Secret love
+3
Jenifer97
Vân Nhu
Misthy
7 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Secret love
:" Chào cô Tử Hàn theo như tôi thấy dạo này tình hình học tập của bé Tịch Hân sơ sút hơi tệ một chút. Mong cô dành thời gian chú ý bé nhiều hơn " chủ nhiệm Trương .
:" Cảm ơn thầy tôi sẽ chú ý ! Tạm biệt thầy,hẹn gặp lại " Lạnh lùng chào thầy chủ nhiệm,Tử Hàn nhìn Tịch Hân sau đó đi ra ngoài.
Tịch Hân nãy giờ đứng bên cạnh cũng hiểu chuyện gì xảy ra liền chu mỏ,khoanh tay chào thầy xong đi ra theo mẹ minh . Hôm nay mẹ sinh khí rồi, cô bé im lặng chạy theo mẹ về nhà.
Lên xe Tịch Hân luôn nhìn mẹ mình xem nành thế nào nhưng chỉ thấy mẹ lạnh lùng im lặng làm cô bé sợ không dám thở mạnh luôn . Bầu không khi căng thẳng trên xe vẫn kéo dài cho đến lúc về nhà.
:" Rầm ! Chắc mẹ cô giận quá nên vào đã sinh khí với cửa phòng khách rồi :"> Tử Hàn đi vào trong thay dép rồi đi lại phòng bếp rót ly nước uống để hạ nhiệt và bình tĩnh lại hơn.
Tịch Hân xụ mặt ngồi trên ghế sofa đợi mẹ mình ra,cô bé cúi đầu ngón tay cứ đan vào nhau sợ hãi. Tử Hàn đi lại ngồi khoanh tay nhìn con gái của mình mày cong khẽ nhíu lại.
:" Tịch Hân ngẩn đầu lên cho mẹ,mẹ có phải hay không cùng con nói chuyện được chứ ? "
" Dạ, Tịch Hân sai rồi mẹ hảo hảo đừng giận nha. "
:" Mẹ hỏi con :" Có phải mẹ không hay ở nhà dạy dỗ con nên con hư rồi đúng không ? Vậy mẹ ở nhà không đi làm để chăm con chịu không ? Con không thương mẹ nữa hả,sao lại làm mẹ phải nghiêm phạt mới biết tự giác vậy ? Trả lời mẹ đi " Tử Hàn nghiêm giọng
:" Tịch Hân sai rồi thưa mẹ,Tịch Hân không nên làm mẹ lo lắng. Mẹ đừng giận nữa nha . Nhưng mẹ à ... Tịch Hân ... Chỉ là không có mẹ ở nhà nên con buồn lắm . " Tịch Hân nhỏ giọng cúi mặt xuống.
Tử Hàn xoa đầu con gái mình đau lòng nói :" Mẹ xin lỗi,cũng tại mẹ nên con mới như vậy. Xin lỗi con nhiều lắm " 1 giọt nước ấm khẽ rơi xuống làm tâm trạng cả 2 đều buồn, im lặng.
Tịch Hân khẽ giật mình nói :" Không ... Không có mẹ đừng khóc ... Tịch Hân sai rồi ... Con con chỉ cần mẹ thôi ... Tịch Hân hứa sẽ không vậy nữa ... Mẹ đừng buồn nha. " cô bé vụng về lau nước mắt trên mặt mẹ mình an ủi.
Tử Hàn cười nhẹ, khẽ hôn lên trán con gái mình nhẹ nhàng nói :" Hân hân của mẹ ngoan lắm,mai mẹ sẽ thuê gia sư cho con để chăm sóc con nhé,người đó sẽ chơi với con khi mẹ không có ở nhà được không ? Mẹ cũng hứa sẽ cố gắng về sớm để chơi với con được chứ ? "
Tịch Hân tuy không muốn thuê gia sư nhưng thấy mẹ mình hứa sẽ về nhà chơi cô liền cười nói :" Dạ hihi Con yêu mẹ nhất " nhẹ nhàng hôn lên má mẹ mình cười hạnh phúc.
Nhưng chưa hưởng được hạnh phúc thì Tử Hàn nghiêm giọng trách phạt nói :" Hôm nay Tịch Hân không ngoan,Tịch Hân nhớ mẹ Tử Hàn có ra quy định sao không ? "
Tịch Hân nhỏ giọng trả lời :" Nếu Tịch Hân không nghe lời sẽ bị mẹ Tử Hàn đánh mông và sẽ bị phạt " tuy không muốn nói ra nhưng thấy sắc mặt mẹ mình không vui cô bé đã lo sợ biến sắc rồi không dám không trả lời .
Tử Hàn khá hài lòng câu trả lời khẽ cong môi nói :" Vậy mẹ đánh con 5 roi với quỳ thư phòng 20p tội này được chứ ? :" Khẽ nhướng mày tỏ ý :" Nếu con dám nói không mẹ sẽ đánh con mông nở hoa đó con gái "
Tịch Hân hiểu rõ ý tứ mẹ mình cắn môi xong tụt xuống sofa đi vào phòng mẹ lấy thước gỗ đem ra. Cô bé đi chậm chạp mong thời gian có thể trôi chậm một chút,nhưng có lẽ ông trời không muốn nghe lời than khổ của cô rồi haiz.
Vài phút sau Tịch Hân đem roi ra đưa 2 tay cho mẹ khẽ mếu nói :" Mẹ à Tịch Hân biết rồi rồi hức hức Mẹ đánh nhẹ thôi nha,Tịch Hân không dám nữa đâu "
Tử Hàn bây giờ đã hết giận rồi khi nghe con gái mình đau khổ đưa roi vậy nhìn mặt nó cô rất muốn cười,nhưng giả vờ nghiêm giọng nhìn :" Nằm lên đùi mẹ cởi quần xuống đầu gối đi "
Tịch Hân mếu máo gượng ép làm theo lời mẹ mìh,làm xong thì đỏ mặt úp mặt vô tay không dám ngẩn đầu lên nhìn Tử Hàn. Giờ phút này Tử Hàn không hình tượng khẽ cười nhìn con gái của mình sau đó nghiêm mặt nhịp nhịp thước gỗ lên mông nàng.
:" Tịch Hân ! Lần sau có gì thì cứ nói với mẹ nghe không ? Lần này mẹ phạt như vậy con phải nhớ còn có lần sau mẹ sẽ phạt nặng hơn nghe chưa ? " chưa kịp để Tịch Hân trả lời thì :
" Cháttttt " 1 roi với lực hơi mạnh đáp xuống giữa mông của Tịch Hân làm cô bé khẽ nhăn mặt ngọ nguậy .
Tịch Hân nhỏ giọng nói :" Dạ Tịch Hân không dám nữa đâu " sau đó khẽ sụt sịt.
:" Chátttt ! cháttttt " 2 roi tiếp theo với lực mạnh hơn đáp xuống đôi mông trắng trẻo của nàng làm Tịch Hân nức nở nói :" Mẹ à huhu nhẹ thôi Tịch Hân biết lỗi rồi ... huhu Đau quá mẹ ... "
Tử Hàn đau lòng thấy mông con gái mình đã hơi đỏ 1 mảng liền xoa nhẹ,Tịch Hân thở lỏng hưởng thụ không nhúc nhích .
Một lúc sau Tịch Hân cứ nằm nhàn nhã tận hưởng,Tử Hàn khẽ cong môi đánh mạnh 2 roi cuối không kịp cho Tịch Hân chuẩn bị :" Cháttt ! Aaaaa ! cháttt "
Giờ thì Tịch Hân đã khóc oà lên lấy tay xoa lên đôi mông đang đỏ rực kia,Tử Hàn khẽ đau lòng liền giúp con gái xoa mông,lấy chai thuốc mỡ nhẹ nhàng sức vào. Tịch Hân nức nỡ nói :" Mẹ ... Tịch Hân không dám nữa hic hic ... Mẹ tha lỗi cho con nha... Hic hic "
Tử Hàn đau lòng gật nhẹ đầu tiếp tục xoa thuốc cho con gái mình. Một lúc sau thấy con gái mình đã bớt khóc biết là đã hết đau liền tụt quần ra rồi nghiêm giọng nói :" Tịch Hân ngoan hư phải can đảm chịu phạt biết không ? giờ con vào thư phòng quỳ kiểm điểm cho mẹ,lát mẹ lên kêu đứng dậy mới được đứng nghe không ? "
Tịch Hân nghe xong liền muốn khóc lớn lên nhưng thấy Tử Hàn nhìn mình chằm chằm liền bỏ ý định đó khẽ đỏ mặt nói :" Mẹ à... Có thể ... Cho cho Tịch Hân mặt quần vô không ? ... Để như vậy ... Con ngại " khẽ cắn môi không dám ngước mặt nhìn mẹ mình.
Tử Hàn nhướng mày nói :" Mặc vào Tịch Hân đau thì sao ? ngoan để như vậy lát mẹ lên sẽ dẫn con đi tắm sơ rồi ngủ được chưa "
Tịch Hân định nói gì nhưng mẹ Tử Hàn của nàng mặt đã hơi biến sắc Tịch Hân khẽ đi vào thư phòng nhẹ nhàng quỳ ngay ngắn khoanh tay lại.
Còn Tử Hàn thì khép nhẹ cửa lại đi xuống lầu làm đồ ăn tối cho con mình. Làm xong nàng khẽ nghĩ đến không biết nên chọn gia sư sao để phù hợp haiz nàng thật không biết làm sao. Ngưng suy nghĩ lung tung nàng khẽ nhìn đồng hồ đã gần 20p thì nhẹ nhàng đi lên lầu khẽ mở cửa nhẹ nhàng .
Nàng cười khẽ khi thấy con gái mình cứ xoa mông rồi lâu lâu thì xoa chân đáng yêu như thế nàng khẽ cười chính mình vì sở thích quái dị khi thấy con mình bị phạt lại nhìn thấy đáng yêu haiz Thiệt là ...
Tử Hàn đi lại nhẹ nhàng đỡ con gái mình đứng dậy cười,khẽ để Tịch Hân ngồi lên giường nàng nhẹ nhàng xoa đầu gối cho con gái yêu. Tịch Hân hơi giật mình trước hành động của mẹ khẽ cười nhìn Tử Hàn. Nhưng sau đó thì chu mỏ uỷ khuất quay mặt không nhìn nàng. Tử Hàn sao không biết công chúa nhỏ của mình là đang giận dỗi chứ. Nàng đi lại soạn quần áo xong liền dẫn Tịch Hân vào nhà tắm.
Tắm sạch sẽ thì cả 2 cùng nhau đi xuống ăn cơm,tiểu bảo bối của Tịch Hân đã bớt đau rồi nhưng ngòii lên ghế ăn thì... Hơi làm khó nàng ròii . Tử Hàn hiểu ý liền đi lấy gối nhỏ lót dưới ghế cho nàng ngồi,cô khẽ cười nhéo mũi con gái mình làm nàng đỏ mặt.
2 mẹ con vui vẻ cùng nhau ăn cơm,sau đó rồi hạnh phúc quây quần bên nhau xem phim hoạt hình Oggy mà Tịch Hân yêu thích.
Tử Hàn khẽ nhìn đồng hồ đã 9h15 thì nhẹ nhàng nói :" Con đi súc miệng đi rồi mẹ cùng con đi ngủ nào "
Tịch Hân khẽ gật đầu vâng lời sau đó đi vô nhà vệ sinh súc miệng,Tử Hàn cũng đi vào làm vệ sinh xong 2 người cùng nhau lên giường ngủ . Tịch Hân chui vào lòng ngực mẹ mình cọ cọ làm nũng nói :" Mama đánh còn đau lắm cơ... Xoa cho Tịch hân đi mama ... "
Tử Hàn khẽ nhíu mày rồi cười nhẹ nhàng xoa mông cho con gái mình khẽ đánh nhẹ nói :" Con đó còn hư nữa mẹ đánh nặng hơn cho chừa nghe chưa ? Nhéo mũi con gái mình yêu chiều.
Tịch Hân lè lười ôm mẹ mình,1 lúc sau thì cả 2 cùng đi vào giấc ngủ hạnh phúc .......
___________________________
Mong mọi người sẽ ủng hộ ^^
:" Cảm ơn thầy tôi sẽ chú ý ! Tạm biệt thầy,hẹn gặp lại " Lạnh lùng chào thầy chủ nhiệm,Tử Hàn nhìn Tịch Hân sau đó đi ra ngoài.
Tịch Hân nãy giờ đứng bên cạnh cũng hiểu chuyện gì xảy ra liền chu mỏ,khoanh tay chào thầy xong đi ra theo mẹ minh . Hôm nay mẹ sinh khí rồi, cô bé im lặng chạy theo mẹ về nhà.
Lên xe Tịch Hân luôn nhìn mẹ mình xem nành thế nào nhưng chỉ thấy mẹ lạnh lùng im lặng làm cô bé sợ không dám thở mạnh luôn . Bầu không khi căng thẳng trên xe vẫn kéo dài cho đến lúc về nhà.
:" Rầm ! Chắc mẹ cô giận quá nên vào đã sinh khí với cửa phòng khách rồi :"> Tử Hàn đi vào trong thay dép rồi đi lại phòng bếp rót ly nước uống để hạ nhiệt và bình tĩnh lại hơn.
Tịch Hân xụ mặt ngồi trên ghế sofa đợi mẹ mình ra,cô bé cúi đầu ngón tay cứ đan vào nhau sợ hãi. Tử Hàn đi lại ngồi khoanh tay nhìn con gái của mình mày cong khẽ nhíu lại.
:" Tịch Hân ngẩn đầu lên cho mẹ,mẹ có phải hay không cùng con nói chuyện được chứ ? "
" Dạ, Tịch Hân sai rồi mẹ hảo hảo đừng giận nha. "
:" Mẹ hỏi con :" Có phải mẹ không hay ở nhà dạy dỗ con nên con hư rồi đúng không ? Vậy mẹ ở nhà không đi làm để chăm con chịu không ? Con không thương mẹ nữa hả,sao lại làm mẹ phải nghiêm phạt mới biết tự giác vậy ? Trả lời mẹ đi " Tử Hàn nghiêm giọng
:" Tịch Hân sai rồi thưa mẹ,Tịch Hân không nên làm mẹ lo lắng. Mẹ đừng giận nữa nha . Nhưng mẹ à ... Tịch Hân ... Chỉ là không có mẹ ở nhà nên con buồn lắm . " Tịch Hân nhỏ giọng cúi mặt xuống.
Tử Hàn xoa đầu con gái mình đau lòng nói :" Mẹ xin lỗi,cũng tại mẹ nên con mới như vậy. Xin lỗi con nhiều lắm " 1 giọt nước ấm khẽ rơi xuống làm tâm trạng cả 2 đều buồn, im lặng.
Tịch Hân khẽ giật mình nói :" Không ... Không có mẹ đừng khóc ... Tịch Hân sai rồi ... Con con chỉ cần mẹ thôi ... Tịch Hân hứa sẽ không vậy nữa ... Mẹ đừng buồn nha. " cô bé vụng về lau nước mắt trên mặt mẹ mình an ủi.
Tử Hàn cười nhẹ, khẽ hôn lên trán con gái mình nhẹ nhàng nói :" Hân hân của mẹ ngoan lắm,mai mẹ sẽ thuê gia sư cho con để chăm sóc con nhé,người đó sẽ chơi với con khi mẹ không có ở nhà được không ? Mẹ cũng hứa sẽ cố gắng về sớm để chơi với con được chứ ? "
Tịch Hân tuy không muốn thuê gia sư nhưng thấy mẹ mình hứa sẽ về nhà chơi cô liền cười nói :" Dạ hihi Con yêu mẹ nhất " nhẹ nhàng hôn lên má mẹ mình cười hạnh phúc.
Nhưng chưa hưởng được hạnh phúc thì Tử Hàn nghiêm giọng trách phạt nói :" Hôm nay Tịch Hân không ngoan,Tịch Hân nhớ mẹ Tử Hàn có ra quy định sao không ? "
Tịch Hân nhỏ giọng trả lời :" Nếu Tịch Hân không nghe lời sẽ bị mẹ Tử Hàn đánh mông và sẽ bị phạt " tuy không muốn nói ra nhưng thấy sắc mặt mẹ mình không vui cô bé đã lo sợ biến sắc rồi không dám không trả lời .
Tử Hàn khá hài lòng câu trả lời khẽ cong môi nói :" Vậy mẹ đánh con 5 roi với quỳ thư phòng 20p tội này được chứ ? :" Khẽ nhướng mày tỏ ý :" Nếu con dám nói không mẹ sẽ đánh con mông nở hoa đó con gái "
Tịch Hân hiểu rõ ý tứ mẹ mình cắn môi xong tụt xuống sofa đi vào phòng mẹ lấy thước gỗ đem ra. Cô bé đi chậm chạp mong thời gian có thể trôi chậm một chút,nhưng có lẽ ông trời không muốn nghe lời than khổ của cô rồi haiz.
Vài phút sau Tịch Hân đem roi ra đưa 2 tay cho mẹ khẽ mếu nói :" Mẹ à Tịch Hân biết rồi rồi hức hức Mẹ đánh nhẹ thôi nha,Tịch Hân không dám nữa đâu "
Tử Hàn bây giờ đã hết giận rồi khi nghe con gái mình đau khổ đưa roi vậy nhìn mặt nó cô rất muốn cười,nhưng giả vờ nghiêm giọng nhìn :" Nằm lên đùi mẹ cởi quần xuống đầu gối đi "
Tịch Hân mếu máo gượng ép làm theo lời mẹ mìh,làm xong thì đỏ mặt úp mặt vô tay không dám ngẩn đầu lên nhìn Tử Hàn. Giờ phút này Tử Hàn không hình tượng khẽ cười nhìn con gái của mình sau đó nghiêm mặt nhịp nhịp thước gỗ lên mông nàng.
:" Tịch Hân ! Lần sau có gì thì cứ nói với mẹ nghe không ? Lần này mẹ phạt như vậy con phải nhớ còn có lần sau mẹ sẽ phạt nặng hơn nghe chưa ? " chưa kịp để Tịch Hân trả lời thì :
" Cháttttt " 1 roi với lực hơi mạnh đáp xuống giữa mông của Tịch Hân làm cô bé khẽ nhăn mặt ngọ nguậy .
Tịch Hân nhỏ giọng nói :" Dạ Tịch Hân không dám nữa đâu " sau đó khẽ sụt sịt.
:" Chátttt ! cháttttt " 2 roi tiếp theo với lực mạnh hơn đáp xuống đôi mông trắng trẻo của nàng làm Tịch Hân nức nở nói :" Mẹ à huhu nhẹ thôi Tịch Hân biết lỗi rồi ... huhu Đau quá mẹ ... "
Tử Hàn đau lòng thấy mông con gái mình đã hơi đỏ 1 mảng liền xoa nhẹ,Tịch Hân thở lỏng hưởng thụ không nhúc nhích .
Một lúc sau Tịch Hân cứ nằm nhàn nhã tận hưởng,Tử Hàn khẽ cong môi đánh mạnh 2 roi cuối không kịp cho Tịch Hân chuẩn bị :" Cháttt ! Aaaaa ! cháttt "
Giờ thì Tịch Hân đã khóc oà lên lấy tay xoa lên đôi mông đang đỏ rực kia,Tử Hàn khẽ đau lòng liền giúp con gái xoa mông,lấy chai thuốc mỡ nhẹ nhàng sức vào. Tịch Hân nức nỡ nói :" Mẹ ... Tịch Hân không dám nữa hic hic ... Mẹ tha lỗi cho con nha... Hic hic "
Tử Hàn đau lòng gật nhẹ đầu tiếp tục xoa thuốc cho con gái mình. Một lúc sau thấy con gái mình đã bớt khóc biết là đã hết đau liền tụt quần ra rồi nghiêm giọng nói :" Tịch Hân ngoan hư phải can đảm chịu phạt biết không ? giờ con vào thư phòng quỳ kiểm điểm cho mẹ,lát mẹ lên kêu đứng dậy mới được đứng nghe không ? "
Tịch Hân nghe xong liền muốn khóc lớn lên nhưng thấy Tử Hàn nhìn mình chằm chằm liền bỏ ý định đó khẽ đỏ mặt nói :" Mẹ à... Có thể ... Cho cho Tịch Hân mặt quần vô không ? ... Để như vậy ... Con ngại " khẽ cắn môi không dám ngước mặt nhìn mẹ mình.
Tử Hàn nhướng mày nói :" Mặc vào Tịch Hân đau thì sao ? ngoan để như vậy lát mẹ lên sẽ dẫn con đi tắm sơ rồi ngủ được chưa "
Tịch Hân định nói gì nhưng mẹ Tử Hàn của nàng mặt đã hơi biến sắc Tịch Hân khẽ đi vào thư phòng nhẹ nhàng quỳ ngay ngắn khoanh tay lại.
Còn Tử Hàn thì khép nhẹ cửa lại đi xuống lầu làm đồ ăn tối cho con mình. Làm xong nàng khẽ nghĩ đến không biết nên chọn gia sư sao để phù hợp haiz nàng thật không biết làm sao. Ngưng suy nghĩ lung tung nàng khẽ nhìn đồng hồ đã gần 20p thì nhẹ nhàng đi lên lầu khẽ mở cửa nhẹ nhàng .
Nàng cười khẽ khi thấy con gái mình cứ xoa mông rồi lâu lâu thì xoa chân đáng yêu như thế nàng khẽ cười chính mình vì sở thích quái dị khi thấy con mình bị phạt lại nhìn thấy đáng yêu haiz Thiệt là ...
Tử Hàn đi lại nhẹ nhàng đỡ con gái mình đứng dậy cười,khẽ để Tịch Hân ngồi lên giường nàng nhẹ nhàng xoa đầu gối cho con gái yêu. Tịch Hân hơi giật mình trước hành động của mẹ khẽ cười nhìn Tử Hàn. Nhưng sau đó thì chu mỏ uỷ khuất quay mặt không nhìn nàng. Tử Hàn sao không biết công chúa nhỏ của mình là đang giận dỗi chứ. Nàng đi lại soạn quần áo xong liền dẫn Tịch Hân vào nhà tắm.
Tắm sạch sẽ thì cả 2 cùng nhau đi xuống ăn cơm,tiểu bảo bối của Tịch Hân đã bớt đau rồi nhưng ngòii lên ghế ăn thì... Hơi làm khó nàng ròii . Tử Hàn hiểu ý liền đi lấy gối nhỏ lót dưới ghế cho nàng ngồi,cô khẽ cười nhéo mũi con gái mình làm nàng đỏ mặt.
2 mẹ con vui vẻ cùng nhau ăn cơm,sau đó rồi hạnh phúc quây quần bên nhau xem phim hoạt hình Oggy mà Tịch Hân yêu thích.
Tử Hàn khẽ nhìn đồng hồ đã 9h15 thì nhẹ nhàng nói :" Con đi súc miệng đi rồi mẹ cùng con đi ngủ nào "
Tịch Hân khẽ gật đầu vâng lời sau đó đi vô nhà vệ sinh súc miệng,Tử Hàn cũng đi vào làm vệ sinh xong 2 người cùng nhau lên giường ngủ . Tịch Hân chui vào lòng ngực mẹ mình cọ cọ làm nũng nói :" Mama đánh còn đau lắm cơ... Xoa cho Tịch hân đi mama ... "
Tử Hàn khẽ nhíu mày rồi cười nhẹ nhàng xoa mông cho con gái mình khẽ đánh nhẹ nói :" Con đó còn hư nữa mẹ đánh nặng hơn cho chừa nghe chưa ? Nhéo mũi con gái mình yêu chiều.
Tịch Hân lè lười ôm mẹ mình,1 lúc sau thì cả 2 cùng đi vào giấc ngủ hạnh phúc .......
___________________________
Mong mọi người sẽ ủng hộ ^^
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Re: Secret love
Dạo này nhớ chị ghê á
Bắn tym cho chị nè......<3
Truyện hay~
Bắn tym cho chị nè......<3
Truyện hay~
Vân Nhu- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 267
Points : 30787
Thanks : 4
Join date : 17/07/2016
Age : 22
Đến từ : Hồ Chí MIinh
Re: Secret love
Cảm ơn em <3
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Re: Secret love
^^ truyện hay lắm, ra chap đều đều nha t/g
Jenifer97- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 50
Points : 31200
Thanks : 0
Join date : 13/05/2016
Re: Secret love
Aha cứ tưởng bạn tác giả bỏ truyện luôn rồi chứ
Tự nhiên thấy tên trên diễn đàn vui quá
Mình thích truyện này lắm
Ủng hộ bạn. Mau ra chap nha =)))))
Tự nhiên thấy tên trên diễn đàn vui quá
Mình thích truyện này lắm
Ủng hộ bạn. Mau ra chap nha =)))))
khuyetdanh- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 285
Points : 31252
Thanks : 5
Join date : 31/05/2016
Re: Secret love
thả tym cho bạn mau ra chap new nka *tym* *tym* *tym*
Thuyngan15102000- Tổng số bài gửi : 6
Points : 30146
Thanks : 0
Join date : 21/08/2016
Re: Secret love
Cảm ơn nhé ^^ mình sẽ cố ra
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Re: Secret love
Hai mẹ con đáng yêu quá ^^
Hóng chap mới nha ~~
Yêu au nhiều nhiều <3
Hóng chap mới nha ~~
Yêu au nhiều nhiều <3
Nhược Hàn- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 626
Points : 31556
Thanks : 8
Join date : 15/06/2016
Re: Secret love
" Tịch Hân ngoan chiều về mẹ dẫn con đi ăn nghe chưa ? Mau đi học đi? tạm biệt con " Tử Hàn nhẹ nhàng hôn lên má Tịch Hân cười nhẹ.
Tịch Hân ngoan ngoãn gật đầu sau đó tạm biệt mẹ đi vào lớp. Tử Hàn lặng nhìn theo bóng con mình không để ý xung quanh.
Bịch ! ... Bộp ... Tử Hàn té xuống đau ê ẩm,cô cố đứng dậy nhưng chân đã trật khiến cô chỉ biết cắn môi nhíu mày. Không lâu sau có 1 người đi lại :" Hộc ! hộc ... Túi của chị nè,có sao không tôi đỡ chị vào xe" Tử Anh nhẹ nhàng đỡ Tử Hàn đứng dậy.
Khẽ nhíu mày Tử Hàn phủi nhẹ người,nương vào Tử Anh đi vào xe. Tử Hàn nãy giờ mới để ý đến người bên cạnh,khẽ cười nhẹ nói :" Cảm ơn, trong đây toàn đồ quan trọng của tôi . "
Tử Anh cười tươi lắc nhẹ đầu,những gợn tóc theo đó lắc lư làm người ta thấy thật thoải mái. Nàng nhẹ nhàng nói :" Chỉ là vô tình thấy thôi, chị không sao thì tôi đi nhé. " quay người mở cửa xe ra .
Tử Hàn khẽ nắm tay Tử Anh đắn đo nói :" Tôi có thể mời cô vào nhà chút chứ ? Hmm ... Chân tôi ... " khẽ đỏ mặt không biết phải xử lý sao khi cô gặp phải tình huống này.
Tử Anh hiểu chuyện liền cười dịu dàng nói :" Cũng được,nếu không sợ tôi chở chị,chị chỉ nhà cho tôi là được " sau đó không đợi người kia trả lời liền khởi động xe .
Một lúc sau,2 người đã đến nhà của Tử Hàn,Tử Anh mở cửa xe đi qua dìu Tử Hàn vào nhà. Đợi Tử Hàn mở cửa Tử Anh nhìn thấy tờ thông báo :" Tuyển gia sư " được dán trên vách tưởng khẽ suy nghĩ . ...
Tử Anh dìu nhẹ Tử Hàn đi vào nhà để nàng ngồi trên ghế khẽ hỏi :" Hmm ... Chị để hộp y tế ở đâu tôi đi lấy xong giúp chị bôi thuốc ? "
Tử Hàn khẽ nhíu mày sau đó dãn ra không biết sao rồi nói :" Không sao ... Cô cứ về làm việc của mình, tôi tự làm cũng được "
" Chị bị như vậy ngồi đó đi,Aa ! Kia rồi để tôi đi lấy,đừng cử động đó"
Tử Hàn lặng lẽ nhìn Tử Anh không biết phải nói gì khẽ nhếch nhẹ môi cười. Cô cảm thấy đây có lẽ là 1 người năng động và ... Rất biết cách quan tâm người khác . Cô bất giác suy nghĩ .
Tử Anh đi lấy hòm thuốc sau đó đi lại ngồi xuống sơ cứu cho chân của Tử Hàn. Chỉ là trật khớp nhẹ và trầy một chút nên không lâu sau Tử Anh đã hoàn thành xong băng bó vết thương.
Tử Hàn khẽ nhìn Tử Anh cười nhẹ nói :" Cảm ơn , tôi làm phiền sáng giờ rồi, Thật xin lỗi " khẽ cúi đầu nhận lỗi .
Tử Anh lắc đầu khẽ liếm môi sau đó nói tiếp :" Không sao chỉ là chuyện nhỏ, À ! Tôi thấy chị có dán thông báo tuyển gia sư ? Không biết tôi có thể không ? Vì hiện tại tôi cũng đang rãnh mà muốn kiếm 1 công việc làm "
Tử Hàn quan sát Tử Anh 1 lát sau đó nói " Hmm ... Được vậy làm phiền cô"
Tử Anh cười nói :" Vậy được rồi, hôm nay tôi có thể chứ ? Tại tôi thấy cô bị như vậy chắc khó có thể làm được việc gì, nếu cô không phiền thì ... Hôm nay tôi có thể làm việc được không ? "
" Ừmm được, cứ vậy đi "
" Chị có cần gì không tôi đi lấy chị ăn ? Nước uống chứ ? "
" Tôi từ từ lên lầu,cô tự nhiên đi "
" Để tôi đỡ chị,đừng vận động nhiều quá vết thương khó lành nếu chị cứ tự mình làm mấy chuyện này đó"
" Hmm ... Ừm làm phiền "
Để Tử Hàn tắm rửa còn Tử Anh thì đi xuống nhà quan sát kiếm chút nước uống đem ra phòng khách xem phim. Cô ngồi trên sofa nhìn xung quay thấy toàn là hình của 1 cô bé nhỏ, hmm chắc cỡ 7 - 8 tuổi. Thật dễ thương ! ... Nhưng sao chỉ có hình của cô ấy và con ... Cha đứa bé đâu rồi nhỉ ? Lo suy nghĩ thì 1 lúc sau Tử Hàn đi từ từ xuống khẽ nhìn Tử Anh 1 hồi lâu .
Tử Hàn nhẹ nhàng hỏi :" Hmm ... Cô đi rước con tôi được chứ ? Cô nhớ đường không "
Tử Anh khẽ giật mình sau đó quay lại nói :" Aaa cũng đúng hihi đã gần đến lúc tan trường rồi để tôi đi,cô ở nhà hảo nghĩ ngơi đi . Tôi đi sẽ về ngay" nàng cười nháy mắt với Tử Hàn.
Tử Hàn gật đầu sau đó đưa chìa khoá cho Tử Anh,chỉ là mới gặp lần đầu nhưng cô cảm thấy nàng rất vui vẻ và không có sự nghi ngờ nào nên rất nhanh Tử Hàn tín nhiệm nàng.
Khẽ suy nghĩ được gì đó Tử Hàn nói :" cô lưu số tôi đi con bé hỏi thì gọi cho tôi là được, 0126xxxx "
Tử Anh gật đầu lấy điện thoại lưu lại sau đó đi ra cửa để Tử Hàn ở lại trong nhà.
Rất nhanh Tử Anh đã lái xe đến trường Tịch Hân,đứng đợi 1 lát ở cổng trường không lau sau Tử Anh thấy 1 cô bé thân hình thoạt nhìn nhỏ nhắn,làn da trắng hồng đang đeo cặp đi ra. Nhìn theo Tịch Hân cô đi lại cười nhẹ với con bé :" Tịch Hân đúng không ? Mẹ con hôm nay đang bị thương nên không đón con được,mẹ nhờ cô rước con ."
Tịch Hân khẽ nhíu mày nói :" con làm sao tin cô được ? Mẹ tôi dặn không nên tiếp xúc với người lạ cô đừng đụng vào cháu như vậy "
Tử Anh cười khi thấy Tử Hàn đã biết trước đưa số điện thoại của cô cho nàng,khẽ bấm điện thoại sau đó đưa cho Tịch Hân nói chuyện .
" Mẹ hả ? Mẹ bị thương sao ? Dạ con biết rồi con sẽ ngoan mẹ đợi con về nha... " đưa điện thoại cho Tử Anh sau đó lễ phép cùng nàng về nhà.
___________________________
Về đến nhà Tịch Hân xuống xe liền chạy vào nhà, thấy Tử Hàn đang chật vật ngồi trên sofa với cái chân đang bị thương Tịch Hân liền chạy lại vòng tay qua cô ôm lấy Tử Hàn. Bất ngờ khi thấy Tịch Hân nhưng sau đó Tử Hàn cũng cười nhẹ khẽ kéo người Tịch Hân ra nói :" Con gái hôm nay đi học ngoan không ? Con có chào chị Tử Anh chưa mà đã lại đây với mẹ rồi ? " khẽ nhướn mày nhìn con gái của mình .
Tịch Hân biết mình sai liền cúi đầu cắn môi nhìn Tử Anh sau đó nhìn sang Tử Hàn nhỏ giọng nói :" Mẹ à Tịch Hân đã quên mất,mẹ đừng giận nha "
Tử Hàn định mở miệng trách móc Tịch Hân thì Tử Anh liền nhanh miệng cười vui vẻ nói :" Chị à không sao đâu bé cũng không biết em là ai mà, chị đừng la nó. "
Tử Hàn nhẹ nhàng xoa đầu Tịch Hân ôn tồn giải thích với nàng :" Chị đó là Tử Anh,sau này là gia sư của con,con phải ngoan nghe lời chị hiểu chứ ? "
Tịch Hân nhìn Tử Anh sau đó ngoan ngoãn gật đầu với Tử Hàn,Tử Hàn sau 1 hồi nói chuyện với Tịch Hân rồi thì kêu con bé lên lầu tắm rửa xong rồi xuống ăn cơm.
Tử Anh cũng không biết làm nhiều món nên trên bàn chỉ có mấy món đơn giản nhưng có thể làm mọi người cảm thấy hạnh phuc. Tử Hàn nhẹ gật đầu nhìn Tử Anh thay lời cảm ơn cô .
Tối đến Tử Anh dẫn Tịch Hân vào phòng con bé học,còn Tử Hàn thì đi vào thư phòng để làm việc.
Phòng Tịch Hân ~~~
Tử Anh cười ngồi xoa đầu Tịch Hân bên cạnh đang chơi máy tính nói :" Tịch Hân hôm nay tuy không học nhưng em phải nói chuyện với chị chứ,con như vậy làm cô thật buồn nhaaa "
Tịch Hân không nhìn Tử Anh liền trả lời nói :" Chị kiếm gì chơi đi em còn phải chơi game nữa chứ "
Tử Hàn xong công việc thì nhẹ nhàng đi qua muốn xem Tử Anh và Tịch Hân thì nhìn qua cửa thấy 2 người đang nói chuỵen,cô im lặng đứng dựa vào cửa nhìn con gái mình .
Tử Anh tắt máy tính nhướng mày nói :" Tịch Hân không ngoan đúng không ? Chị liền bắt em học đó, em thiệt là ... Hư quá đi mất !!!! "
Tịch Hân rất bực khi thấy Tử Anh tắt máy tính của mình liền nhăn mặt đứng dậy xô Tử Anh nói :" Chị là đồ đáng ghét ... Hứ... Chị thử đi mà méc em sẽ ... " chưa kịp nói xong thì thấy Tử Hàn đẩy cửa từ từ bước vào .
__________________________
Tịch Hân ngoan ngoãn gật đầu sau đó tạm biệt mẹ đi vào lớp. Tử Hàn lặng nhìn theo bóng con mình không để ý xung quanh.
Bịch ! ... Bộp ... Tử Hàn té xuống đau ê ẩm,cô cố đứng dậy nhưng chân đã trật khiến cô chỉ biết cắn môi nhíu mày. Không lâu sau có 1 người đi lại :" Hộc ! hộc ... Túi của chị nè,có sao không tôi đỡ chị vào xe" Tử Anh nhẹ nhàng đỡ Tử Hàn đứng dậy.
Khẽ nhíu mày Tử Hàn phủi nhẹ người,nương vào Tử Anh đi vào xe. Tử Hàn nãy giờ mới để ý đến người bên cạnh,khẽ cười nhẹ nói :" Cảm ơn, trong đây toàn đồ quan trọng của tôi . "
Tử Anh cười tươi lắc nhẹ đầu,những gợn tóc theo đó lắc lư làm người ta thấy thật thoải mái. Nàng nhẹ nhàng nói :" Chỉ là vô tình thấy thôi, chị không sao thì tôi đi nhé. " quay người mở cửa xe ra .
Tử Hàn khẽ nắm tay Tử Anh đắn đo nói :" Tôi có thể mời cô vào nhà chút chứ ? Hmm ... Chân tôi ... " khẽ đỏ mặt không biết phải xử lý sao khi cô gặp phải tình huống này.
Tử Anh hiểu chuyện liền cười dịu dàng nói :" Cũng được,nếu không sợ tôi chở chị,chị chỉ nhà cho tôi là được " sau đó không đợi người kia trả lời liền khởi động xe .
Một lúc sau,2 người đã đến nhà của Tử Hàn,Tử Anh mở cửa xe đi qua dìu Tử Hàn vào nhà. Đợi Tử Hàn mở cửa Tử Anh nhìn thấy tờ thông báo :" Tuyển gia sư " được dán trên vách tưởng khẽ suy nghĩ . ...
Tử Anh dìu nhẹ Tử Hàn đi vào nhà để nàng ngồi trên ghế khẽ hỏi :" Hmm ... Chị để hộp y tế ở đâu tôi đi lấy xong giúp chị bôi thuốc ? "
Tử Hàn khẽ nhíu mày sau đó dãn ra không biết sao rồi nói :" Không sao ... Cô cứ về làm việc của mình, tôi tự làm cũng được "
" Chị bị như vậy ngồi đó đi,Aa ! Kia rồi để tôi đi lấy,đừng cử động đó"
Tử Hàn lặng lẽ nhìn Tử Anh không biết phải nói gì khẽ nhếch nhẹ môi cười. Cô cảm thấy đây có lẽ là 1 người năng động và ... Rất biết cách quan tâm người khác . Cô bất giác suy nghĩ .
Tử Anh đi lấy hòm thuốc sau đó đi lại ngồi xuống sơ cứu cho chân của Tử Hàn. Chỉ là trật khớp nhẹ và trầy một chút nên không lâu sau Tử Anh đã hoàn thành xong băng bó vết thương.
Tử Hàn khẽ nhìn Tử Anh cười nhẹ nói :" Cảm ơn , tôi làm phiền sáng giờ rồi, Thật xin lỗi " khẽ cúi đầu nhận lỗi .
Tử Anh lắc đầu khẽ liếm môi sau đó nói tiếp :" Không sao chỉ là chuyện nhỏ, À ! Tôi thấy chị có dán thông báo tuyển gia sư ? Không biết tôi có thể không ? Vì hiện tại tôi cũng đang rãnh mà muốn kiếm 1 công việc làm "
Tử Hàn quan sát Tử Anh 1 lát sau đó nói " Hmm ... Được vậy làm phiền cô"
Tử Anh cười nói :" Vậy được rồi, hôm nay tôi có thể chứ ? Tại tôi thấy cô bị như vậy chắc khó có thể làm được việc gì, nếu cô không phiền thì ... Hôm nay tôi có thể làm việc được không ? "
" Ừmm được, cứ vậy đi "
" Chị có cần gì không tôi đi lấy chị ăn ? Nước uống chứ ? "
" Tôi từ từ lên lầu,cô tự nhiên đi "
" Để tôi đỡ chị,đừng vận động nhiều quá vết thương khó lành nếu chị cứ tự mình làm mấy chuyện này đó"
" Hmm ... Ừm làm phiền "
Để Tử Hàn tắm rửa còn Tử Anh thì đi xuống nhà quan sát kiếm chút nước uống đem ra phòng khách xem phim. Cô ngồi trên sofa nhìn xung quay thấy toàn là hình của 1 cô bé nhỏ, hmm chắc cỡ 7 - 8 tuổi. Thật dễ thương ! ... Nhưng sao chỉ có hình của cô ấy và con ... Cha đứa bé đâu rồi nhỉ ? Lo suy nghĩ thì 1 lúc sau Tử Hàn đi từ từ xuống khẽ nhìn Tử Anh 1 hồi lâu .
Tử Hàn nhẹ nhàng hỏi :" Hmm ... Cô đi rước con tôi được chứ ? Cô nhớ đường không "
Tử Anh khẽ giật mình sau đó quay lại nói :" Aaa cũng đúng hihi đã gần đến lúc tan trường rồi để tôi đi,cô ở nhà hảo nghĩ ngơi đi . Tôi đi sẽ về ngay" nàng cười nháy mắt với Tử Hàn.
Tử Hàn gật đầu sau đó đưa chìa khoá cho Tử Anh,chỉ là mới gặp lần đầu nhưng cô cảm thấy nàng rất vui vẻ và không có sự nghi ngờ nào nên rất nhanh Tử Hàn tín nhiệm nàng.
Khẽ suy nghĩ được gì đó Tử Hàn nói :" cô lưu số tôi đi con bé hỏi thì gọi cho tôi là được, 0126xxxx "
Tử Anh gật đầu lấy điện thoại lưu lại sau đó đi ra cửa để Tử Hàn ở lại trong nhà.
Rất nhanh Tử Anh đã lái xe đến trường Tịch Hân,đứng đợi 1 lát ở cổng trường không lau sau Tử Anh thấy 1 cô bé thân hình thoạt nhìn nhỏ nhắn,làn da trắng hồng đang đeo cặp đi ra. Nhìn theo Tịch Hân cô đi lại cười nhẹ với con bé :" Tịch Hân đúng không ? Mẹ con hôm nay đang bị thương nên không đón con được,mẹ nhờ cô rước con ."
Tịch Hân khẽ nhíu mày nói :" con làm sao tin cô được ? Mẹ tôi dặn không nên tiếp xúc với người lạ cô đừng đụng vào cháu như vậy "
Tử Anh cười khi thấy Tử Hàn đã biết trước đưa số điện thoại của cô cho nàng,khẽ bấm điện thoại sau đó đưa cho Tịch Hân nói chuyện .
" Mẹ hả ? Mẹ bị thương sao ? Dạ con biết rồi con sẽ ngoan mẹ đợi con về nha... " đưa điện thoại cho Tử Anh sau đó lễ phép cùng nàng về nhà.
___________________________
Về đến nhà Tịch Hân xuống xe liền chạy vào nhà, thấy Tử Hàn đang chật vật ngồi trên sofa với cái chân đang bị thương Tịch Hân liền chạy lại vòng tay qua cô ôm lấy Tử Hàn. Bất ngờ khi thấy Tịch Hân nhưng sau đó Tử Hàn cũng cười nhẹ khẽ kéo người Tịch Hân ra nói :" Con gái hôm nay đi học ngoan không ? Con có chào chị Tử Anh chưa mà đã lại đây với mẹ rồi ? " khẽ nhướn mày nhìn con gái của mình .
Tịch Hân biết mình sai liền cúi đầu cắn môi nhìn Tử Anh sau đó nhìn sang Tử Hàn nhỏ giọng nói :" Mẹ à Tịch Hân đã quên mất,mẹ đừng giận nha "
Tử Hàn định mở miệng trách móc Tịch Hân thì Tử Anh liền nhanh miệng cười vui vẻ nói :" Chị à không sao đâu bé cũng không biết em là ai mà, chị đừng la nó. "
Tử Hàn nhẹ nhàng xoa đầu Tịch Hân ôn tồn giải thích với nàng :" Chị đó là Tử Anh,sau này là gia sư của con,con phải ngoan nghe lời chị hiểu chứ ? "
Tịch Hân nhìn Tử Anh sau đó ngoan ngoãn gật đầu với Tử Hàn,Tử Hàn sau 1 hồi nói chuyện với Tịch Hân rồi thì kêu con bé lên lầu tắm rửa xong rồi xuống ăn cơm.
Tử Anh cũng không biết làm nhiều món nên trên bàn chỉ có mấy món đơn giản nhưng có thể làm mọi người cảm thấy hạnh phuc. Tử Hàn nhẹ gật đầu nhìn Tử Anh thay lời cảm ơn cô .
Tối đến Tử Anh dẫn Tịch Hân vào phòng con bé học,còn Tử Hàn thì đi vào thư phòng để làm việc.
Phòng Tịch Hân ~~~
Tử Anh cười ngồi xoa đầu Tịch Hân bên cạnh đang chơi máy tính nói :" Tịch Hân hôm nay tuy không học nhưng em phải nói chuyện với chị chứ,con như vậy làm cô thật buồn nhaaa "
Tịch Hân không nhìn Tử Anh liền trả lời nói :" Chị kiếm gì chơi đi em còn phải chơi game nữa chứ "
Tử Hàn xong công việc thì nhẹ nhàng đi qua muốn xem Tử Anh và Tịch Hân thì nhìn qua cửa thấy 2 người đang nói chuỵen,cô im lặng đứng dựa vào cửa nhìn con gái mình .
Tử Anh tắt máy tính nhướng mày nói :" Tịch Hân không ngoan đúng không ? Chị liền bắt em học đó, em thiệt là ... Hư quá đi mất !!!! "
Tịch Hân rất bực khi thấy Tử Anh tắt máy tính của mình liền nhăn mặt đứng dậy xô Tử Anh nói :" Chị là đồ đáng ghét ... Hứ... Chị thử đi mà méc em sẽ ... " chưa kịp nói xong thì thấy Tử Hàn đẩy cửa từ từ bước vào .
__________________________
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Re: Secret love
Tự nhiên thấy JQ
khuyetdanh- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 285
Points : 31252
Thanks : 5
Join date : 31/05/2016
Re: Secret love
Cũng muốn viết theo hướng đó ))
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Re: Secret love
Tử Hàn đi vào phòng ngồi trên giường khoanh tay nhìn Tịch Hân. Tịch Hân thật sự biết sợ rồi liền núp sau lưng Tử Anh không dám nhìn mẹ mình nữa.
Tử Hàn lạnh lùng nói :" Tịch Hân lại đây cho mẹ "
:' Mẹ ... Tịch Hân ... Tịch Hân không dám nữa mà mẹ, con ... Con không cố ý đâu mà !!! "
:" Lại đây cho mẹ,không nghe ? "
Tử Anh thấy vậy liền nói giúp Tịch Hân :" Chị à không sao đâu,đừng làm em ấy sợ,nó còn nhỏ từ từ có thể nói "
Tử Hàn không trả lời nhưng sắc mặt cô đã giảm xuống cực độ ,Tịch Hân thấy ánh mắt mẹ mình như vậy liền rụt đầu đi từ từ qua đứng khoanh tay trước mặt mẹ mình.
Tử Hàn nghiêm giọng giáo huấn :" Mẹ chỉ con hỗn với chị ?
:" Dạ ... Dạ không có mà... "
:" Vậy trả lời cho mẹ sao lại hành động như vậy ? Trả lời không được thì con cẩn thận mông mình hôm nay với mẹ đi .... Hừ ... "
:" Con .. Con sai rồi mẹ ... Hic hic "
:* Hmm ... Lấy thước gỗ lại đây cho mẹ,chậm 1p thì con coi chừng đó "
Vừa nghe câu lạnh lùng đó Tịch Hân liền mếu máo nhìn Tử Hàn mong mẹ mình bỏ qua,nhưng đáp lại nàng là ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình. Biết là mẹ không bỏ qua Tịch Hân ngoan ngoãn đi lấy thước sau đó đưa 2 tay cho Tử Hàn.
Tử Anh khẽ vịn vai Tử Hàn khuyên nhủ cô:" Thiệt tình là tôi không sao đâu bỏ qua cho bé đi,lần sau tôi sẽ nói cho bé hiểu mà,chị không nên sinh khí "
:" Tịch Hân không ngoan nên bị phạt,em cũng không cần năn nỉ giùm nó " Tử Hàn nhẹ nhàng nói .
Tịch Hân sợ hãi dùng ánh mắt long lanh nhìn Tử Anh sau đó dùng chiêu nũng nịu với mẹ mình. Tịch Hân vòng tay ôm mẹ mình sụt sịt nói :" Mẹ Tử Hàn ... Tịch Hân ... Đau lắm mẹ đừng phạt nha ... Con xin lỗi mẹ ... Không dám nữa đâu ... "
:" Đừng làm nũng mẹ không dễ bỏ qua,1 là con xoè tay ra,còn không hậu quả con tự gánh " Tử Hàn nhướng mi nhìn Tịch Hân ý kêu nàng mau nghe lời .
:" Hic hic ... Nhẹ nhẹ thôi nha mẹ ... Lần sau.... Tịch Hân không dám nữa đâu mà hic hic " Tịch Hân từ từ xoè tay phải ra nhắm mặt lại.
:" Chattttt ! 1 roi đáp xuống tay nàng,lằn đỏ hồng mờ nhạt xuất hiện trên lòng bàn tay Tịch Hân làm nàng bật khóc .
Tử Hàn tiếp tục lấy tay trái của nàng,Tịch Hân liền nức nở che nói :" Mẹ ... Đau ... Tịch Hân đau lắm rồi huhu ... Bỏ qua cho Tịch Hân nha mẹ ... Huhu "
Tử Anh thấy Tịch Hân khóc thương tâm vậy biết là Tử Hàn dùng lực mạnh đến cỡ nào liền trách móc cô :" Chị à nó còn nhỏ mà chị phạt như vậy rồi . ... Chị thiệt là đồ mặt than hứ" nhíu mày nhìn Tử Hàn.
Tử Hàn nghe câu đó cô thẫn thờ xong khẽ nhếch môi nhưng do tóc hơi dài đã che khuất nên Tử Anh không thấy rõ dáng vẻ lúc này của Tử Hàn như thế nào. Cô rất vui vẻ và rất ngạc nhiên lần đầu có người dám nói với mình như vậy. Nhưng cô vẫn im lặng nhìn Tịch Hân nói :" Mau đưa tay trái cho mẹ,mẹ đã dậy con làm sai phải biết nhận lỗi đúng không ? "
Tịch Hân cắn môi khẽ gật nhẹ đầu,tuy rất sợ bị đau nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa tay trái ra :" Cháttttttt ! 1 roi tiếp theo đáp lên tay của Tịch Hân. Bây giờ thì 2 tay nàng đã ửng hồng,nhìn có vẻ rất đau .Tử Hàn lại lạnh lùng kéo người nàng đặt lên chân cô. Cử chỉ dứt khoát này làm Tịch Hân khẽ nháo lắc lư nói :" Mẹ ... Huhu ... Đau lắm đừng đánh mà... Con xin lỗi mà... Huhu "
Tử Hàn không quan tâm lời Tích Hân kéo 2 lớp quần xuống tới đầu gối làm lộ ra đôi mông trắng nhỏ xíu của nàng. Tử Hàn không nói gì dứt khoát đánh nhanh 3 bạt tay xuống đôi mông nhỏ đó :" Chátt ! Chát ! chattt"
Tịch Hân khóc liền năn nỉ Tử Hàn :" Hic hic ... Con không dám nũa đâu.. Mẹ Tử Hàn ... Huhu đau lắm ... Đừng đánh nữa nha ""
Tử Hàn nhẹ nhàng đẩy người Tịch Hân lên lấy tay xoa nước mắt cho nàng nghiêm giọng nói :" Tịch Hân hôm nay con hư lắm biết không ? Con không nên cư xử như vậy với chị ấy, mẹ dạy con phải biết tôn trọng người lớn. ? " ngưng một chút thì cô nói :" Còn không qua đó xin lỗi chị Tử Anh đi "
Tịch Hân sụt sịt đi lại ôm chân Tử Anh nhẹ nhàng nói :" Chị Tử Anh Hân Hân xin lỗi hic hic Hân Hân lần sau không hư như vậy nữa ... Chị đừng giận nữa nha được không "
Tử Anh cười nhẹ xoa đầu nàng nói :" Ngoan lại đây chị Tử Anh xoa dầu cho,mặc kệ mẹ của con đi. Chị ấy là đồ không biết thương hoa tiếc ngọc hứ " liếc xéo Tử Hàn sau đó quay lưng đi lấy dầu xoa cho Tịch Hân.
Tử Hàn khẽ cười nhẹ nhìn Tử Anh với con gái,quan sát lướt qua nhìn mông của Tịch Hân thấy chỉ hồng nhẹ nên cũng yên tâm đi về phòng ngủ.
Tử Anh thấy Tử Hàn đi về phòng mình thì bĩu môi nói với Tịch Hân :" Mẹ em đúng là đồ mặt than không biết quan tâm người khác hừ Tịch Hân ngoan mốt có chị Tử Anh 2 chúng ta nên hợp lực chống lại mẹ con biết không ? "
Tịch Hân nghe hiểu ngời ngợi kêu Tử Anh nằm xuống kế bên mình,nàng dùng thân nhỏ bé của mình quấn lấy Tử Anh làm nũng:" Chị Tử Anh,cuối tuần Tịch Hân muốn đi chơi nhưng mà ... Mẹ Tử Hàn sẽ lại bảo Tịch Hân học nữa ... Chị Tử Anh,Chị Tử Anh "
Tử Anh nhéo má Tịch Hân nhẹ nhàng nói :" Chị sẽ nói với chị ấy Tịch Hân lo ngoan ngoãn làm xong bài tập chị sẽ xin cho. Tử Hàn nói em hư lắm đúng không ? Hôm bữa còn bị thầy la nữa chứ gì ? " nhéo mũi Tịch Hân
Tịch Hân lè lưỡi dụi đầu vô người Tử Anh nói :" Tại thầy đó làm em về bị mẹ Tử Hàn đánh đòn à... Mẹ dữ lắm chị đừng có nói xấu mẹ không là Mẹ Tử Hàn sẽ đánh chị luôn á "
Tử Anh cười nhéo mũi Tịch Hân :" Chị ấy mà đánh chị thì chị sẽ bắt Tịch Hân đi luôn cho chị ấy thương tâm ... Nào ngủ thôi không chị ấy lại nói chị dậy hư em bây giờ"
:" Dạ chị Tử Anh ngủ ngon moahh " hôn lên má Tử Anh xong ôm gối ngủ.
Tử Anh nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng,thấy Tử Hàn đứng ở đó nhìn mình thì bĩu môi nói nhỏ xíu :" Chị làm mặt lạnh cho ai xem chứ hừ "
Tử Hàn đi lướt qua nghe thì cong môi lên nói :" Ngủ sớm đi,mai tôi về trễ. Chăm sóc Tịch Hân,còn nữa ... Sau này không nên mặc váy ngủ ngắn quá,... Tôi dễ bị cảm nắng . " sau đó từ từ quay lưng cười đi vào phòng .
Tử Anh nghe xong liền đỏ mặt dậm chân nói :" Chị ... Chị đúng là đồ háo sắc hừ ... "
Tử Hàn lạnh lùng nói :" Tịch Hân lại đây cho mẹ "
:' Mẹ ... Tịch Hân ... Tịch Hân không dám nữa mà mẹ, con ... Con không cố ý đâu mà !!! "
:" Lại đây cho mẹ,không nghe ? "
Tử Anh thấy vậy liền nói giúp Tịch Hân :" Chị à không sao đâu,đừng làm em ấy sợ,nó còn nhỏ từ từ có thể nói "
Tử Hàn không trả lời nhưng sắc mặt cô đã giảm xuống cực độ ,Tịch Hân thấy ánh mắt mẹ mình như vậy liền rụt đầu đi từ từ qua đứng khoanh tay trước mặt mẹ mình.
Tử Hàn nghiêm giọng giáo huấn :" Mẹ chỉ con hỗn với chị ?
:" Dạ ... Dạ không có mà... "
:" Vậy trả lời cho mẹ sao lại hành động như vậy ? Trả lời không được thì con cẩn thận mông mình hôm nay với mẹ đi .... Hừ ... "
:" Con .. Con sai rồi mẹ ... Hic hic "
:* Hmm ... Lấy thước gỗ lại đây cho mẹ,chậm 1p thì con coi chừng đó "
Vừa nghe câu lạnh lùng đó Tịch Hân liền mếu máo nhìn Tử Hàn mong mẹ mình bỏ qua,nhưng đáp lại nàng là ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình. Biết là mẹ không bỏ qua Tịch Hân ngoan ngoãn đi lấy thước sau đó đưa 2 tay cho Tử Hàn.
Tử Anh khẽ vịn vai Tử Hàn khuyên nhủ cô:" Thiệt tình là tôi không sao đâu bỏ qua cho bé đi,lần sau tôi sẽ nói cho bé hiểu mà,chị không nên sinh khí "
:" Tịch Hân không ngoan nên bị phạt,em cũng không cần năn nỉ giùm nó " Tử Hàn nhẹ nhàng nói .
Tịch Hân sợ hãi dùng ánh mắt long lanh nhìn Tử Anh sau đó dùng chiêu nũng nịu với mẹ mình. Tịch Hân vòng tay ôm mẹ mình sụt sịt nói :" Mẹ Tử Hàn ... Tịch Hân ... Đau lắm mẹ đừng phạt nha ... Con xin lỗi mẹ ... Không dám nữa đâu ... "
:" Đừng làm nũng mẹ không dễ bỏ qua,1 là con xoè tay ra,còn không hậu quả con tự gánh " Tử Hàn nhướng mi nhìn Tịch Hân ý kêu nàng mau nghe lời .
:" Hic hic ... Nhẹ nhẹ thôi nha mẹ ... Lần sau.... Tịch Hân không dám nữa đâu mà hic hic " Tịch Hân từ từ xoè tay phải ra nhắm mặt lại.
:" Chattttt ! 1 roi đáp xuống tay nàng,lằn đỏ hồng mờ nhạt xuất hiện trên lòng bàn tay Tịch Hân làm nàng bật khóc .
Tử Hàn tiếp tục lấy tay trái của nàng,Tịch Hân liền nức nở che nói :" Mẹ ... Đau ... Tịch Hân đau lắm rồi huhu ... Bỏ qua cho Tịch Hân nha mẹ ... Huhu "
Tử Anh thấy Tịch Hân khóc thương tâm vậy biết là Tử Hàn dùng lực mạnh đến cỡ nào liền trách móc cô :" Chị à nó còn nhỏ mà chị phạt như vậy rồi . ... Chị thiệt là đồ mặt than hứ" nhíu mày nhìn Tử Hàn.
Tử Hàn nghe câu đó cô thẫn thờ xong khẽ nhếch môi nhưng do tóc hơi dài đã che khuất nên Tử Anh không thấy rõ dáng vẻ lúc này của Tử Hàn như thế nào. Cô rất vui vẻ và rất ngạc nhiên lần đầu có người dám nói với mình như vậy. Nhưng cô vẫn im lặng nhìn Tịch Hân nói :" Mau đưa tay trái cho mẹ,mẹ đã dậy con làm sai phải biết nhận lỗi đúng không ? "
Tịch Hân cắn môi khẽ gật nhẹ đầu,tuy rất sợ bị đau nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa tay trái ra :" Cháttttttt ! 1 roi tiếp theo đáp lên tay của Tịch Hân. Bây giờ thì 2 tay nàng đã ửng hồng,nhìn có vẻ rất đau .Tử Hàn lại lạnh lùng kéo người nàng đặt lên chân cô. Cử chỉ dứt khoát này làm Tịch Hân khẽ nháo lắc lư nói :" Mẹ ... Huhu ... Đau lắm đừng đánh mà... Con xin lỗi mà... Huhu "
Tử Hàn không quan tâm lời Tích Hân kéo 2 lớp quần xuống tới đầu gối làm lộ ra đôi mông trắng nhỏ xíu của nàng. Tử Hàn không nói gì dứt khoát đánh nhanh 3 bạt tay xuống đôi mông nhỏ đó :" Chátt ! Chát ! chattt"
Tịch Hân khóc liền năn nỉ Tử Hàn :" Hic hic ... Con không dám nũa đâu.. Mẹ Tử Hàn ... Huhu đau lắm ... Đừng đánh nữa nha ""
Tử Hàn nhẹ nhàng đẩy người Tịch Hân lên lấy tay xoa nước mắt cho nàng nghiêm giọng nói :" Tịch Hân hôm nay con hư lắm biết không ? Con không nên cư xử như vậy với chị ấy, mẹ dạy con phải biết tôn trọng người lớn. ? " ngưng một chút thì cô nói :" Còn không qua đó xin lỗi chị Tử Anh đi "
Tịch Hân sụt sịt đi lại ôm chân Tử Anh nhẹ nhàng nói :" Chị Tử Anh Hân Hân xin lỗi hic hic Hân Hân lần sau không hư như vậy nữa ... Chị đừng giận nữa nha được không "
Tử Anh cười nhẹ xoa đầu nàng nói :" Ngoan lại đây chị Tử Anh xoa dầu cho,mặc kệ mẹ của con đi. Chị ấy là đồ không biết thương hoa tiếc ngọc hứ " liếc xéo Tử Hàn sau đó quay lưng đi lấy dầu xoa cho Tịch Hân.
Tử Hàn khẽ cười nhẹ nhìn Tử Anh với con gái,quan sát lướt qua nhìn mông của Tịch Hân thấy chỉ hồng nhẹ nên cũng yên tâm đi về phòng ngủ.
Tử Anh thấy Tử Hàn đi về phòng mình thì bĩu môi nói với Tịch Hân :" Mẹ em đúng là đồ mặt than không biết quan tâm người khác hừ Tịch Hân ngoan mốt có chị Tử Anh 2 chúng ta nên hợp lực chống lại mẹ con biết không ? "
Tịch Hân nghe hiểu ngời ngợi kêu Tử Anh nằm xuống kế bên mình,nàng dùng thân nhỏ bé của mình quấn lấy Tử Anh làm nũng:" Chị Tử Anh,cuối tuần Tịch Hân muốn đi chơi nhưng mà ... Mẹ Tử Hàn sẽ lại bảo Tịch Hân học nữa ... Chị Tử Anh,Chị Tử Anh "
Tử Anh nhéo má Tịch Hân nhẹ nhàng nói :" Chị sẽ nói với chị ấy Tịch Hân lo ngoan ngoãn làm xong bài tập chị sẽ xin cho. Tử Hàn nói em hư lắm đúng không ? Hôm bữa còn bị thầy la nữa chứ gì ? " nhéo mũi Tịch Hân
Tịch Hân lè lưỡi dụi đầu vô người Tử Anh nói :" Tại thầy đó làm em về bị mẹ Tử Hàn đánh đòn à... Mẹ dữ lắm chị đừng có nói xấu mẹ không là Mẹ Tử Hàn sẽ đánh chị luôn á "
Tử Anh cười nhéo mũi Tịch Hân :" Chị ấy mà đánh chị thì chị sẽ bắt Tịch Hân đi luôn cho chị ấy thương tâm ... Nào ngủ thôi không chị ấy lại nói chị dậy hư em bây giờ"
:" Dạ chị Tử Anh ngủ ngon moahh " hôn lên má Tử Anh xong ôm gối ngủ.
Tử Anh nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng,thấy Tử Hàn đứng ở đó nhìn mình thì bĩu môi nói nhỏ xíu :" Chị làm mặt lạnh cho ai xem chứ hừ "
Tử Hàn đi lướt qua nghe thì cong môi lên nói :" Ngủ sớm đi,mai tôi về trễ. Chăm sóc Tịch Hân,còn nữa ... Sau này không nên mặc váy ngủ ngắn quá,... Tôi dễ bị cảm nắng . " sau đó từ từ quay lưng cười đi vào phòng .
Tử Anh nghe xong liền đỏ mặt dậm chân nói :" Chị ... Chị đúng là đồ háo sắc hừ ... "
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Re: Secret love
Sặc mùi JQ
Vân Nhu- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 267
Points : 30787
Thanks : 4
Join date : 17/07/2016
Age : 22
Đến từ : Hồ Chí MIinh
Re: Secret love
Jq....jq.....
khuyetdanh- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 285
Points : 31252
Thanks : 5
Join date : 31/05/2016
Re: Secret love
....
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Khỉ- Moderators
- Tổng số bài gửi : 117
Points : 31907
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 26
Đến từ : nhà Khỉ
Re: Secret love
Hôm nay được nghĩ nên Tịch Hân ở trong phòng ngủ nướng đến tận 10 giờ,Tử Hàn không muốn con gái mình tập thói hư này nên đi lên gọi nàng. Đi lên lầu thì thấy Tử Anh cũng mới vừa tắm xong đi ra thì âm trầm nói :" Em xuống ăn sáng đi tôi đi kêu Tịch Hân" sau đó đi về phía phòng Tịch Hân.
Tử Anh khẽ nhướng mi sau đó đi lại kéo tay Tử Hàn nói :" Ngày nghĩ mà chị cho nó ngủ đi,người gì đâu khó tính " câu sau nàng chỉ nói nhỏ trong miệng ) .
Tử Hàn nghe được nhếch môi im lặng đứng khoanh tay nhìn nàng :" Lát Tịch Hân còn phải đi học, không nên chiều nó hư "
Tử Anh làm mặt quỷ nhăn mặt nhìn Tử Hàn :" Không được học nhiều,chiều nay tôi dẫn em ấy đi chơi chị rãnh nên dành thời gian cho em ấy đó người gì đâu mà toàn có công việc đúng thiệt là ... " chưa nói xong Tử Hàn đã lơ đi vào trong.
Tử Hàn im lặng không trả lời đi vô phòng Tịch Hân,cô mở cửa nhẹ nhàng đi lại ngồi xuống giường con gái mình. Khẽ vuốt ngay ngắn những gợn tóc trên mặt Tịch Hân,im lặng nhìn nàng ngủ.
Đi vòng vòng sắp xếp sơ qua vòng phòng Tịch Hân khẽ nhíu mày vì nàng hơi bừa bộn,thầm nghĩ lát nên chỉ Tịch Hân phải ngoan ngoãn dọn phòng không nên để lộn xộn nhue vậy nữa. Chợt Tử Hàn nhìn thấy cuốn sổ nhỏ trên bàn Tịch Hân,nhướng mày từ từ lật từng trang ra xem....
:" Nhật ký ngày abc/xxx hôm nay tịch Hân ghét mẹ Tử Hàn vì mẹ hay bắt mình đi học thêm làm mình không được coi hoạt hình... Nhưng mà không được mẹ Tử Hàn ngốc lắm Tịch Hân không muốn ghét mẹ ... Tịch Hân yêu mẹ ... " Tử Hàn nở nụ cười nhẹ khẽ quan sát Tịch Hân âm thầm đuổi theo suy nghĩ của mình.
:* Nhật ký ngày xyz/abb mẹ Tử Hàn lại giận lên đánh mình làm bây giờ mình cảm thấy rất đau nhaa~ Có phải hay không mẹ đã không còn thương Tịch Hân rồi ...
...........
Từng dòng nhật ký làm Tử Hàn trầm lặng hồi lâu,cô đang suy nghĩ lại những lời Tử Anh nói và những dòng chữ kia... Tịch Hân ngoan như vậy mình còn chưa từng nói yêu thương nó 1 lần... Mình chưa dẫn nó đi chơi để nó có thể cảm nhận được tình cảm mình dành cho nó... Phải hay không mình đã quá la là con bé ...
Im lặng suy nghĩ thấy Tịch Hân khẽ động đậy thì Tử Hàn để lại cuốn sổ lại chỗ cũ đi lại giường,khẽ đưa tay nhéo má Tịch Hân nói :" Dậy đi Hân Hân,không nên tập thói quen ngủ nướng "
Tịch Hân khẽ dụi mắt thấy mẹ mình thì lại làm nũng nằm gối đầu lên chân Tử Hàn ôm nàng nói :" Cho con ngủ thêm tí nũa nhaa,Tịch Hân buồn ngủ lắm "
Tử Hàn nhíu mày khẽ hỏi :" Sao vật ? Tối qua con thức khuya hả ?
:" Dạ ... Tại ... Tại Tịch Hân muốn làm xong bài tập sớm một tý ... Để có thể ... Có thể xin mẹ cho đi chơi với chị Tử Anh " nói xong thì Tịch Hân im lặng cúi đầu xuống.
Tử Hàn im lặng nhìn Tịch Hân đau lòng khẽ trách nói :" Súc miệng đi xong rồi xuống dưới mẹ hỏi tội con sau " quay lưng đi xuống dưới nhà để Tịch Hân không thấy cô đang rơi nước mắt . Phải cô đang tự trách mình vì những việc làm đó ... "
Tịch Hân khẽ buồn vì biết mẹ mình lát nữa sẽ lại phạt mình vì tội này,nên nàng nhanh chóng vệ sinh cá nhân xong thì cũng đi xuống nhà. Nàng đang lo lắng không biết mẹ nàng có đánh nàng hay không ? Nàng rất lo sợ nên đi gần đến phòng khách thì nàng đi từ từ lại ...
Tử Hàn nhìn thấy con gái mình lo sợ e dè mình như vậy thì không kiềm nổi đau lòng,lặng lẽ nhìn Tịch Hân. Tử Anh nãy giờ quan sát không hiểu gì thì quay qua dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Tử Hàn.
Tịch Hân thấy ánh mắt mẹ nàng nhìn nàng nãy giờ thì lo sợ liền không suy nghĩ nói loạn xạ :" Mẹ ơi Tịch Hân xin lỗi ... Mẹ đừng giận nha... Tịch Hân hứa sẽ dậy sớm mà ... Không thức khuya nữa... Mẹ mẹ đừng nên sinh khí nha ... "
Tử Hàn lãnh đạm không trả lời đi lại xoa đầu Tịch Hân nhẹ nhàng nói :" Chiều mẹ kêu chị Tử Anh dẫn con đi chơi,xong công việc mẹ sẽ đến. Ngoan ăn sáng đi. " sau đó kéo Tịch Hân đi vào bàn ngồi.
Tịch Hân thấy thái độ mẹ mình như vậy vừa khó hiểu vừa vui mừng quay qua cười tươi với Tử Hàn,sau đó vòng tay ôm cổ cô hôn nhẹ lên má. Tử Anh thấy cảnh 2 người hạnh phúc như vậy thì cũng nở nụ cười đi lại bàn ăn cùng ăn sáng.
___________________________
Chiều đến Tử Hàn trên công ty dành ít thời gian gọi cho Tử Anh dặn dò :" Em dẫn Tịch Hân đi chơi đi lát tới nơi dẫn thì nhắn cho tôi,đưa cho tôi nói chuyện với Tịch Hân đi " .
:" Dạ Tịch Hân nghe nè mẹ "
:" Đi chơi ngoan nghe không, nghe lời chị Tử Anh sau đó lát sau mẹ liền lên với con. Nghe nè Tịch Hân nếu mà chạy náo mông nhỏ của con sẽ nở hoa đó nghe không ? "
:" Dạ Tịch Hân nghe rồi mà mẹ,mẹ cứ đánh con quài plee Mẹ Tử Hàn mau đi làm đi nha không bị người ta la đó. Con yêu mẹ "
Cúp điện thoại Tử Anh dẫn Tịch Hân thay đồ,chỉnh chu gọn gàng thì 2 người cùng nhau đi đến công viên. Tịch Hân suốt dọc đường đi hào hứng cười tít lâu lâu quay qua hỏi Tử Anh :" Chị Tử Anh ơi mẹ chừng nào đến vậy ? Mẹ có nhớ Tịch Hân không hả chị " .
Tử Anh cười hiền nói :" Chị ấy rất bận con không thấy sao,chị ta đồ mặt than không cảm xúc nhưng rất thương con nên Tịch Hân ngoan hảo đợi khi nào xong chị ta sẽ đến hiểu chứ ? " .
Tịch Hân cười tươi gật đầu sau đó ngồi ngay ngắn ngoan ngoãn chờ đến công viên.
Đến nơi Tịch Hân háo hứng xuống xe chạy vào trong làm Tử Anh chạy theo không kịp,Tử Anh bắt được Tịch Hân khẽ nhíu mày nói :" Tịch Hân mà còn đi lung tung là lần sau chị sẽ không dẫn đi nữa nghe không ? "
Tịch Hân nghe xong liền lè lưỡi làm mặt quỷ với Tử Anh mè nhèo nói :" Tại vui mà chị,Tịch Hân sẽ không tái phạm đâu mà " .
:" Nào đi lại chị mua vé cho,ngoan nắm tay đi chung với chị nghe không? Chơi vui đi rồi mai đi học nữa nghe chưa ? "
Đi lại mua vé vào cổng Tịch Hân liền kéo Tử Anh đi đến mấy khu trò chơi,lòng vòng công viên. Tử Anh xoa đầu Tịch Hân nói :" Ngoan đi ăn với chị xong rồi chơi,không là con sẽ xỉu nghe không ? Đi nào ở đây có món con thích nè ngoan chị dẫn đi ăn nè Tịch Hân "
Tịch Hân bướng bỉnh trả lời :" Không muốn ăn đâu mà,chơi đi mà không ăn,Tịch Hân ghét ăn "
Tử Anh nghiêm giọng nói :" Vậy em chơi đi chị đi về lát mẹ em lên kệ em,em không nghe lời thì lần sau chị không dẫn đi nữa vậy đi " .Tử Anh quay lưng đi thì Tịch Hân níu tay mím môi.
:" Pleee cứ lấy mẹ Tử Hàn ra, chị chơi xấu hứ Pleee đi ăn lẹ đi chị Tử Anh heo xấu xí hứ "
Tử Anh nghe Tịch Hân đặt biệt hiệu kì cục kia cho mình chỉ biết cười trừ,nàng chỉ mới có 48 kg mà bị gọi là heo thiệt là ....
1 tiếng sau,ăn no nê rồi Tử Anh mới bắt đầu dẫn Tịch Hân đi chơi trò chơi,đi lại vòng quay Tịch Hân liền chạy lại đó trước cho Tử Anh mua vé . Cả 2 cùng nhau ngồi chung ghế Tịch Hân cười tíu tít líu lo nói chuyện.
Chơi xong liền chạy qua thảm bay,tàu lượn rồi cùng nhau đi vô nhà banh. Chơi mệt rã rời Tử Anh dẫn Tịch Hân đi lại mua nước nghỉ ngơi :" Mệt lắm rồi Tịch Hân ... Nghĩ chút đi rồi mình chơi tiếp " .
Tịch Hân hào hứng phấn khích nói :" Không chịu mà đi tiếp đi chị mau mau nào" lôi kéo Tử Anh đi cho bằng được thiệt là ... dư năng lượng @@
Haiz Tử Anh khẽ thở dài đi từ từ theo sau,nàng khẽ nhìn thấy bên đường có bán vài thứ linh tinh nhỏ nhìn thật đẹp mắt,nắm tay Tịch Hân đi lại :" Đợi chị mua mấy thứ này cho em chị xong sẽ cùng em đi chơi tiếp được chứ ? Đứng đợi chị nha "
Tịch Hân không trả lời khẽ bỏ tay ra đứng sau lưng Tử Anh. Nàng còn thè lưỡi trêu Tử Anh sau đó nói thầm :" Hừ toàn lấy mẹ ra doạ em hứ em đi chơi kệ chị " sau đó chạy đi kiếm đồ chơi vòng vòng.
Tử Anh mải mê lựa đồ xong thấy món hợp với Tịch Hân liền hỏi :" Hân Hân em thấy này đẹp không ? Chị mua cho em nhá " quay qua thì không thấy Tịch Hân đâu.
:" Hân Hân em đâu rồi , Hân Hân ... Em đừng quậy nữa ... Hân Hân " Tử Anh sốt ruột chạy đi kiếm nàng,vừa đi vừa hớt hải gọi .
Tịch Hân mải mê cười toe toét nhìn những trò chơi xung quanh thích thú,một lát sau nàng đã đi xa nhìn khắp nơi. Sự lạ lẫm bao trùm lấy nàng,Tịch Hân sợ hãi đi tùm Tử Anh khắp nơi. Nàng hối hận vì không nghe Tử Anh,nàng sợ sẽ không còn gặp được mẹ mình nữa nàng rất sợ,rất sợ. Tịch Hân ngồi xuống 1 góc cây gần đó khóc ...
Bên này Tử Anh lo lắng gọi cho Tử Hàn :" Chị Tử Hàn mau đến đây đi,tôi xin lỗi , xin lỗi cũng tại tôi mà Tịch Hân đi mất tôi xin lỗi .... Hức ... Chị đừng giận ... Hức ... Tôi không cố ý đâu ... Hic hic " vừa nói Tử Anh vừa khóc nhìn thật thương tâm.
Tử Hàn chỉ nhíu mày an ủi Tử Anh :" Tôi đến liền em đi xung quanh kiếm thử đi,tôi đến rồi chúng ta cùng nói chuyện với nhau " cúp máy Tử Hàn chạy xe tốc độ cao chạy đến công viên. Cô tuy là luật sư hiểu rõ luật pháp giao thông này nhưng vì lo cho con gái của mình cô bất chấp mọi thứ.
Đến nơi Tử Hàn liền đi tìm Tử Anh cả 1 chia nhau ra đi tìm kiếm hỏi mọi người xung quanh. Trời đã bắt đầu tối,công viên càng nhiều người. Tịch Hân ngồi bên góc cây ngây ngốc khóc. Bỗng có 1 cô gái đi đến ngồi xuống bên cạnh Tịch Hân.
:" Em gái nhỏ sao vậy ? Bị lạc mẹ hả ? Ngoan đừng khóc tôi dẫn em đi kiếm mẹ mình . " Trình Mộc lau nước mắt cho Tịch Hân nhẹ nhàng an ủi .
:" Dạ hức hức... Chị chị dẫn em đi kiếm mẹ đi ... Hức hức ... Em em nhớ đường về nhà ... Chị đưa em về nha... Hic hic " Tịch Hân sụt sịt nói với Trình Mộc.
:" Được rồi chị dẫn em đi,ngoan đi ra xe cùng chị nào. "
Tịch Hân đắn đo kéo tay Trình Mộc:" nhưng ... Mẹ ... Mẹ nói là gặp người lạ thì không nên nhờ vả ... Hic hic ... Mẹ biết sẽ la em ... Hic hic "
:" Tôi chở em về xong rồi đứng đó đợi mẹ với em,nãy giờ khóc đói chưa ? Chị dẫn em đi ăn "
:" Dạ ... Cảm ơn chị " Tịch Hân bây giờ đã nín khóc,đi từ từ theo sau Trình Mộc đi ăn rồi về nhà .
Tử Anh khẽ nhướng mi sau đó đi lại kéo tay Tử Hàn nói :" Ngày nghĩ mà chị cho nó ngủ đi,người gì đâu khó tính " câu sau nàng chỉ nói nhỏ trong miệng ) .
Tử Hàn nghe được nhếch môi im lặng đứng khoanh tay nhìn nàng :" Lát Tịch Hân còn phải đi học, không nên chiều nó hư "
Tử Anh làm mặt quỷ nhăn mặt nhìn Tử Hàn :" Không được học nhiều,chiều nay tôi dẫn em ấy đi chơi chị rãnh nên dành thời gian cho em ấy đó người gì đâu mà toàn có công việc đúng thiệt là ... " chưa nói xong Tử Hàn đã lơ đi vào trong.
Tử Hàn im lặng không trả lời đi vô phòng Tịch Hân,cô mở cửa nhẹ nhàng đi lại ngồi xuống giường con gái mình. Khẽ vuốt ngay ngắn những gợn tóc trên mặt Tịch Hân,im lặng nhìn nàng ngủ.
Đi vòng vòng sắp xếp sơ qua vòng phòng Tịch Hân khẽ nhíu mày vì nàng hơi bừa bộn,thầm nghĩ lát nên chỉ Tịch Hân phải ngoan ngoãn dọn phòng không nên để lộn xộn nhue vậy nữa. Chợt Tử Hàn nhìn thấy cuốn sổ nhỏ trên bàn Tịch Hân,nhướng mày từ từ lật từng trang ra xem....
:" Nhật ký ngày abc/xxx hôm nay tịch Hân ghét mẹ Tử Hàn vì mẹ hay bắt mình đi học thêm làm mình không được coi hoạt hình... Nhưng mà không được mẹ Tử Hàn ngốc lắm Tịch Hân không muốn ghét mẹ ... Tịch Hân yêu mẹ ... " Tử Hàn nở nụ cười nhẹ khẽ quan sát Tịch Hân âm thầm đuổi theo suy nghĩ của mình.
:* Nhật ký ngày xyz/abb mẹ Tử Hàn lại giận lên đánh mình làm bây giờ mình cảm thấy rất đau nhaa~ Có phải hay không mẹ đã không còn thương Tịch Hân rồi ...
...........
Từng dòng nhật ký làm Tử Hàn trầm lặng hồi lâu,cô đang suy nghĩ lại những lời Tử Anh nói và những dòng chữ kia... Tịch Hân ngoan như vậy mình còn chưa từng nói yêu thương nó 1 lần... Mình chưa dẫn nó đi chơi để nó có thể cảm nhận được tình cảm mình dành cho nó... Phải hay không mình đã quá la là con bé ...
Im lặng suy nghĩ thấy Tịch Hân khẽ động đậy thì Tử Hàn để lại cuốn sổ lại chỗ cũ đi lại giường,khẽ đưa tay nhéo má Tịch Hân nói :" Dậy đi Hân Hân,không nên tập thói quen ngủ nướng "
Tịch Hân khẽ dụi mắt thấy mẹ mình thì lại làm nũng nằm gối đầu lên chân Tử Hàn ôm nàng nói :" Cho con ngủ thêm tí nũa nhaa,Tịch Hân buồn ngủ lắm "
Tử Hàn nhíu mày khẽ hỏi :" Sao vật ? Tối qua con thức khuya hả ?
:" Dạ ... Tại ... Tại Tịch Hân muốn làm xong bài tập sớm một tý ... Để có thể ... Có thể xin mẹ cho đi chơi với chị Tử Anh " nói xong thì Tịch Hân im lặng cúi đầu xuống.
Tử Hàn im lặng nhìn Tịch Hân đau lòng khẽ trách nói :" Súc miệng đi xong rồi xuống dưới mẹ hỏi tội con sau " quay lưng đi xuống dưới nhà để Tịch Hân không thấy cô đang rơi nước mắt . Phải cô đang tự trách mình vì những việc làm đó ... "
Tịch Hân khẽ buồn vì biết mẹ mình lát nữa sẽ lại phạt mình vì tội này,nên nàng nhanh chóng vệ sinh cá nhân xong thì cũng đi xuống nhà. Nàng đang lo lắng không biết mẹ nàng có đánh nàng hay không ? Nàng rất lo sợ nên đi gần đến phòng khách thì nàng đi từ từ lại ...
Tử Hàn nhìn thấy con gái mình lo sợ e dè mình như vậy thì không kiềm nổi đau lòng,lặng lẽ nhìn Tịch Hân. Tử Anh nãy giờ quan sát không hiểu gì thì quay qua dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Tử Hàn.
Tịch Hân thấy ánh mắt mẹ nàng nhìn nàng nãy giờ thì lo sợ liền không suy nghĩ nói loạn xạ :" Mẹ ơi Tịch Hân xin lỗi ... Mẹ đừng giận nha... Tịch Hân hứa sẽ dậy sớm mà ... Không thức khuya nữa... Mẹ mẹ đừng nên sinh khí nha ... "
Tử Hàn lãnh đạm không trả lời đi lại xoa đầu Tịch Hân nhẹ nhàng nói :" Chiều mẹ kêu chị Tử Anh dẫn con đi chơi,xong công việc mẹ sẽ đến. Ngoan ăn sáng đi. " sau đó kéo Tịch Hân đi vào bàn ngồi.
Tịch Hân thấy thái độ mẹ mình như vậy vừa khó hiểu vừa vui mừng quay qua cười tươi với Tử Hàn,sau đó vòng tay ôm cổ cô hôn nhẹ lên má. Tử Anh thấy cảnh 2 người hạnh phúc như vậy thì cũng nở nụ cười đi lại bàn ăn cùng ăn sáng.
___________________________
Chiều đến Tử Hàn trên công ty dành ít thời gian gọi cho Tử Anh dặn dò :" Em dẫn Tịch Hân đi chơi đi lát tới nơi dẫn thì nhắn cho tôi,đưa cho tôi nói chuyện với Tịch Hân đi " .
:" Dạ Tịch Hân nghe nè mẹ "
:" Đi chơi ngoan nghe không, nghe lời chị Tử Anh sau đó lát sau mẹ liền lên với con. Nghe nè Tịch Hân nếu mà chạy náo mông nhỏ của con sẽ nở hoa đó nghe không ? "
:" Dạ Tịch Hân nghe rồi mà mẹ,mẹ cứ đánh con quài plee Mẹ Tử Hàn mau đi làm đi nha không bị người ta la đó. Con yêu mẹ "
Cúp điện thoại Tử Anh dẫn Tịch Hân thay đồ,chỉnh chu gọn gàng thì 2 người cùng nhau đi đến công viên. Tịch Hân suốt dọc đường đi hào hứng cười tít lâu lâu quay qua hỏi Tử Anh :" Chị Tử Anh ơi mẹ chừng nào đến vậy ? Mẹ có nhớ Tịch Hân không hả chị " .
Tử Anh cười hiền nói :" Chị ấy rất bận con không thấy sao,chị ta đồ mặt than không cảm xúc nhưng rất thương con nên Tịch Hân ngoan hảo đợi khi nào xong chị ta sẽ đến hiểu chứ ? " .
Tịch Hân cười tươi gật đầu sau đó ngồi ngay ngắn ngoan ngoãn chờ đến công viên.
Đến nơi Tịch Hân háo hứng xuống xe chạy vào trong làm Tử Anh chạy theo không kịp,Tử Anh bắt được Tịch Hân khẽ nhíu mày nói :" Tịch Hân mà còn đi lung tung là lần sau chị sẽ không dẫn đi nữa nghe không ? "
Tịch Hân nghe xong liền lè lưỡi làm mặt quỷ với Tử Anh mè nhèo nói :" Tại vui mà chị,Tịch Hân sẽ không tái phạm đâu mà " .
:" Nào đi lại chị mua vé cho,ngoan nắm tay đi chung với chị nghe không? Chơi vui đi rồi mai đi học nữa nghe chưa ? "
Đi lại mua vé vào cổng Tịch Hân liền kéo Tử Anh đi đến mấy khu trò chơi,lòng vòng công viên. Tử Anh xoa đầu Tịch Hân nói :" Ngoan đi ăn với chị xong rồi chơi,không là con sẽ xỉu nghe không ? Đi nào ở đây có món con thích nè ngoan chị dẫn đi ăn nè Tịch Hân "
Tịch Hân bướng bỉnh trả lời :" Không muốn ăn đâu mà,chơi đi mà không ăn,Tịch Hân ghét ăn "
Tử Anh nghiêm giọng nói :" Vậy em chơi đi chị đi về lát mẹ em lên kệ em,em không nghe lời thì lần sau chị không dẫn đi nữa vậy đi " .Tử Anh quay lưng đi thì Tịch Hân níu tay mím môi.
:" Pleee cứ lấy mẹ Tử Hàn ra, chị chơi xấu hứ Pleee đi ăn lẹ đi chị Tử Anh heo xấu xí hứ "
Tử Anh nghe Tịch Hân đặt biệt hiệu kì cục kia cho mình chỉ biết cười trừ,nàng chỉ mới có 48 kg mà bị gọi là heo thiệt là ....
1 tiếng sau,ăn no nê rồi Tử Anh mới bắt đầu dẫn Tịch Hân đi chơi trò chơi,đi lại vòng quay Tịch Hân liền chạy lại đó trước cho Tử Anh mua vé . Cả 2 cùng nhau ngồi chung ghế Tịch Hân cười tíu tít líu lo nói chuyện.
Chơi xong liền chạy qua thảm bay,tàu lượn rồi cùng nhau đi vô nhà banh. Chơi mệt rã rời Tử Anh dẫn Tịch Hân đi lại mua nước nghỉ ngơi :" Mệt lắm rồi Tịch Hân ... Nghĩ chút đi rồi mình chơi tiếp " .
Tịch Hân hào hứng phấn khích nói :" Không chịu mà đi tiếp đi chị mau mau nào" lôi kéo Tử Anh đi cho bằng được thiệt là ... dư năng lượng @@
Haiz Tử Anh khẽ thở dài đi từ từ theo sau,nàng khẽ nhìn thấy bên đường có bán vài thứ linh tinh nhỏ nhìn thật đẹp mắt,nắm tay Tịch Hân đi lại :" Đợi chị mua mấy thứ này cho em chị xong sẽ cùng em đi chơi tiếp được chứ ? Đứng đợi chị nha "
Tịch Hân không trả lời khẽ bỏ tay ra đứng sau lưng Tử Anh. Nàng còn thè lưỡi trêu Tử Anh sau đó nói thầm :" Hừ toàn lấy mẹ ra doạ em hứ em đi chơi kệ chị " sau đó chạy đi kiếm đồ chơi vòng vòng.
Tử Anh mải mê lựa đồ xong thấy món hợp với Tịch Hân liền hỏi :" Hân Hân em thấy này đẹp không ? Chị mua cho em nhá " quay qua thì không thấy Tịch Hân đâu.
:" Hân Hân em đâu rồi , Hân Hân ... Em đừng quậy nữa ... Hân Hân " Tử Anh sốt ruột chạy đi kiếm nàng,vừa đi vừa hớt hải gọi .
Tịch Hân mải mê cười toe toét nhìn những trò chơi xung quanh thích thú,một lát sau nàng đã đi xa nhìn khắp nơi. Sự lạ lẫm bao trùm lấy nàng,Tịch Hân sợ hãi đi tùm Tử Anh khắp nơi. Nàng hối hận vì không nghe Tử Anh,nàng sợ sẽ không còn gặp được mẹ mình nữa nàng rất sợ,rất sợ. Tịch Hân ngồi xuống 1 góc cây gần đó khóc ...
Bên này Tử Anh lo lắng gọi cho Tử Hàn :" Chị Tử Hàn mau đến đây đi,tôi xin lỗi , xin lỗi cũng tại tôi mà Tịch Hân đi mất tôi xin lỗi .... Hức ... Chị đừng giận ... Hức ... Tôi không cố ý đâu ... Hic hic " vừa nói Tử Anh vừa khóc nhìn thật thương tâm.
Tử Hàn chỉ nhíu mày an ủi Tử Anh :" Tôi đến liền em đi xung quanh kiếm thử đi,tôi đến rồi chúng ta cùng nói chuyện với nhau " cúp máy Tử Hàn chạy xe tốc độ cao chạy đến công viên. Cô tuy là luật sư hiểu rõ luật pháp giao thông này nhưng vì lo cho con gái của mình cô bất chấp mọi thứ.
Đến nơi Tử Hàn liền đi tìm Tử Anh cả 1 chia nhau ra đi tìm kiếm hỏi mọi người xung quanh. Trời đã bắt đầu tối,công viên càng nhiều người. Tịch Hân ngồi bên góc cây ngây ngốc khóc. Bỗng có 1 cô gái đi đến ngồi xuống bên cạnh Tịch Hân.
:" Em gái nhỏ sao vậy ? Bị lạc mẹ hả ? Ngoan đừng khóc tôi dẫn em đi kiếm mẹ mình . " Trình Mộc lau nước mắt cho Tịch Hân nhẹ nhàng an ủi .
:" Dạ hức hức... Chị chị dẫn em đi kiếm mẹ đi ... Hức hức ... Em em nhớ đường về nhà ... Chị đưa em về nha... Hic hic " Tịch Hân sụt sịt nói với Trình Mộc.
:" Được rồi chị dẫn em đi,ngoan đi ra xe cùng chị nào. "
Tịch Hân đắn đo kéo tay Trình Mộc:" nhưng ... Mẹ ... Mẹ nói là gặp người lạ thì không nên nhờ vả ... Hic hic ... Mẹ biết sẽ la em ... Hic hic "
:" Tôi chở em về xong rồi đứng đó đợi mẹ với em,nãy giờ khóc đói chưa ? Chị dẫn em đi ăn "
:" Dạ ... Cảm ơn chị " Tịch Hân bây giờ đã nín khóc,đi từ từ theo sau Trình Mộc đi ăn rồi về nhà .
Misthy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 15
Points : 31217
Thanks : 0
Join date : 07/05/2016
Re: Secret love
sao Tịch Hân tin người thế :3
Khỉ- Moderators
- Tổng số bài gửi : 117
Points : 31907
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 26
Đến từ : nhà Khỉ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0