Cảnh đời gian truân
+33
nhocbuongbinh
vsao23
Khỉ
Tiên Tiên
miknagn
Yurin
Ngôi sao
linhnhi94
heokon26
badgirl_pham
Joy
Kỳ Vũ
Ana2610
lanhciute
jessicá9
xoicam17
mizukage
vokimtrang123456789
Vân Nhu
Biibo
quyen9214
solu
channn
ngocmai888
Minh Hạ
tieuyeutinh
Thoheo2009
Cốc Cốc Tiên Sinh
yesterdayofme
Coffee
Nhison123
Rick
thienyetcute
37 posters
Trang 8 trong tổng số 18 trang
Trang 8 trong tổng số 18 trang • 1 ... 5 ... 7, 8, 9 ... 13 ... 18
Re: Cảnh đời gian truân
m cũng đoán giống b
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32911
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
Re: Cảnh đời gian truân
Chị Yurin, hóng chập mới qtqđ rồi
Coffee- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 47
Points : 32128
Thanks : 7
Join date : 11/02/2016
Re: Cảnh đời gian truân
Chủ nhật rồi nhớ truyện quá ah
xoicam17- Tổng số bài gửi : 4
Points : 31425
Thanks : 1
Join date : 15/04/2016
Re: Cảnh đời gian truân
Mấy ngày sau đó người đàn bà kia không xuất hiện nhưng camera an ninh của trường có ghi lại được cảnh bà ta thường hay lúp ló từ sau thân cây ngoài cổng trường mà quan sát Hoàng Sơn suốt 1 tháng nay ……
Xoảng …..Lâm nhị ca tức giận gạt vỡ tách trà mà thuộc hạ vừa rót mời anh …..
_ Các cậu làm việc kiểu gì vậy ? Mấy ngày nay mà 1 chút thông tin cũng không tra ra được , có phải dạo này rảnh rỗi quá nên tay chân vô dụng hết rồi phải không ?
Đám thuộc hạ chả dám lên tiếng , cúi đầu chịu trận …. Lâm nhị ca thì bực mình vì an toàn của con trai anh bị đe dọa từng ngày …. Nếu không phải Hàn Khiêm đang bận nhiệm vụ mà đại ca giao thì anh đã giao cho cậu ta rồi ….. Ngọc Lan lúc này đang bưng ra 1 tách trà khác nhưng lưỡng lự không dám đưa vì nhị ca đang nóng …..
_ Còn đứng đó làm gì , lui hết đi đừng ở đó làm tôi phát tiết thêm – Nhị ca nhìn đám thuộc hạ
_ Dạ - Cả đám cúi đầu chào anh rồi nhanh chóng lui ra ….
_ Ngọc Lan – Nhị ca gọi
_ Dạ ?
_ Gọi Diamond phó chủ và Hỏa phó chủ đến gặp tôi ở phòng họp
_ Vâng thưa nhị ca – Ngọc Lan cúi đầu nói
Tại phòng họp…….
_ Nhị ca , tụi em xin chờ lệnh – Phó chủ Dimond và Hỏa phó chủ cúi đầu nói
_ Trong email tôi đã nói rõ rồi , hiện tại 2 người cho người giả thường dân phủ hết địa bàn từ trường Hoàng Sơn đến biệt thự này , bằng mọi giá phải lôi cổ người đàn bà kia ra cho tôi – Hoàng Lâm ánh mắt sắc lại
_ Dạ , tụi em xin nhận lệnh
_ Còn nữa , đám thuộc hạ trong nhà này đã làm mất hết mấy ngày mà không thu được kết quả gì cho nên tôi không còn đủ kiên nhẫn đâu . Tôi không muốn Hoàng Sơn có thêm 1 vết thương hay 1 lần hoảng sợ nào nữa
_ Dạ , nhị ca yên tâm tụi em sẽ đi làm ngay
Khả năng làm việc của vô ảnh phó chủ thì khỏi bàn cãi , đâu phải ai cũng có thể nhận được sự tín nhiệm từ 2 anh em soái ca khắc khe vô tình của nhà này …..trong vòng 12 giờ đồng hồ đã tìm ra tung tích người phụ nữ và đưa bà ta về biệt thự…… Tại phòng họp ….
_ Thả tôi ra ….các người là ai ? – người phụ nữ hoảng sợ la lối khi bị áp giải vào
_ Vào đi , đừng có lộn xộn không thì tôi phế tay bà đấy – Hỏa phó chủ nói
Người phụ nữ lần đầu bị áp giải kiểu này nên rất hoang mang , vào tới nơi bà ta nhìn 1 lượt căn phòng rộng lớn …. Phía trên cao , 6 con người 3 nam 3 nữ ngồi chỉnh chu uy nghiêm ….nhìn thôi cũng biết là chủ nhà …..
_ Các ….các người là ai ? Các người muốn gì ? – Người phụ nữ ánh mắt lo sợ hỏi
_ Muốn gì ? Câu này phải do chúng tôi hỏi bà mới phải đấy – Ngọc Huy cười nhạt
_ Tôi không quen biết các người . Sao các người lại bắt tôi ?
_ Bà là ai ? Tại sao theo dõi con trai của tôi ? – Tú Tâm trực tiếp hỏi không vòng vo
_ Tôi …. Tôi không theo dõi ai cả - Bà ta nói
_ Hừm …. Vậy đây là cái gì ? – Long đại ca mở máy chiếu cho bà ta xem hình ảnh camera an ninh ghi lại
Người phụ nữ im lặng không nói ….
_ Tôi hỏi lại 1 lần nữa ….Bà là ai ? Tại sao theo dõi con trai của tôi ? – Tú Tâm lập lại câu hỏi
Bà ta hoang mang lui về sau mấy bước nhưng vẫn im lặng ……
_ Hừm , đừng thấy chúng tôi nhân nhượng mà cứng đầu . Vào tới đây rồi thì tốt nhất đừng làm trái ý bọn tôi nếu không bà sẽ phải hối hận – Diệu Anh nói xem như cảnh cáo bà ta
_ Tôi ….tôi …muốn xin 1 điều – Người phụ nữ nói
_ Buồn cười , bà đang bị thẩm vấn mà còn xin này nọ hả - Ngọc Huy nói
_ Bà muốn gì ? – Diệu Anh hỏi
_ Tôi muốn các người giao Củ Cải Đỏ cho tôi
_ Sao cơ ? – Tú Tâm không tin được vào tai mình , cô đứng phắt dậy
_ Tôi nói là tôi muốn các người giao Củ Cải Đỏ cho tôi – Bà ta lập lại
_ Hừ , dựa vào cái gì ? – Tú Tâm cười lạnh
_ Dựa vào việc tôi là mẹ ruột của nó – Bà ta ngước nhìn Tú Tâm
Tất cả mọi người sững sờ …..
_ Mẹ …Mẹ ruột ? ….. Dựa vào lời nói của bà làm sao mà tin được chứ ? – Tú Tâm nói
_ Tôi thật sự là mẹ của nó ….Năm đó tôi vì ăn chơi cho nên là có thai ngoài ý muốn sau khi sinh nó ra vì sợ người đời đàm tiếu cho nên tôi mới vứt bỏ nó …..Sau đó tôi cảm thấy rất hối hận cho nên mấy năm nay tôi luôn đi tìm nó cầu xin các người hãy trả con lại cho tôi – Người phụ nữ quỳ xuống đất mà khóc
Tú Tâm sững sờ ngồi xuống ghế …..
_ Tuệ Ngân , Ngọc Huy phiền 2 đứa đưa bà ta đi thử ADN xem có thật sự có quan hệ mẹ con với Hoàng Sơn hay không – Hoàng Lâm nói
_ Vậy ….Vậy để cho Hoàng Sơn biết luôn ạ ? – Tuệ Ngân hỏi
_ Không được ……Cho dù bà ta có thật sự là mẹ ruột của Hoàng Sơn thì bà ta cũng không có quyền đưa thằng bé đi …..bởi vì ngày xưa bà ta đã vứt bỏ nó, bà ta không có tư cách nhận lại con mình – Tú Tâm Nói mà nước mắt chảy dài
_Tú Tâm à em hãy bình tĩnh đi , chúng ta không thể làm như vậy được nếu bà ta thật sự là mẹ ruột của Hoàng Sơn thì chúng ta phải cho thằng bé biết sự thật em phải tôn trọng quyền quyết định của nó em không thể nào cấm người khác nhận lại mẹ của mình được Tú Tâm à – Long đại ca nói
_ Mẹ cái gì chứ ? Suốt bao nhiêu năm qua bà ta đâu có chăm sóc cho nó , lúc nó bệnh , lúc nó phải vất vả bương trải ngoài kia để kiếm từng đồng bạc lẻ đã vậy còn bị cái thằng khốn chăn dắt trẻ kia bóc lột sức lao động . Ăn không đủ no mặc không đủ ấm lại không có tiền uống thuốc . Lúc thằng bé cần 1 gia đình thì bà ta đang ở đâu kia chứ ? Bà ta đã làm được gì cho Hoàng Sơn mà lại dám đến đây nhận lại con mình- Tú Tâm rất bức xúc
_ Cầu xin cô , tôi đã biêt tôi sai cho nên tôi luôn đi tìm nó . Tôi hứa sau này sẽ chăm sóc nó đàng hoàng sẽ bù đắp cho nó mà – Người phụ nữ liên tục van xin
_ Tú Tâm , chúng ta đều là trẻ mồ côi chắc hẳn em hiểu rõ một khi tìm được cha mẹ của mình thì hạnh phúc đến nhường nào cho nên em không thể ép buộc Hoàng Sơn không được phép nhìn lại mẹ mình em à – Hoàng Lâm ôm lấy cô an ủi
Tú Tâm không đành lòng nhưng cô cũng hiểu rõ lời của Hoàng Lâm nói là đúng cho nên cô chỉ im lặng ……Ngay sau đó người phụ nữ và Hoàng Sơn được đi thử ADN và kết quả cho ra hoàn toàn trùng khớp bà ta thật sự là mẹ ruột của Hoàng Sơn ….nhận được tin này Tú Tâm đứng cũng không vững nữa ,lâu nay cô luôn xem thằng bé như con ruột của mình cho nên bây giờ bắt cô phải rời xa nó làm sao cô chịu nổi đây…..Hoàng Lâm đã phải an ủi khuyên giải cô rất nhiều ….
Tại phòng của Hoàng Sơn, nhóc con đi qua đi lại suy nghĩ nó thật sự không biết phải làm thế nào chuyện này quá khó đối với một đứa trẻ như nó …..bên ngoài có tiếng gõ cửa …..nó bước ra mở cửa…. là Hoàng Lâm và Tú Tâm đến…. nó né qua một bên cho họ đi vào …..
_Con trai , con quyết định như thế nào bà cũng sẽ không trách con miễn là điều đó khiến cho con cảm thấy thoải mái
_ Con thật sự rối lắm , con không biết phải làm sao nữa ….người ta thường nói trong mọi sự thì chữ hiếu đứng đầu ….con không thể nào không nhìn nhận mẹ của mình. Nhưng ba mẹ cũng nuôi dưỡng con có khác gì ba mẹ ruột…. Vậy nên con cũng không thể nào bất hiếu với ba mẹ…. con phải làm sao đây ?
_ Hoàng Sơn Nếu như mẹ ruột của con đã biết hối cải thì ko nên cho bà ấy cơ hội mặc dù ba mẹ rất buồn khi phải rời xa con nhưng mà con vẫn có thể thường xuyên đến thăm ba mẹ mà
_ Thật ra ….. con cũng muốn cho mẹ ruột của mình 1 cơ hội ….Con không muốn mẹ con sống phần đời còn lại trong ân hận – Hoàng Sơn thật tình nói
Tú Tâm lặng thin không nói gì cô hiểu rõ những gì Hoàng Lâm nói …. thật sự cô rất đau lòng ....nhưng mà cô không muốn Hoàng Sơn mang tiếng bất hiếu … Hoàng Sơn cũng đã nói vậy thì cô cũng không có ý kiến nữa …. Dù gì thì đó cũng là mẹ ruột của nó , làm gì có ai có quyền ngăn cản tình mẫu tử của người khác ….
_Hoàng Sơn à con người có tổ có tông , có cội có nguồn cho nên việc con quay về với mẹ ruột không có gì là sai cả ….Nếu con đã quyết định rồi thì đây , con hãy nhận lấy món quà nhỏ ba mừng con tìm được mẹ ruột – Hoàng Lâm đưa cho Hoàng Sơn 1 tấm chi phiếu mệnh giá 5.000.000 TWĐ
_ Ba …..
_ Đây chỉ là 1 món quà , sau này phải thường xuyên đến thăm ba mẹ nhé , có cần gì cứ nói cho ba mẹ biết , ba mẹ sẽ hỗ trợ cho con – Tú Tâm sụt sùi nói rồi ôm chầm lấy nó
Hoàng Sơn cũng bật khóc …Hoàng Lâm ôm lấy cả 2 mẹ con …. Thật không ngờ có cái ngày này …..Lòng anh đau lắm …..
2 ngày sau , Hoàng Sơn theo mẹ ruột rời biệt thự …. Cả nhà Hoàng Long ai cũng buồn ….
_ Tú Tâm , Hoàng Sơn đã hứa sẽ thường xuyên đến thăm chúng ta mà – Hoàng Lâm an ủi
Tú Tâm thì cứ gục mặt vào vai anh mà khóc …. Hai tuần trôi qua , Hoàng Sơn thường xuyên nói chuyện với Hoàng Lâm và Tú Tâm qua ipad …… Nó bảo là do chưa sắp xếp ổn định nên chưa về thăm họ được ….họ nghe nó nói là mẹ nó rất thương nó thì cũng yên lòng , mừng cho nó …..Nhưng sau 2 tuần đó Hoàng Sơn không liên lạc với họ nữa ….lại thêm 2 tuần nữa trôi qua thì họ mới nhận được điện thoại của thằng bé ….
_ Alo , là con đây ạ
_ Trời ạ , 2 tuần qua con làm gì mà mất tăm vậy ? Ba mẹ lo cho con lắm . Con vẫn khỏe chứ , ổn định chỗ ở chưa ? Cho ba mẹ địa chỉ để ba mẹ đến thăm con – Tú Tâm nói
_ Dạ con vẫn khỏe , 2 tuần qua mẹ con dẫn con đi mua sắm và đi du lịch ….Hiện tại con đang ở Nhật tắm suối nước nóng ạ
_ Chà chà , sướng quá còn gì . Lo đi chơi quên mất ba mẹ luôn – Tú Tâm trêu nó
_ Con và mẹ con sẽ ghé vài nước nữa cho nên là khoảng 1 tháng mới quay về ạ . Ở nước ngoài nhiều lúc đường truyền không ổn định nên ba mẹ đừng lo nếu không thấy con gọi điện nhé
_ Ok con trai , con đi chơi vui vẻ nhé , nhớ chụp hình về cho ba mẹ coi với nhé – Hoàng Lâm nói
_ Dạ , thôi con chào ba mẹ nha . Mẹ của con gọi con qua ăn sushi rồi
_ Umh , tạm biệt con trai
Ở 1 cột điện thoại công cộng trên 1 đoạn đường vắng vẻ , Hoàng Sơn gác máy và ngồi phịch xuống đất ….. Nó nhớ lại ……
« Ngày mới về …..
_ Chà 5.000.000 TWD , cũng đủ để mẹ đi giải khuây đấy . Con ở nhà coi nhà nhé
_ Mẹ đi đâu ạ ?
_ Mẹ đi chơi bài thư giản 1 chút
_ Nhưng đó là tiền ba Lâm cho con mà
_ Cho con cũng như cho mẹ thôi ….vậy nha con trai ….mẹ đi đây – Ra ngoài khóa cưa
_ Mẹ …mẹ …..
Vài ngày sau ….
_ Má nó xui quá thua hết rồi …. Hoàng Sơn , mau gọi về cho ba Lâm của con xin thêm tiền đi , nói là con phải đóng học phí
_ Nhưng ba đã đóng học phí trọn gói cho con rồi ạ
_ Vậy nói là cho tiền xây sửa lại nhà cửa
_ Nhưng chúng ta ở phòng trọ mà mẹ
_ Mày ngu quá vậy ? Chủ yếu là xin tiền , cứ kiếm đại lí do gì mà xin
_ Làm vậy là lợi dụng lòng tốt và tình cảm của người khác , con không làm
Bốp ….á
_ Đồ mất dạy , mày dám cãi lời tao à ? Mày đừng quên mày là do tao đẻ ra chứ không phải 2 vợ chồng nó .
_ Lúc mẹ tới tìm con …..mẹ hứa sẽ bù đắp cho con kia mà ?
_ Bù đắp ? Hừ , chẳng qua tao túng quẫn quá mà lại gặp được ông lớn từng nuôi mày hỏi tới lui mới biết mày được gia đình giàu có nhận nuôi cho nên tao mới cất công đòi lại mày
_ Nói vậy là ngày xưa ông lớn không nhặt tôi mà do bà bán tôi cho ông ta ?
_ Mày cũng thông minh đó nhóc ….nhưng bây giờ mày biết đã trễ
_ Tôi sẽ quay về với ba Hoàng Lâm và mẹ Tú Tâm
_ Hahaha , mày nằm mơ à ? Ngày trước họ nhận mày vì họ khó có con . Bây giờ họ có con trai rồi , tống được mày đi là họ vui mừng còn không kịp , mày quay về đó thì có mà tự mang nhục
_ Họ không giống như bà đâu
_ Cứ cho là vậy đi ….nhưng chính mày quyết định rời đi , bây giờ lại chạy về đó , làm vậy mày không thấy mày có lỗi sao ?
_ Bà ….
_ Không nói nhiều , khôn hồn thì gọi về xin thêm tiền đi nếu không tao đánh mày mềm xương – Bà ta nói và giật lấy cái ipad của Hoàng Sơn
_ Trả lại đây , đó là của ba Lâm cho tôi mà
Bốp …á ….
_ Giờ nó là của tao – Bà ta nói rồi ra ngoài khóa cửa lại
Mấy hôm sau nữa ….
Vút chát …chát …..chát ….
Từng đợt dây nịt đánh xuống lưng Hoàng Sơn ….
_ Mẹ nó , điện thoại này , mau gọi về xin tiền đi
_ Không bao giờ
Vút chát …chát …..chát ….
_ Không này ….Không này …..
Vút chát …chát …..chát ….
_ Được , mày không xin thì mày đi đánh giày kiếm tiền về cho tao »
………….
Trở về thực tại ….Hoàng Sơn 3 năm nay ăn sung mặc sướng …..giờ phải lê lết đi đánh giày ….bao nhiêu thứ có giá trị của ba mẹ tặng đều bị bà ta đem bán lấy tiền đánh bạc cả …. Mấy hôm nay lại phải lang bạc kiếm tiền …..Nó không dám về nhà Hoàng Lâm vì đây là quyết định sai lầm của nó , nó làm gì có mặt mũi quay về ….Nó tủi thân khóc ….Nó nhớ trường lớp , nhớ thầy cô bạn bè …..nó nhớ gia đình Hoàng Lâm ai cũng tốt với nó ….Nó nhớ đứa em trai nhỏ của nó ….Nó nhớ lúc ba Lâm dạy nó học …..nhớ những lúc bị phạt đều là khuyên dạy chứ không phải hành hạ ….nhớ những khi nó bệnh , ba mẹ chăm sóc cho nó từng chút một , nó nhớ những món quà khi nó đạt kết quả học tập tốt nhớ nhiều thứ lắm ….Nước mắt cứ theo từng dòng kí ức mà tuôn rơi …Hôm nay không kiếm được nhiều tiền chắc là nên chuẩn bị tinh thần về hứng chịu trận đòn tiếp theo … Giờ khóc thì cũng không thay đổi được gì nữa rồi …..có lẽ cái số nó định sẵn là nó phải sống trong cơ cực …..Nó đứng dậy đeo cái thùng đánh giày 1 bên hông và bước đi ……
_ Nhật Bản sát nhập vào Đài Loan từ khi nào vậy ? – 1 tiếng nói cất lên
Giới Thiệu Chap Sau :
Hoàng Sơn bước vào , mặt còn hồng hồng vì cơn sốt ……
_ Con trai !- Người phụ nữ gọi
Bà ta đưa tay định kéo Hoàng Sơn qua phía mình nhưng thằng bé né tránh ….. Nó đi lại chỗ ba mẹ nó …. Tú Tâm nhẹ kéo con trai ngồi vào giữa 2 vợ chồng ….Trông thằng bé vẫn còn mệt mỏi ….
_ Con là con của mẹ thì phải theo mẹ chứ - Người phụ nữ nói
Hoàng Sơn không nói gì , trong ánh mắt mang tia sợ sệt …. Hoàng Lâm nhẹ xoa lưng nó an ủi ….
_ Hoàng Sơn , nơi này luôn là nhà của con , con hãy ở lại đây không cần theo mẹ con mà chịu hành hạ - Hoàng Long nói
_ Con trai , ngày hôm nay ba vẫn sẽ tôn trọng quyết định của con , con vẫn được quyền lựa chọn và lần này hãy cân nhắc thật kĩ – Hoàng Lâm nhẹ giọng
Hoàng Sơn suy nghĩ gì đó rồi ngước ánh mắt tội nghiệp long lanh nước lên nhìn anh …..
_ Ba , con muốn được đi học tiếp …con không muốn bị bắt đi đánh giày , con không muốn bị hành hạ …..nhưng con cũng không muốn bất hiếu với mẹ ruột của mình ….Hức hức ….con phải làm sao đây ba – Nó sụt sùi nói
Xoảng …..Lâm nhị ca tức giận gạt vỡ tách trà mà thuộc hạ vừa rót mời anh …..
_ Các cậu làm việc kiểu gì vậy ? Mấy ngày nay mà 1 chút thông tin cũng không tra ra được , có phải dạo này rảnh rỗi quá nên tay chân vô dụng hết rồi phải không ?
Đám thuộc hạ chả dám lên tiếng , cúi đầu chịu trận …. Lâm nhị ca thì bực mình vì an toàn của con trai anh bị đe dọa từng ngày …. Nếu không phải Hàn Khiêm đang bận nhiệm vụ mà đại ca giao thì anh đã giao cho cậu ta rồi ….. Ngọc Lan lúc này đang bưng ra 1 tách trà khác nhưng lưỡng lự không dám đưa vì nhị ca đang nóng …..
_ Còn đứng đó làm gì , lui hết đi đừng ở đó làm tôi phát tiết thêm – Nhị ca nhìn đám thuộc hạ
_ Dạ - Cả đám cúi đầu chào anh rồi nhanh chóng lui ra ….
_ Ngọc Lan – Nhị ca gọi
_ Dạ ?
_ Gọi Diamond phó chủ và Hỏa phó chủ đến gặp tôi ở phòng họp
_ Vâng thưa nhị ca – Ngọc Lan cúi đầu nói
Tại phòng họp…….
_ Nhị ca , tụi em xin chờ lệnh – Phó chủ Dimond và Hỏa phó chủ cúi đầu nói
_ Trong email tôi đã nói rõ rồi , hiện tại 2 người cho người giả thường dân phủ hết địa bàn từ trường Hoàng Sơn đến biệt thự này , bằng mọi giá phải lôi cổ người đàn bà kia ra cho tôi – Hoàng Lâm ánh mắt sắc lại
_ Dạ , tụi em xin nhận lệnh
_ Còn nữa , đám thuộc hạ trong nhà này đã làm mất hết mấy ngày mà không thu được kết quả gì cho nên tôi không còn đủ kiên nhẫn đâu . Tôi không muốn Hoàng Sơn có thêm 1 vết thương hay 1 lần hoảng sợ nào nữa
_ Dạ , nhị ca yên tâm tụi em sẽ đi làm ngay
Khả năng làm việc của vô ảnh phó chủ thì khỏi bàn cãi , đâu phải ai cũng có thể nhận được sự tín nhiệm từ 2 anh em soái ca khắc khe vô tình của nhà này …..trong vòng 12 giờ đồng hồ đã tìm ra tung tích người phụ nữ và đưa bà ta về biệt thự…… Tại phòng họp ….
_ Thả tôi ra ….các người là ai ? – người phụ nữ hoảng sợ la lối khi bị áp giải vào
_ Vào đi , đừng có lộn xộn không thì tôi phế tay bà đấy – Hỏa phó chủ nói
Người phụ nữ lần đầu bị áp giải kiểu này nên rất hoang mang , vào tới nơi bà ta nhìn 1 lượt căn phòng rộng lớn …. Phía trên cao , 6 con người 3 nam 3 nữ ngồi chỉnh chu uy nghiêm ….nhìn thôi cũng biết là chủ nhà …..
_ Các ….các người là ai ? Các người muốn gì ? – Người phụ nữ ánh mắt lo sợ hỏi
_ Muốn gì ? Câu này phải do chúng tôi hỏi bà mới phải đấy – Ngọc Huy cười nhạt
_ Tôi không quen biết các người . Sao các người lại bắt tôi ?
_ Bà là ai ? Tại sao theo dõi con trai của tôi ? – Tú Tâm trực tiếp hỏi không vòng vo
_ Tôi …. Tôi không theo dõi ai cả - Bà ta nói
_ Hừm …. Vậy đây là cái gì ? – Long đại ca mở máy chiếu cho bà ta xem hình ảnh camera an ninh ghi lại
Người phụ nữ im lặng không nói ….
_ Tôi hỏi lại 1 lần nữa ….Bà là ai ? Tại sao theo dõi con trai của tôi ? – Tú Tâm lập lại câu hỏi
Bà ta hoang mang lui về sau mấy bước nhưng vẫn im lặng ……
_ Hừm , đừng thấy chúng tôi nhân nhượng mà cứng đầu . Vào tới đây rồi thì tốt nhất đừng làm trái ý bọn tôi nếu không bà sẽ phải hối hận – Diệu Anh nói xem như cảnh cáo bà ta
_ Tôi ….tôi …muốn xin 1 điều – Người phụ nữ nói
_ Buồn cười , bà đang bị thẩm vấn mà còn xin này nọ hả - Ngọc Huy nói
_ Bà muốn gì ? – Diệu Anh hỏi
_ Tôi muốn các người giao Củ Cải Đỏ cho tôi
_ Sao cơ ? – Tú Tâm không tin được vào tai mình , cô đứng phắt dậy
_ Tôi nói là tôi muốn các người giao Củ Cải Đỏ cho tôi – Bà ta lập lại
_ Hừ , dựa vào cái gì ? – Tú Tâm cười lạnh
_ Dựa vào việc tôi là mẹ ruột của nó – Bà ta ngước nhìn Tú Tâm
Tất cả mọi người sững sờ …..
_ Mẹ …Mẹ ruột ? ….. Dựa vào lời nói của bà làm sao mà tin được chứ ? – Tú Tâm nói
_ Tôi thật sự là mẹ của nó ….Năm đó tôi vì ăn chơi cho nên là có thai ngoài ý muốn sau khi sinh nó ra vì sợ người đời đàm tiếu cho nên tôi mới vứt bỏ nó …..Sau đó tôi cảm thấy rất hối hận cho nên mấy năm nay tôi luôn đi tìm nó cầu xin các người hãy trả con lại cho tôi – Người phụ nữ quỳ xuống đất mà khóc
Tú Tâm sững sờ ngồi xuống ghế …..
_ Tuệ Ngân , Ngọc Huy phiền 2 đứa đưa bà ta đi thử ADN xem có thật sự có quan hệ mẹ con với Hoàng Sơn hay không – Hoàng Lâm nói
_ Vậy ….Vậy để cho Hoàng Sơn biết luôn ạ ? – Tuệ Ngân hỏi
_ Không được ……Cho dù bà ta có thật sự là mẹ ruột của Hoàng Sơn thì bà ta cũng không có quyền đưa thằng bé đi …..bởi vì ngày xưa bà ta đã vứt bỏ nó, bà ta không có tư cách nhận lại con mình – Tú Tâm Nói mà nước mắt chảy dài
_Tú Tâm à em hãy bình tĩnh đi , chúng ta không thể làm như vậy được nếu bà ta thật sự là mẹ ruột của Hoàng Sơn thì chúng ta phải cho thằng bé biết sự thật em phải tôn trọng quyền quyết định của nó em không thể nào cấm người khác nhận lại mẹ của mình được Tú Tâm à – Long đại ca nói
_ Mẹ cái gì chứ ? Suốt bao nhiêu năm qua bà ta đâu có chăm sóc cho nó , lúc nó bệnh , lúc nó phải vất vả bương trải ngoài kia để kiếm từng đồng bạc lẻ đã vậy còn bị cái thằng khốn chăn dắt trẻ kia bóc lột sức lao động . Ăn không đủ no mặc không đủ ấm lại không có tiền uống thuốc . Lúc thằng bé cần 1 gia đình thì bà ta đang ở đâu kia chứ ? Bà ta đã làm được gì cho Hoàng Sơn mà lại dám đến đây nhận lại con mình- Tú Tâm rất bức xúc
_ Cầu xin cô , tôi đã biêt tôi sai cho nên tôi luôn đi tìm nó . Tôi hứa sau này sẽ chăm sóc nó đàng hoàng sẽ bù đắp cho nó mà – Người phụ nữ liên tục van xin
_ Tú Tâm , chúng ta đều là trẻ mồ côi chắc hẳn em hiểu rõ một khi tìm được cha mẹ của mình thì hạnh phúc đến nhường nào cho nên em không thể ép buộc Hoàng Sơn không được phép nhìn lại mẹ mình em à – Hoàng Lâm ôm lấy cô an ủi
Tú Tâm không đành lòng nhưng cô cũng hiểu rõ lời của Hoàng Lâm nói là đúng cho nên cô chỉ im lặng ……Ngay sau đó người phụ nữ và Hoàng Sơn được đi thử ADN và kết quả cho ra hoàn toàn trùng khớp bà ta thật sự là mẹ ruột của Hoàng Sơn ….nhận được tin này Tú Tâm đứng cũng không vững nữa ,lâu nay cô luôn xem thằng bé như con ruột của mình cho nên bây giờ bắt cô phải rời xa nó làm sao cô chịu nổi đây…..Hoàng Lâm đã phải an ủi khuyên giải cô rất nhiều ….
Tại phòng của Hoàng Sơn, nhóc con đi qua đi lại suy nghĩ nó thật sự không biết phải làm thế nào chuyện này quá khó đối với một đứa trẻ như nó …..bên ngoài có tiếng gõ cửa …..nó bước ra mở cửa…. là Hoàng Lâm và Tú Tâm đến…. nó né qua một bên cho họ đi vào …..
_Con trai , con quyết định như thế nào bà cũng sẽ không trách con miễn là điều đó khiến cho con cảm thấy thoải mái
_ Con thật sự rối lắm , con không biết phải làm sao nữa ….người ta thường nói trong mọi sự thì chữ hiếu đứng đầu ….con không thể nào không nhìn nhận mẹ của mình. Nhưng ba mẹ cũng nuôi dưỡng con có khác gì ba mẹ ruột…. Vậy nên con cũng không thể nào bất hiếu với ba mẹ…. con phải làm sao đây ?
_ Hoàng Sơn Nếu như mẹ ruột của con đã biết hối cải thì ko nên cho bà ấy cơ hội mặc dù ba mẹ rất buồn khi phải rời xa con nhưng mà con vẫn có thể thường xuyên đến thăm ba mẹ mà
_ Thật ra ….. con cũng muốn cho mẹ ruột của mình 1 cơ hội ….Con không muốn mẹ con sống phần đời còn lại trong ân hận – Hoàng Sơn thật tình nói
Tú Tâm lặng thin không nói gì cô hiểu rõ những gì Hoàng Lâm nói …. thật sự cô rất đau lòng ....nhưng mà cô không muốn Hoàng Sơn mang tiếng bất hiếu … Hoàng Sơn cũng đã nói vậy thì cô cũng không có ý kiến nữa …. Dù gì thì đó cũng là mẹ ruột của nó , làm gì có ai có quyền ngăn cản tình mẫu tử của người khác ….
_Hoàng Sơn à con người có tổ có tông , có cội có nguồn cho nên việc con quay về với mẹ ruột không có gì là sai cả ….Nếu con đã quyết định rồi thì đây , con hãy nhận lấy món quà nhỏ ba mừng con tìm được mẹ ruột – Hoàng Lâm đưa cho Hoàng Sơn 1 tấm chi phiếu mệnh giá 5.000.000 TWĐ
_ Ba …..
_ Đây chỉ là 1 món quà , sau này phải thường xuyên đến thăm ba mẹ nhé , có cần gì cứ nói cho ba mẹ biết , ba mẹ sẽ hỗ trợ cho con – Tú Tâm sụt sùi nói rồi ôm chầm lấy nó
Hoàng Sơn cũng bật khóc …Hoàng Lâm ôm lấy cả 2 mẹ con …. Thật không ngờ có cái ngày này …..Lòng anh đau lắm …..
2 ngày sau , Hoàng Sơn theo mẹ ruột rời biệt thự …. Cả nhà Hoàng Long ai cũng buồn ….
_ Tú Tâm , Hoàng Sơn đã hứa sẽ thường xuyên đến thăm chúng ta mà – Hoàng Lâm an ủi
Tú Tâm thì cứ gục mặt vào vai anh mà khóc …. Hai tuần trôi qua , Hoàng Sơn thường xuyên nói chuyện với Hoàng Lâm và Tú Tâm qua ipad …… Nó bảo là do chưa sắp xếp ổn định nên chưa về thăm họ được ….họ nghe nó nói là mẹ nó rất thương nó thì cũng yên lòng , mừng cho nó …..Nhưng sau 2 tuần đó Hoàng Sơn không liên lạc với họ nữa ….lại thêm 2 tuần nữa trôi qua thì họ mới nhận được điện thoại của thằng bé ….
_ Alo , là con đây ạ
_ Trời ạ , 2 tuần qua con làm gì mà mất tăm vậy ? Ba mẹ lo cho con lắm . Con vẫn khỏe chứ , ổn định chỗ ở chưa ? Cho ba mẹ địa chỉ để ba mẹ đến thăm con – Tú Tâm nói
_ Dạ con vẫn khỏe , 2 tuần qua mẹ con dẫn con đi mua sắm và đi du lịch ….Hiện tại con đang ở Nhật tắm suối nước nóng ạ
_ Chà chà , sướng quá còn gì . Lo đi chơi quên mất ba mẹ luôn – Tú Tâm trêu nó
_ Con và mẹ con sẽ ghé vài nước nữa cho nên là khoảng 1 tháng mới quay về ạ . Ở nước ngoài nhiều lúc đường truyền không ổn định nên ba mẹ đừng lo nếu không thấy con gọi điện nhé
_ Ok con trai , con đi chơi vui vẻ nhé , nhớ chụp hình về cho ba mẹ coi với nhé – Hoàng Lâm nói
_ Dạ , thôi con chào ba mẹ nha . Mẹ của con gọi con qua ăn sushi rồi
_ Umh , tạm biệt con trai
Ở 1 cột điện thoại công cộng trên 1 đoạn đường vắng vẻ , Hoàng Sơn gác máy và ngồi phịch xuống đất ….. Nó nhớ lại ……
« Ngày mới về …..
_ Chà 5.000.000 TWD , cũng đủ để mẹ đi giải khuây đấy . Con ở nhà coi nhà nhé
_ Mẹ đi đâu ạ ?
_ Mẹ đi chơi bài thư giản 1 chút
_ Nhưng đó là tiền ba Lâm cho con mà
_ Cho con cũng như cho mẹ thôi ….vậy nha con trai ….mẹ đi đây – Ra ngoài khóa cưa
_ Mẹ …mẹ …..
Vài ngày sau ….
_ Má nó xui quá thua hết rồi …. Hoàng Sơn , mau gọi về cho ba Lâm của con xin thêm tiền đi , nói là con phải đóng học phí
_ Nhưng ba đã đóng học phí trọn gói cho con rồi ạ
_ Vậy nói là cho tiền xây sửa lại nhà cửa
_ Nhưng chúng ta ở phòng trọ mà mẹ
_ Mày ngu quá vậy ? Chủ yếu là xin tiền , cứ kiếm đại lí do gì mà xin
_ Làm vậy là lợi dụng lòng tốt và tình cảm của người khác , con không làm
Bốp ….á
_ Đồ mất dạy , mày dám cãi lời tao à ? Mày đừng quên mày là do tao đẻ ra chứ không phải 2 vợ chồng nó .
_ Lúc mẹ tới tìm con …..mẹ hứa sẽ bù đắp cho con kia mà ?
_ Bù đắp ? Hừ , chẳng qua tao túng quẫn quá mà lại gặp được ông lớn từng nuôi mày hỏi tới lui mới biết mày được gia đình giàu có nhận nuôi cho nên tao mới cất công đòi lại mày
_ Nói vậy là ngày xưa ông lớn không nhặt tôi mà do bà bán tôi cho ông ta ?
_ Mày cũng thông minh đó nhóc ….nhưng bây giờ mày biết đã trễ
_ Tôi sẽ quay về với ba Hoàng Lâm và mẹ Tú Tâm
_ Hahaha , mày nằm mơ à ? Ngày trước họ nhận mày vì họ khó có con . Bây giờ họ có con trai rồi , tống được mày đi là họ vui mừng còn không kịp , mày quay về đó thì có mà tự mang nhục
_ Họ không giống như bà đâu
_ Cứ cho là vậy đi ….nhưng chính mày quyết định rời đi , bây giờ lại chạy về đó , làm vậy mày không thấy mày có lỗi sao ?
_ Bà ….
_ Không nói nhiều , khôn hồn thì gọi về xin thêm tiền đi nếu không tao đánh mày mềm xương – Bà ta nói và giật lấy cái ipad của Hoàng Sơn
_ Trả lại đây , đó là của ba Lâm cho tôi mà
Bốp …á ….
_ Giờ nó là của tao – Bà ta nói rồi ra ngoài khóa cửa lại
Mấy hôm sau nữa ….
Vút chát …chát …..chát ….
Từng đợt dây nịt đánh xuống lưng Hoàng Sơn ….
_ Mẹ nó , điện thoại này , mau gọi về xin tiền đi
_ Không bao giờ
Vút chát …chát …..chát ….
_ Không này ….Không này …..
Vút chát …chát …..chát ….
_ Được , mày không xin thì mày đi đánh giày kiếm tiền về cho tao »
………….
Trở về thực tại ….Hoàng Sơn 3 năm nay ăn sung mặc sướng …..giờ phải lê lết đi đánh giày ….bao nhiêu thứ có giá trị của ba mẹ tặng đều bị bà ta đem bán lấy tiền đánh bạc cả …. Mấy hôm nay lại phải lang bạc kiếm tiền …..Nó không dám về nhà Hoàng Lâm vì đây là quyết định sai lầm của nó , nó làm gì có mặt mũi quay về ….Nó tủi thân khóc ….Nó nhớ trường lớp , nhớ thầy cô bạn bè …..nó nhớ gia đình Hoàng Lâm ai cũng tốt với nó ….Nó nhớ đứa em trai nhỏ của nó ….Nó nhớ lúc ba Lâm dạy nó học …..nhớ những lúc bị phạt đều là khuyên dạy chứ không phải hành hạ ….nhớ những khi nó bệnh , ba mẹ chăm sóc cho nó từng chút một , nó nhớ những món quà khi nó đạt kết quả học tập tốt nhớ nhiều thứ lắm ….Nước mắt cứ theo từng dòng kí ức mà tuôn rơi …Hôm nay không kiếm được nhiều tiền chắc là nên chuẩn bị tinh thần về hứng chịu trận đòn tiếp theo … Giờ khóc thì cũng không thay đổi được gì nữa rồi …..có lẽ cái số nó định sẵn là nó phải sống trong cơ cực …..Nó đứng dậy đeo cái thùng đánh giày 1 bên hông và bước đi ……
_ Nhật Bản sát nhập vào Đài Loan từ khi nào vậy ? – 1 tiếng nói cất lên
Giới Thiệu Chap Sau :
Hoàng Sơn bước vào , mặt còn hồng hồng vì cơn sốt ……
_ Con trai !- Người phụ nữ gọi
Bà ta đưa tay định kéo Hoàng Sơn qua phía mình nhưng thằng bé né tránh ….. Nó đi lại chỗ ba mẹ nó …. Tú Tâm nhẹ kéo con trai ngồi vào giữa 2 vợ chồng ….Trông thằng bé vẫn còn mệt mỏi ….
_ Con là con của mẹ thì phải theo mẹ chứ - Người phụ nữ nói
Hoàng Sơn không nói gì , trong ánh mắt mang tia sợ sệt …. Hoàng Lâm nhẹ xoa lưng nó an ủi ….
_ Hoàng Sơn , nơi này luôn là nhà của con , con hãy ở lại đây không cần theo mẹ con mà chịu hành hạ - Hoàng Long nói
_ Con trai , ngày hôm nay ba vẫn sẽ tôn trọng quyết định của con , con vẫn được quyền lựa chọn và lần này hãy cân nhắc thật kĩ – Hoàng Lâm nhẹ giọng
Hoàng Sơn suy nghĩ gì đó rồi ngước ánh mắt tội nghiệp long lanh nước lên nhìn anh …..
_ Ba , con muốn được đi học tiếp …con không muốn bị bắt đi đánh giày , con không muốn bị hành hạ …..nhưng con cũng không muốn bất hiếu với mẹ ruột của mình ….Hức hức ….con phải làm sao đây ba – Nó sụt sùi nói
Được sửa bởi Yurin ngày 10/1/2017, 12:49; sửa lần 1.
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
Re: Cảnh đời gian truân
Tội HS quá
lanhciute- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 18
Points : 28999
Thanks : 1
Join date : 15/12/2016
Re: Cảnh đời gian truân
thương hoàng sơn quá đúng là một người mẹ độc ác
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32911
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
Re: Cảnh đời gian truân
Tội nghiệp Hoàng Sơn
Khỉ- Moderators
- Tổng số bài gửi : 117
Points : 31907
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 26
Đến từ : nhà Khỉ
Re: Cảnh đời gian truân
Nó đứng dậy đeo cái thùng đánh giày 1 bên hông và bước đi ……
_ Nhật Bản sát nhập vào Đài Loan từ khi nào vậy ? – 1 tiếng nói cất lên
Hoàng Sơn ngước mặt nhìn lên …..nó không thể tin vào mắt mình , Hoàng Lâm và Tú Tâm đang đứng trước mặt nó ….Họ đi tới bằng 1 chiếc Ford Transit DCar President ……Nó định co giò bỏ chạy thì Hoàng Lâm đã đoán ra ý định của nó …anh bắt lấy nó tống vào trong xe sau và đóng cửa lại ….Bên trong xe , Hoàng Lâm lẫn Tú Tâm ngồi ghế đối diện nó nhìn 1 lượt nó mà đau lòng …..Hoàng Lâm giận đến không kìm được , anh ngồi qua bên phía dãy ghế của nó kéo nó nằm sấp lên đùi anh ….rất nhanh kéo hết quần nó xuống , tay anh cầm thước gỗ ….
Chát …Chát ….Chát ….
_ Cuộc sống đầy đủ của con là đây sao hả Hoàng Sơn ?
Chát …Chát …ưm ….Chát ….
_ Này thì đi du lịch Nhật Bản này
Chát …Chát ..ưm….Chát …..ưm …
_ Này thì tắm suối nước nóng này
Chát …Chát …aa hức…..Chát ….aa …
_ Này thì ăn sushi này
Hoàng Lâm rất giận nên đánh khá mạnh ….Hoàng Sơn đau đến nước mắt rơi đầy mặt …..Tú Tâm tuy xót con nhưng cô cũng giận Hoàng Sơn lắm , nên cô dằn lòng để Hoàng Lâm răn phạt nó ….
Chát …Chát ..ưm….Chát …..aa…..
_ Này thì mẹ con rất yêu thương con này ….Thật là quá đáng , dám cả gan lừa gạt ba mẹ
Chát …aa …Chát ….hức….Chát ….aa đau …
_ Con nghĩ con không ở cùng ba mẹ thì có thể qua mặt được ba mẹ sao hả ?
Chát …aa huhu ….Chát ….aa….con xin lỗi …Chát …aa…..
Chát …huhu….Chát …đau quá ….Chát ….aa ….đau quá huhu ….
Tú Tâm im lặng nhìn mông thằng bé bầm tím dần lên mà nước mắt chan hòa , rốt cuộc cũng không thể nhìn thêm …cô quỳ xuống đỡ tay anh lại , nhìn anh mà nghẹn giọng không nói được thành lời , chỉ có thể vừa khóc vừa lắc đầu ý bảo anh đừng đánh nữa …..Hoàng Lâm ném thước sang 1 bên nhìn xuống thân người nhỏ đang khóc nấc trên đùi mình với cặp mông đã in sắc tím …..kèm theo vệt dây nịt trên lưng lộ ra khi thằng nhóc giẫy người làm chiếc áo bị cuộn lên….. Hoàng Lâm nhẹ kéo quần nó lên , đỡ nó dậy và bất chợt ôm chặt lấy nó …..
_ Hoàng Sơn , sao không về nhà vậy con ? Ba mẹ luôn chờ đón con kia mà – Giọng anh nghẹn lại , khóe mắt cũng không giữ nổi giọt lệ đau thương
_ Huhu ….là do con chọn ……con chọn sai ….con không còn mặt mũi quay về
_ Cái thằng nhóc này , sao lại ngốc như thế chứ . Con là con của ba mẹ kia mà – Tú Tâm cũng bật khóc ôm lấy nó
_ Huhuhu ….con xin lỗi ….con xin lỗi …- Nó òa khóc trong lời nói mang sự hoảng loạn sợ hãi
_ Được rồi , có ba mẹ ở đây rồi , ổn rồi con trai – Anh nhẹ nhàng xoa lưng an ủi nó
Dỗ nó 1 lúc , anh ôm nó trong vòng tay nên dễ dàng cảm thấy được nó gầy hẳn đi , sáng giờ lang thang chắc cũng đói lắm rồi …..Hoàng Lâm lái xe đến 1 nhà hàng ........Tú Tâm gọi toàn là món nó thích ....
_ Con trai , con ăn đi – Tú Tâm gắp cho nó 1 cái đùi gà nướng thơm giòn
Hoàng Sơn thật sự rất đói .... nó ăn ngấu nghiến đến mức vợ chồng Hoàng Lâm nhìn mà muốn rơi nước mắt ....
_ Từ từ thôi con coi chừng nghẹn – Hoàng Lâm nói
_ Đúng đó , con ăn từ từ thôi , thức ăn còn nhiều lắm – Tú Tâm nói
Chợt Hoàng Sơn ôm bụng và ói sạch những gì vừa ăn .....
_ Hoàng Sơn con sao vậy ? – Hoàng Lâm và Tú Tâm hốt hoảng
Hoàng Sơn mặt tái xanh .... nhân viên nhà hàng cũng hốt hoảng theo vì sợ danh tiếng nhà hàng sẽ vì vụ này mà bị sở an toàn thực phẩm làm khó.... Hoàng Lâm không quan tâm xung quanh nhanh chóng bế con ra xe đưa về bệnh viện ......Sau khi Tuệ Ngân bước ra từ phòng cấp cứu ....
_ Thằng bé sao rồi em ? – Ngọc Huy hỏi
_ Thằng bé nhịn đói mấy ngày nên bị bội thực khi ăn dồn 1 lượng thức ăn như vậy . Với lại thằng bé hơi phát sốt , chắc là dầm mưa dầm nắng quá nhiều - Tuệ Ngân nói
_ Mẹ của thằng bé , 2 em xử trí ra sao rồi ? – Long đại ca nhìn Tú Tâm và Hoàng Lâm
_ Em cho người âm thầm giám sát bà ta thôi . Dù sao đó cũng là mẹ ruột của Hoàng Sơn nên em không thể dùng cách thông thường xử lí được – Hoàng Lâm nói
_ Umh ....bây giờ chúng ta đưa Hoàng Sơn về nhà cho tiện chăm sóc có được không ? - đại ca nhìn Tuệ Ngân
_ Dạ được ạ
Hoàng Sơn khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên chiếc giường trong căn phòng quen thuộc của mình .....
_ Con dậy rồi à con trai ..... cũng còn hơi ấm ấm nhưng cũng hạ nhiệt nhiều rồi – Hoàng Lâm sau khi sờ trán nó thì thở phào
Hoàng Sơn chầm chậm ngồi dậy ....
_ Ba mẹ .... con nhớ nhà mình lắm . Ba mẹ cho con ở lại vài hôm có được không ?- giọng nó vô cùng ủy khuất
_ Con ngốc quá , nơi này là nhà của con mà – Tú Tâm nói
_ Huhu con nhớ ba mẹ và em nhiều lắm – Nó lại khóc
_ Ngoan , ba mẹ cũng rất thương nhớ con – Hoàng Lâm xoa đầu nó
_ Huhu .... Tại sao chứ .....Tại sao người sinh ra con lại đối xử với con như vậy ? ....Huhuhu ...Trong khi con chỉ là con nuôi mà ba mẹ lại yêu thương con như thế huhuhu
_ Con trai ngoan đừng khóc nữa ...... Ngày xưa bà ta bỏ con thì bà ta không có quyền dành lại con nữa . Con đã cho bà ta cơ hội nhưng bà ta không trân trọng , vậy nên ba mẹ mới chính là ba mẹ của con – Tú Tâm ôm nó trong lòng nhẹ giọng nói
_ Hức .... Làm sao ba mẹ tìm được con ? Đồng hồ có gắn định vị mà ba tặng con cũng bị bà ta tháo ra đem bán mà – nó ngước lên hỏi
_ 2 tuần liền con không gọi cho ba mẹ . Ba mẹ dĩ nhiên không an tâm nên phái người đi điều tra ..... đừng quên ba mẹ ba mẹ của con là ai .... việc tìm ra con không khó đâu – Hoàng Lâm nói
_ Thật ra .... con không phải bị bà ta vứt bỏ mà là bị bà ta đem bán cho ông lớn – nó nhỏ giọng run run nói
_ Sao cơ ? – Tú Tâm bàng hoàng
_ Thật đấy ạ .... là do chính miệng bà ta nói ra
Hoàng Lâm và Tú Tâm nhìn nhau .... thật không ngờ mẹ ruột của nó lại tàn nhẫn như vậy ..... Vợ chồng Hoàng Lâm sau khi an ủi thì tự tay đút cháo cho nó , dỗ nó uống thuốc ….. Họ đêm nay ở lại phòng Hoàng Sơn , nhẹ nhàng tỉ mỉ chăm sóc nó ....Ngày hôm sau , trước cổng biệt thự .....
_ Con trai tôi đâu ? Tôi biết nó ở trong đó , tôi phải vào tìm con tôi – bà ta cố xông vào nhưng bị các thuộc hạ giữ lại
_ Bà không được vào
_ Các người bắt con tôi rồi không cho tôi tìm con hả ? – bà ta không ngừng la lối
Hàn Khiêm và Ngọc Lan bước ra .....
_ Lưu ca , Lưu tỉ - các thuộc hạ cúi chào
_ Long đại ca cho mời bà vào trong nói chuyện – Hàn Khiêm nói
_ Mời bà đi theo chúng tôi - Ngọc Lan nói rồi cùng Hàn Khiêm bước đi
Người phụ nữ bước theo họ ....vào 1 phòng khách trong biệt thự .... Ngoài 6 thủ lĩnh thì chỉ có Hàn Khiêm và Ngọc Lan .....
_ Mời ngồi - Đại ca nói
Bà ta ngồi xuống Ngọc Lan tiến lên rót cho bà ta 1 tách trà ....
_ Ngày bà tới đón Hoàng Sơn bà đã khóc lóc cầu xin chúng tôi và hứa sẽ bù đắp cho thằng bé nhưng sự thật là bà chỉ muốn mưu lợi mà thôi . Vậy bà có tư cách gì mà đòi bắt con lại ? – Tú Tâm nói
_ Các người điều tra tôi ?
_ Bà không làm điều sai trái thì sợ gì người khác điều tra - Diệu Anh cười nhạt
_ Hừm .... nó là con của tôi do tôi đẻ ra nó phải có trách nhiệm báo hiếu cho tôi chứ
_ Báo hiếu ? Bà đã nuôi thằng bé được ngày nào mà đòi nó phải báo hiếu đây ? - Ngọc Huy lên tiếng
_ 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau thì mới có nó – bà ta nói
Từ ngoài cửa , Hoàng Sơn đứng lấp ló và nghe hết ….
_ Con trai , vào đây đi con - Hoàng Lâm đã nhìn thấy nó
Hoàng Sơn bước vào , mặt còn hồng hồng vì cơn sốt ……
_ Con trai !- Người phụ nữ gọi
Bà ta đưa tay định kéo Hoàng Sơn qua phía mình nhưng thằng bé né tránh ….. Nó đi lại chỗ ba mẹ nó …. Tú Tâm nhẹ kéo con trai ngồi vào giữa 2 vợ chồng ….Trông thằng bé vẫn còn mệt mỏi ….
_ Con là con của mẹ thì phải theo mẹ chứ - Người phụ nữ nói
Hoàng Sơn không nói gì , trong ánh mắt mang tia sợ sệt …. Hoàng Lâm nhẹ xoa lưng nó an ủi ….
_ Hoàng Sơn , nơi này luôn là nhà của con , con hãy ở lại đây không cần theo mẹ con mà chịu hành hạ - Hoàng Long nói
_ Con trai , ngày hôm nay ba vẫn sẽ tôn trọng quyết định của con , con vẫn được quyền lựa chọn và lần này hãy cân nhắc thật kĩ – Hoàng Lâm nhẹ giọng
Hoàng Sơn suy nghĩ gì đó rồi ngước ánh mắt tội nghiệp long lanh nước lên nhìn anh …..
_ Ba , con muốn được đi học tiếp …con không muốn bị bắt đi đánh giày , con không muốn bị hành hạ …..nhưng con cũng không muốn bất hiếu với mẹ ruột của mình ….Hức hức ….con phải làm sao đây ba – Nó sụt sùi nói
_ Ngoan , đừng khóc ….bình tĩnh , chuyện gì cũng có cách giải quyết cả con ạ - Hoàng Lâm nhẹ giọng lau nước mắt cho nó
_ Con ở lại đây luôn với ba mẹ , từ nay về sau không được về đó sống . Nếu bà ta nhớ con thì mẹ cho phép tới thăm . Mẹ không để bà ta hành hạ con thêm nữa đâu – Tú Tâm nghiêm túc nói
_ Lần này bác đồng ý với mẹ con đấy . Gia đình này tuyệt đối không giao con cho bà ta lần nữa – Diệu Anh lên tiếng
_ Nó là con của tôi cho nên nó nhất định phải theo tôi về , các người có quyền gì mà ngăn cản
_ Bà đã bán nó rồi vậy có nghĩa là cắt đứt mọi tình nghĩa . Cái giá mà bà bán con năm đó đã cho thấy nó không còn là con của bà . Hôm nay chúng tôi mời bà vào là để nói rõ cho bà biết rằng từ nay chúng tôi sẽ không giao Hoàng Sơn cho bất kì ai nữa . Thằng bé là con của 2 vợ chồng tôi sẽ sống cùng chúng tôi . Sau này bà muốn tới thăm thì có thể tới chứ tuyệt đối không được đưa nó đi – Tú Tâm nói
_ Các người …các người ….Hoàng Sơn , con nói đi con chọn theo ai
_ Con …. Con không về với mẹ đâu ….Sau này mẹ có nhớ con thì cứ tới thăm con ….Con không muốn thành công cụ kiếm tiền cho mẹ - Hoàng Sơn nói
_ Mày …. đồ mất dạy ….mày cứ sống trong nhà này đi , tới 1 lúc mày sẽ bị đá ra đường mà thôi vì họ vốn đã sinh được con rồi – Bà ta tức giận đứng dậy quát mắng
_ Chúng tôi không tệ hại như bà đâu cho nên sẽ không bao giờ như bà nói ….Hàn Khiêm , tiễn khách – Long đại ca nói
_ Dạ ….. Mời bà
Bà ta hậm hực bỏ đi …..
_ Nhóc con , con đừng buồn , cả gia đình này ai cũng yêu thương con hết – Ngọc Huy mỉm cười nói
_ Vậy là ngày mai con lại sẽ được đi học rồi – Gương mặt còn kém sắc của nó nở 1 nụ cười vô tư
_ Theo bác thì con nên dưỡng bệnh cho khỏi hoàn toàn đi đã rồi sau đó hãy quay lại trường học – Hoàng Long xoa đầu nó
_ Bây giờ Hoàng Sơn ngoan , về phòng ăn uống ngủ nghỉ cho khỏe rồi sau đó con sẽ lại được đến trường học chịu không ? – Diệu Anh nhẹ giọng
_ Dạ - Nó ngoan ngoãn gật gật đầu
Hoàng Lâm và Tú Tâm ngày nào cũng chăm nó thật tốt , sức khỏe của nó cũng cải thiện rất nhanh …..Một buổi sáng thứ 7 ….Hoàng Sơn ngồi ở đại sảnh đọc sách …..
_ Hoàng Sơn ….- Hoàng Nam chạy lại
_ Hello anh Nam
_ Đang đọc sách gì vậy ?
_ Em coi lại bài trong sách thôi ….Em nghỉ học lâu như vậy sợ là không theo kịp bài mất
_ Chẳng phải ngày nào chú Lâm và mợ Tuệ Ngân cũng giảng bài cho Sơn rồi sao . Nam chắc chắn là Sơn sẽ theo kịp vì bình thường thành tích của Sơn rất tốt mà
_ Anh Nam hôm nay không có bài làm à ?
_ Có , nhưng tối hôm qua Nam làm xong hết rồi . – Hoàng Nam nói
Vừa lúc đó Hoàng Lâm và Tú Tâm từ ngoài đi vào ….
_ 2 anh em đang nói chuyện gì thế ? – Tú Tâm hỏi và nhéo nhẹ má Hoàng Nam 1 cái
_ Chỉ nói về việc Hoàng Sơn đọc sách thôi ạ - Hoàng Nam nói
_ Cuối tuần mà ở nhà như vậy chán lắm , hay là ba chở con với Hoàng Nam đi chơi nhé – Hoàng Lâm xoa đầu con trai
_ Yeah , đi chơi , đi chơi – Hoàng Nam vui vẻ chạy 1 vòng quay bộ sofa
_ Vậy cũng được ạ - Hoàng Sơn vui vẻ nói
Thế là vợ chồng Hoàng Lâm chở 2 nhóc đi chơi , đầu tiên là đi khu vui chơi …..
_ Anh Nam , mình chơi xe điện đi
_ Ý hay đó
_ Vậy để mẹ mua vé – Tú Tâm nói
Hoàng Sơn chơi rất vui vẻ , điều này khiến nó nguôi ngoai đi rất nhiều chuyện trong suốt 1 tháng qua …..Hoàng Lâm và Tú Tâm cũng vui khi con trai họ đã có thể cười đùa hoạt bát trở lại …..
_ Oa , mệt quá – Hoàng Nam thở phì phò sau màn nhảy nhót rượt nhau trong lâu đài hơi
_Phù , đúng là mệt thật – Hoàng Sơn vui vẻ nói
Hoàng Lâm và Tú Tâm lấy khăn giấy thấm mồ hôi cho 2 nhóc …..
_ Thế nào ? Có còn muốn chơi gì nữa không ? – Hoàng Lâm hỏi
_ Con mệt hụt hơi luôn rồi ạ - Hoàng Nam nói
_ Thôi ạ , bây giờ mình đi ăn được không ba ? – Hoàng Sơn bắt đầu thấy đói
_ Hai đứa muốn ăn gì nào ? – Tú Tâm mỉm cười hỏi
_ Anh Nam muốn ăn gì ?
_ Nam ăn gì cũng được , Sơn chọn đi
_ Vậy đi ăn thịt nướng nha ba , con thèm thịt nướng
_ Đi ở nhà hàng chúng ta hay đến nhé – Hoàng Lâm hỏi
_ Dạ - 2 nhóc đồng thanh
Sau khi đi ăn là tới màn đi mua sắm ….Hoàng Lâm và Tú Tâm mua lại laptop , ipad, điện thoại di động và đồng hồ mới cho Hoàng Sơn …..Sau đó họ về nhà ….
_ Ba mẹ ơi …..Con có đồng hồ mới này – Hoàng Nam chạy vào khoe
_ Đâu mẹ xem nào ….chà đẹp quá vậy . Hoàng Nam lại vòi vĩnh chú với dì mua cho phải không ? – Diệu Anh nói
_ Không có ạ , con với Hoàng Sơn mua cùng kiểu chỉ là khác màu , là dì Tâm mua cho con chứ con không có đòi – Ngây ngô và thành thật
Hoàng Long đang đặt cô công chúa nhỏ trên đùi , phì cười xoa đầu con trai ….
_ Hôm nay 2 đứa đi chơi có vui không ? – Hoàng Long hỏi 2 nhóc
_ Dạ vui lắm ạ - 2 nhóc vui vẻ đồng thanh
_ Ba biết không , trưa nay tụi con ăn nguyên 1 bàn thịt nướng luôn á . Có thịt bò , thịt cừu …….– Hoàng Nam líu lo kể
Hoàng Sơn thì chạy lại chỗ Ngọc Lan đang bế Hoàng Thiên ….
_ Anh …hai – nhóc Khoai Tây vui vẻ bập bẹ nói và giơ tay đòi Hoàng Sơn bế
Hoàng Sơn ngồi xuống sofa , sau đó Ngọc Lan đặt bé Hoàng Thiên lên đùi của nó …..
_ Em mua gì mà lỉnh kỉnh vậy ? – Diệu Anh nhìn mấy túi đồ mà thuộc hạ mang vào và hỏi Tú Tâm
_ Chỉ là vài bộ đồ thôi ạ . Còn lại là laptop , ipad …..- Tú Tâm ngồi xuống cạnh Hoàng Sơn
_ 2 người sắm mới hết à ? – Tuệ Ngân hỏi
_ Umh , vì đồ cũ bị bán hết rồi – Hoàng Lâm cũng ngồi xuống ghế
_ Vậy để 1 lát em cài chương trình cho mấy thứ đó cho – Ngọc Huy nói
_ Umh ……À phải rồi . Tuần sau Hoàng Sơn sẽ đi học lại , nên em đã sắp xếp người làm nhiệm vụ bảo vệ cho cả 2 anh em Hoàng Nam và Hoàng Sơn luôn , giống như với Tiểu Phụng trước đây
_ Umh vậy cũng tốt , đề phòng vẫn hơn – Long đại ca gật đầu
Giới Thiệu Chap Sau :
Anh đẩy nó vào trong xe chốt cửa lại và chạy thẳng một mạch về nhà , lôi nó lên phòng ..........Tú Tâm đứng 1 bên đau lòng nhìn nó ......
_ Tại sao lại bỏ đi ? – Anh nghiêm khắc nhìn nó
Nó cúi đầu im lặng ......
_ Bây giờ coi thường ba đến mức không thèm trả lời luôn có phải không ?
_ Con .... con không có – Nó ngước nhìn anh
_ Con vì cái gì mà lại bỏ đi như vậy ? Chẳng lẽ tình thương mà ba mẹ dành cho con không đủ chứng minh cho con thấy , không đủ làm cho con tin rằng ba mẹ luôn luôn xem con là con trai của ba mẹ hay sao ?
_ Không phải ạ - giọng nó run run
_ Thế thì là vì cái gì ? – Anh quát lên
Hoàng Sơn giật mình sợ hãi cúi đầu ... sợ quá không biết phải nói sao .....
_ Lại im lặng .... là ai nói rằng yêu thương ba mẹ ,yêu thương gia đình này , yêu thương bé Khoai Tây ? Là ai nói lên rằng không muốn bị ngược đãi , không muốn đi đánh giày mà muốn được đến lớp học đàng hoàng ? ..... Hoàng Sơn đây là cách mà con yêu thương gia đình có phải không ? HẢ ?
Lần đầu anh nổi nóng với nó tới mức này làm nó sợ hãi chỉ biết đứng cúi đầu khóc , không biết nên nói gì ......
_ Anh đừng nóng ....con nó sợ kìa anh – Tú Tâm đành lên tiếng
_ Nếu nó biết sợ , nếu nó yêu thương gia đình này , nếu nó coi chúng ta là cha mẹ thì nó đã không đối xử với chúng ta như vậy, khiến chúng ta đau lòng và lo lắng như vậy – Hoàng Lâm thật sự rất giận
_ Hoàng Sơn mau xin lỗi ba đi con – Tú Tâm nói
_ Không cần ..... nói lời xin lỗi mà hành động không hề hối lỗi thì thà là đừng nói . Ba cho con một đêm con tự mà suy nghĩ những việc mình làm.... sáng ngày mai trả lời rõ ràng cho ba mẹ biết con có còn cần ba mẹ hay không – Hoàng Lâm nói rồi kéo Tú Tâm ra ngoài
Hoàng Sơn lúc này thật sự đã biết lỗi.... lẽ ra nó không nên bồng bột như vậy..... ba mẹ đối xử với nó rất tốt sao nó lại có thể khiến họ đau lòng nhiều như vậy được chứ..... nó đúng là một đứa con hư mà .... Sáng hôm sau nó thức dậy rất sớm đứng trước phòng của ba mẹ nó và gõ cửa .....Tú tâm bước ra mở cửa .....nó bước vào .... Hoàng Lâm lúc này ngồi trên giường nhìn nó .....
_ Con đã suy nghĩ về những gì mà ba nói tối hôm qua ...... con nhận thấy là con đã sai rồi con không nên vì những lời nói của người ta mà làm những việc khiến ba mẹ đau lòng và lo lắng cho con . Con xin lỗi .....con đã biết sai rồi ba mẹ hãy tha lỗi cho con ......từ nay về sau con sẽ không bao giờ làm như vậy nữa đâu – Nó cúi đầu nói
_ Được rồi con trai , biết sai thì sửa sai , sau này đừng làm thế nữa nhé – Tú Tâm xoa đầu nó
_ Về phòng thay đồ chuẩn bị đi học đi – Hoàng Lâm thì nhàn nhạt nói
Nó ngước nhìn anh .... thái độ này rõ ràng là anh còn rất giận ......Nó cúi đầu lủi thủi đi về phòng và làm theo lời anh ...... Cả ngày hôm đó anh rất lạnh nhạt không đoái hoài gì đến nó..... khiến nó cảm thấy vừa buồn vừa sợ .....là chính nó đã tự làm mất đi tình thương mà anh dành cho nó .....anh hết thương nó thật rồi..... Anh mặc kệ nó làm gì thì làm..... liên tục mấy ngày liền đều như vậy mặc dù nó đã cố gắng bắt chuyện với anh nhưng anh trả lời rất qua loa thậm chí là có khi né tránh không trả lời nữa .....
_ Nhật Bản sát nhập vào Đài Loan từ khi nào vậy ? – 1 tiếng nói cất lên
Hoàng Sơn ngước mặt nhìn lên …..nó không thể tin vào mắt mình , Hoàng Lâm và Tú Tâm đang đứng trước mặt nó ….Họ đi tới bằng 1 chiếc Ford Transit DCar President ……Nó định co giò bỏ chạy thì Hoàng Lâm đã đoán ra ý định của nó …anh bắt lấy nó tống vào trong xe sau và đóng cửa lại ….Bên trong xe , Hoàng Lâm lẫn Tú Tâm ngồi ghế đối diện nó nhìn 1 lượt nó mà đau lòng …..Hoàng Lâm giận đến không kìm được , anh ngồi qua bên phía dãy ghế của nó kéo nó nằm sấp lên đùi anh ….rất nhanh kéo hết quần nó xuống , tay anh cầm thước gỗ ….
Chát …Chát ….Chát ….
_ Cuộc sống đầy đủ của con là đây sao hả Hoàng Sơn ?
Chát …Chát …ưm ….Chát ….
_ Này thì đi du lịch Nhật Bản này
Chát …Chát ..ưm….Chát …..ưm …
_ Này thì tắm suối nước nóng này
Chát …Chát …aa hức…..Chát ….aa …
_ Này thì ăn sushi này
Hoàng Lâm rất giận nên đánh khá mạnh ….Hoàng Sơn đau đến nước mắt rơi đầy mặt …..Tú Tâm tuy xót con nhưng cô cũng giận Hoàng Sơn lắm , nên cô dằn lòng để Hoàng Lâm răn phạt nó ….
Chát …Chát ..ưm….Chát …..aa…..
_ Này thì mẹ con rất yêu thương con này ….Thật là quá đáng , dám cả gan lừa gạt ba mẹ
Chát …aa …Chát ….hức….Chát ….aa đau …
_ Con nghĩ con không ở cùng ba mẹ thì có thể qua mặt được ba mẹ sao hả ?
Chát …aa huhu ….Chát ….aa….con xin lỗi …Chát …aa…..
Chát …huhu….Chát …đau quá ….Chát ….aa ….đau quá huhu ….
Tú Tâm im lặng nhìn mông thằng bé bầm tím dần lên mà nước mắt chan hòa , rốt cuộc cũng không thể nhìn thêm …cô quỳ xuống đỡ tay anh lại , nhìn anh mà nghẹn giọng không nói được thành lời , chỉ có thể vừa khóc vừa lắc đầu ý bảo anh đừng đánh nữa …..Hoàng Lâm ném thước sang 1 bên nhìn xuống thân người nhỏ đang khóc nấc trên đùi mình với cặp mông đã in sắc tím …..kèm theo vệt dây nịt trên lưng lộ ra khi thằng nhóc giẫy người làm chiếc áo bị cuộn lên….. Hoàng Lâm nhẹ kéo quần nó lên , đỡ nó dậy và bất chợt ôm chặt lấy nó …..
_ Hoàng Sơn , sao không về nhà vậy con ? Ba mẹ luôn chờ đón con kia mà – Giọng anh nghẹn lại , khóe mắt cũng không giữ nổi giọt lệ đau thương
_ Huhu ….là do con chọn ……con chọn sai ….con không còn mặt mũi quay về
_ Cái thằng nhóc này , sao lại ngốc như thế chứ . Con là con của ba mẹ kia mà – Tú Tâm cũng bật khóc ôm lấy nó
_ Huhuhu ….con xin lỗi ….con xin lỗi …- Nó òa khóc trong lời nói mang sự hoảng loạn sợ hãi
_ Được rồi , có ba mẹ ở đây rồi , ổn rồi con trai – Anh nhẹ nhàng xoa lưng an ủi nó
Dỗ nó 1 lúc , anh ôm nó trong vòng tay nên dễ dàng cảm thấy được nó gầy hẳn đi , sáng giờ lang thang chắc cũng đói lắm rồi …..Hoàng Lâm lái xe đến 1 nhà hàng ........Tú Tâm gọi toàn là món nó thích ....
_ Con trai , con ăn đi – Tú Tâm gắp cho nó 1 cái đùi gà nướng thơm giòn
Hoàng Sơn thật sự rất đói .... nó ăn ngấu nghiến đến mức vợ chồng Hoàng Lâm nhìn mà muốn rơi nước mắt ....
_ Từ từ thôi con coi chừng nghẹn – Hoàng Lâm nói
_ Đúng đó , con ăn từ từ thôi , thức ăn còn nhiều lắm – Tú Tâm nói
Chợt Hoàng Sơn ôm bụng và ói sạch những gì vừa ăn .....
_ Hoàng Sơn con sao vậy ? – Hoàng Lâm và Tú Tâm hốt hoảng
Hoàng Sơn mặt tái xanh .... nhân viên nhà hàng cũng hốt hoảng theo vì sợ danh tiếng nhà hàng sẽ vì vụ này mà bị sở an toàn thực phẩm làm khó.... Hoàng Lâm không quan tâm xung quanh nhanh chóng bế con ra xe đưa về bệnh viện ......Sau khi Tuệ Ngân bước ra từ phòng cấp cứu ....
_ Thằng bé sao rồi em ? – Ngọc Huy hỏi
_ Thằng bé nhịn đói mấy ngày nên bị bội thực khi ăn dồn 1 lượng thức ăn như vậy . Với lại thằng bé hơi phát sốt , chắc là dầm mưa dầm nắng quá nhiều - Tuệ Ngân nói
_ Mẹ của thằng bé , 2 em xử trí ra sao rồi ? – Long đại ca nhìn Tú Tâm và Hoàng Lâm
_ Em cho người âm thầm giám sát bà ta thôi . Dù sao đó cũng là mẹ ruột của Hoàng Sơn nên em không thể dùng cách thông thường xử lí được – Hoàng Lâm nói
_ Umh ....bây giờ chúng ta đưa Hoàng Sơn về nhà cho tiện chăm sóc có được không ? - đại ca nhìn Tuệ Ngân
_ Dạ được ạ
Hoàng Sơn khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên chiếc giường trong căn phòng quen thuộc của mình .....
_ Con dậy rồi à con trai ..... cũng còn hơi ấm ấm nhưng cũng hạ nhiệt nhiều rồi – Hoàng Lâm sau khi sờ trán nó thì thở phào
Hoàng Sơn chầm chậm ngồi dậy ....
_ Ba mẹ .... con nhớ nhà mình lắm . Ba mẹ cho con ở lại vài hôm có được không ?- giọng nó vô cùng ủy khuất
_ Con ngốc quá , nơi này là nhà của con mà – Tú Tâm nói
_ Huhu con nhớ ba mẹ và em nhiều lắm – Nó lại khóc
_ Ngoan , ba mẹ cũng rất thương nhớ con – Hoàng Lâm xoa đầu nó
_ Huhu .... Tại sao chứ .....Tại sao người sinh ra con lại đối xử với con như vậy ? ....Huhuhu ...Trong khi con chỉ là con nuôi mà ba mẹ lại yêu thương con như thế huhuhu
_ Con trai ngoan đừng khóc nữa ...... Ngày xưa bà ta bỏ con thì bà ta không có quyền dành lại con nữa . Con đã cho bà ta cơ hội nhưng bà ta không trân trọng , vậy nên ba mẹ mới chính là ba mẹ của con – Tú Tâm ôm nó trong lòng nhẹ giọng nói
_ Hức .... Làm sao ba mẹ tìm được con ? Đồng hồ có gắn định vị mà ba tặng con cũng bị bà ta tháo ra đem bán mà – nó ngước lên hỏi
_ 2 tuần liền con không gọi cho ba mẹ . Ba mẹ dĩ nhiên không an tâm nên phái người đi điều tra ..... đừng quên ba mẹ ba mẹ của con là ai .... việc tìm ra con không khó đâu – Hoàng Lâm nói
_ Thật ra .... con không phải bị bà ta vứt bỏ mà là bị bà ta đem bán cho ông lớn – nó nhỏ giọng run run nói
_ Sao cơ ? – Tú Tâm bàng hoàng
_ Thật đấy ạ .... là do chính miệng bà ta nói ra
Hoàng Lâm và Tú Tâm nhìn nhau .... thật không ngờ mẹ ruột của nó lại tàn nhẫn như vậy ..... Vợ chồng Hoàng Lâm sau khi an ủi thì tự tay đút cháo cho nó , dỗ nó uống thuốc ….. Họ đêm nay ở lại phòng Hoàng Sơn , nhẹ nhàng tỉ mỉ chăm sóc nó ....Ngày hôm sau , trước cổng biệt thự .....
_ Con trai tôi đâu ? Tôi biết nó ở trong đó , tôi phải vào tìm con tôi – bà ta cố xông vào nhưng bị các thuộc hạ giữ lại
_ Bà không được vào
_ Các người bắt con tôi rồi không cho tôi tìm con hả ? – bà ta không ngừng la lối
Hàn Khiêm và Ngọc Lan bước ra .....
_ Lưu ca , Lưu tỉ - các thuộc hạ cúi chào
_ Long đại ca cho mời bà vào trong nói chuyện – Hàn Khiêm nói
_ Mời bà đi theo chúng tôi - Ngọc Lan nói rồi cùng Hàn Khiêm bước đi
Người phụ nữ bước theo họ ....vào 1 phòng khách trong biệt thự .... Ngoài 6 thủ lĩnh thì chỉ có Hàn Khiêm và Ngọc Lan .....
_ Mời ngồi - Đại ca nói
Bà ta ngồi xuống Ngọc Lan tiến lên rót cho bà ta 1 tách trà ....
_ Ngày bà tới đón Hoàng Sơn bà đã khóc lóc cầu xin chúng tôi và hứa sẽ bù đắp cho thằng bé nhưng sự thật là bà chỉ muốn mưu lợi mà thôi . Vậy bà có tư cách gì mà đòi bắt con lại ? – Tú Tâm nói
_ Các người điều tra tôi ?
_ Bà không làm điều sai trái thì sợ gì người khác điều tra - Diệu Anh cười nhạt
_ Hừm .... nó là con của tôi do tôi đẻ ra nó phải có trách nhiệm báo hiếu cho tôi chứ
_ Báo hiếu ? Bà đã nuôi thằng bé được ngày nào mà đòi nó phải báo hiếu đây ? - Ngọc Huy lên tiếng
_ 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau thì mới có nó – bà ta nói
Từ ngoài cửa , Hoàng Sơn đứng lấp ló và nghe hết ….
_ Con trai , vào đây đi con - Hoàng Lâm đã nhìn thấy nó
Hoàng Sơn bước vào , mặt còn hồng hồng vì cơn sốt ……
_ Con trai !- Người phụ nữ gọi
Bà ta đưa tay định kéo Hoàng Sơn qua phía mình nhưng thằng bé né tránh ….. Nó đi lại chỗ ba mẹ nó …. Tú Tâm nhẹ kéo con trai ngồi vào giữa 2 vợ chồng ….Trông thằng bé vẫn còn mệt mỏi ….
_ Con là con của mẹ thì phải theo mẹ chứ - Người phụ nữ nói
Hoàng Sơn không nói gì , trong ánh mắt mang tia sợ sệt …. Hoàng Lâm nhẹ xoa lưng nó an ủi ….
_ Hoàng Sơn , nơi này luôn là nhà của con , con hãy ở lại đây không cần theo mẹ con mà chịu hành hạ - Hoàng Long nói
_ Con trai , ngày hôm nay ba vẫn sẽ tôn trọng quyết định của con , con vẫn được quyền lựa chọn và lần này hãy cân nhắc thật kĩ – Hoàng Lâm nhẹ giọng
Hoàng Sơn suy nghĩ gì đó rồi ngước ánh mắt tội nghiệp long lanh nước lên nhìn anh …..
_ Ba , con muốn được đi học tiếp …con không muốn bị bắt đi đánh giày , con không muốn bị hành hạ …..nhưng con cũng không muốn bất hiếu với mẹ ruột của mình ….Hức hức ….con phải làm sao đây ba – Nó sụt sùi nói
_ Ngoan , đừng khóc ….bình tĩnh , chuyện gì cũng có cách giải quyết cả con ạ - Hoàng Lâm nhẹ giọng lau nước mắt cho nó
_ Con ở lại đây luôn với ba mẹ , từ nay về sau không được về đó sống . Nếu bà ta nhớ con thì mẹ cho phép tới thăm . Mẹ không để bà ta hành hạ con thêm nữa đâu – Tú Tâm nghiêm túc nói
_ Lần này bác đồng ý với mẹ con đấy . Gia đình này tuyệt đối không giao con cho bà ta lần nữa – Diệu Anh lên tiếng
_ Nó là con của tôi cho nên nó nhất định phải theo tôi về , các người có quyền gì mà ngăn cản
_ Bà đã bán nó rồi vậy có nghĩa là cắt đứt mọi tình nghĩa . Cái giá mà bà bán con năm đó đã cho thấy nó không còn là con của bà . Hôm nay chúng tôi mời bà vào là để nói rõ cho bà biết rằng từ nay chúng tôi sẽ không giao Hoàng Sơn cho bất kì ai nữa . Thằng bé là con của 2 vợ chồng tôi sẽ sống cùng chúng tôi . Sau này bà muốn tới thăm thì có thể tới chứ tuyệt đối không được đưa nó đi – Tú Tâm nói
_ Các người …các người ….Hoàng Sơn , con nói đi con chọn theo ai
_ Con …. Con không về với mẹ đâu ….Sau này mẹ có nhớ con thì cứ tới thăm con ….Con không muốn thành công cụ kiếm tiền cho mẹ - Hoàng Sơn nói
_ Mày …. đồ mất dạy ….mày cứ sống trong nhà này đi , tới 1 lúc mày sẽ bị đá ra đường mà thôi vì họ vốn đã sinh được con rồi – Bà ta tức giận đứng dậy quát mắng
_ Chúng tôi không tệ hại như bà đâu cho nên sẽ không bao giờ như bà nói ….Hàn Khiêm , tiễn khách – Long đại ca nói
_ Dạ ….. Mời bà
Bà ta hậm hực bỏ đi …..
_ Nhóc con , con đừng buồn , cả gia đình này ai cũng yêu thương con hết – Ngọc Huy mỉm cười nói
_ Vậy là ngày mai con lại sẽ được đi học rồi – Gương mặt còn kém sắc của nó nở 1 nụ cười vô tư
_ Theo bác thì con nên dưỡng bệnh cho khỏi hoàn toàn đi đã rồi sau đó hãy quay lại trường học – Hoàng Long xoa đầu nó
_ Bây giờ Hoàng Sơn ngoan , về phòng ăn uống ngủ nghỉ cho khỏe rồi sau đó con sẽ lại được đến trường học chịu không ? – Diệu Anh nhẹ giọng
_ Dạ - Nó ngoan ngoãn gật gật đầu
Hoàng Lâm và Tú Tâm ngày nào cũng chăm nó thật tốt , sức khỏe của nó cũng cải thiện rất nhanh …..Một buổi sáng thứ 7 ….Hoàng Sơn ngồi ở đại sảnh đọc sách …..
_ Hoàng Sơn ….- Hoàng Nam chạy lại
_ Hello anh Nam
_ Đang đọc sách gì vậy ?
_ Em coi lại bài trong sách thôi ….Em nghỉ học lâu như vậy sợ là không theo kịp bài mất
_ Chẳng phải ngày nào chú Lâm và mợ Tuệ Ngân cũng giảng bài cho Sơn rồi sao . Nam chắc chắn là Sơn sẽ theo kịp vì bình thường thành tích của Sơn rất tốt mà
_ Anh Nam hôm nay không có bài làm à ?
_ Có , nhưng tối hôm qua Nam làm xong hết rồi . – Hoàng Nam nói
Vừa lúc đó Hoàng Lâm và Tú Tâm từ ngoài đi vào ….
_ 2 anh em đang nói chuyện gì thế ? – Tú Tâm hỏi và nhéo nhẹ má Hoàng Nam 1 cái
_ Chỉ nói về việc Hoàng Sơn đọc sách thôi ạ - Hoàng Nam nói
_ Cuối tuần mà ở nhà như vậy chán lắm , hay là ba chở con với Hoàng Nam đi chơi nhé – Hoàng Lâm xoa đầu con trai
_ Yeah , đi chơi , đi chơi – Hoàng Nam vui vẻ chạy 1 vòng quay bộ sofa
_ Vậy cũng được ạ - Hoàng Sơn vui vẻ nói
Thế là vợ chồng Hoàng Lâm chở 2 nhóc đi chơi , đầu tiên là đi khu vui chơi …..
_ Anh Nam , mình chơi xe điện đi
_ Ý hay đó
_ Vậy để mẹ mua vé – Tú Tâm nói
Hoàng Sơn chơi rất vui vẻ , điều này khiến nó nguôi ngoai đi rất nhiều chuyện trong suốt 1 tháng qua …..Hoàng Lâm và Tú Tâm cũng vui khi con trai họ đã có thể cười đùa hoạt bát trở lại …..
_ Oa , mệt quá – Hoàng Nam thở phì phò sau màn nhảy nhót rượt nhau trong lâu đài hơi
_Phù , đúng là mệt thật – Hoàng Sơn vui vẻ nói
Hoàng Lâm và Tú Tâm lấy khăn giấy thấm mồ hôi cho 2 nhóc …..
_ Thế nào ? Có còn muốn chơi gì nữa không ? – Hoàng Lâm hỏi
_ Con mệt hụt hơi luôn rồi ạ - Hoàng Nam nói
_ Thôi ạ , bây giờ mình đi ăn được không ba ? – Hoàng Sơn bắt đầu thấy đói
_ Hai đứa muốn ăn gì nào ? – Tú Tâm mỉm cười hỏi
_ Anh Nam muốn ăn gì ?
_ Nam ăn gì cũng được , Sơn chọn đi
_ Vậy đi ăn thịt nướng nha ba , con thèm thịt nướng
_ Đi ở nhà hàng chúng ta hay đến nhé – Hoàng Lâm hỏi
_ Dạ - 2 nhóc đồng thanh
Sau khi đi ăn là tới màn đi mua sắm ….Hoàng Lâm và Tú Tâm mua lại laptop , ipad, điện thoại di động và đồng hồ mới cho Hoàng Sơn …..Sau đó họ về nhà ….
_ Ba mẹ ơi …..Con có đồng hồ mới này – Hoàng Nam chạy vào khoe
_ Đâu mẹ xem nào ….chà đẹp quá vậy . Hoàng Nam lại vòi vĩnh chú với dì mua cho phải không ? – Diệu Anh nói
_ Không có ạ , con với Hoàng Sơn mua cùng kiểu chỉ là khác màu , là dì Tâm mua cho con chứ con không có đòi – Ngây ngô và thành thật
Hoàng Long đang đặt cô công chúa nhỏ trên đùi , phì cười xoa đầu con trai ….
_ Hôm nay 2 đứa đi chơi có vui không ? – Hoàng Long hỏi 2 nhóc
_ Dạ vui lắm ạ - 2 nhóc vui vẻ đồng thanh
_ Ba biết không , trưa nay tụi con ăn nguyên 1 bàn thịt nướng luôn á . Có thịt bò , thịt cừu …….– Hoàng Nam líu lo kể
Hoàng Sơn thì chạy lại chỗ Ngọc Lan đang bế Hoàng Thiên ….
_ Anh …hai – nhóc Khoai Tây vui vẻ bập bẹ nói và giơ tay đòi Hoàng Sơn bế
Hoàng Sơn ngồi xuống sofa , sau đó Ngọc Lan đặt bé Hoàng Thiên lên đùi của nó …..
_ Em mua gì mà lỉnh kỉnh vậy ? – Diệu Anh nhìn mấy túi đồ mà thuộc hạ mang vào và hỏi Tú Tâm
_ Chỉ là vài bộ đồ thôi ạ . Còn lại là laptop , ipad …..- Tú Tâm ngồi xuống cạnh Hoàng Sơn
_ 2 người sắm mới hết à ? – Tuệ Ngân hỏi
_ Umh , vì đồ cũ bị bán hết rồi – Hoàng Lâm cũng ngồi xuống ghế
_ Vậy để 1 lát em cài chương trình cho mấy thứ đó cho – Ngọc Huy nói
_ Umh ……À phải rồi . Tuần sau Hoàng Sơn sẽ đi học lại , nên em đã sắp xếp người làm nhiệm vụ bảo vệ cho cả 2 anh em Hoàng Nam và Hoàng Sơn luôn , giống như với Tiểu Phụng trước đây
_ Umh vậy cũng tốt , đề phòng vẫn hơn – Long đại ca gật đầu
Giới Thiệu Chap Sau :
Anh đẩy nó vào trong xe chốt cửa lại và chạy thẳng một mạch về nhà , lôi nó lên phòng ..........Tú Tâm đứng 1 bên đau lòng nhìn nó ......
_ Tại sao lại bỏ đi ? – Anh nghiêm khắc nhìn nó
Nó cúi đầu im lặng ......
_ Bây giờ coi thường ba đến mức không thèm trả lời luôn có phải không ?
_ Con .... con không có – Nó ngước nhìn anh
_ Con vì cái gì mà lại bỏ đi như vậy ? Chẳng lẽ tình thương mà ba mẹ dành cho con không đủ chứng minh cho con thấy , không đủ làm cho con tin rằng ba mẹ luôn luôn xem con là con trai của ba mẹ hay sao ?
_ Không phải ạ - giọng nó run run
_ Thế thì là vì cái gì ? – Anh quát lên
Hoàng Sơn giật mình sợ hãi cúi đầu ... sợ quá không biết phải nói sao .....
_ Lại im lặng .... là ai nói rằng yêu thương ba mẹ ,yêu thương gia đình này , yêu thương bé Khoai Tây ? Là ai nói lên rằng không muốn bị ngược đãi , không muốn đi đánh giày mà muốn được đến lớp học đàng hoàng ? ..... Hoàng Sơn đây là cách mà con yêu thương gia đình có phải không ? HẢ ?
Lần đầu anh nổi nóng với nó tới mức này làm nó sợ hãi chỉ biết đứng cúi đầu khóc , không biết nên nói gì ......
_ Anh đừng nóng ....con nó sợ kìa anh – Tú Tâm đành lên tiếng
_ Nếu nó biết sợ , nếu nó yêu thương gia đình này , nếu nó coi chúng ta là cha mẹ thì nó đã không đối xử với chúng ta như vậy, khiến chúng ta đau lòng và lo lắng như vậy – Hoàng Lâm thật sự rất giận
_ Hoàng Sơn mau xin lỗi ba đi con – Tú Tâm nói
_ Không cần ..... nói lời xin lỗi mà hành động không hề hối lỗi thì thà là đừng nói . Ba cho con một đêm con tự mà suy nghĩ những việc mình làm.... sáng ngày mai trả lời rõ ràng cho ba mẹ biết con có còn cần ba mẹ hay không – Hoàng Lâm nói rồi kéo Tú Tâm ra ngoài
Hoàng Sơn lúc này thật sự đã biết lỗi.... lẽ ra nó không nên bồng bột như vậy..... ba mẹ đối xử với nó rất tốt sao nó lại có thể khiến họ đau lòng nhiều như vậy được chứ..... nó đúng là một đứa con hư mà .... Sáng hôm sau nó thức dậy rất sớm đứng trước phòng của ba mẹ nó và gõ cửa .....Tú tâm bước ra mở cửa .....nó bước vào .... Hoàng Lâm lúc này ngồi trên giường nhìn nó .....
_ Con đã suy nghĩ về những gì mà ba nói tối hôm qua ...... con nhận thấy là con đã sai rồi con không nên vì những lời nói của người ta mà làm những việc khiến ba mẹ đau lòng và lo lắng cho con . Con xin lỗi .....con đã biết sai rồi ba mẹ hãy tha lỗi cho con ......từ nay về sau con sẽ không bao giờ làm như vậy nữa đâu – Nó cúi đầu nói
_ Được rồi con trai , biết sai thì sửa sai , sau này đừng làm thế nữa nhé – Tú Tâm xoa đầu nó
_ Về phòng thay đồ chuẩn bị đi học đi – Hoàng Lâm thì nhàn nhạt nói
Nó ngước nhìn anh .... thái độ này rõ ràng là anh còn rất giận ......Nó cúi đầu lủi thủi đi về phòng và làm theo lời anh ...... Cả ngày hôm đó anh rất lạnh nhạt không đoái hoài gì đến nó..... khiến nó cảm thấy vừa buồn vừa sợ .....là chính nó đã tự làm mất đi tình thương mà anh dành cho nó .....anh hết thương nó thật rồi..... Anh mặc kệ nó làm gì thì làm..... liên tục mấy ngày liền đều như vậy mặc dù nó đã cố gắng bắt chuyện với anh nhưng anh trả lời rất qua loa thậm chí là có khi né tránh không trả lời nữa .....
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
Khỉ- Moderators
- Tổng số bài gửi : 117
Points : 31907
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 26
Đến từ : nhà Khỉ
Re: Cảnh đời gian truân
chờ tới chủ nhật sẽ rõ nguyên nhân =))))))))Khỉ đã viết:Hoàng Sơn ...
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
miknagn- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 72
Points : 30862
Thanks : 10
Join date : 19/06/2016
Re: Cảnh đời gian truân
Hóng 2 ngày nữa huhu
Tiên Tiên- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 44
Points : 28854
Thanks : 10
Join date : 02/01/2017
Re: Cảnh đời gian truân
Những ngày sau đó , Hoàng Sơn đi học lại bình thường ..... quay lại với cuộc sống này đã làm dấy lên 1 số chuyện lùm xùm trong lớp ..... Giờ ăn trưa , Hoàng Sơn cùng vài người bạn thân của nhóc ngồi giở cơm trưa ra ăn .... bên bàn khác nổi lên tiếng lào xào bàn tán....
_ Mày xem kìa , thằng Hoàng Sơn kìa
_ Nghe nói mẹ ruột nó tới nhận lại nó rồi mà sao sáng nay lại do ba mẹ nuôi đưa đi học vậy ? Nó nghỉ cả tháng làm tao tưởng nó chuyển trường rồi chứ .
_ Tao nghe nói mẹ ruột nó nghèo lắm . Chắc là sống trong nhung lụa quen rồi nên quay về cuộc sống khó khăn chịu không được chứ gì
_ Cái thằng này coi vậy mà ghê gớm thật , ham giàu mà bỏ luôn mẹ ruột
_ Có gì lạ đâu tụi bây ơi . Ba mẹ nuôi của nó vừa có tiền vừa có quyền .....Là con của họ thì nghiễm nhiên trở thành đại thiếu gia xài đồ hiệu , ngồi siêu xe , ở biệt thự , ăn nhà hàng ..... Cuộc sống như thế ai mà không ham chứ
Hoàng Sơn ngồi nhưng nghe hết .....tay cầm muỗng dầm muốn nát hộp cơm ....vừa buồn vừa nghẹn đến nỗi không nuốt nổi cơm ..... Ba Lâm từng nói miệng lưỡi thế gian thật cay độc nên không cần để ý , ngăn được vài người chứ không thể ngăn được tất cả , mọi chuyện nên nhẫn nhịn .....Hòang Sơn tuy im lặng nhưng trong lòng vô cùng khó chịu , hóa ra chữ nhẫn dễ nói không dễ làm .... Nó chỉ muốn có một gia đình yêu thương nhau thôi chứ nó đâu đòi hỏi vật chất kia chứ...... Buổi chiều , Hoàng Sơn được thuộc hạ đưa về rồi ghé đón luôn Hoàng Nam ..... Trên xe .....
_ Sơn .... Sơn à .....Sơnnnn ... – Hoàng Nam gọi
_ Hả ? ..... Chuyện gì vậy anh Nam ? – giật mình trả lời
_ Hôm nay Sơn không vui à ? Sao từ lúc Nam vào xe tới giờ Sơn trầm tư vậy ?
_ Không có gì đâu em chỉ suy nghĩ chuyện trong trường thôi
_ Sơn bị cô giáo la à ? Hay bị bạn bè bắt nạt ? Ai bắt nạt Sơn nói Nam nghe Nam xử cho
_ Hì hì , ai bắt nạt được em chứ ? Mà nếu có thì anh Nam mà nhúng tay vào là bác Long phạt cho đấy – Hoàng Sơn mỉm cười
_ Hihi , bảo vệ anh em mà có bị phạt cũng đáng mà ..... Sơn nói đi , Sơn có chuyện gì thế ?
_ Anh Nam .... phải chi em là do ba Lâm và mẹ Tâm sinh ra thì tốt quá anh nhỉ ?
_ Hửm sao lại nói vậy .... chẳng phải chú và dì yêu thương Sơn lắm sao ? Với lại họ luôn coi Sơn như con ruột mà . Cả nhà ai cũng thương Sơn ...như Nam nè , Nam cũng luôn biết Sơn và bé Khoai Tây là em họ của Nam chứ Nam có phân biệt em họ với em họ nuôi đâu .
_ Nhưng .... À mà thôi bỏ đi chuyện không vui đừng nhắc
_ Umh .... tới nhà rồi chúng ta vào thôi
Bước xuống xe , Hoàng Sơn tự mình xách cặp vào chứ không giao cho thuộc hạ như mọi khi ..... Lúc này người lớn không có ở nhà .... Hoàng Sơn và Hoàng Nam lấy hộp cơm trưa ra để người làm rửa dọn .....
_ Cậu chủ .... thức ăn hôm nay không vừa miệng sao ạ ? - Ngọc Lan nhìn vào hộp cơm còn gần như y nguyên của Hoàng Sơn và hỏi
_ Không phải ạ .... Hôm nay con hơi mệt nên ăn không nổi
_ Cậu bệnh à ? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không ? - Ngọc Lan lo lắng hỏi
_ Con không sao ạ .... Con về phòng đây ạ - Hoàng Sơn xách cặp về phòng
_ Sơn ..... chờ Nam với – xách cặp chạy theo
Ngọc Lan nhìn sang 2 thuộc hạ vừa đón 2 nhóc về .....
_ Lưu tỉ , hình như cậu chủ trở thành tiêu đề bàn tán của các bạn trong lớp . Suốt đoạn đường cậu ấy trầm tư và buồn bã lắm . – 1 thuộc hạ nói
_ Còn gì nữa không ? - Ngọc Lan hỏi
2 thuộc hạ đem cuộc hội thoại của Hoàng Sơn và Hoàng Nam kể lại cho Ngọc Lan nghe ......
_ Được rồi , tôi sẽ báo cáo chuyện này với nhị ca và tứ tỉ . Các cậu làm gì thì cứ đi làm đi
_ Dạ - 2 thuộc hạ cúi đầu lui xuống
_ Anh cũng đoán trước sẽ có chuyện này xảy ra – Hàn Khiêm bất ngờ xuất hiện phía sau Ngọc Lan
_ Ôi ..... Hàn Khiêm , anh làm em giật mình - Ngọc Lan đánh nhẹ bắp tay Hàn Khiêm – Cậu Hoàng Sơn luôn mặc cảm về thân phận của mình em thật sự không biết phải làm cách nào thì cậu ấy mới có thể bỏ qua mọi lời Đàm tiếu
_ Cái này cũng khó lắm cậu Hoàng Sơn còn nhỏ cho nên tâm hồn rất dễ bị tổn thương. Mặc dù chúng ta đều biết cậu ấy đến với gia đình này là vì mong muốn có được một gia đình yêu thương mình chứ không phải vì vật chất nhưng mà suy nghĩ của thế gian thì hoàn toàn ngược lại , cậu Hoàng Sơn lại còn quá nhỏ để có thể chấp nhận và bỏ qua hết những điều người khác nói về mình. Chúng ta cứ kể hết cho nhị ca nghe , anh tin là anh ấy sẽ có cách giải quyết
_ Umh , anh nói đúng
Bữa ăn tối , Hoàng Sơn ăn rất ít chỉ ăn một chén cơm và chan nước canh vào ....
_ Hoàng Sơn, con không khỏe hay sao mà ăn ít quá vậy – Hoàng Long hỏi
_ Dạ ..... con ....không thấy đói ạ
_ Chắc là lại ăn vặt trước bữa ăn rồi chứ gì ? – Ngọc Huy trêu
_ Sau này đừng có ăn vặt trước bữa ăn nữa có biết không ? – Hoàng Lâm nhẹ giọng
_ Dạ .... Con ăn xong rồi , con xin phép về phòng làm bài ạ - Hoàng Sơn lễ phép nói
_ Umh , con đi đi – Tú Tâm gật đầu
..............
_ Ngọc Lan à Sau này em đừng có cho bọn trẻ ăn vặt trước bữa ăn cơm nữa nhé – Diệu Anh nói
_ Hôm nay Hoàng Sơn tâm trạng không tốt nên không hề ăn quà vặt ạ ..... và ngay cả cơm trưa mang theo em ấy cũng không ăn luôn – Hoàng Nam thành thật
Mọi người nhìn nhau ..... nhất là Hoàng Lâm và Tú Tâm ....
_ Mọi người ăn đi , có chuyện gì ăn xong rồi nói – Long đại ca lên tiếng
Sau bữa cơm , Ngọc Lan kể lại mọi chuyện cho các anh chị nghe .... Hoàng Lâm và Tú Tâm lên phòng Hoàng Sơn ..... gõ cửa cả buổi mà thằng nhóc không ra mở ..... Hoàng Lâm đành dùng mã chuyên dụng nhập mật khẩu dự phòng để mở cửa ..... Bên trong phòng đồ đạc còn y nguyên nhưng Hoàng Sơn cùng với cái balo nhỏ của nó đã biến mất ..... phía cửa sổ có 1 sợi dây .... chắc hẳn là leo tường xuống rồi ....
_ Anh ..... – Tú Tâm lo lắng nhìn Hoàng Lâm
_ Em ở nhà chăm Hoàng Thiên ....anh đi lôi nó về - Hoàng Lâm bực mình nói
_ Anh .... có gì về nhà hãy phạt nha – Tú Tâm nắm tay anh mà nói
_ Umh
Hoàng Lâm mở điện thoại truy cập vào xem hình ảnh camera ..... và biết được Hoàng Sơn đi lối nào ..... anh phóng xe thẳng theo lối đó mà đi tìm nó …..chết tiệt thật.... laptop, iPad, điện thoại, đồng hồ nó đều để lại hết cho nên không thể tra định vị của nó nhưng do nó mới vừa bỏ đi chưa lâu cho nên anh cũng không khó khăn gì mà tìm được nó .... lúc này nó đang ngồi trên 1 cái ghế đá ở công viên , xoa xoa cổ chân bị đau vì khi nãy leo tường xuống gần mặt đất thì nó bị trượt nên hơi trật chân ..... Hoàng Lâm mang theo 1 cỗ tức giận tiến lại gần nắm lấy cổ tay nó…. nó giật mình hoảng hốt nhưng kịp trấn tĩnh lại .... nó biết rằng lần này bị anh bắt về sẽ cho nó một trận nên thân .... anh đẩy nó vào trong xe chốt cửa lại và chạy thẳng một mạch về nhà , lôi nó lên phòng ..........Tú Tâm đứng 1 bên đau lòng nhìn nó ......
_ Tại sao lại bỏ đi ? – Anh nghiêm khắc nhìn nó
Nó cúi đầu im lặng ......
_ Bây giờ coi thường ba đến mức không thèm trả lời luôn có phải không ?
_ Con .... con không có – Nó ngước nhìn anh
_ Con vì cái gì mà lại bỏ đi như vậy ? Chẳng lẽ tình thương mà ba mẹ dành cho con không đủ chứng minh cho con thấy , không đủ làm cho con tin rằng ba mẹ luôn luôn xem con là con trai của ba mẹ hay sao ?
_ Không phải ạ - giọng nó run run
_ Thế thì là vì cái gì ? – Anh quát lên
Hoàng Sơn giật mình sợ hãi cúi đầu ... sợ quá không biết phải nói sao .....
_ Lại im lặng .... là ai nói rằng yêu thương ba mẹ ,yêu thương gia đình này , yêu thương bé Khoai Tây ? Là ai nói lên rằng không muốn bị ngược đãi , không muốn đi đánh giày mà muốn được đến lớp học đàng hoàng ? ..... Hoàng Sơn đây là cách mà con yêu thương gia đình có phải không ? HẢ ?
Lần đầu anh nổi nóng với nó tới mức này làm nó sợ hãi chỉ biết đứng cúi đầu khóc , không biết nên nói gì ......
_ Anh đừng nóng ....con nó sợ kìa anh – Tú Tâm đành lên tiếng
_ Nếu nó biết sợ , nếu nó yêu thương gia đình này , nếu nó coi chúng ta là cha mẹ thì nó đã không đối xử với chúng ta như vậy, khiến chúng ta đau lòng và lo lắng như vậy – Hoàng Lâm thật sự rất giận
_ Hoàng Sơn mau xin lỗi ba đi con – Tú Tâm nói
_ Không cần ..... nói lời xin lỗi mà hành động không hề hối lỗi thì thà là đừng nói . Ba cho con một đêm con tự mà suy nghĩ những việc mình làm.... sáng ngày mai trả lời rõ ràng cho ba mẹ biết con có còn cần ba mẹ hay không – Hoàng Lâm nói rồi kéo Tú Tâm ra ngoài
Hoàng Sơn lúc này thật sự đã biết lỗi.... lẽ ra nó không nên bồng bột như vậy..... ba mẹ đối xử với nó rất tốt sao nó lại có thể khiến họ đau lòng nhiều như vậy được chứ..... nó đúng là một đứa con hư mà .... Sáng hôm sau nó thức dậy rất sớm đứng trước phòng của ba mẹ nó và gõ cửa .....Tú tâm bước ra mở cửa .....nó bước vào .... Hoàng Lâm lúc này ngồi trên giường nhìn nó .....
_ Con đã suy nghĩ về những gì mà ba nói tối hôm qua ...... con nhận thấy là con đã sai rồi con không nên vì những lời nói của người ta mà làm những việc khiến ba mẹ đau lòng và lo lắng cho con . Con xin lỗi .....con đã biết sai rồi ba mẹ hãy tha lỗi cho con ......từ nay về sau con sẽ không bao giờ làm như vậy nữa đâu – Nó cúi đầu nói
_ Được rồi con trai , biết sai thì sửa sai , sau này đừng làm thế nữa nhé – Tú Tâm xoa đầu nó
_ Về phòng thay đồ chuẩn bị đi học đi – Hoàng Lâm thì nhàn nhạt nói
Nó ngước nhìn anh .... thái độ này rõ ràng là anh còn rất giận ......Nó cúi đầu lủi thủi đi về phòng và làm theo lời anh ...... Cả ngày hôm đó anh rất lạnh nhạt không đoái hoài gì đến nó..... khiến nó cảm thấy vừa buồn vừa sợ .....là chính nó đã tự làm mất đi tình thương mà anh dành cho nó .....anh hết thương nó thật rồi..... Anh mặc kệ nó làm gì thì làm..... liên tục mấy ngày liền đều như vậy mặc dù nó đã cố gắng bắt chuyện với anh nhưng anh trả lời rất qua loa thậm chí là có khi né tránh không trả lời nữa ..... Ừ thì là lỗi của nó mà ....Một buổi chiều nó được nghỉ nửa buổi ..... biết anh đang ở trong phòng .... Nó tự giác mang theo roi mây đến gõ phòng anh .... anh bước ra mở cửa nhìn nó một lúc anh cũng né qua một bên cho nó đi vào ..... Anh ngồi xuống sofa .... nó quỳ trước mặt anh 2 tay đưa roi cho anh .....
_ Ba ơi , Con thật sự biết lỗi rồi nếu ba có giận thì cứ phạt con đi .... ba đừng lạnh nhạt và bỏ mặc con như vậy
_ Nếu là chuyện đó thì con về phòng đi , ba không muốn nhắc tới nữa . Sự quan tâm và tình thương của ba mẹ , con vốn dĩ đâu có đặt vào trong mắt
_ Con biết sai rồi .... Là con bồng bột không nghĩ tới cảm nhận của ba mẹ ..... Ba đừng giận con nữa mà ba . Con là con của ba mà , con trai hư thì ba hãy răn phạt . Ba đừng bỏ mặc con . Con sợ ....con biết con sai rồi – Nó vừa khóc vừa nói
_ Con về phòng đi ....ba còn phải làm việc - Anh lạnh nhạt
Hoàng Sơn không nói thêm gì trực tiếp nằm lên sofa đối diện anh , kéo quần xuống và đặt cây roi lên mông mình .....
_ Ba làm việc , con không dám làm phiền ba ..... Con sẽ chờ ạ
Hoàng Lâm không nói ..... mở laptop ra và làm việc ... thi thoảng liếc mắt nhìn xem nhóc con kia như thế nào ..... Hoàng Sơn thì vẫn nằm sấp úp mặt ngay ngắn ...... nó quyết tâm cầu xin sự tha thứ của anh ..... 20 phút sau nó chợt cảm thấy cây roi được nhấc khỏi mông mình ..... nó ngẩn mặt nhìn anh rồi tự giác chỉnh tư thế lại ngay ngắn .....không để nó chờ lâu , anh dùng 7 phần lực mà đánh xuống 3 roi ......
Vút ....Chát ....ưm ...Chát ....Chát ...aa ....
Trên đôi mông nhỏ lập tức hiện lên ba lằn roi đỏ sẫm sưng cộm ....dần dần chuyển thành tím ..... cả thân người Hoàng Sơn run lên vì đau .... hai chân hơi giẫy giẫy ....nhịp thở tăng nhanh ........ nhưng nó vẫn cố chỉnh lại tư thế nằm ngay ngắn …….nước mắt cũng bắt đầu rơi ra …..Hoàng Lâm im lặng quan sát nó ….. rồi anh đi lại kéo hộc tủ lấy ra 1 cây thước gỗ …. Có lỗi thì phạt nhưng nó là con trai cưng của anh , anh làm sao nỡ dùng cái loại roi mây có tính sát thương cao kia mà đánh nó tiếp chứ …..
_ Hoàng Sơn , con là gì trong nhà này ?
_ Dạ ….con là con trai của ba mẹ
Chát …ưm ….Chát …Chát ….ưm…..Chát ….Chát …aa….
_ Ba mẹ có yêu thương con hay không ? Có từng ngược đãi hay bất công với con hay chưa ?
_ Hức ….Ba mẹ rất yêu thương con …..hức , chưa bao giờ ngược đãi hay bất công với con
Chát …ưm ….Chát …aa….hức …Chát ….aa…..Chát …ưm….Chát …aa….hức hức ….
Mông nó nóng rát , tuy thước gỗ không đau bằng roi mây và Hoàng Lâm cũng đã giảm 2 phần lực , nhưng nó còn nhỏ dĩ nhiên là thấy đau lắm …….Nó run run khóc thành tiếng ….Mông nó ngoại trừ 3 con lươn màu tím thì xung quanh đỏ âu lên ….. Cố gắng chỉnh lại tư thế để mà chịu phạt …. Hoàng Lâm ngừng 1 chút quan sát , khi thấy nó thở ổn định hơn thì mới lên tiếng ….
_ Lần này con làm sai ở chỗ nào ?
_ Hức …..Con bỏ nhà đi , con làm ba mẹ buồn lòng
Chát …aa …Chát ….aa….huhu
_ Còn gì nữa ?
_ Hức ….. con không biết
_ Con làm mà con không biết sao ?
_ Hức hức ….con thật không biết …..Xin ba dạy con – Nó thật sự không nghĩ ra
_ Được ….. Lỗi thứ 2 , con đã không tin tưởng ba mẹ
Chát ….aa …Chát ….aa ….huhu
Hoàng Lâm tăng thêm 1 đạo lực mà đánh xuống khiến Hoàng Sơn đau đến nảy người ……
_ Lỗi thứ 3 , con thất hứa với ba . Lần trước con cũng bỏ nhà đi và con đã hứa không bao giờ tái phạm
Chát ….aa….Chát …aa….
_ Lỗi thứ 4 , dám cả gan trèo tường mà trốn đi , có biết như vậy rất nguy hiểm không ? Lần này chỉ là trượt ở một mức không quá cao nên chỉ trật chân nhẹ . Nếu không may bị thương nặng hơn thì sao ?
Chát ….aa…Chát …..aa đau quá …..huhu
_ Lỗi thứ 5 , người lớn hỏi mà im lặng không trả lời , ai dạy con làm như thế hả ?
Chát …aa….Chát ….aa đau quá ba ơi ….hức ….
_ Đã biêt sai chưa ?
_ Dạ con biết sai rồi huhu
_ Còn tái phạm thì như thế nào ?
_ Hức ….còn tái phạm sẽ bị đánh gấp đôi bằng roi mây ạ
CHÁT …..aaa….CHÁT …aaa huhu….CHÁT….aaa ba ơi nhẹ tay…..CHÁT….aaa….con xin chừa mà ….CHÁT ….huhu ….khụ khụ khụ ….
Hoàng Lâm bất ngờ vung roi đánh 5 roi cuối thật đau …..Hoàng Sơn khóc đến lạc cả giọng ….ho lên 1 tràng ……
_ Qùy lên , xoay lưng ra phía ngoài
_ Hức …. Dạ …..
Hoàng Sơn gượng đau chống tay quỳ lên ……Hoàng Lâm đem cất roi vào hộc tủ ….Lấy 1 cái khăn mặt mới trong tủ , mang vào phòng phòng tắm xả qua nước rồi mang ra , không quên lấy túi chườm đá khi đi ngang tủ lạnh …Anh ngồi xuống cạnh nó ….Nó vẫn còn khóc nấc…… Nhẹ xoay người nó về phía anh , dùng khăn nhẹ lau cái gương mặt nhỏ tèm lem của nó ….
_ Hức …. Ba còn giận con không ?
_ Còn – Anh không mặn không nhạt đáp , khăn tay vẫn tỉ mỉ lau mặt cho nó
_ Hức , con phải làm sao thì ba mới không giận con nữa ạ ? – Nó ủy khuất nhìn anh
Anh vốn là định răn đe giáo huấn nó nhưng nhìn tới cái bộ dạng này thì tâm lại cảm thấy như bị ai nhéo vào …. Anh nhẹ thở dài , rõ ràng anh dành không ít tâm tư cho đứa con trai này , nếu không yêu thương thì lần này anh không giận tới mức như thế …..
_ Được rồi , ba chườm đá cho con – Anh cuối cùng cũng là dùng thái độ ôn nhu nói với nó , đỡ nó nằm vắt ngang chân anh , lấy túi đá chườm cho nó - Đau lắm đúng không ?
_ Hức ….dạ
_ Sau này đừng hư như thế nữa , ba mẹ thật sự rất yêu thương và coi trọng con .
_ Dạ ….con không dám nữa đâu …..Ba ơi ….con hỏi ba 1 chuyện có được không ?
_ Con hỏi đi
_ Mấy bạn mà đàm tiếu về con , sáng hôm kia lần lượt kéo đến xin lỗi con ….. Là ba đã nhúng tay vào phải không ạ ?
_ ….Ba chỉ đòi lại công đạo cho con trai của mình
_ Nhưng nhìn họ rất lo sợ , ba định làm cho họ bị đuổi học sao ạ ?
_ Con yên tâm đi , ba chỉ đến tìm phụ huynh của bạn con và nói chuyện phải trái thôi . Chỉ cần đám nhóc đó chịu xin lỗi và không gây sự với con nữa thì chúng vẫn sẽ được tiếp tục học trường này
_ Nhưng , các bạn sẽ sợ và xa lánh con ạ
_ Con trai , ba biết cân nhắc việc mình làm . Ba có thể xử nhẹ nhưng không có chuyện ba để con trai mình chịu ấm ức – Anh nhẹ giọng nhưng rất nghiêm túc nói
_ ….Con cảm ơn ba
_ Con trai , ba biết là con mặc cảm thân phận. Ở tuổi của con rất hay nhạy cảm với lời nói xung quanh nhưng mà những gì họ nói không đúng đâu con ạ…. Con có thể nhìn vào gia đình này mà thấy rõ . Chỉ có ba và bác Long là anh em ruột còn lại đều là anh em kết nghĩa với nhau nhưng chẳng phải tất cả mọi người đều sống với nhau như một gia đình thực sự hay sao .... Chẳng những mọi người không hề cảm thấy mặc cảm mà còn hết lòng yêu thương cùng nhau xây dựng một gia đình, quan tâm lẫn nhau cho nhau những thứ tốt đẹp…. Vì vậy con không phải là người duy nhất trong gia đình này không mang cùng một dòng máu ….. Do đó ba không muốn con cứ suốt ngày mặc cảm về thân phận hay về những gì trong quá khứ nữa…. Con chỉ cần biết đến hiện tại và tương lai sau này thôi . Nếu con thật sự yêu thương gia đình này thì phải ngoan ngoãn và đừng bao giờ làm những người yêu thương con phải đau lòng có biết chưa – Hoàng Lâm vừa chườm đá vừa nhẹ giọng khuyên nhủ
_ Hức ….. con sai rồi …. Con thật ngốc , gia đình này là 1 tấm gương 1 ví dụ điển hình cho con thế mà con lại không nhận ra .- Những lời mà Hoàng Lâm nói khiến nhóc con tỉnh ngộ , nó thật là tự trách bản thân mình rất nhiều
_ Được rồi con trai ngoan …. Biết sai thì sau này sửa sai là được . – Hoàng Lâm mỉm cười hài lòng
Giới Thiệu Chap Sau :
_ Cặp đồng hồ này đẹp quá , tôi lấy cặp này – 1 người phụ nữ ăn mặc sang trọng tiến lại
_ Thật xin lỗi quý khách , chúng tôi chỉ còn 1 cặp thôi và cô này đã mua rồi ạ
_ Mua gì chứ ? Tôi trả gấp đôi – Bà ta ngang ngược nói
_ Nè bà kia đừng có ngang ngược nha , cặp đồng hồ này chị của tôi đã mua trước mà – Tú Tâm bực mình nói
_ Mua ? Cô ta chỉ mới bảo lấy chứ có trả tiền đâu …. Giờ tôi trả tiền trước thì nó là của tôi – Bà ta nói
_ Gì chứ ? Bà có tiền thì ngon lắm sao ? Bà là quý bà không lẽ chúng tôi là dân lao động cực khổ à ? – Tuệ Ngân cũng lên tiếng
_ Thôi bỏ đi , chúng ta nhường vậy – Diệu Anh nói
Diệu Anh trước giờ không thích hơn thua đấu đá kiểu này ….nhưng Tú Tâm và Tuệ Ngân thì khác , thấy hị mình bị ức hiếp thì đâu chịu khoanh tay đứng nhìn …..
_ Bỏ sao được mà bỏ chứ ? Là chị mua trước mà – Tú Tâm nói
_ Chỉ là 1 món đồ thôi mà , không mua được cái này thì tim mua thứ khác . Chúng ta cần gì phải to tiếng nơi công cộng để làm trò cười cho thiên hạ chứ - Diệu Anh điềm đạm nói
_ Nhưng tam tỉ à , khó khăn lắm mới tìm thấy thứ hợp nhãn , giờ nói bỏ là bỏ sao được chứ …. Hơn nữa chúng ta đâu có làm sai , chúng ta tới trước và mua trước . Là do bà ta ngang ngược mà thôi ….nhìn cũng sang trọng mà cư xử như quân ăn cướp vậy – Tuệ Ngân nói
_ Cái con kia , mày nói gì thế hả ? – Người đàn bà quát lên
_ Tôi nói bà đấy , con mụ hàng cá – Tuệ Ngân cũng không nhịn
Thế là bà ta tức điên lên xông vào định đánh Tuệ Ngân …. Nhưng Tuệ Ngân đâu phải người dễ bắt nạt huống hồ là cô giờ đã là người có võ ….Tuệ Ngân không khó khăn gì vât bà ta té chổng gọng ……
_ Dừng tay !
Từ phía đám đông có mấy người đi lại , trong số đó có cả Hoàng Long và 2 thuộc hạ đi cùng anh….Trông thấy các nữ thủ lĩnh , họ định cúi chào nhưng Tú Tâm ra hiệu bảo không cần , cô muốn chơi đùa 1 chút ….
_ Mày xem kìa , thằng Hoàng Sơn kìa
_ Nghe nói mẹ ruột nó tới nhận lại nó rồi mà sao sáng nay lại do ba mẹ nuôi đưa đi học vậy ? Nó nghỉ cả tháng làm tao tưởng nó chuyển trường rồi chứ .
_ Tao nghe nói mẹ ruột nó nghèo lắm . Chắc là sống trong nhung lụa quen rồi nên quay về cuộc sống khó khăn chịu không được chứ gì
_ Cái thằng này coi vậy mà ghê gớm thật , ham giàu mà bỏ luôn mẹ ruột
_ Có gì lạ đâu tụi bây ơi . Ba mẹ nuôi của nó vừa có tiền vừa có quyền .....Là con của họ thì nghiễm nhiên trở thành đại thiếu gia xài đồ hiệu , ngồi siêu xe , ở biệt thự , ăn nhà hàng ..... Cuộc sống như thế ai mà không ham chứ
Hoàng Sơn ngồi nhưng nghe hết .....tay cầm muỗng dầm muốn nát hộp cơm ....vừa buồn vừa nghẹn đến nỗi không nuốt nổi cơm ..... Ba Lâm từng nói miệng lưỡi thế gian thật cay độc nên không cần để ý , ngăn được vài người chứ không thể ngăn được tất cả , mọi chuyện nên nhẫn nhịn .....Hòang Sơn tuy im lặng nhưng trong lòng vô cùng khó chịu , hóa ra chữ nhẫn dễ nói không dễ làm .... Nó chỉ muốn có một gia đình yêu thương nhau thôi chứ nó đâu đòi hỏi vật chất kia chứ...... Buổi chiều , Hoàng Sơn được thuộc hạ đưa về rồi ghé đón luôn Hoàng Nam ..... Trên xe .....
_ Sơn .... Sơn à .....Sơnnnn ... – Hoàng Nam gọi
_ Hả ? ..... Chuyện gì vậy anh Nam ? – giật mình trả lời
_ Hôm nay Sơn không vui à ? Sao từ lúc Nam vào xe tới giờ Sơn trầm tư vậy ?
_ Không có gì đâu em chỉ suy nghĩ chuyện trong trường thôi
_ Sơn bị cô giáo la à ? Hay bị bạn bè bắt nạt ? Ai bắt nạt Sơn nói Nam nghe Nam xử cho
_ Hì hì , ai bắt nạt được em chứ ? Mà nếu có thì anh Nam mà nhúng tay vào là bác Long phạt cho đấy – Hoàng Sơn mỉm cười
_ Hihi , bảo vệ anh em mà có bị phạt cũng đáng mà ..... Sơn nói đi , Sơn có chuyện gì thế ?
_ Anh Nam .... phải chi em là do ba Lâm và mẹ Tâm sinh ra thì tốt quá anh nhỉ ?
_ Hửm sao lại nói vậy .... chẳng phải chú và dì yêu thương Sơn lắm sao ? Với lại họ luôn coi Sơn như con ruột mà . Cả nhà ai cũng thương Sơn ...như Nam nè , Nam cũng luôn biết Sơn và bé Khoai Tây là em họ của Nam chứ Nam có phân biệt em họ với em họ nuôi đâu .
_ Nhưng .... À mà thôi bỏ đi chuyện không vui đừng nhắc
_ Umh .... tới nhà rồi chúng ta vào thôi
Bước xuống xe , Hoàng Sơn tự mình xách cặp vào chứ không giao cho thuộc hạ như mọi khi ..... Lúc này người lớn không có ở nhà .... Hoàng Sơn và Hoàng Nam lấy hộp cơm trưa ra để người làm rửa dọn .....
_ Cậu chủ .... thức ăn hôm nay không vừa miệng sao ạ ? - Ngọc Lan nhìn vào hộp cơm còn gần như y nguyên của Hoàng Sơn và hỏi
_ Không phải ạ .... Hôm nay con hơi mệt nên ăn không nổi
_ Cậu bệnh à ? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không ? - Ngọc Lan lo lắng hỏi
_ Con không sao ạ .... Con về phòng đây ạ - Hoàng Sơn xách cặp về phòng
_ Sơn ..... chờ Nam với – xách cặp chạy theo
Ngọc Lan nhìn sang 2 thuộc hạ vừa đón 2 nhóc về .....
_ Lưu tỉ , hình như cậu chủ trở thành tiêu đề bàn tán của các bạn trong lớp . Suốt đoạn đường cậu ấy trầm tư và buồn bã lắm . – 1 thuộc hạ nói
_ Còn gì nữa không ? - Ngọc Lan hỏi
2 thuộc hạ đem cuộc hội thoại của Hoàng Sơn và Hoàng Nam kể lại cho Ngọc Lan nghe ......
_ Được rồi , tôi sẽ báo cáo chuyện này với nhị ca và tứ tỉ . Các cậu làm gì thì cứ đi làm đi
_ Dạ - 2 thuộc hạ cúi đầu lui xuống
_ Anh cũng đoán trước sẽ có chuyện này xảy ra – Hàn Khiêm bất ngờ xuất hiện phía sau Ngọc Lan
_ Ôi ..... Hàn Khiêm , anh làm em giật mình - Ngọc Lan đánh nhẹ bắp tay Hàn Khiêm – Cậu Hoàng Sơn luôn mặc cảm về thân phận của mình em thật sự không biết phải làm cách nào thì cậu ấy mới có thể bỏ qua mọi lời Đàm tiếu
_ Cái này cũng khó lắm cậu Hoàng Sơn còn nhỏ cho nên tâm hồn rất dễ bị tổn thương. Mặc dù chúng ta đều biết cậu ấy đến với gia đình này là vì mong muốn có được một gia đình yêu thương mình chứ không phải vì vật chất nhưng mà suy nghĩ của thế gian thì hoàn toàn ngược lại , cậu Hoàng Sơn lại còn quá nhỏ để có thể chấp nhận và bỏ qua hết những điều người khác nói về mình. Chúng ta cứ kể hết cho nhị ca nghe , anh tin là anh ấy sẽ có cách giải quyết
_ Umh , anh nói đúng
Bữa ăn tối , Hoàng Sơn ăn rất ít chỉ ăn một chén cơm và chan nước canh vào ....
_ Hoàng Sơn, con không khỏe hay sao mà ăn ít quá vậy – Hoàng Long hỏi
_ Dạ ..... con ....không thấy đói ạ
_ Chắc là lại ăn vặt trước bữa ăn rồi chứ gì ? – Ngọc Huy trêu
_ Sau này đừng có ăn vặt trước bữa ăn nữa có biết không ? – Hoàng Lâm nhẹ giọng
_ Dạ .... Con ăn xong rồi , con xin phép về phòng làm bài ạ - Hoàng Sơn lễ phép nói
_ Umh , con đi đi – Tú Tâm gật đầu
..............
_ Ngọc Lan à Sau này em đừng có cho bọn trẻ ăn vặt trước bữa ăn cơm nữa nhé – Diệu Anh nói
_ Hôm nay Hoàng Sơn tâm trạng không tốt nên không hề ăn quà vặt ạ ..... và ngay cả cơm trưa mang theo em ấy cũng không ăn luôn – Hoàng Nam thành thật
Mọi người nhìn nhau ..... nhất là Hoàng Lâm và Tú Tâm ....
_ Mọi người ăn đi , có chuyện gì ăn xong rồi nói – Long đại ca lên tiếng
Sau bữa cơm , Ngọc Lan kể lại mọi chuyện cho các anh chị nghe .... Hoàng Lâm và Tú Tâm lên phòng Hoàng Sơn ..... gõ cửa cả buổi mà thằng nhóc không ra mở ..... Hoàng Lâm đành dùng mã chuyên dụng nhập mật khẩu dự phòng để mở cửa ..... Bên trong phòng đồ đạc còn y nguyên nhưng Hoàng Sơn cùng với cái balo nhỏ của nó đã biến mất ..... phía cửa sổ có 1 sợi dây .... chắc hẳn là leo tường xuống rồi ....
_ Anh ..... – Tú Tâm lo lắng nhìn Hoàng Lâm
_ Em ở nhà chăm Hoàng Thiên ....anh đi lôi nó về - Hoàng Lâm bực mình nói
_ Anh .... có gì về nhà hãy phạt nha – Tú Tâm nắm tay anh mà nói
_ Umh
Hoàng Lâm mở điện thoại truy cập vào xem hình ảnh camera ..... và biết được Hoàng Sơn đi lối nào ..... anh phóng xe thẳng theo lối đó mà đi tìm nó …..chết tiệt thật.... laptop, iPad, điện thoại, đồng hồ nó đều để lại hết cho nên không thể tra định vị của nó nhưng do nó mới vừa bỏ đi chưa lâu cho nên anh cũng không khó khăn gì mà tìm được nó .... lúc này nó đang ngồi trên 1 cái ghế đá ở công viên , xoa xoa cổ chân bị đau vì khi nãy leo tường xuống gần mặt đất thì nó bị trượt nên hơi trật chân ..... Hoàng Lâm mang theo 1 cỗ tức giận tiến lại gần nắm lấy cổ tay nó…. nó giật mình hoảng hốt nhưng kịp trấn tĩnh lại .... nó biết rằng lần này bị anh bắt về sẽ cho nó một trận nên thân .... anh đẩy nó vào trong xe chốt cửa lại và chạy thẳng một mạch về nhà , lôi nó lên phòng ..........Tú Tâm đứng 1 bên đau lòng nhìn nó ......
_ Tại sao lại bỏ đi ? – Anh nghiêm khắc nhìn nó
Nó cúi đầu im lặng ......
_ Bây giờ coi thường ba đến mức không thèm trả lời luôn có phải không ?
_ Con .... con không có – Nó ngước nhìn anh
_ Con vì cái gì mà lại bỏ đi như vậy ? Chẳng lẽ tình thương mà ba mẹ dành cho con không đủ chứng minh cho con thấy , không đủ làm cho con tin rằng ba mẹ luôn luôn xem con là con trai của ba mẹ hay sao ?
_ Không phải ạ - giọng nó run run
_ Thế thì là vì cái gì ? – Anh quát lên
Hoàng Sơn giật mình sợ hãi cúi đầu ... sợ quá không biết phải nói sao .....
_ Lại im lặng .... là ai nói rằng yêu thương ba mẹ ,yêu thương gia đình này , yêu thương bé Khoai Tây ? Là ai nói lên rằng không muốn bị ngược đãi , không muốn đi đánh giày mà muốn được đến lớp học đàng hoàng ? ..... Hoàng Sơn đây là cách mà con yêu thương gia đình có phải không ? HẢ ?
Lần đầu anh nổi nóng với nó tới mức này làm nó sợ hãi chỉ biết đứng cúi đầu khóc , không biết nên nói gì ......
_ Anh đừng nóng ....con nó sợ kìa anh – Tú Tâm đành lên tiếng
_ Nếu nó biết sợ , nếu nó yêu thương gia đình này , nếu nó coi chúng ta là cha mẹ thì nó đã không đối xử với chúng ta như vậy, khiến chúng ta đau lòng và lo lắng như vậy – Hoàng Lâm thật sự rất giận
_ Hoàng Sơn mau xin lỗi ba đi con – Tú Tâm nói
_ Không cần ..... nói lời xin lỗi mà hành động không hề hối lỗi thì thà là đừng nói . Ba cho con một đêm con tự mà suy nghĩ những việc mình làm.... sáng ngày mai trả lời rõ ràng cho ba mẹ biết con có còn cần ba mẹ hay không – Hoàng Lâm nói rồi kéo Tú Tâm ra ngoài
Hoàng Sơn lúc này thật sự đã biết lỗi.... lẽ ra nó không nên bồng bột như vậy..... ba mẹ đối xử với nó rất tốt sao nó lại có thể khiến họ đau lòng nhiều như vậy được chứ..... nó đúng là một đứa con hư mà .... Sáng hôm sau nó thức dậy rất sớm đứng trước phòng của ba mẹ nó và gõ cửa .....Tú tâm bước ra mở cửa .....nó bước vào .... Hoàng Lâm lúc này ngồi trên giường nhìn nó .....
_ Con đã suy nghĩ về những gì mà ba nói tối hôm qua ...... con nhận thấy là con đã sai rồi con không nên vì những lời nói của người ta mà làm những việc khiến ba mẹ đau lòng và lo lắng cho con . Con xin lỗi .....con đã biết sai rồi ba mẹ hãy tha lỗi cho con ......từ nay về sau con sẽ không bao giờ làm như vậy nữa đâu – Nó cúi đầu nói
_ Được rồi con trai , biết sai thì sửa sai , sau này đừng làm thế nữa nhé – Tú Tâm xoa đầu nó
_ Về phòng thay đồ chuẩn bị đi học đi – Hoàng Lâm thì nhàn nhạt nói
Nó ngước nhìn anh .... thái độ này rõ ràng là anh còn rất giận ......Nó cúi đầu lủi thủi đi về phòng và làm theo lời anh ...... Cả ngày hôm đó anh rất lạnh nhạt không đoái hoài gì đến nó..... khiến nó cảm thấy vừa buồn vừa sợ .....là chính nó đã tự làm mất đi tình thương mà anh dành cho nó .....anh hết thương nó thật rồi..... Anh mặc kệ nó làm gì thì làm..... liên tục mấy ngày liền đều như vậy mặc dù nó đã cố gắng bắt chuyện với anh nhưng anh trả lời rất qua loa thậm chí là có khi né tránh không trả lời nữa ..... Ừ thì là lỗi của nó mà ....Một buổi chiều nó được nghỉ nửa buổi ..... biết anh đang ở trong phòng .... Nó tự giác mang theo roi mây đến gõ phòng anh .... anh bước ra mở cửa nhìn nó một lúc anh cũng né qua một bên cho nó đi vào ..... Anh ngồi xuống sofa .... nó quỳ trước mặt anh 2 tay đưa roi cho anh .....
_ Ba ơi , Con thật sự biết lỗi rồi nếu ba có giận thì cứ phạt con đi .... ba đừng lạnh nhạt và bỏ mặc con như vậy
_ Nếu là chuyện đó thì con về phòng đi , ba không muốn nhắc tới nữa . Sự quan tâm và tình thương của ba mẹ , con vốn dĩ đâu có đặt vào trong mắt
_ Con biết sai rồi .... Là con bồng bột không nghĩ tới cảm nhận của ba mẹ ..... Ba đừng giận con nữa mà ba . Con là con của ba mà , con trai hư thì ba hãy răn phạt . Ba đừng bỏ mặc con . Con sợ ....con biết con sai rồi – Nó vừa khóc vừa nói
_ Con về phòng đi ....ba còn phải làm việc - Anh lạnh nhạt
Hoàng Sơn không nói thêm gì trực tiếp nằm lên sofa đối diện anh , kéo quần xuống và đặt cây roi lên mông mình .....
_ Ba làm việc , con không dám làm phiền ba ..... Con sẽ chờ ạ
Hoàng Lâm không nói ..... mở laptop ra và làm việc ... thi thoảng liếc mắt nhìn xem nhóc con kia như thế nào ..... Hoàng Sơn thì vẫn nằm sấp úp mặt ngay ngắn ...... nó quyết tâm cầu xin sự tha thứ của anh ..... 20 phút sau nó chợt cảm thấy cây roi được nhấc khỏi mông mình ..... nó ngẩn mặt nhìn anh rồi tự giác chỉnh tư thế lại ngay ngắn .....không để nó chờ lâu , anh dùng 7 phần lực mà đánh xuống 3 roi ......
Vút ....Chát ....ưm ...Chát ....Chát ...aa ....
Trên đôi mông nhỏ lập tức hiện lên ba lằn roi đỏ sẫm sưng cộm ....dần dần chuyển thành tím ..... cả thân người Hoàng Sơn run lên vì đau .... hai chân hơi giẫy giẫy ....nhịp thở tăng nhanh ........ nhưng nó vẫn cố chỉnh lại tư thế nằm ngay ngắn …….nước mắt cũng bắt đầu rơi ra …..Hoàng Lâm im lặng quan sát nó ….. rồi anh đi lại kéo hộc tủ lấy ra 1 cây thước gỗ …. Có lỗi thì phạt nhưng nó là con trai cưng của anh , anh làm sao nỡ dùng cái loại roi mây có tính sát thương cao kia mà đánh nó tiếp chứ …..
_ Hoàng Sơn , con là gì trong nhà này ?
_ Dạ ….con là con trai của ba mẹ
Chát …ưm ….Chát …Chát ….ưm…..Chát ….Chát …aa….
_ Ba mẹ có yêu thương con hay không ? Có từng ngược đãi hay bất công với con hay chưa ?
_ Hức ….Ba mẹ rất yêu thương con …..hức , chưa bao giờ ngược đãi hay bất công với con
Chát …ưm ….Chát …aa….hức …Chát ….aa…..Chát …ưm….Chát …aa….hức hức ….
Mông nó nóng rát , tuy thước gỗ không đau bằng roi mây và Hoàng Lâm cũng đã giảm 2 phần lực , nhưng nó còn nhỏ dĩ nhiên là thấy đau lắm …….Nó run run khóc thành tiếng ….Mông nó ngoại trừ 3 con lươn màu tím thì xung quanh đỏ âu lên ….. Cố gắng chỉnh lại tư thế để mà chịu phạt …. Hoàng Lâm ngừng 1 chút quan sát , khi thấy nó thở ổn định hơn thì mới lên tiếng ….
_ Lần này con làm sai ở chỗ nào ?
_ Hức …..Con bỏ nhà đi , con làm ba mẹ buồn lòng
Chát …aa …Chát ….aa….huhu
_ Còn gì nữa ?
_ Hức ….. con không biết
_ Con làm mà con không biết sao ?
_ Hức hức ….con thật không biết …..Xin ba dạy con – Nó thật sự không nghĩ ra
_ Được ….. Lỗi thứ 2 , con đã không tin tưởng ba mẹ
Chát ….aa …Chát ….aa ….huhu
Hoàng Lâm tăng thêm 1 đạo lực mà đánh xuống khiến Hoàng Sơn đau đến nảy người ……
_ Lỗi thứ 3 , con thất hứa với ba . Lần trước con cũng bỏ nhà đi và con đã hứa không bao giờ tái phạm
Chát ….aa….Chát …aa….
_ Lỗi thứ 4 , dám cả gan trèo tường mà trốn đi , có biết như vậy rất nguy hiểm không ? Lần này chỉ là trượt ở một mức không quá cao nên chỉ trật chân nhẹ . Nếu không may bị thương nặng hơn thì sao ?
Chát ….aa…Chát …..aa đau quá …..huhu
_ Lỗi thứ 5 , người lớn hỏi mà im lặng không trả lời , ai dạy con làm như thế hả ?
Chát …aa….Chát ….aa đau quá ba ơi ….hức ….
_ Đã biêt sai chưa ?
_ Dạ con biết sai rồi huhu
_ Còn tái phạm thì như thế nào ?
_ Hức ….còn tái phạm sẽ bị đánh gấp đôi bằng roi mây ạ
CHÁT …..aaa….CHÁT …aaa huhu….CHÁT….aaa ba ơi nhẹ tay…..CHÁT….aaa….con xin chừa mà ….CHÁT ….huhu ….khụ khụ khụ ….
Hoàng Lâm bất ngờ vung roi đánh 5 roi cuối thật đau …..Hoàng Sơn khóc đến lạc cả giọng ….ho lên 1 tràng ……
_ Qùy lên , xoay lưng ra phía ngoài
_ Hức …. Dạ …..
Hoàng Sơn gượng đau chống tay quỳ lên ……Hoàng Lâm đem cất roi vào hộc tủ ….Lấy 1 cái khăn mặt mới trong tủ , mang vào phòng phòng tắm xả qua nước rồi mang ra , không quên lấy túi chườm đá khi đi ngang tủ lạnh …Anh ngồi xuống cạnh nó ….Nó vẫn còn khóc nấc…… Nhẹ xoay người nó về phía anh , dùng khăn nhẹ lau cái gương mặt nhỏ tèm lem của nó ….
_ Hức …. Ba còn giận con không ?
_ Còn – Anh không mặn không nhạt đáp , khăn tay vẫn tỉ mỉ lau mặt cho nó
_ Hức , con phải làm sao thì ba mới không giận con nữa ạ ? – Nó ủy khuất nhìn anh
Anh vốn là định răn đe giáo huấn nó nhưng nhìn tới cái bộ dạng này thì tâm lại cảm thấy như bị ai nhéo vào …. Anh nhẹ thở dài , rõ ràng anh dành không ít tâm tư cho đứa con trai này , nếu không yêu thương thì lần này anh không giận tới mức như thế …..
_ Được rồi , ba chườm đá cho con – Anh cuối cùng cũng là dùng thái độ ôn nhu nói với nó , đỡ nó nằm vắt ngang chân anh , lấy túi đá chườm cho nó - Đau lắm đúng không ?
_ Hức ….dạ
_ Sau này đừng hư như thế nữa , ba mẹ thật sự rất yêu thương và coi trọng con .
_ Dạ ….con không dám nữa đâu …..Ba ơi ….con hỏi ba 1 chuyện có được không ?
_ Con hỏi đi
_ Mấy bạn mà đàm tiếu về con , sáng hôm kia lần lượt kéo đến xin lỗi con ….. Là ba đã nhúng tay vào phải không ạ ?
_ ….Ba chỉ đòi lại công đạo cho con trai của mình
_ Nhưng nhìn họ rất lo sợ , ba định làm cho họ bị đuổi học sao ạ ?
_ Con yên tâm đi , ba chỉ đến tìm phụ huynh của bạn con và nói chuyện phải trái thôi . Chỉ cần đám nhóc đó chịu xin lỗi và không gây sự với con nữa thì chúng vẫn sẽ được tiếp tục học trường này
_ Nhưng , các bạn sẽ sợ và xa lánh con ạ
_ Con trai , ba biết cân nhắc việc mình làm . Ba có thể xử nhẹ nhưng không có chuyện ba để con trai mình chịu ấm ức – Anh nhẹ giọng nhưng rất nghiêm túc nói
_ ….Con cảm ơn ba
_ Con trai , ba biết là con mặc cảm thân phận. Ở tuổi của con rất hay nhạy cảm với lời nói xung quanh nhưng mà những gì họ nói không đúng đâu con ạ…. Con có thể nhìn vào gia đình này mà thấy rõ . Chỉ có ba và bác Long là anh em ruột còn lại đều là anh em kết nghĩa với nhau nhưng chẳng phải tất cả mọi người đều sống với nhau như một gia đình thực sự hay sao .... Chẳng những mọi người không hề cảm thấy mặc cảm mà còn hết lòng yêu thương cùng nhau xây dựng một gia đình, quan tâm lẫn nhau cho nhau những thứ tốt đẹp…. Vì vậy con không phải là người duy nhất trong gia đình này không mang cùng một dòng máu ….. Do đó ba không muốn con cứ suốt ngày mặc cảm về thân phận hay về những gì trong quá khứ nữa…. Con chỉ cần biết đến hiện tại và tương lai sau này thôi . Nếu con thật sự yêu thương gia đình này thì phải ngoan ngoãn và đừng bao giờ làm những người yêu thương con phải đau lòng có biết chưa – Hoàng Lâm vừa chườm đá vừa nhẹ giọng khuyên nhủ
_ Hức ….. con sai rồi …. Con thật ngốc , gia đình này là 1 tấm gương 1 ví dụ điển hình cho con thế mà con lại không nhận ra .- Những lời mà Hoàng Lâm nói khiến nhóc con tỉnh ngộ , nó thật là tự trách bản thân mình rất nhiều
_ Được rồi con trai ngoan …. Biết sai thì sau này sửa sai là được . – Hoàng Lâm mỉm cười hài lòng
Giới Thiệu Chap Sau :
_ Cặp đồng hồ này đẹp quá , tôi lấy cặp này – 1 người phụ nữ ăn mặc sang trọng tiến lại
_ Thật xin lỗi quý khách , chúng tôi chỉ còn 1 cặp thôi và cô này đã mua rồi ạ
_ Mua gì chứ ? Tôi trả gấp đôi – Bà ta ngang ngược nói
_ Nè bà kia đừng có ngang ngược nha , cặp đồng hồ này chị của tôi đã mua trước mà – Tú Tâm bực mình nói
_ Mua ? Cô ta chỉ mới bảo lấy chứ có trả tiền đâu …. Giờ tôi trả tiền trước thì nó là của tôi – Bà ta nói
_ Gì chứ ? Bà có tiền thì ngon lắm sao ? Bà là quý bà không lẽ chúng tôi là dân lao động cực khổ à ? – Tuệ Ngân cũng lên tiếng
_ Thôi bỏ đi , chúng ta nhường vậy – Diệu Anh nói
Diệu Anh trước giờ không thích hơn thua đấu đá kiểu này ….nhưng Tú Tâm và Tuệ Ngân thì khác , thấy hị mình bị ức hiếp thì đâu chịu khoanh tay đứng nhìn …..
_ Bỏ sao được mà bỏ chứ ? Là chị mua trước mà – Tú Tâm nói
_ Chỉ là 1 món đồ thôi mà , không mua được cái này thì tim mua thứ khác . Chúng ta cần gì phải to tiếng nơi công cộng để làm trò cười cho thiên hạ chứ - Diệu Anh điềm đạm nói
_ Nhưng tam tỉ à , khó khăn lắm mới tìm thấy thứ hợp nhãn , giờ nói bỏ là bỏ sao được chứ …. Hơn nữa chúng ta đâu có làm sai , chúng ta tới trước và mua trước . Là do bà ta ngang ngược mà thôi ….nhìn cũng sang trọng mà cư xử như quân ăn cướp vậy – Tuệ Ngân nói
_ Cái con kia , mày nói gì thế hả ? – Người đàn bà quát lên
_ Tôi nói bà đấy , con mụ hàng cá – Tuệ Ngân cũng không nhịn
Thế là bà ta tức điên lên xông vào định đánh Tuệ Ngân …. Nhưng Tuệ Ngân đâu phải người dễ bắt nạt huống hồ là cô giờ đã là người có võ ….Tuệ Ngân không khó khăn gì vât bà ta té chổng gọng ……
_ Dừng tay !
Từ phía đám đông có mấy người đi lại , trong số đó có cả Hoàng Long và 2 thuộc hạ đi cùng anh….Trông thấy các nữ thủ lĩnh , họ định cúi chào nhưng Tú Tâm ra hiệu bảo không cần , cô muốn chơi đùa 1 chút ….
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
Re: Cảnh đời gian truân
tr của yurin hay quá tuần nào m cũng mong tới cn và thứ 4 để dc đọc tr của b.
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32911
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
Re: Cảnh đời gian truân
Hay quá chị ơi...
Em là mem mới
Em đã đọc truyện của chị từ 10h sáng đến 4h chiều chủ nhật luôn đấy ạ... Hay không dứt ra được.
em là fan của chị kể từ giây phút này nhé
Em là mem mới
Em đã đọc truyện của chị từ 10h sáng đến 4h chiều chủ nhật luôn đấy ạ... Hay không dứt ra được.
em là fan của chị kể từ giây phút này nhé
Joy- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 46
Points : 28780
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32911
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
Khỉ- Moderators
- Tổng số bài gửi : 117
Points : 31907
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 26
Đến từ : nhà Khỉ
Re: Cảnh đời gian truân
dạo này wattpad hay lag như thế lắm , nhìu khi không xem dc trọn chap , có mấy bạn còn không vô dc nữaKhỉ đã viết:Chấm, đã xem đc hết một chap, thiệt mãn nhãn tks au
Hóng ~~
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
Re: Cảnh đời gian truân
hihi , chào mừng mem mớiJoy đã viết:Hay quá chị ơi...
Em là mem mới
Em đã đọc truyện của chị từ 10h sáng đến 4h chiều chủ nhật luôn đấy ạ... Hay không dứt ra được.
em là fan của chị kể từ giây phút này nhé
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
Re: Cảnh đời gian truân
vậy là theo dõi từ diễn đàn cũ lúc chưa bị sập lun á hảvsao23 đã viết:còn m là fan của yurin từ 3 năm nay rồi
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
Re: Cảnh đời gian truân
đúng rồi đó từ hồi còn vnspanking với đanhdon.com hihi. m thích tr b lắm.b nhớ b còn tr cạu ấm cô chiêu mà b chưa hoàn thành à
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32911
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
vsao23- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 148
Points : 32911
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015
Re: Cảnh đời gian truân
Yurin nổi tiếng nhiều truyện lắm , nhất là truyện F/F bên forum cũ . Tui cũng là fan cứng của Yurin từ lúc bên diễn đàn cũ hehe
Tiên Tiên- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 44
Points : 28854
Thanks : 10
Join date : 02/01/2017
Re: Cảnh đời gian truân
Doc truyen cua ban thi k so bo truyen ngang.may truyen cua ban bi mat o may dien dan cu thi dieu tim lai duoc het.vay ban co the tim lai duoc nhug truyen khac cua dien dan cu kho yurin.O hai dien dan truoc co rat nhieu truyen hay ma minh muon doc lai ak nhug tim hoai k du0k
badgirl_pham- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 23
Points : 32601
Thanks : 2
Join date : 23/12/2015
Re: Cảnh đời gian truân
[You must be registered and logged in to see this link.]
đây là facebook của mình
đây là facebook của mình
Yurin- Moderators
- Tổng số bài gửi : 384
Points : 33305
Thanks : 79
Join date : 28/11/2015
Age : 29
Đến từ : TPHCM
Trang 8 trong tổng số 18 trang • 1 ... 5 ... 7, 8, 9 ... 13 ... 18
Similar topics
» Hỏi truyện cảnh đời gian truân -tgia Yurin
» Tuyệt sắc nữ nhân cung tưởng ký (Tân Phượng Hoàng- cung đấu)
» Vì Em , Anh Phụ Cả Thế Gian Này
» Tìm ker ở Hà Nội
» Tuyệt sắc nữ nhân cung tưởng ký (Tân Phượng Hoàng- cung đấu)
» Vì Em , Anh Phụ Cả Thế Gian Này
» Tìm ker ở Hà Nội
Trang 8 trong tổng số 18 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0