BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
Nhân vật
Cô Hạnh- tuổi 30, kinh doanh về lĩnh vực giải trí, hiện là người bảo hộ cho Nhi vì trc đây quen biết bố (đã mất vì bệnh tim)của Nhi là ca sĩ của công ty cô, quan hệ thân thiết nên sau khi mất ông đã nhờ cô chăm sóc con gái của mình vì không có họ hàng thân thích, cô là người phụ nữ xinh đẹp và quyền lực, cực lì lạnh lùng trong công việc nhưng có tình cảm đặc biệt cho Nhi.
Nhi- học sinh, đẹp, mảnh mai và có nhiều tài lẻ như hát, đàn (vì bố là ca sỹ) nhưng bên cạnh đó rất bướng và ham vui nên không ít lần bị đòn và chịu sự nghiêm khắc của cô Hạnh và cực kì lười ăn giống bố nên gầy và thể trạng yếu
Cô Hạnh- tuổi 30, kinh doanh về lĩnh vực giải trí, hiện là người bảo hộ cho Nhi vì trc đây quen biết bố (đã mất vì bệnh tim)của Nhi là ca sĩ của công ty cô, quan hệ thân thiết nên sau khi mất ông đã nhờ cô chăm sóc con gái của mình vì không có họ hàng thân thích, cô là người phụ nữ xinh đẹp và quyền lực, cực lì lạnh lùng trong công việc nhưng có tình cảm đặc biệt cho Nhi.
Nhi- học sinh, đẹp, mảnh mai và có nhiều tài lẻ như hát, đàn (vì bố là ca sỹ) nhưng bên cạnh đó rất bướng và ham vui nên không ít lần bị đòn và chịu sự nghiêm khắc của cô Hạnh và cực kì lười ăn giống bố nên gầy và thể trạng yếu
Chritianna- Khách viếng thăm
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
Cả căn phòng gần chục bác sĩ đang tập trung cao độ tiến hành các bước cấp cứu để cứu lấy mạng sống người bệnh nhân này, đây là bệnh nhân quan trọng của bệnh viện, ông ta là ca sỹ hải ngoại ở nước ngoài mới chuyển về Việt Nam để lưu diễn kiếm sống và có ý định ở lại nước luôn. Ngồi ghế bên ngoài cửa là 1 cô bé thoạt nhìn rất xinh đẹp nhưng lại rất gầy gò với làn da trắng, sóng mũi lai tây , đôi mắt sáng rực nhưng lạnh lùng và vô hồn, đôi môi đang mím chặt, đẹp nhưng là vẻ đẹp của buồn bã và lo lắng, cô chính là con gái của người bệnh nhân đang cấp cứu kia
tiếng guốc cao gót từ xa vọng lại, xa xa có thể hình dung của 1 người phụ nữ xinh đẹp , chiếc áo vest tôn lên đường cong cơ thể, vòng 1 gợi cảm và vòng 3 được ôm lấy bởi chiếc váy đen bó sát , tóc búi cao, thân hình cao và vừa vặn không quá mập hay quá gầy, hoàn hảo.
người phụ nữ tiến lại gần cô bé cất tiếng: "em là Nhi phải ko?"
cô bé ngước mắt lên ngạc nhiên vì cô cũng mới về Vn cùng vs bố, gia đình chỉ có 2 bố con vì mẹ cô cũng đã mất do tai nạn giao thông cách đây 2 năm vì cớ sao lại có người biết cô
như đọc đc những suy ngĩ cô bé , người phụ nữ cất tiếng " chị là giám đốc cty bố em kí hợp đồng lưu diễn, chị và bô e quen biết nhau từ lúc bố e còn nhỏ trc khi ông qua định cư ở nước ngoài, đang nói thì cách cửa phòng bệnh mở ra
cả 2 liền lao đến chỗ người bác sĩ mở cửa:
bác sĩ hỏi nhìn ng phụ nữ: cô là ng nhà bệnh nhân"?
vâng, anh ấy sao rồi ?
bác sĩ lắc đầu buồn bã: không qua khỏi!
tiếng guốc cao gót từ xa vọng lại, xa xa có thể hình dung của 1 người phụ nữ xinh đẹp , chiếc áo vest tôn lên đường cong cơ thể, vòng 1 gợi cảm và vòng 3 được ôm lấy bởi chiếc váy đen bó sát , tóc búi cao, thân hình cao và vừa vặn không quá mập hay quá gầy, hoàn hảo.
người phụ nữ tiến lại gần cô bé cất tiếng: "em là Nhi phải ko?"
cô bé ngước mắt lên ngạc nhiên vì cô cũng mới về Vn cùng vs bố, gia đình chỉ có 2 bố con vì mẹ cô cũng đã mất do tai nạn giao thông cách đây 2 năm vì cớ sao lại có người biết cô
như đọc đc những suy ngĩ cô bé , người phụ nữ cất tiếng " chị là giám đốc cty bố em kí hợp đồng lưu diễn, chị và bô e quen biết nhau từ lúc bố e còn nhỏ trc khi ông qua định cư ở nước ngoài, đang nói thì cách cửa phòng bệnh mở ra
cả 2 liền lao đến chỗ người bác sĩ mở cửa:
bác sĩ hỏi nhìn ng phụ nữ: cô là ng nhà bệnh nhân"?
vâng, anh ấy sao rồi ?
bác sĩ lắc đầu buồn bã: không qua khỏi!
Chritianna- Khách viếng thăm
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
gõ phím mệt quá cơ :
nó ngất xỉu, người phụ nữ vội vàng đỡ lấy thân thể nhỏ bé của nó
tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên giường bệnh - ng phụ nữ ân cần hỏi? tỉnh rồi
"ba em ......rồi bật khóc nức nở..... vậy là không còn ai bên cạnh em nữa....
cô vội ôm lấy nó vào lòng nhẹ nhàng an ủi " không sao , từ giờ em sẽ về ở vs chị, chị sẽ thay bố em chăm sóc và cho em 1 mái nhà ( giải thích chút: cô Hạnh và bố Nhi ngoài quan hệ công việc thì còn là bạn từ thời còn "cởi chuồng tắm mưa"- nên sau khi mất ông đã gửi gắm đứa con gái duy nhất của ông cho cô vì ông là trẻ mồ côi không có họ hàng bà con thân thiết)
sau khi lo các thủ tục bệnh viện xong cô đưa Nhi về, quần áo sách vở nó cũng không nhiều nên cũng nhanh gọn trong 1 chiếc vali cho lên xe là xong
chiếc xe dừng trước 1 ngôi nhà vs cánh cổng cao chắc chắc nhìn vào trong có thể thấy rất nhiều cây cảnh và còn có cả 1 hồ bơi nữa, tuy không được to như biệt thự nhưng nhỏ nhắn và xinh đẹp, có một bác lớn tuổi ra mở cổng chắc là ng giúp việc
bước vào nhà trang trí giản dị gồm 1 ghế sooffa màu da giữa phòng khách, chếch bên phải là khu bếp và có cầu thang đi lên tầng lầu
"từ nay em cứ coi đây như nhà mình, cần gì thì nói bác giúp việc vì công việc chị cũng đi suốt, em ở phòng 1 lầu 2 bên cạnh là phòng chị, buổi tối chị có ở nhà nên nếu cần hỏi vấn đề học tập j thì có thể sang phòng gọi chị"
nó cũng không nói gì: "lẳng lặng xách vali lên lầu vì nó biết giờ chẳng còn nơi nào để đi hết, nó chỉ biết sống nhờ vào ng phụ nữ không quen biết này thôi"
thời gian lặng lẽ trôi cũng đi 4 tháng kể từ ngày dọn về đây ở, nó cũng không có mấy khi gặp chị Hạnh, vì lúc chị về đến nhà thì nó cung ngủ rồi nên chẳng đụng chạm mặt nhau, đưa đi học thì có bác giúp việc không thì đi xe bus hoặc grap
có điều càng ngày nó càng gầy 1 phần vì buồn chuyện của bố và cũng do nó rất kén ăn mà món ở Vn thì chưa quen khẩu vị, có mấy lần Chị cũng nhắc nhở nhưng nghe rồi để vậy cũng vẫn vậy
về phần Cô Hạnh thơi gian đây cũng lo thủ tục để làm ng dám hộ cho Nhi, đám tang rồi công việc công ty chồng chất nên cũng kệ thấy con bé buồn chuyện bố nên cũng không tạo áp lực gì nhiều chỉ im lặng theo dõi xem sao
rồi chuyện gì đến cũng đến
kì thi học kì của nó ở môi trường mới chuyển đến, tuy là lớp 8 nhưng chương trình lại rất nặng vì đây là trường quốc tế chỉ dành cho dân nhà giàu và những đứa có thực lực thật sự mới vô đây học được, lúc trc ở bên nước ngoài nó học hành cũng không đến nỗi cộng thêm từ nhỏ sinh ra tại Mỹ nên tiếng anh mới thực sự là tiếng mẹ đẻ của nó
chủ quan và chán nản nên từ lúc chuyển trường tới giờ nó cũng chả thèm động đến sách vở, mỗi ngày đều là đến trường và còn lại là chơi bời vs đám bạn mới và..... ngủ
lúc nhận kết quả nhà trường cô giận tím người nhưng bình tĩnh lại cho nghĩ chắc nó còn sốc nên chỉ gọi nó vào phòng và nhắc nhở về học tập và vấn đề ăn uống ngủ nghỉ của nó vì cô cũng cho nó đầy đủ không thiếu thứ gì mà cớ sao sau 1 thời gian nuôi
thì lại tụt dốc không phanh như thế này, nhắc nhở là thế nhưng nó lại tự ái và mặc cảm
nó ngất xỉu, người phụ nữ vội vàng đỡ lấy thân thể nhỏ bé của nó
tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên giường bệnh - ng phụ nữ ân cần hỏi? tỉnh rồi
"ba em ......rồi bật khóc nức nở..... vậy là không còn ai bên cạnh em nữa....
cô vội ôm lấy nó vào lòng nhẹ nhàng an ủi " không sao , từ giờ em sẽ về ở vs chị, chị sẽ thay bố em chăm sóc và cho em 1 mái nhà ( giải thích chút: cô Hạnh và bố Nhi ngoài quan hệ công việc thì còn là bạn từ thời còn "cởi chuồng tắm mưa"- nên sau khi mất ông đã gửi gắm đứa con gái duy nhất của ông cho cô vì ông là trẻ mồ côi không có họ hàng bà con thân thiết)
sau khi lo các thủ tục bệnh viện xong cô đưa Nhi về, quần áo sách vở nó cũng không nhiều nên cũng nhanh gọn trong 1 chiếc vali cho lên xe là xong
chiếc xe dừng trước 1 ngôi nhà vs cánh cổng cao chắc chắc nhìn vào trong có thể thấy rất nhiều cây cảnh và còn có cả 1 hồ bơi nữa, tuy không được to như biệt thự nhưng nhỏ nhắn và xinh đẹp, có một bác lớn tuổi ra mở cổng chắc là ng giúp việc
bước vào nhà trang trí giản dị gồm 1 ghế sooffa màu da giữa phòng khách, chếch bên phải là khu bếp và có cầu thang đi lên tầng lầu
"từ nay em cứ coi đây như nhà mình, cần gì thì nói bác giúp việc vì công việc chị cũng đi suốt, em ở phòng 1 lầu 2 bên cạnh là phòng chị, buổi tối chị có ở nhà nên nếu cần hỏi vấn đề học tập j thì có thể sang phòng gọi chị"
nó cũng không nói gì: "lẳng lặng xách vali lên lầu vì nó biết giờ chẳng còn nơi nào để đi hết, nó chỉ biết sống nhờ vào ng phụ nữ không quen biết này thôi"
thời gian lặng lẽ trôi cũng đi 4 tháng kể từ ngày dọn về đây ở, nó cũng không có mấy khi gặp chị Hạnh, vì lúc chị về đến nhà thì nó cung ngủ rồi nên chẳng đụng chạm mặt nhau, đưa đi học thì có bác giúp việc không thì đi xe bus hoặc grap
có điều càng ngày nó càng gầy 1 phần vì buồn chuyện của bố và cũng do nó rất kén ăn mà món ở Vn thì chưa quen khẩu vị, có mấy lần Chị cũng nhắc nhở nhưng nghe rồi để vậy cũng vẫn vậy
về phần Cô Hạnh thơi gian đây cũng lo thủ tục để làm ng dám hộ cho Nhi, đám tang rồi công việc công ty chồng chất nên cũng kệ thấy con bé buồn chuyện bố nên cũng không tạo áp lực gì nhiều chỉ im lặng theo dõi xem sao
rồi chuyện gì đến cũng đến
kì thi học kì của nó ở môi trường mới chuyển đến, tuy là lớp 8 nhưng chương trình lại rất nặng vì đây là trường quốc tế chỉ dành cho dân nhà giàu và những đứa có thực lực thật sự mới vô đây học được, lúc trc ở bên nước ngoài nó học hành cũng không đến nỗi cộng thêm từ nhỏ sinh ra tại Mỹ nên tiếng anh mới thực sự là tiếng mẹ đẻ của nó
chủ quan và chán nản nên từ lúc chuyển trường tới giờ nó cũng chả thèm động đến sách vở, mỗi ngày đều là đến trường và còn lại là chơi bời vs đám bạn mới và..... ngủ
lúc nhận kết quả nhà trường cô giận tím người nhưng bình tĩnh lại cho nghĩ chắc nó còn sốc nên chỉ gọi nó vào phòng và nhắc nhở về học tập và vấn đề ăn uống ngủ nghỉ của nó vì cô cũng cho nó đầy đủ không thiếu thứ gì mà cớ sao sau 1 thời gian nuôi
thì lại tụt dốc không phanh như thế này, nhắc nhở là thế nhưng nó lại tự ái và mặc cảm
Chritianna- Khách viếng thăm
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
những đứa giỏi thì luôn có sự tự trọng cao và tự tôn cực kì lớn và nó cũng không ngoại lệ
sau buổi tối cô gặp riêng nhắc nhở nó quyết định khăn gói ra đi vì nó nghĩ cô thương hại nó nên cho ở với lại suốt thời gian ở nhà của cô nó cảm thấy như mình là 1 kẻ an bám và là gánh nặng của cô, nó quyết định như vậy ra thu dọn đồ đạc để " đi bụi"
buổi tối hôm đó sau khi đi học thì không thấy nó về nhà, bây giờ đã hơn 10 giờ tối, bác giúp việc liền gọi cho cô thông báo sự việc, nhân được tin cô liền gọi cho nó nhưng đt đổ chuông chứ không bắt máy,gọi giáo viên chủ nhiệm lớp để xin sdt mấy đứa b cùng lớp hỏi xem nó có đi chơi vs đứa nào ko thì đc báo là hôm nay giờ tập thể dục cũng ko thấy nó nữa
Cô trở về nhà và vào phòng nó thì thấy bức thư cảm ơn nó để lại, cô lập tức gọi cho ng bạn làm công an xin giúp đỡ và đích thân lái xe đi làm
giờ cũng đã gần 2 giờ khuya, phố xá đã tắt đèn và màn đêm tĩnh mịch bao trùm, 1 người phụ nữ đang ngồi trong chiếc xe ánh mắt lo lắng không ngừng nhìn sang 2 bên đường để xem có đứa bé gái nào ngủ hay ngồi đâu đó không
suốt mấy tiếng đồng hồ chạy xem cũng đã rất mệt, cô thầm nhủ:" tốt nhât đừng để tôi tìm thấy ngay lúc này không thì sẽ đánh 1 trận thật đau ngay trên đường , con gái con đứa mà bày đặt đi bụi "
về phần nó do không tìm đc nơi nào tốt để thuê trọ vs số tiền ít ỏi nên nó quyết định bắt xe đi xa chút để có thể thuê đc nơi trọ vs giá rẻ rồi đi làm kiếm tiền sau đó tính tiếp. sáng hôm sau thì nó bắt đầu đi kiếm việc nó quyết định làm công việc gì đấy liên quan đến khả năng tiếng anh mẹ đẻ của mình nhưng đến lúc xin việc thì người ta không dám nhận vì còn chưa đủ tuổi, ngày thứ 2 đang ngồi trong quán nước mía thì nó được công an tìm thấy vì chủ nhà trọ đã khai báo khi công an hỏi, nó đc đưa về đồn công an
chị công an xinh đẹp nhìn nó cười rồi hỏi nó: em với cô Hạnh là gì của nhau?
nó gãi đâu và cười vì chả biết pk trả lời làm sao nên chỉ nói là bạn của bố. chị công an cũng hỏi nó vài câu xã giao rồi gọi điện thoại cho ai đó
một lát sau thì thấy 1 chiếc xe hơi màu trắng đậu ở cổng , bước xuống là 1 người phụ nữ dáng vẻ sang trọng trong bộ đồng phục công sở và ko ai khác là chị- cô Hạnh nó hay xưng hô như v
từ lúc bước xuống xe và đi vào đồn cô chỉ nhìn nó có đúng 1 lần và quay sang bắt tay trò chuyện vs chị công an xinh đẹp vừa nãy, chắc là bạn của cô - nó đoán v thì thấy 2 ng rất vui vẻ
trò chuyện xong cô quay sang không nói j và nắm tay nó ra xe- nó có cảm giác cô rất giận vì từ nó lên xe cô cũng không noi j và hàng lông mày thì nhíu chặt lại- nó sợ--- vì trc giờ cũng chưa thấy cô giân đến vậy
về đến nhà , cô bảo lên tắm rửa rồi xuống ăn cơm tối, sau khi tắm xong thì cũng đã thấy cô đợi ăn cùng, suốt lúc ăn cô cũng ko nói j chỉ lẳng lặng nhìn nó ăn- cảm giác có ng nhìn mình ăn cũng thật khó chịu vì thế một đứa đã lười ăn như nó lại càng khó khăn hơn trong việc nuốt từng khối thức ăn mà cô gắp vào bát nó nãy giờ
đã hơn nửa tiếng kể từ lúc ngồi xung bàn ăn và chém cơm trc mặt nó vẫn còn y nguyên- lông mày cô cau lại đôi mắt dưới cặp kính cận lại càng tỏ ra vô cùng khó chịu- nó có thể cảm nhận đc sự tức giận của người trước mặt, từ nãy tới giờ cô cũng không ăn chỉ im lặng quan sát nó
"cho em 10 phút để xử lí hết bát cơm đó và sau đó đi lên phòng gặp tôi"-- bất ngờ cô cất tiếng
sau đó cô đứng dậy đi lên phòng
10 phút- 15 phút - 20 phút nó cố kéo dài tgian càng dài càng tốt để tìm cách thoát cuộc nói chuyện vs cô , đang suy nghĩ thì thấy cô gọi vọng từ cầu thang " đi lên đây" thôi, xong!
không gian tĩnh lặng - chỉ có tiếng máy quạt kêu đều đều, từ lúc bước vô phòng cô tới giờ nó cũng vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích- hít thở hương thơm nhè nhẹ của căn phòng, đó cũng là mùi nức hoa đặc trưng trên người của cô , căn phòng rất giản dị chỉ có bàn làm việc và 1 chiếc giường nệm để ngủ . nó chú ý quan sát vì mặc dù vô ở cũng lâu nhưng chưa bao giờ nó đặt chân vào căn phòng này , đang suy nghĩ thì cô gọi
" qua đây đứng khoanh tay lại"
lần này cũng khác những lần trc nói chuyện vs cô vì những lần trc đều ngồi còn lần này cô lại bắt đứng trc mặt cô
thật sự ngượng ấy- cảm giác đứng trước mặt người khác như thế này giống mấy đứa nhóc phạm lỗi bị mẹ dạy dỗ vậy, nó ngượng ngùng cúi mặt xuống đất
" ngước mặt lên Nhi, trả lời cô vì sao lại bỏ nhà đi "? cô hỏi(vì lúc về nhà nó gọi cô - em nên quen luôn dù sao cô cũng hơn nó 1 con giáp)
"vì em không muốn ở đây nữa"- nó trả lời mặt vẫn cúi xuống đất
"tại sao"?
"em ngại'- nó thành thật nhìn vào mắt cô
'nói vớ vẩn j vậy Nhi - cô đã trở thành người dám hộ hợp pháp của em- nói cách khác cô như mẹ của em vậy, em ko ở đây thì ở đâu"
nó im lặng
" nếu em cảm thấy cô không xứng đáng đóng vai trò làm mẹ em thì cứ nói, cô sẽ ko ép buộc em và tìm cho em nơi ở khác"
"không phải- em không có ý đó"- mắt no ửng đỏ
"em vẫn rất thích cô- nhưng em sợ thành gánh nặng người khác"- nó lí nhí
"người khác"- "ai là người khác- cô đã là người nhà của em - sau này có chuyện gì pk nói không được tự ý quyết định như vậy"
"em xin lỗi"- nó lí nhí
"mấy ngày nay cô và mọi ng bỏ hết công việc đi tìm em cả đêm cả ngày - tội này tính sao đây Nhi?" cô giả bộ nghiêm giọng
nó im lặng rồi trả lời: "em không biết"
" cô sẽ đánh đòn"
nói rồi cô đứng dậy lấy chổi lông gà trên bàn và chỉ tay lên giường " nằm sấp xuống đó"_ cô nói
nó nói lí nhí" em lớn rồi mà cô có thể phạt bằng cách khác ko?"
" không, nhanh lên nằm xuống đừng để cô nói lại lần 2"
nó vẫn đứng đó _ vì từ nhỏ tới giờ ba nó cưng cực kì chưa bao giờ la mắng nói chi là đánh đòn
"Nhi"_ cô nghiêm giọng "con không nghe lời cô đúng không"
nó vẫn đứng đó bật khóc thút thít_" vút - chát'
1 roi rơi vào mông " nằm xuống" cô quát:
sau buổi tối cô gặp riêng nhắc nhở nó quyết định khăn gói ra đi vì nó nghĩ cô thương hại nó nên cho ở với lại suốt thời gian ở nhà của cô nó cảm thấy như mình là 1 kẻ an bám và là gánh nặng của cô, nó quyết định như vậy ra thu dọn đồ đạc để " đi bụi"
buổi tối hôm đó sau khi đi học thì không thấy nó về nhà, bây giờ đã hơn 10 giờ tối, bác giúp việc liền gọi cho cô thông báo sự việc, nhân được tin cô liền gọi cho nó nhưng đt đổ chuông chứ không bắt máy,gọi giáo viên chủ nhiệm lớp để xin sdt mấy đứa b cùng lớp hỏi xem nó có đi chơi vs đứa nào ko thì đc báo là hôm nay giờ tập thể dục cũng ko thấy nó nữa
Cô trở về nhà và vào phòng nó thì thấy bức thư cảm ơn nó để lại, cô lập tức gọi cho ng bạn làm công an xin giúp đỡ và đích thân lái xe đi làm
giờ cũng đã gần 2 giờ khuya, phố xá đã tắt đèn và màn đêm tĩnh mịch bao trùm, 1 người phụ nữ đang ngồi trong chiếc xe ánh mắt lo lắng không ngừng nhìn sang 2 bên đường để xem có đứa bé gái nào ngủ hay ngồi đâu đó không
suốt mấy tiếng đồng hồ chạy xem cũng đã rất mệt, cô thầm nhủ:" tốt nhât đừng để tôi tìm thấy ngay lúc này không thì sẽ đánh 1 trận thật đau ngay trên đường , con gái con đứa mà bày đặt đi bụi "
về phần nó do không tìm đc nơi nào tốt để thuê trọ vs số tiền ít ỏi nên nó quyết định bắt xe đi xa chút để có thể thuê đc nơi trọ vs giá rẻ rồi đi làm kiếm tiền sau đó tính tiếp. sáng hôm sau thì nó bắt đầu đi kiếm việc nó quyết định làm công việc gì đấy liên quan đến khả năng tiếng anh mẹ đẻ của mình nhưng đến lúc xin việc thì người ta không dám nhận vì còn chưa đủ tuổi, ngày thứ 2 đang ngồi trong quán nước mía thì nó được công an tìm thấy vì chủ nhà trọ đã khai báo khi công an hỏi, nó đc đưa về đồn công an
chị công an xinh đẹp nhìn nó cười rồi hỏi nó: em với cô Hạnh là gì của nhau?
nó gãi đâu và cười vì chả biết pk trả lời làm sao nên chỉ nói là bạn của bố. chị công an cũng hỏi nó vài câu xã giao rồi gọi điện thoại cho ai đó
một lát sau thì thấy 1 chiếc xe hơi màu trắng đậu ở cổng , bước xuống là 1 người phụ nữ dáng vẻ sang trọng trong bộ đồng phục công sở và ko ai khác là chị- cô Hạnh nó hay xưng hô như v
từ lúc bước xuống xe và đi vào đồn cô chỉ nhìn nó có đúng 1 lần và quay sang bắt tay trò chuyện vs chị công an xinh đẹp vừa nãy, chắc là bạn của cô - nó đoán v thì thấy 2 ng rất vui vẻ
trò chuyện xong cô quay sang không nói j và nắm tay nó ra xe- nó có cảm giác cô rất giận vì từ nó lên xe cô cũng không noi j và hàng lông mày thì nhíu chặt lại- nó sợ--- vì trc giờ cũng chưa thấy cô giân đến vậy
về đến nhà , cô bảo lên tắm rửa rồi xuống ăn cơm tối, sau khi tắm xong thì cũng đã thấy cô đợi ăn cùng, suốt lúc ăn cô cũng ko nói j chỉ lẳng lặng nhìn nó ăn- cảm giác có ng nhìn mình ăn cũng thật khó chịu vì thế một đứa đã lười ăn như nó lại càng khó khăn hơn trong việc nuốt từng khối thức ăn mà cô gắp vào bát nó nãy giờ
đã hơn nửa tiếng kể từ lúc ngồi xung bàn ăn và chém cơm trc mặt nó vẫn còn y nguyên- lông mày cô cau lại đôi mắt dưới cặp kính cận lại càng tỏ ra vô cùng khó chịu- nó có thể cảm nhận đc sự tức giận của người trước mặt, từ nãy tới giờ cô cũng không ăn chỉ im lặng quan sát nó
"cho em 10 phút để xử lí hết bát cơm đó và sau đó đi lên phòng gặp tôi"-- bất ngờ cô cất tiếng
sau đó cô đứng dậy đi lên phòng
10 phút- 15 phút - 20 phút nó cố kéo dài tgian càng dài càng tốt để tìm cách thoát cuộc nói chuyện vs cô , đang suy nghĩ thì thấy cô gọi vọng từ cầu thang " đi lên đây" thôi, xong!
không gian tĩnh lặng - chỉ có tiếng máy quạt kêu đều đều, từ lúc bước vô phòng cô tới giờ nó cũng vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích- hít thở hương thơm nhè nhẹ của căn phòng, đó cũng là mùi nức hoa đặc trưng trên người của cô , căn phòng rất giản dị chỉ có bàn làm việc và 1 chiếc giường nệm để ngủ . nó chú ý quan sát vì mặc dù vô ở cũng lâu nhưng chưa bao giờ nó đặt chân vào căn phòng này , đang suy nghĩ thì cô gọi
" qua đây đứng khoanh tay lại"
lần này cũng khác những lần trc nói chuyện vs cô vì những lần trc đều ngồi còn lần này cô lại bắt đứng trc mặt cô
thật sự ngượng ấy- cảm giác đứng trước mặt người khác như thế này giống mấy đứa nhóc phạm lỗi bị mẹ dạy dỗ vậy, nó ngượng ngùng cúi mặt xuống đất
" ngước mặt lên Nhi, trả lời cô vì sao lại bỏ nhà đi "? cô hỏi(vì lúc về nhà nó gọi cô - em nên quen luôn dù sao cô cũng hơn nó 1 con giáp)
"vì em không muốn ở đây nữa"- nó trả lời mặt vẫn cúi xuống đất
"tại sao"?
"em ngại'- nó thành thật nhìn vào mắt cô
'nói vớ vẩn j vậy Nhi - cô đã trở thành người dám hộ hợp pháp của em- nói cách khác cô như mẹ của em vậy, em ko ở đây thì ở đâu"
nó im lặng
" nếu em cảm thấy cô không xứng đáng đóng vai trò làm mẹ em thì cứ nói, cô sẽ ko ép buộc em và tìm cho em nơi ở khác"
"không phải- em không có ý đó"- mắt no ửng đỏ
"em vẫn rất thích cô- nhưng em sợ thành gánh nặng người khác"- nó lí nhí
"người khác"- "ai là người khác- cô đã là người nhà của em - sau này có chuyện gì pk nói không được tự ý quyết định như vậy"
"em xin lỗi"- nó lí nhí
"mấy ngày nay cô và mọi ng bỏ hết công việc đi tìm em cả đêm cả ngày - tội này tính sao đây Nhi?" cô giả bộ nghiêm giọng
nó im lặng rồi trả lời: "em không biết"
" cô sẽ đánh đòn"
nói rồi cô đứng dậy lấy chổi lông gà trên bàn và chỉ tay lên giường " nằm sấp xuống đó"_ cô nói
nó nói lí nhí" em lớn rồi mà cô có thể phạt bằng cách khác ko?"
" không, nhanh lên nằm xuống đừng để cô nói lại lần 2"
nó vẫn đứng đó _ vì từ nhỏ tới giờ ba nó cưng cực kì chưa bao giờ la mắng nói chi là đánh đòn
"Nhi"_ cô nghiêm giọng "con không nghe lời cô đúng không"
nó vẫn đứng đó bật khóc thút thít_" vút - chát'
1 roi rơi vào mông " nằm xuống" cô quát:
Chritianna- Khách viếng thăm
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
trong cuộc sông đôi lúc nên biết lúc nào nhu và lúc nào cương để ko phải hối hận
và điển hình là nó bây giờ
vì nó ko nghe lời nên đã bị tay cô đè ấn sấp lên giường , tay liên tục quất vào mông nó còn nó thì liều mạng đưa tay ra che lấy cặp mông để tránh roi của cô
cô giữ lấy tay của nó trên lưng , chân kẹp lấy phần chân nó giữ nó nằm sấp trên đùi và tay kia thì đánh xuống
"vút"-"chát"_ huhu
" vút"-"chát"_ko nghe lời
"vút"-"chát"
"vút"-"chát" _ có muốn bị trói lại đánh đòn không Nhi
nó nức nở - từ nhỏ tới giờ chưa từng bị đòn, ở vs ba, ba cưng chiều nâng như nâng trứng hứng như hưng hóa nên từng roi quất lên cặp mông nóng rát thật quá sức chịu đựng của nó
"vút"-"chát" _ Aaaaa
"vút"-"chát"_huhu
"vút"-"chát"_ em xin lỗi
"vút"-"chát"
"vút"-"chát" Aaaaa
tay cô vẫn quất đều đều không có dấu hiệu ngừng
"vút"-"chát" _huhu em sẽ nghe lời mà
"vút"-"chát"_bỏ nhà đi có biết cô lo lắng lắm không
"vút"-"chát"_sau này làm j cũng pk xin phép nghe chưa Nhi
"vút"-"chát"_ nói là pk nghe lời
"vút"-"chát"_ huhu e xin lỗi, đau quá đừng đánh nữa
"đứng dậy"_cô bất ngờ ngừng roi, bắt đầu dạy dỗ
"khoanh tay lại"_ "còn dám bỏ đi nữa ko Nhi"
nó thút thút lắc đầu
"vút"-"chát"_1 roi trúng 1 bên mông "có miệng không Nhi"
huhu "không'
"vút"-"chát" _"dạ- thưa đâu hết rồi, người lớn hỏi mà trả lời như v đúng ko_cô nghiêm giọng"
"dạ e không dám nữa" _ tay nó cứ xoa đều mông -nó có cảm giác bây giờ cái mông không khác gì lũ kiến đang bò vừa nóng vừa rát_ đau quá_nó chỉ biết im lặng khóc vì sợ nói câu nào phật ý cô lại ăn đòn thêm
"từ nay trở đi, làm gì cũng phải xin phép cô , cô nói là phải nghe lời , còn nữa, đừng để cô nhắc nhở đến chuyện ăn uống sinh hoạt của em,liệu mà làm , người thì gầy tong teo, từ nay trở đi ăn uống đầy đủ cho cô, bỏ bữa nào là ăn đòn"
"em xin lỗi"_ nó thút thít
"nằm ngay ngắn lại- 10 roi tự đếm số roi "
nó bật khóc_ không phải lại đánh nữa chứ huhu
"cô"
"sao?"
"em sẽ ngoan mà _cô đừng đánh đòn đau lắm"
cô xém chút nữa phì cười không đau đánh chi trời nhưng vẫn pk nghiêm mặt
"không nói nhiều_nhanh lên" 1_ 2_---
nó vội nằm lên _cô với tay kéo quần nó xúng_ mặt nó đỏ lên tay giữ lấy tay cô " em lớn rồi mà cô"
"bỏ tay ra" _ mặc cho nó năn nỉ cơ nào chiếc quần ngoài bị kéo xuống sau đó cả underwear cũng bị tụt xuống lun_ toàn bộ hạ vị bại lộ trong không khí
mặt nó đỏ ửng như trái cà chua chín mông đang nóng rát gặp hơi lạnh của máy lạnh phà vào bất giác run lên _ cái mông sưng to từ trận đòn trước cũng đỏ ko kém gì gương mặt chủ nhân nó
nó khóc thút thít chỉ cầu mong trận đòn này qua mau mau_ bây giờ thì biết sợ là gì rồi
còn cô thì cũng không vôi vã , thậm chí có phần thích thú vs biểu cảm ngại ngùng xấu hổ của ai kia. nhẹ nhàng kê cây chổi nhiip nhịp len mông_ nhìn cặp mông đã sưng húp lên cô cảm thấy đau lòng nhưng ko nghiêm khắc thì sợ làm hư nó nhất là trong cái tuổi dậy của nó
"sau này bị phạt là phải quy củ như thế này , không che không né nếu không đánh lại từ đầu nghe chưa Nhi"
" dạ"_ nó thút thít
"vút"-"chát" Aaaaaaa
"sao ko đếm"?
1
"vút"-"chát"_ 2
"vút"-"chát"_3
"vút"-"chát"_4 _ con ko dám nữa
'vút'-"chát_ 5
''
''
''
''
"ngồi dậy"_ cô ôm nó vào lòng . nó khóc to" ngoan, cô không đánh nữa" tay đặt trên lưng di chuyển xuống phần mông định xoa thì nó lại gào to hơn_ chỗ nó thật sự rất đau a
cô cứ ôm nó như v cho tới khi nó hết khóc rồi lấy thuốc nhẹ nhàng xoa mông cho nó_ vì mệt quá nên nó ngủ lúc nào không hay biết
Chritianna- Khách viếng thăm
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
chưa thấy ai thik- hic - chắc ko ai thik chuyện của mình
bùn quá đê_ ko có động lực viết
:p": :p": :p":
Chritianna- Khách viếng thăm
Re: BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
Bạn viết hay quá - ra chap mới đeeeeeeee
Spanking sp- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 20
Points : 21696
Thanks : 0
Join date : 17/12/2018
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
tết tư mà quạo ghê
sao diễn đàn đăng kí không đc là sao ta
sao diễn đàn đăng kí không đc là sao ta
Chritianna- Khách viếng thăm
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
sau buổi tối định mệnh ấy (sau buổi tối no đòn vì dám bỏ nhà đi )
cô trở nên nghiêm khắc với nó hơn, buổi sáng cô cũng đi làm trễ hơn để gọi nó dậy ăn sáng rồi mới chở nó đi học, buổi tối cô cũng vào phòng nó trước khi ngủ để kiểm tra tập vở các môn nó học có ghi chép đầy đủ hay giáo viên có phê gì không, thậm chí sau giờ ăn tối những hôm cô ở nhà cô còn giúp nó làm môn Ngữ văn vì nó gặp rất rối sau khi trở về quê hương vs việc sd tiếng anh là ngôn ngữ chính
về phần nó thì cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có được người quan tâm giống như người mẹ đã rời xa nó nhưng cũng vô cùng áp lực vì phải theo kịp chương trình đã bỏ 1 học kì vừa rồi dưới sự giám sát vô cùng nghiêm khắc của cô.
cô không cho nó đi chơi vs các bạn nhiều như trước nữa, thậm chí còn mướn cả gia sư về dạy các môn học mà nó giỏi và dạy đàn piano để sau này có thể nôi nghiệp cha nếu muốn, nếu học kì này không nằm trong top 10 của lớp thì xác định về "nâng mông chịu đòn" huhu
dù mêt mỏi vậy nhưng nó thích nhất là buổi tối sau khi dạy bài nó cách sd tiếng việt cô còn ngủ lại phòng của nó, thậm chí còn ôm nó ngủ nữa( thích quá_sao chịu nổi trời) cơ mà người cô thơm lắm mùi hương nước hoa cỏ mai và cả mùi hương của cơ thể cô nữa _thật làm cho người ta khoan khoái dê chịu_ và điều đó thể hiện ràng cô rất thương nó rất nhiều
lịch học như sau:
sáng 6:00 dậy vscn ăn sáng- đến trg
trưa ăn trưa - nghỉ đến 2 h chiều
2:00 chiều học gia sư
4:00 chiều học đàn
5:00 làm bài tập về nhà
7:00 ăn tối
8:00 tối làm bt và chuẩn bị bài dưới sự giám sát của cô
10:30 tối ngủ
tuy lịch học kín nhưng vẫn có 1 số khoảng tgian còn trống nên nó quyết định đi làm thêm để kiếm thêm thu nhập dù cô lo cho nó cũng chẳng thiếu thốn gì
vì biết chơi đàn nên nó qđ đi chơi đàn cho những quán cà phê mặc dù nó rất giỏi tiếng anh nhưng lại không giỏi tiếng việt nên ko thể dịch sách cho ng ta đc
tối hôm đó nó quyết định xin cô đi chơi nhạc
"cô ơi"
"sao"?_ vẫn tập trung làm việc trên laptop không nhìn nó mà trả lời
"cô cho em đi đánh đàn tại quán được không cô?"
cô ngạc nhiên ngước lên nhìn nó" em đang cần tiền à?"_cô hỏi
"dạ ko, tại em thấy em còn thời gian nên muốn đi làm'_nó rụt rè nói
cô tiếp tục làm việc nhẹ nhàng nói"nếu còn thời gian thì học thêm tiếng đi, bao giờ lớn rồi đủ kiến thức rồi tha hồ kiếm tiền_còn bây giờ lo học hành đàng hoàng, học kì này mà rớt hạng là ăn đòn"
nó tiếp tục năn nỉ'cô yên tâm, em sẽ không làm cô thất vọng nhưng mà cho em đi đi cô"
cô nhìn nó rồi nói "ko đc mấy chỗ đó phức tạp lắm, thiếu tiền thì nói cô đưa"
" đi mà cô"
cô ko nói j nữa mặc kệ nó năn nỉ mà tập trung làm việc_nó phũng phịu đi lên phòng
nói gì nói là vẫn đăng kí tên vào quán bar chơi đàn mặc cho cô ko cho phép_ nó nghĩ: "miễn sao đi làm mà cô ko biết là được"
vì thế sau khi trưa tan học thường là nó bắt bus về nhà nhưng nó lại vội vàng chạy qua bar để đánh đàn luôn (buổi trưa mà cũng có ng vô bar- chắc vô ngủ kk) thế là suốt 1 tháng trời nó chơi đàn và về nhà rất trễ thường là 1h trưa có hôm nào mệt quá nó leo lên giường ngủ lun và bỏ bữa lun
cây kim trong bọc sớm có ngày lòi ra - vì bỏ bữa quá nhiều nên bác giúp việc có nói chuyện đó vs cô _ cô có hỏi nó và nó bảo là tại học mệt nên không muốn ăn_ cô cũng chỉ la nhưng cũng ko phạt nó j
rồi một ngày đẹp trời cô đi gặp đối tác nên về nhà vào buổi trưa ăn cơm và cũng không thấy mặt mũi nó đâu, gọi cho nó thì ko bắt máy, hôm đó lại xui khách yêu cầu đánh thêm cho gia đình nọ tổ chức tiệc sinh nhật nên mãi đến 2 giờ chiều mới xong lại còn bị ép uống bia chia vui vs họ
lúc về mở điện thoại ra thì thấy rất nhiêu cuộc gọi nhỡ của cô - nên nó cũng hơi lo vội bắt xe vè sớm
tới nhà thì thấy cô đang làm việc ngồi ghế sofa . nó bước vào:
" dạ, thưa cô em đi học về"
cô ngước lên nhìn nó " đi học mà về trễ vậy"
"tại em ghé qua nhà bạn làm bài"_nó rụt rè
"lên phòng thay đồ rồi ăn trưa "_ cô nói
nó vội đi lên phòng_ nhưng lúc nó đi ngang qua thì cô ngửi thấy mùi bia_ cô gọi nó lại
" đứng lại, qua đây"
nó run rẩy , không lẽ cô biết rôi( có tật giật mình)
cô nhìn mặt nó có chút ửng đỏ và kéo nó sát lai gần thì ngửi thấy mùi bia _ cô nghiêm măt " Nhi, em đi đâu về?"
"dạ, em đi học mà cô'_ nó trả lời nhưng mắt không nhìn thẳng cô mà nhìn xuống đất
'không được nói dối nghe chưa Nhi"_ nhìn bộ dáng không thành thật của nó cô cũng đoán ra đc , con bé này nói dối thật ko giỏi a
"em......
"tại sao dạo gần đây bỏ cơm trưa nhiều v Nhi?"_ cô tiếp tục tra hỏi_ đừng tưởng qua mặt bà lão này
nó cúi đầu im lặng
"em đâu pk đi học nhóm rồi về trễ đúng không?"
nó im lặng
"trả lời cô, miệng đâu"_cô cau mày
mắt đã ươn ướt rồi_ (bé con rất nhạy cảm aa- nhẹ nhàng tình cảm thôi)
nó gật đầu
"đi đâu "_ cô nhẹ nhàng hỏi
"Dạ em đi đánh đàn"_ nó lí nhí mặt vẫn cúi gằm
mặt cô bây giờ càng trở lên khó coi hơn
"em đâu có sợ cô đúng ko?"
nó im lặng nước mắt đã rơi xuống, nó đang chờ đợi trân đòn tiếp đến_ vì lần trước cô đã cấm ko cho đi làm mà nó vẫn muốn đi
"đi lên phòng thay đồ _ăn trưa ko đc bỏ,học bài, làm bài tập- tối đến sẽ nói chuyện này sau"
suốt buổi chiều nó ko tập trung làm đc j hết vì trên hết nó nghĩ đến hình phạt tối nay sẽ phải chịu
rồi cái gì đến cũng sẽ đến sau khi ăn cơm tối cô gọi nó lên phòng và quỳ xuống sát dưới bàn làm việc của cô
cô tập trung làm việc và nó lẳng lặng quỳ đó nhìn ngắm cô
cô rất đẹp , hôm nay cô mặc 1 bộ đầm ngủ 2 dây màu vàng nâu, mái tóc búi cao lên vầng trán cao rộng, ánh mắt dưới cặp kính trông thật trí thức khi cô làm việc thực sự rất quý phái và toát ra vẻ thanh thoát của 1 ng phụ nữ trung niên. Hơn hết làn da cô rất đẹp trắng và mịn màng , rất ít phụ nữ tuổi 30 mà sở hữu làn da vẫn chưa có dấu hiệu tuổi tác như cô
sau 1 lâu thật lâu chừng 1 tiếng _ chân nó đã mệt rã rời nhưng cô vẫn tập trung vào cv và ko chú ý mảy mai tơi nó
nó khụy chân xuống để nghỉ mệt_ "quỳ thẳng lên"_ oh mai god chắc cô có thông thiên nhãn _nó nghĩ thầm nể cô thật_ nãy giờ cô ko nhìn nó lấy 1 cái sao biết nhỉ
1 lát sau
cô đứng dậy lấy ra cây roi mây trong tủ đựng hồ sơ, chỉ lên chồng gối trên giường
"qua đây, nằm xuống"
lúc đứng lên thì chân nó tê cứng , nó mếu máo" em không đứng lên được"
cô lại đỡ nó dậy "nằm xuống đó"
lúc nằm lên trên 2 chồng gối thì cô cũng vén váy ngủ nó lên rui kéo lun chiếc quần nhỏ nó xúng
dù đã lần 2 bị tụt quần đánh mông nhưng vẫn rất ngại aa , cố lấy tay ngăn nhưng bị cô nạt "bỏ ra"
cuối cùng cương ko lại bị tụt lun xug tận bắp chân
lúc này thì mặt nó vùi chặt vào gối lộ ra vành tai ửng đỏ
cô nhịp nhịp roi lên mông nó, cảm giác roi mây lành lặn lướt nhẹ lên mông thật rùng mình nhất là cảm giác đợi roi rơi xuống
cô bắt đầu hỏi tội
" cô có cho phép đi làm ko Nhi"
"Dạ không"
"ừm,, rồi con vẫn đi , con đâu có sợ cô đánh đòn"
lắc đầu _thút thít
"nín ngay, chưa đánh đã khóc"
huhu _ em ko muốn bị đòn, càng không muốn bị tụt quần đánh mông như này"
cô khẽ cong khóe môi, trêu chọc
" sợ đòn mà vẫn cố tình phạm lỗi, vậy thì đâu có sợ"
cô nhịp nhịp roi lên mông nghiêm giọng" đánh có oan ức gì không Nhi"
"Dạ không ạ" hức
cô trở nên nghiêm khắc với nó hơn, buổi sáng cô cũng đi làm trễ hơn để gọi nó dậy ăn sáng rồi mới chở nó đi học, buổi tối cô cũng vào phòng nó trước khi ngủ để kiểm tra tập vở các môn nó học có ghi chép đầy đủ hay giáo viên có phê gì không, thậm chí sau giờ ăn tối những hôm cô ở nhà cô còn giúp nó làm môn Ngữ văn vì nó gặp rất rối sau khi trở về quê hương vs việc sd tiếng anh là ngôn ngữ chính
về phần nó thì cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có được người quan tâm giống như người mẹ đã rời xa nó nhưng cũng vô cùng áp lực vì phải theo kịp chương trình đã bỏ 1 học kì vừa rồi dưới sự giám sát vô cùng nghiêm khắc của cô.
cô không cho nó đi chơi vs các bạn nhiều như trước nữa, thậm chí còn mướn cả gia sư về dạy các môn học mà nó giỏi và dạy đàn piano để sau này có thể nôi nghiệp cha nếu muốn, nếu học kì này không nằm trong top 10 của lớp thì xác định về "nâng mông chịu đòn" huhu
dù mêt mỏi vậy nhưng nó thích nhất là buổi tối sau khi dạy bài nó cách sd tiếng việt cô còn ngủ lại phòng của nó, thậm chí còn ôm nó ngủ nữa( thích quá_sao chịu nổi trời) cơ mà người cô thơm lắm mùi hương nước hoa cỏ mai và cả mùi hương của cơ thể cô nữa _thật làm cho người ta khoan khoái dê chịu_ và điều đó thể hiện ràng cô rất thương nó rất nhiều
lịch học như sau:
sáng 6:00 dậy vscn ăn sáng- đến trg
trưa ăn trưa - nghỉ đến 2 h chiều
2:00 chiều học gia sư
4:00 chiều học đàn
5:00 làm bài tập về nhà
7:00 ăn tối
8:00 tối làm bt và chuẩn bị bài dưới sự giám sát của cô
10:30 tối ngủ
tuy lịch học kín nhưng vẫn có 1 số khoảng tgian còn trống nên nó quyết định đi làm thêm để kiếm thêm thu nhập dù cô lo cho nó cũng chẳng thiếu thốn gì
vì biết chơi đàn nên nó qđ đi chơi đàn cho những quán cà phê mặc dù nó rất giỏi tiếng anh nhưng lại không giỏi tiếng việt nên ko thể dịch sách cho ng ta đc
tối hôm đó nó quyết định xin cô đi chơi nhạc
"cô ơi"
"sao"?_ vẫn tập trung làm việc trên laptop không nhìn nó mà trả lời
"cô cho em đi đánh đàn tại quán được không cô?"
cô ngạc nhiên ngước lên nhìn nó" em đang cần tiền à?"_cô hỏi
"dạ ko, tại em thấy em còn thời gian nên muốn đi làm'_nó rụt rè nói
cô tiếp tục làm việc nhẹ nhàng nói"nếu còn thời gian thì học thêm tiếng đi, bao giờ lớn rồi đủ kiến thức rồi tha hồ kiếm tiền_còn bây giờ lo học hành đàng hoàng, học kì này mà rớt hạng là ăn đòn"
nó tiếp tục năn nỉ'cô yên tâm, em sẽ không làm cô thất vọng nhưng mà cho em đi đi cô"
cô nhìn nó rồi nói "ko đc mấy chỗ đó phức tạp lắm, thiếu tiền thì nói cô đưa"
" đi mà cô"
cô ko nói j nữa mặc kệ nó năn nỉ mà tập trung làm việc_nó phũng phịu đi lên phòng
nói gì nói là vẫn đăng kí tên vào quán bar chơi đàn mặc cho cô ko cho phép_ nó nghĩ: "miễn sao đi làm mà cô ko biết là được"
vì thế sau khi trưa tan học thường là nó bắt bus về nhà nhưng nó lại vội vàng chạy qua bar để đánh đàn luôn (buổi trưa mà cũng có ng vô bar- chắc vô ngủ kk) thế là suốt 1 tháng trời nó chơi đàn và về nhà rất trễ thường là 1h trưa có hôm nào mệt quá nó leo lên giường ngủ lun và bỏ bữa lun
cây kim trong bọc sớm có ngày lòi ra - vì bỏ bữa quá nhiều nên bác giúp việc có nói chuyện đó vs cô _ cô có hỏi nó và nó bảo là tại học mệt nên không muốn ăn_ cô cũng chỉ la nhưng cũng ko phạt nó j
rồi một ngày đẹp trời cô đi gặp đối tác nên về nhà vào buổi trưa ăn cơm và cũng không thấy mặt mũi nó đâu, gọi cho nó thì ko bắt máy, hôm đó lại xui khách yêu cầu đánh thêm cho gia đình nọ tổ chức tiệc sinh nhật nên mãi đến 2 giờ chiều mới xong lại còn bị ép uống bia chia vui vs họ
lúc về mở điện thoại ra thì thấy rất nhiêu cuộc gọi nhỡ của cô - nên nó cũng hơi lo vội bắt xe vè sớm
tới nhà thì thấy cô đang làm việc ngồi ghế sofa . nó bước vào:
" dạ, thưa cô em đi học về"
cô ngước lên nhìn nó " đi học mà về trễ vậy"
"tại em ghé qua nhà bạn làm bài"_nó rụt rè
"lên phòng thay đồ rồi ăn trưa "_ cô nói
nó vội đi lên phòng_ nhưng lúc nó đi ngang qua thì cô ngửi thấy mùi bia_ cô gọi nó lại
" đứng lại, qua đây"
nó run rẩy , không lẽ cô biết rôi( có tật giật mình)
cô nhìn mặt nó có chút ửng đỏ và kéo nó sát lai gần thì ngửi thấy mùi bia _ cô nghiêm măt " Nhi, em đi đâu về?"
"dạ, em đi học mà cô'_ nó trả lời nhưng mắt không nhìn thẳng cô mà nhìn xuống đất
'không được nói dối nghe chưa Nhi"_ nhìn bộ dáng không thành thật của nó cô cũng đoán ra đc , con bé này nói dối thật ko giỏi a
"em......
"tại sao dạo gần đây bỏ cơm trưa nhiều v Nhi?"_ cô tiếp tục tra hỏi_ đừng tưởng qua mặt bà lão này
nó cúi đầu im lặng
"em đâu pk đi học nhóm rồi về trễ đúng không?"
nó im lặng
"trả lời cô, miệng đâu"_cô cau mày
mắt đã ươn ướt rồi_ (bé con rất nhạy cảm aa- nhẹ nhàng tình cảm thôi)
nó gật đầu
"đi đâu "_ cô nhẹ nhàng hỏi
"Dạ em đi đánh đàn"_ nó lí nhí mặt vẫn cúi gằm
mặt cô bây giờ càng trở lên khó coi hơn
"em đâu có sợ cô đúng ko?"
nó im lặng nước mắt đã rơi xuống, nó đang chờ đợi trân đòn tiếp đến_ vì lần trước cô đã cấm ko cho đi làm mà nó vẫn muốn đi
"đi lên phòng thay đồ _ăn trưa ko đc bỏ,học bài, làm bài tập- tối đến sẽ nói chuyện này sau"
suốt buổi chiều nó ko tập trung làm đc j hết vì trên hết nó nghĩ đến hình phạt tối nay sẽ phải chịu
rồi cái gì đến cũng sẽ đến sau khi ăn cơm tối cô gọi nó lên phòng và quỳ xuống sát dưới bàn làm việc của cô
cô tập trung làm việc và nó lẳng lặng quỳ đó nhìn ngắm cô
cô rất đẹp , hôm nay cô mặc 1 bộ đầm ngủ 2 dây màu vàng nâu, mái tóc búi cao lên vầng trán cao rộng, ánh mắt dưới cặp kính trông thật trí thức khi cô làm việc thực sự rất quý phái và toát ra vẻ thanh thoát của 1 ng phụ nữ trung niên. Hơn hết làn da cô rất đẹp trắng và mịn màng , rất ít phụ nữ tuổi 30 mà sở hữu làn da vẫn chưa có dấu hiệu tuổi tác như cô
sau 1 lâu thật lâu chừng 1 tiếng _ chân nó đã mệt rã rời nhưng cô vẫn tập trung vào cv và ko chú ý mảy mai tơi nó
nó khụy chân xuống để nghỉ mệt_ "quỳ thẳng lên"_ oh mai god chắc cô có thông thiên nhãn _nó nghĩ thầm nể cô thật_ nãy giờ cô ko nhìn nó lấy 1 cái sao biết nhỉ
1 lát sau
cô đứng dậy lấy ra cây roi mây trong tủ đựng hồ sơ, chỉ lên chồng gối trên giường
"qua đây, nằm xuống"
lúc đứng lên thì chân nó tê cứng , nó mếu máo" em không đứng lên được"
cô lại đỡ nó dậy "nằm xuống đó"
lúc nằm lên trên 2 chồng gối thì cô cũng vén váy ngủ nó lên rui kéo lun chiếc quần nhỏ nó xúng
dù đã lần 2 bị tụt quần đánh mông nhưng vẫn rất ngại aa , cố lấy tay ngăn nhưng bị cô nạt "bỏ ra"
cuối cùng cương ko lại bị tụt lun xug tận bắp chân
lúc này thì mặt nó vùi chặt vào gối lộ ra vành tai ửng đỏ
cô nhịp nhịp roi lên mông nó, cảm giác roi mây lành lặn lướt nhẹ lên mông thật rùng mình nhất là cảm giác đợi roi rơi xuống
cô bắt đầu hỏi tội
" cô có cho phép đi làm ko Nhi"
"Dạ không"
"ừm,, rồi con vẫn đi , con đâu có sợ cô đánh đòn"
lắc đầu _thút thít
"nín ngay, chưa đánh đã khóc"
huhu _ em ko muốn bị đòn, càng không muốn bị tụt quần đánh mông như này"
cô khẽ cong khóe môi, trêu chọc
" sợ đòn mà vẫn cố tình phạm lỗi, vậy thì đâu có sợ"
cô nhịp nhịp roi lên mông nghiêm giọng" đánh có oan ức gì không Nhi"
"Dạ không ạ" hức
Chritianna- Khách viếng thăm
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
"vút"-"chát"_ 1 roi bất ngờ rơi xuống
Aaaaaaaaaa
"vút"-"chát"_huhh
"vút"-"chát"_cơ thể nó gồng nên để đại não chuyển tải cơn đau ở mông kìm lại
"vút"-"chát"_ "thả lỏng ra- ko có gồng"
roi lại nhịp nhịp đợi đến lúc nó hoàn toàn thả lỏng, 1 rơi rơi xuống
"vút"-"chát"_Aaaaaaaaaaaaaaaaa
"vút"-"chát"_từ nay trở đi lo học hành đàng hoàng cho cô
"vút"-"chát"_ cuối học kì này mà rớt hạng là nát mông nghe ko Nhi
"vút"="chát"_ huuhu tay nó vô thức vòng ra sau che lấy mông tội nghiệp
"tay cô nói để đâu Nhi _giọng nghiêm khắc
nó vẫn cố xoa cho bớt cái dđau rát ở mông
cô nhìn nó nghiêm khắc_"Nhi"
huhu- "em xin lỗi"
"nằm ngay ngắn "_ cô gằn giọng
vẫn cố chấp _" quỳ lên- xòe tay ra"
vừa đưa tay ra thì cô giữ lấy quất roi mây xuống
"vút"_"chát"_ "nhi, nói con bao nhiêu cũng vậy đúng không, được rồi vậy hôm nay dạy cho vào khuôn phép luôn"
"vút"-"chát"_ AAAA
đánh tay rất đau, nó rụt tay lại nhưng không đươc vì roi cứ vô tình giáng xuống
"vút"-"chát"
''
''
''
"vút"-"chát"_ sau 1 hồi lâu khóc lóc xin tha thì roi đã dừng lại
"nằm xuống"_ cô nghiêm giọng
nó vội lật đật nằm lại vị trí lúc đầu_ mông chếch lên giờ đã phủ một mảng đỏ chót có phần hơi sưng lên
nước mắt đã ướt gối hết rồi mà cô lại cứ tiếp tục màn nhịp nhịp roi trên mông làm nó tủi thân hết mức
"còn chưa tình tội bỏ bữa , hôm nay tạm tha, 10 roi cuối điểm số cho cô"
"vút"-"chát"_1 huhu
"vút"-"chát"_2
''
''
''"vút "-"chát"- 10 huhu
"Nhi qua đây"_ nó úp mặt khóc không thèm ngồi dậy cứ vậy khóc
"giận luôn rồi_ cô đánh oan?"
huhu
"vậy tính luôn tội bỏ bữa đánh lun rồi giận "
huhu _ khóc nức nở ôm lấy cổ cô
"nín _ không đánh nữa"
"ngoan"
quần nhỏ còn chưa mặc lại- mặc thì lấm lem nước mắt mát sưng lên vì khóc quá nhiu_ nhìn bộ dáng của bé con thật buồn cười_ thật chỉ muốn đè ra mà đánh cho 1 trận rồi ôm lấy mà nựng vỗ về (thật là biến thái)
ôm ra phòng tắm- lấy nước ấm rủa mặt mũi tèm lem, nhẹ nhàng lấy nước đá chườm mông cho bớt sưng và thoa thuốc sau đó ôn nhu ôm vào lòng mà ngủ
"cô xoa mông đi em đau quá"
"không xoa"
"cô đánh e đau mà"_giọng ủy khuất
"sau này mà còn ko nghe lời là đánh cho nát mông"_hừ nhẹ
"cô ác quá"
"ko ác chắc còn bướng cỡ nào nữa cô nương"
"hì hì"
"liệu hồn"_ chỉ nhẹ lên trán và hôn lên đó
"cô ngủ ngon"
'ừm"
Aaaaaaaaaa
"vút"-"chát"_huhh
"vút"-"chát"_cơ thể nó gồng nên để đại não chuyển tải cơn đau ở mông kìm lại
"vút"-"chát"_ "thả lỏng ra- ko có gồng"
roi lại nhịp nhịp đợi đến lúc nó hoàn toàn thả lỏng, 1 rơi rơi xuống
"vút"-"chát"_Aaaaaaaaaaaaaaaaa
"vút"-"chát"_từ nay trở đi lo học hành đàng hoàng cho cô
"vút"-"chát"_ cuối học kì này mà rớt hạng là nát mông nghe ko Nhi
"vút"="chát"_ huuhu tay nó vô thức vòng ra sau che lấy mông tội nghiệp
"tay cô nói để đâu Nhi _giọng nghiêm khắc
nó vẫn cố xoa cho bớt cái dđau rát ở mông
cô nhìn nó nghiêm khắc_"Nhi"
huhu- "em xin lỗi"
"nằm ngay ngắn "_ cô gằn giọng
vẫn cố chấp _" quỳ lên- xòe tay ra"
vừa đưa tay ra thì cô giữ lấy quất roi mây xuống
"vút"_"chát"_ "nhi, nói con bao nhiêu cũng vậy đúng không, được rồi vậy hôm nay dạy cho vào khuôn phép luôn"
"vút"-"chát"_ AAAA
đánh tay rất đau, nó rụt tay lại nhưng không đươc vì roi cứ vô tình giáng xuống
"vút"-"chát"
''
''
''
"vút"-"chát"_ sau 1 hồi lâu khóc lóc xin tha thì roi đã dừng lại
"nằm xuống"_ cô nghiêm giọng
nó vội lật đật nằm lại vị trí lúc đầu_ mông chếch lên giờ đã phủ một mảng đỏ chót có phần hơi sưng lên
nước mắt đã ướt gối hết rồi mà cô lại cứ tiếp tục màn nhịp nhịp roi trên mông làm nó tủi thân hết mức
"còn chưa tình tội bỏ bữa , hôm nay tạm tha, 10 roi cuối điểm số cho cô"
"vút"-"chát"_1 huhu
"vút"-"chát"_2
''
''
''"vút "-"chát"- 10 huhu
"Nhi qua đây"_ nó úp mặt khóc không thèm ngồi dậy cứ vậy khóc
"giận luôn rồi_ cô đánh oan?"
huhu
"vậy tính luôn tội bỏ bữa đánh lun rồi giận "
huhu _ khóc nức nở ôm lấy cổ cô
"nín _ không đánh nữa"
"ngoan"
quần nhỏ còn chưa mặc lại- mặc thì lấm lem nước mắt mát sưng lên vì khóc quá nhiu_ nhìn bộ dáng của bé con thật buồn cười_ thật chỉ muốn đè ra mà đánh cho 1 trận rồi ôm lấy mà nựng vỗ về (thật là biến thái)
ôm ra phòng tắm- lấy nước ấm rủa mặt mũi tèm lem, nhẹ nhàng lấy nước đá chườm mông cho bớt sưng và thoa thuốc sau đó ôn nhu ôm vào lòng mà ngủ
"cô xoa mông đi em đau quá"
"không xoa"
"cô đánh e đau mà"_giọng ủy khuất
"sau này mà còn ko nghe lời là đánh cho nát mông"_hừ nhẹ
"cô ác quá"
"ko ác chắc còn bướng cỡ nào nữa cô nương"
"hì hì"
"liệu hồn"_ chỉ nhẹ lên trán và hôn lên đó
"cô ngủ ngon"
'ừm"
Chritianna- Khách viếng thăm
Re: BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
Tiếp đi add ui
Spanking sp- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 20
Points : 21696
Thanks : 0
Join date : 17/12/2018
Re: BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
Hi au mình làm quen nhau nhé. Thân.
heokon26- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 16
Points : 32797
Thanks : 1
Join date : 01/12/2015
Re: BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
Hay quá viết tiep Đi au ơi
Snow19- Tổng số bài gửi : 4
Points : 18984
Thanks : 0
Join date : 11/09/2019
BH-H nhẹ Hạnh Phúc đặc biệt
cam on cac ban, minh se co gang ra chap nhieu hon
Chritianna- Khách viếng thăm
Similar topics
» Hạnh phúc??? Là gì??
» Hạnh Phúc
» Có lỗi với Hạnh Phúc
» Hãy luôn hạnh phúc. Anh nhé !
» Có ai biết tới sp khi mới cấp 2 k ạ?
» Hạnh Phúc
» Có lỗi với Hạnh Phúc
» Hãy luôn hạnh phúc. Anh nhé !
» Có ai biết tới sp khi mới cấp 2 k ạ?
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0