Cuộc Hẹn Spanking
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Cuộc Hẹn Spanking
Tác giả: Shizukamiasari
Re-Up từ wattpad
[You must be registered and logged in to see this link.]
Phần I
-Minh Hy, 20 tuổi.
Sau khi giới thiệu bản thân một cách thật ngắn gọn, Minh Hy nhìn người đàn ông đối diện đang chăm chú đánh giá mình, ánh mắt hời hợt.
-Em có muốn uống chút gì đó không ?Cafe chẳng hạn ?-Anh mỉm cười
Cô khẽ gật đầu, nhân lúc anh vào bếp, bản thân đi khám phá một vòng.
Ấn tượng đầu tiên về người đàn ông này, chính là sạch sẽ.
Căn phòng của anh, chỉ gồm 2 gam màu đen và trắng, tổng thể nhìn hết sức hài hòa, đồ vật trong phòng đều được sắp xếp một cách ngăn nắp ,gọn gàng, có thể tìm thất một hạt bụi, Đây dường như không đúng với phong cách của người đàn ông nên có, đến cô, khẳng định, khó có thể làm được điều này.
-Của em đây.
Cô quay đầu lại, nhận lấy tách cafe đang bốc một tầng khói mờ, áp vào tay để sưởi ấm :
-Cám ơn.
-Nào, cô gái, chúng ta có cần thời gian thích nghi và tìm hiểu nhau rõ hơn không ? Hửm ?- Đối với nụ cười của anh, dường như không đạt đến đáy mắt, nó làm cho cô cảm thấy rợn người.
-Không cần đâu.-Cô nhấp một ngụm cà phê, nhíu mày vì hơi nóng xộc đến khoan mũi :
-Chúng ta chỉ quen nhau hôm nay thôi .
Minh Lâm mỉm cười, cô gái này rất thẳng thừn, có cá tính, rất tốt.
Cô đút tay vào túi, lấy ra bao thuôc hiệu con chồn, châm một điếu, lửa vừa bật lên, lại bị một bàn tay ngăn lấy :
-Một cô gái ngoan, hãy đừng nên dùng thứ này.
Nói đoạn, anh giựt lấy bao thuốc của cô,nhìn vào trong, còn nửa hộp,có lẽ dùng khác lâu rồi,khẽ cau mày.Minh Hy nhún vai nhìn anh, vẻ mặt bất cần.
Anh xắn tay áo, ngồi xuống ghế , nhìn cô :
-Chúng ta hãy khởi động trước, chà, xem ra em lại có một lỗi rồi đấy.
Cô ngoan ngoãn đến gần, nằm vắt người ngang đùi anh. Cô thật sự không thích tư thế này, bởi vì nó quá giống trẻ con bị người lớn phạt, nhưng các ker dường như thích như vậy,nên cô dần chiều ý.
Bốp
Bốp
Bốp
Ba bạt tay giáng xuống, Minh Hy bị bất ngờ, rên khẽ, ấn tượng của cô về người đàn ông này, chính là sức đánh rất mạnh, rất mãnh liệt, lại đều đặn nhịp nhàng...
Bốp
Bốp
Bốp..Ưm..
Bốp
Bốp
...
Cánh tay anh,mạnh mẽ như có thể xuyên thấu cả vào lớp quần bò dày, cô cảm thấy mông dần nóng lên.
Qua vài chục bạt tay, anh dừng lại để cô dần ổn định, lại điều chỉnh tư thế nằm ngay ngắn cho cô, đoạn hỏi :
-Em ổn chứ ?
-Ừm, không sao, tiếp tục đi .
Minh Lâm không vội, tay anh xoa nhẹ vào mông cô, nhưng lại không vượt quá giới hạn, ngay lúc cô thả lòng người, từng hồi lại liên hoàn đáp xuống.
Bốp...Bốp...Ưm
Bốp...
Bốp...
Bốp...
Bốp....
Minh Hy hừ một tiếng, đau đến điếng người.
-Nào, cho anh thấy cái mông hư của em đi.
Cô chơi Spank đã vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên làm Kee, hơn nữa còn là Ker nam, cô thật sự ngại khi khoe mông trước người khác giới, tuy đây là chuyện quá bình thường trong trò chơi này .
-Em..-Cô ngập ngừng :
-Như vậy thôi được không anh , đừng...
Minh Lâm nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng :
-Ắt hẳn em cũng đã đọc rõ luật trước khi tìm đến anh đúng không ?Một cô gái hư thì không có quyền quyết định, em hiểu chứ ?
Minh Hy cắn môi cúi đầu, cuối cùng lại đem quần bò cởi xuống thật chậm chạp, gấp sang một bên, sau đó kéo quần lót hình nơ bướm của mình, cố gắng để che hết bờ mông tròn đầy .
Anh kiên nhẫn đợi đến khi cô nằm an vị trên đùi mình, cất lời :
-Em sẽ lại nhận thêm một tội là làm chậm trễ thời gian nữa rồi, cô gái, thời gian rất quý báu đấy.
Nói rồi, anh tuyệt tình đem hai bên mép quần lót mà cô tốn sức che giấu, kéo nó vào giữa khe mông của cô, cái mông tròn ửng đỏ hiện lên thật rõ ràng,nhìn tác phẩm của mình, anh hài lòng mỉm cười.
Bốp
Bốp
Bốp
Bốp
Bốp
Bốp
Ưm...
Bàn tay rắn chắc của anh cứ hạ xuống đều đều, dường như không hề có chút mỏi mệt, đánh như thế này có khác gì mông trần chứ, cởi bỏ lớp quần bò, cô cảm nhận được sức đánh của anh càng rõ ràng, càng thêm đau.
Bốp..
Bốp...
Bốp..
Đánh được mười phát, nhìn mông cô đã đỏ ửng như hai quả đào, anh mới dừng lại, chạm tay vào xoa,cảm nhận được người cô run lên từng hồi, lại gồng thân mình, anh ôn tồn :
-Xong rồi, ngồi dậy đi em.
Cô thở phào,nhưng chợt nhớ ra đây chỉ là phần khởi động,lại mím môi đến ngồi đối diện anh,lấy chăn để che đi phần thân dưới của mình.
-Nói cho anh nghe, trong tuần này em đã phạm những lỗi gì cần anh trách phạt, hửm ?
Minh Hy lấy từ trong túi ra một tờ giấy đưa cho anh :
-Không biết, cứ xem đi.
Minh Lâm cau mày nhận lấy :
-Có lẽ bài học đầu tiên của em cần,chính là học lễ độ khi nói chuyện với người lớn nhỉ ?
Nói rồi,lại cúi đầu xuống đọc ... Sắc mặt anh dần thay đổi, nhưng chung quy vẫn là ngạc nhiên..Trong lúc đó, cô đang xoa cái mông đau của mình.
-Minh Hy ?
-..
-Minh Hy ?
-Hả,làm sao ..
Có lẽ không vừa lòng vì câu trả lời của cô, anh đập tờ giấc xuống bàn,sắc mặt hết sức khó coi :
-Có lẽ như em đãn quên lời anh nói rồi, Chà, thành tích của em cũng lợi hại quá nhỉ ? Để xem nào, uống rượu, đánh nhau, hút thuốc, thiếu lễ độ...Ắt hẳn em là một cô gái hư rồi, em cần được dạy dỗ.
Cô nhún vai :
-Tùy anh vậy.
Sau đó, anh dẫn cô vào phòng ngủ, chồng hai cái gối giữa giường, dặn dò :
-Anh đi một lát, khi bước vào muốn thấy em trong tư thế sẵn sàng, được chứ ?
Một mình Minh Hy ở trong phòng, như không muốn thấy sắc mặt đáng sợ của anh, cô bước đến giường nằm ngay ngắn, gối lót dưới bụng khiến bờ mông căng tròn của cô hiện lên rõ rệt,như khiêu gợi đòn roi.
Minh Lâm bước vào, tay anh cầm một cây Brush, một cây roi mây dẻo và một cái muỗng gỗ,nhìn thấy cô trong tư thế sẵn sàng,anh thoáng hài lòng.
-Đem quần lót cởi xuống đi em.
-Anh, giữ cho em một chút thể diện đi chứ,như thế này quá...
-Thể diện không nên áp dụng với cô gái hư hỏng như em, và anh muốn nhắc em rằng đừng để một Spanker nổi giận,hiểu chứ.
Minh Hy cúi đầu , xấu hổ đem quần ,lót kéo đến đầu gối, lại bị anh bước đến kéo hẳng , quẳng sang một bên giường :
-Em sẽ không cần thứ này trong suốt thời gian phạt đâu.
Vút...Chát...Á...
Một roi bất chợt ngay giữa đỉnh mông cô, hằn lên một lằn đỏ chót, cô nảy người lên , tay bấu vào drap giường
Vút...Chát...
Vút...chát...
Re-Up từ wattpad
[You must be registered and logged in to see this link.]
Phần I
-Minh Hy, 20 tuổi.
Sau khi giới thiệu bản thân một cách thật ngắn gọn, Minh Hy nhìn người đàn ông đối diện đang chăm chú đánh giá mình, ánh mắt hời hợt.
-Em có muốn uống chút gì đó không ?Cafe chẳng hạn ?-Anh mỉm cười
Cô khẽ gật đầu, nhân lúc anh vào bếp, bản thân đi khám phá một vòng.
Ấn tượng đầu tiên về người đàn ông này, chính là sạch sẽ.
Căn phòng của anh, chỉ gồm 2 gam màu đen và trắng, tổng thể nhìn hết sức hài hòa, đồ vật trong phòng đều được sắp xếp một cách ngăn nắp ,gọn gàng, có thể tìm thất một hạt bụi, Đây dường như không đúng với phong cách của người đàn ông nên có, đến cô, khẳng định, khó có thể làm được điều này.
-Của em đây.
Cô quay đầu lại, nhận lấy tách cafe đang bốc một tầng khói mờ, áp vào tay để sưởi ấm :
-Cám ơn.
-Nào, cô gái, chúng ta có cần thời gian thích nghi và tìm hiểu nhau rõ hơn không ? Hửm ?- Đối với nụ cười của anh, dường như không đạt đến đáy mắt, nó làm cho cô cảm thấy rợn người.
-Không cần đâu.-Cô nhấp một ngụm cà phê, nhíu mày vì hơi nóng xộc đến khoan mũi :
-Chúng ta chỉ quen nhau hôm nay thôi .
Minh Lâm mỉm cười, cô gái này rất thẳng thừn, có cá tính, rất tốt.
Cô đút tay vào túi, lấy ra bao thuôc hiệu con chồn, châm một điếu, lửa vừa bật lên, lại bị một bàn tay ngăn lấy :
-Một cô gái ngoan, hãy đừng nên dùng thứ này.
Nói đoạn, anh giựt lấy bao thuốc của cô,nhìn vào trong, còn nửa hộp,có lẽ dùng khác lâu rồi,khẽ cau mày.Minh Hy nhún vai nhìn anh, vẻ mặt bất cần.
Anh xắn tay áo, ngồi xuống ghế , nhìn cô :
-Chúng ta hãy khởi động trước, chà, xem ra em lại có một lỗi rồi đấy.
Cô ngoan ngoãn đến gần, nằm vắt người ngang đùi anh. Cô thật sự không thích tư thế này, bởi vì nó quá giống trẻ con bị người lớn phạt, nhưng các ker dường như thích như vậy,nên cô dần chiều ý.
Bốp
Bốp
Bốp
Ba bạt tay giáng xuống, Minh Hy bị bất ngờ, rên khẽ, ấn tượng của cô về người đàn ông này, chính là sức đánh rất mạnh, rất mãnh liệt, lại đều đặn nhịp nhàng...
Bốp
Bốp
Bốp..Ưm..
Bốp
Bốp
...
Cánh tay anh,mạnh mẽ như có thể xuyên thấu cả vào lớp quần bò dày, cô cảm thấy mông dần nóng lên.
Qua vài chục bạt tay, anh dừng lại để cô dần ổn định, lại điều chỉnh tư thế nằm ngay ngắn cho cô, đoạn hỏi :
-Em ổn chứ ?
-Ừm, không sao, tiếp tục đi .
Minh Lâm không vội, tay anh xoa nhẹ vào mông cô, nhưng lại không vượt quá giới hạn, ngay lúc cô thả lòng người, từng hồi lại liên hoàn đáp xuống.
Bốp...Bốp...Ưm
Bốp...
Bốp...
Bốp...
Bốp....
Minh Hy hừ một tiếng, đau đến điếng người.
-Nào, cho anh thấy cái mông hư của em đi.
Cô chơi Spank đã vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên làm Kee, hơn nữa còn là Ker nam, cô thật sự ngại khi khoe mông trước người khác giới, tuy đây là chuyện quá bình thường trong trò chơi này .
-Em..-Cô ngập ngừng :
-Như vậy thôi được không anh , đừng...
Minh Lâm nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng :
-Ắt hẳn em cũng đã đọc rõ luật trước khi tìm đến anh đúng không ?Một cô gái hư thì không có quyền quyết định, em hiểu chứ ?
Minh Hy cắn môi cúi đầu, cuối cùng lại đem quần bò cởi xuống thật chậm chạp, gấp sang một bên, sau đó kéo quần lót hình nơ bướm của mình, cố gắng để che hết bờ mông tròn đầy .
Anh kiên nhẫn đợi đến khi cô nằm an vị trên đùi mình, cất lời :
-Em sẽ lại nhận thêm một tội là làm chậm trễ thời gian nữa rồi, cô gái, thời gian rất quý báu đấy.
Nói rồi, anh tuyệt tình đem hai bên mép quần lót mà cô tốn sức che giấu, kéo nó vào giữa khe mông của cô, cái mông tròn ửng đỏ hiện lên thật rõ ràng,nhìn tác phẩm của mình, anh hài lòng mỉm cười.
Bốp
Bốp
Bốp
Bốp
Bốp
Bốp
Ưm...
Bàn tay rắn chắc của anh cứ hạ xuống đều đều, dường như không hề có chút mỏi mệt, đánh như thế này có khác gì mông trần chứ, cởi bỏ lớp quần bò, cô cảm nhận được sức đánh của anh càng rõ ràng, càng thêm đau.
Bốp..
Bốp...
Bốp..
Đánh được mười phát, nhìn mông cô đã đỏ ửng như hai quả đào, anh mới dừng lại, chạm tay vào xoa,cảm nhận được người cô run lên từng hồi, lại gồng thân mình, anh ôn tồn :
-Xong rồi, ngồi dậy đi em.
Cô thở phào,nhưng chợt nhớ ra đây chỉ là phần khởi động,lại mím môi đến ngồi đối diện anh,lấy chăn để che đi phần thân dưới của mình.
-Nói cho anh nghe, trong tuần này em đã phạm những lỗi gì cần anh trách phạt, hửm ?
Minh Hy lấy từ trong túi ra một tờ giấy đưa cho anh :
-Không biết, cứ xem đi.
Minh Lâm cau mày nhận lấy :
-Có lẽ bài học đầu tiên của em cần,chính là học lễ độ khi nói chuyện với người lớn nhỉ ?
Nói rồi,lại cúi đầu xuống đọc ... Sắc mặt anh dần thay đổi, nhưng chung quy vẫn là ngạc nhiên..Trong lúc đó, cô đang xoa cái mông đau của mình.
-Minh Hy ?
-..
-Minh Hy ?
-Hả,làm sao ..
Có lẽ không vừa lòng vì câu trả lời của cô, anh đập tờ giấc xuống bàn,sắc mặt hết sức khó coi :
-Có lẽ như em đãn quên lời anh nói rồi, Chà, thành tích của em cũng lợi hại quá nhỉ ? Để xem nào, uống rượu, đánh nhau, hút thuốc, thiếu lễ độ...Ắt hẳn em là một cô gái hư rồi, em cần được dạy dỗ.
Cô nhún vai :
-Tùy anh vậy.
Sau đó, anh dẫn cô vào phòng ngủ, chồng hai cái gối giữa giường, dặn dò :
-Anh đi một lát, khi bước vào muốn thấy em trong tư thế sẵn sàng, được chứ ?
Một mình Minh Hy ở trong phòng, như không muốn thấy sắc mặt đáng sợ của anh, cô bước đến giường nằm ngay ngắn, gối lót dưới bụng khiến bờ mông căng tròn của cô hiện lên rõ rệt,như khiêu gợi đòn roi.
Minh Lâm bước vào, tay anh cầm một cây Brush, một cây roi mây dẻo và một cái muỗng gỗ,nhìn thấy cô trong tư thế sẵn sàng,anh thoáng hài lòng.
-Đem quần lót cởi xuống đi em.
-Anh, giữ cho em một chút thể diện đi chứ,như thế này quá...
-Thể diện không nên áp dụng với cô gái hư hỏng như em, và anh muốn nhắc em rằng đừng để một Spanker nổi giận,hiểu chứ.
Minh Hy cúi đầu , xấu hổ đem quần ,lót kéo đến đầu gối, lại bị anh bước đến kéo hẳng , quẳng sang một bên giường :
-Em sẽ không cần thứ này trong suốt thời gian phạt đâu.
Vút...Chát...Á...
Một roi bất chợt ngay giữa đỉnh mông cô, hằn lên một lằn đỏ chót, cô nảy người lên , tay bấu vào drap giường
Vút...Chát...
Vút...chát...
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
Vút...Chát...Á...
Một roi bất chợt ngay giữa đỉnh mông cô, hằn lên một lằn đỏ chót, cô nảy người lên , tay bấu vào drap giường
Vút...Chát...
Vút...chát...
Minh Hy bật người dậy, uy lực của roi mây thực sự rất đau...
Minh Lâm kiên nhẫn đợi cô nằm ổn định lại, sau đó lại vung roi :
Vút....chát...
Vút....chát....
Vút...chat....
-Ưm...-Cô rên khẽ, cảm giác mông như lửa đốt , chưa kịp định hình, lại nhận tiếp vài roi..
Vút...chat...
Vút...chat...
Vút...Chát...
-Này..-Cô nhổm người,nhíu mày :
-Anh nhẹ một chút.
Minh Lâm nhíu mày, có vẻ không hài lòng :
-Em nghĩ với những lỗi của mình đã gây ra, còn có quyền quyết định ư ?
Thấy cô trầm mặc,anh gằng giọng :
-Nằm ngay ngắn lại,không được xoa hay che, rõ chưa ?
Cô hừm một tiếng,rốt cuộc lại ngoan ngoãn nằm ngay ngắn.
Vút....chát...
Vút....chát.....Vút...chat...
-Ưm
Minh Lâm dừng tay,nhìn cô gái nằm trên giường,cô lúc này đã mất đi dáng vẻ kiêu ngạo,trái lại thật nhu nhược, trên mông cô vắt vẻo từng con lươn sung tấy, đỏ ửng rải đều từ đỉnh xuống phần đùi.
-Tốt lắm, bây giờ anh sẽ đánh 15 roi, em hãy đếm số và nói thật to lỗi lầm của bản thân mắc phải.
Dứt lời,một roi bất ngờ đánh xuống.
Vút...Chát...-Minh Hy giật nảy người,cô cắn môi,long mày nhíu lại.
-Em quên mất lời anh nói rồi.
-Anh cứ đánh như bình thường đi.-Cô đã lớn như thế này,bị phạt còn phải đếm số nhận lỗi,mặt mũi cô để ở đâu đây.
-Minh Hy- Dường như đây là lần đầu tiên anh gọi thẳng tên cô :
-Đây không đơn thuần là một cuộc chơi,mà anh trong tư cách tiền bối đang dạy dỗ em, hiểu chứ ? Cái đau sẽ giúp em không phạm lỗi, nhưng trước hết, em phải biết cách nhận lỗi. Nào,bắt đầu lại từ đầu.
Vút...chát.
-Một...Em đánh nhau.
Vút...chát...
-Hai...Em uống rượu...
Vút...chát...
-Ba...Đau..
Vút...chát...-Bốn roi,anh cố ý đánh cùng một chỗ,hơn nữa lực ngày càng tang,khiến cô đau điếng người.Minh Hy cọ quậy,vùng vẫy chân :
Vút...chát...Bốn...Em hút thuốc...
Vút...chát...Năm...
-Hic, đau,anh đừng đánh nơi đó nữa.
Vút...sáu...Á...
Minh Lâm nhìn phần mông bị đánh trùng đã bầm tím, anh mới chuyển roi sang phía khác, tay vung đều .
Vút...chát...sáu...Em không lễ phép...
....
Vút...chát...Mười lăm...
Hạ dứt roi cuối cùng, anh đến nhà bếp lấy cho cô một ly nước :
-Uống đi này, để còn hơi sức la.
Thấy anh trêu mình,cô mím môi nhận lấy, tay vẫn không dám xoa mông.Ngước mặt lên, đã thấy anh cầm trên tay thắt lưng da màu đen tuyền,lòng cô lại run lên.
-Nào, đổi tư thế, em đứng dậy, cúi gập người xuống.
Cô ngoan ngoãn nghe lời,bước xuống giường cúi gập người, hai tay buông thõng, thật sự rất mỏi.
Chát...chát...chát...
Ba cái liên tiếp đánh xuống, cô đứng không vững,lảo đảo ngã xuống đất, anh vịn được tay cô lại,thở dài :
-Thôi được rồi, em vịn mép bàn đi, đứng vững.
Chát...chát..
Chát...chát...
Chát...Ốii...
Cô co chân để giảm bớt cơn đau,lại bị anh đánh một cái vào đùi khiến cô khụy xuống, hai tay ôm phần mông xoa lấy xoa để...
Anh không vội, đợi cô đứng ngay ngắn,lại cảnh cáo :
-Anh không muốn thấy cảnh tượng này nữa...Nếu không tay em sẽ không thoát tội đâu đấy...
Anh lấy tay, vỗ nhẹ vào hông cô :
-Tách chân ra một tí,hai tay vịn mép bàn, đưa mông hư ra...
Anh vừa đè thắt lưng, để mông cô ưỡn ra, sau đó lại quất thắt lưng :
Chát...chát...
Chát...chát...
Chát...Chát...
Minh Hy bị đau muốn vùng vẫy, thắt lưng lại bị anh đè mạnh,không sau cử động được, mắt cô ửng đỏ lên, vài giọt nước mắt bất giác chảy ra...
Chát...chát...
Chát...chát...
-Đau...đau quá...-Lại một lần nữa, cô ngồi khụy xuống,ôm mông vốn chẳng lành lặng của mình,tay cô chạm vào lại đau điếng,cô cảm nhận được từng đợt nóng hổi trên mông.
-Minh Hy, đưa tay ra...
Thấy cô rụt rè, anh tức giận kéo cô từ dưới đất lên khiến cô lảo đảo,sau đó cầm tay cô giựt mạnh...
Bốp...bốp...
Bốp...Bốp...
4 thước dẻo nằm gọn vào tay cô,anh đánh rất mạnh, tay cô nhanh chóng nổi vệt ửng đỏ,sung tấy, cô dùng tay còn lại, gỡ được bàn tay anh ra, sau đó thổi nhằm giảm bớt cơn đau...
Khi ngước mắt lên,cô thấy cặp mắt tóe lửa của anh, lòng giật thót...
-Đưa tay..-Giong nói của anh đã không còn nhu hòa như trước nữa..
Bốp...Bốp..
Bốp...Bốp...
Anh đánh sáu thước vào hai tay cô, khiến lòng bàn tay Minh Hy run lẩy bẩy, đến nỗi không vịn được mặt bàn,lại không dám xoa,cô rơi vào cảnh khó xử, nước mắt lại ồ ạt rơi...
Minh Lâm nhìn cô, nhíu mày, sau lấy chiếc khăn bông,giúp cô lau nước mặt,hết sức ôn nhu :
-Làm sao lại khóc ?
Minh Hy xấu hổ,xoay mặt sang chỗ khác,lại bị anh nắm cầm, bắt cô đối diện nhìn mình, Minh Hy nhìn vào đôi mắt của anh, lại càng cảm thấy muốn dựa dẩm,muốn khóc thật to.
-Không phải ngại,đau thì cứ khóc, đừng kìm nén. Anh hy vọng em sẽ tốt hơn sau lần dạy dỗ này.
Anh đỡ Minh Hy đứng vào tư thế cũ, sau lại tiếp tục :
Chát..chát...Ưm..hức...
Chát...chát...
Chát...chát...huhu...
Chát..chát...
-Sau này, tuyệt đối bỏ hẳn rượu bia, biết chưa ?
Chát...đau..
Chát...Vâng...
Chát...chát...
Đánh xong, anh gập thắt lưng,treo lên tường,sau đó anh ngồi lên giường,kéo ghế gỗ đối diện, bảo cô đứng bên cạnh mình.
Minh Lâm xoay người,ngắm bờ mông cô, giờ đây đã phủ một màu tím bầm, vài chỗ còn rách da,rỉ máu, nhẹ nhất là phần thắt lưng chỉ sưng đỏ, anh chạm tay vào phần thịt trên mông,nhè nhẹ xoa, cảm nhận được thân hình cô gồng cứng lại, anh nhíu mày :
-Thả lỏng người ra...
Sau đó, tay anh mon men đến phần đùi của cô,lại đến thắt lưng,rồi xuống đỉnh mông nhè nhẹ xoa, nahan lúc cô thả lỏng , anh ấn mạnh xuống phần thịt bầm tím.
-AAAAAAAA...
Minh Hy hét lên, trào nước mặt, cô muốn rụt người, hai tay bị anh nắm chặt, hông cũng bị chân anh kẹp lấy,chỉ có thể giãy giụa trong vô vọng :
-Đauu, anh đừng, đau lắm...
Trái lại,Minh Lâm bóp mạnh vào từng phần trên mông cô, anh cảm giác được người cô run lẩy bẩy, giật nảy lên, có chút không đành lòng,nhưng vẫn phải trừng phạt :
-Biết lỗi chưa ?
-A...Em biết rồi..
-Sau có dám uống rượu ?
-Đau...đau...em không dám nữa..
Minh Lâm thả cô ra, cô như thoát khỏi địa ngục, tay nhỏ xoa mông liên tục, dư âm đau vẫn còn dai dẳng...
-Em quỳ lên đây, tay vịn thành ghế.
Thấy anh còn muốn đánh, cô bất giác lùi về phía sau :
-Em đãhết chịu nổi rồi, em sẽ chết mất, anh...
-Tốt nhất em đừng làm anh nổi cáu, sự trừng phạt sẽ kết thúc nếu anh cảm thấy đủ, với lỗi lầm của em, em cho à đủ rồi ư.
Minh Hy biết chạy không thoát,cô lồm cồm quỳ lên chế,mông đưa ra sau , tức là đối diện, vừa tầm đánh của anh.
Minh Lâm cầm cái muỗng gỗ, nhịp nhịp bên mông phải của cô...
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp....Á...hic...
Bốp...Bốp....
Bốp...Bốp...Cô vặn vẹo, tay bấu thành ghế đến ửng đỏ, mông cứ nhịp nhàng hứng từng cơn đau :
Bốp...Bốp...
Bốp..Bốp...Ái, anh đừng đánh một bên...
Bốp...Bốp...
Đến khi mông phải của cô đã sưng hơn mông trái,nhìn cực kỳ mất cân bằng, anh mới đổi sang bên khác, tiếp tục đánh :
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp...-Á...
Bốp...Bốp....
Cô nằm xụi người trên ghế,không củ động nổi chỉ vừa nhất tay,mông lại truyền lên cơn đau, anh cất muỗng, nhẹ nhàng bế ngang người, đặt cô nằm sấp xuống giường, sau lại lấy khăn ấm đắp lên mông cô...
Minh Hy nằm yên,mặc cho anh chăm soc mình...cô lại tủi thân ,khóc òa lên...
-Ưm...hức...
-Ngoan,xong rồi em, đừng khóc, được rồi...
Được anh dỗ dành,cô càng khóc to hơn,cực kỳ mất hình tượng,Minh Hy được anh vỗ lưng,lau nước mắt,lòng càng ỷ lại gười đàn ông ôn nhu này...
Minh Lâm nhìn mông cô đã chẳng ra hình dạng gì, sưng tấy lên, lại nhìn cô khóc thút thít,anh lại chẳng đành lòng, lấy khay thuốc bên cạnh nhẹ nhàng xoa cho cô, động tác rất thuần thục, nhưng không khỏi khiến cô nảy người, run lẩy bẩy, anh khử trùng,rồi lại xoa thuốc, sau đó phát hiện cô ngủ ngoan như mèo con,anh mới mỉm cười, lấy chăn mỏng phủ ngang người cô, cúi người tắt đèn...lặng lẽ ra ngoài...
các bạn vote cho mình điii
Một roi bất chợt ngay giữa đỉnh mông cô, hằn lên một lằn đỏ chót, cô nảy người lên , tay bấu vào drap giường
Vút...Chát...
Vút...chát...
Minh Hy bật người dậy, uy lực của roi mây thực sự rất đau...
Minh Lâm kiên nhẫn đợi cô nằm ổn định lại, sau đó lại vung roi :
Vút....chát...
Vút....chát....
Vút...chat....
-Ưm...-Cô rên khẽ, cảm giác mông như lửa đốt , chưa kịp định hình, lại nhận tiếp vài roi..
Vút...chat...
Vút...chat...
Vút...Chát...
-Này..-Cô nhổm người,nhíu mày :
-Anh nhẹ một chút.
Minh Lâm nhíu mày, có vẻ không hài lòng :
-Em nghĩ với những lỗi của mình đã gây ra, còn có quyền quyết định ư ?
Thấy cô trầm mặc,anh gằng giọng :
-Nằm ngay ngắn lại,không được xoa hay che, rõ chưa ?
Cô hừm một tiếng,rốt cuộc lại ngoan ngoãn nằm ngay ngắn.
Vút....chát...
Vút....chát.....Vút...chat...
-Ưm
Minh Lâm dừng tay,nhìn cô gái nằm trên giường,cô lúc này đã mất đi dáng vẻ kiêu ngạo,trái lại thật nhu nhược, trên mông cô vắt vẻo từng con lươn sung tấy, đỏ ửng rải đều từ đỉnh xuống phần đùi.
-Tốt lắm, bây giờ anh sẽ đánh 15 roi, em hãy đếm số và nói thật to lỗi lầm của bản thân mắc phải.
Dứt lời,một roi bất ngờ đánh xuống.
Vút...Chát...-Minh Hy giật nảy người,cô cắn môi,long mày nhíu lại.
-Em quên mất lời anh nói rồi.
-Anh cứ đánh như bình thường đi.-Cô đã lớn như thế này,bị phạt còn phải đếm số nhận lỗi,mặt mũi cô để ở đâu đây.
-Minh Hy- Dường như đây là lần đầu tiên anh gọi thẳng tên cô :
-Đây không đơn thuần là một cuộc chơi,mà anh trong tư cách tiền bối đang dạy dỗ em, hiểu chứ ? Cái đau sẽ giúp em không phạm lỗi, nhưng trước hết, em phải biết cách nhận lỗi. Nào,bắt đầu lại từ đầu.
Vút...chát.
-Một...Em đánh nhau.
Vút...chát...
-Hai...Em uống rượu...
Vút...chát...
-Ba...Đau..
Vút...chát...-Bốn roi,anh cố ý đánh cùng một chỗ,hơn nữa lực ngày càng tang,khiến cô đau điếng người.Minh Hy cọ quậy,vùng vẫy chân :
Vút...chát...Bốn...Em hút thuốc...
Vút...chát...Năm...
-Hic, đau,anh đừng đánh nơi đó nữa.
Vút...sáu...Á...
Minh Lâm nhìn phần mông bị đánh trùng đã bầm tím, anh mới chuyển roi sang phía khác, tay vung đều .
Vút...chát...sáu...Em không lễ phép...
....
Vút...chát...Mười lăm...
Hạ dứt roi cuối cùng, anh đến nhà bếp lấy cho cô một ly nước :
-Uống đi này, để còn hơi sức la.
Thấy anh trêu mình,cô mím môi nhận lấy, tay vẫn không dám xoa mông.Ngước mặt lên, đã thấy anh cầm trên tay thắt lưng da màu đen tuyền,lòng cô lại run lên.
-Nào, đổi tư thế, em đứng dậy, cúi gập người xuống.
Cô ngoan ngoãn nghe lời,bước xuống giường cúi gập người, hai tay buông thõng, thật sự rất mỏi.
Chát...chát...chát...
Ba cái liên tiếp đánh xuống, cô đứng không vững,lảo đảo ngã xuống đất, anh vịn được tay cô lại,thở dài :
-Thôi được rồi, em vịn mép bàn đi, đứng vững.
Chát...chát..
Chát...chát...
Chát...Ốii...
Cô co chân để giảm bớt cơn đau,lại bị anh đánh một cái vào đùi khiến cô khụy xuống, hai tay ôm phần mông xoa lấy xoa để...
Anh không vội, đợi cô đứng ngay ngắn,lại cảnh cáo :
-Anh không muốn thấy cảnh tượng này nữa...Nếu không tay em sẽ không thoát tội đâu đấy...
Anh lấy tay, vỗ nhẹ vào hông cô :
-Tách chân ra một tí,hai tay vịn mép bàn, đưa mông hư ra...
Anh vừa đè thắt lưng, để mông cô ưỡn ra, sau đó lại quất thắt lưng :
Chát...chát...
Chát...chát...
Chát...Chát...
Minh Hy bị đau muốn vùng vẫy, thắt lưng lại bị anh đè mạnh,không sau cử động được, mắt cô ửng đỏ lên, vài giọt nước mắt bất giác chảy ra...
Chát...chát...
Chát...chát...
-Đau...đau quá...-Lại một lần nữa, cô ngồi khụy xuống,ôm mông vốn chẳng lành lặng của mình,tay cô chạm vào lại đau điếng,cô cảm nhận được từng đợt nóng hổi trên mông.
-Minh Hy, đưa tay ra...
Thấy cô rụt rè, anh tức giận kéo cô từ dưới đất lên khiến cô lảo đảo,sau đó cầm tay cô giựt mạnh...
Bốp...bốp...
Bốp...Bốp...
4 thước dẻo nằm gọn vào tay cô,anh đánh rất mạnh, tay cô nhanh chóng nổi vệt ửng đỏ,sung tấy, cô dùng tay còn lại, gỡ được bàn tay anh ra, sau đó thổi nhằm giảm bớt cơn đau...
Khi ngước mắt lên,cô thấy cặp mắt tóe lửa của anh, lòng giật thót...
-Đưa tay..-Giong nói của anh đã không còn nhu hòa như trước nữa..
Bốp...Bốp..
Bốp...Bốp...
Anh đánh sáu thước vào hai tay cô, khiến lòng bàn tay Minh Hy run lẩy bẩy, đến nỗi không vịn được mặt bàn,lại không dám xoa,cô rơi vào cảnh khó xử, nước mắt lại ồ ạt rơi...
Minh Lâm nhìn cô, nhíu mày, sau lấy chiếc khăn bông,giúp cô lau nước mặt,hết sức ôn nhu :
-Làm sao lại khóc ?
Minh Hy xấu hổ,xoay mặt sang chỗ khác,lại bị anh nắm cầm, bắt cô đối diện nhìn mình, Minh Hy nhìn vào đôi mắt của anh, lại càng cảm thấy muốn dựa dẩm,muốn khóc thật to.
-Không phải ngại,đau thì cứ khóc, đừng kìm nén. Anh hy vọng em sẽ tốt hơn sau lần dạy dỗ này.
Anh đỡ Minh Hy đứng vào tư thế cũ, sau lại tiếp tục :
Chát..chát...Ưm..hức...
Chát...chát...
Chát...chát...huhu...
Chát..chát...
-Sau này, tuyệt đối bỏ hẳn rượu bia, biết chưa ?
Chát...đau..
Chát...Vâng...
Chát...chát...
Đánh xong, anh gập thắt lưng,treo lên tường,sau đó anh ngồi lên giường,kéo ghế gỗ đối diện, bảo cô đứng bên cạnh mình.
Minh Lâm xoay người,ngắm bờ mông cô, giờ đây đã phủ một màu tím bầm, vài chỗ còn rách da,rỉ máu, nhẹ nhất là phần thắt lưng chỉ sưng đỏ, anh chạm tay vào phần thịt trên mông,nhè nhẹ xoa, cảm nhận được thân hình cô gồng cứng lại, anh nhíu mày :
-Thả lỏng người ra...
Sau đó, tay anh mon men đến phần đùi của cô,lại đến thắt lưng,rồi xuống đỉnh mông nhè nhẹ xoa, nahan lúc cô thả lỏng , anh ấn mạnh xuống phần thịt bầm tím.
-AAAAAAAA...
Minh Hy hét lên, trào nước mặt, cô muốn rụt người, hai tay bị anh nắm chặt, hông cũng bị chân anh kẹp lấy,chỉ có thể giãy giụa trong vô vọng :
-Đauu, anh đừng, đau lắm...
Trái lại,Minh Lâm bóp mạnh vào từng phần trên mông cô, anh cảm giác được người cô run lẩy bẩy, giật nảy lên, có chút không đành lòng,nhưng vẫn phải trừng phạt :
-Biết lỗi chưa ?
-A...Em biết rồi..
-Sau có dám uống rượu ?
-Đau...đau...em không dám nữa..
Minh Lâm thả cô ra, cô như thoát khỏi địa ngục, tay nhỏ xoa mông liên tục, dư âm đau vẫn còn dai dẳng...
-Em quỳ lên đây, tay vịn thành ghế.
Thấy anh còn muốn đánh, cô bất giác lùi về phía sau :
-Em đãhết chịu nổi rồi, em sẽ chết mất, anh...
-Tốt nhất em đừng làm anh nổi cáu, sự trừng phạt sẽ kết thúc nếu anh cảm thấy đủ, với lỗi lầm của em, em cho à đủ rồi ư.
Minh Hy biết chạy không thoát,cô lồm cồm quỳ lên chế,mông đưa ra sau , tức là đối diện, vừa tầm đánh của anh.
Minh Lâm cầm cái muỗng gỗ, nhịp nhịp bên mông phải của cô...
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp....Á...hic...
Bốp...Bốp....
Bốp...Bốp...Cô vặn vẹo, tay bấu thành ghế đến ửng đỏ, mông cứ nhịp nhàng hứng từng cơn đau :
Bốp...Bốp...
Bốp..Bốp...Ái, anh đừng đánh một bên...
Bốp...Bốp...
Đến khi mông phải của cô đã sưng hơn mông trái,nhìn cực kỳ mất cân bằng, anh mới đổi sang bên khác, tiếp tục đánh :
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp...-Á...
Bốp...Bốp....
Cô nằm xụi người trên ghế,không củ động nổi chỉ vừa nhất tay,mông lại truyền lên cơn đau, anh cất muỗng, nhẹ nhàng bế ngang người, đặt cô nằm sấp xuống giường, sau lại lấy khăn ấm đắp lên mông cô...
Minh Hy nằm yên,mặc cho anh chăm soc mình...cô lại tủi thân ,khóc òa lên...
-Ưm...hức...
-Ngoan,xong rồi em, đừng khóc, được rồi...
Được anh dỗ dành,cô càng khóc to hơn,cực kỳ mất hình tượng,Minh Hy được anh vỗ lưng,lau nước mắt,lòng càng ỷ lại gười đàn ông ôn nhu này...
Minh Lâm nhìn mông cô đã chẳng ra hình dạng gì, sưng tấy lên, lại nhìn cô khóc thút thít,anh lại chẳng đành lòng, lấy khay thuốc bên cạnh nhẹ nhàng xoa cho cô, động tác rất thuần thục, nhưng không khỏi khiến cô nảy người, run lẩy bẩy, anh khử trùng,rồi lại xoa thuốc, sau đó phát hiện cô ngủ ngoan như mèo con,anh mới mỉm cười, lấy chăn mỏng phủ ngang người cô, cúi người tắt đèn...lặng lẽ ra ngoài...
các bạn vote cho mình điii
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
Chương này là phần trước của chương hôm qua mình đăng nhaaa các bạn, mà hôm qua tìm kh thấy up chương kia trước mất rồi !!!
---------oOo-----------
Lần đi spank thứ hai.
Minh Hy chủ động tìm anh lần thứ hai,đó là một ngày đông lạnh,cô đứng bên ngoài cửa, mặc nhiều lớp áo che kín mặt,chỉ lộ ra đôi mắt sáng ngời ngời cùng hai má ửng hồng, thấy anh mở cửa,cô nhanh chóng chui vào nhà anh, thở hổn hển.
Minh Lâm vào bếp,lấy cho cô ly trà nóng, đặt xuống bàn,mỉm cười hỏi :
-Sao nào? Lần này tìm anh có việc gì ?-Anh vốn đã biết,nhưng vẫn muốn hỏi.
Minh Hy cắn môi, dạo gần đây,áp lực từ nhiều nơi khiến cô bị stress, cần tìm một thứ để giải tỏa, người đầu tiên cô nghĩ đến là anh.Cô đã từng hẹn chơi Spank với rất nhiều người, nhưng anh là người đầu tiên cho cô xúc cảm đặc biệt như vậy,khi đưa ra quyết định đến tìm anh,cô đã suy nghĩ thật lâu :
-Em muốn chơi spank.
-Ồ, thế lần này em lại mắc những lỗi lầm gì hả cô gái.-Bản thân Minh Lâm khi cô gọi đến,anh cũng cực kỳ ngạc nhiên,anh vốn nghĩ rằng với tính cách của cô,bọn họ chỉ cần gặp nhau một lần là đủ.
-Em không nhớ nữa.-Minh Hy rút một điếu thuốc trong túi áo,cô rít một hơi,lần này anh cũng không ngăn cản,làn khói bay lượn lờ giữa hai người :
-Em chỉ muốn giải tỏa buồn bực.
-Uhm,được thôi.-Minh Lâm đứng lên, giật lấy điếu thuốc trên môi cô,dập nó đi :
-Nếu buồn bực,em chỉ được hút một hơi thôi,thứu này không tốt cho sức khỏe đâu,anh đã dạy em rồi mà.
Minh Hy thật sự nghe lời,cô đút tay vào túi áo,đứng dậy đi theo anh vào một căn phòng, cách bài trí hài hòa như những phòng ngủ bình thường,nhưng kế bên giường có thêm một cái ghế gỗ dài,Minh Lâm mở cánh cửa tủ bằng gỗ ra :
-Em qua đây chọn cái mình muốn đi, 3 cái nhé.
Minh Hy nhìn đến choáng váng,trong tủ là rất nhiều đồ nghề Spanking, có roi mây, thước gỗ,paddle thắt lưng da,bàn chải,muỗng gỗ,....Cô nhíu mày suy nghĩ một hồi, cô gạt roi mây sang một bên,vì bản thân đã biết uy lực nặng nề của nó, Minh Hy chọn ra Paddle có lỗ,một cái Crop và bàn chải.
Cô nhíu mày suy nghĩ một hồi, cô gạt roi mây sang một bên,vì bản thân đã biết uy lực nặng nề của nó, Minh Hy chọn ra Paddle có lỗ,một cái Crop và bàn chải
Minh Lâm cầm đồ của cô :
-Đầu tiên em cởi quần ra, rồi quỳ cúi người trên bàn đi.
Minh Hy làm theo,lần thứ hai lộ mông trần,cô vẫn xấu hổ.Minh Hy quỳ trên bàn,phần thân trên và đầu cô nằm sát mặt bàn,trái lại phần mông lại vểnh cao lên trời như khiêu khích,tư thế này,thật sự quá....
Đầu tiên,Minh Lâm lấy Paddle có lỗ đặt lên mông cô,nhịp nhịp, anh ấn thắt lưng để mông cô vừa tầm đánh.
Đầu tiên,Minh Lâm lấy Paddle có lỗ đặt lên mông cô,nhịp nhịp, anh ấn thắt lưng để mông cô vừa tầm đánh
CHÁT....Ui da...đau.-Paddle tương đối rộng,bao phủ hết cả mông cô khi đánh xuống,cảm giác đau đớn rải đều toàn cơ mông khiến cô bật người dậy.
CHÁT....Oái....đau đấy anh !!!
CHÁT....Này yyyyy !?!
-Em đừng cử động nữa, nằm ngay ngắn lại.
CHÁT...
CHÁT....Oaaa,anh đừng đánh bằng cái này nữa,em chọn cái khác...Gio đây Minh Hy đã hối hận rồi, cái Paddle này uy lực rất lớn, chỉ mới 5 cái mà mông cô đã hoàn toàn bao phủ màu đỏ bầm,hơi sưng lên.
-Em đừng có kỳ kèo với anh,bài học đầu tiên của em là phải chấp nhận những việc mình quyết định.
CHÁT TTTT.....Hức....
CHÁT...ĐAUU CHẾT MẤT .
Minh Lâm dừng lại đôi chút,anh lấy một cái gối cho cô kê đầu, sau đó vỗ vỗ mông cô :
-Cúi người xuống nữa đi,nâng mông lên,giữ nguyên tư thế này.
CHÁT....Ngô....ngô.....CHÁT....CHÁT.....CHÁT....CHÁT....-Liên tục 5 cái,mông Minh Hy nảy lên từng đợt.
CHÁT....Anh đánh một cái xuống phần thịt bên dưới,lần này cô đã thật sự gục ngã, cô bật người dậy hai tay ôm mông,xoa xoa liên hồi.Khi xoa xong đã thấy anh nhìn mình :
-Em phạm lỗi rồi, đưa tay ra đây, một lần xoa là 5 roi.
-Không không,em chỉ lỡ lần đầu thôi mà...
-8 roi.
Minh Hy ngoan ngoãn đưa tay nhỏ ra trước,run run...
Minh Lâm cầm cái thước dẻo, đặt lên tay phải của cô :
-Không được rụt tay.
BA....BA....BA....
Anh đáng liên tục 3 cái,tay cô cũng dần đỏ lên,Minh Hy cắn răng chịu đựng :
BA...BA....BA....BA....BA.....Oà, nước mắt cô chực rơi ra rồi,cô rụt tay lại thổi liên tục, hiện tại nó đã sưng đỏ lên thật thảm hại.
-Về tư thế cũ,anh đánh 5 cái nữa,đếm to lên.
CHÁT....Một....Huhu....
CHÁTTTTT.....2....Đau quá....
CHÁT....3....
CHÁT.....4....CHÁT.....5....
Mông của cô,hiện giờ đã trở nên sưng đỏ hoàn toàn,anh để cô nghĩ một chút, đưa cho cô cái khăn mặt.
-Em quỳ lên ghế đi
Minh Hy bước đến quỳ lên ghế, tay cô vịn lên lưng ghế.Minh Lâm cầm cái roi(cái Crop màu đen hình trên ấy,mình gọi là cái roi cho gọn)
Minh Lâm cầm cái roi,anh lướt từ thắt lưng xuống đỉnh mông,rồi xuống phần đùi cô,khiến cô co rúm mông lại,cảm giác ngứa ngứa tràn đến
Minh Lâm cầm cái roi,anh lướt từ thắt lưng xuống đỉnh mông,rồi xuống phần đùi cô,khiến cô co rúm mông lại,cảm giác ngứa ngứa tràn đến.
-Anh đừng làm vậy mà.....
Minh Lâm không để ý,tay vẫn cầm roi lướt từ trên xuống :
-Thả lỏng người ra.
-Uizzzz...
Xoa một hồi,anh mới vụt roi lên.
Vút....Vút....Vút....
Ngược lại với cái Paddle lúc nãy,cái roi này chỉ đánh ở một chỗ nhất định, cho nên toàn lực đều tập trung tại đó,khiến đau hơn bình thường....
Vút...Vút...
Vút...Vút....Oaaa....đau đau đauuuu....
Phần thịt bị đánh bên mông phải đã bầm tím lên rồi, cô đập đập chân xuống ghế giảm bớt cái đau.
-Em còn cử động nữa anh đánh vào đùi em đấy.-Từ lần trước,Minh Lâm biết cô sợ bị đánh ngay phần thịt đùi, anh vỗ roi vào đó,đánh một cái.
Vút...-Ô...Ô...Đừng mà !?
Vút...Vút....Vút....
Cô vùng vẫy muốn thoát người,phần lưng lại bị anh ấn chặt xuống,gương mặt cô đầy nước,chẳng biết là mồ hôi hay nước mắt.
Vút....Vút....Đau đau quá !!?
Mông phải và mông trái liên tục bị đánh xuống,mỗi một cái đều để lại dấu ấn nảy người lên...hai cánh mông bị đánh đến bầm lên rồi :
-A...aaaa....dừng lại đi...em hết chịu nổi rồi...
Minh Lâm nghe cô la hét như vậy,biết cô đau lắm rồi,anh dừng lại, vỗ vỗ đùi mình :
-Sắp xong rồi,bây giờ em nằm lên đùi anh.
-Anh...
-Mau lên nào !!!
Minh Hy cắn răng nằm xuống,lại là cái tư thế trẻ con chết tiệt này.
Minh Lâm lấy tay xoa khắp mông cô,xoa đến đâu, Minh Hy run lên đến đó,đau đến hô hấp dồn dập,Minh Hy cứ liên tục gồng gười,vì cô sợ anh lại ấn xuống nơi nào đó,lúc quá mỏi thả lỏng người,Minh Lâm lại ấn xuống phần thịt mông...
-ÁAAAAAA, Anh chơi xấu, huhu !!??????!!!!!
Minh Lâm cười cười,cầm bàn chải gỗ lên :
-Anh đánh mỗi bên mông 10 cái nữa.
Bốp....Bốp...Minh Hy không còn sức để cựa quậy nữa,chỉ nằm yên khóc rưng rức.
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp....
Minh Lâm đánh xong 20 cái,mông cô đã trở nên cực kỳ thảm hại, hai bên đều sưng tấy lên,phủ một màu tím bầm,vành mông hơi ẩn xanh.Minh Lâm đỡ cô đặt lên giường,anh ra ngoài lấy đồ trị thương đem vào,vừa xoa thuốc mỡ,anh lại hỏi :
-Thế nào ?Em đã cảm thấy thoải mái hơn chưa?
Thoải mái cái đầu anh...Cô chỉ nghĩ thầm...bên ngoài lại gật đầu, cô nằm yên hưởng thụ cảm giác được anh xoa,trái lại với lúc đánh đòn,bàn tay anh giờ lại trở nên thần kỳ, xoa đến đâucảm giác man mát dễ chịu đến đấy, anh lần lượt thoa thuốc giảm đau, sau đó bôi kem chống để lại sẹo, sau đó anh kê gối lại cho cô nằm ngay ngắn, ngâm một cái khăn ấm lau mặt cho cô đang lim dim ngủ,cảm giác như anh đang trông một đứa trẻ.Minh Hy thiu thiu ngủ,nhưng cô vẫn cảm giác được anh làm cái gì, trong lòng cô cảm thấy có một chút gọi là ỷ lại, bị đánh rồi lại được chăm sóc thế này thật tốt biết bao! Mọi buồn bực trong lòng cô đều tan biến dần.
-Em ngủ một chút đi,tỉnh dậy anh đưa em về, cầm lọ thuốc này về mỗi ngày xoa đầy đủ nhé, coi chừng để lại sẹo không tốt.
-Em biết rồi.
-----------oOo-----------
Vote với cmt cho mình chăm ra chương nhaaaaa =))
---------oOo-----------
Lần đi spank thứ hai.
Minh Hy chủ động tìm anh lần thứ hai,đó là một ngày đông lạnh,cô đứng bên ngoài cửa, mặc nhiều lớp áo che kín mặt,chỉ lộ ra đôi mắt sáng ngời ngời cùng hai má ửng hồng, thấy anh mở cửa,cô nhanh chóng chui vào nhà anh, thở hổn hển.
Minh Lâm vào bếp,lấy cho cô ly trà nóng, đặt xuống bàn,mỉm cười hỏi :
-Sao nào? Lần này tìm anh có việc gì ?-Anh vốn đã biết,nhưng vẫn muốn hỏi.
Minh Hy cắn môi, dạo gần đây,áp lực từ nhiều nơi khiến cô bị stress, cần tìm một thứ để giải tỏa, người đầu tiên cô nghĩ đến là anh.Cô đã từng hẹn chơi Spank với rất nhiều người, nhưng anh là người đầu tiên cho cô xúc cảm đặc biệt như vậy,khi đưa ra quyết định đến tìm anh,cô đã suy nghĩ thật lâu :
-Em muốn chơi spank.
-Ồ, thế lần này em lại mắc những lỗi lầm gì hả cô gái.-Bản thân Minh Lâm khi cô gọi đến,anh cũng cực kỳ ngạc nhiên,anh vốn nghĩ rằng với tính cách của cô,bọn họ chỉ cần gặp nhau một lần là đủ.
-Em không nhớ nữa.-Minh Hy rút một điếu thuốc trong túi áo,cô rít một hơi,lần này anh cũng không ngăn cản,làn khói bay lượn lờ giữa hai người :
-Em chỉ muốn giải tỏa buồn bực.
-Uhm,được thôi.-Minh Lâm đứng lên, giật lấy điếu thuốc trên môi cô,dập nó đi :
-Nếu buồn bực,em chỉ được hút một hơi thôi,thứu này không tốt cho sức khỏe đâu,anh đã dạy em rồi mà.
Minh Hy thật sự nghe lời,cô đút tay vào túi áo,đứng dậy đi theo anh vào một căn phòng, cách bài trí hài hòa như những phòng ngủ bình thường,nhưng kế bên giường có thêm một cái ghế gỗ dài,Minh Lâm mở cánh cửa tủ bằng gỗ ra :
-Em qua đây chọn cái mình muốn đi, 3 cái nhé.
Minh Hy nhìn đến choáng váng,trong tủ là rất nhiều đồ nghề Spanking, có roi mây, thước gỗ,paddle thắt lưng da,bàn chải,muỗng gỗ,....Cô nhíu mày suy nghĩ một hồi, cô gạt roi mây sang một bên,vì bản thân đã biết uy lực nặng nề của nó, Minh Hy chọn ra Paddle có lỗ,một cái Crop và bàn chải.
Cô nhíu mày suy nghĩ một hồi, cô gạt roi mây sang một bên,vì bản thân đã biết uy lực nặng nề của nó, Minh Hy chọn ra Paddle có lỗ,một cái Crop và bàn chải
Minh Lâm cầm đồ của cô :
-Đầu tiên em cởi quần ra, rồi quỳ cúi người trên bàn đi.
Minh Hy làm theo,lần thứ hai lộ mông trần,cô vẫn xấu hổ.Minh Hy quỳ trên bàn,phần thân trên và đầu cô nằm sát mặt bàn,trái lại phần mông lại vểnh cao lên trời như khiêu khích,tư thế này,thật sự quá....
Đầu tiên,Minh Lâm lấy Paddle có lỗ đặt lên mông cô,nhịp nhịp, anh ấn thắt lưng để mông cô vừa tầm đánh.
Đầu tiên,Minh Lâm lấy Paddle có lỗ đặt lên mông cô,nhịp nhịp, anh ấn thắt lưng để mông cô vừa tầm đánh
CHÁT....Ui da...đau.-Paddle tương đối rộng,bao phủ hết cả mông cô khi đánh xuống,cảm giác đau đớn rải đều toàn cơ mông khiến cô bật người dậy.
CHÁT....Oái....đau đấy anh !!!
CHÁT....Này yyyyy !?!
-Em đừng cử động nữa, nằm ngay ngắn lại.
CHÁT...
CHÁT....Oaaa,anh đừng đánh bằng cái này nữa,em chọn cái khác...Gio đây Minh Hy đã hối hận rồi, cái Paddle này uy lực rất lớn, chỉ mới 5 cái mà mông cô đã hoàn toàn bao phủ màu đỏ bầm,hơi sưng lên.
-Em đừng có kỳ kèo với anh,bài học đầu tiên của em là phải chấp nhận những việc mình quyết định.
CHÁT TTTT.....Hức....
CHÁT...ĐAUU CHẾT MẤT .
Minh Lâm dừng lại đôi chút,anh lấy một cái gối cho cô kê đầu, sau đó vỗ vỗ mông cô :
-Cúi người xuống nữa đi,nâng mông lên,giữ nguyên tư thế này.
CHÁT....Ngô....ngô.....CHÁT....CHÁT.....CHÁT....CHÁT....-Liên tục 5 cái,mông Minh Hy nảy lên từng đợt.
CHÁT....Anh đánh một cái xuống phần thịt bên dưới,lần này cô đã thật sự gục ngã, cô bật người dậy hai tay ôm mông,xoa xoa liên hồi.Khi xoa xong đã thấy anh nhìn mình :
-Em phạm lỗi rồi, đưa tay ra đây, một lần xoa là 5 roi.
-Không không,em chỉ lỡ lần đầu thôi mà...
-8 roi.
Minh Hy ngoan ngoãn đưa tay nhỏ ra trước,run run...
Minh Lâm cầm cái thước dẻo, đặt lên tay phải của cô :
-Không được rụt tay.
BA....BA....BA....
Anh đáng liên tục 3 cái,tay cô cũng dần đỏ lên,Minh Hy cắn răng chịu đựng :
BA...BA....BA....BA....BA.....Oà, nước mắt cô chực rơi ra rồi,cô rụt tay lại thổi liên tục, hiện tại nó đã sưng đỏ lên thật thảm hại.
-Về tư thế cũ,anh đánh 5 cái nữa,đếm to lên.
CHÁT....Một....Huhu....
CHÁTTTTT.....2....Đau quá....
CHÁT....3....
CHÁT.....4....CHÁT.....5....
Mông của cô,hiện giờ đã trở nên sưng đỏ hoàn toàn,anh để cô nghĩ một chút, đưa cho cô cái khăn mặt.
-Em quỳ lên ghế đi
Minh Hy bước đến quỳ lên ghế, tay cô vịn lên lưng ghế.Minh Lâm cầm cái roi(cái Crop màu đen hình trên ấy,mình gọi là cái roi cho gọn)
Minh Lâm cầm cái roi,anh lướt từ thắt lưng xuống đỉnh mông,rồi xuống phần đùi cô,khiến cô co rúm mông lại,cảm giác ngứa ngứa tràn đến
Minh Lâm cầm cái roi,anh lướt từ thắt lưng xuống đỉnh mông,rồi xuống phần đùi cô,khiến cô co rúm mông lại,cảm giác ngứa ngứa tràn đến.
-Anh đừng làm vậy mà.....
Minh Lâm không để ý,tay vẫn cầm roi lướt từ trên xuống :
-Thả lỏng người ra.
-Uizzzz...
Xoa một hồi,anh mới vụt roi lên.
Vút....Vút....Vút....
Ngược lại với cái Paddle lúc nãy,cái roi này chỉ đánh ở một chỗ nhất định, cho nên toàn lực đều tập trung tại đó,khiến đau hơn bình thường....
Vút...Vút...
Vút...Vút....Oaaa....đau đau đauuuu....
Phần thịt bị đánh bên mông phải đã bầm tím lên rồi, cô đập đập chân xuống ghế giảm bớt cái đau.
-Em còn cử động nữa anh đánh vào đùi em đấy.-Từ lần trước,Minh Lâm biết cô sợ bị đánh ngay phần thịt đùi, anh vỗ roi vào đó,đánh một cái.
Vút...-Ô...Ô...Đừng mà !?
Vút...Vút....Vút....
Cô vùng vẫy muốn thoát người,phần lưng lại bị anh ấn chặt xuống,gương mặt cô đầy nước,chẳng biết là mồ hôi hay nước mắt.
Vút....Vút....Đau đau quá !!?
Mông phải và mông trái liên tục bị đánh xuống,mỗi một cái đều để lại dấu ấn nảy người lên...hai cánh mông bị đánh đến bầm lên rồi :
-A...aaaa....dừng lại đi...em hết chịu nổi rồi...
Minh Lâm nghe cô la hét như vậy,biết cô đau lắm rồi,anh dừng lại, vỗ vỗ đùi mình :
-Sắp xong rồi,bây giờ em nằm lên đùi anh.
-Anh...
-Mau lên nào !!!
Minh Hy cắn răng nằm xuống,lại là cái tư thế trẻ con chết tiệt này.
Minh Lâm lấy tay xoa khắp mông cô,xoa đến đâu, Minh Hy run lên đến đó,đau đến hô hấp dồn dập,Minh Hy cứ liên tục gồng gười,vì cô sợ anh lại ấn xuống nơi nào đó,lúc quá mỏi thả lỏng người,Minh Lâm lại ấn xuống phần thịt mông...
-ÁAAAAAA, Anh chơi xấu, huhu !!??????!!!!!
Minh Lâm cười cười,cầm bàn chải gỗ lên :
-Anh đánh mỗi bên mông 10 cái nữa.
Bốp....Bốp...Minh Hy không còn sức để cựa quậy nữa,chỉ nằm yên khóc rưng rức.
Bốp...Bốp...
Bốp...Bốp....
Minh Lâm đánh xong 20 cái,mông cô đã trở nên cực kỳ thảm hại, hai bên đều sưng tấy lên,phủ một màu tím bầm,vành mông hơi ẩn xanh.Minh Lâm đỡ cô đặt lên giường,anh ra ngoài lấy đồ trị thương đem vào,vừa xoa thuốc mỡ,anh lại hỏi :
-Thế nào ?Em đã cảm thấy thoải mái hơn chưa?
Thoải mái cái đầu anh...Cô chỉ nghĩ thầm...bên ngoài lại gật đầu, cô nằm yên hưởng thụ cảm giác được anh xoa,trái lại với lúc đánh đòn,bàn tay anh giờ lại trở nên thần kỳ, xoa đến đâucảm giác man mát dễ chịu đến đấy, anh lần lượt thoa thuốc giảm đau, sau đó bôi kem chống để lại sẹo, sau đó anh kê gối lại cho cô nằm ngay ngắn, ngâm một cái khăn ấm lau mặt cho cô đang lim dim ngủ,cảm giác như anh đang trông một đứa trẻ.Minh Hy thiu thiu ngủ,nhưng cô vẫn cảm giác được anh làm cái gì, trong lòng cô cảm thấy có một chút gọi là ỷ lại, bị đánh rồi lại được chăm sóc thế này thật tốt biết bao! Mọi buồn bực trong lòng cô đều tan biến dần.
-Em ngủ một chút đi,tỉnh dậy anh đưa em về, cầm lọ thuốc này về mỗi ngày xoa đầy đủ nhé, coi chừng để lại sẹo không tốt.
-Em biết rồi.
-----------oOo-----------
Vote với cmt cho mình chăm ra chương nhaaaaa =))
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
Lần thứ ba bọn họ gặp nhau.Là khi Minh Lâm vừa đi làm về,anh thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngồi bên đường, đầu cô áp vào gối,tóc bê bết cực kỳ thảm thương.Minh Lâm mở cửa xe đi xuống, anh khẽ khàng gọi dò hỏi :
-Minh Hy ?
Qủa thật,cô gái ngước đầu liên,Minh Lâm liền sửng sốt, mặt mũi xinh đẹp giờ đây đã loang lổ make up, mắt bị bầm tím,môi sưng lên, khóe miệng rỉ máu, cánh tay và chân cũng trầy xước chảy máu, đầu tóc bù xù,nhìn là bước vừa xảy ra một cuộc ẩu đả, Minh Hy thấy anh,cũng hết sức ngạc nhiên.
Minh Lâm khụy gối,xem xét toàn thân cô, gặn hỏi :
-Sao em lại ở đây lúc này,chuyện gì xảy ra,nhà em ở đâu, anh đưa em về.
Minh Hy yên lặng không đáp,Minh Lâm cũng không hỏi nữa, anh năm cánh tay cô kéo lên :
-Được rồi, trước hết đi với anh cử lý vết thương đã, đứng dậy nào.
Minh Lâm đưa cô về nhà mình,anh lấy hộp thuốc xử lý vết thương cho cô,Minh Hy từ lúc đấy đến giờ cũng không hề nói chuyện, lúc bôi cồn vào cô chỉ nhíu mày nhẹ,rên hừ hừ,Minh Lâm làn xong khâu khử trùng, anh mới nhìn thẳng mặt cô :
-Tại sao lại thế này ?
-Anh đừng hỏi nữa có được không?Em mệt mỏi lắm !
-Thôi được rồi,nhà em ở đâu, anh đưa em về ?
-Em không có nhà.
Minh Lâm sửng sốt nhìn mắt cô đượm buồn chực khóc,anh cũng không hỏi nữa.
-Thế bây giờ em ở đâu.
Minh Hy cắn môi,lắc lắc đầu.Minh Lâm nhìn cô,hồi sau lại thở dài :
-Em cứ tạm thời ở lại đây đi,sau này hãy tính,tầng 2 có phòng trống,em đi theo anh.
-Như thế sao được,em với anh cũng đâu quen thân-Minh Hy níu áo anh, mím môi.
-Sao lại không quen, em là kee của anh,anh đương nhiên phải giúp đỡ,sau này cứ xem anh như anh trai là được.
.
Sáng hôm sau.Minh Hy tỉnh dậy,thấy cô đang nằm trong một căn phòng xa lạ,cô nhíu mày,sau đó lại nhớ ra việc phát sinh ngày hôm qua, cô gượng người ngồi dậy.
Khi cô bước ra ngoài,đã thấy Minh Lâm đứng sẵn, tay anh cầm một cây "thước gỗ", vẻ mặt ôn hòa,Minh Hy giật thót người.
-Anh...anh làm gì ?
-Em bình tĩnh lại rồi, bây giờ chúng ta sẽ nói chuyện-Anh đẩy cửa bước vào,ngồi lên giường.
-Bây giờ nói cho anh biết,vì sao em lại đánh nhau.
Minh Hy bước lại gần,cô nhìn chằm chằm vào cây thước gỗ :
-Vì em ngứa mắt liền đánh,mà anh...em đang bị thương đấy,sao anh lại đánh em chứ.
-Minh Hy,hiện giờ em đang ở nhà anh,em cũng là kee của anh,em hư hỏng,đương nhiên anh phải quản lý,dạy dỗ em.Bây giờ nằm lên đây.-Anh vỗ vỗ lên giường.
Minh Hy biết hiện tại mình yếu thế,cô vội vàng nằm lên giường.Anh lại vỗ nhẹ vào thắt lưng,cô đành phải cởi quần xuống đầu gối.Cây thước lành lạnh đặt lên mông thật khó chịu.
Bốp....Chát...Oái....
Bốp...chát....
-Anh...đau đấy ?!
Bốp...chát...
-Đánh đòn là đương nhiên phải đau rồi.
Bốp...chát...
-Vì em ngứa mắt ?Em giải thích với anh kiểu đấy hả.
Bốp...chát....
Bốp..chát...Ui da...em đang là người bị thương đấy.
Mông cô đã sớm nổi lên màu đỏ,Minh Hy đau đớn vặn vẹo.
-Là chính bản thân em làm em bị thương.Em còn trách móc ai.
Bốp...chát...
Bốp...chát....
-Đau...đau thật đó anh.
-Nếu biết đau, từ giờ hãy nhớ kỹ nó trước khi làm.
Bốp...chát....
Minh Lâm thấy mắt cô rưng rưng,anh biết cô kiêu ngạo,cho nên đưa cho cô cái khăn tay,đợi Minh Hy vùi mặt vào khăn, anh mới lạnh giọng :
-Mặc kệ lúc trước em sống ở nơi nào,em cư xử ra sao,nhưng hiện tại em đã ở đây,anh sẽ là ker để quản lý,dạy dỗ em,sau này anh không muốn em buông thả bản thân và xảy ra những việc tương tự nữa,em hiểu không ?
Minh Hy thật sự xúc động,đây là lần đầu tiên có người quan tâm cô như vậy,mặc kệ cơn đau ở mông,cô dịu giọng lí nhí :
-Em biết rồi.
-Ngoan lắm, bây giờ anh đánh 20 roi,em phải đếm số tự kiểm điểm bản thân.
Minh Lâm đặt thước lên mông cô,nhịp nhịp.
Bốp...Chát –A-Bị đánh bất ngờ,cô xoay người lại,anh không hài lòng giữ lấy thắt lưng cô.
-Đánh lại.
-Ưm.
Bốp...Chát- 2...Ui.
Bốp....Chát -3...Đau đau, anh nhẹ tay thôi.
Bốp...Chát –A...4
Mông cô dần nóng lên,Minh Hy đập đập chân để giảm bớt cơn đau.
Bốp...CHát...
Minh Lâm nhìn mông cô đã phủ màu đỏ bầm,thấy cô đã ăn năn hối cãi,nước mắt ngắn dài,anh cũng không làm khó cô nữa, anhd dặt thước chỗ bầm nặng nhất, nhanh tay đánh xuống 5 cái.Minh Hy đã thật sự chịu không nổi,cô bật người dậy xoa liên tục,lại thấy anh vẫn còn đứng đó,cô hoảng hốt nằm lại ngay ngắn.
Bốp...chát.-Áaaa.-Minh Lâm đánh một cái thật mạnh xuống, sau đó anh đi cất thước,trở lại phòng,vẫn thấy cô nằm đó.
-Sao vậy, em muốn bị đánh nữa à ?
-?!
-Được rồi, vào rửa mặt rồi xuống ăn sáng, mau nào.
Khi xuống bếp,cô thấy trên bàn đã bày sẵn đồ ăn,anh ngồi một bên,đối diện là cái ghế được lót sẵn gối,Minh Hy đỏ bừng mặt,cô cúi gằm ngồi xuống.
-Cái gối đó tặng cho em, có lẽ sau này em phải thương xuyên dùng nó rồi.
-Em !!!
-------------------oOo---------------------
Minh Hy dọn về ở đây đã hơn một tuần,từ cái hôm bị đánh đó,cô ngoan ngoãn hơn nhiều,cũng không thường xuyên buông thả bản thân nữa.Minh Lâm cũng bận bịu, cho nên anh cũng không quản cô nhiều, chỉ cần không quá đáng anh cũng chẳng truy cứu.
Đồng hồ đã điểm ba giờ rưỡi sáng,Minh Hy mới mò về nhà,cô nhẹ nhàng bước vào, đã thấy Minh Lâm ngồi trên ghế, anh ngước lên nhìn cô,ánh mắt đen lại :
-Tại sao giờ này mới về ?
-Em...-Minh Hy thoáng ngạc nhiên....-Em đi chơi với bạn.
Minh Lâm đứng dậy,anh đưa tay bật đèn,Minh Hy thất trên bàn có một cây roi mây,hiển nhiên cô cũng biết anh định làm gì.
-Anh...em 20 tuổi rồi đó,không lẽ việc em về muộn anh cũng không cho nữa sao...anh cứ mặc kệ em đi !
-Em về muộn,anh không cấm,nhưng em nhìn xem đã mấy giờ rồi, con gái lại như thế thì ra thể thống gì, em đang thách thức anh phải không ?
Minh Lâm lại gần,anh nghe thấy mùi thuốc lá thoang thoảng, anh níu mày :
-Em hút thuốc ?
Minh Hy thấy anh đã tức giận,cô run run,tay bấy chặt túi áo :
-Đâu...em không có.
Minh Lâm không nói nhiều,anh trực tiếp giật tay,từ trong túi áo của cô rơi ra một bao thuốc đã vơi hơn phân nữa, Minh Hy thấy lông mày anh ngày càng giật,cô lùi về đằng sau vài bước :
-Xem ra,em đã thật sự quên sạch lời anh nói rồi? Em dám lừa anh !
-Em...
-Em đã như vậy, anh trực tiếp dùng cái này để nói chuyện với em, lại đây cúi xuống.-Anh nghiêm giọng,tay cầm cái roi đập vào bàn.
Minh Hy run run nhìn chằm chằm cái roi,cô chầm chậm bước đến.
Minh Lâm liền kéo cô lại,anh đánh vào đùi và bắp chân cô 5 cái.
Chát....chát...chát...Chát...chát...Á...Đau.
Minh Hy vùng vẫy,hôm nay cô mặc quần ngắn,cho nên roi đánh trực tiếp lên da thịt đau điếng.
Chát...chát...
Chát...Chát...
Cô vùng vẫy chân đập loạn xạ,lại bị anh gằng giọng :
-Đứng yên.
Chát...Chát...Em còn cãi bướng,xem hôm nay anh đánh em còn chân để đi chơi không.
Chát...chát...Aaa, anh đừng đánh nữa,đau đau.
Chát...chát...-Minh Hy khụy người xuống,tay cô vòng ôm lấy hai chân,lắc lắc đầu :
-Anh đừng mà,đau lắm,ngày mai em còn phải mặc váy mà, bạn em...
-Nếu em còn biết xấu hổ, tốt nhất đừng nên làm,chẳng phải anh đã nói với em rồi sao ?
-Huhu...không chịu,em biết lỗi rồi,anh tha cho em đi.
Minh Lâm bắt đầu đếm :
-1.
-Đừng mà !
-2..-GIọng anh càng lúc càng to.
Minh Hy cắn răng đứng phắt dậy.Minh Lâm dịu lại.
-Cởi ra.
-Anhhhh.
-Em có biết hậu quả của chọc giận ker ?
-Em...Nhưng mà .
-Cởi ra.Mau lên...Hay em muốn anh làm ?
Minh Hy biết anh tức giận,cô chậm cãi cởi áo khoác ngoài, quần ngắn jean, ngước lên nhìn anh một lúc,cô lại cởi quần lót ra.
-Hôm nay,anh phải dạy dỗ lại quy củ cho em.
-----------oOo-------------
Chap sau có spank
-Minh Hy ?
Qủa thật,cô gái ngước đầu liên,Minh Lâm liền sửng sốt, mặt mũi xinh đẹp giờ đây đã loang lổ make up, mắt bị bầm tím,môi sưng lên, khóe miệng rỉ máu, cánh tay và chân cũng trầy xước chảy máu, đầu tóc bù xù,nhìn là bước vừa xảy ra một cuộc ẩu đả, Minh Hy thấy anh,cũng hết sức ngạc nhiên.
Minh Lâm khụy gối,xem xét toàn thân cô, gặn hỏi :
-Sao em lại ở đây lúc này,chuyện gì xảy ra,nhà em ở đâu, anh đưa em về.
Minh Hy yên lặng không đáp,Minh Lâm cũng không hỏi nữa, anh năm cánh tay cô kéo lên :
-Được rồi, trước hết đi với anh cử lý vết thương đã, đứng dậy nào.
Minh Lâm đưa cô về nhà mình,anh lấy hộp thuốc xử lý vết thương cho cô,Minh Hy từ lúc đấy đến giờ cũng không hề nói chuyện, lúc bôi cồn vào cô chỉ nhíu mày nhẹ,rên hừ hừ,Minh Lâm làn xong khâu khử trùng, anh mới nhìn thẳng mặt cô :
-Tại sao lại thế này ?
-Anh đừng hỏi nữa có được không?Em mệt mỏi lắm !
-Thôi được rồi,nhà em ở đâu, anh đưa em về ?
-Em không có nhà.
Minh Lâm sửng sốt nhìn mắt cô đượm buồn chực khóc,anh cũng không hỏi nữa.
-Thế bây giờ em ở đâu.
Minh Hy cắn môi,lắc lắc đầu.Minh Lâm nhìn cô,hồi sau lại thở dài :
-Em cứ tạm thời ở lại đây đi,sau này hãy tính,tầng 2 có phòng trống,em đi theo anh.
-Như thế sao được,em với anh cũng đâu quen thân-Minh Hy níu áo anh, mím môi.
-Sao lại không quen, em là kee của anh,anh đương nhiên phải giúp đỡ,sau này cứ xem anh như anh trai là được.
.
Sáng hôm sau.Minh Hy tỉnh dậy,thấy cô đang nằm trong một căn phòng xa lạ,cô nhíu mày,sau đó lại nhớ ra việc phát sinh ngày hôm qua, cô gượng người ngồi dậy.
Khi cô bước ra ngoài,đã thấy Minh Lâm đứng sẵn, tay anh cầm một cây "thước gỗ", vẻ mặt ôn hòa,Minh Hy giật thót người.
-Anh...anh làm gì ?
-Em bình tĩnh lại rồi, bây giờ chúng ta sẽ nói chuyện-Anh đẩy cửa bước vào,ngồi lên giường.
-Bây giờ nói cho anh biết,vì sao em lại đánh nhau.
Minh Hy bước lại gần,cô nhìn chằm chằm vào cây thước gỗ :
-Vì em ngứa mắt liền đánh,mà anh...em đang bị thương đấy,sao anh lại đánh em chứ.
-Minh Hy,hiện giờ em đang ở nhà anh,em cũng là kee của anh,em hư hỏng,đương nhiên anh phải quản lý,dạy dỗ em.Bây giờ nằm lên đây.-Anh vỗ vỗ lên giường.
Minh Hy biết hiện tại mình yếu thế,cô vội vàng nằm lên giường.Anh lại vỗ nhẹ vào thắt lưng,cô đành phải cởi quần xuống đầu gối.Cây thước lành lạnh đặt lên mông thật khó chịu.
Bốp....Chát...Oái....
Bốp...chát....
-Anh...đau đấy ?!
Bốp...chát...
-Đánh đòn là đương nhiên phải đau rồi.
Bốp...chát...
-Vì em ngứa mắt ?Em giải thích với anh kiểu đấy hả.
Bốp...chát....
Bốp..chát...Ui da...em đang là người bị thương đấy.
Mông cô đã sớm nổi lên màu đỏ,Minh Hy đau đớn vặn vẹo.
-Là chính bản thân em làm em bị thương.Em còn trách móc ai.
Bốp...chát...
Bốp...chát....
-Đau...đau thật đó anh.
-Nếu biết đau, từ giờ hãy nhớ kỹ nó trước khi làm.
Bốp...chát....
Minh Lâm thấy mắt cô rưng rưng,anh biết cô kiêu ngạo,cho nên đưa cho cô cái khăn tay,đợi Minh Hy vùi mặt vào khăn, anh mới lạnh giọng :
-Mặc kệ lúc trước em sống ở nơi nào,em cư xử ra sao,nhưng hiện tại em đã ở đây,anh sẽ là ker để quản lý,dạy dỗ em,sau này anh không muốn em buông thả bản thân và xảy ra những việc tương tự nữa,em hiểu không ?
Minh Hy thật sự xúc động,đây là lần đầu tiên có người quan tâm cô như vậy,mặc kệ cơn đau ở mông,cô dịu giọng lí nhí :
-Em biết rồi.
-Ngoan lắm, bây giờ anh đánh 20 roi,em phải đếm số tự kiểm điểm bản thân.
Minh Lâm đặt thước lên mông cô,nhịp nhịp.
Bốp...Chát –A-Bị đánh bất ngờ,cô xoay người lại,anh không hài lòng giữ lấy thắt lưng cô.
-Đánh lại.
-Ưm.
Bốp...Chát- 2...Ui.
Bốp....Chát -3...Đau đau, anh nhẹ tay thôi.
Bốp...Chát –A...4
Mông cô dần nóng lên,Minh Hy đập đập chân để giảm bớt cơn đau.
Bốp...CHát...
Minh Lâm nhìn mông cô đã phủ màu đỏ bầm,thấy cô đã ăn năn hối cãi,nước mắt ngắn dài,anh cũng không làm khó cô nữa, anhd dặt thước chỗ bầm nặng nhất, nhanh tay đánh xuống 5 cái.Minh Hy đã thật sự chịu không nổi,cô bật người dậy xoa liên tục,lại thấy anh vẫn còn đứng đó,cô hoảng hốt nằm lại ngay ngắn.
Bốp...chát.-Áaaa.-Minh Lâm đánh một cái thật mạnh xuống, sau đó anh đi cất thước,trở lại phòng,vẫn thấy cô nằm đó.
-Sao vậy, em muốn bị đánh nữa à ?
-?!
-Được rồi, vào rửa mặt rồi xuống ăn sáng, mau nào.
Khi xuống bếp,cô thấy trên bàn đã bày sẵn đồ ăn,anh ngồi một bên,đối diện là cái ghế được lót sẵn gối,Minh Hy đỏ bừng mặt,cô cúi gằm ngồi xuống.
-Cái gối đó tặng cho em, có lẽ sau này em phải thương xuyên dùng nó rồi.
-Em !!!
-------------------oOo---------------------
Minh Hy dọn về ở đây đã hơn một tuần,từ cái hôm bị đánh đó,cô ngoan ngoãn hơn nhiều,cũng không thường xuyên buông thả bản thân nữa.Minh Lâm cũng bận bịu, cho nên anh cũng không quản cô nhiều, chỉ cần không quá đáng anh cũng chẳng truy cứu.
Đồng hồ đã điểm ba giờ rưỡi sáng,Minh Hy mới mò về nhà,cô nhẹ nhàng bước vào, đã thấy Minh Lâm ngồi trên ghế, anh ngước lên nhìn cô,ánh mắt đen lại :
-Tại sao giờ này mới về ?
-Em...-Minh Hy thoáng ngạc nhiên....-Em đi chơi với bạn.
Minh Lâm đứng dậy,anh đưa tay bật đèn,Minh Hy thất trên bàn có một cây roi mây,hiển nhiên cô cũng biết anh định làm gì.
-Anh...em 20 tuổi rồi đó,không lẽ việc em về muộn anh cũng không cho nữa sao...anh cứ mặc kệ em đi !
-Em về muộn,anh không cấm,nhưng em nhìn xem đã mấy giờ rồi, con gái lại như thế thì ra thể thống gì, em đang thách thức anh phải không ?
Minh Lâm lại gần,anh nghe thấy mùi thuốc lá thoang thoảng, anh níu mày :
-Em hút thuốc ?
Minh Hy thấy anh đã tức giận,cô run run,tay bấy chặt túi áo :
-Đâu...em không có.
Minh Lâm không nói nhiều,anh trực tiếp giật tay,từ trong túi áo của cô rơi ra một bao thuốc đã vơi hơn phân nữa, Minh Hy thấy lông mày anh ngày càng giật,cô lùi về đằng sau vài bước :
-Xem ra,em đã thật sự quên sạch lời anh nói rồi? Em dám lừa anh !
-Em...
-Em đã như vậy, anh trực tiếp dùng cái này để nói chuyện với em, lại đây cúi xuống.-Anh nghiêm giọng,tay cầm cái roi đập vào bàn.
Minh Hy run run nhìn chằm chằm cái roi,cô chầm chậm bước đến.
Minh Lâm liền kéo cô lại,anh đánh vào đùi và bắp chân cô 5 cái.
Chát....chát...chát...Chát...chát...Á...Đau.
Minh Hy vùng vẫy,hôm nay cô mặc quần ngắn,cho nên roi đánh trực tiếp lên da thịt đau điếng.
Chát...chát...
Chát...Chát...
Cô vùng vẫy chân đập loạn xạ,lại bị anh gằng giọng :
-Đứng yên.
Chát...Chát...Em còn cãi bướng,xem hôm nay anh đánh em còn chân để đi chơi không.
Chát...chát...Aaa, anh đừng đánh nữa,đau đau.
Chát...chát...-Minh Hy khụy người xuống,tay cô vòng ôm lấy hai chân,lắc lắc đầu :
-Anh đừng mà,đau lắm,ngày mai em còn phải mặc váy mà, bạn em...
-Nếu em còn biết xấu hổ, tốt nhất đừng nên làm,chẳng phải anh đã nói với em rồi sao ?
-Huhu...không chịu,em biết lỗi rồi,anh tha cho em đi.
Minh Lâm bắt đầu đếm :
-1.
-Đừng mà !
-2..-GIọng anh càng lúc càng to.
Minh Hy cắn răng đứng phắt dậy.Minh Lâm dịu lại.
-Cởi ra.
-Anhhhh.
-Em có biết hậu quả của chọc giận ker ?
-Em...Nhưng mà .
-Cởi ra.Mau lên...Hay em muốn anh làm ?
Minh Hy biết anh tức giận,cô chậm cãi cởi áo khoác ngoài, quần ngắn jean, ngước lên nhìn anh một lúc,cô lại cởi quần lót ra.
-Hôm nay,anh phải dạy dỗ lại quy củ cho em.
-----------oOo-------------
Chap sau có spank
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
Minh Hy cắn răng,cô thầm cầu nguyện cho chính mình.Cô không muốn làm anh tức giận,hay tay nắm lấy thắt lưng kéo quần ngắn xuống đầu gối,dưới cái nhìn chăm chú của anh,cô lại cởi nốt quần lót bên trong.
-Nằm vắt người qua đây.
Minh Hy theo lời anh,cô bước đến ghế sofa, nằm vắt qua, phần mông đặt ngay đỉnh ghế,vì ghế quá cao,thân hình cô chúi hoàn toàn về phía trước,hai chân chạm không đến mặt đất,vùng vẫy trước không khí,tư thế này....làm cho cô hết sức xấu hổ !!!
Minh Lâm ấn thắt lưng,làm cho phần mông của cô càng nâng lên cao,tiếpđó,cái roi lành lạnh lướt qua mông cô.
CHÁT TTT....CHÁT....CHÁT....CHÁT....
4 roi liên tiếp đáp vào mông cô nảy người lên,chúi ngã về phía trước,may mà có anh đỡ người lại.
-Giu nguyên tư thế này,không được động đậy.
Minh Hy dùng tay bấu chặt thành ghế,cố gắng giữ vững.
-Em có biết anh ghét nhất là gì không hả ?Minh Hy ?
CHÁT...CHÁT...Lần này anh đánh đau như vậy,nghĩa là anh rất giận,mông cô chẳng mấy chốc đã có nhiều con lươn đỏ ửng nằm vắt vẻo.
-Em không biết.
Chát....Chát...
-Hôm nay anh nói luôn cho em hay! Đó chính là nói dối.Làm sai mà không biết nhận,lại còn cãi bướng,che giấu qua mặt anh,chúc mừng em,hôm nay đã làm anh tức giận rồi.
-Em không dám nữa đâu anh.
Chát...Chát...
-Em hay lắm rồi,em tưởng không có ai quản nổi em nữa ?
Chát...Chát....
-Ui, đau thật đó anh,đau quá.-Lần này anh đánh rất chậm,lại còn mạnh tay,khiến Minh Hy mồ hôi đã đầy mặt, cố cắn răng để nước mắt không rơi.
-Lúc trước em sống ra sao anh không biết,nhưng hiện tại em đã ở đây,nếu em còn tiếp tục như vậy nữa,anh se theo quy tắc mà phạt em.
Chát...Chát....
Đánh năm roi nữa,anh nhìn Minh Hy thở không ra hơi,tay cô bấu chặt vào thành ghế cố gồng người lên, anh đưa tay xoa mông cô,chạm vào vệt roi nổi dày cộm,những lúc đó cô càng thêm sợ hãi,nhất cử nhất động đều phải cẩn trọng,anh xoa một hồi,thấy mông cô đã sưng đỏ,lại cầm roi đặt lên mông,nhịp nhịp..
Tích...tích...
-Minh Hy,hôm nay em đã làm cái gì ?Nói rõ ràng cho anh ?
-....
Tích...tích....
Chát...Á...huhu...Thấy cô không trả lời,anh đánh một roi ngay phần đùi non,khiến cô giật nảy lên, hét lớn đén bật khóc.
Minh Hy thật sự rất ghét lúc hỏi tội này,trông cô như một đứa con nít phạm lỗi,nhưng mà cô biết hôm nay mình không yên ổn,lí nhỉ cúi gằm mặt :
-Em..em nói dối anh...em hút thuốc...em...
-Nói to lên.
Chát...
-A...A...Em nói dối anh,em hút thuốc, em về khuya,em xin lỗi,em không dám nữa đâu.
Chát...Chát...A...A...Chà...em giỏi quá ha...
-Nhưng mà,em lớn rồi,đây là những việc em hoàn toàn có thể làm.
-Đúng là em lớn rồi...anh không có cấm em giao du bạn bè.Em nhìn đồng hồ đi, đã mấy giờ rồi,cái gì cũng phải có chừng mực,đến lúc xảy ra chuyện thì hối hận không kịp.Còn nữa,anh không đồng tình việc em dùng những thứ có hại cho sức khỏe như bia rượu thuốc lá,em có biết hậu quả của nó không hả? Anh càng không đồng tình việc em làm sai mà che giấu,lại còn nói dối anh.Nếu em còn nghĩ mình không sai, vậy thôi em lên phòng đi.
-Anh Minh Lâm,em biết mình sai rồi,anh phạt em đi,em xin lỗi.
-Được.
Chát...Chát...Chát...Chát...Ưm....đau...
Chát...Chát....Hức...Minh Hy dùng chân quẫy đạp,mỗi roi đáp xuống như một cực hình đối với cô.Minh Hy nấc lên,mặt hòa lẫn mồ hôi và nước mắt.
Chát...Chát...Đau...Ưm...
Chát...Chát...
Minh Lâm thấy cô đã hết chịu nổi,anh buông roi xuống,để cô nằm đó,anh lên phòng lấy một tờ giấy đưa cho cô.
-Đứng lên đi,đây là bảng nội quy,em hãy ghi nhớ nó cùng cái mông đau này,sau này cứ theo nó mà làm.
Minh Hy cố gượng người đứng dậy,mông đã hoàn toàn sưng lên,cô nhìn chữ trong tờ giấy đến hoa mắt,cô run run đọc thầm.
1.Không được cãi bướng khi có lỗi.
2.Không được dùng nhiều những chất độc hại :Rưỡu,thuốc lá.
3.Không được làm những việc tổn hại đến sức khỏe.
4.Gi ờ giới nghiêm là 12 giờ đêm(trừ chuyện bất đắt dĩ)
5.Không được nói dối,che giấu,bao biện.
....
Minh Lâm vốn không muốn làm khó cô,nhưng hôm nay cô đã như vậy,anh phải dùng nội quy để răn đe cô.
-Anh...cái này...thật quá...
-Em hãy ghi nhớ những điều này, sẽ quy ra số roi của mỗi lỗi,sau này mỗi cuối tháng anh sẽ tổng kết lỗi mà phạt một lần,em biết chưa ?
-Hức..em biết rồi anh.
---------oOo-----------
Tối đó,Minh Hy vì đi đêm bị nhiễm lạnh,cộng với bị đánh nhiều như thế,cô phát sốt, hai má đỏ ửng,trán nóng bừng.Khi Minh Lâm qua phòng đưa thuốc,cô trùm chăn kín mít,ló đầu ra nhìn anh,nói không ra tiếng.Minh Lâm xem tình hình thân thể cô,anh lo lắng,đầu liên thay cho cô bộ quần áo mỏng để tỏa nhiệt, sau đó lấy nước nóng và khăn chườm cho cô,Minh Hy cứ mơ màng mặc cho anh chăm sóc mình,trong lòng cô thật sự rất hạnh phúc.
Sáng hôm sau.
-Minh Hy,dậy đi em,uống thuốc rồi ăn đi này.-Minh Lâm sau khi sơ trán cô,lay lay cô dậy.
-Ưm...em mệt lắm...em không ăn đâu,em không thích uống thuốc.
-Vậy sao hết bệnh cho được.Em vẫn còn sốt đấy,ngoan,ngồi dậy ăn một ít rồi uống,mau lên.-Anh nghiêm giọng,về vấn đề sức khỏe anh thật sự không thể buông lơi.
Minh Hy ôm lấy gấu bông,cô trùm chăn kín đầu :
-Em ngủ một chút nữa thôi nha...em dậy rồi sẽ ăn mà,nha anh !
Minh Lâm chịu thua cô,anh vén góc chăn lại cho cô,đặt cháo và thuốc lên bàn,trước khi đi anh dặn dò :
-Hôm nay anh đi họp đến tối mới về,anh có nấu sẵn cháo, em ăn xong thì nhớ uống thuốc,ngày hôm nay 3 lần, nhớ đó, em mà lạng quạng là anh đánh đòn đấy.
-Biết rồi biết rồi !
Minh Hy thật sự rất ghét uống thuốc,từ bé đến lớn mỗi lần phát bệnh,cô chỉ trùm chăn nằm yên đến hết bệnh,sau đó cũng quen,nhà cô cũng không ai quan tâm đến cô cả,vì vậy cô dường như rất ít dùng thuốc,dẫn đến bị sợ.
Khi Minh Hy tỉnh dậy đã là gần trưa,cô nhìn phần cháo và thuốc trên bàn,cô ăn một ít, nhưng thật sự rất ngán, Minh Hy nghĩ đến lời dặn dò của anh,cô sợ anh lại sẽ đánh thật.Nhưng mà...nếu cô giấu đi chắc anh cũng không biết đâu ha? Vì thế nên Minh Hy rất gượng từng bước vào bồn rửa tay,cô đổ thuốc và cháo vào, sau đỏ vặn nước để trôi.
Cứ như thế 3 bữa sáng trưa chiều,cô chỉ ăn một ít,sau đó lại tống hết vào bồn rửa tay, lại yên tâm nằm ngủ.Cô không biết rằng,sắp có một điều tai hại đến với mình....
--------------oOo-------------
45 vote ra chương mới nha ))
-Nằm vắt người qua đây.
Minh Hy theo lời anh,cô bước đến ghế sofa, nằm vắt qua, phần mông đặt ngay đỉnh ghế,vì ghế quá cao,thân hình cô chúi hoàn toàn về phía trước,hai chân chạm không đến mặt đất,vùng vẫy trước không khí,tư thế này....làm cho cô hết sức xấu hổ !!!
Minh Lâm ấn thắt lưng,làm cho phần mông của cô càng nâng lên cao,tiếpđó,cái roi lành lạnh lướt qua mông cô.
CHÁT TTT....CHÁT....CHÁT....CHÁT....
4 roi liên tiếp đáp vào mông cô nảy người lên,chúi ngã về phía trước,may mà có anh đỡ người lại.
-Giu nguyên tư thế này,không được động đậy.
Minh Hy dùng tay bấu chặt thành ghế,cố gắng giữ vững.
-Em có biết anh ghét nhất là gì không hả ?Minh Hy ?
CHÁT...CHÁT...Lần này anh đánh đau như vậy,nghĩa là anh rất giận,mông cô chẳng mấy chốc đã có nhiều con lươn đỏ ửng nằm vắt vẻo.
-Em không biết.
Chát....Chát...
-Hôm nay anh nói luôn cho em hay! Đó chính là nói dối.Làm sai mà không biết nhận,lại còn cãi bướng,che giấu qua mặt anh,chúc mừng em,hôm nay đã làm anh tức giận rồi.
-Em không dám nữa đâu anh.
Chát...Chát...
-Em hay lắm rồi,em tưởng không có ai quản nổi em nữa ?
Chát...Chát....
-Ui, đau thật đó anh,đau quá.-Lần này anh đánh rất chậm,lại còn mạnh tay,khiến Minh Hy mồ hôi đã đầy mặt, cố cắn răng để nước mắt không rơi.
-Lúc trước em sống ra sao anh không biết,nhưng hiện tại em đã ở đây,nếu em còn tiếp tục như vậy nữa,anh se theo quy tắc mà phạt em.
Chát...Chát....
Đánh năm roi nữa,anh nhìn Minh Hy thở không ra hơi,tay cô bấu chặt vào thành ghế cố gồng người lên, anh đưa tay xoa mông cô,chạm vào vệt roi nổi dày cộm,những lúc đó cô càng thêm sợ hãi,nhất cử nhất động đều phải cẩn trọng,anh xoa một hồi,thấy mông cô đã sưng đỏ,lại cầm roi đặt lên mông,nhịp nhịp..
Tích...tích...
-Minh Hy,hôm nay em đã làm cái gì ?Nói rõ ràng cho anh ?
-....
Tích...tích....
Chát...Á...huhu...Thấy cô không trả lời,anh đánh một roi ngay phần đùi non,khiến cô giật nảy lên, hét lớn đén bật khóc.
Minh Hy thật sự rất ghét lúc hỏi tội này,trông cô như một đứa con nít phạm lỗi,nhưng mà cô biết hôm nay mình không yên ổn,lí nhỉ cúi gằm mặt :
-Em..em nói dối anh...em hút thuốc...em...
-Nói to lên.
Chát...
-A...A...Em nói dối anh,em hút thuốc, em về khuya,em xin lỗi,em không dám nữa đâu.
Chát...Chát...A...A...Chà...em giỏi quá ha...
-Nhưng mà,em lớn rồi,đây là những việc em hoàn toàn có thể làm.
-Đúng là em lớn rồi...anh không có cấm em giao du bạn bè.Em nhìn đồng hồ đi, đã mấy giờ rồi,cái gì cũng phải có chừng mực,đến lúc xảy ra chuyện thì hối hận không kịp.Còn nữa,anh không đồng tình việc em dùng những thứ có hại cho sức khỏe như bia rượu thuốc lá,em có biết hậu quả của nó không hả? Anh càng không đồng tình việc em làm sai mà che giấu,lại còn nói dối anh.Nếu em còn nghĩ mình không sai, vậy thôi em lên phòng đi.
-Anh Minh Lâm,em biết mình sai rồi,anh phạt em đi,em xin lỗi.
-Được.
Chát...Chát...Chát...Chát...Ưm....đau...
Chát...Chát....Hức...Minh Hy dùng chân quẫy đạp,mỗi roi đáp xuống như một cực hình đối với cô.Minh Hy nấc lên,mặt hòa lẫn mồ hôi và nước mắt.
Chát...Chát...Đau...Ưm...
Chát...Chát...
Minh Lâm thấy cô đã hết chịu nổi,anh buông roi xuống,để cô nằm đó,anh lên phòng lấy một tờ giấy đưa cho cô.
-Đứng lên đi,đây là bảng nội quy,em hãy ghi nhớ nó cùng cái mông đau này,sau này cứ theo nó mà làm.
Minh Hy cố gượng người đứng dậy,mông đã hoàn toàn sưng lên,cô nhìn chữ trong tờ giấy đến hoa mắt,cô run run đọc thầm.
1.Không được cãi bướng khi có lỗi.
2.Không được dùng nhiều những chất độc hại :Rưỡu,thuốc lá.
3.Không được làm những việc tổn hại đến sức khỏe.
4.Gi ờ giới nghiêm là 12 giờ đêm(trừ chuyện bất đắt dĩ)
5.Không được nói dối,che giấu,bao biện.
....
Minh Lâm vốn không muốn làm khó cô,nhưng hôm nay cô đã như vậy,anh phải dùng nội quy để răn đe cô.
-Anh...cái này...thật quá...
-Em hãy ghi nhớ những điều này, sẽ quy ra số roi của mỗi lỗi,sau này mỗi cuối tháng anh sẽ tổng kết lỗi mà phạt một lần,em biết chưa ?
-Hức..em biết rồi anh.
---------oOo-----------
Tối đó,Minh Hy vì đi đêm bị nhiễm lạnh,cộng với bị đánh nhiều như thế,cô phát sốt, hai má đỏ ửng,trán nóng bừng.Khi Minh Lâm qua phòng đưa thuốc,cô trùm chăn kín mít,ló đầu ra nhìn anh,nói không ra tiếng.Minh Lâm xem tình hình thân thể cô,anh lo lắng,đầu liên thay cho cô bộ quần áo mỏng để tỏa nhiệt, sau đó lấy nước nóng và khăn chườm cho cô,Minh Hy cứ mơ màng mặc cho anh chăm sóc mình,trong lòng cô thật sự rất hạnh phúc.
Sáng hôm sau.
-Minh Hy,dậy đi em,uống thuốc rồi ăn đi này.-Minh Lâm sau khi sơ trán cô,lay lay cô dậy.
-Ưm...em mệt lắm...em không ăn đâu,em không thích uống thuốc.
-Vậy sao hết bệnh cho được.Em vẫn còn sốt đấy,ngoan,ngồi dậy ăn một ít rồi uống,mau lên.-Anh nghiêm giọng,về vấn đề sức khỏe anh thật sự không thể buông lơi.
Minh Hy ôm lấy gấu bông,cô trùm chăn kín đầu :
-Em ngủ một chút nữa thôi nha...em dậy rồi sẽ ăn mà,nha anh !
Minh Lâm chịu thua cô,anh vén góc chăn lại cho cô,đặt cháo và thuốc lên bàn,trước khi đi anh dặn dò :
-Hôm nay anh đi họp đến tối mới về,anh có nấu sẵn cháo, em ăn xong thì nhớ uống thuốc,ngày hôm nay 3 lần, nhớ đó, em mà lạng quạng là anh đánh đòn đấy.
-Biết rồi biết rồi !
Minh Hy thật sự rất ghét uống thuốc,từ bé đến lớn mỗi lần phát bệnh,cô chỉ trùm chăn nằm yên đến hết bệnh,sau đó cũng quen,nhà cô cũng không ai quan tâm đến cô cả,vì vậy cô dường như rất ít dùng thuốc,dẫn đến bị sợ.
Khi Minh Hy tỉnh dậy đã là gần trưa,cô nhìn phần cháo và thuốc trên bàn,cô ăn một ít, nhưng thật sự rất ngán, Minh Hy nghĩ đến lời dặn dò của anh,cô sợ anh lại sẽ đánh thật.Nhưng mà...nếu cô giấu đi chắc anh cũng không biết đâu ha? Vì thế nên Minh Hy rất gượng từng bước vào bồn rửa tay,cô đổ thuốc và cháo vào, sau đỏ vặn nước để trôi.
Cứ như thế 3 bữa sáng trưa chiều,cô chỉ ăn một ít,sau đó lại tống hết vào bồn rửa tay, lại yên tâm nằm ngủ.Cô không biết rằng,sắp có một điều tai hại đến với mình....
--------------oOo-------------
45 vote ra chương mới nha ))
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
Vote dư luôn vui ghê
Mười giờ tối, Minh Lâm về nhà,anh bước vào bếp nhìn nồi cháo đã hết,anh hài lòng bước lên lầu,mở cửa vào phòng cô.
Minh Hy vẫn nằm trùm chăn qua đầu,Minh Lâm đưa tay bật đèn,anh đi tới giường,khẽ giọng gọi :
-Minh Hy ?
-...
Anh lo sợ,cầm lấy chăn của cô kéo ra.Phát hiện Minh Hy đang nằm co người,mặt và môi cô trắng bệch,người đầy mồ hôi,liên tục phát ra tiếng rên hừ hừ.Anh đưa tay sờ trán,thì phát hiện cơn sốt không những không hết,mà còn nặng hơn.Anh giật mình lay người Minh Hy :
-Sao lại thế này?Tỉnh dậy đi bệnh viện với anh,mau lên !
-Hức...em đau đầu quá,em mệt lắm,không đi đâu,hức...
Minh Lâm nhìn bộ dáng thảm hại của cô,anh lấy áo khoác choàng vào cho cô,rồi ôm cô đến bệnh viện.
---------oOo----------
Tại bệnh viện.
Ông bác sĩ già kiểm tra tổng cơ thể Minh Hy,ông cầm nhiệt kế nhìn,khi nhìn vào bảng xét nghiệm ông càng cau mày :
-Cậu là người nhà của cô gái này ?
-Đúng,là tôi.
-Sốt gần bốn mươi độ,không đưa đến kịp e rằng hỏng đầu óc mất.Cậu chăm sóc người bệnh kiểu gì đấy.Dạ dày rỗng không có thức ăn,lại còn không cho uống thuốc.
Minh Lâm nghe nói,anh nhíu mày :
-Không có thức ăn và thuốc.Bác sĩ,ông có nhầm không?
-Cậu tự mình xem đi,haiz,bọn trẻ bây giờ thật là..-Minh Lâm nhận lấy bảng kết quả,anh trầm mặt,axit trong dạ dày tăng cao cực độ,anh nhìn sang Minh Hy, thấy cô đang run run nhắm mắt vờ ngủ.Minh Lâm cố kiềm lại cơn tức giận,anh bước ra ngoài phòng.
Minh Hy nghe cuộc nói chuyện giữa 2 người,cô thầm nghĩ mình tiểu thật rồi,sau khi truyền xong chai nước biển,cơn sốt cũng hạ đi,cô lẽo đẽo theo anh về nhà.Trên đường về,anh không nói một lời,bầu không khí đầy căng thẳng,Minh Hy muốn bắt chuyện,nhưng lại sợ hãi.Thà anh chứ mắng cô,hứ yên lặng như vậy,làm cô rất lo lắng.
-----------oOo-------------
Minh Hy nghe tiếng mở cửa,đầu cô lại dựng lên,hay tay bấu chặt vào nhau,lại nghe giọng nói gằng lên của anh :
-Ngồi dậy,đừng giả vờ nữa.
-Ưm...em buồn ngủ...
-Hôm nay không dạy lại em,em không đặt tôi vào trong mắt nữa đúng không?NGỒI LÊN !
Minh Hy nhẹ nhàng ngồi dậy,cô thấy anh đi tay không bước vào,không còn sợ nữa.
-Gi ấu thuốc ở đâu,đổ cháo ở đâu, thành thật nói ra.
-Em...là...là trong bồn rửa tay.Em chỉ đổ một ít thôi,em cũng uống thuốc rồi,anh đừng tin lời bác sĩ.
-Vào đây.
Cô theo anh vào bồn rửa tay,cháo và thuốc đã bị nước trôi hết.cô thở phào.Đột nhiên anh cúi người xuống,lấy ra hốc ống dẫn nước,trong đó đã bị kẹt cứng đầy cháo thịt làm nước không chảy được,cả thuốc 3 phần vẫn nằm nguyên ở đó.Anh nhìn số lượng cháo cô đổ đi,chỉ ăn vơi đi một ít,thuốc còn nguyên 3 phần,anh đen mặt :
-Đây là một ít của em ?
-....
Anh đứng dậy, nắm lấy tay kéo cô quăng lên giường,cất giọng lạnh lùng :
-Qùy lên.
Minh Hy nhìn anh mở tủ lấy cây thước gỗ,lòng cô lại loạn lên,không lẽ anh lại đánh thật:
-Anh...em còn là bệnh nhân đó.
-Tự làm tự chịu,quỳ lên!
Minh Hy quỳ lên,cô nhìn anh một chúi,rồi đưa tay kéo quần ngủ xuống,cô mong anh nhìn vết roi trên mông mà thương tình tha cho cô,nhưng trái lại,nó càng làm anh tức giận hơn.
BỐP...BỐP !!!
-A...A...A...đau quá !-Minh Hy cắn răng bật người dậy,cảm giác buốt lan khắp thân làm cô chịu không nổi.Minh Hy lại quan sát sắc mặt của nh,cuối cùng quỳ lại ngay ngắn.
-Xem ra vừa đánh ngày hôm qua,em quên hết sạch rồi ?-Minh Lâm nhìn vết thương cũ vẫn chưa tan máu bầm, láy thước ấn vào,Minh hy nghiêng người về phía trước,bị anh giữ chặt lấy đầu vai.
-Đừng...đừng ấn mà, em không có quên !
-Em còn nhớ điều tôi ghét nhất?-Anh thay đổi cả xưng hô,khiến cho cô sợ hãi.
Bốp !!!
-NHỚ...EM NHỚ...anh ghét nhất nói dối.
-Chà,xem ra còn nhớ rõ,nhưng hôm nay em vừa mới làm gì hả Minh Hy?
BỐP !
-Đau quá!Em xin lỗi.
-Em nên tự xin lỗi bản thân mình đi,làm thành bộ dạng gì.
-...
BỐP....ÁI
-Nói dối bao biện,che giấu khi làm sai, cộng thêm không biết quý trọng sức khỏe của bản thân.Nên đánh thế nào đây,em nói đi?
-Hức,em không biết,tùy anh phạt,nhưng em đau lắm rồi...vết thương của em còn chưa lành.
-Chỉ có cái đau mới làm em nhớ rõ,hai lỗi lớn nhất 60 roi,lần này tôi đánh cho em chừa cái thói đó đi.
Minh Hy choáng váng mặt mày,60 roi???Cái mông còn chưa lành hẳn,nay phải chịu thêm như vậy.Lòng cô hối hận vô cùng,mặt càng trắng bệch.
-Đưa cao mông lên,đếm rõ từng roi.
BỐP...Một...A..-Roi đầu tiên anh đánh ngay phần thịt nơi bị sưng nhiều nhất,Minh Hy đã không kiềm nổi nước mắt rơi xuống,thịt mông giần giật nổi lằn.
BỐP...Hai !!!
Bốp...A...đau quá...em chừa rồi !-Lần này lại đánh phần thịt non mềm,cô vòng tay ra sau ôm mông lăn lộn.
-Qùy lên,đánh lại từ đầu.
-Huhu, đừng mà anh,mỗi khi em bệnh em cũng không cần uống thuốc,lần này cũng vậy thôi mà.
-À,không sao của em,là suýt nữa sốt đến hỏng đầu có đúng không?Nếu em còn suy nghĩ như vậy,anh mặc kệ em.
Minh Hy mím chặt môi,cô quỳ lại vị trí cũ,nâng mông ra sau.
-Anh đánh lại từ đầu,cố gắng ghi nhớ lời anh nói,sức khỏe của bản thân là trên hết,không được lơ là,em cũng nên bỏ hẳn cái tính nói dối kia đi, nhớ không?
BỐP...Ư..ưm...Một-Anh bắt đầu đánh, roi đầu tiên cô cố vịn drap giường để quỳ thẳng.
BỐP...Hai...
BỐP...BA...HUHU...
BỐP...Vết thương mới chồng vết thương cũ,mông đã cảm giác bị lột da sau mỗi cái đánh, hai chân cứ đạp liên tục.
BỐP...BỐP...SÁU....BẢY...Còn lại năm mươi ba roi,chẳng biết khi kết thúc cô sẽ như thế nào.
Minh Lâm thấy cô đã gần gục xuống,thở không nên hơi,anh kéo thắt lưng của cô lên.Thước cô đánh vào những nơi còn trắng,nhưng giờ đây mông cô đã chằng chịt vết roi,anh đành phải dằn lòng đánh xuống.
BỐP...Tám...Ưm...A....Cảm giác như mông không còn là của mình nữa rồi....
BỐP....Hức...chín
.....
BỐP...Mười lăm...Hức...Mông em sắp rách rồi...huhu...
-Vào rửa mặt sạch sẽ rồi ra đây-Nghe giọng nói còn tức giận của anh,cô biết hình phạt vẫn chưa kết thúc.Minh Hy cô gượng người run rẩy đi vào nhà tắm,mỗi bước chân mông như rách toạt,hết sức nặng nề.
Qủa nhiên khi bước ra,cô thấy anh ngồi trên giường,đối diện là cái ghế bằng gỗ.Anh đợi cô đi đến cạnh mình, sau đó chỉ vào ghế.
-Ngồi xuống đó.
-Cái gì?Anh...-Không có gối sao ?
-Ngồi xuống đó,bằng mông trần.
Minh Hy biết anh không nói đùa,cô đưa hai tay vịn thành ghế nhẹ nhàng ngồi xuống,vừa chạm mông vào,dây thần kinh liền run lên,cô không dám làm mạnh.
-Ngồi thẳng xuống,không được vịn.
-Anh...-Lúc trước còn thắc mắc,giờ đây Minh Hy đã hiểu,đó là cách trừng phạt mới,thay vì đánh,đây là cách tự làm đau bản thân mình.
Minh Hy từ từ buông tay vịn,cô cắn răng ngồi xuống,vừa đặt mông liền muốn bật dậy,toàn bộ lực nặng cơ thể đè vào hai cánh mông vốn đã sưng, ngồi hẳn lên ghế gỗ,một cảm giác đau buốt đến tận đầu,nước mắt vừa lau đi lại ồ ạt rơi xuống.
-Cảm thấy thế nào,chẳng phải em rất thích làm tổn thương bản thân hay sao.
Cô không nói nên lời,chỉ biết lắc đầu,anh đưa cho cô một tô cháo,lạnh lùng :
-Ăn hết, 45 roi còn lại không tính nữa.
Minh Hy ngồi yên không dám nhúc nhích,chỉ một cử động nhẹ cũng đau đớn vô cùng,cô cứng nhắc cầm muỗng, nâng tay thôi cũng khiến da thịt như rách ra.
Minh Lâm nhìn từng hành động của cô.Không nói gì.
Ăn được hai muỗng,muỗng lại bị rơi xuống đất,cô nhìn anh,cố gắng cúi người xuống nhặt lên,vừa đặt mông ngồi lại xuất hiện cảm giác buốt tấy ấy.
-Aa..aaaa.
Minh Hy ăn từng muỗng,Minh Lâm ra ngoài,sau khi mang vào mộy hộp thuốc, nhìn chén cháo đã vơi đi,anh cầm lấy:
-Phạt xong rồi,em đứng lên đi. Anh xoa thuốc rồi ăn tiếp tục.
Cô vừa mới đứng lên,muốn té ngã, được anh nhanh chóng ôm lấy,cảm giác bất lực khiến cô khóc,khóc ướt cả một mảng áo của anh :
-Em xin lỗi.
Minh Lâm để mặc cô,thấy cô đã giảm nấc,ôm cô nằm sấp xuống giường. Tay vén áo của cô lên.Động tác hết sức nhẹ nhàng.
Cái mông sau hai trận đánh trở nên thảm thương,chạm vào cũng còn thấy đau. Bầm sưng lên khắp mông,con lươn vắt vẻo chằng chịt cùng vết thước chồng lên tạo nên màu tím sậm. Vài nơi đã hơi có máu. Anh lấy bông còn lau. Sau đó điêu luyện xoa từng loại thuốc,bàn tay của anh thật thần kỳ,xoa đến đâu cảm giác dịu đi trông thấy. Minh Hy đang mơ màng,bị anh gọi dậy :
-Nằm sấp đi cho thuốc khô.Để anh đút cho ăn.
Anh nhẹ nhàng từng muỗng từng muỗng đút cho cô,Minh Hy cố gắng ăn,cảm giác được nuông chiều làm cho cô thỏa mãn.Ăn xong,anh lấy khăn lau người sơ qua. Rồi đưa thuốc.Minh Hy nhìn thuốc, cô cắn răng nuốt vào, vị đắng làm cô ho sặc sụa,Minh Lâm bên cạnh vỗ lưng cho cô,sau đó đưa Minh Hy cái kẹo,như dỗ một đứa con nít.
-Ngoan lắm. Em ngủ đi. Có gì gọi anh biết không? Một chút anh vào thay thuốc cho.
-Ưm.
----oOo-----
Phạt có hơi ác khônggg.Mà mình nên viết cặp này yêu nhau hay làm anh em đây ???? Mình thích ae hơn mà nó hơi kỳ =)))
Mười giờ tối, Minh Lâm về nhà,anh bước vào bếp nhìn nồi cháo đã hết,anh hài lòng bước lên lầu,mở cửa vào phòng cô.
Minh Hy vẫn nằm trùm chăn qua đầu,Minh Lâm đưa tay bật đèn,anh đi tới giường,khẽ giọng gọi :
-Minh Hy ?
-...
Anh lo sợ,cầm lấy chăn của cô kéo ra.Phát hiện Minh Hy đang nằm co người,mặt và môi cô trắng bệch,người đầy mồ hôi,liên tục phát ra tiếng rên hừ hừ.Anh đưa tay sờ trán,thì phát hiện cơn sốt không những không hết,mà còn nặng hơn.Anh giật mình lay người Minh Hy :
-Sao lại thế này?Tỉnh dậy đi bệnh viện với anh,mau lên !
-Hức...em đau đầu quá,em mệt lắm,không đi đâu,hức...
Minh Lâm nhìn bộ dáng thảm hại của cô,anh lấy áo khoác choàng vào cho cô,rồi ôm cô đến bệnh viện.
---------oOo----------
Tại bệnh viện.
Ông bác sĩ già kiểm tra tổng cơ thể Minh Hy,ông cầm nhiệt kế nhìn,khi nhìn vào bảng xét nghiệm ông càng cau mày :
-Cậu là người nhà của cô gái này ?
-Đúng,là tôi.
-Sốt gần bốn mươi độ,không đưa đến kịp e rằng hỏng đầu óc mất.Cậu chăm sóc người bệnh kiểu gì đấy.Dạ dày rỗng không có thức ăn,lại còn không cho uống thuốc.
Minh Lâm nghe nói,anh nhíu mày :
-Không có thức ăn và thuốc.Bác sĩ,ông có nhầm không?
-Cậu tự mình xem đi,haiz,bọn trẻ bây giờ thật là..-Minh Lâm nhận lấy bảng kết quả,anh trầm mặt,axit trong dạ dày tăng cao cực độ,anh nhìn sang Minh Hy, thấy cô đang run run nhắm mắt vờ ngủ.Minh Lâm cố kiềm lại cơn tức giận,anh bước ra ngoài phòng.
Minh Hy nghe cuộc nói chuyện giữa 2 người,cô thầm nghĩ mình tiểu thật rồi,sau khi truyền xong chai nước biển,cơn sốt cũng hạ đi,cô lẽo đẽo theo anh về nhà.Trên đường về,anh không nói một lời,bầu không khí đầy căng thẳng,Minh Hy muốn bắt chuyện,nhưng lại sợ hãi.Thà anh chứ mắng cô,hứ yên lặng như vậy,làm cô rất lo lắng.
-----------oOo-------------
Minh Hy nghe tiếng mở cửa,đầu cô lại dựng lên,hay tay bấu chặt vào nhau,lại nghe giọng nói gằng lên của anh :
-Ngồi dậy,đừng giả vờ nữa.
-Ưm...em buồn ngủ...
-Hôm nay không dạy lại em,em không đặt tôi vào trong mắt nữa đúng không?NGỒI LÊN !
Minh Hy nhẹ nhàng ngồi dậy,cô thấy anh đi tay không bước vào,không còn sợ nữa.
-Gi ấu thuốc ở đâu,đổ cháo ở đâu, thành thật nói ra.
-Em...là...là trong bồn rửa tay.Em chỉ đổ một ít thôi,em cũng uống thuốc rồi,anh đừng tin lời bác sĩ.
-Vào đây.
Cô theo anh vào bồn rửa tay,cháo và thuốc đã bị nước trôi hết.cô thở phào.Đột nhiên anh cúi người xuống,lấy ra hốc ống dẫn nước,trong đó đã bị kẹt cứng đầy cháo thịt làm nước không chảy được,cả thuốc 3 phần vẫn nằm nguyên ở đó.Anh nhìn số lượng cháo cô đổ đi,chỉ ăn vơi đi một ít,thuốc còn nguyên 3 phần,anh đen mặt :
-Đây là một ít của em ?
-....
Anh đứng dậy, nắm lấy tay kéo cô quăng lên giường,cất giọng lạnh lùng :
-Qùy lên.
Minh Hy nhìn anh mở tủ lấy cây thước gỗ,lòng cô lại loạn lên,không lẽ anh lại đánh thật:
-Anh...em còn là bệnh nhân đó.
-Tự làm tự chịu,quỳ lên!
Minh Hy quỳ lên,cô nhìn anh một chúi,rồi đưa tay kéo quần ngủ xuống,cô mong anh nhìn vết roi trên mông mà thương tình tha cho cô,nhưng trái lại,nó càng làm anh tức giận hơn.
BỐP...BỐP !!!
-A...A...A...đau quá !-Minh Hy cắn răng bật người dậy,cảm giác buốt lan khắp thân làm cô chịu không nổi.Minh Hy lại quan sát sắc mặt của nh,cuối cùng quỳ lại ngay ngắn.
-Xem ra vừa đánh ngày hôm qua,em quên hết sạch rồi ?-Minh Lâm nhìn vết thương cũ vẫn chưa tan máu bầm, láy thước ấn vào,Minh hy nghiêng người về phía trước,bị anh giữ chặt lấy đầu vai.
-Đừng...đừng ấn mà, em không có quên !
-Em còn nhớ điều tôi ghét nhất?-Anh thay đổi cả xưng hô,khiến cho cô sợ hãi.
Bốp !!!
-NHỚ...EM NHỚ...anh ghét nhất nói dối.
-Chà,xem ra còn nhớ rõ,nhưng hôm nay em vừa mới làm gì hả Minh Hy?
BỐP !
-Đau quá!Em xin lỗi.
-Em nên tự xin lỗi bản thân mình đi,làm thành bộ dạng gì.
-...
BỐP....ÁI
-Nói dối bao biện,che giấu khi làm sai, cộng thêm không biết quý trọng sức khỏe của bản thân.Nên đánh thế nào đây,em nói đi?
-Hức,em không biết,tùy anh phạt,nhưng em đau lắm rồi...vết thương của em còn chưa lành.
-Chỉ có cái đau mới làm em nhớ rõ,hai lỗi lớn nhất 60 roi,lần này tôi đánh cho em chừa cái thói đó đi.
Minh Hy choáng váng mặt mày,60 roi???Cái mông còn chưa lành hẳn,nay phải chịu thêm như vậy.Lòng cô hối hận vô cùng,mặt càng trắng bệch.
-Đưa cao mông lên,đếm rõ từng roi.
BỐP...Một...A..-Roi đầu tiên anh đánh ngay phần thịt nơi bị sưng nhiều nhất,Minh Hy đã không kiềm nổi nước mắt rơi xuống,thịt mông giần giật nổi lằn.
BỐP...Hai !!!
Bốp...A...đau quá...em chừa rồi !-Lần này lại đánh phần thịt non mềm,cô vòng tay ra sau ôm mông lăn lộn.
-Qùy lên,đánh lại từ đầu.
-Huhu, đừng mà anh,mỗi khi em bệnh em cũng không cần uống thuốc,lần này cũng vậy thôi mà.
-À,không sao của em,là suýt nữa sốt đến hỏng đầu có đúng không?Nếu em còn suy nghĩ như vậy,anh mặc kệ em.
Minh Hy mím chặt môi,cô quỳ lại vị trí cũ,nâng mông ra sau.
-Anh đánh lại từ đầu,cố gắng ghi nhớ lời anh nói,sức khỏe của bản thân là trên hết,không được lơ là,em cũng nên bỏ hẳn cái tính nói dối kia đi, nhớ không?
BỐP...Ư..ưm...Một-Anh bắt đầu đánh, roi đầu tiên cô cố vịn drap giường để quỳ thẳng.
BỐP...Hai...
BỐP...BA...HUHU...
BỐP...Vết thương mới chồng vết thương cũ,mông đã cảm giác bị lột da sau mỗi cái đánh, hai chân cứ đạp liên tục.
BỐP...BỐP...SÁU....BẢY...Còn lại năm mươi ba roi,chẳng biết khi kết thúc cô sẽ như thế nào.
Minh Lâm thấy cô đã gần gục xuống,thở không nên hơi,anh kéo thắt lưng của cô lên.Thước cô đánh vào những nơi còn trắng,nhưng giờ đây mông cô đã chằng chịt vết roi,anh đành phải dằn lòng đánh xuống.
BỐP...Tám...Ưm...A....Cảm giác như mông không còn là của mình nữa rồi....
BỐP....Hức...chín
.....
BỐP...Mười lăm...Hức...Mông em sắp rách rồi...huhu...
-Vào rửa mặt sạch sẽ rồi ra đây-Nghe giọng nói còn tức giận của anh,cô biết hình phạt vẫn chưa kết thúc.Minh Hy cô gượng người run rẩy đi vào nhà tắm,mỗi bước chân mông như rách toạt,hết sức nặng nề.
Qủa nhiên khi bước ra,cô thấy anh ngồi trên giường,đối diện là cái ghế bằng gỗ.Anh đợi cô đi đến cạnh mình, sau đó chỉ vào ghế.
-Ngồi xuống đó.
-Cái gì?Anh...-Không có gối sao ?
-Ngồi xuống đó,bằng mông trần.
Minh Hy biết anh không nói đùa,cô đưa hai tay vịn thành ghế nhẹ nhàng ngồi xuống,vừa chạm mông vào,dây thần kinh liền run lên,cô không dám làm mạnh.
-Ngồi thẳng xuống,không được vịn.
-Anh...-Lúc trước còn thắc mắc,giờ đây Minh Hy đã hiểu,đó là cách trừng phạt mới,thay vì đánh,đây là cách tự làm đau bản thân mình.
Minh Hy từ từ buông tay vịn,cô cắn răng ngồi xuống,vừa đặt mông liền muốn bật dậy,toàn bộ lực nặng cơ thể đè vào hai cánh mông vốn đã sưng, ngồi hẳn lên ghế gỗ,một cảm giác đau buốt đến tận đầu,nước mắt vừa lau đi lại ồ ạt rơi xuống.
-Cảm thấy thế nào,chẳng phải em rất thích làm tổn thương bản thân hay sao.
Cô không nói nên lời,chỉ biết lắc đầu,anh đưa cho cô một tô cháo,lạnh lùng :
-Ăn hết, 45 roi còn lại không tính nữa.
Minh Hy ngồi yên không dám nhúc nhích,chỉ một cử động nhẹ cũng đau đớn vô cùng,cô cứng nhắc cầm muỗng, nâng tay thôi cũng khiến da thịt như rách ra.
Minh Lâm nhìn từng hành động của cô.Không nói gì.
Ăn được hai muỗng,muỗng lại bị rơi xuống đất,cô nhìn anh,cố gắng cúi người xuống nhặt lên,vừa đặt mông ngồi lại xuất hiện cảm giác buốt tấy ấy.
-Aa..aaaa.
Minh Hy ăn từng muỗng,Minh Lâm ra ngoài,sau khi mang vào mộy hộp thuốc, nhìn chén cháo đã vơi đi,anh cầm lấy:
-Phạt xong rồi,em đứng lên đi. Anh xoa thuốc rồi ăn tiếp tục.
Cô vừa mới đứng lên,muốn té ngã, được anh nhanh chóng ôm lấy,cảm giác bất lực khiến cô khóc,khóc ướt cả một mảng áo của anh :
-Em xin lỗi.
Minh Lâm để mặc cô,thấy cô đã giảm nấc,ôm cô nằm sấp xuống giường. Tay vén áo của cô lên.Động tác hết sức nhẹ nhàng.
Cái mông sau hai trận đánh trở nên thảm thương,chạm vào cũng còn thấy đau. Bầm sưng lên khắp mông,con lươn vắt vẻo chằng chịt cùng vết thước chồng lên tạo nên màu tím sậm. Vài nơi đã hơi có máu. Anh lấy bông còn lau. Sau đó điêu luyện xoa từng loại thuốc,bàn tay của anh thật thần kỳ,xoa đến đâu cảm giác dịu đi trông thấy. Minh Hy đang mơ màng,bị anh gọi dậy :
-Nằm sấp đi cho thuốc khô.Để anh đút cho ăn.
Anh nhẹ nhàng từng muỗng từng muỗng đút cho cô,Minh Hy cố gắng ăn,cảm giác được nuông chiều làm cho cô thỏa mãn.Ăn xong,anh lấy khăn lau người sơ qua. Rồi đưa thuốc.Minh Hy nhìn thuốc, cô cắn răng nuốt vào, vị đắng làm cô ho sặc sụa,Minh Lâm bên cạnh vỗ lưng cho cô,sau đó đưa Minh Hy cái kẹo,như dỗ một đứa con nít.
-Ngoan lắm. Em ngủ đi. Có gì gọi anh biết không? Một chút anh vào thay thuốc cho.
-Ưm.
----oOo-----
Phạt có hơi ác khônggg.Mà mình nên viết cặp này yêu nhau hay làm anh em đây ???? Mình thích ae hơn mà nó hơi kỳ =)))
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
Thả triệu tim, thớt viết rất hay, mạch văn rõ ràng lôi cuốn, mình đọc ko bỏ sót chữ nào luôn )
Nhật Phương- Tổng số bài gửi : 9
Points : 31429
Thanks : 0
Join date : 18/04/2016
Age : 26
Đến từ : TP.HCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
^^ mình chỉ re up lại thôi. Nếu bạn thích thì vào link wattpad trẻn vote cho tác giả he
Sinh nhật 23 tuổi. Là ngày Minh Hy không muốn đến. Bởi vì từ trước đến nay, cô luôn phải trải qua 1 mình trong cô độc,tự mình mua bánh rồi thổi nến,lại thầm cầu nguyện.
Hôm đó,Minh Lâm lại đi công tác,sáng ngày mai mới về.Minh Hy cũng không nói cho anh biết sinh nhật mình,cô tự mình mua rượu về uống say.
Minh Hy ngồi gục xuống sàn nhà, đầu cô choáng váng, hình ảnh trước mặt như phân ra làm hai. Cô cố vịn lấy bồn rửa tay liên tục nôn ọe.
Sau đó lại nằm lăn dưới sàn nhà.Khi Minh Hy cố mò đến chai rượu đang nằm phía xa.Cô lại bị một bạn tay nắm lấy cổ áo lôi dậy.Trước mặt hiện lên gương mặt tức giận của Minh Lâm,cô bất ngờ :
-Á...chẳng phải anh đang đi công tác hay sao...anh...
-Hừm,nếu anh không về sớm đã chẳng thấy được cảnh tượng đặc sắc như vậy rồi.
Minh Hy cười hì hì,cô ôm dính lấy anh như một con mực,hít hà mùi thơm tinh khiết trên người anh :
-Ư...Anh thơm thật đó,có phải anh vừa ôm cô gái nào hay không...khà khà...Em nghe thấy mùi phụ nữ đấy.
Minh Lâm nhíu mày nhìn vỏ chai dưới sàn, cũng tầm cỡ gần 10 chai,xem ra cô đã đem lời anh quên hết sạch rồi.Anh kéo cô khỏi người mình,lôi đến phòng tắm.Anh lấy nước cùng khăn ấm lau mặt cho cô,sau đó cho nằm lên ghế dài :
-Em ngồi yên đây,anh đi dọn dẹp xong xử lý em sau.
Minh Lâm một mình dọn hết đống đồ,anh lại mở tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu canh giải rượu cho cô,khi bước ra ngoài,cô nhóc đã nằm gục lên ghế ngủ ngon lành.Anh ngồi bên cạnh,vỗ ám cô :
-Tỉnh dậy đi,uống cái này.
Minh Hy ưm một tiếng,cô rửa mặt đã tỉnh táo 3 phần,nay uống thêm canh lại dần lấy lại được ý thức,cô vỗ đầu,nhìn anh ánh mắt co rụt lại.
-Anh...anh...sao anh về sớm vậy.
-Anh không về sớm em lại tiếp tục giấu anh nữa có đúng không.Em quên hết sạch lời anh nói,hay là anh đánh chưa đủ đau hả Minh Hy.
-Em không có quên mà.Em chỉ.
Minh Lâm vào phòng lấy ra một cây bàn chải (Brush) mới tinh.Cô còn nhớ rõ tuần trước cùng anh đi siêu thị,anh nói mua cây này cô liền hỏi,Minh Lâm lại cười cười nói rằng sẽ dùng cái này phạt cô,thật không ngờ,giờ đây nó lại được mang ra sử dụng.
-Anh!!!Hôm nay là sinh nhật em đó,anh không định đánh em vào hôm nay đó chứ!
-Anh cũng không muốn đâu.Nhưng em xem bản thân mình đã làm nên loại chuyện gì đi.
Minh Lâm thấy cô lùi từng bước về phía sau,anh biết rõ cô không dám chạy,gõ gõ brush vào thành ghế nghe lốc cốc :
-Qua đây nằm xuống đùi anh.Hôm nay anh phải phạt em.
Minh Hy từng bước đi bên cạnh anh,cô bấu lấy quần mình :
-Em,có thể đánh như vậy không anh...không cần cởi...
-Cũng được,em vào phòng tắm lấy vòi sen làm ướt người rồi ra đây.
Minh Hy cắn răng,anh đang làm khó cô mà,dùng vòi sen làm ướt người càng làm cho cơn đau càng tăng thêm,cô đã từng đọc một bài trên diễn đàn, bản than cũn không muốn thử đâu.Vả lại như vậy,lại càng làm cô thêm xấu hổ.
-Ách, thôi khỏi đi.
Minh Hy biết rõ việc này sớm muộn anh cũng sẽ phát hiện,biết rằng sẽ bị đánh,nhưng mà cô vẫn muốn uống say trong ngày sinh nhật của mình.Xem ra,đây chắc hawrgn là ngày sinh nhật đáng nhớ và đau đớn của cô.
-Cởi hẳn quần ra,gấp gọn lại.
Sau khi đã nằm yên vị lên đùi anh,cảm giác mông đang lành lạnh.
CHÁT...Chát...
-A...đau quá anh.
Chát...Chát..-Những cái đầu tiên anh thấy cô đang phụng phịu,vì vậy cố ý đánh mạnh hơn bình thường.
Chát...Chát !
-Chỉ mới gần mười cái,Minh Hy đã khóc rưng rưng,tay cô bam chặt vào thành ghế.
-ĐAU QUÁ,ANH NHẸ TAY CHÚT..HỨC !
-Bảng nội quy bữa trước anh đưa,em đọc anh nghe cái em phạm lỗi.
Chát..
-A!!1Là không được dùng những chất kích thích như rượu,bia,thhust thuốc,a, đau.
-Nhớ rõ quá nhỉ,vậy sao em còn làm như vậy.Anh đánh không đu đau,hay là em thật sự không đặt anh trong mắt?
Chát...
-Em không dám..Huhu...Vì hôm nay em buồn...
-Buồn?Em lại biến bản thân mình thành như thế,dở dở ương ương,em sẽ vui hơn sao hả?
Minh Hy quẫy đạp chân,anh kềm chặt thắt lưng,làm mông cô nâng lên vừa tầm đánh,hai bên mông đã rải đều màu đỏ thẫm, hơi hơi chuyển sang tím rồi.
-Huhu,em biết sai rồi.
Minh Lâm nghe nói cô biết lỗi,anh đánh mạnh năm cái nữa.Mạnh đến mức cô giãy người,thở dồn dập,nước mắt lại rơi xuống ô ô.
CHÁT...CHÁT...CHÁT...CHÁT...CHÁT...
Minh Lâm đặt Brush lên lưng cô,anh lấy tay xoa đều mông cô,vân vê một hồi.Minh Hy nghe anh nói thả lỏng người,cô nghĩ mình tiêu rồi.Qủa thật,anh lấy tay véo vào mông cô,Minh Hy đau nghẹt thở cũng không dám đưa tay ra sau,chỉ phát ra những tiếng ư khẽ.
Véo hai cái làm cô run bần bật,sau đó lại xoa đều mông cô,anh cầm lấy cây Brush đặt lên mông cô :
-Đánh 15 cái,anh sẽ đánh thật mạnh.
Ể,nãy giờ có cái nào anh không đánh mạnh chứ @~@
Chát...Chát...Ui da...Minh Hy bật người,đưa tay ra sau lưng xoa,lại bị anh cảnh cáo :
-Hai cái lúc nãy không tính,em còn dám xoa nữa đi!
Chát...Chát....Chát....
-Ư...Oa.
Chát...Chát...Chát.
Đánh xong 15 cái,Minh Hy đã ướt đẫm mặt,hôm nay vì có men rượu,lại cộng thêm ngày sinh nhật,Minh Hy trở nên mít ướt lạ thường,cô lấy tay dụi mắt.Minh Lâm sau khi xoa thuốc xong thấy cô dụi mắt liên tục,anh cầm lấy tay cô :
-Đừng chạm vào mắt nữa,đỏ hết rồi kìa.Nào,ngày hôm nay là sinh nhật mà,khóc nhiều không tốt đâu,ngồi dậy thay quần áo anh dẫn đi ăn.
Minh Hy ngước mặt lên nhìn anh,thì ra hôm nay anh về sớm là để đón sinh nhật cùng cô,Minh Hy cảm động không thôi,cô nhanh chóng thay một bộ đầm mỏng.Cô không mặt quần jean vải dày.Vì sẽ cọ sát vào mông đau không thôi.
Trời đã hực tối,các nhà hàng đã không còn mở cửa.Hai người đến một quán mì quen đường,anh gọi cho cô một bát mì trường thọ,ghế gỗ cứng nhắc làm cô thấy đau,nhưng trong lòng cô lại rất hạnh phúc.Minh Lâm lấy một sợi dây chuyền từ trong hộp,anh vòng ra phía sau đeo cho cô.
-Từ nay về sau,em không cần phải như vậy nữa.Hãy sống thật vui vẻ.Chúc mừng sinh nhật em,Tiểu Hy.
---------oOo-----------
=))))))))) 48 votes có chương mới.gần 7k đọc rồi
Sinh nhật 23 tuổi. Là ngày Minh Hy không muốn đến. Bởi vì từ trước đến nay, cô luôn phải trải qua 1 mình trong cô độc,tự mình mua bánh rồi thổi nến,lại thầm cầu nguyện.
Hôm đó,Minh Lâm lại đi công tác,sáng ngày mai mới về.Minh Hy cũng không nói cho anh biết sinh nhật mình,cô tự mình mua rượu về uống say.
Minh Hy ngồi gục xuống sàn nhà, đầu cô choáng váng, hình ảnh trước mặt như phân ra làm hai. Cô cố vịn lấy bồn rửa tay liên tục nôn ọe.
Sau đó lại nằm lăn dưới sàn nhà.Khi Minh Hy cố mò đến chai rượu đang nằm phía xa.Cô lại bị một bạn tay nắm lấy cổ áo lôi dậy.Trước mặt hiện lên gương mặt tức giận của Minh Lâm,cô bất ngờ :
-Á...chẳng phải anh đang đi công tác hay sao...anh...
-Hừm,nếu anh không về sớm đã chẳng thấy được cảnh tượng đặc sắc như vậy rồi.
Minh Hy cười hì hì,cô ôm dính lấy anh như một con mực,hít hà mùi thơm tinh khiết trên người anh :
-Ư...Anh thơm thật đó,có phải anh vừa ôm cô gái nào hay không...khà khà...Em nghe thấy mùi phụ nữ đấy.
Minh Lâm nhíu mày nhìn vỏ chai dưới sàn, cũng tầm cỡ gần 10 chai,xem ra cô đã đem lời anh quên hết sạch rồi.Anh kéo cô khỏi người mình,lôi đến phòng tắm.Anh lấy nước cùng khăn ấm lau mặt cho cô,sau đó cho nằm lên ghế dài :
-Em ngồi yên đây,anh đi dọn dẹp xong xử lý em sau.
Minh Lâm một mình dọn hết đống đồ,anh lại mở tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu canh giải rượu cho cô,khi bước ra ngoài,cô nhóc đã nằm gục lên ghế ngủ ngon lành.Anh ngồi bên cạnh,vỗ ám cô :
-Tỉnh dậy đi,uống cái này.
Minh Hy ưm một tiếng,cô rửa mặt đã tỉnh táo 3 phần,nay uống thêm canh lại dần lấy lại được ý thức,cô vỗ đầu,nhìn anh ánh mắt co rụt lại.
-Anh...anh...sao anh về sớm vậy.
-Anh không về sớm em lại tiếp tục giấu anh nữa có đúng không.Em quên hết sạch lời anh nói,hay là anh đánh chưa đủ đau hả Minh Hy.
-Em không có quên mà.Em chỉ.
Minh Lâm vào phòng lấy ra một cây bàn chải (Brush) mới tinh.Cô còn nhớ rõ tuần trước cùng anh đi siêu thị,anh nói mua cây này cô liền hỏi,Minh Lâm lại cười cười nói rằng sẽ dùng cái này phạt cô,thật không ngờ,giờ đây nó lại được mang ra sử dụng.
-Anh!!!Hôm nay là sinh nhật em đó,anh không định đánh em vào hôm nay đó chứ!
-Anh cũng không muốn đâu.Nhưng em xem bản thân mình đã làm nên loại chuyện gì đi.
Minh Lâm thấy cô lùi từng bước về phía sau,anh biết rõ cô không dám chạy,gõ gõ brush vào thành ghế nghe lốc cốc :
-Qua đây nằm xuống đùi anh.Hôm nay anh phải phạt em.
Minh Hy từng bước đi bên cạnh anh,cô bấu lấy quần mình :
-Em,có thể đánh như vậy không anh...không cần cởi...
-Cũng được,em vào phòng tắm lấy vòi sen làm ướt người rồi ra đây.
Minh Hy cắn răng,anh đang làm khó cô mà,dùng vòi sen làm ướt người càng làm cho cơn đau càng tăng thêm,cô đã từng đọc một bài trên diễn đàn, bản than cũn không muốn thử đâu.Vả lại như vậy,lại càng làm cô thêm xấu hổ.
-Ách, thôi khỏi đi.
Minh Hy biết rõ việc này sớm muộn anh cũng sẽ phát hiện,biết rằng sẽ bị đánh,nhưng mà cô vẫn muốn uống say trong ngày sinh nhật của mình.Xem ra,đây chắc hawrgn là ngày sinh nhật đáng nhớ và đau đớn của cô.
-Cởi hẳn quần ra,gấp gọn lại.
Sau khi đã nằm yên vị lên đùi anh,cảm giác mông đang lành lạnh.
CHÁT...Chát...
-A...đau quá anh.
Chát...Chát..-Những cái đầu tiên anh thấy cô đang phụng phịu,vì vậy cố ý đánh mạnh hơn bình thường.
Chát...Chát !
-Chỉ mới gần mười cái,Minh Hy đã khóc rưng rưng,tay cô bam chặt vào thành ghế.
-ĐAU QUÁ,ANH NHẸ TAY CHÚT..HỨC !
-Bảng nội quy bữa trước anh đưa,em đọc anh nghe cái em phạm lỗi.
Chát..
-A!!1Là không được dùng những chất kích thích như rượu,bia,thhust thuốc,a, đau.
-Nhớ rõ quá nhỉ,vậy sao em còn làm như vậy.Anh đánh không đu đau,hay là em thật sự không đặt anh trong mắt?
Chát...
-Em không dám..Huhu...Vì hôm nay em buồn...
-Buồn?Em lại biến bản thân mình thành như thế,dở dở ương ương,em sẽ vui hơn sao hả?
Minh Hy quẫy đạp chân,anh kềm chặt thắt lưng,làm mông cô nâng lên vừa tầm đánh,hai bên mông đã rải đều màu đỏ thẫm, hơi hơi chuyển sang tím rồi.
-Huhu,em biết sai rồi.
Minh Lâm nghe nói cô biết lỗi,anh đánh mạnh năm cái nữa.Mạnh đến mức cô giãy người,thở dồn dập,nước mắt lại rơi xuống ô ô.
CHÁT...CHÁT...CHÁT...CHÁT...CHÁT...
Minh Lâm đặt Brush lên lưng cô,anh lấy tay xoa đều mông cô,vân vê một hồi.Minh Hy nghe anh nói thả lỏng người,cô nghĩ mình tiêu rồi.Qủa thật,anh lấy tay véo vào mông cô,Minh Hy đau nghẹt thở cũng không dám đưa tay ra sau,chỉ phát ra những tiếng ư khẽ.
Véo hai cái làm cô run bần bật,sau đó lại xoa đều mông cô,anh cầm lấy cây Brush đặt lên mông cô :
-Đánh 15 cái,anh sẽ đánh thật mạnh.
Ể,nãy giờ có cái nào anh không đánh mạnh chứ @~@
Chát...Chát...Ui da...Minh Hy bật người,đưa tay ra sau lưng xoa,lại bị anh cảnh cáo :
-Hai cái lúc nãy không tính,em còn dám xoa nữa đi!
Chát...Chát....Chát....
-Ư...Oa.
Chát...Chát...Chát.
Đánh xong 15 cái,Minh Hy đã ướt đẫm mặt,hôm nay vì có men rượu,lại cộng thêm ngày sinh nhật,Minh Hy trở nên mít ướt lạ thường,cô lấy tay dụi mắt.Minh Lâm sau khi xoa thuốc xong thấy cô dụi mắt liên tục,anh cầm lấy tay cô :
-Đừng chạm vào mắt nữa,đỏ hết rồi kìa.Nào,ngày hôm nay là sinh nhật mà,khóc nhiều không tốt đâu,ngồi dậy thay quần áo anh dẫn đi ăn.
Minh Hy ngước mặt lên nhìn anh,thì ra hôm nay anh về sớm là để đón sinh nhật cùng cô,Minh Hy cảm động không thôi,cô nhanh chóng thay một bộ đầm mỏng.Cô không mặt quần jean vải dày.Vì sẽ cọ sát vào mông đau không thôi.
Trời đã hực tối,các nhà hàng đã không còn mở cửa.Hai người đến một quán mì quen đường,anh gọi cho cô một bát mì trường thọ,ghế gỗ cứng nhắc làm cô thấy đau,nhưng trong lòng cô lại rất hạnh phúc.Minh Lâm lấy một sợi dây chuyền từ trong hộp,anh vòng ra phía sau đeo cho cô.
-Từ nay về sau,em không cần phải như vậy nữa.Hãy sống thật vui vẻ.Chúc mừng sinh nhật em,Tiểu Hy.
---------oOo-----------
=))))))))) 48 votes có chương mới.gần 7k đọc rồi
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Re: Cuộc Hẹn Spanking
Sáng chủ nhật đẹp trời,Minh Lâm dắt về một thằng bé,đó là cậu em họ của anh.Thằng bé tên Thiên Bảo,vẻ mặt sáng sủa đẹp trai,nhưng lại luôn lầm lì,Minh Hy mỉm cười nựng má nó,lại bị nó tránh né :
-Đồ xấu xí.
-Này....EM!!!-Minh Lâm ngăn cô lại,anh nói rằng thằng bé bị mắc bệnh về tâm lý,rất khó chịu và khó hòa hợp với mọi người.Minh Hy xì một tiếng,cô ghét trẻ con.
------------oOo---------------
Chiều đó,Minh Lâm phải đi làm,giao cho cô trọng trách chăm thằng bé,đáng ghét là,cô muốn hòa hợp,nhiều lần bắt chuyện với nó,lại bị nó tuyệt tình gạt ra,còn nói những lời khó nghe,Minh Hy tức muốn chết,thằng bé ném đồ chơi vào người cô,Minh Hy tức giận đánh vào tay nó vài cái,kết quả thằng bé khóc toáng lên,dỗ mãi không nín,cô bực mình lôi áo nó bỏ vào kho,đóng kín cửa lại,bản thân thì đeo tai nghe ngủ thiếp đi.
-Minh Hy-cô mở mắt,thấy anh đứng trước mặt mình :
-Thiên Bảo đâu ?
-Em đâu có biết,chắc là nó chạy đi đâu chơi đó thôi.
Minh Lâm tìm khắp nhà cũng không thấy,anh tức giận :
-Minh Hy,rốt cuộc là thằng bé ở đâu?Anh giao cho em chăm sóc kiểu gì vậy?
-Sao anh mắng em,em có làm gì nó đâu.
Minh Hy nằm trên phòng chơi game,lại nghe tiếng quát của anh từ dưới phòng :
-Minh Hy,em xuống đây cho anh.
Khi cô xuống nhà,Minh Lâm đã tìm được thằng bé,nó đang nằm ngủ trên ghế,thân người dơ bẩn,mặt đầy nước mắt,người co lại trong rất tội nghiệp,Minh Lâm đang thay quần áo và lau người cho nó,sau khi bé đã ngủ say,Minh Lâm quay sang cô,quát to:
-Tại sao Tiểu Bảo lại ở trong nhà kho?
-Ách,em...chắc là nó chạy nhảy vào đó thôi.
-Em hay lắm,nói dối quen hơi,nó chạy vào đó rồi tự khóa cửa luôn...HẢ!!!!
Minh Lâm kéo cô lên phòng,anh rút thắt lưng,liên tục đánh vào mông cô.
Vút...Chát...A...-Minh Hy giãy nãy người,cô cố vùng ra khỏi tay anh nhưng không được.
Vút...chát
Minh Lâm liên tục đánh mạnh tay 3 cái,Minh Hy hét lớn lên:
-Đau quá!Tại sao anh đánh em chứ.Anh thật quá đáng.
Minh Lâm thả người. Làm Minh Hy ngã xuống đất.Cô ôm mông nức nở.
-Em giải thích cho anh mọi việc.Mau lên!
-Đúng,là em nhốt nó đó. Vì nó cứ khóc mãi. Phiền chết đi được.
-Tiểu Bảo chỉ là đứa trẻ,em đối xử với nó như vậy hả ?
-Đồ con nít quỷ.Em ghét nó đó
-Em.-Minh Lâm bị chọc giận,anh lại kéo cô dậy. Tay liên tục đánh
Vút...Chát...Vút...Chát...
-Huhu...Đau!!!
Vút...Chát...
-Anh ơi đau quá đi mất!Đừng đánh nữa mà.
Có lẽ vì trong lúc tức giận,anh đánh mạnh hơn bình thường,Minh Hy cố gắng né người,nhưng làm sao đọ lại được sức của anh,mông đành phải hứng chịu lực đánh của anh.
Phía dưới lầu vang lên tiếng khóc,chắc là Tiểu Bảo đã tỉnh.Minh Lâm thả người cô ra. Anh chỉ vào góc tường:
-Em ra quỳ xuống góc đó. Quỳ thẳng lên.Một chút anh lên rồi nói chuyện.
----------oOo-----------
Minh Lâm sau khi dỗ thằng bé ngủ,lên phòng thấy Minh Hy quỳ ngay ngắn,cơn giận của anh cũng dịu bớt, anh ngồi lên giường:
-Em qua đây.
Minh Lâm kéo cô trước mặt mình,đưa tay vén tóc bết của cô:
-Em bị oan sao,thái độ gì đó.
-....-Minh Hy né tay anh.
-Em còn như vậy là anh đánh đó.
-Sao anh đánh em chứ!!!Là nó quăng đồ vào người em mà.
-Tiểu Bảo từ nhỏ đã mất cha mẹ trong một đêm,trong 1 vụ cháy lớn,mắt thằng bé bị mù tạm thời trong khoảng thời gian,dẫn đến hội chứng sợ lửa và bóng tối,từ đó bị ám ảnh tâm lý,luôn xa cách với các bạn đồng trang lứa.Vì vậy nên anh và ba mẹ đặc biệt yêu thương nó.Đứa bé ấy rất thật sự rất đáng thương.
-Nó chỉ là đứa trẻ,từ từ hãy dạy bảo nó.Em lại nhốt nó vào phòng củi như vậy.Em cảm thấy mình đúng hay sai ?
Minh Hy cúi người xuống,cọ xác ngón tay,cô có một chút đồng cảm với nỗi đau không có cha mẹ với Tiểu Bảo,từ nhỏ đã gặp chướng ngại tâm lý,thì ra nó lại có tính cách như vậy.Minh Hy nghĩ một hồi,lí nhí nói :
-Em...Em không nên làm như vậy.Em chịu phạt,anh phạt em đi.
Minh Lâm kê 2 cái gối giữa giường,hất mày chỉ.Minh Hy nắm chặt lấy vạt áo,cô lẳng lặng bước ra nằm xuống,hai lớp quần cũng cởi xuống,mông đặt trên cái gối nâng cao lên,rất xấu hổ!!!
vÚT...Chát...Vút...Chát...Anh bắt đầu đánh,cái nào cũng mạnh tay,mông toàn lực hứng chịu...Chỉ mới ba cái mông cô như tê liệt,thắt lưng mặc dù không làm chảy máu nhưng cũng thật sự đau.
-A.
-Anh đánh 20 cái,sau này làm gì cũng phải biết đến hậu quả.Nhất là việc liên quan đến mạng người.Mọi việc em thấy trước mắt cũng chưa hẳn là tất cả đâu!
Vút...Chát...Ui...đau quá!
Vút...Chát...Chát...Chát....-Chết mất,nghỉ một chút đi anh ơi.
Minh Lâm cũng khong ì lời nói của cô mà nhẹ tay.Anh muốn đánh nhanh để kết thúc,cũng để cô ghi nhớ rõ những lời này.
Chát...Vút...Vút...Chát!
Minh Hy vòng tay ra sau che,sau khi nhận ra đã biết mình sai lầm rồi!
-Bỏ cái tay ra,em muốn anh đánh lại không.
-Anh..đừng đừng....em lỡ.
-Đánh thêm 2 cái.
Vút...Chát...Vút...Chát....Huhu!
Mông cô hiện giờ đã nóng rát vô cùng,nhưng cái thắt lưng kia cứ liên tục quất tạo nên nhiều lằn roi khác.
Vút...Chát...Vút...Chát...
-Áhuhu.
Đánh xong 20 cái,Minh Lâm không xoa thuốc cho cô như mọi lần mà cất thắt lưng rồi đi xuống lầu khiến cô rất tủi thân.Một hồi sau,anh đem cho cô một tô cháo,Minh Hy nhíu mày:
-Em ăn rồi mà!
-Ai cho em ăn,mang cái này sang cho Tiểu Bảo!
-Cái gì chứ,tay chân nó có bị gì đâu-Mặt dù biết hết mọi chuyện,nhưng vì thằng bé mà cô bị đánh đau như vậy,cũng không hết ấm ức.
-Em muốn ăn đòn nữa không.Mau lên.
Minh Hy cố gắng gượng đau,cô đành hậm hực mang tô cháo qua cho Tiểu Bảo,thằng bé đã ngủ dậy,giờ đang ngoan ngoãn ngồi chơi lego.
-Này nhóc,ăn đi.
-Em phải đút cho thằng bé.
-Cái gì?Thôi được rồi.
Minh Hy múc một muỗng cháo,cô đưa đến miệng thằng bé nhưng nó né ra,vẫn tiếp tục chơi trò chơi.
-Nè,ăn đi mau lên
-....
-Này!!!
Đến lần thứ ba,Minh Hy hết chịu nổi,cô tức giận đập cái muỗng xuống đất,muỗng cháo nóng văng lên người thằng nhóc khiến nó khóc toáng lên:
-Khóc cái gì?Cái thằng...
Minh Lâm đứng đằng sau nhìn,anh tức giận chạy đến kéo Minh Hy lên,anh đánh 3 cái vào mông thật mạnh khiến cô la oai oái.
BỐP.BỐP.BỐP!!!
-Anh hết nói nổi em.
-Huhuhu...-Bị đánh trước mặt trẻ con như vậy,một phần xấu hổ và đau đớn khiến cô hơi khóc lên,thế mà anh cũng không để ý,Minh Lâm cúi xuống lau người dỗ dành thằng bé,anh nói gì vào tai nó,Tiểu Bảo dần hết khóc,ngoan ngoãn cất đồ chơi.Nó liếc sang cô,lấy cái khăn mặt đưa cho cô:
-Xấu...xấu!!!
Minh Hy định phản bác,nhưng dưới cái liếc của anh,Minh Hy vẫn tiếp tục bưng tô cháo lên,lần này thằng bé ngoan ngoãn ăn hết.Cô ngồi canh bé chơi,Minh Lâm về phòng làm việc.Đến chín giờ tối,Tiểu Bảo dường như đã buồn ngủ,cô cũng định trở về phòng,nhưng vừa đứng lên,bé lại nắm lấy quần cô,hai tay vươn ra trước :
-Ôm...ngủ!!!
Khi Minh Lâm qua phòng Tiểu Bảo,đã thấy một lớn một nhỏ ôm nhau ngủ ngoan ngoãn trên giường,Minh Hy nằm nghiên ngủ,Tiểu Bảo nằm trong lòng,nắm lấy tay cô yên giấc.Minh Lâm mỉm cười,anh cầm hộp thuốc nhẹ nhàng ngồi bên cạnh Minh Hy,anh vén áo,cởi quần cô,mông cô đã sưng lên,hơi có màu tím,tay anh nhẹ nhàng xoa thuốc,nhưng cô bị đau lơ mơ tỉnh dậy:
-Anh!
-Suỵt,ngủ đi,anh xoa thuốc cho bớt đau.
Cứ như thế,bàn tay thần kỳ của Minh Lâm lại đưa cô vào giấc ngủ...
--------------oOo--------------
Ra trễ hẹn 1 ngày rồiiiiii
=))) bonus là chương sau ngược hehe
-Đồ xấu xí.
-Này....EM!!!-Minh Lâm ngăn cô lại,anh nói rằng thằng bé bị mắc bệnh về tâm lý,rất khó chịu và khó hòa hợp với mọi người.Minh Hy xì một tiếng,cô ghét trẻ con.
------------oOo---------------
Chiều đó,Minh Lâm phải đi làm,giao cho cô trọng trách chăm thằng bé,đáng ghét là,cô muốn hòa hợp,nhiều lần bắt chuyện với nó,lại bị nó tuyệt tình gạt ra,còn nói những lời khó nghe,Minh Hy tức muốn chết,thằng bé ném đồ chơi vào người cô,Minh Hy tức giận đánh vào tay nó vài cái,kết quả thằng bé khóc toáng lên,dỗ mãi không nín,cô bực mình lôi áo nó bỏ vào kho,đóng kín cửa lại,bản thân thì đeo tai nghe ngủ thiếp đi.
-Minh Hy-cô mở mắt,thấy anh đứng trước mặt mình :
-Thiên Bảo đâu ?
-Em đâu có biết,chắc là nó chạy đi đâu chơi đó thôi.
Minh Lâm tìm khắp nhà cũng không thấy,anh tức giận :
-Minh Hy,rốt cuộc là thằng bé ở đâu?Anh giao cho em chăm sóc kiểu gì vậy?
-Sao anh mắng em,em có làm gì nó đâu.
Minh Hy nằm trên phòng chơi game,lại nghe tiếng quát của anh từ dưới phòng :
-Minh Hy,em xuống đây cho anh.
Khi cô xuống nhà,Minh Lâm đã tìm được thằng bé,nó đang nằm ngủ trên ghế,thân người dơ bẩn,mặt đầy nước mắt,người co lại trong rất tội nghiệp,Minh Lâm đang thay quần áo và lau người cho nó,sau khi bé đã ngủ say,Minh Lâm quay sang cô,quát to:
-Tại sao Tiểu Bảo lại ở trong nhà kho?
-Ách,em...chắc là nó chạy nhảy vào đó thôi.
-Em hay lắm,nói dối quen hơi,nó chạy vào đó rồi tự khóa cửa luôn...HẢ!!!!
Minh Lâm kéo cô lên phòng,anh rút thắt lưng,liên tục đánh vào mông cô.
Vút...Chát...A...-Minh Hy giãy nãy người,cô cố vùng ra khỏi tay anh nhưng không được.
Vút...chát
Minh Lâm liên tục đánh mạnh tay 3 cái,Minh Hy hét lớn lên:
-Đau quá!Tại sao anh đánh em chứ.Anh thật quá đáng.
Minh Lâm thả người. Làm Minh Hy ngã xuống đất.Cô ôm mông nức nở.
-Em giải thích cho anh mọi việc.Mau lên!
-Đúng,là em nhốt nó đó. Vì nó cứ khóc mãi. Phiền chết đi được.
-Tiểu Bảo chỉ là đứa trẻ,em đối xử với nó như vậy hả ?
-Đồ con nít quỷ.Em ghét nó đó
-Em.-Minh Lâm bị chọc giận,anh lại kéo cô dậy. Tay liên tục đánh
Vút...Chát...Vút...Chát...
-Huhu...Đau!!!
Vút...Chát...
-Anh ơi đau quá đi mất!Đừng đánh nữa mà.
Có lẽ vì trong lúc tức giận,anh đánh mạnh hơn bình thường,Minh Hy cố gắng né người,nhưng làm sao đọ lại được sức của anh,mông đành phải hứng chịu lực đánh của anh.
Phía dưới lầu vang lên tiếng khóc,chắc là Tiểu Bảo đã tỉnh.Minh Lâm thả người cô ra. Anh chỉ vào góc tường:
-Em ra quỳ xuống góc đó. Quỳ thẳng lên.Một chút anh lên rồi nói chuyện.
----------oOo-----------
Minh Lâm sau khi dỗ thằng bé ngủ,lên phòng thấy Minh Hy quỳ ngay ngắn,cơn giận của anh cũng dịu bớt, anh ngồi lên giường:
-Em qua đây.
Minh Lâm kéo cô trước mặt mình,đưa tay vén tóc bết của cô:
-Em bị oan sao,thái độ gì đó.
-....-Minh Hy né tay anh.
-Em còn như vậy là anh đánh đó.
-Sao anh đánh em chứ!!!Là nó quăng đồ vào người em mà.
-Tiểu Bảo từ nhỏ đã mất cha mẹ trong một đêm,trong 1 vụ cháy lớn,mắt thằng bé bị mù tạm thời trong khoảng thời gian,dẫn đến hội chứng sợ lửa và bóng tối,từ đó bị ám ảnh tâm lý,luôn xa cách với các bạn đồng trang lứa.Vì vậy nên anh và ba mẹ đặc biệt yêu thương nó.Đứa bé ấy rất thật sự rất đáng thương.
-Nó chỉ là đứa trẻ,từ từ hãy dạy bảo nó.Em lại nhốt nó vào phòng củi như vậy.Em cảm thấy mình đúng hay sai ?
Minh Hy cúi người xuống,cọ xác ngón tay,cô có một chút đồng cảm với nỗi đau không có cha mẹ với Tiểu Bảo,từ nhỏ đã gặp chướng ngại tâm lý,thì ra nó lại có tính cách như vậy.Minh Hy nghĩ một hồi,lí nhí nói :
-Em...Em không nên làm như vậy.Em chịu phạt,anh phạt em đi.
Minh Lâm kê 2 cái gối giữa giường,hất mày chỉ.Minh Hy nắm chặt lấy vạt áo,cô lẳng lặng bước ra nằm xuống,hai lớp quần cũng cởi xuống,mông đặt trên cái gối nâng cao lên,rất xấu hổ!!!
vÚT...Chát...Vút...Chát...Anh bắt đầu đánh,cái nào cũng mạnh tay,mông toàn lực hứng chịu...Chỉ mới ba cái mông cô như tê liệt,thắt lưng mặc dù không làm chảy máu nhưng cũng thật sự đau.
-A.
-Anh đánh 20 cái,sau này làm gì cũng phải biết đến hậu quả.Nhất là việc liên quan đến mạng người.Mọi việc em thấy trước mắt cũng chưa hẳn là tất cả đâu!
Vút...Chát...Ui...đau quá!
Vút...Chát...Chát...Chát....-Chết mất,nghỉ một chút đi anh ơi.
Minh Lâm cũng khong ì lời nói của cô mà nhẹ tay.Anh muốn đánh nhanh để kết thúc,cũng để cô ghi nhớ rõ những lời này.
Chát...Vút...Vút...Chát!
Minh Hy vòng tay ra sau che,sau khi nhận ra đã biết mình sai lầm rồi!
-Bỏ cái tay ra,em muốn anh đánh lại không.
-Anh..đừng đừng....em lỡ.
-Đánh thêm 2 cái.
Vút...Chát...Vút...Chát....Huhu!
Mông cô hiện giờ đã nóng rát vô cùng,nhưng cái thắt lưng kia cứ liên tục quất tạo nên nhiều lằn roi khác.
Vút...Chát...Vút...Chát...
-Áhuhu.
Đánh xong 20 cái,Minh Lâm không xoa thuốc cho cô như mọi lần mà cất thắt lưng rồi đi xuống lầu khiến cô rất tủi thân.Một hồi sau,anh đem cho cô một tô cháo,Minh Hy nhíu mày:
-Em ăn rồi mà!
-Ai cho em ăn,mang cái này sang cho Tiểu Bảo!
-Cái gì chứ,tay chân nó có bị gì đâu-Mặt dù biết hết mọi chuyện,nhưng vì thằng bé mà cô bị đánh đau như vậy,cũng không hết ấm ức.
-Em muốn ăn đòn nữa không.Mau lên.
Minh Hy cố gắng gượng đau,cô đành hậm hực mang tô cháo qua cho Tiểu Bảo,thằng bé đã ngủ dậy,giờ đang ngoan ngoãn ngồi chơi lego.
-Này nhóc,ăn đi.
-Em phải đút cho thằng bé.
-Cái gì?Thôi được rồi.
Minh Hy múc một muỗng cháo,cô đưa đến miệng thằng bé nhưng nó né ra,vẫn tiếp tục chơi trò chơi.
-Nè,ăn đi mau lên
-....
-Này!!!
Đến lần thứ ba,Minh Hy hết chịu nổi,cô tức giận đập cái muỗng xuống đất,muỗng cháo nóng văng lên người thằng nhóc khiến nó khóc toáng lên:
-Khóc cái gì?Cái thằng...
Minh Lâm đứng đằng sau nhìn,anh tức giận chạy đến kéo Minh Hy lên,anh đánh 3 cái vào mông thật mạnh khiến cô la oai oái.
BỐP.BỐP.BỐP!!!
-Anh hết nói nổi em.
-Huhuhu...-Bị đánh trước mặt trẻ con như vậy,một phần xấu hổ và đau đớn khiến cô hơi khóc lên,thế mà anh cũng không để ý,Minh Lâm cúi xuống lau người dỗ dành thằng bé,anh nói gì vào tai nó,Tiểu Bảo dần hết khóc,ngoan ngoãn cất đồ chơi.Nó liếc sang cô,lấy cái khăn mặt đưa cho cô:
-Xấu...xấu!!!
Minh Hy định phản bác,nhưng dưới cái liếc của anh,Minh Hy vẫn tiếp tục bưng tô cháo lên,lần này thằng bé ngoan ngoãn ăn hết.Cô ngồi canh bé chơi,Minh Lâm về phòng làm việc.Đến chín giờ tối,Tiểu Bảo dường như đã buồn ngủ,cô cũng định trở về phòng,nhưng vừa đứng lên,bé lại nắm lấy quần cô,hai tay vươn ra trước :
-Ôm...ngủ!!!
Khi Minh Lâm qua phòng Tiểu Bảo,đã thấy một lớn một nhỏ ôm nhau ngủ ngoan ngoãn trên giường,Minh Hy nằm nghiên ngủ,Tiểu Bảo nằm trong lòng,nắm lấy tay cô yên giấc.Minh Lâm mỉm cười,anh cầm hộp thuốc nhẹ nhàng ngồi bên cạnh Minh Hy,anh vén áo,cởi quần cô,mông cô đã sưng lên,hơi có màu tím,tay anh nhẹ nhàng xoa thuốc,nhưng cô bị đau lơ mơ tỉnh dậy:
-Anh!
-Suỵt,ngủ đi,anh xoa thuốc cho bớt đau.
Cứ như thế,bàn tay thần kỳ của Minh Lâm lại đưa cô vào giấc ngủ...
--------------oOo--------------
Ra trễ hẹn 1 ngày rồiiiiii
=))) bonus là chương sau ngược hehe
channn- Admin
- Tổng số bài gửi : 272
Points : 33247
Thanks : 29
Join date : 27/11/2015
Age : 44
Đến từ : TPHCM
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0