VIỆT NAM SPANKING #HighSpank
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Góc lải nhải
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime14/3/2024, 16:58 by ....

» Tìm ker nữ
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime21/9/2023, 00:39 by benhiyeu123

» CẦN SHARE CÁC CLIP SPANKING THỰC TẾ
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime2/4/2023, 09:54 by bitter.chocolate

» Tìm ker nữ Cần Thơ ạ
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime9/1/2023, 15:08 by Tdh9494

» Tìm pn ở Kiên Giang
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime13/11/2022, 19:47 by AnhCuong1992

» Tìm chị ker ảo
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime4/11/2022, 06:36 by Nga0

» Cần spank ở bình dương
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime13/6/2022, 14:04 by Hieuyoni

» Tìm ker ảo
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime28/3/2022, 17:31 by xyzcv5

» Tìm ker nữ ở HN
Duy nhất dành cho em! - Page 2 Icon_minitime23/3/2022, 11:29 by bitter.chocolate

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar


Duy nhất dành cho em!

+13
Nhật Phương
nhocbuongbinh
luuhoangbaomi
Linhtinh
Ngokngok20
123456
ngọc châu
Omy2111
sunprince1310
vsao23
phanhuong96
vgvbhh
Joy
17 posters

Trang 2 trong tổng số 3 trang Previous  1, 2, 3  Next

Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Nhật Phương 19/2/2017, 06:58

Truyện hay lắm bạn, hóng chap mới
Nhật Phương
Nhật Phương

Tổng số bài gửi : 9
Points : 29459
Thanks : 0
Join date : 18/04/2016
Age : 26
Đến từ : TP.HCM

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Linhtinh 19/2/2017, 19:13

Hay quá bạn ơi, hóng chap mới!

Linhtinh
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 13
Points : 29943
Thanks : 0
Join date : 01/03/2016

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Khỉ 19/2/2017, 20:29

Hay ạ -.- hóng ing
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 29967
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by sunprince1310 20/2/2017, 00:56

Like... ngọt quá à... <3
sunprince1310
sunprince1310
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 127
Points : 30302
Thanks : 3
Join date : 06/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 23/2/2017, 17:01

Đoạn giới thiệu của chap vừa rồi Joy sẽ viết vào vài chap kế tiếp nữa nha... Xin lỗi mọi người... Tại vì Joy cũng mới nảy ra diến biến truyện theo hướng khác...


Ngày chủ nhật...
Theo như lời Khả Vương Khang, nếu sáng nay cô ngoan ngoãn học hết bài môn sinh học thì buổi chiều anh sẽ cùng cô ra biển. Anh chấm bài kiểm tra còn cô ngồi bên cạnh ôm sấp tài liệu, chăm chú đọc. Thế nhưng...
-Khang ơi...
-Gì thế tiểu Nguyên?-Anh buông cây bút nhìn cô.
-Em có thể không học không?-Lục Nguyên hỏi.
-Không!-Khả Vương Khang trả lời dứt khoát.
-Thôi mà anh... Em biết làm bài tập mà. Lí thuyết này cho qua nha anh... nha... nha...-Giọng làm nũng ngọt lịm.
-Em muốn thi khối B thì môn sinh rất quan trọng. Em không thuộc lí thuyết thì không đánh trắc nghiệm được đâu. Sinh không phải như toán, sinh có cả công thức tính toán và lí thuyết. Ngoan... Học đi.-Thầy giáo dạy hóa đang quảng cáo cho môn sinh là đây.
-Vậy em thuộc là sẽ được đi ra biển đúng không? Đi với anh đúng không?
-Ừ... Nhưng đến 10 giờ em chưa thuộc là không những ở nhà mà còn bị đòn đấy nhé.-Anh xoa xoa đầu cô.
-Xớ... Em nói cho anh biết nha Khả Vương Khang... Đời này ngoài cậu em ra thì chỉ anh ăn hiếp em thôi. Nhưng cậu không bao giờ đánh em cả. Còn anh hỡi tí là đòi đánh em. Thương gì cơ chứ... Khả Vương Khang hung dữ.-Lục Nguyên cong môi tranh cãi. Cô là đang dỗi đây mà.
-Bây giờ là 8h40. Nếu em cứ tiếp tục lắm chuyện thì thước gỗ chờ em đấy nhóc con. Tuần sau em có bài kiểm tra rồi. Em định đợi nước đến chân mới nhảy à?
-Thôi... Em về phòng em. Ở đây với anh em học không vô. Anh cho em mượn lap của anh nha. Em xem thêm tài liệu. Lap của em hết pin rồi, em đang sạc.
-Anh để lap trên bàn làm việc của anh ở phòng ngủ đấy. Lát 10 giờ anh lên kiểm tra đấy nhé.
...
8h45...
Lục Nguyên nở nụ cười tỏa nắng xinh như thiên thần, đứng cạnh cô là Khả Vương Khang đẹp trai, phong độ. Cô chỉ đứng đến ngực anh thôi. Anh cao 1m82 trong khi cô vỏn vẹn 1m50. Họ đứng giữa hàng cây hoa anh đào, người người đông đúc qua lại nhưng dường như họ đã dừng lại bên nhau. Đây là bức ảnh được chụp hè năm ngoái khi cô, anh và Thiên Hạo Khiêm đi du lịch ở Nhật. Bây giờ nó được anh dùng làm hình nền của lap.
"Bây giờ là 9h kém 10...hmmm.... Vẫn còn sớm. Làm một trận thôi rồi sẽ học."
Lục Nguyên biết về chuyện học hành Khả Vương Khang rất nghiêm khắc nhưng cô khá tự tin về IQ của mình nha. Cô tự hứa với lòng chỉ một trận Poke rồi cô sẽ học bài.
Bàn tay thon dài như đang múa trên bàn phím...
-Fuck... Sao out ra rồi?-Lục Nguyên thét lên. Đập tay "bộp" lên bàn.
Trận đấu chỉ mới bắt đầu được vài phút thì cô bị thoát ra ngoài. Lục Nguyên nhanh chóng mở lại web...
-Hmmm... Xem nào... History... Ơ... Gì thế này????
Lịch sử web của Khả Vương Khang... Truy cập lúc 6h sáng... Diễn đàn Spanking ư? Cô click chuột vào đường link dẫn...
Khả Vương Khang là dân spank! Từ nhỏ Lục Nguyên là đứa trẻ tò mò, ham học hỏi. Khi đã biết dùng Internet cô hay lân la các trang web này nọ. Giới spank thì cô biết, cũng đã tìm hiểu ít nhiều về nó. Với lối sống hướng ngoại, phong cách khá giống với người phương Tây, cô dễ dàng chấp nhận spanking, cô cũng chẳng có thành kiến gì. Nhưng... Ngẫm lại... Người kề cận cô mỗi ngày... Hiện tại còn là người đàn ông của đời cô... Là dân spank... Cô có chút ngạc nhiên, nhưng hứng thú vẫn là nhiều nhất... Lục Nguyên thầm nghĩ...
Cô bắt đầu lục lọi diễn đàn này. Cô biết được rất nhiều thứ... Khả Vương Khang lấy nick là Ashton, tên tiếng anh của anh. Thời gian bắt đầu tham gia diễn đàn là ba năm trước... "Cũng có thể anh đã biết spank lâu hơn thế!"-Lục Nguyên nghĩ. Cô đắn đo vài giây rồi click vào hộp Inbox. Thường ngày, cô rất tôn trọng quyền tự do cá nhân. Điện thoại của anh cô chưa từng xem tin nhắn hay hình ảnh, lap của anh cô cũng không xem tài liệu của anh hay bất cứ thứ gì. Thế nhưng... Trong tình huống này, cô thật sự muốn biết trong thế giới ảo... Anh có còn là Khả Vương Khang cô quen biết hay không?


^^ hiiii... Nhá hàng trước một đoạn vậy... Xin lỗi các bạn vì Joy up truyện rất chậm... Joy còn đi học nên khá bận. Mong các bạn thông cảm và ủng hộ Joy nhé! Chap mới sẽ được đăng trong thời gian ngắn nhất có thể. Cảm ơn mọi người rất nhiều! Chúng ta làm quen nha các bạn... Joy mới tham gia diễn đàn nên vẫn còn lạ...



Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Khỉ 23/2/2017, 19:54

Temmm
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 29967
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Khỉ 23/2/2017, 19:54

Hóng ạ
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 29967
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by vsao23 24/2/2017, 14:44

hóng chap mới nha mn.k biết lục nguyên biết thì sẽ ntn nhỉ

vsao23
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 148
Points : 30971
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by sunprince1310 24/2/2017, 22:02

tiếp tục hóng chap ạ! ^^
sunprince1310
sunprince1310
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 127
Points : 30302
Thanks : 3
Join date : 06/02/2016

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 26/2/2017, 01:05

Trong hộp Inbox của anh, chỉ có duy nhất một chuỗi tin nhắn với một nick là Brandon... Khoan đã... Brandon chẳng phải là tên của Thiên Hạo Khiêm hay sao?... Chẳng lẽ, cậu cô cũng là dân spank?... Tin nhắn gần đây nhất của họ đã là gần một tuần trước. Cô click back không xem nữa. Cô nghĩ mình nên tôn trọng anh. Nếu nick kia đúng là của cậu cô thì cô cũng an tâm hơn, nhưng nếu không phải thì cô cũng lựa chọn tin anh, anh sẽ không làm gì có lỗi với cô...
-Lục Nguyên!-Cửa phòng đột nhiên mở, giọng nói quen thuộc vang lên. Lục Nguyên vội đóng lap, ngẩng người...
-Anh... Anh...
-Em đã thuộc bài chưa?-anh hỏi nhẹ nhàng, không có dấu hiệu nổi giận.
Cô vội với tay mở điện thoại... Âyyyyy... Đã là 10 giờ 15 rồi... Cô chỉ lượn qua lượn lại trong diễn đàn spanking, biết được rất nhiều thông tin cũng như hoạt động của giới spank, và cả người anh thường xuyên liên lạc trên diễn đàn nữa... Và cái giá phải trả là: Cô vẫn chưa học bài!
-Em... Em...
-Em vẫn chưa học?-Anh gằn giọng.
-*gật đầu* vâng...-Lục Nguyên cố tránh ánh mắt dò xét của anh.
-Em giỏi rồi. Ngay cả lời nói của anh cũng chẳng xem ra gì!
-Em không có... Em...
-Nãy giờ em ôm lap làm gì thế?
-Em... Em xem bài!-Vừa dứt lời Lục Nguyên nhăn mặt, cô đã nói dối anh. Khả Vương Khang rất ghét nói dối. Điều này cô rõ hơn ai hết.
-Thế tài liệu anh đưa em đâu? Em đã học chưa? Lên mạng tìm tài liệu à? Cho anh xem tài liệu em tìm được đi.-Khả Vương Khang hỏi. Trông anh vẫn rất lãnh đạm, chỉ là sát khí khiến người ta không rét mà run.
-...-Lục Nguyên cúi gằm mặt, im lặng. Chẳng lẽ cô nói với anh rằng cô đã biết anh là dân spank và cô đã dành hơn một tiếng để tìm hiểu nó. Nghĩ đến đây Lục Nguyên thấy lo sợ, bấy lâu nay có khi nào anh đánh đòn cô cũng là vì sở thích của anh?
-Để anh xem bạn gái nhỏ của anh đã làm gì trong một tiếng đồng hồ qua.-Một câu thốt ra rất bình thường nhưng vào tai cô lại rất khủng khiếp. Ngay cả ánh mắt anh nhìn cô cũng mang theo sự uy hiếp và tức giận.
Dứt lời anh với tay lấy laptop cô để trên bàn.
-Anhhhh!!!
Cô hét rất to, kéo mạnh tay anh. Khả Vương Khang nhìn cô gái nhỏ của anh một cách chăm chú... Tại sao cô lại khiến anh phải lớn tiếng giáo huấn nữa rồi... Lấy hết can đảm, cô nói:
-Anh đừng xem. Là em sai. Em không học bài mà lên mạng chơi game.
Nhìn cô gái anh thương như sắp khóc, mắt ngấn nước. Khả Vương Khang nhói tim. Nhưng không dạy dỗ cô thì cô lại phạm phải sai lầm. Anh đành phải đóng vai ác, giáo huấn xong sẽ bù đắp lại cho cô.
-Được. Có lỗi thì phải phạt. Em cởi hết quần ra, lấy gối kê cao mông. Anh đi lấy thước.
Lục Nguyên hít một hơi thật sâu rồi làm theo lời anh...
Rất nhanh sau đó, anh trở lại. Trên tay anh là cây thước gỗ quen thuộc. Đặt thước lên mông cô, anh hỏi:
-Tội của em anh nên đánh bao nhiêu là đủ?
-Em...không biết. Tùy anh định đoạt.- Cô thầm nghĩ...đùa ư... Anh muốn cô tự đưa ra hình phạt cho mình. Nhiều thì cô sợ, ít thì không được.
-30 thước. Có vấn đề gì không?
-Dạ không.
Nhìn cô trong tư thế này, tóc xõa ngang vai, mông trần lộ ra, nhô cao, run rẩy chờ đòn roi từ anh... Lòng Khả Vương Khang dâng lên một khoái cảm lạ thường. Anh khẽ hắng giọng giữ bình tĩnh... Sau đó...
Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Năm thước rất nhanh rơi đều khắp mông. Anh đánh rất mạnh. Mông cô chuyển sang màu đo đỏ... Bị đau... Lục Nguyên nắm chặt drap giường. Nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống.
Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Anh vẫn đánh đều tay. Từng thước từng thước trải khắp mông. Cô khóc nấc. Nhưng không kêu la gì, điều đó càng làm anh nhói hơn. Hai mươi thước. Mông cô đỏ sậm, sưng lên. Vài chỗ do thước rơi trùng lên nhau nên sưng cao hơn. Khả Vương Khang dừng tay. Cô vội choàng tay ra xoa mông liên tục. Bỏng... Rát... Ngứa... Quá khó chịu... Anh ngồi xuống cạnh cô, thay cô xoa mông... Anh dịu dàng:
-Anh không muốn sau này em hối hận vì mình chưa cố gắng hết sức. Em hiểu ý anh mà đúng không tiểu Nguyên?
-Hức... Hức... Dạ...-Cô nghẹn giọng.
-Anh đã rất tức giận khi thấy em không học bài. Tính em hay chủ quan. Anh biết... Và anh không muốn em lại buồn vì tính xấu đấy nữa. Mỗi lần em làm kiểm tra hay thi cử...em hay sai những chỗ đâu đâu..em buồn...anh rất lo...
-Anh... Em xin lỗi...
-Hứa với anh, không được lười biếng nữa... Tiểu Nguyên rất thông minh... Từ nhỏ cậu em rất tự hào về em. Em đừng để Hạo Khiêm thất vọng.-Giọng của anh trầm ấm, nhẹ nhàng, sát khí biến mất rồi... Tay ôn nhu xoa mông cô.
-Khang... Em sẽ không để cậu và anh thất vọng đâu...-Chỉ cần nhắc đến Thiên Hạo Khiêm thì Lục Nguyên ít nhiều gì cũng sợ. Thiên Hạo Khiêm chưa bao giờ đánh mắng cô, nhưng chính sự yêu chiều lại làm cô rất nể cậu. Cô sợ nhất là cậu buồn.
-Em còn nợ anh 10 thước.-Giọng anh nửa đùa nửa thật.
-Anh phạt hết đi. Em chịu được. -Cô kiên quyết. Chỉ còn 10 thước nữa... Sẽ nhanh thôi...
-Được...
Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Chatt... Anh đánh nhanh mười thước vào mông cô. Tuy không mạnh nhưng đủ làm cô toát mồ hôi. Lục Nguyên thở phào nhẹ nhõm...
Khả Vương Khang cất thước rồi trở vào với hộp thuốc y tế và cái khăn ấm. Anh nhẹ nhàng lau mông cho cô. Cảm giác bỏng rát dịu dần... Anh luôn như thế. Cô sai, anh phạt. Sau tất cả thì lại đâu vào đấy, là Khả Vương Khang dịu dàng với cô. Anh thoa thuốc mỡ cho cô. Bàn tay anh rất to, ngón tay thon dài. Đặt lên mông nhỏ của cô như bao hết trọn một bên mông...
-Còn đau lắm không em?-Anh hỏi.
-Đau lắm... Anh rất mạnh tay.-Cô làm nũng.
-Cho chừa.-Anh cười khì.
Lục Nguyên hít một hơi sâu... Cô đánh bạo hỏi anh:
-Khang ơi... Anh là dân spank phải không?
Một câu hỏi mang chín đến mười phần chắc chắn nhưng giọng điệu của cô hết sức bình thường, cứ như câu hỏi mỗi sáng cô hỏi anh có thích bộ đồ cô phối cho anh không... Khả Vương Khang ngây người. Tại sao cô lại biết? Thôi rồi... Cái lap...
-Ừ. Anh biết spank đã khá lâu rồi. Khoảng thời gian khi biết em.-Anh trả lời câu hỏi của cô. Anh rất bình tĩnh. Nếu cô đã biết thì anh không giấu nữa...
-Vậy... Anh có thường xuyên đi spank không?
-Không. Anh chưa từng đi spank với ai cả. Chỉ có một lần duy nhất... Anh bị cậu em đánh cách đây mấy năm.
-Cậu em cũng là dân spank?-Cũng không ngoài dự đoán của cô...
-Đúng vậy. Cậu ấy là một spanker, còn xuất sắc hơn cả anh. Anh cũng là ker... Nhưng năm đó là do lỗi của anh nên anh bị đánh đòn... Chắc là em đã xem trong diễn đàn của anh và hiểu ker/kee rồi đúng không?-Anh bộc bạch hết tất cả...
-Khang... Vậy anh phạt em... Là xuất phát từ sở thích hay sao?-đây là điều cô trăn trở.
-Không... Không phải...-Khả Vương Khang luống cuống-Anh phạt em là vì anh muốn dạy dỗ em thật tốt, là anh lo cho em, chứ không phải là do sở thích của anh... Anh chưa từng xem em là kee thật thụ để phạt đòn... Đánh em, anh đau, anh xót... Anh thương em Lục Nguyên à... Anh...
-Anh ngốc hả Khang... Em đâu có nói gì đâu. Sao anh giải thích dữ vậy?-Lần đầu tiên cô thấy anh cố gắng giải thích một vấn đề mà luống cuống đến độ lắp bắp. Cô phì cười.
-Anh chỉ sợ em kì thị anh. Không chấp nhận anh nên anh chưa nói với em.
-Không. Em không có thành kiến gì cả. Lúc nãy em tình cờ xem được trong lap của anh nên biết...
-Anh xin lỗi. Anh nên nói với em sớm hơn. Càng không nên phạt em.-Anh đỡ cô ngồi lên đùi mình, ôm chặt thắt lưng cô.
-Cũng là lỗi của em... Khang à... Anh có nghĩ đến lỡ như em không chấp nhận thì sao?-Cô dụi dụi đầu vào ngực anh.
-Hmm... Nếu vậy thì anh sẽ kiên nhẫn chờ. Anh sẽ chăm sóc em thật tốt, đem hết tình yêu thương của anh cho em. Để em biết rằng những điều tốt nhất của anh đều dành hết cho em và anh xứng đáng được tôn trọng sở thích của mình...
-Hiii... Được rồi. Em không trách anh. Từ nay em muốn là kee của anh. Trao anh toàn quyền dạy dỗ em.-Cô choàng tay ôm lấy cổ anh. Khả Vương Khang của cô, người đàn ông tuấn tú, xét diện mạo hay học thức đều hơn người này cũng có lúc lo sợ... Vì cô mà anh lo sợ... Anh sợ cô rời xa anh...
-Cảm ơn em.-Khả Vương Khang hôn lên trán cô...


Được sửa bởi Joy ngày 7/3/2017, 23:58; sửa lần 1.

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Khỉ 26/2/2017, 13:32

Dại dột dễ sợ Tiểu Nguyên ơi Smile)
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 29967
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 26/2/2017, 13:40

Khỉ đã viết:Dại dột dễ sợ Tiểu Nguyên ơi Smile)
có ông cậu với thằng bạn trai là ker thì quá hạnh phúc rồi chị Smile Smile ẻm còn đề nghị được xem như kee Laughing haha

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by luuhoangbaomi 26/2/2017, 18:32

Nguyên ơi sao dại dột quá v

luuhoangbaomi

Tổng số bài gửi : 1
Points : 26511
Thanks : 0
Join date : 06/02/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 26/2/2017, 18:41

luuhoangbaomi đã viết:Nguyên ơi sao dại dột quá v
có lẽ do định mệnh ^^

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by vsao23 26/2/2017, 20:05

m cũng muốn dc nvay

vsao23
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 148
Points : 30971
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 26/2/2017, 22:25

vsao23 đã viết:m cũng muốn dc nvay
...
^^ hii... Lục Nguyên khiến người khác ganh tị quá
Cảm ơn bạn ủng hộ truyện mình nha.

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Khỉ 27/2/2017, 12:40

Ko ai ganh tị khoản ăn đòn đâu Smile)
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 29967
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 27/2/2017, 13:58

Khỉ đã viết:Ko ai ganh tị khoản ăn đòn đâu Smile)
chết rồi Smile Smile em ganh tị đấy... em khác người mất rồi

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by vsao23 27/2/2017, 22:55

m thích tr thầy trò iu nhau nvay.ủng hộ tg nha.b ra đều nhé.có cảnh khang dạy ở trên lớp xong sp nguyên và đám hs kia thì hay.nghĩ tới là đã thấy kích thích rôi

vsao23
Thành Viên Vip
Thành Viên Vip

Tổng số bài gửi : 148
Points : 30971
Thanks : 19
Join date : 04/12/2015

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 28/2/2017, 09:40

vsao23 đã viết:m thích tr thầy trò iu nhau nvay.ủng hộ tg nha.b ra đều nhé.có cảnh khang dạy ở trên lớp xong sp nguyên và đám hs kia thì hay.nghĩ tới là đã thấy kích thích rôi
^^... Cảm ơn b nhiều nhé. Mình học ngày nên khá bận. Nhưng yên tâm.. Mình không bỏ truyện đâu Smile

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Khỉ 28/2/2017, 12:48

Dám bỏ truyện thì biết :3
Khỉ
Khỉ
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 117
Points : 29967
Thanks : 12
Join date : 13/03/2016
Age : 25
Đến từ : nhà Khỉ

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 28/2/2017, 15:55

Khỉ đã viết:Dám bỏ truyện thì biết :3
biết gì chị Very Happy Very Happy

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 5/3/2017, 08:36

Ba tuần sau...
Hôm nay Lục Nguyên thức dậy rất sớm. 4 giờ sáng... Cô ra ban công, hưởng thụ khí trời se se lạnh của buổi sáng mùa đông. Bầu trời vẫn còn đen kịt. Ngoài phố hắt hiu ánh đèn đường, thỉnh thoảng có tiếng xe cộ lao đi trên đường vắng xé gió buổi sớm mai. Áo khoác bông dày cộm cũng không khiến cô thấy ấm áp. Lục Nguyên trầm mặc... Cô nhớ lại buổi chiều chủ nhật của ba tuần trước...
Cát trắng... Nắng vàng... Biển xanh... Bầu trời trong và cao vút... Khả Vương Khang nói: "Anh yêu em."
Lòng cô ấm lên hẳn... Cuộc đời cũng không quá bất công... Từ một đứa trẻ mồ côi, may mắn thay cô được cậu ruột yêu thương, chăm sóc chu đáo. Bây giờ có anh, người đàn ông ưu tú trong mắt bao người. Anh hằng ngày bên cạnh cô, lo lắng cho cô, yêu thương cô. Không quản khó khăn... Tim anh có cô, tim cô có anh...
Khí trời lành lạnh, bầu trời còn đen kịt... dễ khiến con người ta hoài niệm chuyện cũ, lo lắng về tương lai, nghĩ đến những người xung quanh... Hôm nay Lục Nguyên sẽ có kết quả thi học sinh giỏi. Nếu đạt giải cao cơ hội được tuyển thẳng vào đại học sẽ cao hơn. Như vậy cô càng đến gần hơn với trường y, thực hiện ước mơ của mình, để cậu và anh yên lòng. Cho dù hứa với anh sẽ không quá quan trọng mà ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng cô vẫn đặt hết tâm tình vào đấy... Nhớ lại hôm thi, vừa ra khỏi cổng trường, cô đã thấy anh áo sơ mi trắng quần âu rất phong độ nhìn cô mỉm cười. Tối hôm đấy, anh tự tay chuẩn bị một bàn tiệc lớn, có nến có hoa, bảo là bù đắp công sức học hành mấy nay của cô. Nụ cười của anh dưới ánh nến thật khiến người khác chìm đắm... Anh luôn như vậy. Rất khí phách và làm say lòng người đối diện... Bất giác, cô cong môi nhỏ...
-Dậy sớm thế?
Giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên. Anh bước đến ôm cô. Rất ấm... Không khí lạnh xung quanh như bị phá vỡ...
-Em ngủ không ngon.-Cô trả lời.
-Lo lắng điều gì sao?
-Không ạ... Nhưng vừa nãy, em nghĩ rất nhiều chuyện... Quá khứ, hiện tại và cả tương lai...-Cô trầm tư.
Vài giây sau, anh nói:
-Quá khứ của em anh không can dự được... Anh đến muộn... Anh xin lỗi... Nhưng hiện tại và tương lai anh hứa sẽ luôn bên cạnh em.-mắt anh ánh lên sự nghiêm túc rõ ràng. Anh biết từ nhỏ Lục Nguyên đã thiếu đi sự yêu thương vốn có từ ba mẹ... Mặc dù Thiên Hạo Khiêm rất tốt nhưng với một đứa trẻ, người cậu rất tốt sao có thể thay thế ba và mẹ... Cô gái của anh... Rất cô đơn...
-Em rất sợ sự thất vọng. Em sợ những chuyện tưởng chừng như mãi mãi nhưng chẳng bao lâu đã biến mất.-Cô khẽ nói.
-Anh sẽ không để em thất vọng...
Môi anh phủ lên môi cô. Anh đem sự ấm áp của mình bao bọc cái giá lạnh của cô...
Mặt trời đã lấp ló sau đám mây. Đường phố bắt đầu đông đúc. Trên chậu hoa lưu ly vẫn còn đọng lại những giọt sương sớm lóng lánh... Hoa lưu ly này là anh tặng cô... Đến khi yêu anh, cô mới biết... Hoa lưu ly... "Forget me not"... Anh đã hứa như thế... Vào một buổi sáng đẹp trời, anh nói với cô rằng không để cô thất vọng...
Anh đưa cô đến trường đã là chuyện của hai giờ sau. Anh đến phòng giáo viên lấy tài liệu chuẩn bị cho tiết dạy hôm nay. Còn cô chạy như bay đến bảng thông báo xem kết quả thi...
Mọi người bu rất đông. Vốn dĩ anh nói sẽ coi giúp cô nhưng cô vẫn nóng lòng được biết sớm. Cô nhanh chóng len lỏi vào đám người. Rất khó khăn... "Cho mình qua."... "Cho mình qua."... À đây rồi... Xem nào... Một hạng nhất... Ba hạng nhì... Vẫn không có tên cô. Đây này... Cô hạng ba. Vỏn vẹn 16/20. Hôm thi cô đã thế số sai một câu, cô đã tự an ủi rằng công thức và hướng đi đúng sẽ bù đắp được... Không ngờ...
Cô quay về lớp. Lòng nặng trĩu. Thất vọng... Giận bản thân... Cố ép nước mắt không chảy ra. Rõ ràng cô có thể làm tốt hơn thế. Nếu cô cẩn thận hơn, lấy 4 điểm ở câu đó là điều dễ dàng. Câu khó cô đều vượt qua. Nhưng câu dễ lấy điểm như vậy cô lại sơ suất... Hạng nhất là một bạn ở trường khác, 19 điểm... Nếu cô không chủ quan ẩu tả, cô đã hơn...
Các bạn trong lớp vẫn đang bàn tán sôi nổi về kết quả thi. Thấy Lục Nguyên bước vào... Đám của Hà Hồng, bọn con gái cùng lớp, luôn không thích Lục Nguyên vì cô rất xinh và giỏi chiếm không ít lòng người... Bọn chúng lớn tiếng châm chọc...
-Đệ nhất toán học trường ta đấy tụi bây à...
-Lớp trưởng lớp chuyên toán này đấy...
-Bạn gái xinh đẹp của thầy giáo điển trai...
-Ôi dào... Yêu đương quá nên ngu muội rồi hay sao... Bình thường có bạn trai nâng đỡ, nay không giúp lấy đề thi hay sao mà chỉ hạng ba thế...-Hà Hồng tiếp lời của mấy người kia.
Bọn chúng lớn tiếng cười. Lục Nguyên rất khó chịu... Bình thường cô đã không để ý đến bọn chúng, không làm gì ảnh hưởng đến chúng cả... Hôm nay cô như thế này, chúng lại đem việc cô và anh yêu nhau ra trêu chọc... Tình yêu của anh và cô được đánh giá bằng việc cô có đoạt giải trong một cuộc thi hay không à...
-Các cậu im miệng ngay cho tôi. Kết quả một cuộc thi không nói lên tất cả. Lục Nguyên vẫn giỏi hơn những người suốt ngày cứ đem chuyện người khác ra bàn tán như các cậu.-Người lên tiếng là Thích Tử Gia, cậu bạn cùng lớp với cô. Cậu này nổi tiếng đẹp trai lại đa tài. Từ cuộc thi thanh lịch năm rồi, cô với cậu luôn được xem là cặp đôi hoàn hảo của trường.
-À... Đại thiếu gia nhà họ Thích lên tiếng bênh vực người khác sao... Chuyện hiếm à nha...-Hà Hồng nói.
-Hà Hồng... Cậu quên rồi hay sao? Đại thiếu gia đây thua dưới tay thầy Khả đấy... Tỏ tình với Lục Nguyên bị từ chối. Không lâu sau Lục Nguyên lại yêu thầy Khả... Hahahaha...-Triệu Vy, người này chơi chung Hà Hồng.
-Ồ... Sao quên được chứ... Thì ra là nay muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.-Hà Hồng cười sảng khoái... Nhưng đâu ai biết được tim cô như bị ai cứa... Cô thích Thích Tử Gia lâu như vậy, ngày ngày đều dõi theo cậu nhưng tâm tình cậu ta luôn đặt vào Lục Nguyên. Cậu buồn vì bị từ chối, nhưng không hề biết rằng phía sau cậu cô cũng buồn không kém.
-Bọn con gái ngu xuẩn như các người nói câu nào bẩn thỉu câu nấy. Tôi thích Lục Nguyên là chuyện của tôi. Không cần các người để tâm. Nhưng nếu các người đụng đến bạn ấy... ĐỪNG TRÁCH TÔI!-Thích Tử Gia gằn giọng. Ánh mắt sắc bén lướt qua từng người một...
-Các cậu nghĩ như thế nào là quyền của các cậu. Các cậu tưởng những lời các cậu nói ảnh hưởng đến tôi sao... Không! Tôi không ngu xuẩn và suy nghĩ tầm thường như các cậu.-Lục Nguyên nói. Đối với đám người này, cô không được yếu đuối. Khóc trước người không thương ta là ngu ngốc. Cô mạnh mẽ với bao người, cô chỉ cho phép bản thân rơi lệ trước cậu và anh, vì bọn họ cho cô lòng tin. Quay sang Thích Tử Gia, Lục Nguyên nói:
-Cảm ơn cậu.
Nói rồi cô đi ra khỏi lớp. Cô không muốn tiếp tục ở lại nơi như vậy nữa... Cô đến phòng làm việc của anh. Cô muốn gặp anh. Cô muốn nhào vào vòng tay vững chãi ấy, cất hết sự mạnh mẽ giả tạo bao bọc bên ngoài. Cô muốn được anh vỗ về. Cô muốn được nói xin lỗi anh về sự không cẩn thận của mình...
Bước đến phòng Khả Vương Khang, Lục Nguyên chưa vội vào. Trước đây cô luôn trực tiếp đẩy cửa vào, anh nhìn thấy cô sẽ mỉm cười và dang tay chờ cô sà vào lòng mình... Nhưng hôm nay, cô cần bình tĩnh một chút... Tuy nhiên, cô nghe thấy tiếng trò chuyện trong phòng...
-Lục Nguyên nó có gì tốt? Nhỏ nhắn, xinh xắn à? Em thua gì con nhỏ đó. Chẳng lẽ anh thích kiểu con nít như vậy sao?
Không chờ câu trả lời tiếp theo. Lục Nguyên chạy đi. Cô không muốn nghe, không muốn nghe bất cứ điều gì nữa...
Phải rồi... Cô chỉ là một đứa con nít không xứng với anh. Một đứa học sinh còn đi học, vì kết quả một cuộc thi mà tự giận bản thân, vì bị bạn bè trêu chọc mà buồn... Còn anh, một thạc sĩ ngành hóa học mà nhiều người mơ ước được nghe anh giảng bài, một thầy giáo ưu tú của cả thành phố mà chỉ ở những trường chuyên hay trường tư sang trọng mới có được hợp đồng giảng dạy của anh, một tài năng trẻ trong nền kinh tế luôn đứng sau giúp ba mình, phong độ, lịch lãm... Anh quá hoàn hảo, anh quá giỏi... Đối với người ngoài, một đứa học sinh còn đi học sao xứng đáng có được tình yêu của anh?
Cô đến sân bóng của trường. Bây giờ sắp vào học nên chẳng có ai ra đây. Cô ngồi xuống và bật khóc. Bỗng, chỗ bên cạnh có người... Là Thích Tử Gia...
-Tôi không biết hết được nỗi buồn của cậu nhưng mà đừng khóc được không... Tôi đau lòng...
Mặc kệ cậu ta vỗ vai cô, giúp cô lau nước mắt... Lục Nguyên vẫn khóc. Nước mắt như hạt trân châu đứt dây rơi xuống không ngừng... Bao nhiêu buồn phiền, bao nhiêu sự tuyệt vọng như được kìm nén cứ thế tuôn ra...
-Đi. Tôi đưa cậu đi hóng gió biển. Ngày hôm nay của tôi cho cậu. Đi chơi rồi cho quên những chuyện không vui.
Nói rồi Thích Tử Gia nắm tay cô ra cổng. Cậu gọi cho ai đó. Một lát sau có người đến nhường xe cho cậu. Giúp cô đội mũ cẩn thận rồi cậu phóng chiếc mô tô chở cô đi...

^^ Moi người cuối tuần vui vẻ nhé. Truyện như thế nào vậy mọi người? Cho em xin nhận xét với... Để có ý tưởng và rút kinh nghiệm cho truyện được tốt hơn ạ...

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Nhật Phương 5/3/2017, 17:54

Truyện lối viết nhẹ nhàng nhưng rất cuốn hút, chap dài nhưng mình đọc ko bỏ sót chữ nào, hóng chap mới của bạn
Nhật Phương
Nhật Phương

Tổng số bài gửi : 9
Points : 29459
Thanks : 0
Join date : 18/04/2016
Age : 26
Đến từ : TP.HCM

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Joy 5/3/2017, 21:31

nhật phương đã viết:Truyện lối viết nhẹ nhàng nhưng rất cuốn hút,  chap dài nhưng mình đọc ko bỏ sót chữ nào,  hóng chap mới của bạn
mình cảm ơn bạn nhiều lắm ^^

Joy
Thành Viên Chính Thức
Thành Viên Chính Thức

Tổng số bài gửi : 46
Points : 26840
Thanks : 6
Join date : 10/01/2017

Về Đầu Trang Go down

Duy nhất dành cho em! - Page 2 Empty Re: Duy nhất dành cho em!

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 3 trang Previous  1, 2, 3  Next

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết