . Tôi treo diễn đàn ở đó và cứ 10 phút tôi lại F5 một lần . Quay sang yahoo thì tôi thấy có 1 tin từ neko109 .
- * Là em ấy !!!* - Tôi
*** tin nhắn gửi từ lúc 6h00***
***neko109 : a có đó :-? *
Tôi chợt nhận ra , vì cái áp lực và "món quà" của chị Mai Anh tôi suýt quên béng cô spankee mà tôi ao ước . Tôi click vào trả lời tin nhắn :
***Trần Khôi : sao em ***
Câu trả lời ngắn gọn thế thôi chứ bản thân tôi chỉ muốn nói quoạch tẹt ra là : "Em làm kee anh nhé ?" .
***neko109: Dạ ? sao anh***
***Trần Khôi : Em pm a mà ? ***
***neko109 : à ! nãy tưởng a on e tính kêu a kể chuyện spank cho e nghe đó mà ***
***Trần Khôi : à , e muốn nghe chuyện nào ? Anh nhiều truyện lắm***
***neko109: Cái nào mà a spank phạt ấy ! ***
- *Mình đi với thì đúng là nhiều rồi , nhưng chưa tới 10 lần nữa , làm kee thì nhiều còn làm ker thì mới có 2 lần , giờ nó đòi thì biết kể chuyện nào đây trời ạ ! * - tôi thì thầm
***Trần Khôi : ùm , hồi trước anh có đi với 1 bé kee hình như bằng e ấy , bé đó học trường mình luôn . Mà bướng lắm ! Lần đầu a spank bé đó là 50 roi . ***
***neko109: oh***
Hết cách đành mang lần được spank chị Anh ra bịa vậy mặc dù , mình spank chị ấy có 20 roi thôi . Xin lỗi chị nhiều .
***Trần Khôi: thì a spank tại nhà em ấy , thì sau khi mở cửa cho a ,e ấy vào phòng thì e ấy đã quỳ ngay ngắn úp mặt vào tường lúc đó a rất ngạc nhiên , sau đó a bỏ cặp a lên bàn và rút cây roi mây ra . ***
***neko109: wow ! bộ nhà bạn đó không có ba mẹ à ?***
***Trần Khôi : Ba mẹ đi vắng em ạ ! ***
*** neko109: oh***
*** Trần Khôi : A bắt bạn đó nằm sấp lên giường khoanh tay ngay ngắn , thì bạn đó cũng leo lên nằm như a đã nói . Rồi a kéo quần bạn đó xuống , và spank thôi ***
***neko109: Hết ? ***
***Trần Khôi : Ừ , chứ em muốn sao ? o.0***
***Neko109: A spank rồi bạn đó có khóc không ? ***
*** Trần Khôi : Thút thít à ***
***neko109: Bầm nhiều không a ? Spank xong a làm gì nữa ?***
***Trần Khôi : cũng có mà nổi lằn là chủ yếu ! spank xong thì a bắt bạn đó phải quỳ lên , tự kiểm điểm bạn thân trong 30 phút , a mà thấy chểnh chảng thì cứ sáng định lại ăn lươn ***
***neko109: hic , a dã man quá !!! >_< ***
***Trần Khôi : ko có đâu e , anh hiền lắm phạt xong thì a thoa thuốc , rồi dẫn đi ăn hoặc đi chơi pla pla pla***
***neko109: Bao lâu thì a spank 1 lần !
*** Trần Khôi : spank khi nào có lỗi thôi như lười , không làm bài , hay những vấn đề về đạo đức thôi , chứ a ko thích mấy kiểu spank nhảm nhảm ***
***neko109: nhảm ? ***
***Trần Khôi : là ví dụ như bỏ ăn , ngủ trể , quên uống thuốc , dậy trễ , tắm khuya . Mấy cái đó thì tự bản thân e phải biết lám chứ sao a can thiệp được ***
*** neko109: oh***
***Trần khôi : nhưng mà a đã phạt thì a phạt nặng lắm nhé ***
***neko109: e biết a dã man thú tính mà ***
*** Trần Khôi : Từ nhỏ rồi em =)) ***
***neko109: nghe a kệ tự nhiên muốn đi spank ghê :p ***
*** Trần Khôi : Đi đi , a hứa sẽ dạy dỗ e đàng hoàng ***
*** neko 109: Thôi em đi ngủ đây Mai e còn phải đi học nữa ***
*** Trần Khôi: Ngủ gì sớm vậy ? Mai chủ nhật học gì ? ***
***neko109: chứ 10h hơn rồi ! e sợ mai e trễ học , thôi bye anh nhé ! có gì mình sẽ nói chuyện sau ***
Nhìn qua đồng hồ....
***10h30***
Mới đó đã 10h30 rồi sao ,vừa tiếc nuối cho cuộc nói chuyện tôi vừa phấn khích cho cuộc hẹn spank ngày mai . Tôi nghĩ rằng "ngày mai sẽ ra sao" ,"không biết phạt xong chị ấy có giận mình không ?",.... . Sau đó tôi tắt máy , và không quên làm bản kiểm điểm cho ngày mai . Viết bản kiểm điểm , tôi vưa thoáng nghĩ cho bản thân mình vừa nghĩ về cô bé spankee bí ẩn đó . Não tôi như muốn nổ tung vì những suy nghĩ về spank , tôi không thể nào ngừng nghĩ về cô ấy , và từng ý nghĩ cũng nhưng bức tranh vẽ về việc cô ấy sẽ là kee tôi hiện ra mồn một trước mắt . Bức tranh có một cô gái đang nằm sấp trong bộ đồng phục của trường hoặc tà áo dài trắng tin khôi . Nó chỉ càng làm cho con thú trong tâm hồn sâu thẳm như đang gào thét và khao khát gặm nhắm nó .
CHƯƠNG IV: ĐÊM
- Khôi ơi ! Dậy đi con , xuống ăn với nhà nè ! Ngủ gì mà kinh thế không biết - Tiếng vọng
Tôi quay người và lăn trên chiếc giường , ánh mắt bị chói lòa bởi tia những tia nắng chiếu xuyên qua cửa sổ , lúc này tôi vươn vai và lằn lóc trên giường.
- *Oáp ..pppppppp*
Sau tiếng ngáp dài , tôi cố gắng căng cơ thể hết mức như muốn đánh thức cái thân xác lười biếng này ra khỏi chiếc giường .
- Crack, Crock - Tiếng khớp
Thật thoải mái làm sao , khi đâu đó trong cơ thể kêu lên . Nó như một thói quen vậy . Lờ đờ nhìn trẳn trọc cái trần màu xanh nước biển mặp mờ , tôi vội vớ lấy cái kính và ngồi dậy . Cố gắng định hình lại đầu óc và bắt bộ não mình phải làm việc . Tôi nhìn qua cửa sổ đã được kéo rèm xếp lên gọn gang . Nghe thấp thoáng tiếng chim chít chít bên ngòa. Hôm nay là thứ bảy , một buổi sang đẹp trời cùng gia đình . Chắc các bạn cũng hiểu cảm giác đó mà . Không phải đi học , không phải lo nghĩ gì cả. Nhưng...
- *Chết ! mấy giờ rồi ?* - Tôi hoảng hốt.
Thất thần , tôi loay hoay tìm kiếm cái điện thoại của mình . Nhanh tay chộp lại và bấm vào đề xem mấy giờ
***8h45***
- *Trời ơi! Mình ngủ dậy muộn rồi . Làm sao làm bài kịp đây . Chỉ còn hơn 6 tiếng nữa là phải nộp bài cho chị Anh rồi * - Tôi tự nói thầm.
Tôi nhanh chóng bật dậy , chạy ngay vào nhà vệ sinh đề đánh rang , rửa mặt , Thao tác nhanh chóng , tôi phóng ra khỏi đó và không quên dung áo mình kéo lên để lau nước còn sót lại trên mặt (thói quen). Tôi vội bật máy , và ngồi vào ghế . Màn hình vi tính lúc này đang dừng ở biểu tượng chào của windows 7 , thanh tải chờ tải windows trôi qua , mỗi giây lúc này như 1 phút vậy . Lòng nôn nao , nhưng lại có gì đó rất thích . Chả hiểu là mong muốn bi đòn hay sợ bị quở phạt . Tim tôi như muốn bay ra khỏi lồng ngực và nhảy múa trước mặt tôi . Tranh thủ chờ máy , tôi lấy quyển sách chuyên đề được phát ra và cặm cụi đọc , vừa đọc vừa nhịp chân . Mỗi lúc một nhanh hơn ,và tiếng "thình thịch" phát ra trong long ngực càng lúc một rõ hơn .
- *Hic , kiểu này có mà nát mông với chị ấy . Nhỡ chị ấy giận mình thì sao đây !" – Tôi nghĩ
Trong long nghĩ như thế , nhưng thật chất sâu thẳm trong tâm tôi lại tự vẽ ra khng cảnh ấy . Lúc này trong tôi , như đang có 2 nhân cách tồn tại . Mặc dù tôi chỉ vươn vai đánh thức thể xác này thôi mà . Bộ não tôi đang cố gắng diễn tả lại cái cảm giác tôi phơi mông mình ra trước mặt 1 người chị ,tôi có thể cảm nhận được cả tâm trạng lúc chuẩn bị chịu đòn từ chị ấy. Áp lực vô hình ,1 cặp mắt đang chằm chằm vào mông tôi ,xem vào đó là tiếng quạt trần kêu "kịch kịch" và luồng gió thổi vù vù trên làn da ,tiếp đến là cảm giác chiếc roi mây thần thánh nhịp nhịp trên cặp mông đó , mỗi lần nhịp của chị nhói lên từng cơn mặc dù chị chỉ mới chạm nhẹ nhưng tôi lý trí tôi lại khuếch đại sự va chạm đó lên làm tôi ngỡ rằng tôi đang bị đòn . Và cuối cùng là cái cảm giác "lóe" lên cứ như mông mình vừa bị rách toạc , tôi chỉ biết nhắm mắt và tự đặt mình vào vị trí chị ấy , tưởng tượng rằng lằn roi ấy đã lằn lên như 1 con lươn màu đỏ tím , à không màu tím đậm trườn trên bờ mông ấy .
Nghĩ đến đây , mông tôi co giật liên hồi nhịp thở của tôi sau hơn và tim tôi đập mạnh hơn nữa . Trán đã lấm tấm mồ hôi , một tâm trạng nặng nể và sợ hãi . Nhưng mặt kia của bản thân lại có vẻ như đang reo hò sung sướng vì sự kích thích ấy .
Khi màn hình windows vừa xuất hiện với tiếng quen thuộc (mình quên mất tiếng ấy ra sao rồi , các bạn có thể search trên google "Sound – welcome windows 7". Nhớ không nhầm là tèng teng téng teng =)) ). Tôi lại nhìn vào đồng hồ góc phải phía dưới của màn hình .
*** 9h18***
- *What the ***@#$%^&^%$#* - Tôi gào thét trong long.
- *Trời đất ! chưa gì sắp 9h30 rồi * - Tôi nói thầm.
Tôi vơ lấy con chuột và kéo khay bàn phím ra ,tay run run nhấp vào biểu tượng "Free Pascal" . Tim tôi lúc này thật sự nó đang chui ra khỏi lồng ngực và nhảy múa tưng bừng bên tai các bạn ạ . Tay lạnh dần ,cơ mông co giật liên tục như báo hiệu tin vui chẳng lành sắp đến . Lý trí lại vẽ vời ra cái cảm giác ấy . Mặt đỏ bừng, mắt nhòe đi , lưng ướt đẫm, 2 tay nắm chặt chắc ga giường , và cặp mông nóng rát đôi lúc nhói lên theo từng lằn ở khắp mông dọc xuống phần đùi . Cảm nhận được 1 vài chỗ bị xước da , và kinh khủng nhất là những cơn đau rát đang liên tục giáng xuống từ người chị đánh kính ấy .
***Bốp***
Tôi tự tát mình thật mạnh và hít thở thật sâu .
- * Bình tĩnh đi bạn trẻ , chưa tới 3 giờ mà sao phải xoắn vậy ? bộ thích ăn đòn lắm à ! " – Tôi nói thầm.
Nghĩ thế thôi chứ mặt kia chắc đang lên cơn ghiền roi ấy . Một cảnh giác lạnh chạy dọc sống lưng . Tôi dần dần bình tĩnh lại và nghĩ về đống bài tập ấy . Tôi nhanh tay mở file mà chị ấy gửi và bắt đầu làm nó .
Tôi đọc thầm đề bài trong đầu và suy nghĩ cách giải quyết cùng một lúc . Những thời điểm như thế này , tôi có cảm giác như đang có cả "đạo quân" trong đầu vậy . Tôi cảm giác như mọi mặt và nhân cách của tôi đang chung tay góp não để giải quyết núi công việc ấy , chỉ trừ cái nhân cách biến thái kia chắc nó đang mường tượng về 1 tương lai và tự tái tạo cảm giác trên cặp mông mình (Mình không có biến thái nha , tại nó hết ấy ). Vừa đọc dứt câu một tôi nghĩ ra ngay ý tưởng :
"GOOGLE.COM"
(Tin tôi đi đây chính là người bạn không bao bỏ rơi các bạn đấy , nó không thu phí đâu và không bao giờ ngủ , mọi lúc , mọi nơi chỉ cần có wifi)
Click vào duyệt trình chrome , tôi nhanh tay gõ vào thanh địa chỉ và nhấn enter thật mạnh . Khung hiển thị trình duyệt bắt đầu hiện ra giao diện quen thôi . Cả "đạo quân" trong đầu như reo hò : "Xin chào chiến hữu , giúp bạn trẻ to xác này với nhé vì cặp mông của nó". Bê nguyên câu hỏi dài ngoằn trong file và đá vào thanh tìm kiếm . Với thao tác đơn giản và nhanh chóng Ctrl-C , Ctrl-V , và lại ấn enter thật mạnh . Trong lúc chờ đợi tìm kiếm mặc dù tôi biết chỉ chưa đầy 1 giây , nhưng tôi có thể tự thầm cảm ơn và biết ơn người đã tạo ra tổ hợp phím này , thầm cảm tạ 2 anh em gì đó đã làm ra google và những người đã và đang cải tiến nó . Đồng thời các nhân cách trong tôi không quên nhắc nhở tôi rằng :
(Trong tư tưởng)
-*Ấn nhẹ thôi ông nội ! Bàn phím mà liệt là cả đám nhỏm đít hứng roi đấy!!!* - Lũ lâu la
- * Ờ quên sorry* - Tôi
Cứ như thế , tôi dần dần đi vào quỹ đạo . Chỉ có điều là rất rất nhiều "tôi" . Tôi tranh thủ cài đồng hồ để không quên nộp bài cho chị ấy , tôi chỉnh thời gian 2h45 PM. Và quay vào tiếp tục núi công việc ấy .
.
.
.
2h40
Căn phòng bắt đầu nóng hẳn lên, một phần nhiệt từ bên ngoài , 1 phần là do máy tính và một phần là phát ra từ tôi .
***Renggggggggggggggggggg***
Chiếc điện thoại rung lên và phát ra âm thanh chói tai dài dăng dẳng , tôi chộp lấy điện thoại và tắt âm báo đấy . Lúc này toàn thân cứng đờ . Đếm đi đếm lại tôi chỉ mới giải quyết được 8 bài thôi mà chị ấy giao những 20 bài . Trong khi đêm qua tôi đã noi với chị ấy rằng tôi đã làm được 1 nửa .
- * Cái gì đến thì nó cũng sẽ đến !!!* - tôi ngẫm.
Tôi thở dài va save bài làm lại , tôi lại click vào biểu tượng newtab trên chrome ,và gõ fb.com. Tạm tắt duyệt trình tôi nén bài làm của mình lại và không quên đặt tên bài tập theo quy định của chị . Mở lại duyệt trình tôi click vào nick Mai Anh . Chị vẫn chưa on nhưng chị bảo: "Cứ inbox vào chiều về chị chấm và sẽ báo kết quả cho em" . Tiếng chị văng vẳng bên tai , đủ sức quật cả 1 "đạo quân" trong đầu tôi , à chỉ trừ thằng biến thái kia . Tôi click send cho chị ấy , tiếng click chuột nó vang vọng hơn bao giờ hết , thanh load tập tin trên facebook bắt đầu hiện lên và chạy về phía bên phải , ước gì lúc này cúp điện hoặc thiên thạch đâm vào trái đất đi cho xong . Khi tải xong tôi nhìn lại đồng hồ thì đã 2h56, mọi việc còn lại chỉ là ấn phím enter, đặt ngón trỏ lên và dung hết lực đè xuống
***CẠCH***
Và file ấy đã chuyển qua vào box chat , tôi rệu rả , ngả lưng ra chiếc ghế và thở dài . Suy nghĩ về cảm giác của những lần trước , đột nhiên tôi thấy phấn khích vô cùng , không phải là cảm giác sợ nhưng lúc nãy mà là sự phấn khích , sự them muốn . Khao khát được nằm sấp trên giường phơi mông ra trước mặt chị ấy và chờ đợi từng ngọn roi , them khát từng âm thanh *Chát, chát* trên da thịt và tận hưởng cơn đau ở cặp mông .
Tôi tắt hết mọi thứ trên máy tính và đi tắm , ăn cơm . Mò xuống bếp , lục tủ lạnh đề tìm kiếm cái gì đó có thể nuốt trôi , từng bước đi trên đôi chân như muốn tê cứng , tôi tự tưởng tượng ra cảnh chị ấy về chấm bài tôi và tự vẽ ra hình phạt mà tôi phải nhận vào ngày mai , lưng tôi bắt đầu lạnh dần ,nghĩ đến cảnh ấy máu trong người tôi như dồn hết vào mông .
.
.
.
- Khôi ! dậy đi con , con đã ăn gì chưa - Tiếng nói.
Tôi mở mắt ra và định hình lại nhận thức , ngay lập tức tôi nhận ra giọng mẹ tôi .
- Dạ con ăn rồi mẹ - Tôi
Tôi ngồi dậy và nhìn ra ngoài cửa , lúc này trời đã sập tối , tôi đứng dậy 1 cách loạn choạng và hỏi :
- Mấy giờ rồi mẹ ? – Tôi
- Gần 8h rưỡi rồi ! - Mẹ tôi
Tôi không ngờ tôi lại có cảm giác mệt đến vậy , sau khi ăn xong tôi đã thiếp đi lúc nào không hay . Cái cảm giác nặng trĩu ấy vẫn còn và nó đeo bám lấy tôi , nhưng tôi lại cảm thấy nặng long hơn vì tôi sắp phải nghe "bản án" từ chị ấy . Tôi lại bật máy tính lên và bước vào nhà vệ sinh , tiếng quạt trong thùng máy phát ra tôi có thể nghe rất rõ và phân biệt cả tiếng quạt cho CPU và tiếng quạt cho nguồn . Tôi vặn nước và hất từng ngụm nước vào mặt , lạnh, cái lạnh ấy lan tỏa và chạy dọc sống lưng , sau đó lại lan đến ... mông .
*** bốp ***
Tự vỗ nhẹ vào mặt , và tự nhủ với bản thân rằng : "hãy thôi cái suy nghĩ về cái bộ phận chết dẫm đó đi nhé !!!".
Quay lại phòng , vừa lúc màn hình windows đã sẳn sang . Tôi ngồi vào ghế và long nặng trịch ,từng thao tác cầm chụp sửa lai bàn phím , tôi chỉ như muốn kéo dài thời gian ra để đặt tinh thần vào vị trí an toàn . Nhưng có vẻ mọi chuyện đi ngược lại thì đúng hơn , việc đó càng làm tôi hồi hộp hơn , càng đốc thúc tôi nghĩ về ngày mai , nghĩ về hình phạt của chị ấy , và càng làm tôi nôn nao được ... ăn roi .
Vẫn là duyệt trình quen thuộc , nhưng địa chỉ ưu tiên của tôi lúc này lại chính là : Fb.com . Vòng tròn trên tab facebook vẫn cứ quay , cứ quay . Tôi nôn nao và hồi hộp đến mức , cứ như từng tế bào , à không phải gọi là nguyên tử trên cơ thể này có thể có thể ghi lại từng khoảnh khắc trong đơn vị là 1 parsec(sao) (nhỏ hơn giây 100 parsec(sao) = 1 giây) . Giao diện quen thuộc đã hiện ra , click ngay vào hộp thư đến . Thông báo màu đỏ và hiện thị số 1 , chuyển qua giao diện của hộp thư , thôi chỉ thấy 1tin nhắn được nhảy lên đầu và đánh dấu bằng màu xanh , đó là tin của chị Mai Anh. Thoáng nhìn mục danh sách thư và những chữ đầu của tin nhắn đó : "Em hay qua nhỉ ....". Box chat vẫn quay đều, quay đều. Tôi ấn F5 để refresh lại trang web. Mọi thứ vẫn quay cuồng và đầu óc tôi cũng quay theo , chợt box chat hiện ra .
***Mai Anh : Em hay quá nhỉ ? mới làm được 8 bài mà la là một nửa ? Đây là một nữa của e đó hả ? Đã vậy bài 2 và 4 em làm cai kiểu gì vậy ? 1 câu hỏi đơn giản mà em cũng không tìm hiểu cho kĩ , rồi câu số 5 e chép từ congdongcviet sao không ghi nguồn vậy em ? Em bết quá đấy ****
Tôi lướt sơ bàn phím và nhắn lại cho chị ấy ...
***Trần Khôi : Em xin lỗi ! ***
Trong đầu tôi bắt đầu nãy ra vô vàn ý tưởng để chạy tội . Nào là "tại..." , "vì...","không phải vậy đâu chị ơi ...", hoặc cả việc giả vờ ăn vạ van xin . Nhưng những thứ đó chỉ thoáng hiện ra trong đầu và ngay lập tức bi đánh bật bởi cái cảm giác thèm được bị phạt . Tôi yên lặng và lắng nghe từng nhịp thở trong chờ vào dòng chữ : "Mai Anh is typing...."
...
5 giây sau
...
Dòng chữ ấy đã xuất hiện ,một thế lực rất lớn , rất mãnh liệt phát ra từ màn hình và con thú trong tôi trỗi dậy , bắt tâm trí tôi phải cúi đầu trước nó đề thỏa mãn nó . Tim đập nhanh bất thường và nhói trong 1 khoảnh khắc nhỏ .Tất cả mọi thứ trong căn phòng chỉ 5 mét vuông này đều bất động , thời gian như ngưng đọng lại, và chỉ có tim tôi là đang nhảy múa "thình thịch", à và cả thằng kia nữa .
***Mai Anh: 12 bài chưa làm mỗi bài 5 roi è 60 roi , nói dối chị 10 roi cảnh cáo cho lần đầu , làm ẩu 5 roi một bài , chép bài từ nơi khác mà không ghi nguồn 10 roi. ***
Tin nhắn chỉ 2 dòng nhưng nó đã thổi bay sự yên tỉnh trong phòng .Tôi vừa phấn khích vừa hồi hộp và 1 chút sợ sệt . Nhưng cai sợ sệt đó dần dần bi nuốt chửng bởi con thú ấy . Tôi lại gõ 1 cách ngắn gọn.
***Trần Khôi : Dạ ***
Biểu cảm thế thôi chứ trong lòng tôi đang la hết đó , kiểu như "yay yay mai được ăn rồi". Và rồi nhịp tim lại chậm dần .
***Mai Anh: Mai 9h có mặt tại nhà chị ăn mặc chỉnh tề trễ 1 phút 1 roi và làm một bản kiểm điểm . Không có thì e tự biết hậu quả là gì chưa ? ***
***Trần Khôi: Dạ , là đánh thêm mỗi lỗi 10 roi ***
**** Mai Anh : ừm , tốt còn bây giờ thì lo đọc chuyên đề đi và làm lai bài tập cho chị . Một tuần nữa chị kiểm ***
*** Trần Khôi: Dạ***
Một cảm giác thật nhẹ nhõm , đột nhiên cái sự u ám bám tôi từ sang đến giờ đã biến mất . Tôi hít thật sâu , và đứng dậy bật đèn trong phòng . Đèn sáng hơn mọi ngày , nhìn vào đồng hồ , từng phút trôi qua tôi càng phấn khích hơn . Khao khát để trải nghiệm cái cảm giác ấy càng lớn hơn . Tóm lại là :
I'M ON FIRE (tạm dịch : tôi muốn bùng cháy)
Chị ấy đã off rồi ,tôi lại mò qua yahoo và không quên chui vào danhdon.com . Lướt sơ các box trong diễn đàn , chả có gì mới và hấp dẫn . Tôi treo diễn đàn ở đó và cứ 10 phút tôi lại F5 một lần . Quay sang yahoo thì tôi thấy có 1 tin từ neko109 .
- * Là em ấy !!!* - Tôi
*** tin nhắn gửi từ lúc 6h00***
***neko109 : a có đó :-? *
Tôi chợt nhận ra , vì cái áp lực và "món quà" của chị Mai Anh tôi suýt quên béng cô spankee mà tôi ao ước . Tôi click vào trả lời tin nhắn :
***Trần Khôi : sao em ***
Câu trả lời ngắn gọn thế thôi chứ bản thân tôi chỉ muốn nói quoạch tẹt ra là : "Em làm kee anh nhé ?" .
***neko109: Dạ ? sao anh***
***Trần Khôi : Em pm a mà ? ***
***neko109 : à ! nãy tưởng a on e tính kêu a kể chuyện spank cho e nghe đó mà ***
***Trần Khôi : à , e muốn nghe chuyện nào ? Anh nhiều truyện lắm***
***neko109: Cái nào mà a spank phạt ấy ! ***
- *Mình đi với thì đúng là nhiều rồi , nhưng chưa tới 10 lần nữa , làm kee thì nhiều còn làm ker thì mới có 2 lần , giờ nó đòi thì biết kể chuyện nào đây trời ạ ! * - tôi thì thầm
***Trần Khôi : ùm , hồi trước anh có đi với 1 bé kee hình như bằng e ấy , bé đó học trường mình luôn . Mà bướng lắm ! Lần đầu a spank bé đó là 50 roi . ***
***neko109: oh***
Hết cách đành mang lần được spank chị Anh ra bịa vậy mặc dù , mình spank chị ấy có 20 roi thôi . Xin lỗi chị nhiều .
***Trần Khôi: thì a spank tại nhà em ấy , thì sau khi mở cửa cho a ,e ấy vào phòng thì e ấy đã quỳ ngay ngắn úp mặt vào tường lúc đó a rất ngạc nhiên , sau đó a bỏ cặp a lên bàn và rút cây roi mây ra . ***
***neko109: wow ! bộ nhà bạn đó không có ba mẹ à ?***
***Trần Khôi : Ba mẹ đi vắng em ạ ! ***
*** neko109: oh***
*** Trần Khôi : A bắt bạn đó nằm sấp lên giường khoanh tay ngay ngắn , thì bạn đó cũng leo lên nằm như a đã nói . Rồi a kéo quần bạn đó xuống , và spank thôi ***
***neko109: Hết ? ***
***Trần Khôi : Ừ , chứ em muốn sao ? o.0***
***Neko109: A spank rồi bạn đó có khóc không ? ***
*** Trần Khôi : Thút thít à ***
***neko109: Bầm nhiều không a ? Spank xong a làm gì nữa ?***
***Trần Khôi : cũng có mà nổi lằn là chủ yếu ! spank xong thì a bắt bạn đó phải quỳ lên , tự kiểm điểm bạn thân trong 30 phút , a mà thấy chểnh chảng thì cứ sáng định lại ăn lươn ***
***neko109: hic , a dã man quá !!! >_< ***
***Trần Khôi : ko có đâu e , anh hiền lắm phạt xong thì a thoa thuốc , rồi dẫn đi ăn hoặc đi chơi pla pla pla***
***neko109: Bao lâu thì a spank 1 lần !
*** Trần Khôi : spank khi nào có lỗi thôi như lười , không làm bài , hay những vấn đề về đạo đức thôi , chứ a ko thích mấy kiểu spank nhảm nhảm ***
***neko109: nhảm ? ***
***Trần Khôi : là ví dụ như bỏ ăn , ngủ trể , quên uống thuốc , dậy trễ , tắm khuya . Mấy cái đó thì tự bản thân e phải biết lám chứ sao a can thiệp được ***
*** neko109: oh***
***Trần khôi : nhưng mà a đã phạt thì a phạt nặng lắm nhé ***
***neko109: e biết a dã man thú tính mà ***
*** Trần Khôi : Từ nhỏ rồi em =)) ***
***neko109: nghe a kệ tự nhiên muốn đi spank ghê :p ***
*** Trần Khôi : Đi đi , a hứa sẽ dạy dỗ e đàng hoàng ***
*** neko 109: Thôi em đi ngủ đây Mai e còn phải đi học nữa ***
*** Trần Khôi: Ngủ gì sớm vậy ? Mai chủ nhật học gì ? ***
***neko109: chứ 10h hơn rồi ! e sợ mai e trễ học , thôi bye anh nhé ! có gì mình sẽ nói chuyện sau ***
Nhìn qua đồng hồ....
***10h30***
Mới đó đã 10h30 rồi sao ,vừa tiếc nuối cho cuộc nói chuyện tôi vừa phấn khích cho cuộc hẹn spank ngày mai . Tôi nghĩ rằng "ngày mai sẽ ra sao" ,"không biết phạt xong chị ấy có giận mình không ?",.... . Sau đó tôi tắt máy , và không quên làm bản kiểm điểm cho ngày mai . Viết bản kiểm điểm , tôi vưa thoáng nghĩ cho bản thân mình vừa nghĩ về cô bé spankee bí ẩn đó . Não tôi như muốn nổ tung vì những suy nghĩ về spank , tôi không thể nào ngừng nghĩ về cô ấy , và từng ý nghĩ cũng nhưng bức tranh vẽ về việc cô ấy sẽ là kee tôi hiện ra mồn một trước mắt . Bức tranh có một cô gái đang nằm sấp trong bộ đồng phục của trường hoặc tà áo dài trắng tin khôi . Nó chỉ càng làm cho con thú trong tâm hồn sâu thẳm như đang gào thét và khao khát gặm nhắm nó .
Được sửa bởi jock_kien ngày 20/2/2016, 07:33; sửa lần 1.
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Các bạn cho mình ý kiến với nha !!! Mình muốn cải tiến các hành văn của mình hơn nữa ... Mong nhận được sự ủng hộ tks cac bạn
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Một đêm không ngủ mà viết nhiều như vầy. Giống ta hồi xưa là mất ngủ dễ viêt truyện nhất, lúc đó ý tưởng nhiều nhất.
Bạn viết hay lắm. Ta thì không quen lối viết theo ngôi thứ nhất, ta thích viết theo ngôi thứ ba hơn.
Truyện này ta thích nam chính spank bạn Anh hơn...haha...
Bạn viết hay lắm. Ta thì không quen lối viết theo ngôi thứ nhất, ta thích viết theo ngôi thứ ba hơn.
Truyện này ta thích nam chính spank bạn Anh hơn...haha...
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33416
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
Link wattpad : [You must be registered and logged in to see this link.]
CHƯƠNG V: ĐÊM (tt)
*** Vút , chát***
*** Vút , chát***
*** Vút , chát***
Tôi cắn chặt răng, mồ hôi ướt đẫm lưng . Tay cầm chặt quyển sách màu đen dày cộm.
- * Cái lý do của e , là chị không thể chấp nhận được *- giọng nói
***Vút***
.
.
.
Tôi choàng mở mắt , 1 chút ánh sáng yếu ớt chiếu qua khe hở giữa 2 cái rèm . Loáng thoáng nghe tiếng ồn ào lạch cạch của căn hộ bên cạnh .
- * Thì ra chỉ là mơ thôi à !!!* - Tôi thầm nghĩ.
Chợp mắt 1 tý , tôi chồm dậy lấy điện thoại và cố nheo mắt để nhìn rõ con số phía trên màn hình chờ.
***3:55 AM***
Trời vẫn chưa sáng, gác tay lên trán, tôi trằn trọc nhìn tấm trần.
- * Chắc mình suy nghĩ qua nhiều rồi. * - Tôi
Cố nhắm mắt để chìm vào giấc mơ ấy, nhưng tâm trạng náo nức lại khiến tôi phải nghĩ về cuộc hẹn sắp tới ,chỉ còn 5 tiếng nữa là tôi “Lên Thớt”. Tôi bật dậy và tranh thủ làm vệ sinh cá nhân . Những lúc này , tôi không còn hồi hộp như hôm qua . Tôi tỉnh táo hơn hẳn mọi ngày . Hôm nay là chủ nhật ,nếu là ngày thường thì tôi sẽ nằm vật vờ như 1 cái xác khô, với tâm trạng chảy xệ chèm bẹp trên giường .
- * … * .
Đầu óc tôi trống rỗng . Nhưng cơ thể tôi thì lại khác, nó bồn chồn lạ thường, từng thớ cơ như đang hấp thụ năng lượng xung quanh . Tôi nhanh nhẹn hơn mọi ngày ,mỗi bước chân tôi có cảm giác như 1 có luồng điện toả ra khắp cơ thể .
Bước ra ban công, tôi tranh thủ hít thở. Tôi đảo mắt quan sát mọi thứ , cố gắng tìm kiếm một điều gì đó, một sự ngột ngạt của cái sài gòn ngày thường.
- * Mọi thứ thật yên lặng !!! *
Sự yên lặng đó bao trùm mọi thứ . Thi thoảng tôi lại nghe tiếng xe tải đâu đó ngoài đường lộ , nó chính là sự ồn ào mà tôi đang mong chờ nhưng chỉ thoáng qua, nó dần dần bị cái không gian yên lặng của màn đêm trùm lại .
Tôi bắt đầu cảm nhận được chút se lạnh trong hơi thở , tâm trí tôi đang dần thức dậy. Tôi bắt đầu nghĩ về cuộc hẹn sắp tới, cảm giác đó lại làm tôi bồn chồn hơn , tiếng “thình thịch” bắt đầu to dần, trong vài khoảnh khắc nhỏ tôi lại nghĩ về cô bé spankee kia , tôi nghĩ về cuộc trò chuyện ấy và bắt đầu tưởng tượng về những người tôi đã gặp trong trường , tôi đang đoán mò …
- *bé Ngọc hả ? , hay Sang ta?, hay là Tiên ? *
Tôi nghĩ về những người mà tôi từng gặp và bắt đầu nghĩ bừa , tôi đoán dựa trên cách chat , cách nói chuyện , những ý nghĩ le lói dần và liên tục được nhân lên . Chớp mắt vài ba cái , tôi đứng dậy và ngồi vào bàn máy . Tôi bật máy và vẫn liên tục suy nghĩ về nick chat ấy , cái tên ấy và cả cách nói chuyện . Não tôi hoạt động hết công suất , nó đang thu hẹp phạm vi tìm kiếm . Nó bắt đầu nghĩ về khối 9, nghĩ về những lớp mà tôi có những mối quan hệ của mình trong đó . Bất chợt nó nhận ra câu lạc bộ văn hoá nhật bản .
- * Chữ “neko” * - Nó bảo thế.
Tôi bắt đầu nghĩ rằng , chỉ có những ai yêu thích văn hoá hoặc có tìm hiểu về nhật bản cũng như ngôn ngữ thì mới có thói quen đặt nick như thế .
Tôi dần dần quay cuồng trong luồng suy nghĩ và bế tắc dần, tôi bắt đầu chấp nhận về việc đó và cho nó chìm vào góc tối . Nhìn vào màn hình màu xanh của máy tính . Tôi vẫn lập lại thói quen cũ , nhưng có điều tôi lại ít bồn chồn hơn , tôi chỉ lướt qua và nhìn giao diện sau đó thì tắt nó đi . Tôi bắt đầu nghĩ về ngày mai nhiều hơn , nghĩ về cuộc hẹn spank . Và xen kẽ trong đó là câu nói : “Mỗi người đều có 1 con quỷ trong lòng ,nếu e chiến thắng được nó thì e đã thành công rồi ” . Câu nói đó chị đã từng nói với tôi rất lâu rồi , đó là 1 lần khi tôi tâm sự với chị ấy về sở thích cũng như thói quen tôi . Trong lúc này tôi đang bấn loạn bởi những luồng suy nghĩ về cô bé spankee kia , tâm trí tôi như đang vùng vẫy để cố gắng bám vào câu nói đó . Nó như 1 đôi cánh giúp tôi thoát khỏi vũng bùn . Tôi dần trấn an bản thân và lôi những quyển chuyên đề mà hôm trước thầy phát ra đọc .
Ban đêm thật đáng sợ , cái đáng sợ không phải là màn đêm hay bất cứ thứ gì u ám mà chính là sự yên lặng . Nó làm cho con người ta phải suy nghĩ và suy nghĩ rất tiêu cực . Nhiều đến mức nhân cách bạn có thể bị thay đổi nếu như bạn quen với việc đó và không làm gì để chống lại nó .
.
.
.
*** I wonder how , I wonder why , Yesterday you told me bout the blue blue sky ***
Tôi chộp lấy điện thoại…
***6h45***
Quay đầu nhìn qua cửa sổ , trời đã sáng từ lúc nào tôi không biết , tôi đứng dậy vươn vai 1 tý sau khi dùi đầu vào quyền sách dày cui ấy . Tôi không nghĩ mình đã cặm cụi dành thời gian cho nó mà bỏ qua hết mọi thứ . Tôi vẫn còn nhớ cách đây hơn 2 tiếng , tâm trạng tôi đã điên loạn cỡ nào . Gấp góc sách lại và để gọn trên bàn , tôi tranh thủ chuẩn bị quần áo và không quên nhét sẳn bản kiểm điểm vào ba lô . Dù chưa tới 7h nhưng tôi nôn nao hơn hẳn . Mọi thứ trong tôi diễn ra quá nhanh , tôi không thể nào diễn tả được , dù không biết là nên vui hay buồn nhưng tôi rất nóng lòng được trải qua giây phút đó . Xuống bếp tự làm bữa sáng cho bản thân , bữa sáng khá đơn giản ,với cơm nguội trong tủ lạnh , vài thanh xúc xích , và rau quả đông lạnh được xắt hạt lựu . Tôi làm nóng bếp và bắt đầu chế biến món cơm chiên .
Tôi khá thích nấu ăn , tôi cũng không nghĩ rằng mình lại thích nó mặc dù bà tôi và ba vẫn thường hay bảo : “mày bị gái tánh hả con ?” . Vậy mà lần nào , đãi tiệc hay có dịp gì đó thì đều bảo tôi nấu .
.
.
.
Quay về phòng sau bữa sáng , lúc này cầm điện thoại thì đồng hồ chỉ mới 7:40. Và 1 tin nhắn ,tôi hồi hộp mở tin nhắn và trông chờ vào 1 điều gì đó...
- * c Anh : Nhóc , nếu được thì e cứ qua sớm đi nhé , hiện tại thì c đang rảnh đây *
Đột nhiên , tôi giật bắn người . Không phải vì sợ mà là vì tôi không còn phải mỏi mòn trông chờ , để đạt được mong muốn ấy . Tôi trả lời lại ngay :
- “Dạ để e qua luôn” .
Tôi thay bộ đồ đã chuẩn bi sẵn, chải chuốc gọn gàng , và cái ba lô đi . Vừa đạp xe vừa nghĩ về cảnh tượng sắp tới . Bản thân bắt đầu có chút sợ sệt va run rẩy , nhưng dường như thân xác này đang chi phối luôn cả lý trí tôi , nó như một thực thể hoàn toàn khác vậy , tôi không điều khiển nó . Nó đạp xe nhanh hơn , và nhớ chính xác cả con đường dẫn đến điểm hẹn mặc dù trong tâm trí tôi lại đang đếm ngược từng phút . Đến con hẻm nhỏ trên đường TRẦN HƯNG ĐẠO . Tôi gọi chị ấy
.
.
.
- Alo , e đến trước hẻm rồi nè c ơi ! – Tôi run rẩy nói
- Ừa e vào đi , c xuống ngay - Chị trả lời.
.
.
.
Chạy thẳng vào hẻm đứng trước ngôi nhà có cổng màu đen được chạm khắc bằng những họa tiết theo kiểu châu âu (chả biết gọi là gì mà nhìn nó rất royal ) ,nổi sợ dâng lên và tràn khắp tâm trí. Nó không phải sự phấn khích , cũng không phải nôn nao , mà là sợ . Cơ thể rôi đang run lên và nóng dần . Tiếng mở cổng lạch cạnh tôi nghe rõ đến từng khắc .
- Vào đi em ! - chị Anh
- Dạ - Tôi
Dắt xe vào sân , tôi gạt chống và đứng đờ ra đó, ngôi nhà không phải thuộc loại sang trọng hay hoàng gia, mọi thường tôi đến tôi cảm giác được sự ấm cúng ,và không khí vui vẻ khi nhìn vào phòng khác . Nhưng lúc này thì tôi lại chỉ nhận được sự u ám .
- Em lên phòng đợi chị như mọi khi đi - chị Anh
- Dạ - Tôi thều thào.
Bước lên phòng , tôi lấy bản kiểm điểm và để lên bàn . Sau đó ra góc gần cửa sổ quỳ và chờ đợi.
Đó là quy định mà chị ấy đưa ra , ngoài ra tôi còn phải mặc áo sơ mi trắng mang giày , đóng thùng gọn gàng . Tôi không thích sự quy củ , không thích sự rập khuôn, nhưng những lúc như thế nào thì tôi lại chấp nhận nó 1 cách ngoan ngoãn .
***Cạch***
Chị vào phòng , lúc này , tim tôi đập loạn xạ , không cần ngoáy lại tôi cũng biết chị ấy cầm gì trong tay . Chị quơ chiếc roi mây vài đường trong không trung , tiếng roi xé gió vun vút , làm cho tôi cảm thấy sợ hơn . Chị tiến tới bàn học , hơi thở tôi chậm dần , trán ướt đẩm mồ hôi , chị nói :
- Ngoan nhỉ ? Chắc e cũng biết sợ hả ?
- Dạ - Tôi đáp lại lí nhí.
- Còn nhớ hôm nay sẽ bị phạt bao nhiêu không ? - chị Anh
- Dạ , nhớ - Tôi
Chị nhịp roi vào mông tôi , chân tôi muốn ngã quỵ , nói thẳng ra là nó không còn nghe tôi nữa.
***Bốp***
- Hay qua ha ! Em bắt đầu có dấu hiệu bê bết lắm rồi đó !!!- chị Anh
- Nằm lên giường như mọi lần cho chị - chị Anh nghiêm giọng.
Tôi kéo dây nịt ra , và nằm lên . Tôi kéo chốt quần và tuột xuống , tôi vừa sợ sệt lại có 1 chút xấu hổ ,nhưng lúc này có 1 cảm giác đang lẩn quẩn trong long ngực tôi , nó không còn là sợ hãi, cũng không hẳn là phấn khích , nó làm tôi muốn đón nhận từng ngọn roi của chị hơn . Tôi khoanh tay lại , và gồng người để trải nghiệm cảm giác ấy trên da thịt .
Chị bắt đầu nhịp roi và nói :
- Đếm cho chị . Và nhớ lấy quy định nhé – chị Anh.
- Dạ - Tôi
***Vút***
Không gian yên lặng trong phòng bị xe toạc bởi tiếng “chát”, tôi oằn người , nhắm lại lại . Một cảm giác nhói ở trên mông nó lan tỏa ra xung quanh , và chạy dọc sống lưng để báo hiệu cho não và não muốn tôi hãy phản kháng lại :”hãy đứng dậy chạy đi” . Nhưng câu nói của chị lúc đầu , đã làm cho tín hiệu đó bị chặn lại , tôi bắt đầu đếm .
- Một
***Vút***
- Hai
***Vút***
- Ba
***Vút***
- Bốn
…
Nóng , rát , cảm giác ấy đang hiện hữu trên một vài chỗ ở mông, tôi chỉ biết nhắm mắt , và đếm sau mỗi tiếng roi , chị vẫn đánh liên tục , tiếng chát, chát vang lên liên hồi. Chị vẫn vẻ mặt nghiêm nghị đó , lạnh lùng vung roi và giáng vào cặp mông tôi . Tôi không dám quay người chỉ biết gồng mình , chụm chân và nhắm mắt chịu đựng .
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
.
.
.
Mông tôi bắt đầu nóng, rát hơn , tôi có cảm giác nó đã sưng cứng , 1 vài chỗ như bị xước vậy . Lúc này đã được hơn 70 roi . Tâm trí tôi thật sự không còn suy nghĩ , miệng vẫn đếm sau mỗi tiếng roi vang lên , tôi thì chỉ mong nó kết thúc thật nhanh.
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
…
Tôi dần dần không còn cảm nhận được cảm giác đau nhiều như lúc đầu chị đánh .
Đột nhiên chị dừng lại , tôi cứ tưởng mình đã được tha . Chị lấy roi ấn mạnh vào vài chỗ . Tôi nhói cả người , tôi nghĩ chắc hẳn những chỗ đó đã bi tróc da hoặc bầm rồi . Sau đó , một cảm giác lóe lên rất nhanh nó chạy dọc sống lưng, chị bắt đầu chuyển qua phần đùi dưới . Cảm giác nhức kinh khủng , tôi chỉ muốn hét lên .
***Vút***
- 83
***Vút***
- 84
***Vút***
- 85
...
Tôi bắt đầu cong người lên , giọng tôi có chút the thé dần . Cố gắng nằm im , lúc này từng giây trôi qua cứ như vài giờ vậy . Chưa bao giờ tôi lại trông mong từng con số tôi đếm có thể tăng nhanh 1 tý . Tôi quay người né sang một bên và nhìn chị.
- Quay lại cho chị , vẫn còn hơn 20 roi nữa mà ! - chị Anh.
- Chị … - Tôi giọng hơi rên
- Nhanh lên , sai thì bị phạt , kêu réo gì – chị Anh
- Em xin lỗi mà !!! – Tôi
- Dám chơi dám chịu còn nhớ chị nói gì không !!! - chị Anh
- Dạ … - Tôi
Tôi đành quay người lại , và chịu hết số roi ấy .
***Vút***
- 115
***Vút***
- 116
…
Chị vẫn đánh ở phía đùi non , tâm trí tôi đang gào thét. Tôi thở dốc và gồng mình , tôi cựa quậy nhiều hơn. Mắt tôi nhòe đi . Một vài roi bắt đầu lệch vào phần hông , nó còn kinh khủng hơn cả khi ở phần đùi . Tôi như muốn ngất đi.
***Vút***
- 137
***Vút***
- 138
***Vút***
- 139
...
Chỉ còn một roi nữa thôi ,hình phạt sẽ kết thúc . Vừa sợ , nhưng lại tiếc nuối cho cái cảm giác ấy .
- Em nên tập trung học hành đàng hoàng đi nhé ! Đừng để chị phải lập lại những lỗi này nhé ! lần sau c sẽ không nương tay đâu - chị Anh
- Dạ .. em xin lỗi chị - Tôi
*** Chát ***
- 140 …aaaaaa
Roi cuối chị đánh rất mạnh , tôi cứ tưởng tét cả cơ đùi chứ . Tôi thả lỏng cơ thể , tâm trạng nhẹ hơn hẳn . Tôi thở dài và úp mặt xuống nệm . Chị ra khỏi phòng . Lúc này , cả phần mông lẫn phần đùi tôi chư bị đốt vậy . Vừa đau, vừa rát , nó lan tỏa và co giật liên tục . Nhưng nó thật sự rất kích thích ...
- Em không sao chứ - chị Anh
Tôi ngẩng đầu nhìn chị
- Dạ ! không ạ ! – Tôi
- Chị bôi thuốc cho nhé ! - chị Anh
- Dạ - Tôi
Chị dùng bông tăm nhẹ nhàng lăn trên mông tôi , lúc này vừa đau , vừa rát , lại còn .. nhột nữa . Đột nhiên tôi thấy mình như trẻ con vậy , cảm giác thật ấm áp khi có 1 người chăm sóc mình như vậy . Tôi vốn là con một , nên làm gì biết đến cảm giác này . Cho dù tôi biết đây cũng chỉ là sở thích , nhưng tôi lại thấy nó rất thật , như 1 đứa trẻ to xác bị phạt vì những lỗi mà chúng gây ra .
Chị ngồi cạnh tôi , nắm nhẹ tai tôi .
- Chừa nhe nhóc , đừng có để chị giận nữa nhé - chị Anh
- Vậy là chị không giận e nữa ạ ? – Tôi
- Ừa bỏ đi ! - chị Anh
Những lúc này chị thật hiền , tính tình dễ thương hơn hẳn , tôi chỉ muốn ôm chị thôi . Đột nhiên bất chợt , tôi lại nghĩ đến việc :
- *Không biết chị ấy có vi phạm gì không ta ? * - Tôi
Tôi vừa nghĩ đến việc đó thì ngay lập tức , cơn đau cũng tan biến , cái tư tưởng muốn spank lại trổi dậy và cả khao khát có được cô bé spankee kia nữa .
- Còn chị thì sao ? có lỗi gi cần báo cáo và thú nhận với em không – Tôi giọng trêu đùa.
Tôi phải lấy hết can đảm để hỏi và chỉ mong chờ ở câu trả lời ma tôi cho là nó có thể thỏa mãn tâm hồn tôi nhất.
- ừm … Cũng có ! sao nhóc muốn spank lại chị à - chị mỉm cười.
Thật đấy , đây mới là thứ tôi mong chờ , con thú trong tôi đang chực chờ đề chớp lấy cơ hội này . Tôi gật đầu nhìn chị với ánh mắt ngây thơ , ẩn trong đó là sự thèm khát .
- Ừm … chị hôm qua có hơi lười nên cũng chưa hoàn thành bài của thầy giao cho chị . Với lại chị thức đến tận 3 giờ sáng ? - chị nói.
- Òh ! Vậy giờ chị muốn sao ? – Tôi
- Em muốn sao ? - Chị hỏi lại.
- Chị mặc áo dài vào đi . Em thấy chị mặc áo dài ! – Tôi.
- Ừa đợi chị tý - chị Anh.
Chị đã ra khỏi phòng , tôi đứng dậy chỉnh trang lại y phục . Chỉnh lại cổ áo , và kéo sơ vin ra, vuốt lại tóc và lấy lại tinh thần . Cầm cây roi chị ấy vứt trên giường , tôi vun roi vài đường . Tiếng roi vun vút càng làm tôi khoái chí hơn . Tôi bắt đầu nghĩ ra hình phạt dành cho chị . Tôi muốn spank chị với số roi mà chị đã spank tôi . Không phải vì tôi muốn trả thù mà là vì cơn nghiện spank của tôi mỗi lúc một lớn .
Chị Anh quay lại phòng , chị mặc áo dài trắng và bóng làm bằng vải phi nó làm lộ rõ từng đường cong thon thả của chị , với mái tóc uốn cúp đuôi có màu hơi cháy nắng, lúc này người chị năng nổ hoạt bát mà tôi biến đã trở thành 1 thiếu nữ , dịu dàng . Chị nhìn tôi với vẻ mặt ngây thơ 2 tay chắp về phía sau , chị như một thiếu nữ e dè và ngại ngùng điều gì đó .
Tôi trớ mắt nhìn chị , tôi không ngờ chị lại dễ thương như vậy . Thảo nào chị lúc nào cũng có mấy anh 12 vây quanh . Nhưng tới giờ vẫn ế ? Chả biết tại sao . Dẹp chuyện ấy đi , tôi thật sự muốn chiêm ngưỡng cái vẻ đẹp này theo cách riêng của tôi cơ . Trong tôi bắt đầu nỗi dậy, nhiều cách suy nghĩ và cả những thứ đen tối mà con “quỷ” kia đang vẽ ra.
CHƯƠNG V: ĐÊM (tt)
*** Vút , chát***
*** Vút , chát***
*** Vút , chát***
Tôi cắn chặt răng, mồ hôi ướt đẫm lưng . Tay cầm chặt quyển sách màu đen dày cộm.
- * Cái lý do của e , là chị không thể chấp nhận được *- giọng nói
***Vút***
.
.
.
Tôi choàng mở mắt , 1 chút ánh sáng yếu ớt chiếu qua khe hở giữa 2 cái rèm . Loáng thoáng nghe tiếng ồn ào lạch cạch của căn hộ bên cạnh .
- * Thì ra chỉ là mơ thôi à !!!* - Tôi thầm nghĩ.
Chợp mắt 1 tý , tôi chồm dậy lấy điện thoại và cố nheo mắt để nhìn rõ con số phía trên màn hình chờ.
***3:55 AM***
Trời vẫn chưa sáng, gác tay lên trán, tôi trằn trọc nhìn tấm trần.
- * Chắc mình suy nghĩ qua nhiều rồi. * - Tôi
Cố nhắm mắt để chìm vào giấc mơ ấy, nhưng tâm trạng náo nức lại khiến tôi phải nghĩ về cuộc hẹn sắp tới ,chỉ còn 5 tiếng nữa là tôi “Lên Thớt”. Tôi bật dậy và tranh thủ làm vệ sinh cá nhân . Những lúc này , tôi không còn hồi hộp như hôm qua . Tôi tỉnh táo hơn hẳn mọi ngày . Hôm nay là chủ nhật ,nếu là ngày thường thì tôi sẽ nằm vật vờ như 1 cái xác khô, với tâm trạng chảy xệ chèm bẹp trên giường .
- * … * .
Đầu óc tôi trống rỗng . Nhưng cơ thể tôi thì lại khác, nó bồn chồn lạ thường, từng thớ cơ như đang hấp thụ năng lượng xung quanh . Tôi nhanh nhẹn hơn mọi ngày ,mỗi bước chân tôi có cảm giác như 1 có luồng điện toả ra khắp cơ thể .
Bước ra ban công, tôi tranh thủ hít thở. Tôi đảo mắt quan sát mọi thứ , cố gắng tìm kiếm một điều gì đó, một sự ngột ngạt của cái sài gòn ngày thường.
- * Mọi thứ thật yên lặng !!! *
Sự yên lặng đó bao trùm mọi thứ . Thi thoảng tôi lại nghe tiếng xe tải đâu đó ngoài đường lộ , nó chính là sự ồn ào mà tôi đang mong chờ nhưng chỉ thoáng qua, nó dần dần bị cái không gian yên lặng của màn đêm trùm lại .
Tôi bắt đầu cảm nhận được chút se lạnh trong hơi thở , tâm trí tôi đang dần thức dậy. Tôi bắt đầu nghĩ về cuộc hẹn sắp tới, cảm giác đó lại làm tôi bồn chồn hơn , tiếng “thình thịch” bắt đầu to dần, trong vài khoảnh khắc nhỏ tôi lại nghĩ về cô bé spankee kia , tôi nghĩ về cuộc trò chuyện ấy và bắt đầu tưởng tượng về những người tôi đã gặp trong trường , tôi đang đoán mò …
- *bé Ngọc hả ? , hay Sang ta?, hay là Tiên ? *
Tôi nghĩ về những người mà tôi từng gặp và bắt đầu nghĩ bừa , tôi đoán dựa trên cách chat , cách nói chuyện , những ý nghĩ le lói dần và liên tục được nhân lên . Chớp mắt vài ba cái , tôi đứng dậy và ngồi vào bàn máy . Tôi bật máy và vẫn liên tục suy nghĩ về nick chat ấy , cái tên ấy và cả cách nói chuyện . Não tôi hoạt động hết công suất , nó đang thu hẹp phạm vi tìm kiếm . Nó bắt đầu nghĩ về khối 9, nghĩ về những lớp mà tôi có những mối quan hệ của mình trong đó . Bất chợt nó nhận ra câu lạc bộ văn hoá nhật bản .
- * Chữ “neko” * - Nó bảo thế.
Tôi bắt đầu nghĩ rằng , chỉ có những ai yêu thích văn hoá hoặc có tìm hiểu về nhật bản cũng như ngôn ngữ thì mới có thói quen đặt nick như thế .
Tôi dần dần quay cuồng trong luồng suy nghĩ và bế tắc dần, tôi bắt đầu chấp nhận về việc đó và cho nó chìm vào góc tối . Nhìn vào màn hình màu xanh của máy tính . Tôi vẫn lập lại thói quen cũ , nhưng có điều tôi lại ít bồn chồn hơn , tôi chỉ lướt qua và nhìn giao diện sau đó thì tắt nó đi . Tôi bắt đầu nghĩ về ngày mai nhiều hơn , nghĩ về cuộc hẹn spank . Và xen kẽ trong đó là câu nói : “Mỗi người đều có 1 con quỷ trong lòng ,nếu e chiến thắng được nó thì e đã thành công rồi ” . Câu nói đó chị đã từng nói với tôi rất lâu rồi , đó là 1 lần khi tôi tâm sự với chị ấy về sở thích cũng như thói quen tôi . Trong lúc này tôi đang bấn loạn bởi những luồng suy nghĩ về cô bé spankee kia , tâm trí tôi như đang vùng vẫy để cố gắng bám vào câu nói đó . Nó như 1 đôi cánh giúp tôi thoát khỏi vũng bùn . Tôi dần trấn an bản thân và lôi những quyển chuyên đề mà hôm trước thầy phát ra đọc .
Ban đêm thật đáng sợ , cái đáng sợ không phải là màn đêm hay bất cứ thứ gì u ám mà chính là sự yên lặng . Nó làm cho con người ta phải suy nghĩ và suy nghĩ rất tiêu cực . Nhiều đến mức nhân cách bạn có thể bị thay đổi nếu như bạn quen với việc đó và không làm gì để chống lại nó .
.
.
.
*** I wonder how , I wonder why , Yesterday you told me bout the blue blue sky ***
Tôi chộp lấy điện thoại…
***6h45***
Quay đầu nhìn qua cửa sổ , trời đã sáng từ lúc nào tôi không biết , tôi đứng dậy vươn vai 1 tý sau khi dùi đầu vào quyền sách dày cui ấy . Tôi không nghĩ mình đã cặm cụi dành thời gian cho nó mà bỏ qua hết mọi thứ . Tôi vẫn còn nhớ cách đây hơn 2 tiếng , tâm trạng tôi đã điên loạn cỡ nào . Gấp góc sách lại và để gọn trên bàn , tôi tranh thủ chuẩn bị quần áo và không quên nhét sẳn bản kiểm điểm vào ba lô . Dù chưa tới 7h nhưng tôi nôn nao hơn hẳn . Mọi thứ trong tôi diễn ra quá nhanh , tôi không thể nào diễn tả được , dù không biết là nên vui hay buồn nhưng tôi rất nóng lòng được trải qua giây phút đó . Xuống bếp tự làm bữa sáng cho bản thân , bữa sáng khá đơn giản ,với cơm nguội trong tủ lạnh , vài thanh xúc xích , và rau quả đông lạnh được xắt hạt lựu . Tôi làm nóng bếp và bắt đầu chế biến món cơm chiên .
Tôi khá thích nấu ăn , tôi cũng không nghĩ rằng mình lại thích nó mặc dù bà tôi và ba vẫn thường hay bảo : “mày bị gái tánh hả con ?” . Vậy mà lần nào , đãi tiệc hay có dịp gì đó thì đều bảo tôi nấu .
.
.
.
Quay về phòng sau bữa sáng , lúc này cầm điện thoại thì đồng hồ chỉ mới 7:40. Và 1 tin nhắn ,tôi hồi hộp mở tin nhắn và trông chờ vào 1 điều gì đó...
- * c Anh : Nhóc , nếu được thì e cứ qua sớm đi nhé , hiện tại thì c đang rảnh đây *
Đột nhiên , tôi giật bắn người . Không phải vì sợ mà là vì tôi không còn phải mỏi mòn trông chờ , để đạt được mong muốn ấy . Tôi trả lời lại ngay :
- “Dạ để e qua luôn” .
Tôi thay bộ đồ đã chuẩn bi sẵn, chải chuốc gọn gàng , và cái ba lô đi . Vừa đạp xe vừa nghĩ về cảnh tượng sắp tới . Bản thân bắt đầu có chút sợ sệt va run rẩy , nhưng dường như thân xác này đang chi phối luôn cả lý trí tôi , nó như một thực thể hoàn toàn khác vậy , tôi không điều khiển nó . Nó đạp xe nhanh hơn , và nhớ chính xác cả con đường dẫn đến điểm hẹn mặc dù trong tâm trí tôi lại đang đếm ngược từng phút . Đến con hẻm nhỏ trên đường TRẦN HƯNG ĐẠO . Tôi gọi chị ấy
.
.
.
- Alo , e đến trước hẻm rồi nè c ơi ! – Tôi run rẩy nói
- Ừa e vào đi , c xuống ngay - Chị trả lời.
.
.
.
Chạy thẳng vào hẻm đứng trước ngôi nhà có cổng màu đen được chạm khắc bằng những họa tiết theo kiểu châu âu (chả biết gọi là gì mà nhìn nó rất royal ) ,nổi sợ dâng lên và tràn khắp tâm trí. Nó không phải sự phấn khích , cũng không phải nôn nao , mà là sợ . Cơ thể rôi đang run lên và nóng dần . Tiếng mở cổng lạch cạnh tôi nghe rõ đến từng khắc .
- Vào đi em ! - chị Anh
- Dạ - Tôi
Dắt xe vào sân , tôi gạt chống và đứng đờ ra đó, ngôi nhà không phải thuộc loại sang trọng hay hoàng gia, mọi thường tôi đến tôi cảm giác được sự ấm cúng ,và không khí vui vẻ khi nhìn vào phòng khác . Nhưng lúc này thì tôi lại chỉ nhận được sự u ám .
- Em lên phòng đợi chị như mọi khi đi - chị Anh
- Dạ - Tôi thều thào.
Bước lên phòng , tôi lấy bản kiểm điểm và để lên bàn . Sau đó ra góc gần cửa sổ quỳ và chờ đợi.
Đó là quy định mà chị ấy đưa ra , ngoài ra tôi còn phải mặc áo sơ mi trắng mang giày , đóng thùng gọn gàng . Tôi không thích sự quy củ , không thích sự rập khuôn, nhưng những lúc như thế nào thì tôi lại chấp nhận nó 1 cách ngoan ngoãn .
***Cạch***
Chị vào phòng , lúc này , tim tôi đập loạn xạ , không cần ngoáy lại tôi cũng biết chị ấy cầm gì trong tay . Chị quơ chiếc roi mây vài đường trong không trung , tiếng roi xé gió vun vút , làm cho tôi cảm thấy sợ hơn . Chị tiến tới bàn học , hơi thở tôi chậm dần , trán ướt đẩm mồ hôi , chị nói :
- Ngoan nhỉ ? Chắc e cũng biết sợ hả ?
- Dạ - Tôi đáp lại lí nhí.
- Còn nhớ hôm nay sẽ bị phạt bao nhiêu không ? - chị Anh
- Dạ , nhớ - Tôi
Chị nhịp roi vào mông tôi , chân tôi muốn ngã quỵ , nói thẳng ra là nó không còn nghe tôi nữa.
***Bốp***
- Hay qua ha ! Em bắt đầu có dấu hiệu bê bết lắm rồi đó !!!- chị Anh
- Nằm lên giường như mọi lần cho chị - chị Anh nghiêm giọng.
Tôi kéo dây nịt ra , và nằm lên . Tôi kéo chốt quần và tuột xuống , tôi vừa sợ sệt lại có 1 chút xấu hổ ,nhưng lúc này có 1 cảm giác đang lẩn quẩn trong long ngực tôi , nó không còn là sợ hãi, cũng không hẳn là phấn khích , nó làm tôi muốn đón nhận từng ngọn roi của chị hơn . Tôi khoanh tay lại , và gồng người để trải nghiệm cảm giác ấy trên da thịt .
Chị bắt đầu nhịp roi và nói :
- Đếm cho chị . Và nhớ lấy quy định nhé – chị Anh.
- Dạ - Tôi
***Vút***
Không gian yên lặng trong phòng bị xe toạc bởi tiếng “chát”, tôi oằn người , nhắm lại lại . Một cảm giác nhói ở trên mông nó lan tỏa ra xung quanh , và chạy dọc sống lưng để báo hiệu cho não và não muốn tôi hãy phản kháng lại :”hãy đứng dậy chạy đi” . Nhưng câu nói của chị lúc đầu , đã làm cho tín hiệu đó bị chặn lại , tôi bắt đầu đếm .
- Một
***Vút***
- Hai
***Vút***
- Ba
***Vút***
- Bốn
…
Nóng , rát , cảm giác ấy đang hiện hữu trên một vài chỗ ở mông, tôi chỉ biết nhắm mắt , và đếm sau mỗi tiếng roi , chị vẫn đánh liên tục , tiếng chát, chát vang lên liên hồi. Chị vẫn vẻ mặt nghiêm nghị đó , lạnh lùng vung roi và giáng vào cặp mông tôi . Tôi không dám quay người chỉ biết gồng mình , chụm chân và nhắm mắt chịu đựng .
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
.
.
.
Mông tôi bắt đầu nóng, rát hơn , tôi có cảm giác nó đã sưng cứng , 1 vài chỗ như bị xước vậy . Lúc này đã được hơn 70 roi . Tâm trí tôi thật sự không còn suy nghĩ , miệng vẫn đếm sau mỗi tiếng roi vang lên , tôi thì chỉ mong nó kết thúc thật nhanh.
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
***Vút, chát ***
…
Tôi dần dần không còn cảm nhận được cảm giác đau nhiều như lúc đầu chị đánh .
Đột nhiên chị dừng lại , tôi cứ tưởng mình đã được tha . Chị lấy roi ấn mạnh vào vài chỗ . Tôi nhói cả người , tôi nghĩ chắc hẳn những chỗ đó đã bi tróc da hoặc bầm rồi . Sau đó , một cảm giác lóe lên rất nhanh nó chạy dọc sống lưng, chị bắt đầu chuyển qua phần đùi dưới . Cảm giác nhức kinh khủng , tôi chỉ muốn hét lên .
***Vút***
- 83
***Vút***
- 84
***Vút***
- 85
...
Tôi bắt đầu cong người lên , giọng tôi có chút the thé dần . Cố gắng nằm im , lúc này từng giây trôi qua cứ như vài giờ vậy . Chưa bao giờ tôi lại trông mong từng con số tôi đếm có thể tăng nhanh 1 tý . Tôi quay người né sang một bên và nhìn chị.
- Quay lại cho chị , vẫn còn hơn 20 roi nữa mà ! - chị Anh.
- Chị … - Tôi giọng hơi rên
- Nhanh lên , sai thì bị phạt , kêu réo gì – chị Anh
- Em xin lỗi mà !!! – Tôi
- Dám chơi dám chịu còn nhớ chị nói gì không !!! - chị Anh
- Dạ … - Tôi
Tôi đành quay người lại , và chịu hết số roi ấy .
***Vút***
- 115
***Vút***
- 116
…
Chị vẫn đánh ở phía đùi non , tâm trí tôi đang gào thét. Tôi thở dốc và gồng mình , tôi cựa quậy nhiều hơn. Mắt tôi nhòe đi . Một vài roi bắt đầu lệch vào phần hông , nó còn kinh khủng hơn cả khi ở phần đùi . Tôi như muốn ngất đi.
***Vút***
- 137
***Vút***
- 138
***Vút***
- 139
...
Chỉ còn một roi nữa thôi ,hình phạt sẽ kết thúc . Vừa sợ , nhưng lại tiếc nuối cho cái cảm giác ấy .
- Em nên tập trung học hành đàng hoàng đi nhé ! Đừng để chị phải lập lại những lỗi này nhé ! lần sau c sẽ không nương tay đâu - chị Anh
- Dạ .. em xin lỗi chị - Tôi
*** Chát ***
- 140 …aaaaaa
Roi cuối chị đánh rất mạnh , tôi cứ tưởng tét cả cơ đùi chứ . Tôi thả lỏng cơ thể , tâm trạng nhẹ hơn hẳn . Tôi thở dài và úp mặt xuống nệm . Chị ra khỏi phòng . Lúc này , cả phần mông lẫn phần đùi tôi chư bị đốt vậy . Vừa đau, vừa rát , nó lan tỏa và co giật liên tục . Nhưng nó thật sự rất kích thích ...
- Em không sao chứ - chị Anh
Tôi ngẩng đầu nhìn chị
- Dạ ! không ạ ! – Tôi
- Chị bôi thuốc cho nhé ! - chị Anh
- Dạ - Tôi
Chị dùng bông tăm nhẹ nhàng lăn trên mông tôi , lúc này vừa đau , vừa rát , lại còn .. nhột nữa . Đột nhiên tôi thấy mình như trẻ con vậy , cảm giác thật ấm áp khi có 1 người chăm sóc mình như vậy . Tôi vốn là con một , nên làm gì biết đến cảm giác này . Cho dù tôi biết đây cũng chỉ là sở thích , nhưng tôi lại thấy nó rất thật , như 1 đứa trẻ to xác bị phạt vì những lỗi mà chúng gây ra .
Chị ngồi cạnh tôi , nắm nhẹ tai tôi .
- Chừa nhe nhóc , đừng có để chị giận nữa nhé - chị Anh
- Vậy là chị không giận e nữa ạ ? – Tôi
- Ừa bỏ đi ! - chị Anh
Những lúc này chị thật hiền , tính tình dễ thương hơn hẳn , tôi chỉ muốn ôm chị thôi . Đột nhiên bất chợt , tôi lại nghĩ đến việc :
- *Không biết chị ấy có vi phạm gì không ta ? * - Tôi
Tôi vừa nghĩ đến việc đó thì ngay lập tức , cơn đau cũng tan biến , cái tư tưởng muốn spank lại trổi dậy và cả khao khát có được cô bé spankee kia nữa .
- Còn chị thì sao ? có lỗi gi cần báo cáo và thú nhận với em không – Tôi giọng trêu đùa.
Tôi phải lấy hết can đảm để hỏi và chỉ mong chờ ở câu trả lời ma tôi cho là nó có thể thỏa mãn tâm hồn tôi nhất.
- ừm … Cũng có ! sao nhóc muốn spank lại chị à - chị mỉm cười.
Thật đấy , đây mới là thứ tôi mong chờ , con thú trong tôi đang chực chờ đề chớp lấy cơ hội này . Tôi gật đầu nhìn chị với ánh mắt ngây thơ , ẩn trong đó là sự thèm khát .
- Ừm … chị hôm qua có hơi lười nên cũng chưa hoàn thành bài của thầy giao cho chị . Với lại chị thức đến tận 3 giờ sáng ? - chị nói.
- Òh ! Vậy giờ chị muốn sao ? – Tôi
- Em muốn sao ? - Chị hỏi lại.
- Chị mặc áo dài vào đi . Em thấy chị mặc áo dài ! – Tôi.
- Ừa đợi chị tý - chị Anh.
Chị đã ra khỏi phòng , tôi đứng dậy chỉnh trang lại y phục . Chỉnh lại cổ áo , và kéo sơ vin ra, vuốt lại tóc và lấy lại tinh thần . Cầm cây roi chị ấy vứt trên giường , tôi vun roi vài đường . Tiếng roi vun vút càng làm tôi khoái chí hơn . Tôi bắt đầu nghĩ ra hình phạt dành cho chị . Tôi muốn spank chị với số roi mà chị đã spank tôi . Không phải vì tôi muốn trả thù mà là vì cơn nghiện spank của tôi mỗi lúc một lớn .
Chị Anh quay lại phòng , chị mặc áo dài trắng và bóng làm bằng vải phi nó làm lộ rõ từng đường cong thon thả của chị , với mái tóc uốn cúp đuôi có màu hơi cháy nắng, lúc này người chị năng nổ hoạt bát mà tôi biến đã trở thành 1 thiếu nữ , dịu dàng . Chị nhìn tôi với vẻ mặt ngây thơ 2 tay chắp về phía sau , chị như một thiếu nữ e dè và ngại ngùng điều gì đó .
Tôi trớ mắt nhìn chị , tôi không ngờ chị lại dễ thương như vậy . Thảo nào chị lúc nào cũng có mấy anh 12 vây quanh . Nhưng tới giờ vẫn ế ? Chả biết tại sao . Dẹp chuyện ấy đi , tôi thật sự muốn chiêm ngưỡng cái vẻ đẹp này theo cách riêng của tôi cơ . Trong tôi bắt đầu nỗi dậy, nhiều cách suy nghĩ và cả những thứ đen tối mà con “quỷ” kia đang vẽ ra.
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
@An đại nhân : Thank bạn nhiều . Mình sẽ lưu ý điều này.
jock_kien- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 41
Points : 32708
Thanks : 3
Join date : 16/12/2015
Lâm Thiên Di- Moderators
- Tổng số bài gửi : 195
Points : 33042
Thanks : 7
Join date : 28/11/2015
Age : 22
Đến từ : Việt Nam
Re: Giấc Mơ ( Admin bảo phải từ 10 - 255 ký tự viết dài quá làm gì chả biết )
quá hay, thanks bạn nhiều =))
johnadam92- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 23
Points : 32556
Thanks : 1
Join date : 29/12/2015
Trang 1 trong tổng số 4 trang • 1, 2, 3, 4
Similar topics
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap1
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap2
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap3
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap4
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap5
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap2
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap3
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap4
» Giấc mơ của Hoàng Kiều Anh chap5
Trang 1 trong tổng số 4 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0