Tuyệt sắc nữ nhân cung tưởng ký (Tân Phượng Hoàng- cung đấu)
+13
hanyen
rong con
mizukage
Lâm Thiên Di
Omy2111
Nhược Hàn
beosute123
Lan Như
Jenifer97
khuyetdanh
Vân Nhu
An Đại Nhân
vsao23
17 posters
Trang 9 trong tổng số 9 trang
Trang 9 trong tổng số 9 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9
Re: Tuyệt sắc nữ nhân cung tưởng ký (Tân Phượng Hoàng- cung đấu)
Ôi ngọt sắp sâu răng.
Tỷ hơi bị tò mò công dụng của "thần dược" là gì?
Tỷ hơi bị tò mò công dụng của "thần dược" là gì?
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33386
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
Re: Tuyệt sắc nữ nhân cung tưởng ký (Tân Phượng Hoàng- cung đấu)
Hihi... tỷ đợi mấy chap sau sẽ nói rõ hơn nha
sunprince1310- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 127
Points : 32242
Thanks : 3
Join date : 06/02/2016
CHƯƠNG 39: LÊN GIƯỜNG???
Lộc cộc!...Lộc cộc!...Lộc cộc!......
Tiếng chân ngựa bình thản an nhiên không gấp không vội, cứ như vậy mà chậm rãi lướt đi dưới tiết trời xanh mát rợp bóng cây. Trên xe mỗi người một cảm giác, ngồi chung nhau thế thôi chứ thật ra mỗi người là một cõi riêng biệt.
Hoàng Hậu đăm chiêu nhắm hờ đôi mắt lặng lẽ suy tư về những ngày tháng sau đấy, nàng nên đối xử với Vy Vy thế nào đây? Khi mà trong kia luôn có hàng vạn con mắt nhìn ngó, còn cả thân phận, địa vị, sự ràng buộc, ngăn cách,... mọi thứ đều vô năng, vô vọng. Ngày đó cũng sắp tới, nàng lo lắng tột dạ phải để Vy Vy vượt qua như thế nào?? Và nàng biết, chỉ có 1 sự lựa chọn, chính là trở thành kẻ tối thượng đứng trên cả thiên hạ mới có quyền quyết định tất cả, mới thật sự có được những gì nàng muốn có. Nhưng con đường đó... khi nào mới tới??
Khác với Hoàng Hậu, Vy Vy thì chỉ tập trung vào cái mông đang ê ẩm của mình, thương tích chưa lành được bao nhiêu đã bị bắt đi xe ngựa, vừa đau vừa sốc, mặt nhăn mày nhó, lâu lâu rên lên khe khẽ nhằm gây sự chú ý, thế mà nhìn qua vẫn thấy Nữ Thần nhắm mắt vô ưu bình thản như vậy.
Phía gần cửa Tiểu Liên còn khốn khổ hơn nhiều, mông ngày trước cũng chịu đòn chung với Vy Vy, lại chưa được chữa trị cho đàng hoàng tử tế, giờ còn phải quỳ ở đó mà hầu hạ, trong lòng tuy có chút ấm ức nhưng nào dám nói ra, cắn răng mà chịu. Vy Vy thấy hơi ngại nên tỏ ý hỏi thăm:
- Tiểu Liên, tỷ cũng mệt rồi không cần quạt nữa đâu, mau ngồi nghỉ xíu đi!
Tiểu Liên đáp với giọng lạnh tanh:
- Người cứ tự lo cho thân mình đi, không cần để ý đến nô tỳ làm gì!
- Ta...! - Vy Vy cảm thấy có vẻ gượng gạo, tự biết cũng tại mình mà làm hại cái mông người ta, nhưng thái độ của Tiểu Liên lúc này không mấy thiện cảm cho lắm..có cần phải hằn hộc vậy không chứ?
Bỗng nhiên bánh xe ngựa trượt lên 1 phiến đá làm sốc 1 cái, mông Vy Vy bật nảy lên cao rồi đập lại xuống ghế gỗ cứng nhắt làm nàng đau điếng nhảy cẩn lên phá tan bầu không khí tĩnh mịch lúc nãy..
- Aaa... đau quá!!.. hic! - Vy Vy ôm mông ứa nước mắt làm lay động cái người kế bên
Hoàng Hậu lúc này mới nhặt lại được cái tâm đang dạo chơi đi đâu nãy giờ, nàng dịu dàng nhắt cái mông đáng thương kia đặt lên đùi mình mà xoa nắn:
- Sao rồi, đau lắm à... bổn cung xoa cho ngươi!- lời nói dỗ dành hết sức ngọt ngào mà có lẽ sau này nó sẽ bị thay thế bằng vị đắng... mùi vị của sự ảo tưởng còn sót lại đây lần cuối cùng.
Nhìn thấy cảnh đó mà Tiểu Liên thập phần ghen tỵ, cô nheo mày nhăn nhó tự xoa, tự thương lấy cái mông thấp hèn của mình, hậm hự không nói tiếng nào.
Hành động và thái độ đó nãy giờ đã bị Hoàng Hậu thâu tóm trong tầm mắt, ghim ở đó đi, rồi sẽ dạy dỗ lại...
-----
Kim Lân Trang
Ừm... vẫn là cái nơi đó, cái quán trọ Hoàng Gia đó đó, tên chủ quán lần trước cũng chạy ra nghênh đón đàng hoàng, có điều cái vẻ cứ né né chỉ sợ Hoàng Hậu sẽ bất ngờ đạp cho mình một cái.
Nhìn Vy Vy từ trên bước xuống mà hắn cứ xăm xoi từng li từng tí, ánh mắt khoái chí bị mê hoặc trước dung nhan diễm lệ cùng phong thái yêu kiều kia. Và thế là cú đạp thẳng thừng theo nguyện vọng đã được đáp ứng ngay lập tức, Hoàng Hậu hậm hự trừng cho hắn 1 cái, giọng đe dọa:
- Giữ cặp mắt của ngươi cho cẩn thận vào, kẽo sau này không còn được gặp nó nữa đấy!!... Hừ!
- Tiểu nhân biết tội! - Hắn sợ hãi quỳ mọp xuống dập đầu
- Không nói nhiều nữa! Mau dẫn bổn cung lên phòng đi!!...lâu lắc!
Vy Vy đang ngơ ngác ko hiểu cớ sự gì, tay đã bị Hoàng Hậu nắm kéo đi. Vừa tới phòng Vy Vy đã bay đến bên giường đặt cái mông mỏi mệt xuống, đầu óc vẫn còn lắc lư chao đảo, cũng may cái giường nệm này thật êm ái dễ chịu, còn rộng rãi thênh thang chứ không như chiếc xe ngựa cứng nhắt ngột ngạt kia..
Phía bên cạnh đột nhiên có 1 thân thể khác cũng bay cái ịch xuống, Vy Vy tròn xoe mắt mở ra đã gặp ngay cái mặt đó áp sát vào mình, mắt đối mắt, mặt đối mặt, đơ ơi là đơ...
- Coi cái vẻ sung sướng tự mãn chưa kìa..! Ngươi nhầm chỗ rồi, giường này là của bổn cung! - Hoàng Hậu ma mị nói
- A hề hề.. sorry sorry người! Để Vy Vy đi xuống a.. - Nàng vội bật dậy chồm người qua thì bị vòng tay đó ôm chặt giữ lại, đè cả thân thể xuống giường, rồi cái má bên phải bị nhéo nhăn nheo hết cả lên..
- Chiếc giường lúc nãy còn ngăn nắp đàng hoàng đã bị ngươi quậy banh rồi!... Định trốn sao?? - Nói rồi Hoàng Hậu mon men từ từ tháo từng nút trên áo Vy Vy ra, ánh mắt nguy hiểm tột độ.
- Người định làm gì?- Vy Vy hoảng loạng cố gượng dậy tránh đi, nhưng sức kháng cự không thể bì lại bàn tay cứng cỏi đang bắt trọn cả thân thể nàng..
- Ngươi nói xem?? - Hoàng Hậu vẫn không buông tha, tiếp tục ép sát hơn, cái áo sắp bị xé toạt ra rồi..
- Người không được làm bậy!! Buông ra!! - Vy Vy bực bội hét lên, tay níu giữ áo mình giật lại...
- Vô lễ!! ... Thật đáng đánh đòn!! - Mắng cho 1 câu rồi lật người Vy Vy lại lôi cái mông hư ra phát cho mấy cái.
- Người tại sao lại đánh ta??... Không cho người đánh!! - Vy Vy cố quấy lên, lấy tay che mông lại
- Lấy tay ra!!
- Không! Là do người quá đáng... - Vy Vy ấm ức cãi
- Còn dám bảo bổn cung quá đáng?? - Hất tay Vy Vy sang 1 bên rồi tiếp tục tát mạnh
BỐP!!... BỐP!!...BỐP!!... BỐP!!.... Aa..
BỐP!!... BỐP!! a..
- Còn không biết xin lỗi?
- Vy Vy không có lỗi!!
BỐP!!... BỐP!! .. ađau!..
- Giỏi lắm! Còn không biết mình sai ở đâu sao??
- A.. tỷ tỷ! Người nói lý lẽ chút đi được ko? Người rõ ràng là bắt nạt ta, lúc nãy ta chỉ là vì muốn thoát khỏi nên mới lớn tiếng 1 tý... cũng tại người.. ai biểu người làm bậy chy.. hức!!
- Được! Ngươi muốn nói lý thì bổn cung sẽ nói lý với ngươi.. Lúc nãy ở đại sảnh ngươi đã làm gì mà tên nam nhân đó nhìn như vậy hả, ánh mắt đó nuốt trọn lấy thân thể ngươi, nếu không có bổn cung ở đó ngươi nghĩ còn có thể nhảy lên chiếc giường êm ái này sao??
- Oa.. oan quá đi!! Vy Vy có làm gì đâu chứ?? Lỗi là do tên đó mà.. thế mà người lại phạt Vy Vy, người cũng y như hắn chứ có khác gì đâu?? Cũng một lòng muốn nuốt trọn ta a...! - Biết được sự thể Vy Vy càng uất ức hơn
Hoàng Hậu bị nói trúng tim đen, đành thành thật mà nói:
- Đúng! Tội lỗi lớn nhất của ngươi chính là quá xinh đẹp!
Cánh mông Vy Vy bị cáu nát dưới móng tay dài nhọn kia, lại nghe thấy:
- Tội này đáng phạt nặng! Phải đánh!!
BỐP!!... BỐP!!..BỐP!!.. - Oa.. Người thật vô lý a!! Vy Vy không phục!
- Phục hay ko tùy ngươi! Hừ!! - Phán 1 câu ghẻ lạnh rồi đẩy Vy Vy xuống:
- Chỉ là muốn kiểm tra mông ngươi 1 chút, ngươi thật khó ghê!
- Người!! - Vy Vy bị thả rơi cái mông xuống đất, ức chế, hết nói nỗi...
Hoàng Hậu đứng dậy chỉnh tề, lấy lại vẻ nghiêm nghị nhìn Vy Vy:
- Mau đi tắm đi rồi vào đây, bổn cung có chuyện bàn giao với ngươi!
- Oa.. ta không đi!!
- Ô? Vậy thì bổn cung đành phải ....... - Người lại áp sát xuống mặt con bé, lườm lườm mắt
Vy Vy hoảng loạng che lấy che để tấm thân yếu mềm, nhanh nhảu đứng dậy rồi chạy đi mất tiêu, Hoàng Hậu nhoẻn miệng cười khoái trá..
- Ka ka! Tiểu a đầu, ngươi vẫn ngốc thế này là chết chắc a... - Câu nói nghĩa đen nghĩa bóng đều tỏ ý bất lợi cho Vy Vy, sóng gió trong bức Hoàng Thành đó không bao giờ có chỗ cho sự yếu đuối thế này... Làm sao che chở? Làm sao bảo vệ?... Lo....
Tiếng chân ngựa bình thản an nhiên không gấp không vội, cứ như vậy mà chậm rãi lướt đi dưới tiết trời xanh mát rợp bóng cây. Trên xe mỗi người một cảm giác, ngồi chung nhau thế thôi chứ thật ra mỗi người là một cõi riêng biệt.
Hoàng Hậu đăm chiêu nhắm hờ đôi mắt lặng lẽ suy tư về những ngày tháng sau đấy, nàng nên đối xử với Vy Vy thế nào đây? Khi mà trong kia luôn có hàng vạn con mắt nhìn ngó, còn cả thân phận, địa vị, sự ràng buộc, ngăn cách,... mọi thứ đều vô năng, vô vọng. Ngày đó cũng sắp tới, nàng lo lắng tột dạ phải để Vy Vy vượt qua như thế nào?? Và nàng biết, chỉ có 1 sự lựa chọn, chính là trở thành kẻ tối thượng đứng trên cả thiên hạ mới có quyền quyết định tất cả, mới thật sự có được những gì nàng muốn có. Nhưng con đường đó... khi nào mới tới??
Khác với Hoàng Hậu, Vy Vy thì chỉ tập trung vào cái mông đang ê ẩm của mình, thương tích chưa lành được bao nhiêu đã bị bắt đi xe ngựa, vừa đau vừa sốc, mặt nhăn mày nhó, lâu lâu rên lên khe khẽ nhằm gây sự chú ý, thế mà nhìn qua vẫn thấy Nữ Thần nhắm mắt vô ưu bình thản như vậy.
Phía gần cửa Tiểu Liên còn khốn khổ hơn nhiều, mông ngày trước cũng chịu đòn chung với Vy Vy, lại chưa được chữa trị cho đàng hoàng tử tế, giờ còn phải quỳ ở đó mà hầu hạ, trong lòng tuy có chút ấm ức nhưng nào dám nói ra, cắn răng mà chịu. Vy Vy thấy hơi ngại nên tỏ ý hỏi thăm:
- Tiểu Liên, tỷ cũng mệt rồi không cần quạt nữa đâu, mau ngồi nghỉ xíu đi!
Tiểu Liên đáp với giọng lạnh tanh:
- Người cứ tự lo cho thân mình đi, không cần để ý đến nô tỳ làm gì!
- Ta...! - Vy Vy cảm thấy có vẻ gượng gạo, tự biết cũng tại mình mà làm hại cái mông người ta, nhưng thái độ của Tiểu Liên lúc này không mấy thiện cảm cho lắm..có cần phải hằn hộc vậy không chứ?
Bỗng nhiên bánh xe ngựa trượt lên 1 phiến đá làm sốc 1 cái, mông Vy Vy bật nảy lên cao rồi đập lại xuống ghế gỗ cứng nhắt làm nàng đau điếng nhảy cẩn lên phá tan bầu không khí tĩnh mịch lúc nãy..
- Aaa... đau quá!!.. hic! - Vy Vy ôm mông ứa nước mắt làm lay động cái người kế bên
Hoàng Hậu lúc này mới nhặt lại được cái tâm đang dạo chơi đi đâu nãy giờ, nàng dịu dàng nhắt cái mông đáng thương kia đặt lên đùi mình mà xoa nắn:
- Sao rồi, đau lắm à... bổn cung xoa cho ngươi!- lời nói dỗ dành hết sức ngọt ngào mà có lẽ sau này nó sẽ bị thay thế bằng vị đắng... mùi vị của sự ảo tưởng còn sót lại đây lần cuối cùng.
Nhìn thấy cảnh đó mà Tiểu Liên thập phần ghen tỵ, cô nheo mày nhăn nhó tự xoa, tự thương lấy cái mông thấp hèn của mình, hậm hự không nói tiếng nào.
Hành động và thái độ đó nãy giờ đã bị Hoàng Hậu thâu tóm trong tầm mắt, ghim ở đó đi, rồi sẽ dạy dỗ lại...
-----
Kim Lân Trang
Ừm... vẫn là cái nơi đó, cái quán trọ Hoàng Gia đó đó, tên chủ quán lần trước cũng chạy ra nghênh đón đàng hoàng, có điều cái vẻ cứ né né chỉ sợ Hoàng Hậu sẽ bất ngờ đạp cho mình một cái.
Nhìn Vy Vy từ trên bước xuống mà hắn cứ xăm xoi từng li từng tí, ánh mắt khoái chí bị mê hoặc trước dung nhan diễm lệ cùng phong thái yêu kiều kia. Và thế là cú đạp thẳng thừng theo nguyện vọng đã được đáp ứng ngay lập tức, Hoàng Hậu hậm hự trừng cho hắn 1 cái, giọng đe dọa:
- Giữ cặp mắt của ngươi cho cẩn thận vào, kẽo sau này không còn được gặp nó nữa đấy!!... Hừ!
- Tiểu nhân biết tội! - Hắn sợ hãi quỳ mọp xuống dập đầu
- Không nói nhiều nữa! Mau dẫn bổn cung lên phòng đi!!...lâu lắc!
Vy Vy đang ngơ ngác ko hiểu cớ sự gì, tay đã bị Hoàng Hậu nắm kéo đi. Vừa tới phòng Vy Vy đã bay đến bên giường đặt cái mông mỏi mệt xuống, đầu óc vẫn còn lắc lư chao đảo, cũng may cái giường nệm này thật êm ái dễ chịu, còn rộng rãi thênh thang chứ không như chiếc xe ngựa cứng nhắt ngột ngạt kia..
Phía bên cạnh đột nhiên có 1 thân thể khác cũng bay cái ịch xuống, Vy Vy tròn xoe mắt mở ra đã gặp ngay cái mặt đó áp sát vào mình, mắt đối mắt, mặt đối mặt, đơ ơi là đơ...
- Coi cái vẻ sung sướng tự mãn chưa kìa..! Ngươi nhầm chỗ rồi, giường này là của bổn cung! - Hoàng Hậu ma mị nói
- A hề hề.. sorry sorry người! Để Vy Vy đi xuống a.. - Nàng vội bật dậy chồm người qua thì bị vòng tay đó ôm chặt giữ lại, đè cả thân thể xuống giường, rồi cái má bên phải bị nhéo nhăn nheo hết cả lên..
- Chiếc giường lúc nãy còn ngăn nắp đàng hoàng đã bị ngươi quậy banh rồi!... Định trốn sao?? - Nói rồi Hoàng Hậu mon men từ từ tháo từng nút trên áo Vy Vy ra, ánh mắt nguy hiểm tột độ.
- Người định làm gì?- Vy Vy hoảng loạng cố gượng dậy tránh đi, nhưng sức kháng cự không thể bì lại bàn tay cứng cỏi đang bắt trọn cả thân thể nàng..
- Ngươi nói xem?? - Hoàng Hậu vẫn không buông tha, tiếp tục ép sát hơn, cái áo sắp bị xé toạt ra rồi..
- Người không được làm bậy!! Buông ra!! - Vy Vy bực bội hét lên, tay níu giữ áo mình giật lại...
- Vô lễ!! ... Thật đáng đánh đòn!! - Mắng cho 1 câu rồi lật người Vy Vy lại lôi cái mông hư ra phát cho mấy cái.
- Người tại sao lại đánh ta??... Không cho người đánh!! - Vy Vy cố quấy lên, lấy tay che mông lại
- Lấy tay ra!!
- Không! Là do người quá đáng... - Vy Vy ấm ức cãi
- Còn dám bảo bổn cung quá đáng?? - Hất tay Vy Vy sang 1 bên rồi tiếp tục tát mạnh
BỐP!!... BỐP!!...BỐP!!... BỐP!!.... Aa..
BỐP!!... BỐP!! a..
- Còn không biết xin lỗi?
- Vy Vy không có lỗi!!
BỐP!!... BỐP!! .. ađau!..
- Giỏi lắm! Còn không biết mình sai ở đâu sao??
- A.. tỷ tỷ! Người nói lý lẽ chút đi được ko? Người rõ ràng là bắt nạt ta, lúc nãy ta chỉ là vì muốn thoát khỏi nên mới lớn tiếng 1 tý... cũng tại người.. ai biểu người làm bậy chy.. hức!!
- Được! Ngươi muốn nói lý thì bổn cung sẽ nói lý với ngươi.. Lúc nãy ở đại sảnh ngươi đã làm gì mà tên nam nhân đó nhìn như vậy hả, ánh mắt đó nuốt trọn lấy thân thể ngươi, nếu không có bổn cung ở đó ngươi nghĩ còn có thể nhảy lên chiếc giường êm ái này sao??
- Oa.. oan quá đi!! Vy Vy có làm gì đâu chứ?? Lỗi là do tên đó mà.. thế mà người lại phạt Vy Vy, người cũng y như hắn chứ có khác gì đâu?? Cũng một lòng muốn nuốt trọn ta a...! - Biết được sự thể Vy Vy càng uất ức hơn
Hoàng Hậu bị nói trúng tim đen, đành thành thật mà nói:
- Đúng! Tội lỗi lớn nhất của ngươi chính là quá xinh đẹp!
Cánh mông Vy Vy bị cáu nát dưới móng tay dài nhọn kia, lại nghe thấy:
- Tội này đáng phạt nặng! Phải đánh!!
BỐP!!... BỐP!!..BỐP!!.. - Oa.. Người thật vô lý a!! Vy Vy không phục!
- Phục hay ko tùy ngươi! Hừ!! - Phán 1 câu ghẻ lạnh rồi đẩy Vy Vy xuống:
- Chỉ là muốn kiểm tra mông ngươi 1 chút, ngươi thật khó ghê!
- Người!! - Vy Vy bị thả rơi cái mông xuống đất, ức chế, hết nói nỗi...
Hoàng Hậu đứng dậy chỉnh tề, lấy lại vẻ nghiêm nghị nhìn Vy Vy:
- Mau đi tắm đi rồi vào đây, bổn cung có chuyện bàn giao với ngươi!
- Oa.. ta không đi!!
- Ô? Vậy thì bổn cung đành phải ....... - Người lại áp sát xuống mặt con bé, lườm lườm mắt
Vy Vy hoảng loạng che lấy che để tấm thân yếu mềm, nhanh nhảu đứng dậy rồi chạy đi mất tiêu, Hoàng Hậu nhoẻn miệng cười khoái trá..
- Ka ka! Tiểu a đầu, ngươi vẫn ngốc thế này là chết chắc a... - Câu nói nghĩa đen nghĩa bóng đều tỏ ý bất lợi cho Vy Vy, sóng gió trong bức Hoàng Thành đó không bao giờ có chỗ cho sự yếu đuối thế này... Làm sao che chở? Làm sao bảo vệ?... Lo....
sunprince1310- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 127
Points : 32242
Thanks : 3
Join date : 06/02/2016
CHƯƠNG 40: VỀ MỘT NHÀ
Đợi Vy Vy đi khỏi thì Tiểu Liên bước vào cung kính:
- Hoàng Hậu nương nương, nước tắm đã chuẩn bị xong rồi ạ, để nô tỳ hầu hạ người!
Hoàng Hậu từ tốn khoan thai ngồi xuống ghế ngay chính diện hướng ra cửa phòng, mắt nhìn Tiểu Liên như thể đọc hết được suy nghĩ của cô, Hoàng Hậu gặn hỏi:
- Tiểu Liên, thời gian qua có phải ngươi cảm thấy bổn cung đã luôn đối xử với ngươi ko tốt? Bạt đãi ngươi, khắc khe với ngươi, làm ngươi uất ức rồi chăng? Bổn cung thật không phải rồi!!
Giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng chất chứa sự khắc khổ, Tiểu Liên vội quỳ xuống e dè sợ hãi:
- Hoàng Hậu nương nương, nô tỳ ko có!... Nô tỳ không hề có những suy nghĩ đó..!!..Nô tỳ nào dám trách người!!
- Ngẩng mặt lên nhìn bổn cung!
Tiểu Liên làm theo, Hoàng Hậu nghiêm túc hỏi tiếp:
- Trả lời cho bổn cung biết, tội nói dối không thành thật đáng phạt mấy roi??
- Nương nương... nô tỳ...
- Nói! - Âm vực Hoàng Hậu có chút mạnh bạo, càng làm cô hoảng sợ hơn:
- Dạ... tội nói dối... bị phạt rất nặng... đánh... đánh 20 roi trong vòng 7 ngày, tự quỳ gối sám hối... nhưng...
- Không nhưng nhị gì hết! Mang roi lại đây!
Thấy Hoàng Hậu giận như vậy cô không dám nói thêm nữa, ngoan ngoãn đi lấy roi mây mang tới đưa cho người, rồi tự động nhắc 1 cái ghế sang đặt trước mặt người, rồi cúi xuống đưa mông nằm lên ngay tầm tay, vén vạt áo qua, kéo váy xuống, 2 tay khoanh lại chuẩn bị nghe giáo huấn.
Thật sự, trước giờ ít khi nào đích thân Hoàng Hậu ra tay trách phạt, đa phần chỉ giao phó cho Viên Dung, nhưng cứ mỗi lần bị chính tay người dạy dỗ thì mọi thứ đều phải răm rắp vào nề nếp như vậy.
Hoàng Hậu đặt roi lên đỉnh mông Tiểu Liên, ngay chỗ lằn đỏ sưng tím nhất, nghiêm khắc nói:
- Còn nhớ bài học đầu tiên bổn cung dạy ngươi lúc mới vào phủ? Nhắc lại toàn bộ xem!
- Dạ... {Tiểu Liên huyên thuyên trả bài}... - Nội dung đại khái thì chỉ 2 người đó biết..
- Vậy ngươi đã làm tốt được gì rồi? Nóng vội, nông nỗi, ko hiểu chuyện,...!! Ngươi cho rằng hôm trước bổn cung đã phạt oan ngươi?? Dẫn Vy Vy vào rừng để lạc ngươi vốn không hề có lỗi?? Bổn cung chỉ đem ngươi ra làm tấm bình phong che chắn cho Vy Vy sao?
-... - Tiểu Liên im lặng nghe, chợt thấy sao mà Hoàng Hậu hiểu mình đến thế, điều thắc mắc qua nay chưa được giải tỏa, nhưng với người thì cái tội đó rút cuộc thật sự là đổ lên đầu cô sao? Là tại Vy Vy kia mà!!
Cây roi vẫn nhịp nhịp trên cái mông đang te tua đó có thể quất xuống bất cứ lúc nào, Hoàng Hậu vẫn để vậy mà răn dạy:
- Trước giờ ngươi là người sớm tối ở cạnh ta, gần gũi ta nhất, bên cạnh ta nhiều nhất, những điều ta dạy ngươi, trách phạt ngươi, ta tưởng rằng ngươi sẽ am hiểu rõ nhất, khắc sâu nhất.. Nhưng không ngờ, càng ngày ngươi lại bê bối như vậy! ... Sự phán đoán, sáng suốt, biết trước biết sau, phân tích sự việc rõ ràng như thế nào... ngươi đều quên sạch! Bây giờ ngươi chỉ biết ganh tỵ, đố kỵ, ấm ức, ngay cả thái độ cũng nhìn không nỗi... Và đến cả chính bản thân mình thế nào cũng ko chịu thừa nhận, chối quanh chối co!!
Tiểu Liên nghe xong vỡ lẻ ra, suy nghĩ sâu xa dụng ý trong lời của Hoàng Hậu thì đúng là cô sai thật! Cái khu rừng đó nguy hiểm thế nào chính cô cũng đã từng chứng kiến, vậy mà vẫn dẫn theo Vy Vy, suýt gây hậu quả nghiêm trọng. Trận đòn phạt khi đó quả thật rất xứng đáng, vậy mà cô lại đem lòng oán hận, còn thái độ to nhỏ với Hạ Quý nhân. Ở bên người lâu nay cô thừa hiểu tâm ý của người đối với Hạ Quý nhân thế nào, đáng lẻ cô phải tự biết thay người mà vun đắp bảo vệ, đằng này lại....
- Hoàng Hậu nương nương, nô tỳ sai rồi! Nô tỳ thành thật nhận lỗi, nô tỳ đáng nhận một trận đòn nặng, mong người trách phạt!
- Được! 20 roi! Đếm to rõ cho bổn cung!
- Vâng ạ!
Vút... chát!!.. một!
Vút... chát!!. .. hai!
Vút... chát!!. .. ba!
Hoàng Hậu bình tĩnh đánh với lực vừa phải, vừa đủ đau. Tiểu Liên cố cắn răng chịu đựng ko dám rên la, ngoan ngoãn đếm to từng tiếng. Mỗi roi thấm sâu là tội lỗi tự khắc ghi nhớ..
Vút... chát!!. chát!! .... 4, 5
Vút... chát!!. chát!!... 6, 7
Vút... chát!!. chát!! chát!!... Aaa.. 8 , 9, 10!
Những roi sau đột ngột nhanh tới tấp, Tiểu Liên cong mông lên hứng chịu, khẽ rên la, Hoàng Hậu đánh nhanh rút gọn để kết thúc..
Vút... chát!!. chát!! chát!! ư.. chát!!. chát!!
Vút... chát!!. chát!! chát!! chát!!. chát!! .. hức hức
11, 12,.... 19, 20!!
- Quỳ dậy! Sau lần này bổn cung không muốn lặp lại những cảnh tương tự thế này nữa, nghe rõ chưa??
- Dạ.. nô tỳ hiểu rồi, sẽ không dám tái phạm! Nô tỳ đa tạ nương nương tha thứ! - Tiểu Liên mừng rỡ vì mình ko cần phải chịu 20 roi mỗi ngày cho cái tội nói dối kia. Gì chứ, người vẫn nhân từ lắm a, chỉ nhờ bây giờ người có Vy Vy bảo bối trong tay rồi, êm ấm rồi!
------
Vừa xong xuôi hết thì Viên Dung cũng đi vào bẩm tấu:
- Thưa nương nương, an ninh ở đây nô tỳ đã ra sức thắt chặt, xin người cứ yên tâm! Nô tỳ cũng đã gửi thư thông báo về Hoàng Cung cho Thái Hậu nương nương rồi ạ!
- Ừm! Bổn cung biết, vất vả cho ngươi rồi! - Hoàng Hậu ung dung đáp
- Nô tỳ không dám.. - Viên Dung cúi đầu rồi ngẩng lên nhìn người hỏi thẳng: - Nương nương, trận lửa đêm qua có thật là do chính tay người đốt??
Hoàng Hậu không ngờ lại bị hỏi thẳng thắn như thế, biết nói sao giờ đành phanh phui mọi chuyện luôn:
- Đúng vậy! Là bổn cung đốt!
- Sao người lại làm thế?
- Ngươi còn không biết?.. Ngươi còn định qua mắt ta sao? Cô mẫu phái ngươi đến đây hoàn toàn chỉ là muốn giám sát ta, cái cớ bảo vệ sự an toàn đó chỉ là giả, chẳng qua chỉ là muốn biết ta và Vy Vy đang làm cái trò gì... đúng ko??
Viên Dung ngớ người, Hoàng Hậu ko để ý tiếp tục nói:
- Túy Hoa Lầu đó chính do Cô mẫu sắp đặt, chính ngươi đã âm thầm gửi thư thông báo về việc Vy Vy bỏ trốn??!!.. Cái chuyện Thổ dân ăn thịt người cũng chính ngươi làm lớn mọi chuyện!.. Và bí mật thuốc men trong túp lều đó cũng chính ngươi to mò muốn phanh phui mọi thứ rồi được lệnh tiêu hủy??!... Bổn cung thương tình ngươi đã một lòng trung thành với Cô mẫu như vậy nên đành giúp ngươi một tay thôi!!... hơn nữa bí mật trong đó sẽ chỉ có bổn cung biết.. Loại Thần dược đó, mãi mãi chỉ có bổn cung sử dụng, mãi mãi chỉ có công dụng dưới tay bổn cung, ko ai khác!
- Tại sao? Người đã biết tất cả... mà lại không vạch trần, vẫn để nô tỳ đi theo người, vẫn để nô tỳ phá hoại người??
Hoàng Hậu đăm chiêu ngẫm nghĩ một chút, chợt buồn bã nói: - Ta chỉ có một đứa em gái.....!!
- Tỷ... tỷ tỷ! - 2 chữ này đã lâu rồi cô ko được phép sử dụng, nếu vi phạm sẽ bị 1 trận đòn rất thê thảm.. Nhưng khi đối mặt với người trước mặt và câu nói đó cô ko kìm chế được mà thốt lên..
Nghe 2 chữ đó Hoàng Hậu cũng rất đỗi xao xuyến, 2 chị em lúc nhỏ quấn quýt cùng nhau, lớn 1 tý đã bị cách biệt ngàn dặm, lúc gặp lại thì ko được phép thân thiết, ko được phép xưng hô tỷ muội, chỉ là vì cái danh phận khô khan vô tình...
- Ta biết, ngươi một lòng muốn tốt cho ta, nhưng ta mong ngươi có thể đặt bản thân vào ta mà hiểu một chút, được ko?? Ta hiểu rõ ngươi, ẩn tình ẩn ý cố che giấu của ngươi đối với Tiểu Liên không thể qua mắt được ta đâu!... Ngươi chẳng khác gì ta cả!!
- Tỷ.. ! nương nương... mọi chuyện người đều biết hết, sâu xa nông cạn người đều biết rõ??.... - Đúng là ko ngờ được, lấy bụng ta suy ra bụng người lại trúng phốc hết là sao??
- Ngươi nghĩ ta là ai??
- Vậy xin người hãy cẩn thận, người cứ bảo vệ những chân lý của người! Muội... ta.. nô tỳ sẽ sống chết cùng người!!
- Thật sao?? ... Có thật ko??
-... *Viên Dung dứt khoát gật đầu một cái*...
Hoàng Hậu mừng rỡ sáng trưng đôi mắt, thế là chiến lược dụ dỗ chiêu mộ đồng đội đã thành công... Từ giờ đỡ lo hơn bên chỗ Cô mẫu rồi a.. Phải tự mình gầy dựng, tự mình leo lên, rồi tự mình giữ lấy!!!
--------------------
- Hoàng Hậu tỷ tỷ, Vy Vy xong rồi, người còn gì phân phó nữa ạ?
Vy Vy tắm xong thì tinh thần dễ chịu hơn, mát mẻ, thanh tỉnh. Thế mà dừng chân trước cửa phòng lại ngượng ngùng chẳng dám lết vào, nàng thập thò ngoài đó mà nói lí rí..
Hoàng Hậu cười hiền từ bước ra rồi ngang nhiên bế xốc con nhỏ vô quăng lên giường, kéo phăng cái quần nhỏ xuống..
- Nằm yên, bổn cung phải thử Thần Dược. Xong rồi sẽ cho ngươi ngủ!
Cũng chẳng đợi người ta có đồng ý hay không, Hoàng Hậu cứ tự mình làm chủ, chăm sóc chu đáo cho vết thương rồi quấn chăn trùm kín mít cả 2 người lại, nhét Vy Vy bỏ vào rồi ôm ngủ ngon lành..
- Oa... giường này của người, Vy Vy đâu dám nằm đây??!! - Vy Vy hằng hặc cố vùng ra, nhưng lòng vẫn ấm áp vô cùng..
- Ngoan nào, ngoài đây ra thì ko còn chỗ nào dành cho ngươi đâu! Ngủ sớm đi mai lại lên đường, cẩn thận cái mông đó!!
-......Aaaa... Nữ thần xấu tính... Hứ!!
----------------------------------*.*--------------------------*.*------------------------------------
- Hoàng Hậu nương nương, nước tắm đã chuẩn bị xong rồi ạ, để nô tỳ hầu hạ người!
Hoàng Hậu từ tốn khoan thai ngồi xuống ghế ngay chính diện hướng ra cửa phòng, mắt nhìn Tiểu Liên như thể đọc hết được suy nghĩ của cô, Hoàng Hậu gặn hỏi:
- Tiểu Liên, thời gian qua có phải ngươi cảm thấy bổn cung đã luôn đối xử với ngươi ko tốt? Bạt đãi ngươi, khắc khe với ngươi, làm ngươi uất ức rồi chăng? Bổn cung thật không phải rồi!!
Giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng chất chứa sự khắc khổ, Tiểu Liên vội quỳ xuống e dè sợ hãi:
- Hoàng Hậu nương nương, nô tỳ ko có!... Nô tỳ không hề có những suy nghĩ đó..!!..Nô tỳ nào dám trách người!!
- Ngẩng mặt lên nhìn bổn cung!
Tiểu Liên làm theo, Hoàng Hậu nghiêm túc hỏi tiếp:
- Trả lời cho bổn cung biết, tội nói dối không thành thật đáng phạt mấy roi??
- Nương nương... nô tỳ...
- Nói! - Âm vực Hoàng Hậu có chút mạnh bạo, càng làm cô hoảng sợ hơn:
- Dạ... tội nói dối... bị phạt rất nặng... đánh... đánh 20 roi trong vòng 7 ngày, tự quỳ gối sám hối... nhưng...
- Không nhưng nhị gì hết! Mang roi lại đây!
Thấy Hoàng Hậu giận như vậy cô không dám nói thêm nữa, ngoan ngoãn đi lấy roi mây mang tới đưa cho người, rồi tự động nhắc 1 cái ghế sang đặt trước mặt người, rồi cúi xuống đưa mông nằm lên ngay tầm tay, vén vạt áo qua, kéo váy xuống, 2 tay khoanh lại chuẩn bị nghe giáo huấn.
Thật sự, trước giờ ít khi nào đích thân Hoàng Hậu ra tay trách phạt, đa phần chỉ giao phó cho Viên Dung, nhưng cứ mỗi lần bị chính tay người dạy dỗ thì mọi thứ đều phải răm rắp vào nề nếp như vậy.
Hoàng Hậu đặt roi lên đỉnh mông Tiểu Liên, ngay chỗ lằn đỏ sưng tím nhất, nghiêm khắc nói:
- Còn nhớ bài học đầu tiên bổn cung dạy ngươi lúc mới vào phủ? Nhắc lại toàn bộ xem!
- Dạ... {Tiểu Liên huyên thuyên trả bài}... - Nội dung đại khái thì chỉ 2 người đó biết..
- Vậy ngươi đã làm tốt được gì rồi? Nóng vội, nông nỗi, ko hiểu chuyện,...!! Ngươi cho rằng hôm trước bổn cung đã phạt oan ngươi?? Dẫn Vy Vy vào rừng để lạc ngươi vốn không hề có lỗi?? Bổn cung chỉ đem ngươi ra làm tấm bình phong che chắn cho Vy Vy sao?
-... - Tiểu Liên im lặng nghe, chợt thấy sao mà Hoàng Hậu hiểu mình đến thế, điều thắc mắc qua nay chưa được giải tỏa, nhưng với người thì cái tội đó rút cuộc thật sự là đổ lên đầu cô sao? Là tại Vy Vy kia mà!!
Cây roi vẫn nhịp nhịp trên cái mông đang te tua đó có thể quất xuống bất cứ lúc nào, Hoàng Hậu vẫn để vậy mà răn dạy:
- Trước giờ ngươi là người sớm tối ở cạnh ta, gần gũi ta nhất, bên cạnh ta nhiều nhất, những điều ta dạy ngươi, trách phạt ngươi, ta tưởng rằng ngươi sẽ am hiểu rõ nhất, khắc sâu nhất.. Nhưng không ngờ, càng ngày ngươi lại bê bối như vậy! ... Sự phán đoán, sáng suốt, biết trước biết sau, phân tích sự việc rõ ràng như thế nào... ngươi đều quên sạch! Bây giờ ngươi chỉ biết ganh tỵ, đố kỵ, ấm ức, ngay cả thái độ cũng nhìn không nỗi... Và đến cả chính bản thân mình thế nào cũng ko chịu thừa nhận, chối quanh chối co!!
Tiểu Liên nghe xong vỡ lẻ ra, suy nghĩ sâu xa dụng ý trong lời của Hoàng Hậu thì đúng là cô sai thật! Cái khu rừng đó nguy hiểm thế nào chính cô cũng đã từng chứng kiến, vậy mà vẫn dẫn theo Vy Vy, suýt gây hậu quả nghiêm trọng. Trận đòn phạt khi đó quả thật rất xứng đáng, vậy mà cô lại đem lòng oán hận, còn thái độ to nhỏ với Hạ Quý nhân. Ở bên người lâu nay cô thừa hiểu tâm ý của người đối với Hạ Quý nhân thế nào, đáng lẻ cô phải tự biết thay người mà vun đắp bảo vệ, đằng này lại....
- Hoàng Hậu nương nương, nô tỳ sai rồi! Nô tỳ thành thật nhận lỗi, nô tỳ đáng nhận một trận đòn nặng, mong người trách phạt!
- Được! 20 roi! Đếm to rõ cho bổn cung!
- Vâng ạ!
Vút... chát!!.. một!
Vút... chát!!. .. hai!
Vút... chát!!. .. ba!
Hoàng Hậu bình tĩnh đánh với lực vừa phải, vừa đủ đau. Tiểu Liên cố cắn răng chịu đựng ko dám rên la, ngoan ngoãn đếm to từng tiếng. Mỗi roi thấm sâu là tội lỗi tự khắc ghi nhớ..
Vút... chát!!. chát!! .... 4, 5
Vút... chát!!. chát!!... 6, 7
Vút... chát!!. chát!! chát!!... Aaa.. 8 , 9, 10!
Những roi sau đột ngột nhanh tới tấp, Tiểu Liên cong mông lên hứng chịu, khẽ rên la, Hoàng Hậu đánh nhanh rút gọn để kết thúc..
Vút... chát!!. chát!! chát!! ư.. chát!!. chát!!
Vút... chát!!. chát!! chát!! chát!!. chát!! .. hức hức
11, 12,.... 19, 20!!
- Quỳ dậy! Sau lần này bổn cung không muốn lặp lại những cảnh tương tự thế này nữa, nghe rõ chưa??
- Dạ.. nô tỳ hiểu rồi, sẽ không dám tái phạm! Nô tỳ đa tạ nương nương tha thứ! - Tiểu Liên mừng rỡ vì mình ko cần phải chịu 20 roi mỗi ngày cho cái tội nói dối kia. Gì chứ, người vẫn nhân từ lắm a, chỉ nhờ bây giờ người có Vy Vy bảo bối trong tay rồi, êm ấm rồi!
------
Vừa xong xuôi hết thì Viên Dung cũng đi vào bẩm tấu:
- Thưa nương nương, an ninh ở đây nô tỳ đã ra sức thắt chặt, xin người cứ yên tâm! Nô tỳ cũng đã gửi thư thông báo về Hoàng Cung cho Thái Hậu nương nương rồi ạ!
- Ừm! Bổn cung biết, vất vả cho ngươi rồi! - Hoàng Hậu ung dung đáp
- Nô tỳ không dám.. - Viên Dung cúi đầu rồi ngẩng lên nhìn người hỏi thẳng: - Nương nương, trận lửa đêm qua có thật là do chính tay người đốt??
Hoàng Hậu không ngờ lại bị hỏi thẳng thắn như thế, biết nói sao giờ đành phanh phui mọi chuyện luôn:
- Đúng vậy! Là bổn cung đốt!
- Sao người lại làm thế?
- Ngươi còn không biết?.. Ngươi còn định qua mắt ta sao? Cô mẫu phái ngươi đến đây hoàn toàn chỉ là muốn giám sát ta, cái cớ bảo vệ sự an toàn đó chỉ là giả, chẳng qua chỉ là muốn biết ta và Vy Vy đang làm cái trò gì... đúng ko??
Viên Dung ngớ người, Hoàng Hậu ko để ý tiếp tục nói:
- Túy Hoa Lầu đó chính do Cô mẫu sắp đặt, chính ngươi đã âm thầm gửi thư thông báo về việc Vy Vy bỏ trốn??!!.. Cái chuyện Thổ dân ăn thịt người cũng chính ngươi làm lớn mọi chuyện!.. Và bí mật thuốc men trong túp lều đó cũng chính ngươi to mò muốn phanh phui mọi thứ rồi được lệnh tiêu hủy??!... Bổn cung thương tình ngươi đã một lòng trung thành với Cô mẫu như vậy nên đành giúp ngươi một tay thôi!!... hơn nữa bí mật trong đó sẽ chỉ có bổn cung biết.. Loại Thần dược đó, mãi mãi chỉ có bổn cung sử dụng, mãi mãi chỉ có công dụng dưới tay bổn cung, ko ai khác!
- Tại sao? Người đã biết tất cả... mà lại không vạch trần, vẫn để nô tỳ đi theo người, vẫn để nô tỳ phá hoại người??
Hoàng Hậu đăm chiêu ngẫm nghĩ một chút, chợt buồn bã nói: - Ta chỉ có một đứa em gái.....!!
- Tỷ... tỷ tỷ! - 2 chữ này đã lâu rồi cô ko được phép sử dụng, nếu vi phạm sẽ bị 1 trận đòn rất thê thảm.. Nhưng khi đối mặt với người trước mặt và câu nói đó cô ko kìm chế được mà thốt lên..
Nghe 2 chữ đó Hoàng Hậu cũng rất đỗi xao xuyến, 2 chị em lúc nhỏ quấn quýt cùng nhau, lớn 1 tý đã bị cách biệt ngàn dặm, lúc gặp lại thì ko được phép thân thiết, ko được phép xưng hô tỷ muội, chỉ là vì cái danh phận khô khan vô tình...
- Ta biết, ngươi một lòng muốn tốt cho ta, nhưng ta mong ngươi có thể đặt bản thân vào ta mà hiểu một chút, được ko?? Ta hiểu rõ ngươi, ẩn tình ẩn ý cố che giấu của ngươi đối với Tiểu Liên không thể qua mắt được ta đâu!... Ngươi chẳng khác gì ta cả!!
- Tỷ.. ! nương nương... mọi chuyện người đều biết hết, sâu xa nông cạn người đều biết rõ??.... - Đúng là ko ngờ được, lấy bụng ta suy ra bụng người lại trúng phốc hết là sao??
- Ngươi nghĩ ta là ai??
- Vậy xin người hãy cẩn thận, người cứ bảo vệ những chân lý của người! Muội... ta.. nô tỳ sẽ sống chết cùng người!!
- Thật sao?? ... Có thật ko??
-... *Viên Dung dứt khoát gật đầu một cái*...
Hoàng Hậu mừng rỡ sáng trưng đôi mắt, thế là chiến lược dụ dỗ chiêu mộ đồng đội đã thành công... Từ giờ đỡ lo hơn bên chỗ Cô mẫu rồi a.. Phải tự mình gầy dựng, tự mình leo lên, rồi tự mình giữ lấy!!!
--------------------
- Hoàng Hậu tỷ tỷ, Vy Vy xong rồi, người còn gì phân phó nữa ạ?
Vy Vy tắm xong thì tinh thần dễ chịu hơn, mát mẻ, thanh tỉnh. Thế mà dừng chân trước cửa phòng lại ngượng ngùng chẳng dám lết vào, nàng thập thò ngoài đó mà nói lí rí..
Hoàng Hậu cười hiền từ bước ra rồi ngang nhiên bế xốc con nhỏ vô quăng lên giường, kéo phăng cái quần nhỏ xuống..
- Nằm yên, bổn cung phải thử Thần Dược. Xong rồi sẽ cho ngươi ngủ!
Cũng chẳng đợi người ta có đồng ý hay không, Hoàng Hậu cứ tự mình làm chủ, chăm sóc chu đáo cho vết thương rồi quấn chăn trùm kín mít cả 2 người lại, nhét Vy Vy bỏ vào rồi ôm ngủ ngon lành..
- Oa... giường này của người, Vy Vy đâu dám nằm đây??!! - Vy Vy hằng hặc cố vùng ra, nhưng lòng vẫn ấm áp vô cùng..
- Ngoan nào, ngoài đây ra thì ko còn chỗ nào dành cho ngươi đâu! Ngủ sớm đi mai lại lên đường, cẩn thận cái mông đó!!
-......Aaaa... Nữ thần xấu tính... Hứ!!
----------------------------------*.*--------------------------*.*------------------------------------
sunprince1310- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 127
Points : 32242
Thanks : 3
Join date : 06/02/2016
Re: Tuyệt sắc nữ nhân cung tưởng ký (Tân Phượng Hoàng- cung đấu)
Chờ đợi đôi trẻ ngọt ngào được như ý.
Để xem 2 người ngọt ngào được bao lâu.
Để xem 2 người ngọt ngào được bao lâu.
An Đại Nhân- Thành Viên Vip
- Tổng số bài gửi : 574
Points : 33386
Thanks : 18
Join date : 30/11/2015
Re: Tuyệt sắc nữ nhân cung tưởng ký (Tân Phượng Hoàng- cung đấu)
Tỷ gác kiếm làm sao khi cứ tạo động lực cho người khác viết ạ, hời ơi
Lan Như- Thành Viên Chính Thức
- Tổng số bài gửi : 71
Points : 29060
Thanks : 3
Join date : 16/12/2016
Trang 9 trong tổng số 9 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9
Similar topics
» [DỊ GIỚI - BH] PHƯỢNG HOÀNG HỮU ĐỘC
» Khuynh Thành Tuyết - Yêu Cùng Chiết [Edit]
» Bạn đã từng tưởng tượng về spnk như thế nào
» Kee nam 92 ở tphcm tìm bạn bốn phương
» [HN] Tìm kee nữ 18t trở lên, an toàn tuyệt đối
» Khuynh Thành Tuyết - Yêu Cùng Chiết [Edit]
» Bạn đã từng tưởng tượng về spnk như thế nào
» Kee nam 92 ở tphcm tìm bạn bốn phương
» [HN] Tìm kee nữ 18t trở lên, an toàn tuyệt đối
Trang 9 trong tổng số 9 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
7/11/2024, 12:21 by Nicefun
» Tấm Cám - SP 2024
12/8/2024, 18:49 by canning
» Tìm ker nữ ở Q7 tpHCM
16/6/2024, 11:50 by Ema
» Góc lải nhải
14/3/2024, 16:58 by ....
» Tìm ker nữ
21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123
» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate
» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
9/1/2023, 15:08 by Tdh9494
» Tìm pn ở Kiên Giang
13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992
» Tìm chị ker ảo
4/11/2022, 06:36 by Nga0